1. Bài thơ Bạn đến chơi nhà
Bác đã lâu không ghé thăm nhà.
Nhà cửa vắng vẻ, chợ xa lắc.
Ao sâu không cá, vườn thưa thớt,
Gà khó đuổi, rau quả lắm lúc.
Cải mới nhú mầm, cà còn nụ,
Bầu vừa rụng trái, mướp đang hoa.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bác đến đây, ta chỉ có ta.
2. Hội Tây
Hội Tây rộn ràng tiếng pháo vang:
Cờ xí, đèn lồng rực rỡ sáng.
Bà quan ngồi xem bơi lội,
Thằng bé lom khom hát chèo.
Cây đu rung lắc, các chị nhảy,
Tiền thưởng cột mỡ, anh leo trèo.
Khen tài vẽ trò vui tươi thế,
Vui thật nhiều, nhục cũng chẳng ít!
3. Ca tịch
Thanh ngâm một khúc, tựa như hồi văn,
Bán nhập giang hồ, bán nhập mây trắng.
Khứ Tấn yêu thích như liên Tĩnh Tiết,
Hồ Xuất lòng nhớ, tựa như Chiêu Quân.
Ngọc Quan nở liễu, điệu khó tả,
U kính tài lan, tình tự phân.
Than ôi, giai nhân đa bất ngộ,
Cận kề đèn sách, vẫn ân cần.
4. Bệnh trung
Nhàn rỗi, ngắm nhìn cây kim ngô,
Lục thập năm năm, vẫn một tấm lòng.
Da dẻ xơ xác, gió lạnh khó chịu,
Đầu tóc bệnh tật, tính tình cô đơn.
Khó chịu với gió mưa, tâm não chuyển,
Như dòng sông xưa, thế sự thay đổi.
Tháng năm trôi qua như giấc mộng,
Thức dậy, ngân ngân chỉ thấy vắng lặng.
5. Cảm xúc
Phong cảnh đất lạ trôi qua,
Ánh mặt trời phản chiếu, gần xa.
Mây bay trên dòng sông như điện,
Đá xanh trên núi, sấm rền lôi.
Thế gian có sách, có dụng cụ,
Trời sinh thủy, hỏa đều tài năng.
Chỉ còn lại năm đỉnh, dấu xưa,
Thủy tinh trong suốt, không tàn.
6. Xuân Canh Tý
Năm nay đã bước sang tuổi sáu mươi sáu,
Thời gian trôi qua thật chóng vánh.
Sớm thấy răng rụng như hai mốc,
Tóc bạc rụng rơi, xuân cũng gần.
Ba đêm thức uống rượu mừng,
Trăm nghìn cây xanh, hoa nở đầy.
Người già bệnh tật, ngâm thơ ít,
Xuân đến không lo, chăn ấm miên man.
7. Tác phẩm cảm xúc
Trải qua mười hai năm mộng mị,
Thân này vẫn trông ngóng triều thanh.
Người bệnh đa nỗi, mong yên ổn,
Phúc lộc có rồi, chỉ chờ thời.
Rời bỏ quê hương, không bồi hồi,
Về nhà, con cháu đều hiền tài.
Mơ màng giữa việc xưa và nay,
Chỉ lo lắng, đáy lòng vơi vợi!
8. Câu cá mùa thu
Đầm thu lạnh lẽo nước trong vắt,
Chiếc thuyền nhỏ bé, lắc lư vèo.
Sóng xanh nhẹ nhàng theo hơi thở,
Lá vàng bay trước gió, nhẹ reo.
Tầng mây lơ lửng, trời xanh thẳm,
Con đường trúc quanh co vắng lặng.
Tựa gối, ôm cần mãi chẳng thấy,
Cá đâu bơi dưới chân bèo xanh.
9. Uống rượu mùa thu
Ngôi nhà cỏ thấp bé, khiêm nhường,
Ngõ tối đêm sâu, ánh đóm lấp lánh.
Lưng giậu phất phơ, khói mỏng mảnh,
Làn ao lấp lánh bóng trăng ngời.
Ai nhuộm trời mà xanh thẳm thế?
Mắt lão không vấy vẫn đỏ hoe.
Rượu nói ngon, chưa thấy lắm,
Uống vài chén đã say nhẹ.
10. Vịnh mùa thu
Trời thu xanh thẳm, cao vời vợi,
Cần trúc lay động trong gió hiu.
Nước xanh như lớp khói mỏng,
Song thưa cho ánh trăng lấp ló.
Mấy chùm hoa trước giậu năm trước,
Một tiếng ngỗng trên trời, lạc loài?
Nhân lúc cảm hứng, định viết thơ,
Nhưng lại ngại ngùng trước ông Đào.