1. LÚC BÌNH MINH ĐÊM EM THAO THỨC
Anh có nghe tiếng gió thoảng trên không
Loa kèn trắng mơ màng chiều hoài niệm
Dấu vết yêu thương còn in đậm
Nồng nàn phố xao xuyến một bờ môi
Em vẫn cảm thấy tim mình rung động bồi hồi
Trở mình đêm lạnh lẽo tìm một nửa
Thời gian trôi ly rượu dâng nỗi nhớ
Một tình yêu cháy bỏng cách xa
Phố thì thầm giữ lại ký ức
Tiếng ghi ta bổng trầm trong quán nhỏ
Phút chia tay lời yêu còn bỏ ngỏ
Mong một ngày hội ngộ trọn vẹn tình thương
Tháng tư về lá xào xạc luyến lưu
Con đường vắng tím bằng lăng đợi chờ
Nhớ một người nhói đau nơi ngực trái
Mãi trong em là mộng xuân tình
Đêm dù dài em vẫn chờ đợi bình minh.
2. KHÓC MỘT MÙA TÌNH YÊU
Tháng ba về, gió nhẹ đưa hương bưởi
Say đắm bên đời với chùm hoa trắng tinh khôi
Dịu dàng như hương cô gái tuổi mộng
Ngại ngùng e ấp trong tuổi trăng tròn
Chùm hoa đẹp, ánh mắt trong trẻo
Gây cảm xúc bối rối cho lòng người
Trong mơ màng, bước chân dừng lại trước ngõ
Nghe nỗi nhớ xao xuyến dâng trào
Thời gian yêu đầu như rượu lên men
Say sưa mà ngượng ngùng, lúng túng
Muốn thổ lộ nhưng lại e dè, mắc cỡ
Giữ trong lòng, để vuột mất tình yêu
Tháng ba về, ngẩn ngơ trong chiều tà
Hương bưởi dịu dàng bay theo gió
Như tình yêu của một cô gái nhỏ
Quyến luyến, nhớ mãi một mùa yêu…
3. GÓI KÝ ỨC GIẤU TRONG NGĂN KÉO
Tiếng sét nào đã làm rung động trái tim em
Anh đến với tình yêu, khiến em say đắm
Ngọn lửa đam mê cháy bỏng cuộc đời
Những nỗi nhớ thương ngày càng sâu đậm…
Tình yêu này em giữ kín từ lâu
Anh có biết em yêu anh đến nhường nào
Gửi gắm nỗi nhớ qua những vần thơ
Bởi không biết ngày mai còn bao lâu
Anh mang đến cả yêu thương lẫn nỗi đau
Cả sự khắc khoải, sầu muộn và u uất
Đêm xuống, con tim em trống trải
Nỗi nhớ dâng tràn trong đêm dài
Dấu yêu ơi, em sẽ cất giữ thật cẩn thận
Chỉ có chúng ta biết về điều này
Như vậy, không còn hờn ghen, ích kỷ
Trái ngang này, sẽ mãi ấm lòng nhau
Gói lại ký ức, cất giấu vào ngăn kéo
Dù cuộc đời có còn chìm nổi bể dâu…
4. VẠT NẮNG MẢNH KHẢI
Em nhớ anh từng ngày đông lạnh lẽo
Phố trở nên lãng mạn nhờ có anh
Hoàng hôn tím níu giữ bóng thời gian
Nơi quán nhỏ, chúng ta say sưa điệu nhạc
Phố đông vui tại Hàng Đồng, Hàng Bạc
Anh cười trao ánh mắt yêu thương
Cái nắm tay quyến luyến, sợi tơ vương
Mang theo nỗi nhớ con đường ngược nắng
Tiếng ghi ta bổng trầm lắng sâu
Theo em vào cõi mộng hồn du đãng
Nét xuân thì tắm mát suối nguồn yêu
Bừng tỉnh giấc đêm cô đơn khi gió trở lạnh
Ánh đèn đường mờ nhạt, soi lờ mờ
Ngõ nhỏ buồn thiếu vắng một bờ vai
Trong mơ hồ, khao khát ngày trở lại
Chờ đợi mùa trôi! Tìm đến nhé người ơi
Phố vẫn đó, chờ mong ai không thấy
Vạt nắng mỏng manh, ngơ ngác níu kéo ngày phai.
5. Ở KIẾP SAU, ANH KHÔNG THOÁT KHỎI EM ĐÂU
Có phải trước đây... anh đã nợ em nhiều quá
Để bây giờ... em cảm thấy đau đớn
Trái tim em... đang dâng trào nghẹn ngào
Hẹn anh nhé... hẹn anh ở kiếp sau...
Ở kiếp sau... anh không thể trốn tránh đâu
Em sẽ đến... tìm anh và đòi lại những gì
Rồi gục đầu... vào vai anh mà khóc lóc
Đòi lại tất cả... những gì nợ kiếp này...
Em sẽ đòi... bờ vai rộng lớn, vòng tay
Những nụ hôn... ngọt ngào và say đắm
Cả cái nhìn... yêu thương và trìu mến
Nợ quá nhiều... anh nhớ trả cho em...
Ở kiếp sau...
anh sẽ không thoát khỏi em đâu...
6. HOA SƯA VÀ NỖI NHỚ
Những đóa hoa sưa trắng như mây trời
Hà Nội e ấp, rực rỡ sắc hương
Như bông tuyết lặng lẽ vấn vương
Tràn ngập ký ức phố phường thủ đô
Nắng nghiêng soi ven hồ mát rượi
Hàng cây rợp bóng cho cậu, cô học trò
Tuổi trẻ mộng mơ, bối rối
Ánh mắt trong veo đợi chờ tình yêu
Phố cổ ngẩn ngơ khi chiều về
Hoa sưa trắng li ti bay lượn
Thảm hoa trải dài, gót hài nhẹ nhàng
Tung bay theo gió, tóc xanh đan cài
Mái tóc thơm hương bưởi, hương chanh
Cho ai say đắm, con tim xao xuyến
Những ngày yêu khờ, lặng im
Tháng ba nỗi nhớ tìm về hương xưa…
7. NỖI NHỚ GỬI MÂY NGÀN BAY
Anh đã rời xa khi phố còn Xuân
Cà phê vắng, buồn rơi từng giọt đắng
Chìm vào tĩnh lặng, nét trầm tư
Vòng tay lạnh, đôi vai gầy thổn thức
Phố trở gió, xao xác hàng cây
Chiếc ghế đá, hoa bay lạc lõng
Ánh mắt buồn, bóng thiên di mơ màng
Chiều run rẩy, nắng phai vì anh
Một cái tên, làm tim em tan chảy
Khoảnh khắc nào lưu giữ tình yêu
Gió hững hờ cuốn rối sợi cô đơn
Vệt nắng chiều, lẻ loi trong nhớ thương
Chạng vạng buông, quanh co ngõ nhỏ
Đếm gót hài, mái ngói đỏ nghiêng
Ôm nỗi nhớ, từng nhịp thở chờ đợi
Bờ môi nào, nóng hổi trái tim yêu
Bước em về
Nghiêng ngả
Bóng phiêu diêu.
8. HẠ DẤU YÊU
Anh có về cùng em đón hạ không
Khi bằng lăng đã khoe sắc tím ngát
Để đôi mắt ai thao thiết nhớ thương
Ký ức xưa, áo trắng của một thời
Anh có về cùng em thu lượm nắng hạ
Nhành Phượng vĩ chờ mong ai ép vào vở
Anh có về cùng em trong nỗi nhớ
Mối tình đầu đã lùi vào dĩ vãng
Anh có về tìm lại tháng ngày đã trôi
Dòng nhật ký tràn đầy nỗi thương nhớ
Trang thư xanh ai lén gửi trao
Mà lời yêu chưa bao giờ dám thổ lộ
Anh có về trong nỗi nhớ chiều nay
Gom kỷ niệm đong đầy trong ký ức
Cho con tim nhớ về ai thổn thức
Mối tình đầu mãi khắc khoải không nguôi…
9. HÃY ÔM EM MỘT LẦN
Cho em xin một lần được ôm anh
Trong vòng tay khao khát tháng ngày xanh
Trả lại em những yêu thương đã mất
Chỉ một lần nghe anh trong chốc lát
Anh có hiểu, em – cô gái mỏng manh
Yêu chân thành mà không dám ngỏ lời
Để anh đi, xuân thì đã lỡ dở
Em vẫn mỉm cười, giả vờ chẳng có lỗi
Tại sao thế? Cả hai cùng yêu thương
Chẳng biết do ông trời hay số phận
Để hôm nay mỗi người ở một hướng
Bên gia đình, chỉ biết nhìn thôi
Nước mắt này một lần cho anh thấy
Em đau khổ không khác gì anh đâu
Hãy ôm em một lần, lần cuối
Để cảm nhận trong đời đã có nhau
Chỉ một lần
Một lần nhé, dấu yêu.
10. MẢNH TRĂNG MÒM NGHIÊNG VÀNH NÓN TRỐNG RỖNG
Ngày gió lướt qua miền ký ức
Ghé bên nàng với mái tóc xõa vai
Gió ơi, đừng hôn lên môi mắt ai
Nhắn rằng tôi yêu người thật sâu sắc
Có những lúc em nhớ anh da diết
Ngực phập phồng thổn thức đợi mong
Anh sẽ đến, thêm lửa hồng sáng bừng
Trao hơi ấm trong cảm xúc bồng bềnh
Tháng ngày qua ta bên nhau suốt ngày
Nắng đa tình cũng hờn ghen lắm
Gió quyện môi, vũ khúc nhẹ nhàng
Kết tơ trời men say tình yêu
Cuộc đời trôi như dòng sông không ngừng
Ngát hương hoa ta dâng hiến cho người
Phút đam mê bùng cháy rực rỡ
Về với nhau trong hương lãng mạn cuộc đời
Em và anh vượt qua mọi thử thách
Vẫn nồng nàn dù hai nửa phương trời
Tình ơi…
Mảnh trăng mỏng nghiêng vành nón đầy vơi.