1. NÓN TRONG TRÀNH
Nón không quai, lảo đảo trên đầu em
Chẳng tìm được quai để cố định chiếc nón xinh
Nón nghiêng lệch giữa sân đình
Điệu chèo em hát lẻ loi, nỗi đau quặn thắt
Mưa rào tháng ba xối xả
Những vất vả đã làm phai mờ tuổi trẻ
Con đường đời chất chứa bao khó khăn
Ngập tràn bão tố, tuổi xuân dần tàn úa
Người như mây trôi giữa cơn gió
Cánh chim lạc giữa biển cả mênh mông
Điệu chèo lỡ nhịp, người ơi
Sân đình, nón nghiêng, chiều buồn vắng vẻ.
2. THÁNG MƯỜI ĐÃ VỀ
Tháng mười đã đến rồi em à
Nắng vàng rực rỡ, trải rộng bao la
Thu chưa vội đi, gió vẫn ngân vang khắp chốn
Những nhánh cỏ gầy thả lưới tình yêu ra khắp nơi
Heo may nhẹ nhàng vờn mái tóc xanh
Núm đồng tiền xinh xắn ẩn hiện duyên dáng
Cô gái nhỏ đưa thu vào phố
Cốm Vòng thơm ngát mùa trinh nguyên
Sóng thu dào dạt trong phố xá
Đôi mắt ai cười như mơ mộng
Hương hoa sữa lan tỏa qua ngõ nhỏ
Gói thu vào ký ức, những mùa xa vắng
Chúng ta bước chậm trong tháng mười đầy nhớ nhung
Nghe hương lúa đồng quê phảng phất
Nghe tiếng sẻ rộn ràng
Những đôi gáy sập sè bay lượn trên cánh đồng xa
Tháng giao mùa, nhánh cỏ gầy đầy thương cảm
Như lạc lõng giữa không gian rộng lớn
Hương cỏ mật rộn ràng, dịu dàng trở lại
Những dòng thơ em khiến lòng ta xúc động.
3. NHỚ MỘT MÙA HOA
Em trở lại bên cây gạo năm xưa
Những kỷ niệm vẫn còn vương vấn
Những cánh hoa đỏ rực như ngọn lửa
Trời tháng ba rơi những hạt mưa lấm tấm
Những cánh hoa đỏ bay theo gió
Môi đỏ mọng như thuở nào
Tình yêu đong đầy trong từng khoảnh khắc
Ngày xuân ngắn ngủi dâng tặng trời đất.
Trong dòng đời vội vã, một khoảnh khắc nhớ
Ký ức lưu lại một mùa hoa
Mắt em cay vì mưa hay vì nỗi nhớ
Người đã thay đổi, còn em vẫn vậy
Tháng ba rồi, hoa gạo vẫn rực cháy
Thắp nỗi nhớ cho mùa xuân sắp tàn
Như em chờ đợi anh từng ngày tháng
Cháy hết mình để mãi mãi yêu thương.
4. CHỜ MƯA
Đất đợi hơi thở của cơn mưa
Ở chân trời xa xôi, cơn mưa chưa đến
Những nỗi nhớ day dứt ngày đêm
Đất nóng hổi, đêm dài mỏi mòn
Đất khô héo chờ đợi
Những cơn gió từ nơi xa xăm
Mây lặng lẽ trôi qua núi
Đất âm thầm ươm mầm hi vọng
Đất khát khao
Bờ môi khô nứt nẻ
Ngực trần ướt đẫm mồ hôi
Đất khô khan chờ đợi
Mưa đến
Mưa
Mưa ào ạt
Trút xuống dữ dội
Mưa làm bờ môi nở hoa
Đất uốn cong dưới sức nặng
Mưa rơi vui vẻ
Ào ạt trút xuống
Dội mát lành cả mùa hè
Hoa lá mơ màng
Thì thầm hoang hoải
Lời mưa thơm ngát
Mơ màng
Những đốm hoa cười ngậm giọt mưa
Lắng nghe
Nhành mưa tháng năm
Rơi nhẹ.
5. XUÂN CẬN KỀ
Xuân đã gõ cửa bên em
Nhẹ nhàng và êm ái
Bước chân xuân thật dịu dàng
Như làn gió thoảng qua
Hơi thở xuân nhẹ nhàng
Lan tỏa trong vạt áo
Dáng xuân mơ màng
Lấp lánh trong ánh nắng
Môi xuân đỏ thắm
Như những nụ đào tươi
Giọt xuân lấp lánh dưới nắng
Như nụ cười vui vẻ
Xuân làm say đắm đất trời
Hòa quyện trong từng hơi thở
Ngỡ ngàng và hồi hộp
Bàn tay nắm như trong mơ
Xuân lắng nghe từng vần thơ
Mơ màng khi chiều buông xuống
Giấc mơ hồng bối rối
Chạm nhẹ vào mùa xuân
Mưa xuân nhẹ nhàng bay bổng
Như vũ điệu của gió
Đồng hoa xuân nở rộ
Bàn tay cấy mùa xuân mới
Em đến gần bên mùa xuân
Xuân theo em từng bước
Xuân có thấy anh không?
Tình xuân đầy ắp yêu thương.
6. HƠI ẤM TUỔI THƠ
Mỗi mùa đông trở lại, tôi lại nhớ về thuở xưa
Tuổi thơ ơi, những mùa đông đầy thương nhớ
Những đêm đông ấm áp bên bếp lửa
Nội loay hoay ngồi lùi mía, nướng khoai
Những mùa đông lạnh buốt thấu xương
Tay tê cóng, chân thì tê dại
Nhớ biết bao ổ rơm của nội
Thơm ngọt hương lúa mới tinh khôi
Bàn tay gầy sờ soạng mái tóc rối
Nội chăm chút, nhón chấy, rẽ ngôi.
Giọng nội rì rầm êm dịu
Chuyện xưa nghe buồn nức nở
Ổ rơm như đang suy tư
Nhớ quê hương cháy bỏng khát khao
Mùi rơm thơm ngọt hương lúa
Mùi bùn non trên gấu áo
Những buổi chiều nhặt lúa, mót khoai
Dù tôi đã đi qua một chặng đường dài
Vẫn nhớ về mùa đông xa xôi
Kí ức của tuổi thơ ngây
Vẫn ấm áp chẳng thể phai mờ
7. HƯƠNG THU NỒNG NÀN
Mùa thu theo em khắp phố phường
Hương hoa sữa nồng nàn làm say đắm
Cốm thơm hòa quyện cùng mùi kem khói
Gợi nhớ những kỉ niệm thuở xưa
Bàn chân miệt mài giữa dòng đời
Đột nhiên lắng lại giữa chốn đông đúc
Em cảm thấy mình nhỏ bé hơn
Trái tim bồi hồi, xuyến xao
Thu không ồn ào, không náo nhiệt
Dịu dàng len lỏi vào giấc mơ
Qua bao năm tháng cùng em
Vẫn mang đến những điều bất ngờ
Thu qua bao mùa lá rơi
Những trang thơ dệt sắc vàng
Tuổi em thêm phần rực rỡ
Trái tim nồng nàn từ thuở ban đầu
Em gối tình mình lên mùa thu
Hong trong ánh nắng vàng rực rỡ
Tuổi em theo mùa mãi đi xa
Chỉ còn tình thu không phai nhòa.
8. MÙA HÈ NÀO
Có một mùa hè, nắng cháy bỏng rực rỡ
Thiêu đốt da người, bỏng rát từng lớp thịt
Cây phượng vĩ cũng khô héo tán lá
Màu tím bằng lăng nhạt dần dưới ánh nắng
Tháng sáu đến, anh đang ở phương xa
Có thấy mồ hôi em hòa trong nỗi nhớ
Và bao đêm hè trăn trở
Giam lòng trong nỗi nhớ chân thành
Có một mùa hè, chim cũng lặng lẽ
Nằm rũ trong vòm cây thiếu gió
Học trò tung tăng với khăn quàng đỏ
Xé nắng trời, vượt qua cả đoạn đường dài
Tháng 6 này, dịch bệnh lùi xa
Bài giảng vẫn còn dở dang
Mồ hôi mặn thấm vào trang vở
Tiếng cười rát bỏng cả giữa trưa hè
Có một mùa hè không còn nhớ tiếng ve
Không nhớ biển, không nhớ rừng như trước
Chỉ khao khát một ước mơ
Trò khỏe, ngoan, năm học thành công.
9. THẦY CỦA TÔI
Thầy ơi, bốn mươi năm đã trôi qua
Con nghe gió mang theo nỗi buồn bâng khuâng.
Những kỉ niệm thuở thiếu thời
Vẫn khắc sâu mãi trong trái tim con.
Trường làng, ngói vỡ, nắng xiên qua
Gió lùa bốn phía, nứt nẻ tường nhà
Khu 'công đoàn' đã trở thành trường ta.
Trò vui vẻ, hát ca hàng ngày
Chiếc xe đạp hỏng phanh
Không chắn bùn, quần thầy lấm lem
Cái bảng nghuệch ngoạc, xấu xí
Lá khoai hòa với lõi pin để đánh cùng
Yêu thầy - phong thái bình thản
Những câu chuyện kể đầy mê hoặc
Thạch Sanh, ai cũng không ưa
Bàn tay thầy vẽ chuyện xưa trở về
Sớm chiều, mưa nắng, không ngại
Giảng bài, kể chuyện vỗ về chúng con
Mái đầu điểm bạc, da nhăn nheo
Bàn tay gầy guộc, tuổi trẻ dần hao mòn
Từng lời thầy dạy ân cần
Yêu cha, kính mẹ, chăm sóc người thân
Nhờ thầy, bao thế hệ con ngoan
Trưởng thành, rạng rỡ quê hương
Bài thơ như một đoá hoa
Dâng thầy, nước mắt con lăn dài.
10. VU LAN NHỚ MẸ
Mùa Vu Lan lại về trong mưa
Con đã lâu lắm chưa về thăm mẹ
Nhớ thương hình bóng mẹ già
Mặc dù chỉ cách nhau một quãng đường xa
Bao ngày vất vả, mẹ gánh chịu
Khó khăn mẹ vượt qua, xót xa tuổi già
Chỉ vì dịch bệnh, mẹ ơi!
Con không thể đến, lòng buồn bã
Mặc dù chỉ một đoạn đường ngắn.
Tình con gói ghém trong nỗi nhớ
Cả đời mẹ vất vả lo toan
Nuôi con khôn lớn bằng sự chăm sóc
Chắt chiu giọt mồ hôi, tặng con cuộc sống
Hai vai mẹ gánh vác mọi việc
Việc nhà, việc nước, tất cả đều chu toàn
Tuổi trẻ hao mòn, thân thể gầy yếu
Cho con, cho cháu từng ngày lớn khôn
Chiều xuống, bóng hoàng hôn đẹp
Bàn tay mẹ vẫn chăm sóc từng ngày
Bảo ban con cháu ân cần
Quan tâm, chăm sóc gia đình
Con ở xa, không gần làng
Rau xanh, trái ngọt mẹ mang tặng
Mong mùa dịch bệnh qua đi
Nắm tay mẹ... niềm vui vỡ òa.