1. Bài văn thuyết minh trò chơi dân gian bịt mắt bắt dê - mẫu 4
Trò chơi Bịt mắt bắt dê, hay còn gọi là Blind-man's-buff, là một trò chơi dân gian lâu đời ở Việt Nam. Dù nhiều người cho rằng đây là trò chơi dành cho trẻ em, thực chất nó từng là thú vui của người lớn trong các dịp lễ hội như Tết Trung thu, Hội đầu xuân. Một bức tranh dân gian Đông Hồ mô tả trò chơi này với hai người, một thanh niên và một thiếu nữ, cùng với một con dê trong vòng rào gỗ không khép kín.
Ngày nay, trò chơi “Bịt mắt bắt dê” có nhiều biến thể và được trẻ em, học sinh yêu thích. Trò chơi này giúp rèn luyện thể chất, kỹ năng phán đoán và định hướng. Không giới hạn số lượng người chơi, nhưng để trò chơi vui và có trật tự, số lượng người chơi từ 3 - 15 là hợp lý. Sân chơi nên bằng phẳng và rộng rãi nhưng không quá lớn để tránh làm giảm chất lượng trò chơi.
Chuẩn bị một khăn hoặc vải đủ kín để bịt mắt. Các người chơi dùng trò Oẳn tù tì để chọn ra 2 người chơi, trong đó một người làm dê và một người bị bịt mắt để tìm dê. Các người còn lại đứng thành vòng tròn, hai người chơi sẽ chỉ di chuyển trong vòng tròn này. Người làm dê sẽ kêu “be be” và né tránh để không bị bắt. Các người trong vòng tròn có thể reo hò, mách nước cho người tìm, nhưng có thể mách sai để tạo tiếng cười. Nếu người tìm dê bắt được dê, người làm dê và người tìm sẽ đổi vị trí, bắt đầu một vòng chơi mới.

2. Bài văn thuyết minh về trò chơi dân gian bịt mắt bắt dê - mẫu 5
Trò chơi “Bịt mắt bắt dê” là một hoạt động dân gian lâu đời, còn được duy trì đến ngày nay. Mặc dù hình ảnh trong các bức tranh dân gian có sự khác biệt, nhưng điểm chung là luôn có sự hiện diện của một con dê trong trò chơi.
Trong số các loài vật nuôi quen thuộc (như dê, gà, chó, lợn, ngựa, trâu), dê là loài ít gắn bó nhất với con người. Tuy nhiên, sự lựa chọn dê thay vì các loài khác có thể là vì đặc điểm của chúng: dê có tính cách hiền lành, nhút nhát và thích vận động. Chúng di chuyển nhanh chóng và linh hoạt khi tìm thức ăn, với chiều cao khoảng một mét.
Chính vì vậy, việc chọn dê cho trò chơi bắt chước rất phù hợp: chiều cao của nó vừa tầm tay người đuổi, lại khó bắt do dê nhút nhát và di chuyển linh hoạt, tạo nên sự thú vị và kéo dài của trò chơi. Những loài vật khác như gà, vịt quá thấp hoặc chậm chạp, chó thì hung dữ, và chim thì sẽ bay đi, đều không thích hợp cho trò chơi. Câu thành ngữ “bịt mắt bắt chim” (Chữ Hán: “Yểm mục bổ tước”) ám chỉ sự khó khăn trong việc đạt được mục tiêu hoặc hành động thiếu thực tế.
Nhiều người nghĩ rằng “Bịt mắt bắt dê” chỉ dành cho trẻ em, nhưng thực tế, từ xưa trò chơi này chủ yếu dành cho người lớn, đặc biệt là các thanh niên trong các dịp lễ hội như Tết Trung thu. Bức tranh dân gian Đông Hồ mô tả trò chơi với hai người, một thanh niên và một thiếu nữ, cùng với một con dê, trong một vòng rào gỗ không khép kín.
Trong trò chơi, người chơi và con dê đều được bịt mắt và mặc áo tơi lá để tạo ra âm thanh giúp dễ tìm nhau. Họ còn đeo lục lạc để nghe tiếng kêu, giúp định hướng trong việc đuổi bắt. Bức tranh miêu tả cảnh hai người chơi không chỉ đơn thuần bắt dê, mà còn dùng trò chơi như cơ hội để “bịt mắt bắt … nhau”! Con dê đứng ở khoảng cách an toàn và quan sát hai người chơi.
Khán giả, bao gồm cả người lớn và trẻ em, đứng ngoài vòng rào, với một cặp nam nữ chuẩn bị tham gia. Cô gái bẽn lẽn, còn chàng trai nhiệt tình thuyết phục cô gái tham gia. Phía sau là các phần thưởng như xâu tiền, khăn và yếm.
Giống như trò chơi “Đánh đu”, “Bịt mắt bắt dê” xưa không dành cho trẻ em mà chủ yếu cho thanh niên để tạo cơ hội giao lưu và vui chơi vượt qua ranh giới xã hội phong kiến.
Ngày nay, trẻ em từ 6 đến 15 tuổi rất thích trò chơi này, vì nó giúp phát triển kỹ năng phán đoán và thính giác. Trò chơi có nhiều phiên bản khác nhau, nhưng thường không có dê thật mà chỉ có người đóng vai dê. Trò chơi có thể tổ chức ở bất kỳ đâu, từ sinh hoạt lớp đến các sự kiện khác.
Tại các tỉnh như Ninh Bình, Ninh Thuận, nơi nuôi nhiều dê, có thể mượn dê thật để trò chơi thêm phần sinh động. Trong tương lai, trò chơi “bịt mắt bắt dê” có thể thu hút cả giới trẻ hiện đại với các giải thưởng như Iphone, Ipad.

3. Bài viết thuyết minh về trò chơi dân gian trốn tìm - mẫu 1
Trẻ em lớn lên ở các vùng nông thôn Việt Nam thường gắn bó với nhiều trò chơi dân gian truyền thống. Tuổi thơ của họ thường đầy ắp những kỷ niệm về những ngày vui vẻ bên nhau, từ việc ngắm cánh diều bay cao đến việc chơi trò trốn tìm. Đối với trẻ em ở quê em, trò chơi trốn tìm có lẽ là trò chơi để lại nhiều ký ức đáng nhớ nhất.
Trò chơi trốn tìm đã có từ khi chúng em còn nhỏ và được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác như một phần không thể thiếu của tuổi thơ. Trò chơi này càng đông người chơi thì càng vui, với hai nhóm: một nhóm đi tìm và một nhóm đi trốn. Ai thua trong trò oẳn tù tỳ sẽ trở thành người tìm những người còn lại. Trò chơi không cần dụng cụ đặc biệt, chỉ cần có người chơi, có thể thực hiện ở bất kỳ đâu như trong nhà, sân vườn hay bụi rậm. Tuy nhiên, mọi người thường chọn những nơi rộng rãi để tăng phần thú vị.
Người tìm phải bịt mắt, úp mặt vào tường và đếm từ một đến một trăm; khi không nghe thấy tiếng người trả lời, bắt đầu đi tìm. Những người trốn cần nhanh nhẹn và khéo léo để tìm nơi ẩn nấp an toàn. Trò chơi kết thúc khi người tìm tìm hết số người trốn, hoặc khi người tìm đầu hàng thì trò chơi bắt đầu lại. Trò chơi trốn tìm đơn giản nhưng mang lại nhiều niềm vui và sự hồi hộp, đóng góp vào bản sắc văn hóa của vùng quê nông thôn Việt Nam.
Trong những đống rơm mới phơi thơm mùi rạ, trẻ em có thể trốn một cách nghẹt thở. Một số lén vào góc nhà tối tăm, nín thở để nghe bước chân người tìm. Trò chơi đơn giản nhưng đầy kịch tính và bất ngờ. Khi người tìm mệt mỏi và không tìm ra, người trốn sẽ reo lên vui vẻ. Lúc đó, người tìm sẽ cảm thấy thất vọng.
Trò chơi trốn tìm đã ăn sâu vào ký ức của nhiều trẻ em nông thôn, theo họ suốt cuộc đời và đến những nơi xa xôi. Mỗi người đều có những kỷ niệm đẹp về tuổi thơ, nhưng trò chơi này đang dần biến mất. Nhìn lại, chúng ta cảm thấy buồn vì sự mất mát này.

4. Bài viết thuyết minh về trò chơi dân gian trốn tìm - mẫu 2
Trong xã hội xưa, cuộc sống đơn giản và gần gũi với nhiều trò chơi giải trí và học tập. Các trò chơi dân gian không chỉ sáng tạo mà còn phản ánh tâm hồn trẻ thơ, với nhiều nét đặc sắc về văn hóa và phong tục. Trong số đó, trò chơi trốn tìm là một trò chơi phổ biến và quen thuộc với tất cả mọi người.
Trò chơi trốn tìm đã có từ lâu, không rõ chính xác thời điểm ra đời, nhưng ở nông thôn xưa, trẻ em thường tập hợp chơi vào buổi tối tại các địa điểm như đầu đình hay gốc đa, nơi thường tổ chức các hoạt động văn hóa chung.
Trò chơi diễn ra theo nhóm, với một người bị bịt mắt bằng vải hoặc khăn, không nhìn thấy mọi người. Sau một thời gian đếm, người bị bịt mắt sẽ bắt đầu tìm những người còn lại đang tìm nơi ẩn nấp. Những người bị phát hiện sẽ bị loại khỏi trò chơi, và người đầu tiên bị tìm sẽ trở thành người tìm tiếp theo. Luật lệ đơn giản nhưng tạo ra sự vui nhộn và sự hồi hộp cho người chơi.
Trò chơi thường được chơi vào buổi tối có trăng, tại các khu vực rộng rãi với nhiều nơi ẩn nấp. Những chỗ ẩn nấp phong phú làm cho trò chơi thêm thú vị và khó khăn. Người chơi thích tìm chỗ ẩn nấp tốt nhất để kéo dài thời gian trốn, tạo sự hứng thú cho trò chơi.
Trò chơi trốn tìm, dù đơn giản nhưng rất vui, đặc biệt là khi được chơi cùng bạn bè cùng xóm. Buổi tối chơi sẽ càng vui hơn khi không phải lo lắng về công việc hay học hành. Trò chơi vẫn giữ nguyên giá trị truyền thống dù có sự thay đổi trong hình thức chơi.
Ngày nay, với sự phát triển của các trò chơi trực tuyến, trò chơi truyền thống như trốn tìm vẫn được duy trì. Đây là trò chơi dân gian hấp dẫn, tiếp tục thu hút các em nhỏ tham gia vào những lúc rảnh rỗi để giải trí và vui chơi.

5. Bài văn thuyết minh về trò chơi dân gian trốn tìm - mẫu 3
Trò chơi dân gian “Trốn tìm” đã trở thành một phần không thể thiếu trong tuổi thơ của các trẻ em ở vùng nông thôn. Trò chơi thường diễn ra tại những khu vực rộng rãi, có nhiều cây cối và bụi rậm, tạo điều kiện thuận lợi cho việc ẩn nấp và trốn tránh. Các em có thể tự do vui chơi, chạy nhảy, và việc đuổi bắt cũng trở nên dễ dàng hơn. Người tìm cần phải chú ý và quan sát để nhanh chóng phát hiện người trốn, trong khi đó, người trốn phải giữ yên lặng và không tạo ra tiếng động để tránh bị phát hiện.
Trò chơi này không chỉ là một phần của văn hóa trẻ em nông thôn mà còn là một phần của ký ức tuổi thơ bình yên ở Việt Nam. Khi tham gia trò chơi, người chơi sẽ trải qua những phút giây hồi hộp và thú vị, cảm giác vừa hồi hộp vừa vui vẻ khi phải lẩn trốn để không bị tìm thấy.
Khi là người đi tìm, cảm giác lo lắng và hồi hộp sẽ tăng lên nếu không tìm thấy ai, bởi vì nếu các bạn kia trốn quá kỹ, bạn sẽ phải tiếp tục tìm kiếm mà không thể trở thành người trốn. Trò chơi này mang đến sự hồi hộp và phấn khích, và chính vì vậy, nó rất được yêu thích ở các vùng nông thôn.
Dù thời gian đã trôi qua lâu, trò chơi trốn tìm vẫn không bị mai một, mà còn phát triển mạnh mẽ và trở thành một nét văn hóa đặc trưng của nông thôn Việt Nam.

6. Bài văn thuyết minh về trò chơi dân gian trốn tìm - mẫu 4
Ngày xưa, khi đời sống còn đơn giản và thiếu thốn các thiết bị hiện đại như điện thoại, tivi, máy tính,... các bạn nhỏ đã sáng tạo ra nhiều trò chơi dân gian thú vị để vui đùa trong những buổi chiều mát mẻ. Trong số đó, “Trốn Tìm” là trò chơi rất được yêu thích, mang đậm dấu ấn tuổi thơ với sự sáng tạo phong phú.
Trò chơi “Trốn Tìm” thường có từ 5 đến 10 người, hoặc thậm chí nhiều hơn. Người chơi sẽ oẳn tù xì để phân định ai là người đi tìm và ai là người trốn. Người thua sẽ là người đi tìm, còn người thắng sẽ tìm nơi ẩn nấp. Người trốn càng kỹ và càng lâu thì càng có lợi. Sau khi oẳn tù xì, người tìm sẽ bịt mắt bằng một tấm vải trong khoảng một phút để mọi người có thời gian trốn. Nếu không có tấm vải, người tìm cũng phải nhắm mắt và không được mở mắt để tránh gian lận.
Sau ba mươi giây, người tìm sẽ bắt đầu đi tìm xung quanh khu vực chơi. Những người bị phát hiện sẽ bị loại khỏi trò chơi. Nếu toàn bộ người chơi bị tìm ra, người tìm sẽ tiếp tục chơi và người đầu tiên bị tìm thấy sẽ thay thế người đi tìm trong lượt tiếp theo. Nếu người tìm không phát hiện ra tất cả, họ có thể hô “tha gà” và tiếp tục tìm trong lượt chơi tiếp theo cho đến khi tìm thấy người thay thế.
Luật trò chơi quy định rằng người đầu tiên bị tìm thấy có khả năng trở thành người tìm tiếp theo, trừ khi có người khác giải cứu. Nếu không có ai giải cứu, người đầu tiên bị tìm thấy sẽ tiếp tục thay thế người tìm. Trò chơi sẽ kết thúc khi người thứ hai, thứ ba, hoặc những người khác xuất hiện và không bị phát hiện, người đầu tiên bị tìm thấy mới được giải thoát và trò chơi bắt đầu lại từ đầu.
Trò chơi “Trốn Tìm” thường diễn ra vào những buổi chiều mát mẻ trong không gian rộng rãi với nhiều chỗ ẩn nấp. Trò chơi trở nên hấp dẫn hơn khi người đi tìm không thể phát hiện nơi các người chơi đang trốn. Sự hào hứng và hồi hộp của trò chơi càng tăng lên khi người trốn phải ẩn nấp thật kỹ.
Ngày nay, với sự phát triển của công nghệ, trò chơi dân gian này ngày càng ít được thấy. Các bạn trẻ hiện đại thường tập trung vào chơi game hoặc xem tivi, điều này làm mất đi sự vui vẻ và hồi hộp khi chơi “Trốn Tìm”.
Để các bạn nhỏ có cơ hội trải nghiệm trò chơi dân gian này, các bậc phụ huynh nên hạn chế việc tiếp xúc với thiết bị điện tử, thay vào đó, khuyến khích trẻ vận động và tham gia các trò chơi thú vị như “Trốn Tìm” để có những khoảnh khắc vui vẻ và hồi hộp.

7. Bài văn thuyết minh về trò chơi dân gian trốn tìm - mẫu 5
Trốn tìm đã từ lâu trở thành một phần quan trọng trong tuổi thơ của nhiều trẻ em Việt Nam. Đây là trò chơi mang đến niềm vui và tiếng cười sảng khoái, đồng thời gắn bó với những kỷ niệm đẹp của mỗi người. Được biết đến như một trò chơi dân gian quen thuộc, trốn tìm không chỉ là một phần của văn hóa mà còn thể hiện sự sáng tạo và vui nhộn của trẻ em.
Trò chơi trốn tìm có nguồn gốc lâu đời và phổ biến trong cộng đồng. Với đặc tính dễ chơi và không yêu cầu nhiều dụng cụ, nó có thể được tổ chức ở nhiều địa điểm khác nhau như sân trường, công viên, hay ngay trong khuôn viên nhà. Trò chơi này yêu cầu sự nhanh nhẹn, khéo léo và trí thông minh, là sự kết hợp hoàn hảo giữa vận động và giải trí.
Để chơi trốn tìm, cần ít nhất một người bịt mắt để tìm các người chơi còn lại. Trước khi bắt đầu, mọi người thường chơi oẳn tù xì để chọn người bịt mắt. Người bị thua sẽ bịt mắt và đếm trong khi những người còn lại tìm nơi ẩn nấp. Khi đếm xong, người bịt mắt sẽ tìm kiếm những người trốn. Nếu ai bị tìm thấy mà không kịp trở lại điểm xuất phát, người đó sẽ trở thành người bịt mắt trong lượt chơi tiếp theo.
Trốn tìm không chỉ là trò chơi dân gian mà còn là hoạt động gắn kết cộng đồng, đặc biệt trong thời đại công nghệ khi con người có xu hướng ít giao tiếp trực tiếp hơn. Trò chơi này mang lại những giờ phút vui vẻ và tạo nên những kỷ niệm khó quên trong tuổi thơ của trẻ em.

8. Bài văn thuyết minh trò chơi dân gian bịt mắt bắt dê - mẫu 1
Trò chơi dân gian đã từ lâu trở thành một phần không thể thiếu trong nền văn hóa truyền thống của người Việt Nam. Trong số các trò chơi ấy, bịt mắt bắt dê nổi bật với lịch sử lâu đời và sự độc đáo của nó. Đây là một trò chơi hấp dẫn, thường thấy trong các lễ hội và sinh hoạt cộng đồng, phản ánh rõ nét những giá trị văn hóa của dân tộc.
Bịt mắt bắt dê là trò chơi cổ xưa, được ghi dấu qua những bức tranh lịch sử về các em bé và người lớn tham gia trò chơi trong vòng tròn, mắt bị che kín. Tên gọi của trò chơi liên quan đến việc bắt dê, một loài động vật với tính cách hiền lành, nhanh nhẹn, và thích vận động. Điều này đòi hỏi người chơi phải tinh mắt, nhanh nhẹn và sử dụng chiến thuật để bắt được dê, càng khó khăn hơn khi mắt bị bịt kín.
Trò chơi thường được tổ chức trong các lễ hội truyền thống với sự tham gia chủ yếu của người lớn, đặc biệt là thanh niên. Trong trò chơi, hai người chơi chính bịt mắt và tìm bắt dê, trong khi dê sẽ phát ra tiếng động để giúp người tìm dễ nhận diện. Những người không tham gia sẽ là khán giả, tạo nên không khí náo nhiệt và vui vẻ. Nếu không tìm được dê trong thời gian quy định, trò chơi kết thúc và nhường lượt cho người tiếp theo.
Ngày nay, trò chơi bịt mắt bắt dê có nhiều phiên bản khác nhau. Một số phiên bản thay con dê bằng những người chơi khác, những người này sẽ phát ra tiếng động để người bịt mắt tìm kiếm. Phiên bản này phù hợp với nhiều đối tượng, từ trẻ em đến người lớn, giúp rèn luyện phán đoán và nhanh nhẹn. Trò chơi này vẫn phổ biến trong các trường học, hội thi và lễ hội, giữ vững vị trí của mình trong nền văn hóa hiện đại. Bịt mắt bắt dê vẫn là một phần ký ức đẹp trong lòng người Việt và thường xuất hiện trong các tác phẩm nghệ thuật.

9. Bài văn thuyết minh trò chơi dân gian bịt mắt bắt dê - mẫu 2
Trong số các loài vật nuôi quen thuộc như dê, gà, chó, lợn, ngựa, trâu, dê có vẻ là loài ít gần gũi nhất với con người. Vậy lý do gì khiến dê lại được chọn để tham gia trò chơi dân gian thay vì những loài vật khác? Nguyên nhân có thể nằm ở đặc điểm sinh học và tập tính của dê.
Dê là loài động vật hiền lành, nhút nhát và thích vận động. Chúng linh hoạt và di chuyển nhanh chóng khi kiếm ăn, với chiều cao khoảng một mét. Vì vậy, dê là sự lựa chọn lý tưởng cho trò chơi đuổi bắt: nó có chiều cao vừa tầm tay người chơi, nhưng lại khó bắt do tính nhút nhát và khả năng chạy nhảy linh hoạt của nó. Những loài vật khác như gà, vịt hoặc chó không phù hợp vì chúng quá thấp hoặc quá hung dữ, trong khi chim thì không thể bắt được vì sẽ bay mất. Điều này cũng giải thích cho câu thành ngữ “bịt mắt bắt chim” - một việc khó khăn, gần như không thể đạt được.
Trò chơi “Bịt mắt bắt dê” không chỉ dành cho trẻ em mà từ xa xưa đã là trò vui chủ yếu của người lớn, đặc biệt là trong các dịp lễ hội như Hội đầu xuân hay Tết Trung thu. Trong bức tranh dân gian Đông Hồ, hai người chơi, một thanh niên và một thiếu nữ, cùng một con dê, tham gia trò chơi trong một vòng rào gỗ không khép kín. Để tăng thêm sự thú vị, dê và người chơi đều mang áo tơi lá và đeo lục lạc, giúp tạo âm thanh để dễ dàng tìm bắt. Tuy nhiên, bức tranh cũng gợi ý rằng trò chơi có thể chỉ là cơ hội để các người chơi tương tác với nhau hơn là thực sự bắt dê.
Ngày nay, trò chơi “Bịt mắt bắt dê” đã trở thành trò chơi phổ biến cho trẻ em từ 6 đến 15 tuổi, giúp rèn luyện kỹ năng phán đoán, thính giác và sự nhanh nhẹn. Trò chơi hiện có nhiều phiên bản khác nhau, trong đó chỉ một người bị bịt mắt còn những người khác đóng vai dê. Những người chơi đóng vai dê có thể phát ra tiếng kêu hoặc tạo ra âm thanh để người bị bịt mắt dễ nhận diện. Sự khác biệt lớn nhất giữa trò chơi xưa và nay là ngày nay không còn con dê thật, mà chỉ có người đóng vai dê, làm cho trò chơi dễ tổ chức hơn và có thể chơi ở nhiều địa điểm khác nhau.

Trò chơi dân gian “Bịt mắt bắt dê” là một hoạt động rất phổ biến, đặc biệt là với trẻ em từ 6 đến 15 tuổi. Với cách chơi đơn giản và tên gọi dễ nhớ, trò chơi này có những biến thể khác nhau tùy theo từng vùng miền. Không chỉ là trò chơi dành cho hai người, “Bịt mắt bắt dê” còn thu hút cả nhóm tham gia. Trò chơi không chỉ mang lại niềm vui, mà còn giúp rèn luyện thể chất và thể hiện khát vọng chiến thắng trong mỗi đứa trẻ.
Trò chơi diễn ra trên sân cỏ với người chơi đứng xung quanh tạo thành vòng tròn. Một người sẽ bị bịt mắt bằng khăn, trong khi những người khác đứng quanh và di chuyển quanh người bị bịt mắt cho đến khi người bị bịt mắt hô “bắt đầu” hoặc “dừng lại”. Khi đó, người bị bịt mắt sẽ cố gắng bắt ai đó, trong khi các người khác tạo ra tiếng động và cố gắng tránh bị bắt. Nếu người bị bịt mắt đoán đúng tên của người bị bắt, người đó sẽ trở thành người bị bịt mắt tiếp theo. Nếu đoán sai, người bị bịt mắt tiếp tục trò chơi cho đến khi có người khác thay thế. Mỗi lượt chơi kết thúc trong không khí vui tươi và sôi động, mang lại tiếng cười và sự phấn khích cho tất cả người chơi.
“Bịt mắt bắt dê” không chỉ an toàn và gần gũi với văn hóa Việt Nam, mà còn giúp trẻ em phát triển thể chất và trí tuệ. Trò chơi đòi hỏi người chơi phải rèn luyện khả năng phán đoán, định hướng và phản ứng nhanh nhạy. Mặc dù trò chơi này chủ yếu dành cho trẻ em, nhưng nó cũng thu hút sự tham gia của người lớn trong các dịp lễ hội, tạo ra bầu không khí sôi động và phấn khích.
Bên cạnh việc phản ánh nét văn hóa tín ngưỡng của từng vùng, “Bịt mắt bắt dê” còn giúp người chơi rèn luyện sức khỏe và sự dẻo dai. Trò chơi hiện lên như một bức tranh tươi sáng của cuộc sống với những điệu nhảy mềm mại và những nụ cười vui vẻ, góp phần đưa văn hóa Việt Nam đến mọi miền đất nước.
Trong bối cảnh xã hội hiện đại và sự phát triển của công nghệ, các trò chơi dân gian như “Bịt mắt bắt dê” dần bị lãng quên. Trẻ em ngày nay, quen thuộc với máy móc và điện tử, có ít cơ hội tiếp xúc với trò chơi truyền thống. Vì vậy, “Bịt mắt bắt dê” không còn được nhiều người biết đến như trước nữa.
“Bịt mắt bắt dê” không chỉ là trò chơi trẻ em mà còn là phần của văn hóa dân tộc Việt Nam, chứa đựng giá trị văn hóa đặc sắc và phong phú. Trò chơi giúp trẻ em phát triển khả năng tư duy, sáng tạo và sự nhanh nhẹn, đồng thời hiểu thêm về tình bạn, tình yêu gia đình và quê hương.
