1. Cô giáo vừa nghiêm khắc vừa đầy tình yêu thương
Em vẫn luôn trân trọng cô giáo Nga, người đã dìu dắt em trong những năm đầu tiểu học. Cô có dáng vẻ thon thả, trẻ trung dù đã gần bốn mươi tuổi. Những chiếc áo dài lụa trắng tươi đẹp của cô luôn tôn lên vẻ đẹp và làn da hồng của cô. Cô trang điểm nhẹ nhàng, với mái tóc uốn gọn gàng và đôi mắt to, đen láy. Cô luôn nở nụ cười tươi, giọng nói vừa ấm áp vừa vang vọng, tạo nên sự cởi mở và thân thiện nhưng cũng đầy nghiêm nghị khi cần thiết.
Cô chăm sóc chúng em như mẹ hiền, đặc biệt trong những buổi học đầu tiên, khi chúng em còn ngơ ngác và rụt rè. Cô nghiêm khắc trong việc giảng dạy, nhưng lại rất công bằng, luôn khuyến khích và khen ngợi những bạn học chăm chỉ. Cô dạy chúng em cách phát âm, sửa lỗi viết và thường kể chuyện vui trong giờ ra chơi. Cô còn tìm hiểu và hỗ trợ các bạn có hoàn cảnh khó khăn. Dù không còn học với cô nữa, em vẫn luôn kính trọng và biết ơn cô, và em tự hứa sẽ học tập thật tốt để không phụ lòng yêu thương của cô.
2. Cô giáo chủ nhiệm tuyệt vời của tôi
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”
Những câu thơ này nói lên lòng kính trọng đối với nghề giáo, một nghề luôn được yêu quý. Tôi vô cùng kính trọng các thầy cô của mình, và cô Kim Anh, cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi, là người để lại ấn tượng sâu sắc nhất.
Cô có mái tóc dài, mềm mượt, đen nhánh và thơm nhẹ. Đôi mắt to tròn của cô vừa nghiêm nghị lại vừa dịu dàng, luôn thể hiện tình cảm trìu mến khi chúng tôi đạt thành tích tốt, và buồn khi chúng tôi mắc lỗi. Đôi tay thon dài của cô luôn viết ra những câu văn đầy cảm xúc để truyền tải bài học đến chúng tôi.
Giọng nói của cô thật truyền cảm, lúc thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại vui tươi, làm cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học mà quên cả thời gian. Cô luôn nghiêm túc trong công việc, nhưng cũng rất vui vẻ với chúng tôi. Dạy học không chỉ là nghề, mà là niềm đam mê của cô.
Cô luôn chuẩn bị bài giảng rất kỹ lưỡng, đôi khi sử dụng các đoạn video ngắn để giúp chúng tôi tiếp thu bài nhanh hơn. Dù là giáo viên, cô vẫn không ngừng học hỏi, thường thức khuya để soạn giáo án và học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy,” cô nói, lời nói của cô để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng chúng tôi.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất là khi cô tham gia chuyến đi cùng lớp chúng tôi thay vì đi thi môn triết học. Cô lo lắng cho chúng tôi đến mức bỏ thi để đi cùng, sợ có vấn đề gì xảy ra với lớp. Khi tôi bị ốm và phải học muộn, cô đã tận tình giảng lại bài và giúp tôi bắt kịp. Tôi cảm thấy rất biết ơn cô và các bạn.
Nghề giáo thật cao quý, như câu nói: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông.” Đây cũng là nghề tôi mơ ước theo đuổi khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi xin gửi lời chúc đến cô: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe và con yêu cô rất nhiều!”
3. Cô là người mẹ hiền thứ hai của tôi
Hàng năm, em đều được học với một thầy cô khác nhau, mỗi người đều để lại cho em những ấn tượng đẹp. Tuy nhiên, có lẽ cô Thương, giáo viên lớp Năm của em, đã để lại những kỷ niệm đáng nhớ nhất trong quãng thời gian học Tiểu học ở quê.
Cô có vóc dáng thon thả, được ví như người mẫu bởi vẻ đẹp cuốn hút. Cô cao khoảng một mét sáu mươi trở lên, với làn da trắng hồng và mái tóc đen mượt dài qua vai. Những làn gió nhẹ làm tóc cô bay bồng bềnh, tạo nên vẻ đẹp duyên dáng. Đôi mắt to tròn của cô, ẩn dưới hàng lông mày thanh thoát, luôn sáng và sống động.
Cô có vẻ đẹp tự nhiên, không cần trang điểm mà vẫn toát lên sự tươi trẻ và rạng rỡ. Cô thường mặc áo dài trắng, như màu của tuổi học trò, làm nổi bật vẻ đẹp thanh thoát của cô. Nụ cười luôn nở trên môi cô khi giao tiếp, khiến cô càng thêm lộng lẫy.
Cô Thương như một người mẹ thứ hai của em. Cô luôn dịu dàng và nhẹ nhàng khi giảng bài, làm cho chúng em tập trung hoàn toàn vào học. Cô chưa bao giờ cáu giận với học sinh, chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng khi cần. Tất cả chúng em đều yêu quý cô và cảm nhận được tình thương từ cô.
Trong giờ ra chơi, chúng em quây quần nghe cô kể những câu chuyện về kỷ niệm học trò và kinh nghiệm quý báu. Nhờ sự tận tâm của cô, lớp em đạt giải Nhất trong kiểm tra giữa kì I vừa qua. Cô cảm ơn chúng em và hy vọng lớp sẽ giữ vững thành tích này trong kỳ thi học kỳ I tới. Đối với em, cô Thương là hình ảnh đẹp nhất trong ký ức tuổi thơ, như một người mẹ thứ hai.
4. Cô giáo em trong giờ Kể chuyện
Hàng ngày, em đều gặp cô giáo chủ nhiệm, nhưng hôm thứ ba tuần trước, lớp em có tiết học kể chuyện đặc biệt. Trong giờ học đó, cô Châu, giáo viên chủ nhiệm của lớp em, hiện lên với vẻ hiền hòa, bao dung và rất đáng kính.
Sau khi tiếng trống trường vang lên, cô Châu bước vào lớp với vẻ giản dị nhưng ấm áp. Cả lớp đứng nghiêm chào cô, và cô đáp lại bằng một nụ cười tươi tắn, nụ cười của cô như hoa sớm nở, dịu dàng và cuốn hút. Cô mặc một chiếc áo dài trắng với mái tóc đen mượt cột gọn gàng. Khuôn mặt cô hình trái xoan với làn da trắng sáng.
Đôi mắt đen của cô luôn nhìn chúng em với sự trìu mến nhưng cũng nghiêm khắc. Cô mặc chiếc áo dài có hoa văn nhiều màu, khiến dáng cô càng thêm thanh thoát. Khi cô bắt đầu tiết học với bài 'Tiếng vĩ cầm ở Mỹ Lai', cả lớp chúng em đều tò mò. Cô viết trên bảng với chữ viết đẹp như in, tạo nên một ấn tượng đặc biệt.
Khi cô kể chuyện, cả lớp lắng nghe với sự chú ý tuyệt đối. Giọng cô ấm áp và truyền cảm, có lúc trầm bổng khiến chúng em như được sống lại những cảnh tượng đau lòng tại Mỹ Lai. Khi đến đoạn tàn bạo, giọng cô nghẹn lại và cô quay đi lau nước mắt. Lớp học trở nên im lặng, mọi người đều xúc động trước câu chuyện.
Khi cô kể về người cựu chiến binh Mỹ kéo vĩ cầm để tạ lỗi, giọng cô vui vẻ và trong sáng, khiến lòng em cũng cảm thấy ấm áp. Trong phần tập kể chuyện, cô ân cần hướng dẫn từng bạn, giúp bạn Thủy nhớ lại câu chuyện và khen ngợi bạn Thịnh vì kể trôi chảy. Cả lớp đều muốn được cô khen, và cô đã vui vẻ khen ngợi chúng em.
Cô Châu ơi, dù sau này có rời xa ngôi trường này, em sẽ luôn nhớ hình ảnh của cô và câu chuyện cô kể về Mỹ Lai. Em hứa sẽ học giỏi để xứng đáng là học trò của cô, và cảm ơn cô đã làm em thêm yêu quê hương Việt Nam.
5. Cô giáo em trong giờ Tập đọc
Ngày thứ hai luôn là khởi đầu mới với nhiều bài học thú vị đang chờ đón chúng em. Niềm vui của chúng em càng nhân đôi khi hôm nay cô giáo thân yêu sẽ dạy bài tập đọc “Những cánh buồm”. Cả lớp em đều hào hứng chờ đợi giờ học sinh động của cô.
Cô giáo bước vào lớp với nụ cười tươi tắn và đáp lại lời chào của chúng em. Hôm nay, cô mặc bộ áo dài xanh da trời điểm xuyết những chùm hoa nhỏ xinh, càng làm nổi bật vẻ đẹp dịu dàng của cô. Cô bắt đầu tiết học với giọng nói trong trẻo: “Chúng ta sẽ bắt đầu bài Tập đọc hôm nay nhé!”. Cả lớp ánh mắt sáng lên, hào hứng chờ đợi. Cô cẩn thận viết lên bảng tiêu đề bài học: “Những cánh buồm – tác giả: Hoàng Trung Thông”.
Giọng đọc của cô truyền cảm đưa chúng em đến một bãi biển đẹp, nơi đón nhận ánh nắng buổi sáng, sóng biển vỗ về như tiếng mẹ ru. Hình ảnh hai bố con dạo chơi trên bãi biển, những câu hỏi ngây thơ của đứa trẻ, ước mơ về những điều mới lạ bên chân trời đã chạm đến trái tim người cha, gợi lại ký ức tuổi thơ của ông.
Qua giọng đọc ngọt ngào của cô, toàn bộ bài thơ hiện lên rõ nét. Cô không chỉ hướng dẫn nội dung mà còn chỉ bảo cách đọc diễn cảm, nhấn nhá phù hợp để thể hiện ý nghĩa của tác giả. Khi lớp bắt đầu luyện đọc, cô hướng dẫn từng nhóm, động viên từng bạn, giúp các em đọc đúng và diễn cảm. Các bạn như bạn Long, Hào cũng hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Khuôn mặt cô luôn rạng rỡ khi thấy chúng em tiến bộ. Qua tiết học, bài thơ đã thấm sâu vào lòng chúng em. Cô dạy học với cả tâm huyết và tình cảm, khiến mỗi tiết học của cô đều lôi cuốn và đầy ý nghĩa.
Cô luôn tạo điều kiện để chúng em tự khám phá bài học. Nhờ cô, chúng em yêu thích học văn hơn, cảm ơn cô đã mở ra cho chúng em kho tàng tri thức và những bài học quý giá. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để đáp lại lòng yêu thương của cô.
6. Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương
Tuổi thơ em được bao bọc trong tình yêu thương vô bờ của gia đình. Mỗi tối, mẹ ru em bằng những lời ru ngọt ngào, bà kể những câu chuyện cổ tích kỳ diệu. Khi đến trường, em nhận được sự dạy dỗ tận tình từ các thầy cô giáo. Đặc biệt, cô Thúy là người luôn chăm sóc chúng em suốt hai năm học cuối bậc Tiểu học.
Cô Thúy có dáng vẻ cân đối, làn da trắng mịn và khuôn mặt hiền hòa. Đôi mắt cô đen láy, ánh nhìn luôn trìu mến và yêu thương. Mỗi khi cười, cô để lộ hàm răng trắng đều và đôi má lúm đồng tiền duyên dáng. Nụ cười của cô như đóa hoa hồng nở trong ánh nắng ban mai. Cô đến lớp trong tà áo dài màu thiên thanh truyền thống, vẻ đẹp của cô thêm phần nổi bật. Giọng cô dịu dàng, trong trẻo như tiếng chim họa mi, cách giảng bài của cô rất dễ hiểu, bài học in sâu vào tâm trí mỗi chúng em. Mỗi bài giảng của cô đều thấm đẫm tâm hồn cô, giúp chúng em hiểu sâu hơn về bài học.
Cô Thúy viết chữ rất đẹp và có phương pháp rèn chữ hiệu quả. Cả lớp đều có vở sạch chữ đẹp, riêng em nhờ cô chỉ bảo, chữ viết của em tiến bộ rõ rệt và giành giải Nhì cuộc thi viết chữ đẹp của Huyện. Đối với em, cô như người mẹ hiền thứ hai. Cô luôn quan tâm đến từng học sinh, sẵn sàng động viên và giúp đỡ bạn nào có hoàn cảnh đặc biệt. Em vẫn nhớ rõ kỷ niệm hồi lớp Năm.
Ngày hôm đó, khi tan học, bất ngờ một cơn mưa lớn ập đến, sân trường trở nên hỗn loạn. Em chờ mãi không thấy bố mẹ đến đón. Trường vắng lặng, chỉ còn em một mình, cảm thấy lạnh và sợ hãi, em bật khóc nức nở. Cô Thúy, đang chuẩn bị về, nhìn thấy em liền đến hỏi han và dỗ dành. Cô gọi điện cho bố mẹ em nhưng không liên lạc được, nên đã đèo em về nhà. Tại nhà, cửa vẫn khóa, cô cùng em chờ bố mẹ về. Đến tối muộn, bố mẹ mới về vì tắc đường.
Cả nhà em cảm ơn cô, nhưng cô chỉ mỉm cười và chào gia đình em để ra về. Em rất lo cho cô khi trời đã tối. Sáng hôm sau, em nghe tin cô bị ốm. Em kể lại câu chuyện cho các bạn trong lớp, chúng em đến thăm cô và chúc cô mau khỏe. Cô rất cảm động trước tình cảm của cả lớp. Kỷ niệm về cô Thúy sẽ mãi không phai mờ trong tâm trí em.
Cô như người lái đò cần mẫn, dẫn dắt chúng em từng bước đến gần hơn với ước mơ. Cô dạy chúng em trở thành những người có ý chí và nghị lực.
7. Em luôn ghi nhớ những kỉ niệm khi ở bên cô
“Khi ở nhà mẹ cũng là cô giáo. Khi đến trường, cô giáo như mẹ hiền”. Mỗi lần hát câu này, em lại nhớ đến cô Nhàn, cô giáo chủ nhiệm lớp 5A10 và cũng là người đã dìu dắt chúng em trong năm học vừa qua.
Cô Nhàn có dáng người thanh mảnh, cân đối, mái tóc đen bóng luôn được xõa ngang vai, khiến các bạn nữ đều trầm trồ khen ngợi. Khuôn mặt trái xoan của cô với đôi mắt to, đen láy, ánh nhìn luôn trìu mến và yêu thương. Mũi cô thanh tú, đôi môi thường nở nụ cười thân thiện, khéo thoa chút son hồng. Khi cười, cô để lộ hàm răng trắng đều. Cô có làn da trắng hồng và thường trang điểm nhẹ nhàng. Khi đến lớp, cô luôn mặc bộ áo dài thướt tha. Cô Nhàn tận tụy dạy chúng em, giảng bài rất hay. Những bạn học sinh kém, không hiểu bài, cô đều ân cần chỉ bảo từng li, từng tí.
Hằng ngày, khi trống báo học vừa dứt, cô bước vào lớp ngay sau đó. Sau vài phút ổn định và kiểm tra bài cũ, lời giới thiệu bài mới của cô vang lên cuốn hút cả lớp. Cô viết những nét chữ tròn trịa, mềm mại lên bảng. Cả lớp im lặng, chỉ nghe tiếng ngòi bút sột soạt trên giấy. Giọng cô ngân vang ấm áp, thánh thót khi đọc bài.
Cô dẫn dắt chúng em tìm hiểu bài qua các câu hỏi và thảo luận. Ánh mắt cô lúc dịu dàng, tha thiết, lúc lại xa xăm, vời vợi. Thỉnh thoảng cô đưa tay vuốt mái tóc dài, điềm tĩnh chờ chúng em trả lời. Khi trống báo hiệu giờ học kết thúc, cả lớp còn luyến tiếc vì lời giảng say mê, cử chỉ yêu mến và tình cảm cô dành cho học trò.
Dù sau này không còn được cô dìu dắt, chúng em sẽ luôn ghi nhớ những kỷ niệm khi ở bên cô. Mỗi tiết học của cô đều có sức hút kỳ lạ và riêng biệt. Cô đã tạo cơ hội cho chúng em khám phá vẻ đẹp và sự thú vị của kiến thức, làm chúng em mong mỏi cô sẽ là giáo viên của chúng em trong những năm học tiếp theo.
8. Giờ dạy của cô để lại ấn tượng sâu đậm trong em
Trong những năm học Tiểu học, có rất nhiều giờ học đáng nhớ, nhưng giờ học cách đây một tháng với cô giáo Hằng là một kỷ niệm đặc biệt khó quên.
Ngày hôm đó, cô Hằng mặc chiếc áo dài vàng rực rỡ, mái tóc đen dài được buộc gọn gàng trên đỉnh đầu, tạo nên một vẻ tươi tắn. Cô chào cả lớp bằng nụ cười rạng rỡ. Bài giảng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi, giọng nói ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô luôn quan sát lớp, thể hiện sự cổ vũ và động viên. Cô giảng bài say mê đến mức khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý.
Cô giảng bài rất dễ hiểu, giúp em cảm nhận rõ nét sự đẹp và ý nghĩa của từng bài thơ, bài văn. Những lời cô dạy em khắc sâu vào tâm trí và không bao giờ quên. Thỉnh thoảng, cô đi xuống cuối lớp kiểm tra các nhóm thảo luận, xem chúng em ghi chép. Cô đến gần những bạn học yếu để gợi ý và giúp đỡ, luôn tạo cơ hội để chúng em chủ động sáng tạo. Cô luôn gần gũi và lắng nghe ý kiến của các bạn.
Giữa giờ học căng thẳng, cô kể cho chúng em những câu chuyện bổ ích và hấp dẫn. Bạn Hưng ngồi há hốc miệng nghe cô kể mà không hay biết, khiến cả lớp cười rộ lên. Khi trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên, nét mặt của cả lớp và cô giáo đều rạng rỡ niềm vui.
Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em hứa sẽ cố gắng học thật giỏi để trở thành người có ích cho đất nước, như cô đã từng dạy chúng em.
9. Ấn tượng đầu tiên của cô khiến em không thể quên
Năm nay, tôi đã rời xa ngôi trường Hồng Hà quen thuộc. Tôi không còn cảm giác bỡ ngỡ như ngày đầu bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu ấy đã để lại dấu ấn không thể phai mờ vì đó là lần đầu tiên tôi gặp cô giáo Thủy.
Cô Thủy lúc ấy còn rất trẻ, chỉ ngoài hai mươi tuổi, trông như một nữ sinh mới ra trường. Ngày đầu gặp cô, cô mặc bộ áo dài hồng ngọc, dáng vẻ thướt tha. Cô đến bên tôi khi tôi đang đứng ngẩn ra, hỏi:
- Em tên là gì?
Giọng cô thật ngọt ngào, làm tôi chú ý hơn vào khuôn mặt trái xoan và mái tóc đen dài của cô. Tôi lễ phép đáp:
- Dạ em tên Lệ Quyên ạ!
Cô mỉm cười với đôi môi đỏ hồng, nắm tay tôi dẫn vào lớp. Tay cô mềm mại, lạnh và truyền cho tôi sự tự tin trong ngày học đầu tiên, như muốn nói: “Hãy bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận!” Suốt năm học, cô tận tình dạy dỗ chúng tôi, giảng đi giảng lại cho đến khi chúng tôi thực sự hiểu. Cô luôn vui khi chúng tôi làm đúng, nhưng cũng nghiêm khắc khi chúng tôi nghịch ngợm.
Nhờ vào sự hiểu biết sâu về lý thuyết, chúng tôi hoàn thành bài tập thực hành rất tốt, khiến cô rất hài lòng. Tôi là học sinh giỏi toán nhưng chữ viết kém. Cô thường viết mẫu cho tôi và yêu cầu tôi viết lại, thậm chí bắt viết lại bài học trong giờ ra chơi. Nhờ đó, chữ viết của tôi đã cải thiện rõ rệt.
Cô luôn báo cáo đầy đủ với phụ huynh về tiến bộ và hạn chế của học sinh để phối hợp giáo dục thêm. Cô Thủy là người đầu tiên dạy tôi ở bậc Tiểu học, giúp tôi hiểu tấm lòng của các thầy cô và dạy những điều mới lạ. Cô là người mẹ thứ hai trong trường, và công ơn dạy dỗ của cô tôi không bao giờ quên.
10. Cô giáo dạy em năm lớp Một
Hình ảnh cô giáo Huyền vẫn còn mãi trong trí nhớ của em dù đã nhiều năm trôi qua. Cô Huyền là người đã dạy dỗ em trong năm học đầu tiên tại trường Tiểu học, năm lớp Một.
Cô Huyền có vóc dáng thon thả, cân đối, không quá gầy cũng không quá mập. Dù tuổi tác không rõ, cô vẫn còn rất trẻ, trẻ hơn mẹ em nhiều. Hằng ngày, cô diện những bộ áo dài màu nhạt như xanh da trời, hồng phấn, tím cà, hay trắng tinh, phù hợp với vẻ thanh thoát và trẻ trung của cô.
Mái tóc đen huyền của cô mềm mại, dài quá vai như những sợi tơ, và khuôn mặt trái xoan với đôi mắt trong xanh, mi dày cong vút. Mũi cô không cao nhưng hài hòa với khuôn mặt. Khi cười, cô đẹp như một diễn viên nổi tiếng, với hàm răng trắng và chiếc răng khểnh làm nụ cười thêm phần cuốn hút.
Giọng nói của cô khi giảng bài hoặc trò chuyện rất ngọt ngào, có lúc nhẹ nhàng như làn gió mát, có lúc du dương như tiếng chim họa mi. Những buổi học đầu tiên cô luôn tận tình cầm tay từng bạn, chỉ bảo từng nét chữ, từng âm vần. Trong giờ giải lao, cô nắn lại chữ viết, viết mẫu để các em tập viết đúng cách.
Hiện tại, dù đã học lớp Năm, em vẫn luôn kính trọng và biết ơn cô Huyền. Em quyết tâm học thật tốt để không phụ lòng dạy dỗ của cô.