1. Mẫu bài văn và đoạn văn cảm nhận về nhân vật Huấn Cao - phiên bản 4
Nguyễn Tuân, nhà văn luôn tìm kiếm cái đẹp, không ngừng khao khát cái chân, thiện, mĩ. Trong tác phẩm “Chữ người tử tù”, nhân vật Huấn Cao hiện lên như một người tài hoa, khí phách kiên cường và thiên lương trong sáng. Huấn Cao, kẻ đứng đầu bọn phản loạn, chống lại triều đình, hiện lên với hình ảnh một tử tù mang tài viết chữ đẹp nổi tiếng. Mặc dù bị gông, nhưng ông vẫn sở hữu tài viết chữ Hán nhanh và đẹp, khiến viên quản ngục luôn khao khát có được chữ của ông. Tuy nhiên, Huấn Cao thể hiện sự khí phách kiên cường qua việc khinh thường lính quản ngục và những trò hèn mọn của họ. Ông không chịu khuất phục trước quyền lực hay tiền bạc, luôn giữ thái độ bình thản khi đối mặt với viên quản ngục, và nhận rượu thịt từ tay viên quản ngục mà không chút suy nghĩ. Ngoài vẻ đẹp tài hoa, Huấn Cao còn có thiên lương trong sáng, điều này khiến ông được nhiều người ngưỡng mộ. Tác phẩm là một áng văn chương vĩnh cửu, phản ánh sự tài hoa, uyên bác và niềm đam mê cái đẹp của Huấn Cao.
2. Mẫu bài văn và đoạn văn về cảm nhận nhân vật Huấn Cao - phiên bản 5
Truyện ngắn 'Chữ người tử tù' ban đầu có tên là 'Dòng chữ cuối cùng' và đã được in trên tạp chí Tao Đàn trước khi được đưa vào tập 'Vang bóng một thời'. Đây là tuyển tập chứa đựng những tác phẩm tinh túy nhất của nhà văn Nguyễn Tuân. Trong tác phẩm, nổi bật là hình tượng Huấn Cao - một anh hùng kiên cường, không chịu khuất phục trước cường quyền và mang vẻ đẹp thiên lương trong sáng.
Nguyễn Tuân, một nghệ sĩ coi cái đẹp như tôn giáo, giàu lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, đã quay ngược thời gian tìm kiếm những vẻ đẹp còn sót lại trong xã hội trước Cách mạng. Trong hành trình đó, ông phát hiện ra rằng những con người tài hoa là vẻ đẹp vĩnh cửu. Trong số đó, danh sĩ Cao Bá Quát - một nhà Nho uyên bác và một nhà thơ vĩ đại, đã trở thành nguồn cảm hứng để Nguyễn Tuân sáng tạo hình tượng Huấn Cao. Huấn Cao không chỉ là một nghệ sĩ tài hoa mà còn là một anh hùng, kết hợp hoàn hảo giữa sự tài hoa và khí phách anh hùng.
Nghệ thuật thư pháp, một bộ môn cổ xưa đòi hỏi sự tinh tế và tài năng, đã được Huấn Cao theo đuổi với niềm đam mê lớn. Ông không chỉ viết chữ đẹp mà còn chứa đựng trong mỗi con chữ hoài bão và khát vọng. Danh tiếng của Huấn Cao đã đến tận nơi giam cầm, khiến cho những kẻ ở đó, kể cả quản ngục, phải ngưỡng mộ. Quản ngục đã sẵn sàng hy sinh mọi thứ để có được chữ của ông, và không ngần ngại bái lạy Huấn Cao với lòng kính trọng sâu sắc. Những tác phẩm nghệ thuật của Huấn Cao có sức cảm hóa mạnh mẽ và lạ lùng.
Huấn Cao không chỉ là một nghệ sĩ tài hoa mà còn là một anh hùng có khí phách phi thường. Ông không chấp nhận cuộc sống nhục nhã và bất công, mà đứng lên chống lại triều đình vì công lý và hạnh phúc của nhân dân. Dù bị kết án tử hình, Huấn Cao vẫn giữ dũng khí và không hề sợ hãi. Ông bẻ khóa vượt ngục và thể hiện khí phách của một vị đại trượng phu, không hề khuất phục trước bạo lực hay cái chết. Nụ cười của ông trước cái chết thể hiện sự ngạo nghễ và tin tưởng vào sự trong sạch của mình.
Như V.Hugo từng nói: “Trước bộ óc vĩ đại ta phải cúi đầu nhưng trước trái tim vĩ đại ta phải quỳ gối”. Trước hình tượng Huấn Cao, chúng ta không chỉ cúi đầu mà còn quỳ gối vì sự kết hợp hoàn hảo giữa tài năng, khí phách và nhân cách cao đẹp. Huấn Cao, với nghệ thuật thư pháp tinh xảo và lòng trung thực, đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Dù ở trong hoàn cảnh ngục tù, ông vẫn giữ được phẩm hạnh và tinh thần cao cả, khiến cho tác phẩm 'Chữ người tử tù' trở thành một áng văn bất hủ trong văn học Việt Nam.
3. Bài viết, đoạn văn trình bày cảm nhận của bạn về nhân vật Huấn Cao - mẫu 7
Nguyễn Tuân là một trong những nhà văn hiếm hoi dành cả cuộc đời để tìm kiếm cái đẹp. Ông khám phá cái đẹp trong mọi khía cạnh của cuộc sống và thể hiện nó bằng tài năng xuất sắc của mình. Chính ở Nguyễn Tuân, ta thấy sự giao thoa tinh tế giữa các thời đại, sự hoàn thiện của ngôn ngữ văn học và lý tưởng về chân - thiện - mỹ. Trước Cách mạng tháng Tám, giữa sự mâu thuẫn sâu sắc với xã hội đương thời, Nguyễn Tuân quay về tìm kiếm những giá trị văn hóa xưa cũ, tinh túy từ ngàn đời, và gói ghém chúng trong tập 'Vang bóng một thời', với tác phẩm nổi bật 'Chữ người tử tù' và hình tượng nhân vật Huấn Cao.
Huấn Cao không chỉ là một nhân vật nổi bật trong vũ trụ văn học của Nguyễn Tuân, mà còn là biểu tượng của tài hoa và phẩm cách của nhà văn. Dù bị coi là phản nghịch vì chống lại triều đình và bị giam cầm, Huấn Cao vẫn giữ được phẩm giá và khí phách của mình. Tài năng của ông, đặc biệt là về thư pháp, đã được Nguyễn Tuân khắc họa một cách xuất sắc qua lời đồn đại và sự ngưỡng mộ từ những người xung quanh.
Huấn Cao hiện lên với hình ảnh một nho sĩ tài hoa, nổi bật với khả năng viết chữ đẹp. Sự tài hoa của ông không chỉ dừng lại ở mức độ bình thường mà còn được biết đến rộng rãi, đến mức cả viên quản ngục và thầy thơ lại đều nghe danh. Không chỉ tài hoa trong thư pháp, Huấn Cao còn thể hiện sự vượt trội trong khả năng 'bẻ khóa, vượt ngục', chứng tỏ ông là người vân võ song toàn. Nguyễn Tuân không chỉ miêu tả sự tài giỏi của Huấn Cao mà còn để nhân vật thể hiện sự khiêm nhường và đáng kính từ lời của những người khác.
Huấn Cao không chỉ là một nho sĩ tài hoa mà còn mang khí phách hiên ngang, đặc biệt là khi ông đối diện với sự áp bức của triều đình và sự giam cầm. Ông giữ vững phẩm giá của mình, không hề run sợ trước những thử thách, và thể hiện sự coi thường đối với bạo lực và sự tầm thường của những kẻ áp bức mình. Tuy vậy, Huấn Cao cũng là người sống với thiên lương trong sáng, đối xử chân thành và tinh tế với những người lương thiện, và thể hiện sự thấu hiểu sâu sắc đối với viên quản ngục qua hành động và lời khuyên của mình.
Nhân vật Huấn Cao là biểu tượng của phẩm cách và tài năng, thể hiện sự chiến thắng của cái đẹp trước cái xấu và cái ác. Qua hình tượng này, Nguyễn Tuân đã khéo léo bộc lộ tình yêu nước và tinh thần dân tộc sâu sắc của mình.
4. Bài văn, đoạn văn thể hiện cảm xúc của em về nhân vật Huấn Cao - mẫu 6
Nguyễn Tuân là một nhà văn cả đời miệt mài tìm kiếm cái đẹp, luôn hướng tới những giá trị chân - thiện - mỹ. Trong tác phẩm “Chữ người tử tù”, nhân vật Huấn Cao hiện lên như một biểu tượng của tài năng, khí phách và phẩm hạnh. Câu chuyện kể về Huấn Cao, một thủ lĩnh của phong trào chống triều đình, nổi bật với tài viết chữ đẹp và phong cách hiên ngang. Mặc dù bị kết án tử hình và đeo gông, Huấn Cao vẫn nổi bật với tài năng viết chữ Hán nổi tiếng và khả năng vượt ngục. Sự kiên cường và khí phách của ông thể hiện qua cách ông đối diện với bọn lính và quản ngục, không chỉ bằng hành động khinh thường gông cùm mà còn bằng thái độ khinh bạc đối với sự hèn nhát của kẻ tiểu nhân. Dù trong tình trạng tù tội, Huấn Cao vẫn giữ được phong thái thản nhiên, ung dung nhận rượu thịt từ quản ngục mà không chút bận tâm. Tuy nhiên, điều khiến ông được ngưỡng mộ không chỉ là tài năng mà còn là thiên lương trong sáng của ông, điều đó thể hiện qua sự đánh giá cao đối với cái đẹp và những người yêu quý nó. Hình ảnh Huấn Cao giúp người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của tài năng và đam mê nghệ thuật, đồng thời thể hiện sự vĩnh cửu của tác phẩm trong lòng độc giả.
5. Bài viết, đoạn văn thể hiện cảm nhận của em về nhân vật Huấn Cao - mẫu 8
Tác phẩm “Chữ người tử tù” kể về nhân vật Huấn Cao - một thủ lĩnh của phong trào chống đối, dám đứng lên chống lại triều đình. Từ những trang đầu, Huấn Cao đã hiện lên như một tử tù, với chiếc gông trên cổ, nhưng lại sở hữu tài năng viết chữ đẹp nổi tiếng. Với khả năng bẻ khóa và vượt ngục được viên quản ngục ghi lại, cùng với tài viết chữ Hán nhanh và đẹp, Huấn Cao khiến viên quản ngục không ngừng khao khát có được chữ của ông. Tuy là tử tù, Huấn Cao vẫn thể hiện khí phách kiên cường qua hành động khinh thường lính gác và những trò tiểu nhân. Ông không chịu khuất phục trước quyền lực và tiền bạc, thể hiện qua thái độ ung dung khi đối diện với viên quản ngục, nhận rượu thịt từ tay quản ngục mà không hề bận tâm. Bên cạnh vẻ đẹp tài hoa, Huấn Cao còn có thiên lương trong sáng, điều đó đã khiến ông được nhiều người ngưỡng mộ. Nhân cách của ông được đánh giá qua sự tôn trọng cái đẹp và những người yêu quý cái đẹp. Hình ảnh Huấn Cao giúp người đọc hiểu thêm về sự tài hoa và đam mê nghệ thuật, đồng thời tác phẩm xứng đáng là một áng văn chương vĩnh cửu trong lòng độc giả.
6. Bài viết, đoạn văn thể hiện cảm nhận của em về nhân vật Huấn Cao - mẫu 9
Nguyễn Tuân là một nhà văn tài năng và đầy khí phách. Trước Cách mạng tháng Tám, ông đã tìm kiếm và gìn giữ những vẻ đẹp của một thời vang bóng qua ngòi bút của mình. Trong tác phẩm 'Vang bóng một thời' xuất bản năm 1940, nổi bật là hình ảnh Huấn Cao trong truyện ngắn 'Chữ người tử tù'.
Nhân vật Huấn Cao được xây dựng dựa trên hình mẫu có thật, nhà thơ Cao Bá Quát, người nổi tiếng với tài viết chữ đẹp và khí phách anh hùng. Trong tác phẩm, Huấn Cao hiện lên với ba vẻ đẹp chói lòa: tài hoa, khí phách kiên cường và 'thiên lương' trong sáng. Những vẻ đẹp này hòa quyện, tạo nên hình tượng lý tưởng của Nguyễn Tuân.
Huấn Cao là một nghệ sĩ thư pháp vĩ đại, với khả năng viết chữ nhanh và đẹp, biến chữ viết thành nghệ thuật và là niềm mơ ước của nhiều người yêu cái đẹp. Nhưng ông cũng là người có nhân cách cao thượng, luôn đặt chữ tâm lên trên tài năng và vật chất: 'Ta nhất sinh không vì vàng ngọc hay quyền thế mà phải ép mình viết câu đối bao giờ'. Vì vậy, việc xin được chữ của ông không dễ dàng, chỉ có ba người bạn tri kỷ mới có thể nhận được. Tuy nhiên, khi nhận thấy tấm lòng chân thành của viên quản ngục, ông đã đồng ý cho chữ, cảm động vì sự đánh giá cao của viên quản ngục đối với tài năng của mình.
Những lời khuyên của Huấn Cao cho viên quản ngục thể hiện sự hòa hợp giữa tâm và tài, giữa cái đẹp và cái thiện: 'Ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi... Ở đây, khó giữ cái thiên lương cho lành vững và rồi cũng đến nhem nhuốc mất cả đời người lương thiện đi'. Lời khuyên này không chỉ thể hiện lòng chân thành mà còn cảm hóa viên quản ngục.
Huấn Cao cũng là một người anh hùng khí phách, không khuất phục trước bạo lực và quyền lực. Dù bị gông cổ và giam cầm, ông vẫn giữ thái độ ung dung, khinh thường quyền lực của viên quản ngục. Ông còn thể hiện sự khinh bỉ với quyền lực của viên quản ngục qua các câu trả lời: 'Ngươi hỏi ta muốn gì? Ta chỉ muốn có một điều. Là nhà ngươi đừng đặt chân vào đây'. Huấn Cao yêu cái đẹp và cái thiện, và sự cảm thông của ông với viên quản ngục thể hiện qua việc cho chữ và khuyên viên quản ngục nên rời bỏ nghề để giữ gìn cái đẹp và cái thiện.
Cảnh cho chữ diễn ra vào đêm khuya trong không gian chật hẹp, tối tăm của nhà tù, tạo nên một sự đối lập rõ nét. Cảnh tượng này làm nổi bật sự đối lập giữa vẻ đẹp của chữ viết và sự dơ bẩn của nhà giam, giữa hình ảnh Huấn Cao và viên quản ngục. Sự đối lập này không chỉ thể hiện sức mạnh của cái đẹp mà còn cho thấy cái đẹp và cái thiện có thể chiến thắng cái xấu và cái ác.
Qua hình tượng Huấn Cao, Nguyễn Tuân muốn truyền tải quan niệm về cái đẹp: tài năng phải đi đôi với tâm hồn. Cái đẹp và cái thiện không thể tách rời nhau, đó là quan niệm thẩm mỹ tiến bộ của tác giả.
7. Bài viết, đoạn văn thể hiện cảm nhận của bạn về nhân vật Huấn Cao - mẫu 10
Chủ đề của truyện ngắn 'Chữ người tử tù' và hình ảnh nhân vật Huấn Cao được thể hiện rõ nét qua cảnh Huấn Cao trao chữ cho viên quản ngục. Cảnh tượng này không chỉ đơn thuần là việc cho chữ mà còn là biểu hiện sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối, của cái đẹp và sự cao thượng trước sự phàm tục, và tinh thần bất khuất trước thái độ cam chịu.
Trước tiên là sự chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối. Nguyễn Tuân đã miêu tả cảnh cho chữ như một cảnh tượng chưa từng có. Bình thường, không thể tìm thấy cảnh tượng trang trọng và đẹp đẽ trong nhà tù tối tăm, nhơ bẩn. Nhưng tại đây, sự chiến thắng của 'thiên lương' con người đã được thể hiện rõ rệt. Với kỹ thuật tả cảnh tinh tế và cách sử dụng tương phản sắc sảo, tác giả đã dựng lên hình ảnh đối lập để nhấn mạnh ý nghĩa sâu sắc của chiến thắng này. Cảnh cho chữ diễn ra vào ban đêm trong nhà ngục, không khí tối tăm thêm dày đặc bởi đêm khuya. Tuy nhiên, 'ánh sáng đỏ rực từ bó đuốc tẩm dầu chiếu sáng ba cái đầu người đang chăm chú vào tấm lụa trắng còn nguyên vẹn' và 'lửa đóm cháy rực, tàn lửa xèo xèo trên nền đất ẩm' đã xua tan bóng tối trong phòng giam. Nguyễn Tuân không miêu tả ngẫu nhiên sự sáng đỏ rực và lửa đóm cháy, mà đó là dụng ý nghệ thuật để thể hiện sự đối lập giữa ánh sáng của lương tri và bóng tối của tàn bạo. Ánh sáng của thiên lương đã xua tan sự tàn bạo, cảm hóa con người trở về với cuộc sống thiện lương.
Cảnh tượng này không chỉ thể hiện sự chiến thắng của ánh sáng, mà còn là sự thắng lợi của cái đẹp và cái cao thượng trước sự phàm tục và nhơ bẩn. Cảnh phàm tục và nhơ bẩn được thể hiện qua 'buồng giam chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, tổ rệp, đất bừa bãi phân chuột, phân gián'. Trong khi đó, cái đẹp và cao thượng được biểu thị qua hai chi tiết tượng trưng: màu trắng tinh của phiến lụa và mùi thơm từ chậu mực. Màu trắng của phiến lụa đại diện cho sự tinh khiết, còn mùi thơm của mực biểu thị tình người. Sự đối lập này nhấn mạnh sự chiến thắng của cái đẹp trước sự phàm tục và nhơ bẩn. Khi Huấn Cao nói về mùi thơm của mực, ông đã nâng cao giá trị của sự tinh khiết và lòng nhân ái, biến nhà ngục thành nơi tràn ngập sự thơm tho của mực và sự tinh khiết của lụa.
Trên hết, đó là sự chiến thắng của tinh thần bất khuất trước thái độ cam chịu nô lệ. Trong cảnh cho chữ, có sự đảo ngược quyền lực rõ rệt. Người tù trở thành người làm chủ với vẻ hiên ngang, trong khi viên quản ngục và thầy thơ lại trở nên khúm núm và xúc động trước những lời khuyên của tù nhân. Sự chiến thắng của tinh thần bất khuất được thể hiện rõ trong cảnh cho chữ, nơi lời khuyên của Huấn Cao không chỉ là một bài học về lẽ sống mà còn có sức mạnh cảm hóa một tâm hồn đang cam chịu nô lệ. Lời nói nghẹn ngào của viên quản ngục đã chứng tỏ sức mạnh của cái đẹp, cái thiện, và thiên lương con người: 'Kẻ mê muội này xin bái lĩnh'.
Cảnh cho chữ này không chỉ làm nổi bật khát vọng của Nguyễn Tuân mà còn thể hiện giá trị nhân văn sâu sắc của những chiến thắng này, tạo nên sự đồng cảm với người đọc.
8. Bài viết, đoạn văn thể hiện cảm nhận của bạn về nhân vật Huấn Cao - mẫu 1
Mỗi thời đại mang đến những quan điểm sống mới mẻ và tiên tiến hơn. Tuy nhiên, có những giá trị vĩnh cửu không bao giờ thay đổi, như thiên lương thanh khiết và trong sáng. Một trong những nhân vật tiêu biểu cho thiên lương trong sáng, mà chúng ta vẫn mãi yêu quý và ngưỡng mộ, chính là Huấn Cao trong truyện ngắn 'Chữ người tử tù' của Nguyễn Tuân. Huấn Cao được miêu tả là người có thiên lương trong sáng, nhân cách cao cả, là hình mẫu nam tử hán, đại trượng phu. Dù trong bối cảnh loạn lạc, ông không ngần ngại đấu tranh vì công lý, bảo vệ lẽ phải, và phải chịu án tử hình vì bị cáo buộc phản quốc. Nhưng chính trong cảnh tù đày, vẻ đẹp nhân cách của ông càng trở nên nổi bật. Trong nhà giam, ông vẫn giữ khí phách hiên ngang, thản nhiên coi thường viên quản ngục, không sợ hãi trước những âm mưu xung quanh. Khí phách và tài năng của ông khiến người đọc càng thêm yêu quý và ngưỡng mộ. Huấn Cao đại diện cho những anh hùng, nhà nho cuối thời kỳ bất đắc chí, với tài năng và trí tuệ nhưng lại bị xã hội đẩy vào hoàn cảnh éo le, khắc nghiệt. Dù cuộc đời họ không có kết thúc tốt đẹp, nhưng nhân cách cao thượng của họ vẫn luôn tỏa sáng. Năm tháng trôi qua, hình ảnh người anh hùng Huấn Cao vẫn mãi in đậm trong lòng chúng ta với vẻ đẹp của thiên lương sáng ngời.
9. Đoạn văn, bài viết thể hiện cảm nhận của bạn về nhân vật Huấn Cao - mẫu 2
Nhà văn Pauxtopki đã từng nói: “Nhà văn là người dẫn dắt chúng ta đến với thế giới của cái đẹp. Bước vào văn chương nghệ thuật là bước vào thế giới của cái đẹp”. Tuy nhiên, mỗi nhà văn đều có một lý tưởng riêng. Nếu Thạch Lam dẫn dắt người đọc vào thế giới của cái đẹp dịu dàng, êm ả nhưng cũng đầy u buồn, thì Nguyễn Tuân – một nghệ sĩ tận hiến cho cái đẹp – lại mở ra cho chúng ta một thế giới thanh cao, sang trọng và cổ kính. Trong thế giới nghệ thuật độc đáo đó của Nguyễn Tuân, hình ảnh Huấn Cao nổi bật như một vì sao sáng trong văn nghiệp của ông.
Là một nghệ sĩ coi cái đẹp như một tôn giáo, với lòng yêu nước và tinh thần dân tộc mãnh liệt, Nguyễn Tuân đã quay về quá khứ để tìm kiếm và nâng niu những vẻ đẹp còn sót lại trước Cách mạng. Trong hành trình khám phá cái đẹp “Vang bóng một thời”, Nguyễn Tuân nhận ra rằng không gì đẹp bằng những con người tài hoa. Trong số đó, danh sĩ Cao Bá Quát hiện lên nổi bật – một nhà Nho uyên bác, một nhà thơ lớn và một nhà thư pháp xuất sắc. Dựa trên hình mẫu của Cao Bá Quát, Nguyễn Tuân đã sáng tạo ra hình tượng Huấn Cao – một nhân vật lấp lánh vẻ đẹp và sự sang trọng. Huấn Cao không chỉ là một nghệ sĩ tài hoa mà còn là một anh hùng. Ở Huấn Cao, có sự hòa quyện hoàn hảo giữa tâm hồn nghệ sĩ và khí phách anh hùng.
Nghệ thuật thư pháp là một bộ môn cổ xưa, yêu cầu người theo đuổi phải có kỹ năng bút pháp điêu luyện, kiến thức uyên thâm và cốt cách thanh cao. Rất ít người dám theo đuổi nghệ thuật thư pháp vì những yêu cầu khắt khe đó. Thế nhưng, Huấn Cao đã dấn thân và tận hiến cho nghệ thuật thư pháp, trở thành một nghệ sĩ tài hoa bậc nhất. Không chỉ viết chữ đẹp và nhanh chóng, mỗi con chữ của Huấn Cao còn chứa đựng cả khát vọng của người nghệ sĩ. Danh tiếng của Huấn Cao đã lan đến những nơi tăm tối như nhà tù, khiến cho những kẻ suốt đời chỉ biết đến sự tra tấn cũng phải kính trọng, đặc biệt là viên quản ngục. Ngay từ khi đọc sách thánh hiền, quản ngục đã mơ ước treo đôi câu đối do Huấn Cao viết. Vì ngưỡng mộ tài năng và nhân cách của Huấn Cao, quản ngục đã thể hiện sự kính trọng và sẵn sàng hy sinh tất cả để có được chữ của ông. Huấn Cao đã cảm động và mỉm cười mãn nguyện khi hiểu được lòng tri ân của quản ngục. Thực sự, rất ít tác phẩm có sức cảm hóa mạnh mẽ như những chữ viết của Huấn Cao.
Không chỉ là nghệ sĩ tài hoa, Huấn Cao còn là một anh hùng với khí phách phi thường. Trong khi vẻ đẹp nghệ sĩ của Huấn Cao được miêu tả gián tiếp, khí phách của ông lại được thể hiện rõ qua hành động và ngôn ngữ. Huấn Cao, với chí khí cao thượng, không chấp nhận sống trong nhục nhã và bất công. Vì công lý và hạnh phúc của nhân dân, ông đã đứng lên chống lại triều đình và bị kết án tử hình. Trước cái chết cận kề, Huấn Cao không hề lo sợ hay hối tiếc. Ông luôn tỏ rõ dũng khí hiên ngang. Huấn Cao đã chứng minh khí phách của mình qua việc bẻ khóa vượt ngục, khiến quản ngục và thầy thơ lại phải thán phục. Đặc biệt, hành động dỗ gông lúc nhập ngục của Huấn Cao là minh chứng rõ nét nhất cho khí phách của ông. Đối mặt với cai tù hung hãn, Huấn Cao không hề khuất phục. Khi thầy thơ lại báo tin ông phải chịu án tử hình, Huấn Cao đón nhận cái chết bằng nụ cười ngạo nghễ, một nụ cười của người giữ trinh bạch tâm hồn. Huấn Cao thực sự là một anh hùng có khí phách phi thường.
Nhà văn V. Hugo từng nói: “Trước trí tuệ vĩ đại, ta cúi đầu, nhưng trước trái tim vĩ đại, ta quỳ gối”. Theo tư tưởng của Hugo, trước hình tượng Huấn Cao, mỗi người đọc chúng ta đều phải cúi đầu và quỳ gối. Bởi Huấn Cao không chỉ là một nghệ sĩ tài năng mà còn là một anh hùng với nhân cách cao đẹp và thiên lương trong sáng. Là một nghệ sĩ thư pháp xuất sắc, những con chữ của Huấn Cao là báu vật đối với nhiều người. Suốt đời, Huấn Cao chỉ tặng chữ cho ba người. Ông không bị cám dỗ bởi tiền bạc hay quyền uy, chỉ trân trọng tình tri âm tri kỷ. Khi hiểu được lòng tri ân của quản ngục, Huấn Cao không chỉ tặng chữ mà còn mỉm cười mãn nguyện. Trong thế giới ngục tù tối tăm, bẩn thỉu, việc tìm thấy một tấm lòng trong sáng là điều vô cùng quý giá. Dù sẵn lòng tặng chữ, Huấn Cao vẫn day dứt về việc suýt phụ lòng tri kỷ. Hành động ăn năn và hối hận trước những sai lầm chỉ mình mình biết là dấu hiệu của những nhân cách cao đẹp.
Kết thúc truyện “Chữ người tử tù” là cảnh cho chữ – một cảnh tượng chưa từng có. Cảnh cho chữ không chỉ nổi bật các nhân vật mà còn làm nổi bật chủ đề của tác phẩm. Nguyễn Tuân đã thành công trong việc xây dựng hình tượng Huấn Cao và cảnh cho chữ, làm nổi bật cái đẹp kỳ diệu của nhân vật. “Chữ người tử tù” sẽ mãi mãi là dấu son trong tâm hồn người đọc, không bao giờ phai nhạt.
10. Bài viết, đoạn văn nêu cảm nhận của em về nhân vật Huấn Cao - mẫu 3
Truyện “Chữ người tử tù” xoay quanh nhân vật Huấn Cao, một kẻ đứng đầu nhóm phản loạn dám chống lại triều đình. Huấn Cao xuất hiện ngay từ đầu với hình ảnh một người tử tù, cổ đeo gông, nhưng lại sở hữu tài năng viết chữ đẹp nổi tiếng khắp vùng. Với khả năng vượt ngục điêu luyện và nghệ thuật viết chữ Hán nhanh nhẹn, đẹp mắt, Huấn Cao đã khiến viên quản ngục không ngừng khao khát có được chữ của ông. Dù là tử tù, Huấn Cao vẫn thể hiện khí phách hiên ngang và nghĩa khí của mình qua những hành động như rỗ gông, khinh thường bọn lính quản ngục và sự tôn trọng tiền bạc và quyền lực. Ông không hề lo lắng khi đối mặt với viên quản ngục, thản nhiên nhận rượu thịt từ tay quản ngục mà không chút suy nghĩ. Ngoài tài năng uyên bác, Huấn Cao còn thể hiện thiên lương trong sáng, điều này đã khiến nhiều người ngưỡng mộ ông. Nhân cách của ông cũng được đánh giá qua cách nhìn nhận và đánh giá khả năng của viên quản ngục. Là người yêu cái đẹp và trân trọng những người yêu cái đẹp, nhân vật Huấn Cao giúp người đọc hiểu thêm về sự tài hoa, uyên bác và niềm đam mê cái đẹp. Tác phẩm xứng đáng là một áng văn chương vang bóng một thời và sẽ mãi mãi vang bóng trong lòng người đọc.