1. BÀI THƠ TÌNH KHÔNG DÁM GỬI
Em viết bài thơ tình gửi gió
Khi chiều buông không còn ánh nắng
Nắng vàng chỉ lảng tránh chứ không tỏa
Gán cho em tội lỗi không chung tình
Rồi một ngày nắng sẽ không trở lại
Mùa đông buồn phủ tím hoa sim
Rồi một ngày cành cây sẽ rụng
Lang thang khắp nơi đi tìm
Em viết bài thơ tình gửi nắng
Hoàng hôn buồn lặng lẽ ra đi
Biển khóc nhiều từ đó biển mặn
Xô ngả nghiêng sóng tội tình gì
Em không dám viết thơ tình cho biển
Sợ đau đớn bỏ bến xa khơi
Em không dám viết thơ tình gửi sóng
Sợ triều dâng tan vỡ một đời
Thôi anh nhé, em xin giữ lại
Bài thơ tình trong trái tim em
Để tình yêu mãi mãi thắm thiết
Mùa Xuân sang ngày tháng êm đềm
Tác giả: Hồng Lĩnh

2. VẤP VỚI CÂU THƠ
Bởi em vấp phải nắng chiều
Nên ta ngả giữa cuộc đời hiu quạnh
Thôi thì đành chấp nhận trôi dạt
Xa rồi từ độ... lòng đau bời bời
Bởi em lạc lõng giữa ngàn lau
Chân trần vấp phải nơi không có người
Từ thương lấy chút hương say
Như trong ký ức lấp đầy cơn mơ
Cuối cùng thôi vấp ngã hững hờ
Thôi nhạt nhòa một khung thơ tình buồn
Có nghe giữa nguồn cơn
Tiếng vọng xa gọi nỗi thương bồn chồn
Tác giả: Hoàng Chẩm

3. THƠ TÌNH LỤC BÁT II
Hòa mình vào lục bát tình thơ,
Rải câu thả chữ, hình ảnh phơi bày!
NHỚ, THƯƠNG, MONG, NGÓNG, ĐỢI, CHỜ,
Sáu cặp lục bát lấp lánh mộng mơ!
NHỚ tình ta luôn đắm say,
Xa nhau một chút NHỚ vẫn vương lòng!
THƯƠNG người nhiều lắm, biết không,
Từ lâu THƯƠNG cất kỹ trong tim rồi!
Bao nhiêu MONG mong mặc đời,
Chỉ MONG giữ mãi nụ cười của em... anh!
NGÓNG trông tháng ngày tốt lành,
Hai ta kết thành một đôi, không NGÓNG!
ĐỢI nhau từ thuở đôi mươi,
Mỗi lần ĐỢI vẫn thấy lòng vui phơi phới!
CHỜ tình nay đủ men nồng,
Nên vợ chồng... hết... không còn CHỜ!
Mấy vần lục bát ngân xa,
Tình say, tình thắm, tình thiết tha... tình!
Câu lục huyền ảo lung linh,
Câu bát khép lại, ta mình thắm duyên!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

4. MEN TÌNH
Em vội vàng trở về Hà Nội
Dẫu biết rằng mùa sen đã qua
Câu thơ tình vẫn còn hương hoa đắm đuối
Vẫn vương vấn trên lối cũ của hạ...
Sao anh không cùng em đón mùa sen?
Để em đơn độc giữa cuối hạ
Dẫu biết tình còn nồng nàn quá
Sao phải dối lòng... như cơn gió thoảng xa?
Trên đường đời, ta đã từng đi qua
Bỗng gặp người như quen từ kiếp trước..
Ta nhặt được ngày xưa đã mất..
Nay trở về như mật ngọt hồi sinh...
Vườn chúng mình đang nô nức chim Yến
Xin đừng làm hạt nắng vô tình trên lối cũ..
Thu đã đến, men tình em cứ ủ..
Để cất rượu nồng... thương nhớ mùa đông..
“Chúng mình hãy còn nhau từng ấy mùa Xuân”...
Tác giả: Hương Mrs-Lê

5. ÔI… THƠ TÌNH!
Thơ tình có cái hay và lạ lẫm,
Rất nhiều người đọc thấy mình trong đó.
Tưởng chừng nhà thơ đã vỡ òa cảm xúc,
Viết về ta, thơ ấy thật nồng nàn!
Thơ như đời... cũng sắc thái không rõ,
Mênh mông như biển cả tình cảm.
Tương tư đã khiến bao người trả giá,
Đá lòng một lần, tội tình chi?
Con chữ như thêu dệt, đừng bâng khuâng,
Yêu là một lần đau đớn lạ.
Đọc để vui, đừng để lạc lối,
Đừng nghĩ nhà thơ tội nghiệp vì hoa lá!
Người làm thơ... hiểu thơ chỉ thế,
Tặng cho người, tặng cho đời cảm xúc.
Hồn trong veo giữa đời mịt mù,
Đừng trách nàng thơ khi đôi lúc phũ phàng...
Đừng ngạc nhiên, trách nắng quá đa đoan,
Đừng trách mây ngàn lơ lửng trên cao.
Phút thăng hoa, ta xếp vần tung tẩy,
Nhiều nàng mơ... “chàng say bóng em rồi”
Nhưng thật lòng! Thơ vẫn chỉ thế,
Mượn từ ngữ để lưu lại cảm xúc.
Đọc thơ tình, đừng tin hoàn toàn,
Kẻo lại đau lòng, rưng rức trái tim!
Tác giả: Minh Xuyến

6. THƠ TÌNH DÀNH CHO EM
Anh gửi tặng em những vần thơ tình mơ mộng,
Trao cả trái tim đong đầy yêu thương.
Chúc em luôn tươi trẻ với sắc hồng,
Hẹn gặp nhau vào lúc đẹp nhất, tình sâu đậm.
Em yêu dấu, như đóa hoa thơm nở rộ,
Giữa không gian nơi hồn thơ bồng bềnh.
Những tơ vương chẳng thể nào phai nhòa,
Những vần thơ yêu đắm say, giấc mơ tuyệt vời.
Ngày đầu ta gặp, sắc đỏ má đào,
Những nụ hôn ngọt ngào và ánh mắt yêu thương.
Nhịp tim rung động, chờ đợi bao lâu,
Hòa nhịp thở, lời yêu chân thành mạnh mẽ.
Hồn hoà quyện, tình cảm chân thành,
Đàn cung vỗ nhịp, tiếng hát dạt dào.
Tình yêu khắc sâu, vĩnh cửu mãi mãi,
Gắn bó bền chặt như keo dính chặt.
Giấc mơ huyền bí, thuyền hoa neo đậu,
Hồn ngọc nữ kính dâng tri kỷ.
Chính là em, kiều diễm, thanh thoát,
Mặt trời mọc, ngày hội ngộ đầy hạnh phúc.
Tác giả: Nguyễn Cao Cầm

7. VẦN THƠ TÌNH THÁNG TÁM
Anh lại viết những vần thơ tình tháng tám
Thu đã đến, nắng vẫn làm rám làn da
Cuộc đời bôn ba, anh vẫn dõi theo
Như Ngưu và Chức, Ngân Hà chia cách
Mây bay lạc, Gió trách hờn sao mãi
Chiếc cầu Ô kết nối sông Ngân xa
Trời, Đất dù cách biệt bao la
Tình Ngưu, Chức vẫn gần gũi nhau
Những vần thơ tình anh vẫn miệt mài
Phận bạc bẽo, thương nhớ đời hồng nhan
Chiếc lá rơi, héo tàn, kỷ niệm buồn
Dòng lưu bút vẫn đong đầy nỗi nhớ
Đời có duyên, sao lại không nợ
Để thu đến, tình yêu dâng trào
Cầu Ô chở nỗi sầu bạc đầu
Tình ngang trái, lệ trào trên khóe mắt
Giọt mưa ngâu đêm buồn thêm lạnh lẽo
Có ai gom nhặt giọt sầu rơi rớt
Đêm đã khuya, lời thơ vẫn chưa hết
Chỉ biết yêu em mãi mãi suốt đời!
Tác giả: Trần Nhuận

8. VẪN CHỈ LÀ TÌNH THƠ
Đọc thơ, người mê, kẻ ghét
Thực tại và thơ, yêu thương vẫn đong đầy
Đừng để thơ và thực bị lẫn lộn
Để rồi mãi ngẩn ngơ, lòng vương vấn
Tình thơ có thể mơ hồ, nhập nhằng
Tình người, một chữ chung thủy, trọn vẹn
Đúng sai, khen chê tùy ý
Thơ tình, dù ghét hay mê, vẫn là đời
Tình thơ chỉ thuộc về thơ
Đừng mơ thực tại, sầu vương chơi vơi
Lời thơ có thể đau đớn
Vui rồi buồn, ấy là điều thường thấy
Đừng để lạc mất hồn thơ
Đừng gán ghép đời thực vào ý thơ
Thơ tình cứ viết tự do
Kẻo không thơ sẽ thiếu đi linh hồn
Tình thơ dù có chút giận hờn
Đời thực như thế, tan vỡ dễ dàng
Dù thế nào ta vẫn là ta
Thơ tình mãi chỉ là tình thơ mà thôi!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

9. MÙA PHAI
Sớm này, mùa phai đã nhạt dần
Nhớ ai xa, ngẩn ngơ giữa không gian
Bàn chân mòn lối bên trời
Nắng hong khô vội nét cười sầu vương
Âm thầm trọn vẹn niềm thương
Tháng năm lặng lẽ, đoạn trường riêng mang
Đau đớn, chiếc lá vàng
Thu buồn ray rứt, hàng mi ngoan
Nặng nợ đa đoan, đọng trong kí ức
Đầy đắng cay, xác xơ đau đớn
Thân ta tựa kiếp lưu đày
Tình yêu, rao bán, rủi may cam đành
Yêu người khi còn xanh tuổi
Chân thành chẳng uổng phí bao lâu
Dù không thể bên nhau
Nửa đời quằn quại, vết đau tâm hồn
Giấc mơ ấy mãi còn vương
Vòng tay ân ái, nụ hôn ngọt mềm
Dối lòng, rượu tràn đêm
Bờ môi bỏng cháy, khát thèm bờ môi
Em về, ghé lại đời tôi
Tháng ngày qua, ưu phiền sẽ vơi
Mặc danh vọng, kim tiền
Cầu mong hạnh phúc bình yên trọn vẹn
Tác giả: Tình Cuối

10. TÌNH XA VẮNG
Ngày mai, con đường quen không còn nhau
Em lặng buồn, hoàng hôn dần buông xuống
Ngàn dặm xa anh với nỗi niềm đau
Khóc lặng, hồn lạnh giá
Kỷ niệm như làn gió nhẹ
Đang lướt qua lối về mùa đông
Hương tóc quyện đêm phố xá
Tình ta trải dài tháng ngày mênh mông
Xin ai giúp tôi thu ánh chiều
Mặt trời nghiêng nghiêng vụn vỡ
Gom lại cho tôi lời yêu thương
Dù rằng muộn màng, dang dở
Bóng trăng lẩn khuất nơi xa vắng
Cơn say hờ hững, lạc lối
Giọt sầu mặn đắng nơi khóe môi
Trời sao mãi ngăn cách chúng ta
Lệ nhòa cay nơi hàng mi
Mím môi, cố gắng kiềm nấc
Bước đường phong ba, người xa
Khóc tình nghìn thu, yên giấc!
Tác giả: Tình Cuối
