1. Bài văn chủ đề 'Tình cảm qua chiếc lá' viết về 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 4
Giả sử là một con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh tươi.
Làm sao có chuyện vay mà không trả
Sống là cho đi, đâu chỉ nhận riêng mình?
Những câu thơ này như một sự khẳng định về mối liên hệ giữa con người với con người, về sự chia sẻ và hy sinh. Phần kết của truyện ngắn 'Chiếc lá cuối cùng' của O Hen-ri cũng mang đến cho chúng ta sự xúc động sâu sắc trước tình yêu thương chân thành giữa những người nghèo khổ.
Câu chuyện xoay quanh sự thay đổi của Giôn-xi, một họa sĩ trẻ đầy tài năng, khao khát sống trọn vẹn với nghệ thuật. Tuy nhiên, bệnh sưng phổi và cảnh nghèo khó đã khiến cô rơi vào tuyệt vọng, không còn muốn sống nữa. Giôn-xi sống trong nỗi buồn, không có niềm tin, thậm chí là tàn nhẫn với những người yêu quý khi đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân đối diện cửa sổ, chờ đợi đến khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống để từ bỏ cuộc sống.
Câu chuyện dường như sẽ kết thúc với cái chết dự đoán của Giôn-xi khi mưa và gió dữ dội suốt đêm làm rụng hết lá cây thường xuân. Nhưng, vẫn còn một chiếc lá cuối cùng bám chặt trên cành, được tác giả mô tả là “gần cuống lá còn xanh sẫm, còn rìa lá đã chuyển màu vàng úa”. Chiếc lá ấy vẫn kiên trì bám vào cành cây, cách mặt đất khoảng hai mươi bộ, hôm sau vẫn như vậy. Hình ảnh chiếc lá kiên cường đã thay đổi suy nghĩ của Giôn-xi, khiến cô khao khát sống và mong muốn “một ngày nào đó em sẽ vẽ được cảnh vịnh Na-plơ”. Chiếc lá cuối cùng đã làm hồi sinh tâm hồn cô, giúp cô sống lại với niềm đam mê nghệ thuật. Cuối cùng, Giôn-xi đã vượt qua cơn nguy hiểm và dần hồi phục.
O Hen-ri đã khéo léo sử dụng nhiều tình tiết hấp dẫn, kết cấu đảo ngược tình huống hai lần, mang đến cho người đọc những bất ngờ liên tiếp. Hóa ra, chiếc lá cuối cùng kiên cường chính là “kiệt tác của cụ Bơ-men”. Người bệnh tật, tuyệt vọng lại hồi phục, còn cụ Bơ-men khỏe mạnh lại chết vì sưng phổi sau hai ngày ốm. Điều đáng quý là tinh thần hy sinh cao cả của cụ Bơ-men, một họa sĩ già với ước mơ “vẽ được một kiệt tác” nhưng chưa thực hiện được, đã đánh đổi cả mạng sống để giữ cho Giôn-xi còn sống. Xiu đã kể về cụ Bơ-men với Giôn-xi một cách xúc động: “...cụ ốm nặng trong phòng ở tầng dưới. Giày và áo quần của cụ ướt sũng và lạnh... người ta tìm thấy một chiếc đèn bão sáng, một chiếc thang bị lôi ra và vài chiếc bút lông vương vãi, cùng bảng pha màu xanh và vàng hòa lẫn...”
Bức tranh của cụ đã làm sống dậy khao khát sống và cảm động lòng người trước nghĩa cử cao đẹp của cụ Bơ-men. Câu chuyện về bức họa chiếc lá cuối cùng trở thành kiệt tác, đúng như di nguyện của cụ Bơ-men. Nghệ thuật cuối cùng chính là cách khiến con người cảm thấy thỏa mãn, thay đổi và sống tốt hơn. Cụ Bơ-men đã mang tình người để tạo nên giá trị vĩnh hằng cho tác phẩm cuối cùng của mình.
Đoạn trích 'Chiếc lá cuối cùng' trong truyện ngắn cùng tên của O Hen-ri đã làm rung động người đọc trước tình yêu thương giữa những người nghèo khổ, giữa Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ-men. Câu chuyện cũng nhắc nhở về lòng lương thiện và sự chia sẻ trong xã hội ngày nay.
2. Bài viết chủ đề 'Tình cảm qua chiếc lá' về 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 5
Hình ảnh chiếc lá cuối cùng bám chặt trên cành cây, như một ranh giới giữa những điều dễ tan biến và sự vĩnh cửu, đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí tôi. Hình ảnh này không chỉ đeo bám tôi lâu sau khi gấp lại trang sách của Ô Hen-ri, mà còn phản ánh câu chuyện về niềm tin và tình yêu thương qua một chiếc lá không chịu rơi. Hành trình từ cái chết của cụ họa sĩ già đến sự hồi sinh của cô gái mắc bệnh hiểm nghèo chính là hành trình của niềm tin và tình người, mà tôi gọi là 'Tình đời trong chiếc lá'.
Câu chuyện kể về cuộc sống khó khăn của hai nữ họa sĩ trẻ, Xiu và Giôn-xi, sống cùng với cụ Bơ-men, một họa sĩ già. Họ đối mặt với những thử thách khắc nghiệt của cuộc sống, và Giôn-xi, mặc dù tài năng, lại mắc bệnh sưng phổi nguy hiểm. Cụ Bơ-men, sau bốn mươi năm mơ ước vẽ một kiệt tác nhưng chưa thành, cũng đang sống trong hoàn cảnh khốn khó. Mỗi ngày trôi qua, Giôn-xi phải đối mặt với cái chết gần kề mà không biết mình còn sống được bao lâu.
Trong cơn bão tuyết và mưa gió, những chiếc lá thường xuân trên cây gần cửa sổ rụng dần, chỉ còn lại một chiếc lá đơn độc. Giôn-xi chăm chú nhìn chiếc lá ấy, tin rằng nó tồn tại cũng như sự sống của chính mình. Nhưng nỗi sợ hãi của cô ngày càng lớn khi chiếc lá cuối cùng có thể rụng bất cứ lúc nào, cùng với sự sống của cô sẽ kết thúc. Sự lo lắng của Xiu và cụ Bơ-men còn lớn hơn, họ sợ rằng chiếc lá sẽ rơi sau đêm mưa bão và Giôn-xi sẽ suy sụp khi thấy điều đó vào sáng hôm sau.
Câu chuyện có thể kết thúc khi Giôn-xi tỉnh dậy và không còn thấy chiếc lá sau cơn bão, nhưng một tình huống bất ngờ xảy ra. Ngày hôm sau, khi Xiu vén màn, chiếc lá cuối cùng vẫn còn bám trên cành: 'gần cuống lá còn giữ màu xanh sẫm, nhưng rìa lá đã nhuốm màu vàng úa'. Chiếc lá vẫn kiên cường bám chặt, và điều đó như một phép màu với Giôn-xi. Nó thắp lên trong cô hi vọng, thay đổi suy nghĩ của cô gái trẻ. Chiếc lá như cứu sống cô, giúp cô nhận ra rằng 'có điều gì đó đã giữ chiếc lá lại để em thấy mình đã tồi tệ thế nào. Muốn chết là một tội'. Giôn-xi nhận ra sai lầm khi định từ bỏ cuộc sống của mình và bắt đầu nghĩ đến những điều tươi đẹp hơn như 'vẽ vịnh Na-plơ'. Cô không chỉ lấy lại niềm tin vào cuộc sống mà còn tìm lại đam mê nghệ thuật đã mất.
Không ai biết rằng chiếc lá cuối cùng kỳ diệu đó lại là tác phẩm của cụ Bơ-men. Cụ không có tài năng siêu phàm để biến chiếc lá thành vĩnh cửu, chỉ có lòng yêu thương. Sau bốn mươi năm theo đuổi nghệ thuật, cụ đã tạo ra kiệt tác cuối cùng theo cách đặc biệt, chỉ để trả lại niềm tin và sự sống cho Giôn-xi. Hình ảnh cụ Bơ-men trong đêm bão tuyết, cặm cụi vẽ chiếc lá bằng lòng thương cảm, tạo nên một hình ảnh đẹp trong tâm trí độc giả. Mặc dù không phải là điều kiện tốt nhất để vẽ, nhưng đó là thời điểm thích hợp nhất để tạo ra niềm tin cho người sắp mất sự sống. Đây là nghệ thuật chân chính, là tình người giữa những con người khốn khó.
Cụ Bơ-men đã dùng toàn bộ sức lực và tâm hồn để vẽ chiếc lá cuối cùng. Khi hoàn thành tác phẩm, cụ cũng từ giã cõi đời. Chiếc lá cuối cùng, mang đậm tình đời và tình người, đã đổi lấy mạng sống cho cô gái trẻ. Đây cũng là sứ mệnh của nghệ thuật mà Ô Hen-ri muốn truyền tải: nghệ thuật chân chính là nghệ thuật hướng về con người, dựa trên giá trị nhân sinh và nhân bản, chứ không phải danh tiếng hão huyền. Nghệ thuật chỉ thực sự có giá trị khi xuất phát từ tình yêu thương giữa con người với con người.
Xiu và Giôn-xi biết đó là chiếc lá giả do cụ Bơ-men tạo ra, nhưng họ vẫn vô cùng biết ơn sự hy sinh của cụ. Chiếc lá giả, như một ngọn lửa thắp sáng niềm tin trong Giôn-xi, trở thành một kiệt tác nghệ thuật vô giá. Nó vượt xa mọi bức họa đắt tiền, vì nó được tạo ra từ tình người, từ tình đời. Cụ Bơ-men và kiệt tác của mình đã tạo ra điều không tưởng, giống như cổ tích.
Chiếc lá cuối cùng, tên gọi của tác phẩm Ô Hen-ri, mang ý nghĩa sâu sắc. Sự sống nối tiếp sự sống, tình yêu thương nối liền tình yêu thương. Chiếc lá cuối cùng chứa đựng tình đời, và câu chuyện gợi mở những thông điệp tốt đẹp của cuộc sống: tình yêu thương, sự hi sinh thầm lặng và nguồn gốc của nghệ thuật chân chính. Chúng ta hãy cho đi và để lại yêu thương cho đời. Hãy sống để viết nên điều tốt đẹp, vì 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình'. Những lời ca trong tác phẩm 'Tự nguyện' của Trương Quốc Khánh cũng vang vọng:
'Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng
Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương
Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm
Nếu là người, tôi sẽ chết cho quê hương'.
3. Viết một bài cảm nhận về 'Chiếc lá cuối cùng' với tiêu đề 'Tình đời trong chiếc lá' - mẫu 6
4. Viết một bài cảm nhận với tiêu đề 'Tình đời trong chiếc lá' về tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 7
5. Viết một bài cảm nhận với tiêu đề 'Tình đời trong chiếc lá' về tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 8
6. Viết một bài cảm nhận với tiêu đề 'Tình đời trong chiếc lá' về tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 9
Thế giới này được xây dựng từ những hành động trao tặng và sẻ chia. Khi chúng ta cho đi, có những điều ta nhận lại còn nhiều hơn cả sự mất mát. Tình yêu thương là thứ có thể chữa lành, hàn gắn thế giới, và nó có thể hiện diện trong những cái ôm, những lời nói, những hành động, và đôi khi, ngay cả trong một chiếc lá. O.Henry đã thể hiện điều này một cách tinh tế qua tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng”.
O.Henry, nhà văn nổi tiếng của Mỹ, nổi bật với những câu chuyện ngắn đầy bất ngờ và thường chứa đựng những tình tiết bất ngờ, hài hước, hoặc mỉa mai. Tác phẩm của ông luôn kết thúc một cách không ngờ, làm người đọc vừa cảm thấy thích thú, vừa để lại những suy ngẫm. Ông tin rằng “Mọi thứ đều chứa đựng một câu chuyện”. Truyện ngắn “Chiếc lá cuối cùng” diễn ra tại một khu nhà thuê rẻ tiền ở Washington, nơi hai nữ họa sĩ trẻ Jonhsy và Siu sống chung với cụ Behrman, một họa sĩ già nghiện rượu.
Trong suốt 40 năm, cụ Behrman không bao giờ thực hiện được ước mơ về một kiệt tác. Khi Jonhsy bị bệnh viêm phổi và tin rằng sự sống của cô phụ thuộc vào chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân đối diện, Siu đã chia sẻ nỗi lo lắng với cụ Behrman. Trong đêm mưa tuyết, cụ Behrman đã vẽ một chiếc lá giả để cứu sống Jonhsy, dù chính cụ đã mất vì bệnh viêm phổi. Chiếc lá cuối cùng không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một minh chứng cho tình người và sự hy sinh.
Câu chuyện giản dị nhưng đầy bất ngờ, với tình cảm sâu sắc giữa hai chị em và sự kiên cường của Jonhsy. Hình ảnh chiếc lá cuối cùng là biểu tượng của tình yêu và nghệ thuật chân chính. Được vẽ bằng tất cả tâm huyết và sự hy sinh của cụ Behrman, chiếc lá đã giúp Jonhsy hồi sinh và chiến thắng bệnh tật. Đây là một tác phẩm nghệ thuật thể hiện tinh thần “Nghệ thuật vì con người”, nơi tình yêu thương và sự hy sinh đã mang lại ánh sáng cho cuộc sống.
Với nghệ thuật kể chuyện độc đáo và sự kết hợp hài hòa giữa tình tiết bất ngờ và cảm xúc chân thành, O.Henry đã thể hiện một thông điệp sâu sắc về tình yêu và sức mạnh của nghệ thuật. Như Victor Hugo đã nói, tình yêu thương là điều quan trọng nhất trên đời. Một chiếc lá có thể cứu sống một con người, và một tác phẩm nghệ thuật có thể làm cho cuộc sống trở nên đẹp hơn và ý nghĩa hơn.
7. Viết một bài cảm nhận với tiêu đề 'Tình đời trong chiếc lá' về tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 10
“Chiếc lá cuối cùng” là một trong những truyện ngắn nổi bật của O’Hen-ri, phản ánh những khắc nghiệt và bất công của cuộc sống qua lăng kính của nghệ thuật và lòng nhân ái. Mặc dù cuộc đời của những nhân vật trong truyện đầy khó khăn, nhưng nhà văn đã khéo léo khám phá và làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của họ qua những tình huống đầy bất ngờ và cảm động.
Câu chuyện xoay quanh ba nhân vật chính: Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ-men, tất cả đều là những họa sĩ nghèo. Cụ Bơ-men đã ước ao suốt bốn mươi năm để vẽ một kiệt tác nhưng chưa bao giờ thực hiện được, phải sống nhờ làm mẫu cho các họa sĩ trẻ. Xiu vẫn cố gắng với những bức tranh của mình. Giôn-xi, bị viêm phổi, dần mất niềm tin vào cuộc sống, cô tin rằng khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống thì cô cũng sẽ ra đi.
Trong những ngày mưa gió lạnh lẽo, cây thường xuân dần rụng hết lá, chỉ còn lại một chiếc. Giôn-xi cảm thấy cái chết đang đến gần, khiến Xiu và cụ Bơ-men rất lo lắng. Xiu không thể chịu nổi khi nghĩ đến việc mất đi người bạn đồng nghiệp. Nhưng điều kỳ diệu đã xảy ra khi chiếc lá cuối cùng vẫn bám trụ trên bức tường. Niềm vui của Xiu vỡ òa, còn Giôn-xi vẫn nghi ngờ nhưng dần dần lấy lại niềm tin vào cuộc sống khi thấy chiếc lá vẫn còn.
Chiếc lá cuối cùng đã chống chọi với thời tiết khắc nghiệt, giúp Giôn-xi hồi phục và tìm lại hy vọng. Kết thúc câu chuyện, độc giả bất ngờ khi biết rằng chiếc lá cuối cùng là tác phẩm của cụ Bơ-men, người đã hy sinh để tạo ra nó và mang lại sự sống cho Giôn-xi. Cụ Bơ-men không chỉ là một họa sĩ tài năng mà còn là một nghệ sĩ chân chính với tâm hồn cao cả. Tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng” không chỉ mang đến một thông điệp về tình người mà còn thể hiện “Nghệ thuật vì con người”.
8. Viết một bài cảm nhận với tiêu đề 'Tình đời trong chiếc lá' về tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 1
Truyện ngắn là một thể loại văn học ngắn gọn nhưng sâu sắc, thường chỉ xoay quanh một khía cạnh nhỏ trong cuộc sống hoặc một phần nhỏ trong số phận nhân vật. Dù có dung lượng hạn chế, thể loại này vẫn có khả năng khai thác những vấn đề lớn lao, như trong truyện “Chiếc lá cuối cùng” của O’Hen-ri mà chúng ta học trong chương trình Ngữ văn lớp 8. Tác phẩm này đã để lại dấu ấn sâu đậm với những trăn trở và cảm xúc mạnh mẽ.
O’Hen-ri, sinh năm 1862 và qua đời năm 1910, là một nhà văn nổi tiếng người Mỹ với các truyện ngắn. Tác phẩm của ông thường có phong cách dí dỏm, dễ hiểu, đầy tình cảm và luôn kết thúc bằng những bất ngờ tinh tế. Dù nhẹ nhàng, các câu chuyện của ông thường ẩn chứa tinh thần nhân đạo sâu sắc, tình yêu thương người nghèo và đầy cảm động. Một số tác phẩm nổi bật của ông bao gồm: “Căn gác xép”, “Tên cảnh sát và gã lang thang”, “Quà tặng của các đạo sĩ”, và “Chiếc lá cuối cùng” - một kiệt tác không thể bỏ qua.
Câu chuyện “Chiếc lá cuối cùng” xoay quanh ba họa sĩ nghèo: Xiu, Giôn-xi và cụ Bơ-men, sống trong một căn hộ thuê gần công viên Washington. Giôn-xi mắc bệnh viêm phổi nặng và tin rằng khi chiếc lá cuối cùng của cây thường xuân rụng, cô sẽ chết theo. Tuy nhiên, sau một đêm mưa bão dữ dội, chiếc lá vẫn bám chặt vào cành, làm Giôn-xi thay đổi suy nghĩ và lấy lại niềm tin vào cuộc sống. Đáng ngạc nhiên, chiếc lá cuối cùng thực ra là một tác phẩm của cụ Bơ-men, người đã hy sinh mạng sống của mình để cứu Giôn-xi.
Chiếc lá cuối cùng không chỉ đơn thuần là một chi tiết trong câu chuyện mà còn là hiện thân của tình yêu thương vô điều kiện. Cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá đó với tất cả tâm huyết, bất chấp sự khắc nghiệt của thời tiết, để tạo ra phép màu cho Giôn-xi. Từ đó, Giôn-xi nhận ra giá trị của cuộc sống và cảm thấy yêu đời hơn. Tác phẩm không chỉ làm sáng tỏ tình yêu thương và lòng hi sinh mà còn phản ánh sự sáng tạo và tài năng của O’Hen-ri trong việc xây dựng tình huống và nhân vật.
“Chiếc lá cuối cùng” là một tác phẩm văn học có giá trị to lớn với thông điệp về tình yêu thương và nghệ thuật vì con người. Nó khuyến khích chúng ta không chỉ sáng tạo bằng tài năng mà còn bằng cả trái tim. Sự sống và cái đẹp của cuộc đời được thể hiện qua mỗi chi tiết trong truyện, mang lại cho người đọc những cảm xúc sâu sắc và sự suy ngẫm về giá trị cuộc sống. “Chiếc lá cuối cùng” sẽ mãi là một kiệt tác vĩnh cửu của O’Hen-ri.
9. Viết một bài cảm nhận với tiêu đề 'Tình đời trong chiếc lá' về tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 2
Người phụ nữ bất hạnh nằm bất động trên chiếc giường sắt, ánh mắt đờ đẫn dõi theo bức tranh treo tường. Không gian xung quanh như thu hẹp lại, chỉ còn đôi mắt cô gái là dấu hiệu duy nhất của sự sống. Cô chăm chú đếm từng chiếc lá thường xuân rơi xuống ngoài cửa sổ, và đã tự dựng lên một niềm tin bi thảm rằng cuộc đời của cô sẽ kết thúc khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống.
Câu chuyện về Giôn-xi được Xiu, người bạn lớn tuổi hơn và là người chăm sóc cô, kể lại cho cụ Bơ-men. Cụ Bơ-men là một họa sĩ già đã thất bại trong sự nghiệp. Mặc dù đã mơ ước vẽ một bức tranh tuyệt tác trong suốt bốn mươi năm nhưng cụ chưa bao giờ thực hiện được. Cụ kiếm sống bằng cách làm mẫu cho các nghệ sĩ trẻ hoặc tham gia vào các hoạt động quảng cáo. Dù vậy, cụ luôn hứa hẹn về một “tác phẩm kiệt xuất” và coi mình như người bảo vệ cho hai họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi.
Câu chuyện về Giôn-xi, đầy yếu đuối và mong manh, đã được cụ Bơ-men tiếp nhận với sự chế nhạo. Mặc dù vậy, bệnh tình của Giôn-xi không hề cải thiện, và cụ Bơ-men đã hứa một cách nghiêm túc rằng sẽ vẽ một tác phẩm xuất sắc. Sau một đêm mưa bão dữ dội, Giôn-xi nhìn thấy một chiếc lá thường xuân vẫn bám chặt trên tường. Đó là chiếc lá cuối cùng, vẫn bám vào cành với sự dũng cảm đáng kinh ngạc.
Ngày hôm sau, chiếc lá vẫn còn nguyên, và Giôn-xi nhận ra có điều gì đó làm chiếc lá không rụng, giúp cô nhận thức được sự yếu đuối của mình. Niềm tin vào cuộc sống và ước mơ trở lại với cô. Sự hồi sinh của Giôn-xi một phần nhờ vào thuốc men và sự chăm sóc của Xiu, nhưng chủ yếu là nhờ vào chiếc lá cuối cùng, một kiệt tác của cụ Bơ-men. Cụ đã hy sinh mạng sống của mình để tạo nên tác phẩm này, mang lại màu xanh cho chiếc lá và niềm tin cho Giôn-xi. Nghệ thuật chân chính như vậy có khả năng tái sinh và truyền cảm hứng, và cụ Bơ-men sẽ mãi sống trong lòng người đọc nhờ vào kiệt tác nhân đạo của mình.
10. Viết một bài cảm nhận với tiêu đề 'Tình đời trong chiếc lá' về tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' - mẫu 3
Những ai đã đọc các truyện ngắn của nhà văn Mỹ O’Hen-ri (1862 – 1910) chắc chắn sẽ cảm nhận được điều này: từ những bất công và khổ cực của cuộc sống, ông luôn biết cách làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của những nhân vật nghèo khổ thông qua các tình huống truyện đầy bất ngờ và cảm động. 'Chiếc lá cuối cùng' là một trong những tác phẩm xuất sắc của ông, chứa đựng tình yêu thương và niềm tin mạnh mẽ vào con người, đồng thời khẳng định sức mạnh và sứ mệnh của nghệ thuật chân chính.
Câu chuyện xoay quanh cuộc sống khó khăn của hai nữ họa sĩ trẻ Xiu và Giôn-xi, sống cùng với cụ họa sĩ già Bơ-men trong một căn hộ. Những khó khăn về vật chất đã cạn kiệt sức sáng tạo của họ, khiến họ rơi vào cảnh bi đát. Cụ Bơ-men đã mơ ước vẽ một kiệt tác suốt bốn mươi năm nhưng chưa thực hiện được, phải làm mẫu cho các họa sĩ trẻ để kiếm sống. Giôn-xi bị sưng phổi, bệnh tật và nghèo túng đã làm mất đi niềm tin vào cuộc sống của cô. Chỉ còn Xiu mòn mỏi với những bức vẽ và lo lắng cho Giôn-xi, người đang đếm từng chiếc lá rơi để chờ đợi cái chết của mình, tin rằng khi chiếc lá cuối cùng rụng, cô sẽ ra đi. Cuộc sống của họ hiện lên lạnh lẽo và u ám như mùa đông, nặng nề với nỗi buồn.
Thật đáng sợ khi mỗi ngày trôi qua, những chiếc lá thường xuân tiếp tục rơi, chỉ còn lại một chiếc lá cuối cùng, làm Giôn-xi cảm thấy cái chết đang đến gần. Tâm trạng rối loạn và bất lực của Xiu và cụ Bơ-men khi nhìn ra ngoài cửa sổ vào ban đêm đã phản ánh sự lo lắng tột cùng. Họ không thể nói gì với nhau, chỉ biết sợ hãi và chờ đợi sự kết thúc. Có thể trong lúc ấy, họ đã thấy nhánh thường xuân gần như trụi lá và đoán trước điều gì sẽ xảy ra khi Giôn-xi tỉnh dậy vào sáng hôm sau và thấy chiếc lá cuối cùng đã rụng.
Trong tình cảnh này, người đau khổ nhất không phải là Giôn-xi mà chính là Xiu, người sẽ phải chứng kiến toàn bộ bi kịch khi Giôn-xi nhìn ra cửa sổ vào sáng hôm sau. Nhà văn không mô tả chi tiết tâm trạng của Xiu, chỉ biết rằng cô đã trải qua một đêm trắng đầy lo âu và bất lực. Một đêm mưa bão dữ dội, một chiếc lá mong manh bám trên tường sẽ không thể chống chọi nổi. Sáng hôm sau, khi Xiu kéo mành lên, cô biết rằng Giôn-xi sẽ thấy cái chết của mình. Tuy nhiên, Xiu cũng không thể chịu nổi khi thấy Giôn-xi mở to mắt nhìn về phía tấm mành màu xanh, biết rằng cô đang phải đối mặt với cái chết. Cô cũng cảm thấy bất lực khi không thể giúp đỡ bạn mình và tiếp tục nhìn thấy chiếc lá cuối cùng.
Đúng lúc ấy, một hình ảnh bất ngờ đã làm đảo lộn mọi dự đoán. Một chiếc lá thường xuân vẫn bám chặt trên tường, mang lại hy vọng mới như một phép màu. Xiu vui mừng khi thấy chiếc lá không phải là ảo ảnh mà vẫn còn nguyên vẹn, dù đã bị mưa bão tàn phá. Giôn-xi nhận ra chiếc lá cuối cùng và tiếp tục hy vọng, mặc dù vẫn tin rằng nó sẽ rụng và cùng lúc đó cô sẽ chết. Giôn-xi đáng thương nhưng cũng đáng trách khi vẫn tiếp tục suy nghĩ tiêu cực về cuộc sống, mặc dù sự quan tâm của Xiu và mọi người vẫn không ngừng.
Nhà văn đã tạo ra một tình huống thử thách số phận của Giôn-xi, và cuối cùng, chiếc lá cuối cùng đã cứu sống cô. Chiếc lá mong manh đã chiến thắng sự khắc nghiệt của thời tiết và đánh thức niềm hy vọng trong Giôn-xi, giúp cô nhận ra sự ích kỷ của mình và khát khao sống trở lại. Sự hy sinh của cụ Bơ-men, người đã tạo nên chiếc lá cuối cùng bằng chính mạng sống của mình, đã chứng minh sức mạnh cao cả của nghệ thuật: không phải để nổi tiếng, mà để mang lại niềm tin và sự sống cho con người. Cuối cùng, Giôn-xi đã hồi sinh và mơ ước về tương lai, cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của cụ Bơ-men. Câu chuyện kết thúc với sự đảo ngược tình huống lần thứ hai, chứng minh rằng kiệt tác cuối cùng của cụ Bơ-men sẽ mãi bất tử với thời gian, như một minh chứng cho lòng nhân ái và sự hy sinh cao cả.