
A7CR là chiếc máy ra mắt cùng lúc với A7C II, nhưng dường như ít được chú ý hơn so với người anh em song sinh. Tuy nhiên, theo quan điểm cá nhân của mình…
Mình ưa thích A7CR hơn (và nhiều hơn) khi so sánh 2 chiếc máy này với nhau. Mình sẽ không tập trung quá nhiều vào thông số vì cơ bản anh em có khi còn rõ nó hơn mình, đơn giản chỉ là chia sẻ lại quá trình mình dùng nó để đi chơi 1 chuyến (cùng với 24-70mm F/2.8 GM) như thế nào mà thôi và mình thích nó vì:
Mình Không Cần Quay Phim Nhiều
Trong chuyến đi gần đây, khi cần quay, mình sẽ sử dụng DJI Osmo Pocket 3 (toàn bộ footage), hoặc đơn giản hơn là iPhone. Mình không có nhu cầu chỉnh chuộng, xoá phông hay sử dụng 10 bit màu. Đơn giản chỉ là ghi lại những đoạn phim để chia sẻ với mọi người, vì mình chủ yếu chụp ảnh ở những khoảnh khắc đặc biệt.
Nếu phải chọn máy vừa quay vừa chụp, Sony cung cấp nhiều lựa chọn như A6700 cho crop, A7C II, A7C cũ, A7 III hay A7 IV cho full-frame, hoặc thậm chí ZV-E1 hay A7S III nếu anh em muốn chuyên sâu vào quay phim. Nhưng với mình, chỉ cần chụp ảnh, A7CR là sự lựa chọn hợp lý nhất (dù nó cũng quay không kém). Anh em cũng có thể tuỳ chọn độ phân giải để giảm tải cho thẻ nhớ, vì máy này cũng hỗ trợ nhiều mức độ phân giải khác nhau để anh em có thể linh hoạt…
Lựa Chọn Độ Phân Giải Theo Ý Muốn
60 MP (9504 x 6336), 26 MP (6240 x 4160), 15 MP (4752 x 3168) là 3 mức độ phân giải mà anh em có thể chọn cho bức hình cuối cùng. Với mình, luôn chọn 60MP với định dạng RAW, vì có nhiều thẻ nhớ dung lượng cao. Tuy nhiên, nếu anh em chỉ có một thẻ 16GB và chỉ muốn chụp ảnh JPEG (hoặc HEIF) để chia sẻ trực tiếp lên mạng xã hội, thì có thể chọn mức 26 hoặc 15MP là đủ.
Khám Phá Trung Tâm Quảng Ngãi
Đến Quảng Ngãi sau cơn bão, trời mưa suốt, không làm được gì nhiều. Dừng lại ở quán cô Liễu, mình thấy nhà thờ này đẹp quá, mưa phùn nhẹ nhàng, vừa cầm dù vừa chụp ảnh.
Toà chính của nhà thờ được xây dựng từ năm 1941.
Không biết tên tiếng Pháp hay tiếng Việt mà người dân địa phương thường gọi. Khi bước vào, mình không thấy thông tin về nhà thờ được hiển thị. Sau khi tìm hiểu trên mạng, mới biết rằng nơi này được xây dựng lại cách đây vài tháng thôi. Đây là những hình ảnh của nhà thờ trước khi trải qua quá trình tu sửa.
Gần như là quá trình tái tạo lại, nhưng mình vẫn thấy nhiều đặc trưng kiến trúc cổ kính giữ được, tạo nên vẻ đẹp và sự trang nghiêm.
Nhờ cảm biến lớn 60MP, tấm hình này mình chụp ở tiêu cự 70mm và zoom 200%, vẫn giữ được độ nét để chia sẻ.
Đây là một không gian yên bình, trang nghiêm. Chỉ cần bước vào, chụp vài tấm hình, rồi lặng lẽ rời khỏi.
Dưới cơn mưa ngày càng to, mình quyết định… tới quán ăn. Và để thỏa mãn khẩu vị, không gì bằng thưởng thức đồ nướng. Quán Quyên, được đánh giá cao trên Google Maps, nằm ngay góc ngã tư này, đông khách hơn những quán khác.
Phần ram nướng đa dạng với lựa chọn nhân tôm hoặc thịt, mình quyết định thử cả hai.
Mình gọi một bữa đầy đủ với bò lá lốt và bò nướng, kèm theo các loại rau và bánh tráng. Đặc biệt, ở Quảng Ngãi, mình luôn kèm theo hẹ và sa tế chua ngọt, một đặc sản của địa phương này được mọi người thường thức khi đi chơi hoặc mang về làm quà.
Dưới cơn mưa, mình quyết định thám hiểm thành phố để nhìn nhận nó như thế nào. Ở khu bãi phế liệu, mình phát hiện những chiếc thuyền cũ được sắp xếp gọn gàng, giống như những chú vịt đang yên bình đậu ở hồ Tuyền Lâm hay hồ Xuân Hương.
Vì trời mưa quá nặng, mình chẳng thể chụp nhiều. Thay vào đó, mình ngồi tại quán cà phê, tận hưởng không khí và tâm sự với những người bạn cũ ở Quảng Ngãi.
Khám phá thác Minh Long
Để chuẩn bị cho chuyến đi chơi, mình quyết định đầy đủ năng lượng bằng cách ăn no.
Mình ghé thưởng thức bánh Rập, được đồn là ngon ở Quảng Ngãi. Lần trước, chỉ ghé qua chốt một lượt rồi bay thẳng ra Lý Sơn, nên chưa thể thưởng thức hết các món ngon ở đây.
Tổng quan, bánh giống như bánh cuốn hay bánh ướt. Cô đầu bếp tận tình đặt bột nước và hấp từng chiếc bánh mỏng một...
Đặt lên miếng bánh tráng, phết mỡ hẹ (không phải mỡ hành nha anh em), thêm một ít hành phi, ép chúng lại với nhau và thưởng thức.
Bên cạnh đó, còn một món khác là bánh hấp, còn được biết đến là bánh tráng sống. Mỡ hành được thoa đều lên bánh tráng, sau đó đặt vào nồi hấp và cắt ra sau khi hấp chín. Tất cả những món này đều kèm theo mắm nêm.
Sau đó, mình hướng về thác Minh Long, còn được gọi là khu du lịch thác Trắng. Ban đầu, mình tưởng thác là tự nhiên, nhưng sau khi tra cứu đường và đọc thông tin, mình mới biết nơi này đã được phát triển thành khu du lịch. Mặc dù trong video, bạn có thể thấy nó hùng vĩ, nhưng khi đứng trước thực tế, nó tuyệt vời hơn nhiều. Do trời mưa nhiều, nước dâng cao, mình chỉ đứng ở khoảng cách an toàn để chụp, tránh nước vọt vào ống kính. Tấm ảnh này mình cầm tay và chụp trong 1 giây, sau đó sử dụng công nghệ AI của Photoshop để loại bỏ các vật thể không mong muốn.
Vấn đề đặt ra là cần có sự quản lý và duy trì vệ sinh cho những địa điểm thu hút đông người (nhất là với tinh thần trách nhiệm của người Việt). Tuy nhiên, mặt khác là hiện thực là người xa xôi xây dựng những căn chòi, nhà nghỉ, cầu tạm, hay thậm chí cầu sắt (đã gãy đổ) - tất cả đều tạo nên bức tranh ảm đạm. Ở đây, có một nhà hàng lớn với các con thú bị nhốt, nhưng vào ngày mình ghé thăm, từ 12h trưa đến 3h chiều, chỉ có một mình mình, cảm giác lạnh lẽo và u sầu.
Con đường dẫn đến thác đẹp mắt, với những ngôi nhà sàn của cộng đồng, ruộng bậc thang rợp mình xung quanh. Sau khi quay video, mưa bắt đầu tăng cường, mình đã nhanh chóng lưu lại hình ảnh và che chắn máy ảnh trước mưa.
Các cảnh này chỉ trở nên tươi sáng hơn một chút sau cơn mưa nhỏ, khiến mình dám mang máy ra để ghi lại.
Sau chuyến đi dưới trời mưa, sức khỏe của mình cũng giảm sút, coi như mất mát một ngày.Khám Phá Phù Mỹ - Bình Định
Sáng hôm sau, khi bạn mình bắt đầu giảng dạy trực tuyến, mình quyết định chịu trách nhiệm đi mua đồ ăn sáng. Mình quay qua quán nổi tiếng để thưởng thức 2 chén bánh bèo tươi nóng - chỉ khi ăn ấm mới thấy ngon đúng chất...
… Tiếp theo là mang hộp mì quảng về.
Thực tế, từ Quảng Ngãi tới Phù Mỹ, việc sử dụng dịch vụ xe khách sẽ nhanh chóng và thuận tiện hơn, nhưng chúng tôi muốn trải nghiệm hành trình bằng tàu, tận hưởng không khí thoải mái trên đường sắt.
Đây có vẻ như là những tia nắng duy nhất sau những ngày dài mưa ở Quảng Ngãi.
Ánh sáng ven và tia nắng trên khá tuyệt vời, mình phải khen ngợi chất lượng xuất sắc của ống kính 24-70mm GM.
Chiếc tàu chúng tôi lựa chọn khá là cũ, với những vết nứt sắt rỉ sét xuất hiện nhiều theo thời gian.
Nếu bạn đam mê máy phim, máy ảnh cổ, thích thú với gam màu đồng thời muốn tìm hiểu về quá khứ, đường sắt là nơi bạn không nên bỏ qua. Những chi tiết lẻ tẻ và màu sắc độc đáo sẽ là nguồn cảm hứng tuyệt vời cho bức tranh sống động của bạn.
Ảnh chụp trên tàu luôn khiến mình say đắm...
...hoặc dưới tàu. Không biết nguồn cảm hứng từ đâu, có lẽ là từ khi biết đến Dina Alfasi, một nhiếp ảnh gia đam mê di động đến từ Israel.
Lợi dụng ánh nắng chớp lên, mình chụp vài tấm hình cho bạn mình
Bầu trời ban mai tỏa ánh xanh biếc, chỉ trong vài phút, mọi thứ bắt đầu dần chuyển sang màu xám.
Như là dấu hiệu của một cơn mưa sắp ập đến.
Khi bước lên tàu, mình luôn chọn ngồi gần cửa sổ để tận hưởng ánh nắng chiều, bất chấp việc trên tàu có máy lạnh, không cảm nhận được sự nóng bức.
Mỗi hành khách đều hòa mình vào công việc riêng, có người đọc sách…
…còn người lại nhắm mắt nghỉ ngơi một chút.
Và tấm kính cửa, là điểm chụp hình tuyệt vời cho những người sáng tạo.
Đã đặt chân đến Bình Định và mình hồi hộp nghĩ rằng đã mất DJI Mini 3 của mình
Sau khi sắp xếp đồ tại khách sạn, mình quyết định đi dạo quanh khu vực. Ngẫu nhiên phát hiện quán bún bò ngon ngay trước nhà thờ, cảnh hoàng hôn buông xuống tạo nên bức tranh rất đẹp.
Lúc này, sự cố xảy ra khi mình rút drone ra để quay video. Chiếc Mini 3 bị kẹt trên đỉnh của một tòa nhà bỏ hoang. Vì Mini 3 không có cảm biến đa hướng như Mini 4, nó không nhận diện được vật cản ở bên hông. May mắn, nhờ sự giúp đỡ của các anh hàng xóm, chúng tôi đã leo lên và lấy lại chiếc drone. Sau khi lấy xong, bầu trời cũng chuyển sang bóng tối.
Sau khi giải cứu drone, bầu trời đã chuyển sang đêm tối. Mình quyết định dạo quanh nhà thờ và bắt đầu chụp một số bức ảnh.
Các bức ảnh này mình chụp ở ISO 2500 mà vẫn giữ được chất lượng mà không bị nhiễu nhiễm.
Khi mình đến, một đám cưới đang diễn ra. Cô dâu đang đợi chú rể trước khi bước vào nhà thờ.
Bức tượng Đức Mẹ Maria tinh tế trước cửa chính của nhà thờ.
Khung cảnh bên trong nhà thờ, nơi người thân của cặp đôi đã sẵn sàng chờ đón cho buổi lễ.
Quay ngược lại, mình thưởng thức tô bún bò, mặc dù đã muộn hơn 2 tiếng so với kế hoạch ban đầu.
Mình trở về khách sạn, tắm rửa và chuẩn bị cho việc ghé nhà cô dâu trong đêm muộn. Ngày mai, bạn mình sẽ chính thức bắt đầu cuộc hành trình mới, và nhà cô dâu đã sẵn sàng để đón tiếp chúng mình.
Ngày trọng đại đã đến
Cô dâu lưu giữ khoảnh khắc đẹp với bà ngoại trước khi gia đình chú rể đến.
Sau đó, lại quay về phòng chờ để chuẩn bị cho phần tiếp theo của ngày trọng đại.
Mặc dù nhà trai đã có mặt ngoài cổng, bà ngoại vẫn ngồi đợi, hồi hộp mong chờ ngày cháu gái bước lên chiếc xe hoa.
Đám cưới ở quê mang đến không khí đơn giản và ấm cúng. Mình ấn tượng với cách bạn mình và chồng tự thiết kế toàn bộ, từ thiệp cưới đến hoa và các tấm bạt chống nắng, chống mưa.
Thậm chí, lễ gia tiên hay lễ đón nhà trai cũng diễn ra đơn giản, chỉ có hai thùng cau trầu thay vì những buổi lễ lớn với nhiều thùng.
Khi nhà trai đến, thủ tục rút gọn, mọi việc diễn ra nhanh chóng, chỉ mất khoảng 30-35 phút cho cả lễ.
Nâng chén rượu, thoải mái chia sẻ vài câu thăm hỏi thân mật.
Những đôi chuồn chuồn cùng hòa mình trong bữa tiệc ngày hôm nay.
Sức mạnh của ống kính 60MP hiện lên, mình giữ khoảng cách với tụ điểm để không làm xao lạc, nhìn thấy chi tiết rõ nét ngay cả khi phóng to 200%.
Những bông hoa tung bay kỷ niệm ngày trọng đại.
Cuộc chơi của cô bé đã kết thúc, liệu cô ấy sẽ tiếp tục hay chấp nhận thất bại?
Trải nghiệm báng cầm gp-x2
Một phụ kiện hữu ích đi kèm máy (A7CII không được tặng), chiếc báng cầm gp-x2 này khiến mình hết sức ấn tượng. Có người tự hỏi tại sao lại cần báng cầm cho máy nhỏ, nhưng với mình, chiếc báng này là điều không thể thiếu. Nó không chỉ nhẹ nhàng và tiện lợi mà còn mang lại cảm giác chắc chắn, thoải mái khi cầm nắm.

Chọn Sony A7CR với chênh lệch 20 triệu so với A7R5
Sau một ngày dài chơi, một viên pin của A7CR là đủ, việc chụp ít hơn vài chục tấm so với A7R5 không quan trọng. Màn hình đẹp hơn, EVF ngon hơn, tốc độ chụp nhanh hơn chút (10fps so với 8fps), quay phim là những tính năng mà mình không ưu tiên. Dù chỉ có 1 khe thẻ (không hỗ trợ thẻ CFexpress) và thiếu joystick, nhưng những điều này không làm mất đi sự tiện lợi và chất lượng của A7CR.
Dành cho những người có ngân sách đủ và muốn trải nghiệm tốt nhất, A7R5 vẫn là sự lựa chọn xuất sắc, với 20 triệu 'dư ra', bạn có thể đầu tư vào ống kính chất lượng.