1. RƯỢU NHÀ SÀN
Chúng ta cùng uống rượu
Bên bếp lửa trên nhà sàn
Bãi cỏ xanh - bóng ngựa
Không cần dây - lang thang.
Rừng say ngả nghiêng
Lửa đỏ rực rỡ
Trăng tìm yên ngựa
Gió ru miền núi hoang vắng.
Nậm rượu lăn khô khát
Tiếng ngựa vang vọng
Gió lạc vào núi hoang
Đêm kéo nghiêng nhà sàn.
2. CON CỦA NÀNG TÔ THỊ HỎI MẸ
Mẹ ôm con đứng giữa trời
Trên vách núi, nhìn xa, đợi người yêu thương.
Con cùng mẹ chịu gió sương
Sao không được đến lớp vui chơi?
Người khen mẹ bao lời
Sao con phải chịu nỗi khổ đau?
Cũng hóa đá như nhau
Cùng trên vách núi phong rêu đợi chờ!
Lời khen mẹ thật dư thừa
Sao con lại bị lãng quên?
Mẹ hóa đá vì tình yêu
Còn con thơ dại sao lại phải chịu tội?
Mẹ và Cha có hỏi mình:
Kết duyên đã hiểu rõ ngọn nguồn?
3. PHỤ NỮ
Dù lưng mỏi mệt vẫn lượm từng hạt gạo
Đứng giữa đường nhặt chiếc đinh rơi
Khi ghen tỵ, kim cương thành rác rưởi
Tòa vàng ròng dám ném xuống biển cả.
4. TÌNH CHA
Khi con mới biết bò:
Con ngã trên giường - cha để con tự đứng dậy
Khi con mới biết đi:
Con ngã ngoài sân - cha không nâng, để con tự đứng lên
Khi con biết chạy:
Con ngã ở cổng nhà - cha chỉ cho con xem vết xước
Để ra ngoài:
Con sẽ vững vàng hơn!
5. ĐỨNG MỘT MÌNH
Đứng một mình:
Góc trời ồn ào:
Các bài thơ khỏa thân
Cố vượt qua các bài thơ truyền thống
Những căn bệnh kỳ lạ nhằm tước đoạt tuổi trẻ
Đang đến gần nhà tôi và nhà anh
Đồng ruộng cằn cỗi, nhà sàn thiếu chữ
Rác thải tràn lan, tấn công các con suối trong sạch.
Đứng một mình:
Tiền tham nhũng được rửa bằng đô la Mỹ
Những thanh niên ồn ào, tiệc tùng nhảy nhót
Ăn mặc như quỷ ma
Cô gái váy ngắn tiếp bia cho lão béo
Em bé bị nhiễm chất độc da cam và em bé không nơi nương tựa!
Đứng một mình:
Những tượng đài bất động uy nghi
Gió vi vu khóc cho phụ nữ già yếu
Những biệt thự tư nhân đã lấy đi nhiều tài sản
Công trình Nhà nước
Bà cụ lưng còng nhổ cỏ trong các khóm hoa.
Đứng một mình:
Xe phân khối lớn vượt đèn đỏ tại ngã tư
Đôi nam nữ 16 tuổi phá thai, cười nói rúc rích
Hòm từ thiện nâng niu những đồng tiền nhân đức
Những hàng mộ không tên bật tiếng khóc u sầu!
Đứng một mình:
Bác nông dân nghèo bán được vài bãi khoai
Mỗi giọt mồ hôi là một hạt cơm nuôi con ăn học.
Hỡi các ông bà Tiến sỹ, Kỹ sư
Trên tòa nhà cao, trong số bằng cấp ấy - có bao tấm đã mua
Gió vẫn thổi - trời vẫn mưa - vẫn nắng
Phố xá đông đúc, thôn xóm yên bình
Người nhặt được thì có người đánh mất
Dân số dù tăng nhanh, vẫn có người - đứng một mình.
6. ĐẢNG TRONG CHÚNG TA
Đảng:
Hình ảnh của Vua Hùng dựng nước
Mẹ Âu Cơ với trăm trứng, đỉnh Hy Cương.
Đảng:
Bóng hình Bác Hồ gầy mảnh
Biển cả mênh mông tìm lối vào đất lạnh.
Đảng:
Bánh Lang Liêu thơm ngon
Tháp Rùa vàng, kiếm Hồ Gươm trở lại
Hội Diên Hồng, quả cam bóp nát
Ngăn sóng, mở rộng bờ cõi với ngực trần.
Đảng:
Cốc Bó, nơi hang cùng
Ánh đuốc chiếu sáng bầu trời đêm
Sốt rét Sơn La, xương trắng Côn Đảo
Cọc tre đóng dấu, đầu thây phơi ngoài bão tố
Dưới gót giày, máu đỏ hòa với cơm.
Đảng:
Giữa cảnh nghèo, kêu gọi toàn dân
Từ nạn đói “Bốn mươi lăm”, đứng dậy.
Đảng:
Dưới ánh nắng Ba Đình chói chang
Điện Biên làm rung chuyển địa cầu.
Đảng:
Trường tồn, khổ trước, sướng sau.
Đảng:
Đường Trường Sơn, thành lũy xương máu
Tre Phù Đổng, cọc Bạch Đằng in dấu
Tập hợp Lạc Hồng trên mảnh đất Văn Lang...
Tổ Quốc nghìn năm - Con Lạc cháu Rồng
Những anh hùng từ khoai lúa sinh ra
Mẹ và Chị tảo tần muôn thuở
Bà Chúa Kho kiểm thóc ngày nào...
Đảng trong dân từ ngàn xưa ta không biết
Nên Đảng vì dân: Đó là chân lý!
Búa liềm đã phất hơn một thế kỷ
Ánh sáng của Người chiếu sáng khắp thế gian!
7. QUÊ HƯƠNG
Lúa của cô gái đã rời quê xa
Qua bao năm bôn ba nơi phố thị
Mưa thu rơi rớt – Chim bay tìm tổ
Tháng sáu nóng bỏng nơi mái rạ nơi mẹ đã sinh
Gió cổng làng vờn cành đa xanh
Quần nâu đất ngồi chơi chuyền, đánh chắt
Cây bàng cổ thụ, gốc xù xì vững chắc
Tán cây làm ô che cho lớp học chữ i tờ
Nắng trải dài trên bãi sông vàng ươm
Thuyền đánh cá kéo trăng vào lưới
Tre xanh ôm hàng cau, hàng duối
Tiếng ầu ơ ru mát mẹ trên đồng
Trâu cày trong xóm, ai hát ru bên trong
Ngoài nghĩa địa, cờ chuối dong, chơi trò giả
Tháng Tám đêm thu, đèn ông sao lấp lánh
Tháng Chạp về - Mẹ cấy lúa - rét cắt da
Người quê chân chất, làn da màu nâu đỏ
Dáng người gân guốc, yêu bùn, yêu đất
Rau dền, rau lang, lá mật
Hội đình làng, trống đánh lễ tổ tiên
Quê hương ơi - Miền thôn dã thật thà
Không khách sáo, không bon chen, không xô đẩy
Niêu đất chôn nhau
Nong tơ vàng kén mảy
Viên sỏi đường làng cũng ấm tình quê!
8. CON CHUỒN CHUỒN
Tuổi mười bảy
Dưới gốc đa non đầu làng
Anh bắt con chuồn chuồn -
Em buộc lên mái tóc
Răng trắng, cười vang - cánh chuồn chuồn bay
lách tách
Ngày lên đường, anh cũng bắt chuồn chuồn
đặt vào tay em
Anh không trở lại…
Một mình em dưới gốc đa đầu làng
Chuồn chuồn bay lượn - tìm điều thiếu vắng
Em hỏi chuồn chuồn: Mày bao nhiêu tuổi?
Chuồn chuồn bay đi đậu lên ngọn đa già!
9. HƯƠNG QUÊ
Mới về đến cổng làng
Rơm vàng thơm lừng quanh chân
Tiếng ru, kẽo kẹt ngân vang
Sáo diều vi vút gió nâng trưa hè
Vào đến bờ tre
Cái Xoan hỏi thăm với giọng ngọt ngào
Qua lối bờ rào
Chú thương binh Tuấn - tiếng chào ân cần
Đến gốc dã hương
Cũng thấy đám trẻ dẹp đường cho qua
Gốc sung, lối vào nhà
Cũng thấy mấy bà đan nôi
Cúc tần, hàng dậu nhà tôi
Cũng thấy chiếu phơi đến chiều
Mấy ông ngồi rít thuốc lào
Cũng tính mấy sào cày xong
Thanh niên làm việc ngoài đồng
Cũng hát ví chòng ghẹo nhau
Khắp làng ngập hương cau
Tôi như say ngọt miếng trầu sắp têm.
10. VỀ AN TOÀN KHU (ATK) NHỚ BÁC
Suối reo, chim hót giữa núi cao
Như trở lại năm nào Bác về thăm
Bản làng ngủ yên dưới ánh trăng khuya
Ông cụ vẫn miệt mài bên bàn viết tài liệu trong nhà sàn
Mỗi câu chữ như có gió ngàn vọng lại
Ngựa đưa người qua chân đèo
Áo chàm, thác trắng, ráng chiều bao la
Rừng xanh ôm trọn trái tim nồng ấm
Con bồ câu trắng, đôi mắt hồng ngây thơ...
Ngắm kỷ vật, nhớ về Bác Hồ
Nhớ thơ Tố Hữu - Chiến Khu Cha già
Lung linh ánh sáng ATK
Con đứng giữa mây trời bao la
Bác đi qua trăm biển ngàn khơi
Về in dấu trên đất trời Thái Nguyên.