1. Phân tích chi tiết tác phẩm 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - Mẫu 4
Ông lão đánh cá và con cá vàng của Puskin là một tác phẩm lấy cảm hứng từ các truyện dân gian của Nga và Đức. Bên cạnh việc giữ nguyên các yếu tố truyền thống, tác giả đã thể hiện nhiều sáng tạo nghệ thuật, làm cho câu chuyện trở nên hấp dẫn và chứa đựng nhiều bài học triết lý quý giá về cuộc sống.
Truyện kể về một cặp vợ chồng nghèo sống trong một túp lều cũ kỹ bên bờ biển, kiếm sống nhờ nghề đánh cá. Một ngày, ông lão bắt được một con cá vàng và từ đó, hàng loạt sự kiện xảy ra đã làm lộ rõ bản chất của hai nhân vật chính.
Khi bắt được cá vàng, ông lão đã đồng ý thả cá và nói: “Trời phù hộ cho ngươi! Ngươi hãy trở về biển khơi và vùng vẫy. Ta không đòi hỏi gì cả.” Nếu là người khác, có thể đã lợi dụng cơ hội để yêu cầu tiền bạc hay tài sản, nhưng ông lão thì không màng đến. Tấm lòng nhân hậu của ông thể hiện qua hành động và lời nói, cho thấy ông là người hiền lành và tốt bụng.
Ông lão đã kể cho vợ về sự việc, nhưng bà vợ lập tức trách mắng: “Người ngu! Sao không yêu cầu con cá đền bù gì? Ít nhất cũng nên đòi một cái máng cho lợn ăn!” Đòi hỏi của bà rất thực tế, nên cá vàng vui vẻ chấp nhận. Tuy nhiên, khi bà nhận được chiếc máng, bà lại cảm thấy cá vàng có thể đáp ứng những yêu cầu cao hơn. Lòng tham của bà trỗi dậy, và bà yêu cầu ông lão phải đòi một ngôi nhà rộng. Ông lão lặng lẽ ra biển để cầu cứu, và cá vàng đã ân cần đáp ứng yêu cầu của bà vợ.
Nhưng khi nhận được ngôi nhà rộng, bà vợ không ngừng lại, bà tiếp tục yêu cầu ông lão xin cá vàng cho mình trở thành nhất phẩm phu nhân, một địa vị quyền quý. Cá vàng vẫn đáp ứng yêu cầu, nhưng lòng tham của bà không có giới hạn. Khi yêu cầu cuối cùng của bà là trở thành nữ hoàng, cá vàng đã không thể đáp ứng và rời bỏ. Ông lão trở về nhà, chỉ còn thấy túp lều cũ kỹ và vợ mình ngồi bên chiếc máng lợn như trước đây.
Lòng tham vô đáy của bà vợ đã bị trừng phạt xứng đáng. Bà không chỉ phụ bạc chồng mà còn phụ bạc lòng tốt của cá vàng, dù cá vàng đã luôn đáp ứng mọi yêu cầu của bà. Kết quả là bà mất hết mọi thứ: tình cảm, tài sản, danh vọng, và quyền lực. Đây là sự trừng phạt thích đáng cho lòng tham vô độ.
Ông lão, mặc dù hiền lành và không tham lam, lại là một người chồng quá nhút nhát, không dám phản kháng. Ông chỉ tuân theo mệnh lệnh của vợ mà không hề cãi lại. Puskin đã khéo léo xây dựng hình ảnh ông lão để cảnh tỉnh người dân về sự áp bức khi quá nhún nhường.
Puskin đã kết hợp hài hòa giữa yếu tố hiện thực và kỳ ảo, sắp xếp các chi tiết tăng tiến (lòng tham của bà vợ) và kết thúc phù hợp. Ông dựng lên hai tuyến nhân vật đối lập: ông lão đại diện cho sự hiền lành và bà vợ đại diện cho sự tham lam. Sự kết hợp này làm nổi bật giá trị của tác phẩm.
Ông lão đánh cá và con cá vàng là một tác phẩm xuất sắc của Puskin, với nghệ thuật tăng tiến và tương phản, làm nổi bật giá trị nội dung và tư tưởng của câu chuyện. Tác phẩm ngợi ca lòng nhân ái và dạy bài học về sự tham lam và bội bạc.
2. Bài viết cảm nhận về truyện 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - mẫu 1
Truyện kể về một ông lão đánh cá nghèo ra biển, lần đầu kéo lưới, ông chỉ vớt được bùn, lần thứ hai, ông chỉ kéo được rong biển. Mãi đến lần thứ ba, ông mới vớt được một con cá vàng. Con cá này van xin, hứa sẽ báo đáp ông lão, vì thế ông thả cá đi. Mụ vợ biết chuyện, quở trách ông lão và bắt ông đi biển năm lần để đòi cá vàng đáp lễ. Mụ yêu cầu những thứ ngày càng lớn hơn: lần đầu, mụ muốn một máng lợn mới; lần thứ hai, một ngôi nhà rộng hơn; lần thứ ba, mụ yêu cầu được làm nhất phẩm phu nhân; lần thứ tư, mụ muốn trở thành nữ hoàng; và lần thứ năm, mụ muốn làm Long Vương để có cá vàng phục vụ. Cá vàng, sau nhiều lần đáp ứng yêu cầu của mụ, đã tức giận và lấy lại tất cả những gì đã cho. Ông lão trở về nhà và thấy mụ vợ đang ngồi bên cạnh máng lợn bị vỡ và túp lều cũ kỹ như trước.
Truyện chỉ trích thói tham lam của mụ vợ. Từ một yêu cầu thiết thực, mụ dần đòi hỏi ngày càng cao, từ một người nghèo khổ đến làm nhất phẩm phu nhân rồi nữ hoàng. Dù đã ở vị trí rất cao, mụ vẫn không hài lòng và muốn làm Long Vương. Kết quả của lòng tham không đáy là việc mụ mất tất cả và trở về cuộc sống nghèo khổ trước đây.
Hơn nữa, mụ còn là người phụ bạc, khi có quyền lực và tiền tài, mụ quay lưng lại với chồng - người đã mang lại mọi thứ cho mình. Chồng mụ, dù tốt bụng, lại nhu nhược, không biết khuyên vợ mà chỉ biết nhẫn nhục làm theo.
Cuối cùng, cả kẻ tham lam và người nhu nhược đều chẳng còn gì. Tài sản và thành công chỉ thuộc về những ai tự tạo ra, còn những thứ đến từ ban phát cuối cùng cũng sẽ tiêu tan.
3. Bài viết cảm nhận về truyện 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - mẫu 2
Ông lão đánh cá và con cá vàng là một câu chuyện cổ tích Nga được A. Pushkin kể lại qua 205 câu thơ bằng tiếng Nga, sau đó được dịch sang tiếng Việt bởi Vũ Đình Liêm và Lê Trí Viễn từ bản tiếng Pháp. Người dịch đã giữ nguyên sự mộc mạc, giản dị của thể loại cổ tích dân gian, đồng thời thể hiện sự tinh tế trong việc miêu tả và sắp xếp các tình tiết. Câu chuyện không chỉ cuốn hút người Nga mà còn được yêu thích bởi nhiều dân tộc khác trên thế giới.
Truyện sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật đặc trưng của cổ tích như sự lặp lại và sự tăng tiến của các tình huống, sự đối lập giữa các nhân vật, và sự xuất hiện của các yếu tố tưởng tượng, kỳ bí. 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' tôn vinh lòng biết ơn đối với những người nhân hậu và đưa ra bài học quan trọng cho những kẻ tham lam và bội bạc.
Cốt truyện đơn giản như sau: 'Ngày xưa, có hai vợ chồng người đánh cá sống rất nghèo. Một ngày, ông lão bắt được một con cá vàng. Cá vàng van xin ông thả ra và hứa sẽ đáp ứng mọi yêu cầu. Mụ vợ tham lam buộc ông lão phải thực hiện những yêu cầu của mụ. Mụ muốn làm Long Vương để bắt cá phục vụ. Cá vàng nổi giận và trả lại ông lão cuộc sống nghèo khó như trước.'
Truyện có ba nhân vật chính: ông lão đánh cá, mụ vợ và con cá vàng. Biển cả bao la là bối cảnh cho các nhân vật hoạt động. Trong truyện, ông lão năm lần ra biển để cầu xin cá vàng. Lần thứ nhất: biển lặng sóng. Lần thứ hai: biển nổi sóng xanh. Lần thứ ba: biển dậy sóng dữ dội. Lần thứ tư: biển sóng mù mịt. Lần thứ năm: cơn bão lớn làm biển nổi sóng ầm ầm.
Năm lần gọi cá vàng tương ứng với năm lần biến đổi của cảnh biển. Một bên là những yêu cầu ngày càng vô lý của mụ vợ, một bên là sự phản ứng mạnh mẽ của biển, phản ánh sự vô lý của các yêu cầu đó. Qua các lần lặp lại, tính cách các nhân vật và chủ đề của câu chuyện càng được làm nổi bật. Biển không chỉ là bối cảnh mà còn là một phần quan trọng trong diễn biến của câu chuyện, tượng trưng cho phản ứng của tự nhiên đối với tham lam và bội bạc.
Khi đọc câu chuyện, người ta cảm thấy thương xót ông lão vì ông là người hiền lành, tốt bụng nhưng phải chịu đựng mụ vợ độc ác. Ông lão thường xuyên bị mụ mắng chửi tàn tệ. Lần đầu, khi ông kể về cá vàng, mụ mắng như trẻ con: 'Đồ ngốc!…'. Lần thứ hai, dù ông làm theo, mụ vẫn quát: 'Đồ ngu!…'. Lần thứ ba, mụ mắng ông như tát nước vào mặt…
Ông lão không chỉ bị vợ sỉ nhục mà còn bị khinh rẻ và ngược đãi. Lần thứ ba, dù ông đã xin cá vàng cho mụ làm nhất phẩm phu nhân, ông vẫn bị mụ quát tháo và bắt dọn chuồng ngựa. Lần thứ tư, ông năn nỉ cá vàng để mụ trở thành nữ hoàng, nhưng mụ vẫn tàn nhẫn đuổi ông đi…
Ông lão từ địa vị chồng trở thành đầy tớ bị vợ hắt hủi, chỉ vì sự sợ hãi mù quáng của ông. Người đọc vừa thương ông lão hiền lành, vừa giận ông quá nhu nhược, luôn nghe theo vợ. Dù nhận ra sự tham lam và đòi hỏi vô lý của mụ vợ, ông lão vẫn không dám phản kháng, điều này thật đáng trách.
Chính sự nhu nhược đã khiến ông lão bị mụ vợ đối xử tồi tệ. Dù mụ ra yêu cầu ngày càng vô lý, ông lão vẫn chỉ biết van xin cá vàng: '- Giúp tôi với! Tôi sống sao đây?' Ông lão không biết bảo vệ bản thân. Trong dân gian có câu: Một sự nhịn là chín sự lành, nhưng nhịn nhục như ông lão là điều không nên.
Ông lão hiền lành, tử tế, đối lập với mụ vợ xấu xa. Chính vì thế, người đọc cảm thấy xót xa cho ông. Câu chuyện của ông lão đánh cá mang đến bài học về cách đối nhân xử thế. Sự nhẫn nhục có giới hạn. Mỗi người cần có bản lĩnh để bảo vệ phẩm giá của mình, không nên nhượng bộ trước những tham vọng thái quá của người khác.
Trong câu chuyện, mụ vợ là nhân vật phản diện, không phải chỉ đơn thuần là tính xấu mà là tính xấu hiện lên dưới hình dạng con người. Mụ có nhiều tính xấu, nổi bật nhất là tham lam và bội bạc, trong đó bội bạc còn đáng ghét hơn cả tham lam.
4. Bài viết cảm nhận về truyện 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - phiên bản 3
Truyện cổ tích 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' do A. Pu-skin (1799 – 1837) viết lại bằng 205 câu thơ, chuyển thể từ các truyện cổ tích Nga và Đức. Từ góc độ thi pháp, câu chuyện thể hiện rõ những yếu tố của truyện cổ tích truyền thống như cốt truyện, tính cách nhân vật, sự phát triển, xung đột và các yếu tố mở nút. A. Pu-skin không chỉ duy trì các yếu tố này mà còn thêm vào sự sáng tạo cá nhân của mình. Kết cấu của truyện được xây dựng theo mô hình kịch, bao gồm các giai đoạn: mở đầu, thắt nút, phát triển, đỉnh điểm và kết thúc.
Mở đầu truyện mô tả hoàn cảnh sống của vợ chồng ông lão đánh cá: Ngày xưa, có hai vợ chồng sống trong một túp lều tồi tàn ven biển. Ông lão đi thả lưới hàng ngày, còn bà vợ ở nhà kéo sợi. Mặc dù đoạn văn mở đầu chỉ với hai câu ngắn gọn, nhưng nó cung cấp nhiều thông tin quan trọng.
Về thời gian: “ngày xưa” là mô típ quen thuộc trong truyện cổ tích; về nhân vật: hai vợ chồng ông lão đánh cá; về không gian: ven biển; về công việc: ông lão thả lưới, bà vợ kéo sợi. Những chi tiết này là nền tảng quan trọng để câu chuyện phát triển theo quan niệm nghệ thuật về con người và cái nhìn thống nhất trong toàn bộ câu chuyện.
Thắt nút trong truyện là chi tiết ông lão bắt được con cá vàng, và cá hứa sẽ đền ơn nếu được thả. Sự hấp dẫn của tình tiết này nằm ở việc cá vàng có thể nói tiếng người và hứa sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của ông lão. Phần phát triển của câu chuyện bao gồm năm lần lặp lại: bà vợ đòi hỏi – ông lão nhờ cá giúp – cá vàng đáp ứng. Trong quá trình này, bốn yếu tố nhìn nghệ thuật có mối liên hệ chặt chẽ tạo nên tính kịch của câu chuyện: Một là, sự gia tăng của lòng tham vô hạn của bà vợ từ yêu cầu đơn giản đến những đòi hỏi cực đoan; Hai là, thái độ ngày càng xấu đi của bà vợ đối với ông lão và hành xử của ông; Ba là, thái độ của ông lão đối với cá vàng, luôn tôn trọng và cầu xin; Bốn là, thái độ của cá vàng và sự thay đổi của biển theo từng lần gặp gỡ.
Phần đỉnh điểm là khi bà vợ yêu cầu trở thành Long Vương, điều này đã làm cho mâu thuẫn đạt đến đỉnh điểm, không thể phát triển thêm. Kết thúc câu chuyện là khi mọi thứ trở lại như ban đầu, với ông lão và bà vợ trở lại cuộc sống nghèo khó như trước. Kết thúc này có tính giáo dục cao, với ba tuyến nhân vật: thần thoại, người lao động trung thực và kẻ tham lam. Tính kịch giữa ông lão và bà vợ phản ánh hai hệ giá trị đối lập: ông lão (hiền lành, trung thực) và bà vợ (tham lam, bội bạc).
Những đặc điểm của nhân vật ông lão và bà vợ phản ánh những phẩm chất cố hữu trong bản chất con người, tạo nên một xung đột sâu sắc và rộng lớn. Thi pháp ngôn từ thay đổi theo ngữ cảnh và hành vi con người, với sự sáng tạo của A. Pu-skin trong việc thể hiện tính cách nhân vật và trạng thái của biển như một nhân vật. Thi pháp không gian nghệ thuật nổi bật với sự thay đổi theo cảm xúc của tình tiết và thái độ người tiếp nhận, bao gồm không gian địa lý và tâm trạng, với các miền không gian của ông lão, bà vợ và cá vàng diễn biến theo sự tương tác giữa các nhân vật.
Việc xây dựng hình tượng và kết cấu truyện cùng không gian nghệ thuật đã tạo nên giá trị tư tưởng và thẩm mỹ cho câu chuyện. Những phẩm chất tốt của con người (qua nhân vật ông lão) được tôn vinh, trong khi những cái xấu (qua nhân vật bà vợ) bị trừng trị, thể hiện tính nhân văn của truyện trong việc ca ngợi cái đẹp và phê phán cái xấu.
5. Bài viết cảm nhận về câu chuyện 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - phiên bản 4
Puskin, một đại danh hài của Nga, để lại cho chúng ta một kho tàng tác phẩm phong phú, trong đó có câu chuyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng”. Tác phẩm này truyền tải thông điệp rằng những người sống với lòng nhân hậu sẽ được đền đáp xứng đáng, trong khi những kẻ tham lam sẽ nhận lấy hậu quả thích đáng.
Câu chuyện kể về hai vợ chồng sống trong nghèo khổ. Một ngày, ông lão đánh cá bắt được một con cá vàng, và cá cầu xin được thả với lời hứa sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của ông. Tuy nhiên, bà vợ tham lam yêu cầu ông lão phải đòi hỏi theo ý của mình. Sự tham lam của bà ta dẫn đến việc bà yêu cầu một lâu đài và cá phải phục vụ bà. Cuối cùng, cá vàng tức giận và trả lại bà vợ về cuộc sống nghèo khó như trước.
Ban đầu, ông lão là người nghèo nhưng lương thiện. Mặc dù ông phải làm việc chăm chỉ trong mưa nắng để kiếm sống, khi bắt được con cá vàng và cá cầu xin mạng sống, ông đã thả cá về biển dù biết rằng mình không thu hoạch được gì hôm đó. Điều này cho thấy lòng nhân hậu và bao dung của ông đối với một sinh vật nhỏ bé. Ngược lại, bà vợ của ông, khi biết chuyện, đã quát mắng ông và yêu cầu ông phải làm theo ý của bà. Ông lão cảm thấy mệt mỏi và đành phải đi nhờ cá vàng giúp đỡ theo yêu cầu của bà vợ.
Câu chuyện cho thấy ông lão hơi yếu đuối trước bà vợ. Ông không quyết đoán và chỉ biết nghe lời vợ. Dù không đồng ý với yêu cầu của bà, ông thiếu dũng cảm để chống lại bà. Ông lão là hình mẫu của một người nông dân hiền lành trong xã hội xưa, và sự lương thiện của ông càng nổi bật khi ông vui vẻ thả cá vàng về biển dù không nhận được gì. Bà vợ chỉ coi ông như một đầy tớ và không bao giờ biết ơn ông, luôn quát mắng và coi thường ông.
Kết thúc của câu chuyện, khi bà vợ phải trở về cuộc sống nghèo khó như trước, là một sự công bằng. Bà chưa từng biết đến sự sung sướng và khi mất hết mọi thứ, bà sẽ cảm thấy sự trừng phạt nặng nề. Cá vàng đã trừng phạt bà vì lòng tham và sự bội bạc, và điều này phản ánh sự công bằng trong việc đối xử với những kẻ tham lam và bội bạc.
Cá vàng là biểu tượng của lòng biết ơn và sự đền đáp. Khi ông lão thả cá về biển, cá vàng đã đáp ứng yêu cầu của ông. Con cá không chỉ là hình ảnh của lòng biết ơn mà còn là công cụ để trừng phạt những kẻ tham lam. Câu chuyện kết thúc với hình ảnh ông lão trở về cuộc sống bình thường và bà vợ mất hết những gì mình có, thể hiện rõ ràng ước muốn công lý của nhân dân. Câu chuyện này không chỉ là một truyện cổ tích mà còn phản ánh ước mơ về cuộc sống hạnh phúc và công bằng trong xã hội.
Tác phẩm này nhấn mạnh lòng biết ơn đối với những người tốt và là bài học cho những kẻ tham lam và bội bạc, thể hiện mong ước của nhân dân về công lý và sự công bằng trong cuộc sống.
6. Cảm nhận về câu chuyện 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - phiên bản 5
Câu chuyện dân gian là kho tàng văn học phong phú, đã thấm sâu vào tuổi thơ của bao thế hệ, mang đến những bài học quý giá về cuộc sống. Như ở Việt Nam, các câu chuyện cổ tích nước ngoài cũng chứa đựng những thông điệp sâu sắc. Tác phẩm “Ông lão đánh cá và con cá vàng” của nhà văn A. Pushkin là một ví dụ nổi bật, phản ánh cả những mặt tốt và xấu của cuộc sống, đồng thời giải thích về phần thưởng cho lòng nhân hậu và cái giá phải trả cho sự tham lam.
Hình ảnh ông lão trong câu chuyện nổi bật với sự nghèo khó nhưng lương thiện, chăm chỉ. Ở tuổi của ông, lẽ ra ông được nghỉ ngơi, vui vẻ bên gia đình, nhưng ông vẫn cần mẫn làm việc, và việc bắt được cá vàng đã không làm ông vui vẻ như mong đợi. Khi con cá vàng cầu xin được thả, ông đã làm theo, không đạt được kết quả gì trong ngày hôm đó, nhưng tâm hồn ông vẫn vô cùng phong phú, dù vật chất nghèo nàn.
Sự lương thiện của ông lão trái ngược với lòng tham của bà vợ, người không chỉ thô lỗ quát mắng mà còn yêu cầu ông lão phải đáp ứng tất cả những đòi hỏi của bà. Trong khi một người vợ nên tôn trọng và chăm sóc chồng mình, bà vợ này không chỉ không hiểu điều đó mà còn coi ông như người hầu. Ông lão, dù không đồng ý với yêu cầu của bà, vẫn phải nghe theo vì sự lương thiện của mình.
Khi bà vợ được thưởng những điều mình mong muốn nhưng cuối cùng phải trở lại cuộc sống nghèo khó như trước, đó là một sự trừng phạt xứng đáng. Với ông lão, việc trở lại cuộc sống cũ là điều tốt đẹp. Con cá vàng hiện lên như biểu tượng của lòng biết ơn và đền đáp, cho thấy rằng những người sống chân thành và không vụ lợi sẽ được đền đáp, còn những kẻ tham lam sẽ không bao giờ đạt được điều mình muốn. Câu chuyện mang đến bài học sâu sắc về sự công bằng và lòng nhân ái.
Câu chuyện này không chỉ chứa đựng nhiều tình tiết kì thú mà còn phản ánh ước mơ và khát vọng của nhân dân, là bài học quý giá từ thế hệ trước cho các thế hệ sau về cách sống và ứng xử trong cuộc sống.
7. Cảm nhận về câu chuyện 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - phiên bản 6
Câu chuyện “Ông lão đánh cá và con cá vàng” xoay quanh ba nhân vật chính, mỗi người đại diện cho những kiểu người khác nhau trong xã hội. Những đặc điểm và hành vi của họ là điểm chính tạo nên câu chuyện này.
Ông lão nghèo sống cùng một bà vợ tham lam và lười biếng. Trong một chuyến đi đánh cá, ông vô tình bắt được con cá vàng, mặc dù ngày hôm đó không thuận lợi. Con cá cầu xin được thả, và ông lão, với tấm lòng nhân hậu, đã thả cá đi dù hôm đó ông không có thu hoạch. Bà vợ, sau khi biết chuyện, đã yêu cầu ông lão phải làm theo ý bà, từ việc đòi cái máng lợn mới, nhà rộng, đến các đòi hỏi ngày càng kỳ quặc như muốn làm phu nhân cao quý nhất và yêu cầu cá vàng bắt Long Vương phục vụ bà. Sự tham lam của bà ngày càng vượt quá giới hạn, dẫn đến kết cục bà trở về cuộc sống nghèo khó, không còn quyền lực, chỉ còn căn lều rách nát và máng lợn cũ kỹ.
Tác giả sử dụng lặp đi lặp lại để nhấn mạnh thái độ của cá vàng qua các yêu cầu của bà vợ, làm nổi bật sự thái quá và không thể chấp nhận của bà. Sự tham lam và bội bạc đã khiến bà phải trả giá đắt. Ông lão, với tâm trạng vừa thương vừa giận, trở thành hình mẫu của sự nhu nhược, luôn phải chịu đựng sự yêu cầu của vợ mà không dám phản kháng. Con cá vàng đại diện cho công lý, phản ánh sự đáp trả đối với những kẻ tham lam và bội bạc, trong khi những người sống lương thiện và chân thành sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng.
Câu chuyện kết thúc với bài học cho những kẻ bội bạc, tham lam và ích kỷ. Chỉ những người sống hòa nhã và lương thiện mới có thể đạt được hạnh phúc và kết cục tốt đẹp.
8. Phân tích tác phẩm 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - mẫu 1
Tác phẩm “Ông lão đánh cá và con cá vàng” của nhà văn Pushkin, đại thi hào người Nga, là một minh chứng rõ nét cho quan niệm rằng cái thiện luôn được đền đáp xứng đáng, trong khi cái ác và lòng tham sẽ phải nhận hậu quả.
Câu chuyện xoay quanh hai vợ chồng sống trong cảnh nghèo khổ, ông lão ra biển mỗi ngày để đánh cá, trong khi mụ vợ thì không ngừng trách móc và yêu cầu ông làm đủ mọi việc mà không bao giờ hài lòng. Khi ông lão bắt được con cá vàng và thả nó đi vì lòng nhân hậu, con cá hứa sẽ đền đáp ông. Tuy nhiên, khi ông về kể chuyện cho mụ vợ, bà ta lập tức ra lệnh cho ông phải quay lại biển để xin con cá vàng một cái máng lợn mới.
Nhưng cái máng lợn mới vẫn không đủ để thỏa mãn lòng tham của mụ vợ. Bà ta lại yêu cầu ông lão xin một ngôi nhà mới, rồi lại đòi trở thành nhất phẩm phu nhân, rồi đến nữ hoàng, và cuối cùng là bắt con cá vàng phải hầu hạ bà ta. Lòng tham vô hạn của mụ không biết điểm dừng, dẫn đến việc bà ta cuối cùng mất hết mọi thứ và trở lại với cuộc sống cũ, trong căn lều tồi tàn và chiếc máng lợn sứt mẻ.
Ông lão, vốn dĩ là người nghèo nhưng rất lương thiện, không quản mưa gió để kiếm sống và luôn sẵn lòng giúp đỡ con cá vàng. Trái ngược với ông, mụ vợ chỉ biết đòi hỏi và không bao giờ cảm thấy đủ. Sự nhu nhược của ông lão khi không dám chống lại mụ vợ càng làm cho tình cảnh trở nên nghiêm trọng. Con cá vàng đại diện cho sự công bằng và lòng lương thiện, và sự trừng phạt mà mụ vợ nhận được là một bài học cho những ai tham lam và không biết điểm dừng.
Kết thúc câu chuyện là một bài học rõ ràng cho những kẻ tham lam, rằng nếu vượt quá giới hạn, con người có thể mất tất cả. Tác phẩm không chỉ tôn vinh những người sống lương thiện mà còn phê phán mạnh mẽ những kẻ chỉ biết lấy mà không biết cho.
9. Bài văn phân tích tác phẩm 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - mẫu 2
Ông lão đánh cá và con cá vàng là một kiệt tác nổi bật của Pushkin, một đại thi hào của nền văn học Nga và thế giới. Tác phẩm truyền tải thông điệp sâu sắc về sự thắng thế của cái thiện và hậu quả nghiêm khắc dành cho những kẻ ác độc và tham lam.
Câu chuyện kể về một cặp vợ chồng sống trong cảnh nghèo khổ. Ông lão hiền từ và chăm chỉ, trong khi mụ vợ lại là một kẻ tham lam không đáy, luôn chỉ trích và bắt ông lão làm đủ mọi việc. Một ngày, ông lão bắt được con cá vàng, và mặc dù cá vàng xin được thả và hứa sẽ đền đáp, ông vẫn quyết định thả cá mà không yêu cầu gì. Đây là minh chứng cho sự lương thiện và không tham vọng của ông lão. Tuy nhiên, khi về nhà, mụ vợ biết được liền nổi giận, chửi mắng ông và bắt ông phải ra biển xin một cái máng lợn mới từ con cá.
Nhưng cái máng lợn mới vẫn không đủ để làm vừa lòng mụ. Mụ tiếp tục yêu cầu ông lão xin con cá vàng cho mình một ngôi nhà mới, rồi đòi làm nhất phẩm phu nhân, và sau đó là nữ hoàng với yêu cầu con cá vàng phải hầu hạ mụ. Puskin đã khắc họa rõ nét hình ảnh của những kẻ tham lam vô độ qua nhân vật mụ vợ, và sự tham lam không biết điểm dừng đã khiến mụ phải trả giá đắt, trở lại cuộc sống nghèo khổ với cái máng lợn cũ nát.
Tuy nhiên, ít người chú ý đến khía cạnh hiền lành đến mức nhu nhược của ông lão. Dù ông có nhiều lần khuyên ngăn, ông vẫn không dám chống lại yêu cầu của mụ vợ, điều này đã góp phần khiến ông mãi sống trong cảnh nghèo và chịu đựng mụ vợ. Truyện này có nhiều điểm tương đồng với các câu chuyện cổ tích Việt Nam, với thông điệp rằng “ở hiền gặp lành” và những kẻ tham lam sẽ gặp quả báo. Tất cả những gì có được phải được làm ra từ chính sức lực của mình và cần biết ơn khi nhận được.
Puskin còn muốn nhấn mạnh một bài học khác: mọi thứ đều có giới hạn, khi con người vượt qua giới hạn đó, họ sẽ phải trả giá.
10. Bài văn phân tích tác phẩm 'Ông lão đánh cá và con cá vàng' - mẫu 3
A. Pushkin, đại thi hào vĩ đại của Nga, đã để lại cho thế hệ sau một kho tàng văn học phong phú, trong đó có tác phẩm nổi tiếng 'Ông lão đánh cá và con cá vàng.' Được viết bằng 205 câu thơ, tác phẩm này dựa trên những câu chuyện dân gian của Nga và Đức, và đã khắc sâu ấn tượng với người đọc nhờ sự kết hợp hoàn hảo giữa nghệ thuật và nội dung.
'Ông lão đánh cá và con cá vàng' kể về cuộc sống của một cặp vợ chồng nghèo sống trong một túp lều tồi tàn bên bờ biển. Ông lão đánh cá ngày ngày thả lưới, còn bà vợ ở nhà làm việc. Bà vợ là một nhân vật tham lam vô hạn, và sự tham lam của bà được thể hiện rõ qua các yêu cầu ngày càng tăng đối với con cá vàng mà ông lão đã cứu. Bà đầu tiên yêu cầu một cái máng lợn mới, sau đó là một ngôi nhà rộng hơn, rồi là danh hiệu nhất phẩm phu nhân, và cuối cùng là trở thành nữ hoàng và làm Long Vương trên biển. Sự tham lam không đáy của bà khiến cho bà phải trả giá đắt, trở lại với cuộc sống nghèo khó như xưa, trong khi ông lão luôn thể hiện lòng tốt và sự lương thiện của mình.
Trái ngược với mụ vợ, ông lão đánh cá là hiện thân của sự hiền lành và chân thành. Mặc dù cuộc sống khó khăn, ông vẫn chăm chỉ làm việc và sẵn lòng thả con cá vàng mà không yêu cầu gì. Ông lão dù tốt bụng nhưng cũng có phần nhu nhược, không đủ can đảm để phản đối vợ mình. Con cá vàng trong câu chuyện là biểu tượng của công lý và sự đáp đền cho lòng tốt, đồng thời là công cụ trừng trị kẻ tham lam. Kết thúc của tác phẩm, khi mụ vợ trở về cuộc sống cũ với cái máng lợn hỏng, chính là hình thức trừng phạt thích đáng cho lòng tham vô độ của bà. Câu chuyện mang thông điệp sâu sắc về sự biết ơn và bài học về lòng tham.