1. CẢM XÚC MƯA LŨ THÁNG 7
Mưa cứ rơi mãi không dứt
Nước tràn ngập khắp nơi
Rừng không cản được lũ
Trẻ thơ cũng không nở nụ
Chỉ thấy nước gào thét
Núi đắm chìm trong mơ
Mặt trời như quân cờ
Chìm vào trong đám mây
Em - cô gái lạ lùng
Mình ướt đẫm bùn đất
Đi lảo đảo, loạng choạng
Lả đi chờ vòng tay
Quê hương ơi, xót xa
Đường xá biến thành sông
Mưa làm rụng đồi, cánh đồng
Trời trắng xóa như tang trắng
Mưa không ngừng nghỉ
Mẹ - nước mắt nhoè môi
Cha - đứng ngồi không yên
Bé giật mình sợ hãi
Thật đau lòng, thật xót xa
Hồng thủy này vì lý do gì?
Tác giả: Lan Thanh
2. YÊN LẶNG THÁNG BẢY
Tháng bảy đến, mọi thứ dường như lắng lại
Cả nắng mưa rồi cũng yên bình
Trong lòng sâu thẳm thêm nặng trĩu
Những mong chờ không sao nguôi ngoai.
Tháng bảy đến, mỗi sớm mai thật xót xa
Mẹ ngồi ở cửa, mắt hướng về ngõ
Khoảng sân nhỏ chia tay cha từ đó
Tháng năm đợi chờ, đêm dài vắng lặng.
Tháng bảy đến, mưa ngâu thấm đẫm
Em lặng lẽ nối dài nỗi sầu xưa
Giọt lệ buồn ngủ trong nỗi nhớ
Người đã xa, liệu có về nữa không?
Tháng bảy đến, lòng vẫn chênh vênh
Sông Ngân phập phồng trong bồi lở
Cầu Ô thước nối hai bờ thương nhớ
Tháng bảy này ai sẻ chia nỗi cô đơn.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
3. HẸN HÒ MÙA NGÂU!
Ừ, tháng bảy, mình hẹn nhau nhé anh!
Nỗi nhớ có lẽ luôn như vậy, phải không anh?
Em muốn yêu, nhưng vẫn còn e ngại
Sợ mùa Ngâu mang đến nỗi buồn, yêu thương, nhớ nhung?!
Ừ, tháng bảy hoa Sữa chưa nở,
Ngưu Lang, Chức Nữ vẫn buồn bã!
Những lời hứa có còn trọn vẹn?
Cầu Ô Thước mưa Ngâu làm ngập lối đi!
Ừ, tháng bảy có phải là quá sớm,
Gió thầm thì, nặng trĩu giọt mưa
Câu ân tình như lạc vào mơ
Lòng thẫn thờ, trái tim em trống vắng
Tháng bảy về, tình ta im lặng,
Quán quen chỉ còn lại mình anh
Em không về vì nắng đã nhạt
Mưa hiu hắt phủ mành trên ngõ vắng
Tháng bảy ơi! Tình ta sao cay đắng
Xót xa lòng...
Thương nhớ...
Như mùa ngâu!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
4. BÀI THƠ CHƯA ĐƯỢC GỬI
Bài thơ buồn viết trong đêm khuya
Giữa sâu thẳm của trái tim yếu đuối
Bàn tay vẫn ngập ngừng trên phím gửi
Hoài niệm xa xăm chưa hóa rêu phong
Chút buồn khi trời mưa giông
Nên câu chữ cũng vỡ vụn
Giọt mưa rơi hay giọt đời, duyên nợ
Dĩ vãng thành tri kỷ trong đêm thâu
Mượn vần thơ gửi lòng về nhau
Dù biết không gì là vĩnh cửu
Phút giây này hoài niệm xưa dâng trào
Nhưng ngày mai lại trở nên lạnh giá
Bài thơ này không gửi cho ai cả
Bởi tháng năm xoa dịu vết thương
Giữa dòng đời đi xuôi ngược
Chỉ còn nỗi đau nơi khuất nẻo trái tim
Ta lạc nhau giữa thế gian
Tháng bảy mưa ngâu làm nỗi lòng trôi nổi
Một nút xóa thôi mà lúng túng, bối rối
Nên khi trời đổi gió, trái tim vẫn đau.
Tác giả: Ngọc Oanh
5. THÁNG BẢY, TRỜI MƯA ĐẦY LO SỢ
Tháng bảy vẫn còn mùa hè oi ả.
Hồ xanh dưới nắng vẫn ánh vàng.
Bằng lăng cuối mùa đã phai màu tím.
Phượng đỏ đầu thu đã dần nhạt.
Sấm sét vang dội trong bão tố.
Mưa dông làm ngưng tiếng ve!
Trời cao lo lắng khi mây đen đến
Đất rộng buồn khi bão lũ tràn về!
Tác giả: Tại Hoàng Văn
6. ƠI NGÂU, ĐỪNG QUAY LẠI NỮA!
Nhớ thương quá người ơi!
Trời mưa trắng xóa, nỗi nhớ chồng chất,
Giá như ngày xưa không gặp nhau,
Giờ đây nỗi buồn không ngự trị!
Mưa như hiểu lòng tôi,
Rơi xuống từng đợt,
Rồi bỗng dừng đột ngột,
Như đang chờ đợi điều gì!
Để nỗi nhớ đan cài,
Để buồn thương se thắt,
Những giọt mưa trong mắt
Như vị mặn nơi môi!
Chiều tháng bảy xa vời,
Mà sao tôi không thôi nhớ,
Ôi Ngưu Lang - Chức Nữ,
Để làm gì những tình sâu đậm?
Để giờ đây chia ly
Gieo vào lòng tôi nỗi nhớ,
ƯỚC NGÂU ĐỪNG TRỞ LẠI,
Để tôi có thể gặp anh!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
7. NHỚ NHUNG NGÀY MƯA
Yêu một mình nên tình yêu im lìm
Đêm đến... Tiếng kinh cầu vắng lặng
Tháng bảy mưa... làm ướt lòng người lặng lẽ
Ai về... ru lại giấc mơ của tôi
Từ bao giờ ta đã rời bỏ cuộc vui
Ôm lòng đêm nhớ những ngày gió lộng
Khẽ gọi... rồi chợt nhớ
Ta còn lại gì ngoài bài hát dở dang
Mùa hè trôi qua, ta thương những kiếp lang thang
Người như cánh chim chìm vào quên lãng
Ta cũng nhốt tình xưa vào tận cùng
Yêu như thế... dù xa cũng sẽ phai mờ
Ngày mai ta sẽ về, ngủ giữa ngàn hoa
Giữa nắng và mưa của tháng bảy
Bài ái ân từ trăm năm đã gãy
Tiễn đưa người vào ký ức nguyên sơ
Ta bước qua những ngày tháng muộn phiền
Như chấp nhận cuộc đời này vậy
Như hiểu rõ sự tỉnh say - dâu bể
Như lòng mình yêu cả những ngày mưa.
Tác giả: Miền Ký Ức
8. MƯA THÁNG BẢY
Mưa gì mưa quá nhiều mưa ơi
Ướt đôi mắt xanh, ướt trời nhớ thương
Tháng bảy, trăng nghiêng chiếu lối
Ngưu Lang, Chức Nữ vẫn lưu luyến trần thế
Cầu Ô Thước bắc qua mây mù
Nhịp bước chân tìm về trong mộng
Mây mù che khuất cơn mê
Tiếng đàn văng vẳng làm nhói lòng
Khóc cho hết nỗi ước ao
Những câu thơ ướt, làm sao khô được nắng chiều?
Tháng bảy mưa gió bay bổng
Về trong tiếng mưa rơi thì thầm yêu đương
Biết rằng người ở, kẻ đi
Thiên đình cũng vậy, sao lại thế gian!
Tác giả: Thanh Nhàn Trần
9. MƯA THÁNG BẢY NGÂU
Mưa rơi liên tục
Mưa lúc thưa lúc dày
Nhìn mưa phủ trước mặt
Lòng nhớ về nơi xa xăm
Nhớ ngày xưa hai ta
Gặp nhau trong ngày mưa
Một lần rồi chia cách
Để lại mối tình Ngâu nặng trĩu
Giờ em ở đâu rồi
Đêm về mưa rơi đều
Anh đếm từng giọt mưa
Từng giọt nỗi nhớ hoài
Giọt mưa ngoài kia
Giọt mưa bên cửa sổ
Có giọt theo làn gió
Rơi nhẹ lên vai anh
Ôi giọt mưa lấp lánh
Như ánh mắt ngỡ ngàng
Ngày đầu gặp gỡ
Mưa trắng trời ...
Tác giả: Phan Huy Hùng
10. NỖI NIỆM CHIỀU MƯA
Tháng bảy về, nắng cũng dịu dàng
Đôi vai gầy trên phố càng thêm mỏng manh
Ai đang dệt thảm nhớ bằng lá chiều
Mưa rơi buồn... Vọng lại những âm thanh xưa
Anh có trở về nghe gió thì thầm
Màu lụa nhung phai nhạt, tóc rối lòa xòa
Ngày mưa đã qua, ai còn đợi chờ
Nhịp cầu lỡ dở
Con sáo đã vượt sông
Tháng bảy mỏng manh, nỗi nhớ rộng lớn
Sương mù lan tỏa, phủ kín bầu trời
Tiếng đàn ngân lên khúc tơ buồn bã
Như dỗi hờn, như lưu luyến về ai đó
Tháng bảy mưa rơi làm ướt trăng mỏng
Cầu Ô Thước gãy, chỉ còn lại vài nhịp
Mưa ngâu trắng xóa, lòng người chờ đợi
Con đường nào đưa anh xa em mãi mãi.
Tác giả: Miền Ký Ức