1. Cây bàng bên cửa lớp học
Trong sân trường em trồng rất nhiều loại cây, nhưng cây bàng gần cửa lớp là cây em yêu thích nhất.
Cây bàng đã cao lớn, nhìn từ xa như một chiếc ô khổng lồ. Gốc cây rộng bằng vòng tay em ôm không hết. Rễ cây lớn nhô lên khỏi mặt đất như những con rắn hổ mang, đồng thời có những rễ cắm sâu vào lòng đất để hút chất dinh dưỡng và giữ cho cây đứng vững. Thân cây thẳng tắp như cột đình, vỏ cây màu nâu xám với nhiều vết sẹo. Cây bàng khác biệt với những cây khác nhờ vào tán lá nhiều tầng che phủ cả một khu vực rộng lớn, và màu xanh của tán lá càng nhạt dần khi lên cao.
Lá bàng hình bầu dục màu xanh, che khuất ánh nắng không cho xuyên qua sân trường. Vào mùa thu, lá bàng chuyển từ xanh sang đỏ, mỗi khi gió thổi nhẹ, những chiếc lá đỏ rụng để lại cành khẳng khiu trông rất cô đơn. Khi đông qua và xuân đến, cây bàng lại đâm chồi nảy lộc với những chiếc lá non màu xanh tươi tràn đầy sức sống. Hoa bàng màu trắng ngà nở thành từng chuỗi.
Ẩn sau lớp lá là những quả bàng xanh lục hình tròn dẹp hai đầu. Khi chín, quả bàng chuyển màu vàng và có vị hơi chát. Chúng em thường tụ tập bên gốc cây bàng để vui chơi. Trên cây, những chú chim líu lo như đang vui đùa cùng chúng em. Mỗi lần trực nhật, em còn tưới nước cho cây để cây luôn xanh tốt.
Em rất yêu quý cây bàng vì nó không chỉ mang lại bóng mát cho chúng em chơi đùa mà còn làm đẹp thêm cho trường. Những buổi trưa hè thư thái ngắm hoa bàng rơi thật sự rất tuyệt vời.
2. Cây bàng đồng hành và chứng kiến tuổi thơ lớn lên
Trường em hiện ra mờ ảo qua những tán cây cổ thụ: những hàng xà cừ cao vút, lá xanh rậm rì đung đưa theo gió, những cây phượng rực rỡ sắc đỏ mỗi khi hè về, và đặc biệt là cây bàng với tán lá rộng lớn tạo bóng mát khi mùa hè đến. Không biết từ bao giờ, cây bàng đã trở thành người bạn thân thiết của chúng em.
Ngay từ khi em bước chân vào ngôi trường này, cây bàng đã đứng đó, vững chãi trước sân, trải qua biết bao mùa mưa gió, còn em cũng trưởng thành từng ngày, cây bàng thì ngày càng trở nên cổ thụ. Thân cây bàng xù xì, to và chắc chắn, gốc cây nổi rõ những rễ lớn nhô lên khỏi mặt đất. Em từng hỏi mẹ vì sao rễ bàng lại to và uốn lượn như vậy. Mẹ giải thích rằng đó là do sự bào mòn của thời gian, nắng mưa gió bão, khiến cho rễ phải chống chọi để cây bàng vẫn giữ được sức sống xanh tốt.
Cây bàng luôn làm em cảm thấy dễ chịu mỗi khi vô tình nhìn ra cửa sổ. Màu xanh mướt khi mùa xuân gần qua và hè sắp đến làm dịu mắt em. Tán bàng rộng lớn như một chiếc ô xanh tự nhiên, tạo điều kiện cho chúng em thoải mái chơi đùa dưới sân. Các bạn nam chơi bắn bi dưới gốc cây, các bạn nữ chơi chuyền chắt hay nhảy dây, mọi người đều vui vẻ dưới bóng cây. Còn em, em thích ngắm nhìn những tia nắng lén lút xuyên qua kẽ lá, như đang chơi đùa cùng nhau.
Khi mùa đông đến, cây bàng trở nên khẳng khiu. Khi những chiếc lá đỏ ối gần như rụng hết, gió mùa lạnh lẽo thổi qua, chỉ còn lại vài chiếc lá đỏ cô đơn. Dù vậy, chúng em vẫn nô đùa dưới gốc cây, nhưng em biết cây bàng phải chịu đựng cái lạnh mùa đông, chiếc áo xanh tươi đã không còn nữa. Cây bàng lẻ loi vào mùa đông, nhưng khi mùa xuân đến, những búp non xanh bắt đầu chào đón ánh nắng. Những búp non dần nở ra tạo thành lá bàng mới to lớn, và cây bàng lại khoác lên mình bộ áo mới lộng lẫy.
Những chùm hoa nhỏ li ti màu vàng điểm xuyết thật đẹp, rồi từ những chùm hoa đó tạo thành quả. Quả bàng xanh dần chuyển sang màu vàng và lấp ló sau tán lá. Chúng em thích ăn quả bàng, đặc biệt là bàng nếp với hương vị ngậy và bùi.
Cây bàng đã đồng hành cùng chúng em qua từng ngày, cùng chúng em vui đùa và học tập. Vào mùa hè, sân trường vắng vẻ, cây bàng đứng trơ trọi. Gió vui vẻ làm rung rinh tán lá. Cây bàng già như đang cười hiền và vẫy tay chào tạm biệt chúng em, hẹn gặp lại sau kỳ nghỉ dài. Em sẽ rất nhớ cây bàng già ấy.
3. Cây bàng tạo ấn tượng ngay từ lần đầu đến trường
Hình ảnh cây bàng tại sân trường đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong em từ lần đầu tiên em bước vào trường.
Cây bàng đứng vững ở góc trái của sân trường. Thầy hiệu trưởng cho biết nó được trồng từ những ngày đầu trường mới thành lập. Vì vậy, cây bàng đã trở thành kỷ niệm đáng nhớ của nhiều thế hệ học sinh đã trưởng thành từ ngôi trường này. Cây bàng rất to và nổi bật giữa sân trường. Nó cao đến tầng ba của trường, với cành lá mạnh mẽ, xum xuê vươn ra nhiều hướng. Thân cây bàng rất lớn, em và bốn bạn phải vòng tay nhau mới ôm hết được. Rễ cây mọc dài và cong lên mặt đất, giống như những chú rắn.
Nhưng cây bàng rất giản dị trong vẻ ngoài. Nó luôn chỉ khoác lên mình một lớp vỏ nâu sần sùi và thường đội chiếc mũ xanh. Cây bàng luôn đẹp, ngay cả khi mùa đông đến. Vào mùa đông, cây bàng đổi chiếc mũ xanh bằng chiếc mũ đỏ, làm nổi bật vẻ cứng cáp và khỏe mạnh. Sau kỳ học một, cây bàng đã trở thành người bạn thân thiết của em và các bạn. Hằng ngày, sau những giờ học căng thẳng, mọi người thường quây quần quanh cây bàng để đọc sách, kể chuyện.
Vào những ngày nắng, cây bàng tạo bóng mát cho em ngồi. Cây bàng thực sự là một người bạn tốt. Ngày càng gần gũi hơn, mỗi khi nghỉ hè, ngoài niềm vui nghỉ ngơi, em lại cảm thấy nỗi nhớ cây bàng, mong thời gian trôi nhanh để gặp lại nó. Chắc chắn cây bàng ở trường cũng cảm thấy buồn lắm.
Em rất yêu quý cây bàng, đó là người bạn không thể thiếu đối với em. Em sẽ không bao giờ quên hình ảnh của cây bàng.
4. Cây bàng đẹp rực rỡ qua bốn mùa
Giữa sân trường em đứng sừng sững một cây bàng. Em không biết cây đã được trồng từ bao giờ hay bao nhiêu tuổi. Em chỉ biết rằng khi em đến trường, cây bàng đã có mặt, che mát cho một khoảng không gian rộng lớn.
Nhìn từ xa, cây bàng giống như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to bằng vòng tay em, vỏ cây sần sùi và nhám. Nhưng ít ai biết rằng, dưới lớp vỏ xù xì ấy là dòng nhựa mát lành chảy ra nuôi cây. Nhờ chất nhựa vận chuyển trong cây mà cây ngày càng lớn, với nhiều cành tỏa ra khắp nơi. Các cành lớn vươn xa, cành nhỏ xung quanh đầy lá.
Những chiếc lá non ở đầu cành mỏng manh, xanh mướt. Lá già có màu xanh sẫm hơn, dày dạn và to như bàn tay người lớn. Khi có làn gió nhẹ, lá bàng thì thầm rì rào, tạo cảm giác ấm áp. Những lá khô sắp rụng càng xao động. Mùa thu, lá đổi màu đỏ sẫm và dần cong lại. Nhìn những lá đỏ, em cảm thấy sốt ruột, nhưng đó là sự hi sinh để nhường chỗ cho những mầm non mới, duy trì sự sống.
Mùa đông, cây không còn lá, cành trở nên khẳng khiu, nhưng bên trong những cành vẫn có những lộc non chờ ngày vươn lên. Mùa xuân, cây bắt đầu đâm chồi nảy lộc. Lá non e ấp vươn lên rồi trưởng thành. Cây bàng ra hoa, những chùm hoa xanh mướt hé nở, khoe sắc dưới nắng xuân. Hoa xanh nhỏ li ti kết thành từng chùm. Đôi khi, những bông hoa bé nhỏ rơi xuống gốc cây, hoặc rơi trên vai các học trò như lưu luyến mùa hè sắp đến.
Những hoa trên cành bắt đầu kết trái. Trái non có màu xanh, giống như lá. Vào mùa hè, sau những giờ học ở trường, chúng em thường tụ tập dưới gốc bàng trò chuyện, ngắm nhìn những tán cây xanh um và tìm quả chín. Những quả bàng chín vàng lấp ló rơi xuống gốc, chúng em thi nhau nhặt quả vàng. Quả bàng chín có vị béo và bùi.
Ôi! Cây bàng yêu quý! Cây đã cho chúng em nhiều kỷ niệm. Cây bàng gắn bó với trường lớp và tuổi thơ chúng em. Cây bàng làm cho trường em thêm đẹp, thêm đáng yêu. Cây bàng như người bạn tâm giao của chúng em. Em mong cây bàng mãi mãi xanh tươi.
5. Cây bàng sống lại
Trước cửa nhà em có một cây bàng do bố em trồng từ lâu. Có lẽ cây cũng gần bằng tuổi em. Từ lâu, cây bàng đã trở thành một người bạn thân thiết của em. Dù trải qua bao mưa nắng, gió bão, cây bàng vẫn đứng vững, xanh tươi và trưởng thành theo năm tháng. Cây hơi nghiêng, thân cây lớn và thẳng, vỏ xù xì màu nâu sẫm, cành vươn dài, lá giống như những bàn tay vẫy, và có những chùm quả ẩn hiện.
Mùa thu, lá cây chuyển từ xanh mướt sang đỏ tía. Mỗi làn gió heo may làm lá khẽ đung đưa. Khi gió bấc tràn về, kéo theo cái lạnh của mùa đông, cây chỉ còn lại những cành khẳng khiu. Tuy nhiên, vẻ ngoài gầy gò của cây không thể che giấu được sức sống mãnh liệt đang ẩn chứa bên trong.
Khi mùa xuân đến, cây bàng dường như được hồi sinh. Những chồi non bắt đầu đâm chồi, và những chú chim nhỏ nhảy nhót vui đùa. Vào mùa hè, em và các bạn thường ngồi dưới tán cây, làm những chiếc “mũ đội đầu”, “chú nghé con” hay “vương miện” từ lá bàng.
Trong ký ức của em, kỷ niệm về cây bàng và các bạn nhỏ là những khoảnh khắc quý giá nhất. Một ngày, khi về nhà, em thấy công nhân đến chặt cây bàng. Em hỏi lý do và được trả lời rằng để phòng bão sắp tới. Em đứng lặng người khi nhìn cây bàng bị chặt dần, để lại chỉ còn gốc trơ trụi...
Đ mất cây bàng, em như mất một người bạn đã cùng em lớn lên và chứng kiến bao kỷ niệm. Thời gian trôi qua, nỗi nhớ dần nguôi ngoai, nhưng một chiều mưa xuân, khi em nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy chồi non mới nhú từ gốc cây cằn cỗi. Một sự sống mới đang hồi sinh!
Ký ức về cây bàng sẽ mãi ở lại trong tâm trí em. Giờ đây, em có niềm vui chăm sóc những mầm non mới và hy vọng rằng sớm thôi, các em nhỏ sẽ lại được vui chơi dưới bóng cây bàng.
6. Cây bàng là người bạn yêu quý nhất
Trước sân nhà em có một cây bàng. Trường em cũng vậy. Hai bên hè phố nơi em sống đều là những hàng cây bàng xanh mát. Những cây bàng đó đã chứng kiến em lớn lên và lưu giữ nhiều kỷ niệm tuổi thơ. Em yêu cây bàng như một người bạn gần gũi, thân thiết và luôn hiện diện trong cuộc sống của em.
Vào mỗi mùa, cây bàng lại mang đến một vẻ đẹp khác nhau, khi trẻ trung xanh mướt, khi lại xù xì, già cỗi. Cây bàng lúc rực rỡ, lúc trầm tư, lúc vui tươi, lúc buồn bã như một con người vậy.
Em đặc biệt yêu thích cây bàng vào mùa xuân. Đây là thời điểm vạn vật hồi sinh. Trong những cơn mưa bụi và hơi lạnh se se, những chồi non bắt đầu nở trên những nhánh cây gầy mảnh. Màu xanh non tươi mát làm bừng sáng cả khu phố sau mùa đông dài. Có lúc em thấy cây bàng như đang cháy lên với những ngọn nến xanh, có lúc như một cô gái múa đèn duyên dáng. Cây bàng biến hóa với nhiều hình dáng kỳ diệu. Những chồi bàng lớn nhanh chóng, và khi những nhánh hoa li ti bắt đầu xuất hiện, mùa xuân nhường chỗ cho mùa hè rực rỡ.
Mùa hè mang đến cho cây bàng một sức sống mãnh liệt. Cả phố phường được bao phủ bởi bóng mát của cây bàng. Em và các bạn thường chơi dưới gốc bàng, cây bàng như một người bạn lớn, rộng lượng, che chở cho chúng em. Vào mỗi trưa hè, em nằm dưới tiếng ve kêu râm ran và hương lá bàng dịu ngọt, ngắm những chùm quả xanh non trong nắng.
Vào mùa thu, lũ trẻ trong xóm háo hức đón chào cây bàng. Khi đó, những chùm quả bàng bắt đầu chín và tỏa hương thơm quyến rũ khắp phố phường. Em nhớ một chiều lao động ở trường, cả lớp tụ tập dưới gốc bàng lớn để ăn quả bàng chín. Cô giáo chia quả cho các bạn, và em cảm nhận được vị ngọt đặc biệt, bùi ngùi như hương thu, thêm yêu quý cây bàng. Cây bàng sần sùi, nâu xám, mỗi vết sần là một kỷ niệm học trò. Một ngày nào đó, khi rời xa mái trường, em sẽ trở lại, đặt tay lên những vết sần để tìm lại ký ức tuổi thơ.
Khi mùa đông đến, cây bàng trông thật đơn độc. Những cơn gió lạnh làm cây rung rinh, lá bàng đỏ sậm trông buồn bã. Bà bán xôi dùng lá bàng đỏ để gói xôi, em thấy cây bàng dù còn tươi hay đã úa tàn, vẫn luôn có ích. Dưới gốc cây bàng hiu hắt, các quán cóc mọc lên nhiều hơn, trẻ em ít chơi hơn, còn sân trường thì vắng vẻ. Cây bàng trông thật tội nghiệp.
Những cành cây khô gầy như muốn gọi chúng em “Hãy chơi với tôi, tôi cảm thấy cô đơn!”. Nhưng cây bàng sẽ vượt qua mùa đông giá lạnh. Những nhánh cây ngày ngày hứng ánh nắng để khi mùa xuân về, những chồi non xanh tươi sẽ lại xuất hiện. Cây bàng hồi sinh, bắt đầu một vòng đời mới đẹp đẽ hơn. Em rất ngưỡng mộ sức sống bền bỉ của cây bàng.
Em yêu cây bàng như yêu một người bạn lặng lẽ, gần gũi. Người bạn ấy luôn bên em, có mặt trong mọi khoảnh khắc của cuộc sống. Khi không còn được thưởng thức trái bàng chín, không được cầm gói xôi bọc lá bàng đỏ, không còn nghe tiếng ve bàng, cuộc sống sẽ trở nên tẻ nhạt. Cây bàng là nhà, là phố, là trường, là kỷ niệm, là tất cả những gì em gắn bó và yêu quý.
8. Cây bàng chứng kiến mọi khoảnh khắc vui buồn của tuổi thơ
Giữa muôn vàn loài cây ở Việt Nam, mỗi loại đều mang trong mình một vẻ đẹp và ý nghĩa đặc biệt. Nhưng với tôi, cây bàng lại là người bạn thân thiết nhất. Cây bàng như một chứng nhân sống động ghi lại tất cả những kỷ niệm vui buồn của thời thơ ấu tôi.
Kể từ khi tôi còn bé, cây bàng đã đứng vững ở đầu làng gần khu chợ nhỏ, như một người bạn lớn, che chở cho lũ trẻ trong xóm. Nhìn từ xa, cây bàng hiện ra như một chiếc ô khổng lồ với thân cây to và những u sần sùi. Bà tôi thường gọi đó là 'mắt của bàng'. Rễ cây bám sâu, vững chãi qua mọi thử thách của thời tiết. Trong khi các bạn thường trông ngóng hoa phượng đỏ báo hiệu mùa hè, tôi lại thích ngắm những chồi non của bàng từ từ chuyển thành lá – dấu hiệu của ngày hè sắp tới.
Mùa hè, cây bàng mặc chiếc áo xanh mát, những tán lá rộng lớn như những chiếc ô khổng lồ che chở cho mọi người khỏi cái nắng oi ả. Dưới gốc bàng, chúng tôi - lũ trẻ - thường chơi đùa với những chiếc lá bàng, làm thành các trò chơi như trâu chọi hoặc chơi 'rồng rắn' trong những đêm không có điện. Gốc bàng xù xì, rễ tỏa ra nhiều phía như đang dồn hết sức lực cho lá, cho cành, và những chùm hoa nhỏ li ti kết thành trái.
Cây bàng hấp thụ nắng để gốc luôn mát mẻ quanh năm, ánh nắng lọc qua tán lá tạo nên những hiệu ứng lung linh kỳ ảo. Trong tán lá xanh ấy là tổ ấm của những chú chim sẻ và chim sâu. Khi mùa hè qua đi, bàng đón thu với làn sương mỏng và ánh nắng thu hanh hao, khiến lá bàng dần chuyển sang màu vàng. Rồi khi gió heo may bắt đầu, những quả bàng chín sẽ rụng quanh gốc cây.
Khi đi học về, lũ trẻ trong xóm thường đến cây bàng để hái quả chín ăn. Đối với chúng tôi, quả bàng chín là một đặc sản tuyệt vời với vị ngọt, chua và chút đắng. Cầm quả bàng trên tay, bạn sẽ không quên được mùi thơm dịu từ lớp vỏ vàng bóng. Khi đập hạt ra, bạn sẽ thấy nhân trái bàng màu trắng đục, ăn béo ngậy và thơm lạ thường. Có lẽ rễ bàng đã phải nỗ lực rất nhiều để hấp thụ dinh dưỡng từ lòng đất, tạo ra những quả bàng ngon ngọt như vậy!
Những chiếc lá bàng chuyển màu từ vàng nhạt sang đỏ sẫm, như gửi đi những tấm thiệp hồng đầu đông. Từng cơn gió bấc thổi mạnh, lá bàng rơi nhẹ nhàng như đang tiếc nuối điều gì rồi đáp xuống mặt đất. Mùa đông đã đến, cây bàng trơ trụi giữa mùa giá rét. Những ngày mưa phùn và gió bấc, tôi thường cảm thấy xót xa cho cây bàng và tự hỏi: “Bàng ơi, trời lạnh lắm, bạn có thấy rét không?” Những chiếc lá khô xào xạc trên lối mòn như đáp lại: “Cám ơn bạn, mình vẫn ổn.”
Khi mùa đông qua đi và xuân trở lại, cây bàng khoác lên mình chiếc áo xanh mới. Những đốm xanh đó ngày càng lớn dần, cây bàng như tỉnh dậy, vươn vai chào đón mùa mới với tán lá xanh non tươi mới. Cây bàng lại rộn ràng đón chào các chú chim trở về, và lũ trẻ lại vui vẻ chơi đùa dưới gốc cây, mong đợi một mùa hè đầy kỷ niệm tuyệt vời. Cây bàng gắn bó với tuổi thơ, là bạn đồng hành trong những năm tháng học trò. Dù thời gian có trôi qua, cây bàng vẫn đứng vững ở đầu xóm, che chở cho bao thế hệ. Có ai còn nhớ về cây bàng khi trưởng thành và đi xa? Còn tôi, mỗi lần cầm trái bàng chín trên tay, tôi nghe như có tiếng nói từ gió: “Cuộc đời này thật đẹp!” Đó có phải là tiếng của đất, trời, hay chính là tiếng của cây bàng thân thương?
9. Cây bàng và ngôi trường yêu quý
Những ai đã từng trải qua thời học sinh chắc chắn không thể quên được ngôi trường của mình. Mỗi tán lá của hàng cây sẽ mãi in dấu trong ký ức của mỗi người. Bàn ghế, bảng đen, lớp học,... những cảnh vật trong khuôn viên trường đều quá quen thuộc với bất kỳ ai đã từng ngồi trên ghế nhà trường. Và hình ảnh cây bàng với tán lá rộng lớn cũng vậy.
Cây bàng được trồng phổ biến trong các trường học nhờ những đặc điểm phù hợp với môi trường này. Cây bàng phát triển nhanh chóng và mạnh mẽ. Tôi còn nhớ khi mới bắt đầu đi học, cây bàng đã rất lớn. Nó cao hơn cả nóc trường. Thân cây bàng xù xì, không thẳng như cây bạch đàn. Thân cây bàng đủ to để vòng tay người ôm không xuể. Cây bàng ít cành tán, gần ngọn mới bắt đầu xuất hiện những cành nhỏ như những cánh tay vươn ra đón ánh sáng mặt trời. Chính vì vậy, cây bàng che phủ một phần sân trong những ngày hè oi ả, cho chúng tôi một chỗ nghỉ chân dưới tán lá rộng lớn của nó.
Lá bàng xòe rộng như quạt mo của bà. Lá bàng mọc thành từng cụm, lớp này chồng lớp khác không để tia nắng nào xuyên qua. Lá bàng vẫn xanh tươi dưới ánh nắng hè dù ngoài trời có nóng đến đâu. Mùa hè là thời điểm lá bàng phát triển nhanh và xanh nhất. Vào mùa đông, cây bàng rụng lá chỉ còn lại những cành khô đen giữa trời lạnh. Nhưng khi xuân đến, những chồi lá non xuất hiện đỏ tươi. Những lá bàng non mới nhú có màu đỏ rực, đầy sức sống. Chỉ cần có mưa xuân, chúng sẽ nhanh chóng phát triển, như nhựa sống tràn đầy.
Chu trình sống lại tiếp tục, từ xuân đến hạ, rồi thu. Mùa thu là thời điểm cây bàng ra hoa và kết trái. Hoa bàng mọc thành từng chùm nhỏ như hoa xoài. Chúng xuất hiện từ những chồi và ngọn cây, kết hợp với chùm lá xanh tạo nên vẻ đẹp rực rỡ. Hoa bàng dễ rụng, chỉ cần một cơn gió nhẹ là hoa có thể rơi xuống, tạo nên những mảng vàng rực trên sân.
Khi hoa tàn, quả bàng bắt đầu hình thành. Quả bàng có hình bầu dục. Mới đầu, quả bàng rất cứng, và có thể nhận thấy rõ khi nhìn những quả bàng xanh. Khi quả lớn hơn, chúng tôi thường hái xuống đập để ăn nhân bên trong. Nếu ai đã từng trải qua cảm giác đó thì sẽ nhớ mãi hương vị đặc biệt. Hoặc chúng tôi còn dùng quả bàng xanh để cốc đầu nhau. Khi quả còn xanh non, nhân của nó rất cứng, và những cú cốc đầu rất đau, có thể làm sưng trán. Có những ngày bị bạn cốc nhiều đến mức sưng u, bị mẹ mắng, nhưng hôm sau vẫn tiếp tục đùa nghịch với nhau.
Quả bàng khi chín dần chuyển sang màu vàng và có vị ngọt thơm. Chúng tôi lại hái quả bàng chín để ăn. Lá bàng được chúng tôi dùng làm quạt khi trời nóng, quả bàng thì được sử dụng trong trò chơi, và thân cây bàng là nơi chúng tôi chơi trốn tìm. Cây bàng đã gắn bó với những trò chơi thời thơ ấu của tôi. Làm sao có thể quên được hình ảnh của cây bàng gắn liền với những năm tháng học trò ngây thơ, nghịch ngợm.
Cây bàng, một loại cây phổ biến trong khuôn viên trường học. Nó không chỉ làm đẹp cho không gian trường mà còn là nơi chơi đùa, bóng mát và trái ngon của chúng tôi mỗi mùa tựu trường. Những khoảnh khắc vui đùa dưới bóng cây, những lần bị cốc đầu và thưởng thức hương vị quả bàng… Tất cả sẽ mãi là ký ức đẹp trong lòng tôi.
9. Cây bàng gắn bó với tuổi thơ
Tuổi thơ tôi gắn bó với cây bàng cổ thụ. Những lần chúng tôi tìm bóng mát dưới tán bàng để tránh nắng hay trú mưa, thưởng thức vị ngọt đắng của quả bàng chín, nhấm nháp hương vị bùi bùi của nhân quả bàng... Cách đây 10 năm, tôi đã thổi phồng bài văn tả cây bàng của mình. Tôi mô tả cây bàng là nơi chúng tôi vui đùa, nơi tán lá phủ rợp một góc sân, nơi chúng tôi thường ngồi dưới gốc cây vào những chiều hè oi ả. Thực ra, chỉ có cây bàng và tôi, cùng nhau trải qua những buổi chiều muộn khi tôi chờ mẹ trong các cuộc họp hội đồng. Tôi đã nhìn ngắm nhiều cây bàng trong suốt thời gian đó.
Cây bàng gần nhà tôi đã chứng kiến sự trưởng thành từ khi còn non đến khi lớn cao bằng tôi, và bây giờ là một cây bàng với ba bốn tầng lá xanh um. Cây bàng ở trường đại học, gần ô cửa sổ lớp tôi, thỉnh thoảng tôi vẫn nhìn ra ngoài và thấy tia nắng mùa thu xuyên qua tán lá. Nhưng cây bàng ở trường tiểu học là ký ức tôi yêu thích nhất. Cây bàng nhỏ bé, gầy guộc ở cuối sân trường. Tôi đã lâu không viết bài văn miêu tả, cũng lâu rồi không trở về trường tiểu học. Tôi nhớ nhất những ngày rét lộc vào tháng 2 âm lịch, khi những lộc bàng râm ran, như đang kêu gọi nhau mọc lên để phủ kín cành vào mùa hè.
Có thể thấy rõ sự chuyển mùa qua lá bàng, tương tự như một số cây khác thuộc họ xoan. Từ bao đời nay, đám trẻ thường nhớ những câu trong bài hát về sự thay đổi màu lá: Mùa đông lá đỏ, mùa hè lá xanh... như một điệp khúc chào đón mùa hè (sau này tôi mới biết đó là phần mở đầu của một bài hát thiếu nhi của nhạc sĩ Hoàng Vân từ những năm 60-70).
Một nhà thơ đã viết một bài thơ xúc động khi nhìn mùa đông và màu đỏ của lá bàng: Vẫn gió bấc căm căm/ Vẫn mơ hồ mưa bụi/ Vẫn những lá bàng uốn cong mình mà cháy/ Đỏ như khi phải từ biệt bầu trời/ Anh chẳng biết thế nào để yêu em thêm nữa/ Khi mùa đông tới gần… Nhưng khi tôi 23 tuổi, cây bàng cổ thụ không còn nữa. Để lấy đất, người ta đã chặt hạ nó. Khi trở về từ nghĩa vụ quân sự, đứng trên mảnh đất xưa, tôi cảm thấy xót xa và tiếc nuối. Lòng tôi bỗng dưng trống trải và thiếu thốn...
Giờ đây, mỗi khi thấy lá bàng đỏ rực sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình, rụng về gốc trong mùa giao mùa, tôi lại nhớ cây bàng cổ thụ. Vì nó là một phần kỷ niệm không thể thiếu trong tuổi thơ và những ngày tháng đáng nhớ của chúng tôi.
10. Cây bàng - hình ảnh in đậm trong tâm trí
Ánh nắng xuân ấm áp vui vẻ đến thăm mọi người và mọi vật. Cây bàng ở sân trường tôi cũng không ngoại lệ, dưới ánh nắng xuân, nó đang hạnh phúc ngắm những giọt sương sáng sớm còn đọng trên lá.
Cây bàng đã 'có tuổi'! Rễ cây nhô lên mặt đất, ngoằn ngoèo như những con trăn hiền lành. Thân cây to lớn, phải vài ba đứa chúng tôi mới ôm xuể. Thỉnh thoảng, tôi thấy những cục u bướu lồi lõm, vỏ cây đã khô và có những chỗ xanh rêu, mốc meo, nhưng bên trong vẫn là dòng nhựa tràn đầy sức sống. Xuân về, cây bàng khoác lên mình chiếc áo mới. Trên các cành, những chồi non nhú ra, e ấp như ngọn lửa xanh, thu hút bao nhiêu chim chóc và ong bướm.
Rồi xuân qua, hè đến. Từng đàn ve về tụ tập, trò chuyện về mùa thi. Cây bàng mở tán rộng như một chiếc ô khổng lồ che mát cho lũ học trò tinh nghịch. Trong tán lá ấy, những chùm quả vàng ươm, ngọt lịm, đung đưa trước mắt học trò. Sau cơn mưa đầu mùa hè, cây bàng như trở nên xanh tươi hơn. Thú vị khi một lần, khi đón tôi, bố tôi kể rằng dưới gốc cây này, ngày xưa ông từng mê mẩn những ván bi quyết liệt. Ông đã giấu những viên bi trong các hốc cây giống như hang động. Vào mùa thu, cây bàng trở nên trầm tĩnh, nghiêm trang như một người lính. Giờ đây, lá bàng chỉ còn là một màu đỏ ối đẹp như tranh sơn mài. Đông đến, những chiếc lá cuối cùng từ biệt thân cây cằn cỗi, chuẩn bị cho một sự hồi sinh mới...
Ôi! Cây bàng - người lính gác trung thành - một kho báu chứa đầy ký ức tuổi thơ - một hình ảnh mãi mãi in đậm trong trái tim tôi.