1. Bài viết miêu tả dòng sông quê hương số 4
Quê tôi nằm kề bên dòng sông Thương hiền hòa, đúng như cái tên của nó. Làng tôi dù nghèo và vất vả nhưng bao đời nay vẫn giữ được vẻ yên bình và thơ mộng. Tôi nhớ những ngày dài say mê trên cánh đồng xanh mướt của ngô và lúa, nhưng điều đọng lại sâu sắc nhất trong ký ức tuổi thơ tôi chính là vẻ đẹp của dòng Thương.
Sông Thương không ồn ào như những con sông khác. Mỗi sáng, khi mặt trời cùng tiếng gõ cửa của chú trống choai đánh thức mọi nhà, tôi lại lên bờ đê để ngắm dòng sông uốn lượn nhẹ nhàng. Những gợn sóng nhỏ lăn tăn đuổi nhau không biết là theo gió nhẹ hay tia nắng mặt trời. Gió từ sông thổi lên mát rượi, làm tung mấy lọn tóc vàng hoe trên trán nhỏ xíu của tôi. Cảm giác ấy, dù nhỏ bé nhưng thật ngây ngất, và mỗi khi tưởng tượng lại, tôi vẫn cảm thấy xao xuyến như ngày nào!
Dòng sông rực rỡ khi mặt trời lên cao. Lúc đó, dòng sông như được phủ một lớp thủy tinh sáng bóng. Khi còn nhỏ, tôi thường hỏi mẹ về những bông hoa thủy tinh lung linh nhiều màu sắc ấy. Mẹ bảo: 'Đó là những bông hoa nắng, trời ban cho non nước nơi đây”. Sau này tôi mới hiểu đó không chỉ là vẻ đẹp của sông quê mình, nhưng đó vẫn là một kỷ niệm tuổi thơ sâu sắc!
Những ngày trời trong xanh và nắng vàng rực rỡ, tôi có thể quan sát hai bên bờ sông. Ở đó, những bãi cỏ xanh mướt hòa quyện với các khóm hoa trắng muốt trên mặt nước trong vắt. Cảnh sắc dòng sông lúc đó khiến tôi và bạn bè thích thú vô cùng. Sông Thương đẹp và quyến rũ, nhưng chúng tôi và người dân quê tôi còn mang ơn sông rất nhiều. Sông cung cấp tôm cá cho làng tôi bao thế hệ khôn lớn rồi đi xa, lại mang phù sa cho cây cối, cánh đồng và mùa màng bội thu.
Mỗi mùa lũ dâng lên rồi rút, dòng Thương lại trải thảm phù sa trắng lên các cánh đồng ngoài làng. Dòng sông âm thầm góp phần vào mùa màng no ấm của làng tôi. Đối với tôi và các trẻ con trong xóm, dòng sông còn là dấu ấn khó quên của những trưa hè oi ả, khi ngụp lặn trong làn nước mát lạnh, hay những đêm trăng cùng nhau vui đùa với các trò chơi thú vị. Những hình ảnh đẹp của dòng sông đã tạo nên một phần trong trẻo của tuổi thơ tôi.
Dòng sông là bạn của bao người, và mãi gắn bó với tuổi thơ tôi. Vì thế, không có gì lạ khi nó trở thành một 'mảnh hồn làng' trong trái tim của những người dân quê yêu mến như tôi.
2. Bài viết miêu tả dòng sông quê hương số 5
Con người trưởng thành từ quê hương, nơi gắn bó sâu sắc nhất với chúng ta trong những năm tháng đầu đời. Đối với tôi, quê hương luôn ở trong trái tim với bao kỷ niệm, đặc biệt là hình ảnh con sông Tiền bình yên.
Dòng sông Tiền quanh co, chảy dài quanh xóm làng, là nguồn nước chính cho cuộc sống hàng ngày của làng quê. Nước sông trong veo như một tấm gương lớn phản chiếu bầu trời xanh. Sáng sớm, mặt nước lặng yên như tấm gương phẳng lặng; trưa đến, khi mặt trời lên cao, tia nắng chiếu xuống làm mặt nước lấp lánh như dát vàng. Vào ban đêm, sông hòa vào không gian, nhuộm ánh sáng của trăng tròn trên bầu trời, ông trăng in bóng xuống mặt nước lặng lẽ.
Hai bên bờ sông, những hàng tre và liễu nghiêng mình như các thiếu nữ làm duyên. Thỉnh thoảng, gió nhẹ làm rơi lá xuống mặt nước, trôi nhẹ như những chiếc thuyền nhỏ. Chiều đến, chim én lượn qua, mặt nước bỗng gợn sóng nhẹ, những con sóng nhỏ đuổi nhau, vỗ về bờ.
Dòng sông Tiền đã từ lâu là nguồn nước chính cho các cánh đồng, giúp nông dân có mùa màng bội thu. Thỉnh thoảng, thuyền bè qua lại để đánh bắt cá và tôm đầy ắp. Hằng ngày, các bà, các mẹ ra bờ sông giặt giũ, nấu cơm. Đây cũng là nơi lý tưởng cho trẻ con vui đùa, tận hưởng gió mát và không khí trong lành bên dòng sông yên bình.
Dòng sông không chỉ là một con sông, mà còn là người bạn tri kỷ của làng quê tôi. Nó cung cấp phần lớn cuộc sống của dân làng, nuôi dưỡng bao thế hệ, và gắn bó với làng quê qua các thời kỳ. Nhịp sống có thể thay đổi, nhưng dòng sông mãi vĩnh cửu như một chân lý.
Giờ đây, dòng sông vẫn tiếp tục chảy để nuôi dưỡng các thế hệ tiếp theo. Dù xa quê đã lâu, dòng sông Tiền thân thương vẫn luôn hiện diện trong trái tim tôi, như một kỷ niệm tươi đẹp của tuổi thơ và nguồn cội của trái tim này.
3. Bài viết miêu tả dòng sông quê hương số 6
“Quê hương tôi có dòng sông xanh ngắt
Nước trong veo phản chiếu bóng những hàng tre”
Mỗi khi đọc lại những câu thơ này, tôi lại cảm thấy bồi hồi, xúc động vì hình ảnh dòng sông quê hương. Dòng sông trong thơ của Tế Hanh không chỉ là dòng sông của riêng ông mà đã trở thành dòng sông của mọi người, gắn bó với những xóm làng bình yên trên mảnh đất Việt Nam.
Dòng sông chảy qua làng tôi là một nhánh nhỏ của sông Hồng. Nó uốn lượn qua các xóm làng, cánh đồng bao la và núi đồi xanh tươi. Khi đến làng tôi, dòng sông như lắng đọng trước vẻ đẹp thanh bình của miền quê. Hai bên bờ là những hàng tre xanh tươi, vươn cao như muốn chạm tới mây trời. Tôi cảm giác những cây tre như những thiếu nữ duyên dáng, ngắm nhìn chính mình trong mặt nước.
Phía xa là những cánh đồng lúa bát ngát, không thấy điểm cuối. Dòng sông cung cấp phù sa và nước ngọt như dòng sữa mẹ cho cánh đồng, giúp lúa phát triển tươi tốt. Bờ sông cũng là nơi lý tưởng cho những chú trâu nghỉ ngơi và gặm cỏ. Những thảm cỏ xanh là chỗ cho trẻ con vui đùa, chơi những trò như rồng rắn lên mây, mèo đuổi chuột.
Chơi đùa chán, chúng tôi nằm dài trên cỏ, ngắm mây trời và dòng sông trôi chầm chậm. Mỗi mùa, dòng sông lại thay đổi vẻ đẹp. Mùa xuân, nước trong vắt như có thể nhìn thấy đáy, như một bà mẹ hiền từ che chở cho xóm làng. Mùa hè, nước sông dâng cao, đỏ ngầu như màu gạch và chảy xiết hơn bình thường.
Dòng sông ấy gắn liền với bao kỷ niệm đẹp của tuổi thơ tôi. Những buổi chiều cùng bạn bè tắm mát, tiếng cười vang cả khúc sông. Những giỏ cá, tôm là chiến lợi phẩm của chúng tôi. Những buổi trưa ngóng mẹ từ chợ bên kia sông trở về, mong được mẹ mua quà bánh, dù chỉ là bánh đa rắc vừng hay vài quả cam.
Dòng sông quê hương luôn sống mãi trong tâm trí tôi, là nỗi nhớ khôn nguôi của những người xa quê. Dòng sông gắn liền với tuổi thơ và là hiện thân của quê hương yêu dấu.
4. Bài viết miêu tả dòng sông quê hương số 7
Nơi em sống có biết bao cảnh đẹp mà ai xa quê cũng nhớ. Nhưng ấn tượng nhất với em là hình ảnh dòng sông quê hương.
Em không rõ dòng sông bắt nguồn từ đâu, nhưng khi chảy qua làng em, nó uốn khúc và kéo dài về phía chân trời. Lòng sông sâu và rộng, chỗ rộng nhất khi qua làng em khoảng 300 - 400 mét. Dọc hai bên bờ là hàng tre xanh cao vút, phản chiếu bóng xuống nước trong xanh.
Sáng sớm, những tia nắng xuyên qua hàng tre và chiếu xuống mặt sông, tạo nên những lớp sóng nhỏ lăn tăn, làm cho buổi sáng tĩnh lặng bỗng sống động. Lúc này, dân làng ra sông gánh nước, tiếng cười đùa vang khắp nơi. Trên mặt sông, những chiếc thuyền nhỏ thả lưới hối hả, mong có được mẻ cá đầy. Dòng sông lúc này thật hiền hòa và ấm áp.
Chiều, khi hoàng hôn tắt, những tia nắng cuối ngày rọi lên mặt sông tạo nên một bức tranh đẹp. Ban đêm, khi trăng tròn vắt qua ngọn tre, soi bóng xuống sông, mặt nước lấp lánh như dát bạc. Chúng em ra sông ngồi hóng mát, trò chuyện trong không gian yên tĩnh, nghe tiếng thì thầm của hàng tre và sóng vỗ bờ.
Em cảm thấy tâm hồn thư thái hơn sau những giờ học căng thẳng. Nhớ những trưa hè nóng bức, em và các bạn tắm sông, tiếng đùa giỡn vang dội. Dòng nước mát lạnh xua tan mệt mỏi. Có lẽ vì thế dòng sông trở thành người bạn thân thiết với em, nơi em tâm sự mọi vui buồn.
Dòng sông hiền hòa, nhưng những ngày lũ, nó trở nên dữ dội với dòng nước đỏ ngầu và sóng cuồn cuộn. Trên bờ, tre oằn mình như muốn đẩy nước chảy nhanh để tránh ngập lụt. Sau mỗi đợt lũ, ruộng đồng lại được bồi đắp phù sa, lúa xanh hơn và cây cối phát triển tốt.
5. Bài văn tả dòng sông quê hương số 8
Dòng sông Trà Giang uốn lượn qua làng em, đã trở thành người bạn thân thiết, gắn bó không rời. Sông như một người bạn đồng hành cùng em qua mọi mùa vụ.
Suốt cả năm, dòng nước sông thay đổi nhưng luôn giữ được màu phù sa đặc trưng. Lòng sông rộng lớn và nước luôn xanh ngắt.
Vào buổi sáng, khi mặt trời mới thức dậy, ánh sáng hồng rạng rỡ chiếu xuống mặt sông, tạo nên một vẻ đẹp trong trẻo và tĩnh lặng. Nắng sớm làm cho mặt sông như được khoác lên lớp áo lụa đào lấp lánh. Hai bên bờ, hàng tre xanh mướt nghiêng mình nhìn xuống dòng nước hồng, trong khi những chú chim líu lo đón chào ngày mới.
Vào buổi trưa, dòng sông trở nên hiền hòa và dịu mát với màu áo the xanh. Mặt sông như một tấm gương khổng lồ, phản chiếu những đám mây trắng trôi lơ lửng. Chiều đến, sông như một thiếu nữ xinh đẹp, phản chiếu ánh hoàng hôn rực rỡ, rồi biến đổi thành chiếc áo vàng óng ánh kiêu sa. Em thường tự hỏi: “Sông ơi, nguồn cội của vẻ đẹp này là gì?”. Dòng sông chỉ cười nhẹ nhàng và tiếp tục lặng lẽ trôi về biển cả.
Trên mặt sông mênh mông, những bè tre nhẹ nhàng trôi theo dòng nước, thỉnh thoảng có vài nhánh lục bình trôi dạt không định hướng. Vào ban đêm, mặt sông chuyển sang màu tím huyền bí, ánh sáng mờ ảo của đèn chiếu xuống làm nước sông lấp lánh.
Sông trở nên đẹp hơn bao giờ hết khi ánh trăng vàng rực rỡ xuất hiện. Trăng lơ lửng giữa không gian tĩnh lặng, cùng dòng sông êm đềm và phản chiếu muôn ngàn ánh sao đêm. Cảnh sắc như một bức tranh tuyệt mỹ. Âm thanh duy nhất là tiếng kéo lưới của ngư dân trở về bờ.
Ôi, con sông quê em! Dù là mùa mưa hay mùa khô, sông vẫn luôn đẹp và lôi cuốn trong trái tim em. Sông đã đồng hành cùng người dân trong những lúc khó khăn, và giờ đây sông còn thêm phần duyên dáng, làm cho phong cảnh quê hương thêm phần thơ mộng. Sông ôm ấp làng xóm, ruộng đồng, đem lại sự màu mỡ cho cây cối và làm xanh mướt các cánh đồng. Sông là người bạn đồng hành của những tâm hồn bé nhỏ. Em yêu quý sông và hy vọng mọi người sẽ luôn gìn giữ vẻ đẹp của dòng sông này.
6. Bài văn tả dòng sông quê hương số 9
Tuổi thơ của mỗi người đều có ít nhiều hình ảnh về một dòng sông. Dù dòng sông ấy đã qua hay đang chảy, những kỉ niệm về nó vẫn vĩnh viễn sống trong tâm trí. Em cũng có một dòng sông như thế: con sông Hồng quê hương em.
Ngày xưa, ông em thường dặn dò không được chơi gần bờ sông, nhưng những trò chơi hấp dẫn vào những buổi trưa hè cùng lũ bạn đã khiến em quên mất lời dặn của ông. Lũ trẻ tụ tập bên bờ sông, lấy cát xây lâu đài, trong khi con sông Hồng hiền hòa bồi đắp phù sa cho vùng đất ven sông, làm cho đất đai thêm màu mỡ. Con sông bắt nguồn từ vùng núi của Trung Quốc, chảy qua một chặng đường dài rồi đến quê em, nước sông đục ngầu màu phù sa, mang nặng tình cảm và nghĩa vụ.
Nhìn từ cầu Thăng Long xuống, con sông như những lớp sóng cuộn trào trên lưng con trâu đang làm việc chăm chỉ trên cánh đồng. Đôi khi, sông nổi giận, nước dâng cao tràn qua bãi bồi cát, cuốn đi những ốc đảo xanh, đồng cải hoa vàng… phải đợi đến khi sông nguôi giận, mọi thứ mới trở lại xanh tươi.
Nhìn từ xa, con sông như một dải lụa hồng uốn lượn qua những rặng tre xanh và bờ cát xám, chảy mãi về hướng chân trời, nơi có thể có những vùng đất và con người đang chờ đợi. Dòng sông tiếp tục trôi đi, kết thêm bạn mới, và người ta gửi vào sông những kỉ niệm vui buồn.
Dòng nước chảy như thời gian trôi qua, mang đi những câu chuyện để người ta nhớ mãi, yêu thương và không bao giờ trách móc. Sông vẫn hiền hòa chảy mãi. Em sẽ mang theo trong hành trang cuộc đời hình ảnh dòng sông quê hương, không chỉ là của riêng em mà còn là người bạn lớn của nhiều người hôm nay và mai sau.
7. Bài văn tả dòng sông quê hương số 10
Đã từ lâu em chưa về quê, nhưng mùa hè vừa rồi, bố mẹ đã tặng em một chuyến trở lại quê nội. Ở đó có vô vàn cảnh đẹp, nhưng hình ảnh dòng sông quê hương luôn in sâu trong tâm trí em.
Sáng hôm ấy, em dậy sớm, ăn sáng rồi ra bến xe về quê. Dọc đường, em được chiêm ngưỡng biết bao cảnh đẹp mới lạ. Trong lòng em hồi hộp và háo hức mong chờ xe lăn bánh nhanh để về quê. Khi bước xuống xe, mùi lúa chín ngọt ngào như đưa em vào một thế giới cổ tích, cảm giác như đang trở về với tình quê không đâu sánh được. Cùng với đó là tiếng nước sông chảy êm đềm, tạo nên một bức tranh hoàn hảo.
Dòng sông quê nội như làn hơi thở của cánh đồng, bao quanh quê hương em, cung cấp nước cho đồng ruộng, là tiếng nhạc du dương trong mùa vụ, và là tiếng ru trẻ thơ vào mỗi buổi trưa hè. Em không thể quên những kỉ niệm thời thơ ấu như cùng anh bắt cá, tắm sông, tổ chức đua trâu hay các trò chơi khác.
Những buổi sáng sớm, dòng sông trở nên thơ mộng với lớp sương mờ bao phủ, những cành trúc, cây liễu rủ xuống, hay cây đa cổ thụ in bóng trên mặt nước. Cảnh đẹp như một bức tranh sơn mài do một nghệ nhân tài ba vẽ nên. Nước sông lững lờ trôi như vẫy chào ngày mới. Vào buổi trưa hè, dòng sông hòa nhịp với làn gió nhẹ mang hơi mát vào làng, làm cho cái nắng trở nên dịu dàng hơn. Mọi người thường nghỉ trưa dưới những hàng cây rợp bóng cạnh sông.
Chiều chiều, mọi người nô nức ra sông tắm rửa, nghỉ ngơi, trò chuyện hoặc lên thuyền câu cá, cắt vó, vớt bèo trôi. Em và các bạn thường ra sông vớt rác, giúp sông sạch đẹp hơn. Chúng em đang cố gắng làm những việc nhỏ để giữ gìn dòng sông, hy vọng rằng mọi người sẽ nhận thức được việc xả rác vào sông là sai, để dòng sông luôn mát lạnh và là người bạn của làng quê.
Dòng sông ơi, dù lớn lên em sẽ không bao giờ quên sông, sông là người bạn gắn bó với tuổi thơ và kỉ niệm của em. Dù giờ đây em đã xa sông, nhưng hình ảnh sông và con người nơi này sẽ mãi ở trong trái tim em. Mong rằng sông luôn đẹp và xanh mãi nhé.
8. Bài văn tả dòng sông quê hương số 1
Mỗi người đều có một quê hương, và mỗi quê hương đều mang những kỷ niệm không thể quên. Đối với tôi, hình ảnh dòng sông Đào yêu quý gắn bó với tuổi thơ tôi là điều không thể xóa nhòa.
Dòng sông Đào, một nhánh của sông Hồng rộng lớn, chảy qua quê hương tôi từ bao đời nay. Từ khi tôi sinh ra, dòng sông đã luôn hiện hữu, yên bình và hiền hòa. Nó uốn lượn qua các xóm làng, ngày ngày bồi đắp phù sa, như một dải lụa đào vắt quanh làng quê.
Mặt nước lúc nào cũng phẳng lặng, phản chiếu bầu trời xanh trong với những đám mây trắng. Hai bên bờ, hàng tre và liễu xanh mướt, như những nàng thiếu nữ chải tóc, tạo nên cảnh sắc duyên dáng.
Khi có gió nhẹ, mặt nước nhấp nhô những gợn sóng, lá rơi bay bổng rồi nhẹ nhàng lướt trên mặt sông, như những con thuyền nhỏ. Dòng sông Đào quấn quanh xóm, như người mẹ hiền, cung cấp nước cho cánh đồng, ruộng rau, và nguồn thủy sản quý giá, cũng như nước sinh hoạt.
Nơi đây cũng gắn bó với nhiều kỷ niệm thời thơ ấu của tôi. Những buổi chiều, bọn trẻ tụ tập bên bờ sông, chơi đùa vui vẻ. Dòng sông như người bạn hiền hòa, chứng kiến chúng tôi vui chơi, mặt nước in bóng những nụ cười rạng rỡ. Vào buổi tối, các bà, các mẹ thường ra bờ sông giặt giũ và trò chuyện, ánh trăng sáng rực rỡ như dát vàng mặt nước.
Khi mùa đánh cá đến, dòng sông tấp nập thuyền bè, những mẻ tôm cá đầy ắp như chiến lợi phẩm mà sông dành tặng cho người dân. Tôi đặc biệt yêu thích những lúc ngồi bên bờ sông, đưa chân xuống nước mát, đón gió trong lành, cảm nhận sự bình yên nơi đây.
Dòng sông luôn hiện diện như một chân lý, không chỉ là một dòng sông bình thường mà là người bạn tri kỷ trong cuộc sống của làng quê tôi. Dòng sông đã nuôi dưỡng nhiều thế hệ như tôi, vì thế nó là một phần không thể thiếu và đáng kính.
Tôi lớn lên bên dòng sông quê. Dù có đi đâu xa, hình ảnh sông Đào quê hương sẽ luôn ở lại trong tôi như một ký ức không thể phai mờ của tuổi thơ và nhịp đập của quê hương luôn sống trong trái tim tôi.
9. Bài văn tả dòng sông quê hương số 2
Người làng em mỗi khi xa quê, đều nhớ về con sông quê đầu tiên. Em cũng không ngoại lệ, yêu thương dòng sông quê hương vô cùng.
Con sông không rõ nguồn gốc từ các suối trên dãy Trường Sơn xanh biếc. Khi chảy qua làng em, sông êm đềm, dịu dàng, tạo cơ hội cho mọi người ngắm nhìn nước trong xanh. Chỗ rộng nhất của sông chỉ khoảng vài mét, như lặng lẽ trước vẻ đẹp của xóm làng, phản chiếu bóng mát từ hàng tre hai bên bờ.
Thỉnh thoảng, từ ngọn tre cao, một chú cò trắng như vôi nhìn thấy bóng mình trong đáy nước. Ngay giữa làng, con đường dẫn xuống bờ sông, nối với bến đò và con đường bên kia sông. Người dân đi qua bến đò đông đúc, và chúng em cũng hàng ngày qua đó đến trường. Sáng nào, dòng sông cũng nhộn nhịp vì những chuyến đò qua lại.
Mặt nước sông cuộn lên những lớp sóng nhỏ, lăn tăn, tạo âm thanh nhẹ nhàng trong buổi sáng. Trên nền xanh của nước sông và lá tre, nổi lên màu trắng của áo học trò, vàng của cây ô rô và đỏ rực của khăn quàng thiếu niên. Tiếng nói chuyện vang vọng mãi đến đầu sông, tạo nên những ngày đẹp đẽ trên con sông.
Khi mưa lũ, con sông không còn êm đềm, nước đỏ phù sa, cuộn sóng vội vã chảy đi như muốn giải tỏa sức mạnh dư thừa. Trên bờ, những ngọn tre oằn mình như thúc giục dòng nước chảy nhanh hơn. Những ngày mưa, việc qua đò đến lớp trở nên khó khăn. Mưa và gió làm chúng tôi ướt lạnh, con đò chậm chạp không đến bờ đúng nơi quy định.
Dù có những lúc khó khăn như thế, em vẫn yêu thương con sông quê bằng một tình yêu bền bỉ – tình yêu quê hương.
10. Bài văn mô tả dòng sông quê hương số 3
Đối với những đứa trẻ sinh ra và lớn lên ở quê, những kỷ niệm gắn bó với dòng sông là vô cùng quý giá. Tôi cũng nằm trong số đó. Một trong những ký ức sâu sắc nhất của tôi về dòng sông chính là cảnh chiều muộn trên sông.
Vào những buổi chiều hè, dòng sông quê tôi đông đúc lạ thường. Khi lũ trẻ chúng tôi được nghỉ học, chúng tôi thường kéo nhau ra bờ sông để chơi đùa. Chúng tôi nghịch cát, xây thành, ném cát trêu nhau. Những hôm sông cạn, chúng tôi đi bắt trai, mò dưới những viên đá lớn để tìm những con trai to. Chúng tôi còn hào hứng đoán xem con nào to nhất sẽ có ngọc.
Có những ngày chiều, chúng tôi cũng rủ nhau ra sông để tắm. Dòng sông ôm chúng tôi vào lòng một cách dịu dàng như người mẹ ôm con. Nước sông mát rượi, trong veo như đã được lọc qua một cái bể lớn. Nhưng ấn tượng nhất với tôi là những buổi chiều hoàng hôn. Khi ánh hoàng hôn bắt đầu buông xuống, bầu trời chuyển sang màu đỏ cam và dòng sông cũng nhuốm màu tương tự. Chúng tôi thường gọi đó là dòng sông máu.
Chúng tôi mỗi người chọn cho mình một chỗ ngồi để ngắm nhìn dòng sông. Những cơn gió nhẹ thổi qua làm mặt sông lăn tăn gợn sóng thật đẹp. Ánh hoàng hôn làm lộ rõ những chiếc ca nô trở về bến sau một ngày làm việc. Dòng sông mệt mỏi đón nhận những con sóng nhỏ từ những chiếc thuyền. Tiếng ca nô mỗi lúc một gần và cuối cùng cũng cập bến, nằm yên trên bến. Đó là thời điểm những người đi mò trai, mò ốc trở về.
Tiếng cười nói vui vẻ của mọi người hỏi han nhau về thu hoạch trong ngày làm cho khung cảnh trở nên sống động. Những tiếng cười dần tắt, để lại sự yên tĩnh. Các đàn cá vội vã bơi nhanh, làm mặt nước xao động. Buổi tối cũng thật đẹp, đặc biệt là những đêm trăng sáng. Trăng sáng như chiếc đĩa vàng chiếu ánh sáng xuống dòng sông. Dòng sông lấp lánh dưới ánh trăng, gió thổi lồng lộng mát mẻ.
Dòng sông đối với tôi như một người bạn hiền hòa, không lộng lẫy nhưng luôn đem lại niềm vui. Dù có đi đâu xa, tôi không bao giờ quên được nơi gắn bó với tuổi thơ mình.