1. LỜI NGƯỜI ĐÃ KHUẤT
Em còn gắn bó với tình thân
Bởi thế lòng anh cũng vơi dần
Đất nước yên vui không bóng quân
Hòa bình trở lại, tiếc gì thân
Thân này ngã xuống chốn xa lạ
Đã được trở về với cố hương
Như vậy cũng đủ mãn nguyện đời
Không còn cảnh ngựa mất dây cương
Gìn giữ nước non vẹn lời thề
Chiến trường xa cách chẳng phải quê
Nước Việt thiêng liêng từng tấc đất
Thương em vất vả đón anh về
Giờ đây được gần vợ và con
Chắc con lúc này đã trưởng thành
Vạn sự nhờ em công dạy dỗ
Mong mọi việc sớm thành toàn.
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
2. NGƯỜI CỰU CHIẾN BINH
Trọn đời làm nhiệm vụ quân đội
Giờ hòa bình trở về với quê hương
Đất quê bao la, đong đầy tình cảm
Vẫn luôn nhường nhịn, đùm bọc lẫn nhau
Cựu binh khi đau ốm
Là hình mẫu sáng ngời trong công việc nơi quê nhà
Ngày ngày gắn bó, chan hòa
Tình cảm đậm đà từ
Cựu chiến binh
Ngày xưa đã cống hiến, hy sinh
Giờ thời bình, không hề so đo
Nhớ lời Bác dặn dò
Bộ đội Cụ Hồ sống chết vì dân
Giờ đây không còn phân vân
Dù tuổi cao, sức yếu, tay chân vụng về
Nhưng vẫn tràn đầy đam mê
Không ngại khó khăn, không chùn tay.
Chúc anh hạnh phúc tràn đầy
Cùng hội ngày càng vững mạnh thêm.
Tác giả: Nguyễn Diễm
3. NƯỚC MẮT CHẢY VÀO TRONG
Ngày hòa bình tôi trở về quê hương
Nhìn đồng đội nằm lại nơi chiến trường
Các bạn ơi! mọi người đang cầu nguyện
Hãy linh thiêng về với quê mẹ đang chờ
Gặp lại em, tôi ngỡ như trong mộng
Ký ức xưa lại ùa về trong lòng
Tay đan tay, lòng tôi rưng rưng
Hạnh phúc này thật quý giá, em ơi!
Tôi trở về, bạn nằm mãi nơi biển cả
Yên nghỉ giữa kẻ thù vẫn dòm ngó
Thương lắm, những người vợ đơn côi
Im lặng chịu đựng trước bão tố
Xóm quê tôi có bao người vợ chờ chồng
Họ đang mong chờ những tấm lòng nhân ái
Mùa qua mùa, vẫn gặp bao khó khăn
Đêm đông về, cô đơn vây quanh!
Vết thương xưa lại hành hạ từng cơn
Hạnh phúc hơn khi có vợ con bên cạnh
Vợ của đồng đội vẫn chịu nhiều vất vả
Ngày qua ngày, nước mắt vẫn lăn dài!
Tác giả: Hồng Soi
4. MỘ NGƯỜI CHIẾN SỸ VÔ DANH
Tôi viết về anh, người chiến sĩ vô danh
Người đã hy sinh cho hòa bình và độc lập
Thân mình đã cống hiến vì dân tộc
Tổ Quốc mãi mãi ghi nhớ công ơn anh.
Tôi viết về anh, chiến sĩ vô danh
Ngã xuống trong những trận chiến khốc liệt
Quên thân khi mái tóc còn xanh
Tổ Quốc đời đời nhắc đến tên anh.
Tôi viết về anh, sau khi chiến tranh kết thúc
Những ngôi mộ không tên không họ
Thân xác anh yên nghỉ nơi đó
Đồng đội nghẹn ngào không nhớ tên ai.
Tôi viết về anh, cho thế hệ mai sau
Những ngôi mộ và tượng đài bất tử
Nhắc nhở hậu thế luôn gìn giữ
Mộ anh hùng mang hai chữ VÔ DANH.
Tác giả: Lê Đức Lang
5. ĐÔI BẠN
Đôi bạn là những cựu chiến binh
Đã trải qua bao trận chiến sinh tử
Hiểm nguy không làm giảm tình thương
Chia sẻ từng bữa cơm, điếu thuốc, nhường nhịn nhau
Những chiến công xưa vẫn rạng ngời
Hòa bình, cùng sống thấm đẫm tình người
Đến tuổi gần bảy mươi
Gặp nhau ôn lại chuyện đời, vui buồn tuổi già...
Mặc dù tóc đã pha sương
Gặp gỡ, đoàn kết, tình cảm càng đậm đà
Vẻ vang của lính cựu, nơi đây
Sống vui, sống khỏe, dựng xây cuộc đời
Hàng năm hội ngộ, cùng tươi cười
Chân tình của lính cũ vui vẻ bên nhau
Quê hương, đất nước thêm đẹp giàu
Vui mừng, thế hệ mai sau sẽ hơn mình!
Tác giả: MaiLan Khánh Hà
6. KHÔNG QUÊN CÁC ANH!
Trong hòa bình, các anh vẫn rời xa
Để lại bao nỗi đau trong mắt Mẹ
Mất mát này thật nặng nề không dễ chịu
Ngủ yên nhé, các anh, hãy yên lòng
Biển trời hôm nay vẫn cao xanh
Nhưng triệu trái tim vẫn nghẹn ngào vĩnh biệt
Tổ Quốc hòa bình, ai cũng biết rõ
Có máu xương, có hy sinh, mất mát
Nhiều anh đã dũng cảm quên mình
Để hôm nay Đất nước ca khúc khải hoàn
Nhiều trái tim trong vui sướng vỡ òa
Vẫn ghi nhớ công lao của các anh mãi mãi.
Tác giả: MaiLan Khánh Hà
7. NHỮNG ƯỚC MONG...
Tháng tư xưa ngập tràn cờ hoa
Chúng ta vui mừng chào đón đồng đội
Những bài quân ca vang lên rộn rã
Giọt lệ của mẹ, đã chờ đợi từ lâu
Bốn lăm năm, nhịp cầu hòa bình
Đưa dân tộc chúng ta gần nhau hơn
Những đau thương, chia ly, hy sinh
Đã vượt qua khói lửa chiến tranh tàn khốc
Chung tay xây dựng đất nước vững bền
Cùng nhau tiến bước trên biển lớn
Tự do, độc lập, thành công rực rỡ
Nguyện vọng dân giàu, nước mạnh mãi tròn đầy
Mẹ mỉm cười, nhưng khóe mắt vẫn nhòa
Giọt lệ năm canh vẫn lăn tròn
Bố chưa khỏi vết thương còn đau
Rừng xanh, biển cả... các anh đâu rồi
Ầu ơ... cái nôi vẫn lắc nhẹ
Lời ru xưa nay trôi phương nào?
Tác giả: Trần Lộc
8. CÒN NHỮNG VẾT THƯƠNG
Tiếng súng chiến trường,
Đã lặng yên từ lâu
Nhưng âm thanh vẫn vọng lại trong tâm trí bố
Bố nhớ rõ... mảnh bom còn vướng lại sau vết thương
Mỗi mùa sang lại di chuyển trong cơ thể.
Tháng bảy đến,
Những chiếc nạng vẫn còn đó, vừa khóc vừa cười
Tụ họp bên nhau để tưởng nhớ những người đã khuất
Nhìn lại những khoảnh khắc đấu tranh ác liệt
Những người còn sống, giúp đỡ những người đã mất trên tay...
Hòa bình đã rồi,
Nước mắt vẫn còn đây
Khóe mắt mẹ hao mòn vì nỗi thương nhớ
Vết thương của cha mỗi mùa về vẫn đau nhói, nhắc nhở
Yêu hòa bình, quê hương tôi mãi không quên...
Tác giả: Trần Lộc
9. MẸ TÔI VẪN ĐỢI CON
Chiến tranh đã kết thúc lâu rồi
Người nằm lại nơi chiến trường
Người trở về bên mẹ
Hạnh phúc và cô đơn
Nỗi đau đè nặng lên đôi vai người vợ trẻ
Trên mái tóc đã pha sương của những người mẹ anh hùng.
Hòa bình đã lâu, mẹ vẫn trông đợi
Mong đứa con yêu trở về để mẹ có thể mắng
Mẹ vẫn ngồi đây
Gần nồi cơm với gạo trắng
Chờ con về mẹ sẽ xới cơm cho con ăn.
Hòa bình đã lâu sao con chưa về thăm
Để mẹ mãi tháng năm chờ đợi mòn mỏi
Mẹ vẫn ngồi đây
Chờ nghe tiếng gọi
Giọng con gọi mẹ - Mẹ ơi
Mẹ hiểu con đã hy sinh
Nhưng mẹ vẫn thắp nén hương tưởng nhớ
Trong lòng mẹ vẫn mơ một điều kỳ diệu
Rằng con sẽ trở về từ nơi xa.
Và rồi, con trở về...
Chân nhẹ bước trên đê
Mẹ mừng rỡ, con đã về
Mẹ bảo
Con trốn mẹ hoài, đừng thế nữa
Gặp con rồi, mẹ vui biết bao
Thỏa lòng rồi
Mẹ yên tâm ra đi
Chỉ thế thôi
Ước nguyện lớn lao gì nữa
Mẹ nhắm mắt khi bình minh vừa ló rạng.
Tác giả: Chu Long
10. TRẢ TÊN TUỔI ANH CHỊ VỀ BÊN MẸ
Trong hòa bình, nỗi đau vẫn còn đậm
Nhiều người đã mất, xương máu còn lưu lại
Rất nhiều anh hùng mãi mãi ra đi
Để quốc kỳ đỏ thắm luôn rực rỡ.
Tôi đứng bên mộ bia, lòng nghẹn ngào
Dòng chữ đỏ ghi liệt sĩ chưa tên
Các con của Tổ Quốc không bao giờ quên
Đã chiến đấu oanh liệt chống lại kẻ thù.
Tôi tự hỏi bao giờ tên anh chị
Ngày tháng sinh và ngày hy sinh
Được khắc vào bia, hòa cùng khói hương
Để giảm bớt nỗi đau thương cho mẹ.
Tôi ngồi đây, nỗi lòng xé tan
Nhìn tấm bia, tim như bị xẻ đôi
Nước mắt mặn chát, chảy mãi không ngừng
Mong sao ngày mai trời sẽ sáng.
Tên anh chị và ngày tháng
Được khắc vào hình dáng của Việt Nam
Chúng tôi, những người còn sống, cần làm
Để trả lại tên tuổi anh chị về bên mẹ.
Tác giả: Chu Long