1. CHẮP CÁCH ƯỚC MƠ
Em dịu dàng, duyên dáng như một nàng tiên
Ngày qua ngày như mẹ hiền bên trẻ nhỏ
Chăm sóc từng bữa ăn, nâng niu các bé
Hướng dẫn từng bước, em dạy dỗ tận tâm
Em vui khi thấy các bé chăm ngoan
Biết vâng lời, làm việc tốt một cách tự nhiên
Hành trình giáo dục không phải ngày một ngày hai
Bao năm tháng, em tôi luyện những tâm hồn
Các em thơ như bản nhạc du dương
Lên xuống theo từng giai điệu vui buồn
Cười vui đó, rồi bỗng dưng khóc òa
Em vỗ về, làm dịu lại những cảm xúc
Bé lại cười, không còn khóc nỉ non
Đôi mắt sáng khi nghe những câu chuyện cổ
Bụt hiện ra hiền từ, ôi thật thích thú!
Diệt trừ cái xấu, khuyến khích con ngoan
Em ươm mầm cho cuộc sống vẹn toàn
Gieo hy vọng trong niềm vui lan tỏa
Chắp cánh cho những ước mơ trong sáng
Để mai này làm rạng rỡ non sông.
Tác giả: Đặng Minh Mai
2. CÔ GIÁO MẦM NON
Thương cô giáo mầm non vất vả
Sáng sớm đến tối chăm sóc các bé
Những lo âu bên ánh trăng khuya
Quan tâm từng giấc mơ của trẻ thơ
Trong trái tim đỏ rực, cô chăm sóc
Dù khó khăn vẫn kiên trì vươn lên
Đôi khi mắt có chút nhòe lệ
Nhưng nụ cười vẫn rạng ngời như gió xuân
Nghề nghiệp này nhiều thử thách phía trước
Trong lòng luôn giữ nụ cười tươi
Yêu trẻ như con của chính mình
Ít ai hiểu được tâm tư của mầm non
Yêu trẻ bằng cả trái tim chân thành
Xây dựng tình người không lạc hướng
Dẫu bão giông có gập ghềnh
Cô giáo mầm non vẫn ân cần sớm tối.
Nguồn: Sưu tầm
3. GIÂY PHÚT BÌNH YÊN
Ngày ngày tôi mong chờ giây phút bình yên
Khi nhìn các bé đã chìm vào giấc ngủ
Đôi má bầu bĩnh như những viên sữa
Mắt lim dim trong những giấc mơ vàng
Đây là ngôi nhà của tôi, trường mầm non
Nơi tôi thư giãn bên những đứa trẻ
Mỗi năm trôi qua lại thêm một thế hệ
Cô và trò như một gia đình thân thiết
Đây là nơi tôi gửi gắm cả cuộc đời
Để nuôi dưỡng những mầm xanh cho đất nước
Đó là điều tôi mơ ước thời thanh xuân
Cô lái đò… theo nhịp bước quê hương
Nguồn: Sưu tầm
4. TẶNG CÔ GIÁO MẦM NON
Anh về mang theo chút nắng rạo rực,
Cô giáo trẻ bên hàng rào hoa tươi
Trời xanh trong văng vẳng tiếng chim ca
Anh nghe nhạc lòng hòa điệu vui tươi.
Ôi cô giáo trẻ ơi,
Bài thơ em dạy chứa đựng yêu thương,
Trong gió du dương anh nghe thấy,
Có tình sông núi, có thương giống nòi!
Sân trường vang vọng tiếng cười,
Hoa Trang đỏ nở rực rỡ ánh dương,
Tóc dài em gợi bao thương nhớ…
Lòng anh vẫn ở lại trong lớp học của em!
Nắng hồng trải dài mềm mại,
Anh qua trường, lén nhìn em, thương thầm…
Em là cô giáo ươm mầm cho trẻ
Trẻ thơ lớn lên trong vòng tay yêu thương…
Ở trường em như người mẹ hiền,
Chăm sóc trẻ thơ trong những năm tháng đầu đời,
Chiếc đò em chở trẻ qua sông
Trẻ không bao giờ quên cô, dù qua bao năm.
Tác giả: Trường Giang Thủy
5. NGƯỜI MẸ TẠI TRƯỜNG MẦM NON
Em là cô giáo mầm non
Yêu trẻ như con ruột của mình
Dù không phải công sinh thành
Nhưng trái tim em tràn đầy yêu thương!
Dẫu lương thấp, khó khăn vây quanh
Không thể ngăn bước chân em đi
Khó nhọc, gian nan không ngại gì
Hăng say làm việc vì tương lai sau này
Khi trời trở lạnh, bé bệnh đau
Em như bác sĩ chăm sóc từng giờ
Niềm vui đến bất ngờ
Khi thấy bé yêu nở nụ cười hạnh phúc
Ruộng đồng cho lúa xanh tốt
Còn em vun đắp thế hệ tương lai
Em là mẹ thứ hai, chăm sóc
Như hoa của đất, nắng mai của trời
Khi lớn lên, con ơi!
“Đừng quên công ơn của các mẹ suốt đời.”
Tác giả: Mai Trần Đắc Kỳ
6. KÍNH TẶNG CÔ GIÁO MẦM NON
Em đây, cô giáo Mầm Non
Ngày ngày chăm sóc những đứa trẻ yêu quý.
Vất vả nhưng luôn tươi cười
Khuôn mặt rạng rỡ, nụ cười nở hoa!
Ước gì các bé lớn lên khôn lớn
Với tuổi thơ vui vẻ tràn đầy yêu thương!
Hoàn thành công việc ở trường
Việc nhà cũng phải lo lắng chu toàn.
Công việc hoàn thành, mọi thứ vẹn toàn
Trường lớp và gia đình đều ấm áp
Cảm xúc ngày càng dâng tràn
Tâm tình được lan tỏa và nhân lên bội phần.
Ôi cô giáo Mầm Non đáng kính
Bông hoa tươi đẹp mãi mãi ngân nga!
Tác giả: Trần Đông
8. NGHỀ YÊU THƯƠNG
Em là cô giáo Mầm Non
Gửi trọn tình yêu đến các bé yêu quý.
Yêu từ nụ cười hồng hào
Thương từ ánh mắt trong sáng, ngọt ngào.
Em là người mẹ thứ hai của các bé
Ru bé vào giấc ngủ yên bình, sâu lắng.
Dạy bé kính trọng ông bà, cha mẹ
Vâng lời và sống hòa thuận với anh chị em.
Dạy bé tự lập, mạnh mẽ
Giúp bé trưởng thành và ngoan ngoãn.
Em như đóa hoa giữa đất trời
Xinh đẹp, thơm ngát, làm cho cuộc đời thêm tươi mới.
Tác giả: Phạm Đức Hướng
8. TÔI LÀ CÔ GIÁO MẦM NON
Em gieo ước mơ cho đời
Gieo từng lời hát, nụ cười trẻ thơ
Gieo vào trong những giấc mơ
Cô như mẹ hiền, yêu thương vô bờ!
Em gieo hàng triệu tình yêu
Những bước chân chập chững trên con đường đầu tiên
Em gieo lời nói dịu dàng
Như nàng tiên, cô tấm của những câu ca dao
Em gieo những câu hát ngọt ngào
Dưới bầu trời rộng lớn, trăng, sao, nắng hồng
Em gieo bài học cánh đồng
Quê hương, đất nước, dòng sông thanh bình
Em gieo lên đôi môi xinh
Biết lễ giáo và tình yêu thương
Những điều giản dị, bình thường
Mà em ươm thành một vườn hoa xinh đẹp
Em ươm cho chính mình
Thơ, ca, nhạc, họa, tầm nhìn bao la
Những tháng năm đơm hoa
Em nâng niu từng bước tuổi thơ... diệu kỳ!
Cô ơi! Con có đồ đẹp lắm!
Mẹ vừa mua ở chợ chiều qua
Chiếc nơ này có xinh không cô?
Con mặc vào xem có đẹp không cô nhé!
Sáng đến bên cô, chiều về với mẹ
Sáng lại chiều rộn rã tiếng 'cô ơi'!
Cô ơi! Cột giúp con bím tóc
Thắt bính hai chùm con mới thích
Cô ơi! Mèo con hư thì khóc
Còn con ngoan, cô mẹ sẽ vui lòng
Rồi mỗi tuần cô thưởng một bông hồng
Hoa bé ngoan đem về khoe với mẹ...
Cô ơi!...!
Hai tiếng ấy, sao thân thương quá
Dù mệt nhoài vẫn vui rộn lòng tôi
Đời nhà giáo nghèo bao lo toan vất vả
Vẫn vẹn nguyên tình trong ánh mắt thơ ngây
Bao ưu tư, nhọc nhằn quên hết cả
Có lẽ vì hai tiếng 'Cô ơi!'
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
9. NHỮNG TIẾNG GỌI THÂN THƯƠNG
Hai tiếng 'cô ơi!' sao mà thân thương biết bao
Từ môi bé xinh cất tiếng gọi cô ơi!
Cô ơi! Con ăn cơm rồi nè!
Tô sạch mà chẳng đổ ra bàn
Cô ơi! Con uống thuốc rồi cô ạ!
Khen con đi, con uống giỏi chưa nào
Thuốc đắng lắm mà con không khóc
Uống thuốc rồi sẽ khỏi bệnh ngay thôi!
Cô ơi! Con ngủ rồi cô ạ!
Nhắm mắt lại, cô kể chuyện cho con nghe
Chuyện kể rằng: Con mèo con nó khóc
Mèo con hư không chịu đến trường
Con có hư như mèo không nhỉ?
Không khóc nhé, cô mẹ sẽ thương con!
Cô ơi! Con có đồ đẹp lắm!
Mẹ vừa mua ở chợ chiều qua
Chiếc nơ này có xinh không cô?
Con mặc vào xem đẹp không cô nhé!
Sáng đến bên cô, chiều về với mẹ
Sáng lại chiều rộn rã tiếng 'cô ơi'!
Cô ơi! Cột giúp con bím tóc
Thắt bính hai chùm con mới thích
Cô ơi! Mèo con hư thì khóc
Còn con ngoan, cô mẹ sẽ vui lòng
Rồi mỗi tuần cô thưởng một bông hồng
Hoa bé ngoan đem về khoe với mẹ...
Cô ơi!...!
Hai tiếng ấy, sao mà thân thương quá
Dù mệt nhoài vẫn vui rộn lòng tôi
Đời nhà giáo nghèo bao lo toan vất vả
Vẫn vẹn nguyên tình trong ánh mắt thơ ngây
Bao ưu tư, nhọc nhằn quên hết cả
Có lẽ vì hai tiếng 'Cô ơi!'
Nguồn: Sưu tầm
10. ĐÔI BÀN TAY CÔ GIÁO
Đôi bàn tay cô giáo
Chăm sóc tóc cho em
Khi về nhà, mẹ khen ngợi
Tay cô thật khéo léo!
Đôi bàn tay cô giáo
Khâu vá cho áo em
Như tay chị lớn
Như bàn tay mẹ hiền
Hai bàn tay cô
Hướng dẫn em múa dẻo
Hai bàn tay cô
Giúp em học khéo léo
Cô dẫn em đi
Trên con đường đến lớp
Con đường đẹp của quê hương
Con đường dài của đất nước
Đôi bàn tay cô giáo
Chăm sóc tóc cho em
Khi về nhà, mẹ khen ngợi
Tay cô thật khéo léo!
Đôi bàn tay cô giáo
Khâu vá cho áo em
Như tay chị lớn
Như tay mẹ hiền
Hai bàn tay cô
Hướng dẫn em múa dẻo
Hai bàn tay cô
Giúp em học khéo léo
Cô dẫn em đi
Trên con đường đến lớp
Con đường đẹp của quê hương
Con đường dài của đất nước.
Tác giả: Định Hải