1. ĐẾN CHÙA
Tiếng chuông ngân vang, văng vẳng trong không khí... Ta trở về thăm Chùa...
Bao năm rời xa quê, cảm xúc hồi hộp náo nức!
Lang thang phương xa tìm kiếm cuộc sống,
Giờ trở lại quê hương, nghe tiếng chuông Chùa.
Ngày xưa ta ra đi, tìm kiếm tri thức,
Hôm nay trở về, tìm nơi tâm linh,
Những năm trước đây, bao lời hứa ước,
Quay trở lại quê hương, trong âm vang chuông Chùa...!
Những ai đã rời xa, đừng quên Chùa...!
Nơi lưu giữ tâm linh từ khi còn nhỏ,
Bao năm xa cách, chuông Chùa vọng về,
Hẹn ngày trở lại, trong tiếng ngân vang…
Tiễn anh lên đường, theo tiếng gọi tiền tuyến,
Trong lòng vang vọng, chờ ngày chiến thắng.
Qua bao thử thách, chuông Chùa nhắc nhở,
Trong niềm vui chiến thắng, có tiếng chuông ngân...!
Hương thơm thoang thoảng, A di đà Phật!
Linh thiêng, linh thiêng, ngọn nến trên đài sen.
Nam mô! Nam mô! A di đà Phật...!
Con trở về lễ Chùa, nghe tiếng chuông quen...!
Tác giả: Lợi Nguyễn Thành
2. QUAY VỀ ĐẤT PHẬT
Cuộc đời này đầy thử thách,
Vấp phải sóng gió, bão tố thường xuyên,
Thân xác mong manh như cánh hoa,
Chìm nổi, dập vùi, xót xa nữ nhi.
Buông bỏ sân hận, tâm thiện lương,
Không mơ danh vọng, xa hoa tạm bợ,
Trong kiếp người, sống sao cho đẹp,
Như hoa tươi nở giữa đời trần thế.
Tìm về cửa Phật làm chốn nương,
Rèn tâm, giữ lời, bớt sự cám dỗ,
Quên đi cuộc sống ong bướm, gió trăng,
Không mơ mộng, không chấp nhận giả dối.
Trước cửa chùa, thành kính thắp nhang,
Bước nhẹ nhàng vào sáng sớm mai,
Khói hương dâng lên Phật mỗi ngày,
Niệm kinh, cầu nguyện, tâm an lành.
Chiều tà dạo chơi dưới nắng,
Hái rau, quét lá, đếm tiếng chuông,
Tâm tịnh, vui vẻ và tinh thần thoải mái,
Nhìn lên Phật, lòng dâng kính ngài.
Tác giả: Hoa Lư
3. DÂNG HOA KÍNH DƯỜNG PHẬT
Trăm hoa tinh khiết nở sắc hương,
Kết tinh từ sự sống, ngấm hơi đất trời,
Ngát hương khoe sắc khắp nơi,
Điểm tô cuộc sống tuyệt vời của nhân gian.
Lưu Ly, cúc tím, lan tím,
Tú cầu, cẩm chướng, hồng vàng tỏa hương,
Đồng tiền, thược dược, hướng dương,
Huệ trắng tinh khôi, cát tường nở rộ.
Tâm hân hoan, vui vẻ dâng lên,
Tay nâng nhẹ nhàng, kính dâng Phật đài,
Con xin quỳ dưới chân Ngài,
Lắng nghe lời dạy hàng ngày từ Phật.
Thành tâm sám hối, ăn năn lỗi lầm,
Hiểu rõ công đức của Phật, con đường tu học,
Vượt qua sóng gió, sương gió núi sông,
Chết đi sống lại, mười phương nhọc nhằn.
Cảm ơn công đức Phật vô vàn,
Trên con đường tu luyện, đạt được hôm nay,
Con nguyện từ nay về sau,
Kính Tôn chư Phật mỗi ngày trong tâm.
DÂNG HOA THỂ HIỆN LÒNG THÀNH,
HƯỚNG VỀ NHÀ PHẬT, MONG ĐƯỢC THÁI HOÀ,
TRONG CÕI TA BÀ, ẤM NO HẠNH PHÚC,
CHUNG SỐNG YÊU THƯƠNG TRONG NGHĨA TÌNH.
Tác giả: Hoa Lư
4. NHẮC NHỞ BẢN THÂN
Luân hồi chẳng phải do mùa sinh,
Sướng khổ tùy duyên, lỗi tại mình.
Nếu đã thanh bần, không sợ nhục,
Hơn là phú quý mà cầu vinh.
Vì gieo nghiệt khẩu, quên nghĩa lý,
Bởi tà tâm rắc, phụ tình ngay.
Nhắn gửi đôi lời, cũng là đạo,
Sen đài hướng Phật, niệm cầu kinh.
Tác giả: Tú Uyên
5. GIEO NGHIỆP TỪ BI
Bà toả sáng như ngọc quý,
Trên đài sen thanh khiết, không hoa nào sánh bằng,
Rực rỡ hơn cả ánh trăng,
Chiếu sáng vạn vật, dẫn dắt chúng sinh.
Dung nhan làm say đắm sông núi,
Ánh Dương nhường chỗ cho tình cảm vào ban đêm,
Tấm lòng cao cả, dịu dàng,
Từ bi rộng lượng, hòa thuận trên dưới.
Bà thương xót số phận đau khổ,
Cứu độ những bất hạnh, làm giảm khổ đau,
Xua tan băng giá, mở đường sáng,
Kéo những kẻ lầm lạc ra khỏi u mê.
Gieo tình thương vào lòng nhân loại,
Răn dạy con cháu biết kính yêu cha mẹ,
Đức trung hiếu, thuận hòa trong gia đình,
Muôn đời nhớ ơn ông bà tổ tiên.
Bà mang trái tim hiền hậu,
Đôi mắt dịu dàng, tâm hồn bao dung,
Nhân gian hạnh phúc vui mừng,
Nhờ có Bà, an yên vô cùng.
Tác giả: Hoa Lư
6. CÂU CHUYỆN CỦA NGƯỜI
Từ bỏ danh vọng và quyền lực,
Không màng đến chức sắc, vàng son,
Chỉ mang theo thân phận con người,
Ra đi nhẹ nhàng với hành trang giản dị.
Đi khắp chân trời, góc bể,
Vượt qua nắng mưa, sương gió, bão bùng,
Quyết tâm mở rộng trái tim,
Tìm kiếm chân, thiện, mỹ để giúp đời.
Lang thang khắp nơi, tìm thầy học đạo,
Trao cả trái tim cho cuộc đời,
Với lòng hoan hỉ, tìm người trở về,
Đem sự sáng suốt đến cho mọi người.
Được trời đất xô đẩy, định mệnh dẫn dắt,
Linh thiêng hiện ra bên cây Bồ Đề,
Giảng dạy xa, tránh xa mê lầm,
Để chúng sinh tìm về dưới chân Phật.
Lắng nghe lời Phật, phát tâm,
Mở đường tu luyện, làm thanh tịnh bản thân,
Sống theo đạo, coi trọng tình nghĩa,
Kim tiền chỉ là phù du, nổi chìm.
Buông bỏ sân si, tìm bình an,
Thân này chỉ tạm gửi thế gian,
Mai về cát bụi, không mang theo,
Để lại chỉ là sự bình an trong lòng.
Muôn loài nghe sợ hãi, quỳ gối,
Xin vâng và lắng nghe lời Phật,
Gieo nhân tích đức, “vàng trong tâm,”
Đó chính là giá trị quý báu nhất.
Tác giả: Hoa Lư
7. TỤNG PHẬT THÍCH CA MÂU NI
Nam Mô A Di Đà Phật!
Chúng con thành tâm dâng hương,
Với lòng tôn kính, dâng lên Tam Bảo,
Thực hành theo Phật pháp, tu tâm,
Nhận sự độ trì vô biên từ Phật.
Phật dẫn đường chúng con bước,
Gieo rắc tình thương, từ bi không bờ,
Đóa sen nở giữa bùn lầy,
Hương thơm tinh khiết, lan tỏa từng giờ.
Con cúi lạy Phật khắp mười phương,
Phát tâm từ bi, trải rộng khắp nơi,
Tâm thiện và lòng từ vô bờ,
Chăm lo đạo đức, đem lại bình an.
Con lạy Đức Phật, lòng từ vô lượng,
Suốt đời giáo hóa chúng sinh,
Phật là ánh sáng bình minh,
Chiếu soi, dẫn dắt mọi người trong đau khổ.
Kiếp người tội lỗi và phúc đức,
Phật dạy rõ ràng về nghiệp và quả,
Đừng để tiền bạc và danh vọng,
Bon chen, ghen ghét, sẽ trở thành ác nhân.
Ngồi lặng quán niệm, tĩnh tâm,
Diệt trừ vọng tưởng, tu thân thiện lành,
Trở thành người tử tế, thành công,
Luôn khiêm tốn, lòng thành biết ơn.
Con xin kiên định theo Phật pháp,
Yêu thương Non nước quê hương,
Giở trang Phật pháp, tụng kinh,
Xây dựng Non nước hòa bình, tự do.
Tác giả: Thu Phạm Quang
8. ĐI CHÙA HƯƠNG
Ngày sương mờ dịu dàng,
Các cụ đi lễ Chùa Hương.
Xe rời khỏi sân kho,
Chạy băng qua bờ mương.
Mọi người đều vui mừng,
Vì ai cũng háo hức,
Đón chờ mùa hội mới,
Đến với hội Chùa Hương.
Chẳng mấy chốc đến bến xe,
Người đông thật bất ngờ,
Vì điều gì khiến vui thế?
Quên đi mệt mỏi dọc đường.
Qua đền Trình, cửa ngõ,
Phật tử dâng lễ,
Xin vào chùa tôn kính,
Ngài mỉm cười đón chào.
Cùng xuống đò, xuôi dòng,
Khám phá Chùa Hương Tích,
Chúc bình an, thượng lộ,
Mọi người vui vẻ cười tươi.
Bến Đục mờ ảo lắm,
Đò cũng chìm trong sương,
Những phút giây chờ đợi,
Lòng rộn ràng như bừng lên.
Trăm ngàn thuyền lướt sóng,
Lá tre trôi về đâu?
Thuyền nhẹ lướt sóng vỗ,
Sóng vỗ, chèo chìm sâu.
Nam mô a-di-đà,
Di-đà, a-di-đà!
Chào nhau nơi cửa Phật,
Tâm linh thật ngọt ngào!
Thuyền trôi nhanh qua mây,
Vượt qua mờ mịt,
Lách qua sườn đá,
Rêu xanh tỏa hương.
Mùi hương cỏ nồng nàn,
Hoa gạo đỏ lung linh,
Tay gầy đón hương,
Đèn trời sáng rực rỡ!
Lan rêu treo vách đá,
Dê kêu trong lá xanh,
Lắng nghe nhạc rừng,
Người ơi, thương quá đỗi!
Đến gần động Hương rồi!
Núi Gà, Núi Mâm Xôi,
Mọi người đều hướng tới.
Mau lên, thuyền ơi!
Lên Thiên Trù cùng nhau,
Ánh nắng xua tan sương,
Người đông như kiến cỏ,
Dâng lễ lên cửa chùa.
Nam mô a-di-đà!
Nam mô a-di-đà!
Chắp tay trước cửa Phật,
Hương ngát, lòng say đắm.
Gửi hồn theo khói bay,
Mở lòng với sự “chay.”
Đi về cõi Phật,
Rời xa trần tục mê say!
Nối nhau, người nối tiếp,
Người trước, người sau,
Gậy tre chen gậy trúc,
Càng đi, chân càng nhanh!
Tấu lạy Quan Thế Âm,
Bồ-Tát Ma-Ha-Tát,
Phật tử thành tâm,
Hướng về nơi cõi tịnh.
Vạn lạy Ca-Mâu-Ni,
Cho con về cõi Phật,
Đi theo Người hành thiện,
Thực hiện những điều tốt đẹp.
Hỏi nhau đã tới động chưa?
Khi trời đổ mưa,
Lạy Phật Ngài phù hộ!
Đến cổng xưa đúng lúc!
Cổng trời mở rộng,
Thở sâu, hít trọn không khí,
Đem trời đất vào lòng,
Dần vơi đi nỗi khổ đau!
Thả hồn vào động sâu,
Vơi đi bao nỗi đau,
Con người nhỏ bé,
Đi đâu, biết về đâu?
Dưới gốc bồ đề,
Cỗ Phật Trời phù hộ,
Nhặt hạt xâu mang về,
Đốt tay giải khổ đau!
Hứng xin cây vàng bạc,
Ngài độ thế đều rụng,
Chìa tay xin sữa mẹ,
Chờ từng giọt, nhỏ xuống.
Nam mô a-di-đà,
Mưa tạnh đường đỡ trơn,
Nam mô a-di-đà,
Giảm khổ, đời vui hơn...
Đò quay về Tuyết-Sơn,
Còn gì hạnh phúc hơn,
Xuống đò lòng nhẹ nhàng,
Càng đi càng ít trơn.
Tiếng chim trời xa vắng,
Theo nhau leo núi,
Hương trầm ấm, thịt da,
Tuyết-Sơn không bụi bặm.
Cúi lạy bà Chúa Ba,
Xin thuốc Ngài giải bệnh,
Cứu Phật tử như cha,
Đức Ngài khổ hạnh.
Lạy Ngài xin một quẻ,
Cầu mong sức khỏe,
Phúc lộc tràn đầy nhà,
Trí, tài cho con trẻ.
Tấu lạy quan Hoàng Bảy,
Tấu lạy ông Hoàng Mười,
Mong sao được nên người,
Thấm đậm sắc dân tộc.
Xuống núi về xuôi, chào Hương Sơn!
Tạm biệt củ mài, mát mịn hơn,
Chia nhau rau sắng, ngọt đắng,
Giấu trái mơ rừng cô đơn.
Lên đò về phố, chào Động Hương!
Tạm biệt Thiên Trù, chuông vấn vương!
Cụng ly Xôi-nếp, bên Gà-Trống,
Lung linh Bến-Đục, đêm đèn sương…
Nam mô đức Phật Di-Đà,
Tam non, tứ bể, ngũ hà, lục châu.
Dù sóng bạc bể dâu,
Sống vì thiên hạ, không sai lời,
Dù đá lở, cát bồi!
Ở sao cho xứng với Người Chí-Trung.
Tác giả: Lợi Nguyễn Thành
9. NGÕ PHẬT
Ánh nắng mai rải đều trên sân chùa,
Những giọt sáng lung linh khi sương tan,
Bên thềm, cúc nở hương ngát,
Ngọc lan khoe sắc tím hồng thanh tao.
Những chiếc lá vàng rơi lác đác,
Nhẹ nhàng theo gió rì rào thổi qua,
Rêu phong xanh phủ lặng lẽ,
Góc sân tĩnh lặng, chim xà hạ cánh.
Tả tay một khóm huệ mới nở,
Nụ non e ấp gọi đôi bướm về,
Khói trầm uốn lượn, bay xa,
Từ cửa Phật vươn lên trời xanh.
Bước lên ba cấp qua mành,
Hướng vào tam bảo, một lần tĩnh tâm,
Cúi đầu lạy Phật Quan Âm,
Mười phương gia hộ cho trăm dân.
Phật cười như ảo ảnh mơ,
Ánh mắt chứa đựng bao dung vô hạn,
Chúng sanh được Ngài độ đến tận cùng,
Dẫn dắt tâm thanh tịnh ra khỏi trầm luân.
Quay sang bên phải, nghe chuông ngân,
Điểm tinh thần nhẹ nhàng, thư thái,
Thả hồn theo gió lướt qua,
Tưởng mình lạc vào cảnh thần tiên cửa chùa.
Tác giả: Hoa Lư
10. KÝ ỨC VỀ BUỔI GIẢNG ĐẠO VỚI HỌC TRÒ
Hứng khởi chờ đón sự hiện diện của Phật
Nhìn các em bận rộn, vui vẻ
Những bài Kệ của Thầy vang vọng
Tựa như hàng ngàn bản nhạc ngọt ngào yêu thương
Trên hàng triệu lối sống đời thường
Không có quy luật nào làm rung chuyển trái tim
Thời gian phủ kín những con đường xưa
Bóng dáng mẹ vẫn hiện hữu đâu đó
Những giá trị đạo hiếu đậm sâu trong ký ức
Với tình cảm vô hạn, mênh mông
Những bài học từ đạo tràng khắc sâu
Uống từng giọt tinh hoa tựa như vàng ròng từ ngàn xưa
Ôi chân lý của Đại Thừa Phật giáo
Đưa tâm hồn đến Tam Bảo tối cao
Con đường sáng mở ra cho chúng ta
Gạt bỏ sân hận, nhận được phúc báu vô vàn!
Tác giả: Nam Bùi