1. Em bé mang lại hạnh phúc cho cả gia đình
“Ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng biết đi.” Đúng như vậy, bé Linh Nhi - cháu gọi em là cô ruột - mới chín tháng tuổi đã bắt đầu tập đi và tập nói. Mỗi ngày, bé làm cả nhà vui vẻ với những hành động ngộ nghĩnh của mình.
Linh Nhi thật đáng yêu với vóc dáng nhỏ nhắn, bụ bẫm và khuôn mặt tròn trịa, làn da hồng hào. Tay chân bé có những ngấn rõ ràng. Tóc đen nhánh phủ kín đầu, đôi mắt đen láy như hạt nhãn và đôi má hồng phúng phính. Khi bé cười, lúm đồng tiền và hàm răng ba chiếc răng sữa hiện ra trông thật dễ thương.
Gần đây, Linh Nhi tập đi với những bước chân chập chững, dáng vẻ lắc lư và đầu chúi về phía trước rất đáng yêu. Dù thường bị ngã nhưng bé không khóc. Khi có ai bảo: “Bé làm ông cụ đi”, bé đứng lên, giả vờ chống gậy, làm cả nhà cười vui.
Linh Nhi cũng đang tập nói, với vài từ đơn giản như bà, ba, má, măm. Bé hay lên tiếng đòi đi theo khi thấy ai chuẩn bị ra ngoài và lăn ra nằm vạ khi không vừa ý. Bé thường chào hỏi người lớn bằng cách khoanh tay cúi đầu, và thích thú khi được khen.
Đi chơi là hoạt động yêu thích nhất của Linh Nhi. Bé nhảy lên vui vẻ khi được ẵm ra ngoài. Linh Nhi đã trở thành niềm vui lớn của cả gia đình, ai cũng mong bé ăn ngon, ngủ đủ và phát triển khỏe mạnh.
2. Bé Bảo Linh của cô Thanh cực kỳ dễ thương
Nhà cô Thanh đối diện với nhà em. Cô Thanh có một cô bé gái xinh xắn tên là Bảo Linh, được yêu quý gọi là “Tu Ti”.
Tu Ti vừa tròn một tuổi, luôn nở nụ cười làm lộ ra những chiếc răng sữa nhỏ xíu. Đôi tay mũm mĩm của bé thường vỗ vào nhau. Khi ai bảo: “Tu Ti ơi, cho chị thơm một cái”, bé nghiêng má trắng hồng đáng yêu. Đôi mắt tròn đen và tóc mềm mại làm bé trông như một búp bê tinh nghịch.
Tu Ti thường nói bi bô vui vẻ và thích chơi đùa. Có lần bé lấy thỏi son của mẹ và xoa lên mặt, trông như một chú hề vui nhộn. Bé bắt chước mọi người và mặc dù chưa nói sõi, mẹ thường phải giúp “phiên dịch”. Bé rất thích đi tập với đôi giày mới, những tiếng “tít tít” khi bước đi rất vui tai. Bé tập đi một mình, bước chập chững và có lúc phải ngồi bò lên bậc thang. Khi bé chạy lon ton và cười khúc khích, ai cũng yêu quý bé.
Em rất quý Tu Ti và thấy buồn mỗi khi cô Thanh đưa bé đi chơi xa. Em luôn nhớ dáng đi và tiếng cười của bé, mong sao có bé bên cạnh để cùng nô đùa. Chúc Tu Ti ăn ngon, chóng lớn và khỏe mạnh.
3. Cô công chúa nhỏ xinh xắn
Gia đình tôi có một cô công chúa nhỏ tên Ngọc Hân, hiện đã 24 tháng tuổi. Bé béo bụ bẫm trông giống như một chú gấu bông đáng yêu. Tóc Ngọc Hân mềm mỏng như cỏ non, khuôn mặt bé tròn và đáng yêu với làn da hồng hào. Đôi mắt tròn đen láy cùng hàng lông mi dài tạo nên vẻ thông minh. Mũi bé hơi tẹt, má lúm đồng tiền hồng và đôi môi đỏ tươi luôn nở nụ cười. Bé có đôi tay nhỏ nhắn, được mẹ đeo vòng bạc rất đẹp. Ngọc Hân thường bi bô, khóc giả vờ khi không vừa ý và tập đi lẫm chẫm. Bé thích ăn, nhưng thường vứt thìa đi để chơi. Khi tập vẽ, bé thường vẽ nguệch ngoạc và rất thích xem phim hoạt hình.
4. Em gái nhỏ xinh của tôi
Nhà tôi có hai chị em, tôi là chị lớn còn em gái tôi mới đang tuổi tập nói và tập đi. Sự xuất hiện của em gái đã làm gia đình tôi vui hơn rất nhiều, đặc biệt khi bé bắt đầu bước những bước chập chững và bi bô. Em gái tôi được gọi bằng cái tên trìu mến: “Bông”. Bé Bông đã hơn một tuổi, có làn da trắng hồng và đôi má bầu bĩnh. Mỗi khi ai sờ vào má hoặc hôn nhẹ, bé đều cười vui vẻ. Cặp mắt tròn đen láy của bé mở to khi thấy điều gì đẹp mắt, và đôi môi đỏ tươi để lộ những chiếc răng sữa khi cười. Bé mặc váy hồng trông như búp bê và cố gắng tập đứng rồi đi. Mỗi khi ngã, bé không khóc mà cười vui vẻ. Bé bắt chước các cử chỉ, và mặc dù còn nhỏ, bé đã thông minh, biết tên mọi người và chuẩn bị đồ để đi chơi. Bé mang lại niềm vui cho gia đình và tôi sẽ giúp ba mẹ chăm sóc bé để sau này bé trở nên xinh đẹp và học giỏi.
5. Cả nhà đều yêu quý em bé
Ngày trước, khi mẹ sinh ra em, bé còn rất nhỏ, da đỏ hỏn, chỉ biết nằm khóc oe oe. Giờ đây, em Tý đã hơn một tuổi, ở độ tuổi tập nói và tập đi vô cùng đáng yêu.
Em Tý bụ bẫm với làn da trắng hồng và mịn màng, cảm giác thật thích khi sờ vào. Tóc em mềm, mỏng như tơ, được mẹ cắt ngắn gọn gàng. Khuôn mặt tròn bầu bĩnh với hai má phúng phính. Khi cười, hai má em ửng hồng như thoa phấn, đôi mắt tròn xoe tít lại và miệng mở rộng lộ ra lợi hồng với vài chiếc răng sữa trắng tinh, trông rất ngộ nghĩnh và dễ thương.
Em Tý rất hiếu động, ít khi ngồi yên. Đôi tay bụ bẫm của em luôn cầm nắm và đưa lên miệng, như đang khám phá thế giới xung quanh. Khi muốn lấy đồ xa tầm tay, em đã biết chống tay bám vào tường, bàn hoặc ghế để đi đến. Có lần em ngã, mặt nghệt ra như không hiểu và khóc rất tội.
Mẹ dùng đồ chơi yêu thích của em để dụ em tập đi, và em bước những bước loạng choạng như một diễn viên xiếc. Cả nhà vỗ tay cổ vũ, khiến em thêm hào hứng tập đi. Sau mỗi đoạn đường ngắn, em dừng lại, vỗ tay và bi bô “mẹ… mẹ… hô… hô…” đòi mẹ vỗ tay khen thưởng.
Em Tý đang tập nói, chỉ bập bẹ từng từ một, với các từ rõ nhất là “bà”, “ba”, “măm… măm…”. Em cố gắng nói theo mọi người, giọng ngọng nghịu của em khiến cả nhà cười nghiêng ngả, và em cũng vui vẻ cười theo. Tý là niềm vui của cả gia đình, ai cũng yêu thương em. Tôi mong Tý lớn nhanh để hai chị em có thể cùng chuyện trò, chơi đùa vui vẻ.
6. Thiên thần nhỏ của gia đình
Hôm nay gia đình em đầy ắp niềm vui vì bé Bin đã về nhà chơi. Bin là con gái của chị gái em, và mỗi cuối tuần, bé đều được mẹ đưa về thăm ông bà. Mỗi khi bé về, cả nhà như được tiếp thêm sức sống, đặc biệt là khi bé đang ở độ tuổi tập nói và tập đi, vừa đáng yêu vừa ngộ nghĩnh.
Bé Bin năm nay mới một tuổi rưỡi, sở hữu làn da trắng hồng và đôi má đỏ hây hây, lúc nào cũng cười toe toét. Khi thấy bé cười, ai cũng muốn hôn lên gương mặt xinh xắn của bé. Bin được mẹ nuôi tóc dài và tết thành hai bím nhỏ, trông thật đáng yêu. Những bím tóc mềm mại và hơi hoe vàng luôn đung đưa khi bé di chuyển.
Bé đã có răng sữa để ăn những món mềm, và mỗi khi cười, hai chiếc răng cửa nhỏ nhắn lấp lánh. Bin rất thích ăn bánh quy và bim bim, và khi thấy dì hay bà ngoại cầm bánh quy, bé sẽ khoanh tay và kêu “ạ!” như muốn nói rằng bé cũng muốn. Có bánh quy, bé vui vẻ suốt cả ngày, chơi ngoan mà không quấy nhiễu.
Bé thích xem quảng cáo trên ti vi và chơi đồ hàng với bạn bè hoặc anh chị. Bin tự xếp hộp đồ chơi mà không cần giúp đỡ và học hỏi từ mọi người cách hiểu những gì người lớn nói. Bé đã có thể nói một số từ như bố, mẹ, cô, và giọng nói ngọng nghịu của bé khiến cả nhà cười thích thú, và Bin cũng cười theo.
Bé mới bắt đầu tập đi nên rất thích tự đi khắp nơi. Mỗi bước đi của bé còn lảo đảo và cẩn thận. Có lúc bé suýt ngã, nhưng mẹ và bà luôn ở bên cạnh để giữ bé không bị ngã. Có lần, bé bị ngã đau khi ra sân nhưng không khóc mà cố gắng đứng dậy.
Nhờ sự giúp đỡ, Bin đã đi lại nhanh chóng và vui vẻ. Bé thích đi dạo cùng bà nội quanh con đường làng hoặc thăm hàng xóm. Mẹ gọi về ăn mà bé không chịu về, chỉ khi mẹ hứa bánh quy và đồ hàng, bé mới vui vẻ trở về ăn bột. Bin là thiên thần nhỏ của gia đình, và em yêu Bin rất nhiều. Mỗi ngày chơi cùng Bin khiến em càng cảm thấy yêu quý bé hơn, mong rằng bé sẽ ở lâu hơn để gia đình em được vui vẻ nhiều hơn.
7. Gia đình nào có trẻ em là gia đình ấy có niềm vui
Vào mỗi thứ bảy, em luôn cảm thấy hào hứng, mong chờ đến chủ nhật. Vào ngày chủ nhật, em được ở nhà ngoại cả ngày để vui chơi cùng bé Bo, con gái út của cô em. Chơi với bé cả ngày chưa bao giờ em thấy chán vì sự ngộ nghĩnh và đáng yêu của bé.
Bé Bo năm nay đã hai tuổi, đứng đến bụng em với thân hình bụ bẫm. Mái tóc dài của bé được tết thành hai bím dễ thương. Gương mặt bé tròn đầy, nổi bật với đôi mắt đen láy như hạt nhãn và hàng mi cong vút như diễn viên. Chiếc mũi nhỏ nhắn, hơi hếch, nằm trên cái miệng nhỏ có đôi môi hồng chúm chím, bên dưới là cằm đôi đáng yêu.
Nước da bé trắng hồng, cổ tay cổ chân ú nần, khiến ai cũng muốn nựng nịu. Nhìn bé tập đi thật thú vị, với đôi tay nhỏ xíu nắm chặt tay em, rồi chập chững bước vài bước lại buông tay. Bé lảo đảo như người say rồi ngã xuống, nếu thấy mọi người cười, bé sẽ khóc ré lên. Nhưng với sự cổ vũ, bé sẽ đứng dậy và tiếp tục đi như chưa có gì xảy ra.
Bé đã nói được nhiều từ như ba, chị, đi chơi, thú nhún,... Những âm thanh bi bô của bé làm cả nhà vui vẻ. Bé ăn và ngủ rất ngoan, đúng giờ. Gia đình có trẻ em luôn tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Em sẽ thường xuyên đến chơi với Bo và sau này sẽ hướng dẫn bé học hành và chỉ bảo những điều tốt đẹp như em đã học ở trường.
8. Tuổi thơ là tuổi thần tiên
Nhờ có bé Ngọc, không khí gia đình em trở nên vui tươi hơn hẳn. Bé Ngọc, con gái của chị hai em, vừa tròn một tuổi, đang ở độ tuổi tập nói và tập đi. Bé thật sự rất đáng yêu.
Bé có khuôn mặt tròn đầy, làn da trắng hồng như trứng gà bóc. Hai má bé căng mịn, ai cũng muốn hôn. Đôi mắt tròn đen, khi bé Ngọc tập đi nghiêng ngả, cả nhà reo hò khiến bé thích thú, cười tươi lộ những chiếc răng sữa vừa nhú. Nghe mẹ khen “giỏi lắm”, bé đi nhanh hơn, lắc lư như con lật đật.
Bé Ngọc thường mặc áo đầm màu hồng và mang tất hồng, tóc được cột bằng nơ hồng nên mọi người gọi bé là “bé hồng”. Mỗi khi thấy mẹ về, bé gọi “mẹ... mẹ...” dù không rõ. Bé thích xem phim hoạt hình và ca nhạc, và khi xem chương trình thiếu nhi, bé múa tay theo.
“Tuổi thơ là tuổi thần tiên” thật đúng với bé Ngọc. Bé thích chơi búp bê và đôi khi ôm búp bê lên giường ngủ. Bé lười ăn và còn bú mẹ nhưng ngủ rất nhanh. Mỗi khi bé ngủ, khuôn mặt hiền hòa của bé trông thật đáng yêu. Mẹ em thường ôm bé và hát ru, giúp bé ngủ ngon.
Bé Ngọc là niềm vui của gia đình em. Ai cũng yêu quý bé. Riêng em, em mong bé nhanh lớn để cùng em đi học và xem phim hoạt hình.
9. Bé Bống đáng yêu
“Bé bé bồng bông, hai má hồng hồng...” Đó là lời hát ngọng nghịu của bé Bống, cháu gái của em. Bé đang ở tuổi tập nói và tập đi, với sự đáng yêu và ngộ nghĩnh tuyệt vời.
Bé Bống có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm và rất dễ thương. Bé có làn da trắng hồng, lộ những mạch máu nhỏ trên mặt. Ai cũng muốn ôm bé vào lòng và hôn lên đôi má phúng phính, mịn màng. Đầu bé hơi thon như trái dừa, tóc đen xoắn tròn. Đôi mắt bé to đen, tròn như hạt nhãn, mũi hơi cao và miệng chúm chím rất dễ thương. Chân mày dài cong và đôi môi đỏ hồng như thoa son.
Đôi tay bé tròn như ống chỉ, bàn tay và chân mũm mĩm xinh xắn. Em thích cảm giác đôi tay bé nhỏ chạm vào má khi bế bé, thật êm ái. Bé chưa đi vững nhưng rất thích chạy và thường đòi chơi lò cò. Khi mẹ đi chợ về, bé hay chạy ra đón, chân bước loạng choạng, tay vỗ mừng và cười to gọi mẹ. Bé thích mặc váy hồng và đặc biệt thích được khen.
Bé cũng thích hát, thường được bạn em dạy hát. Bé hát đôi lần là nhớ ngay. Nhìn bé hát ca và bước chưa vững, em cảm thấy rất thương và luôn muốn cắn vào cái miệng đáng yêu của bé mỗi khi bé ngồi lên xe gọi “i…o, i…o”.
Bống là niềm vui của gia đình. Vắng bé một buổi là em thấy nhà như thiếu vắng. Mỗi lần đi học về, em lập tức đi tìm bé và mong bé nhanh lớn để cùng em đến trường.
10. Trẻ em như búp trên cành
Những ngày gần đây, ngôi nhà nhỏ của gia đình em trở nên nhộn nhịp vì dì Út đến thăm và mang theo bé Bin, con trai dì mới hơn một tuổi. Bé đang trong giai đoạn tập đi và tập nói, rất đáng yêu.
Bin mới mười lăm tháng tuổi, với làn da trắng mịn như cánh hoa. Khuôn mặt bé tròn đầy, đôi mắt đen sáng, và đôi môi chúm chím như nụ hồng. Đầu bé tròn và mái tóc mềm mượt có sắc vàng nâu. Tay chân bé bụ bẫm, trắng trẻo.
Bé mặc áo thun kẻ sọc xanh trắng và quần ngắn xanh dương, trông như một chú lính thuỷ tí hon. Chú lính thuỷ này đang chập chững tập đi và bi bô tập nói. Bé chỉ đi được vài bước rồi ngồi bệt hoặc ngã vào lòng mẹ, cười tươi. Bé rất thích tự mình đi, không muốn người lớn nắm tay, thích vịn vào mẹ rồi rút tay ra để tự đi.
Bé đi từng bước một, chân nhỏ dẫm lên sàn nhà, tay vươn ra theo đà. Gắng đi vài bước, bé ngồi bệt xuống gọi mẹ rất to: “Ma ma... ma ma”. Bé nói từ “Ba” rõ nhất, còn các từ khác chưa rõ ràng. Khi đói, bé nói “Măm măm” rất dễ thương. Bé cũng thích được bế đi chơi trong vườn, khi muốn, bé sà vào lòng em, tay sờ mặt em, tay kia vỗ nhẹ vào vai rồi nói “Đi, đi, đi...”. Dì Út dạy bé nói “chị”, nhưng bé chỉ nói “xi” làm cả nhà cười.
Bé ngủ hai giấc mỗi ngày. Sau khi ngủ dậy, bé được mẹ cho bú rồi chơi một chút. Bé thích chơi đồ chơi như lắc lắc, búp bê lật đật. Chơi chán, bé xuống đất rồi vịn mép giường đi tới. Để bé tự đi, em đứng trước mặt bé, vỗ tay gọi, bé thả tay vịn giường, bước nhanh ba bước rồi sà vào tay em. Em vỗ tay hoan hô và bế bé, hôn lên má bé. Bé cười nắc nẻ rất đáng yêu.
Dì Út thường cho bé ăn cháo với thịt và rau củ. Khi thấy chén cháo, bé vỗ tay nói “măm” làm cả nhà cười. Em rất yêu bé Bin, thích nựng bé và giúp dì cho bé ăn. Bé rất ngoan, chơi xong, bé đòi bế lên giường và không cần võng đưa, nằm ình ra gối thiu thiu ngủ. Bé không đòi mẹ, vì dì đã tập cho bé từ nhỏ để tiện làm việc.
Bác Hồ đã viết: “Trẻ em như búp trên cành - Biết ăn ngủ, biết học hành là ngoan”. Bin thật sự là búp hồng trên cành mà cả nhà yêu thương và chăm sóc. Sau một tuần, dì trở về thành phố, vắng Bin, cả nhà đều nhớ bé.