1. Bài viết thuyết minh về truyện ngắn 'Lão Hạc' thứ 4
Nam Cao (1917 - 1951) là một trong những nhà văn hiện thực vĩ đại của Việt Nam và là biểu tượng tiêu biểu của chủ nghĩa nhân đạo trong thế kỷ XX. Các tác phẩm của ông đã vượt qua thử thách thời gian, ngày càng bộc lộ chiều sâu hiện thực, tư tưởng nhân đạo và vẻ đẹp nghệ thuật độc đáo. Ông đóng góp quan trọng vào việc phát triển truyện ngắn và tiểu thuyết Việt Nam trong nửa đầu thế kỷ XX. “Lão Hạc” là một trong những tác phẩm xuất sắc của Nam Cao, ra mắt vào năm 1943, kể về số phận người nông dân trong bối cảnh nạn đói và cuộc sống cùng cực, để lại ấn tượng sâu sắc với người đọc. Tác giả khắc họa tâm trạng của lão Hạc xoay quanh việc bán con chó Vàng, giúp ta hiểu thêm về tấm lòng của một người cha đáng thương, nhân cách cao quý và những sự thật phũ phàng của cuộc sống. Từng chi tiết của câu chuyện về số phận đau khổ của người nông dân hiện lên chân thực, đẫm nước mắt, với cuộc đời lão Hạc đầy khổ đau: mất vợ, nuôi con, con trai bỏ đi, và lão phải đối mặt với bệnh tật, thất nghiệp và thiên tai. Mỗi ngày trôi qua là một ngày lão sống trong dằn vặt, đau khổ, không thể lo cho đám cưới con, và giờ đây không thể chăm sóc bản thân. Hình ảnh lão Hạc phản ánh số phận của người nông dân trong đêm tối mịt mùng, cuộc sống của họ được mô tả chân thực, lương thiện dù nghèo khó. Nam Cao thể hiện tình yêu và sự trân trọng sâu sắc đối với phẩm chất của người nông dân. Lão Hạc, với tình yêu thương con và con chó Vàng, đã quyết định tự tử bằng bả chuột để bảo toàn tiền cho con và giữ lại lương thiện. Cái chết của lão là nỗi đau khôn cùng, nhưng lão chết trong sạch, lo lắng cho hậu sự và không phiền đến hàng xóm. Những phẩm chất cao đẹp của lão Hạc là thành công lớn của tác phẩm. Nam Cao, với tài năng miêu tả sâu sắc tâm lý nhân vật, đã tạo nên hình ảnh lão Hạc là biểu tượng của người nông dân nghèo nhưng lương thiện, đau khổ nhưng cao đẹp. Đọc “Lão Hạc”, người đọc không chỉ cảm thông với số phận khốn cùng mà còn trân trọng những đức tính tuyệt vời của nhân vật. Đây chính là thành công lớn nhất của Nam Cao khi làm lay động lòng người và để lại những tác phẩm bất hủ mãi mãi.
2. Bài viết thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 5
Khi nghĩ đến Nam Cao, hẳn độc giả sẽ ngay lập tức nghĩ đến một nhà văn hiện thực lừng lẫy. Tác phẩm nổi bật của ông, ngoài Chí Phèo, còn có Lão Hạc - một truyện ngắn tiêu biểu viết về người nông dân.
Nhân vật chính là Lão Hạc - một người nông dân nghèo khổ, sống trong tuổi già cô đơn. Dù cả đời vất vả làm lụng, vợ chồng lão chỉ có được một mảnh vườn nhỏ, nhưng không đủ để đem lại hạnh phúc cho con trai. Con trai lão vì không đến được với người mình yêu đã bỏ lão một mình ra đi làm công nhân đồn điền cao su. Lão cảm thấy đau xót khi nhận ra đứa con dần rời xa mình: “hình của nó người ta chụp, ảnh của nó người ta giữ, nó là người của người ta rồi chứ đâu còn là con của tôi nữa”. Kể từ đó, lão sống cô đơn, chỉ có con chó Vàng làm bạn.
Vợ mất, con đi xa, lão sống trong cảnh cô đơn. Ngay cả ông giáo cũng cảm nhận nỗi cô đơn của lão: “già rồi mà ngày cũng như đêm, suốt ngày chỉ thui thủi một mình thì ai mà chả phải buồn”. Thiên tai và mất mùa làm cuộc sống lão càng thêm khốn khó, buộc lão phải bán con Vàng - niềm an ủi duy nhất của mình. Lão phải làm thuê để sống, nhưng sức khỏe ngày càng kém, lão đã ốm một thời gian dài, sống bằng những món ăn đạm bạc, không tiêu tiền của con trai. Cuộc sống trở nên ngày càng bế tắc hơn.
Khi sống đã khổ, cái chết lại càng đau đớn. Nam Cao mô tả những giây phút cuối cùng của lão: “lão đang vật vã đầu tóc rũ rượi… hai mắt long sòng sọc… bọt mép sùi ra…”. Cái chết của lão là một nỗi đau đớn, dữ dội và bí ẩn. Dù sống trong nghèo đói và cô đơn, lão Hạc vẫn tỏa sáng với phẩm hạnh cao quý. Lão luôn nhớ đến con trai, dẫu đang nói chuyện về con chó Vàng, lão vẫn nhắc đến con: “thằng bé nhà tôi dễ đến hơn một năm không có thư từ gì đấy ông giáo ạ”. Lão yêu con sâu sắc và dù phải bán con Vàng, lão vẫn giữ lương thiện và không tiêu vào tiền của con. Khi không còn tự lo cho mình được, lão gửi ông giáo mảnh vườn để con trai có thể nhận lại. Cuối cùng, lão chọn cái chết để giữ phẩm giá, không ăn trộm hay tiêu vào tiền của con.
Ngay cả đám ma của mình, lão cũng để tiền lại cho bà con lo liệu, thể hiện lòng tự trọng cao đẹp và cũng đầy chua xót. Cái chết của lão là câu trả lời cho những ai chỉ nhìn bề ngoài. Lão Hạc - người nông dân nhỏ bé, nghèo khó nhưng tỏa sáng với nhân cách cao cả.
Truyện miêu tả sâu sắc tâm lý nhân vật, từ những suy nghĩ, cân nhắc, đến các quyết định của lão Hạc. Nhân vật Lão Hạc được xây dựng để phản ánh số phận người nông dân trong xã hội phong kiến và chỉ trích sự bất nhân của xã hội đó. Từ bi kịch của lão Hạc, nhà văn đã thể hiện sự đồng cảm và trân trọng, giúp độc giả thấy được vẻ đẹp của con người qua tinh thần nhân văn sâu sắc của tác phẩm.
3. Bài thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 6
Nam Cao là một nhà văn hiện thực lừng danh, nổi bật với các tác phẩm miêu tả chân thực cuộc sống của người trí thức nghèo và người nông dân. Trong số đó, truyện ngắn Lão Hạc là một ví dụ điển hình về người nông dân.
“Lão Hạc” lần đầu được xuất bản vào năm 1943. Truyện kể về Lão Hạc - một người nông dân nghèo, sống đơn độc cùng con chó Vàng - bạn thân thiết của lão. Con trai của lão đã bỏ đi làm công nhân đồn điền cao su vì hoàn cảnh gia đình quá nghèo để lấy vợ. Tài sản duy nhất của lão là mảnh vườn nhỏ, vốn là của hồi môn của con trai và con chó Vàng. Sau một trận ốm nặng, lão không còn gì để sống và buộc phải bán con Vàng. Tiền từ việc bán chó và bán vườn, lão gửi cho ông giáo nhờ giữ lại cho con trai khi trở về. Lão tự tử bằng cách nhờ Binh Tư bả chó, thực ra là để tự kết liễu đời mình.
Nam Cao đã khắc họa thành công hình ảnh lão Hạc - một nông dân đầy tình cảm. Sự đau xót khi phải bán con Vàng và tình yêu thương con trai của lão được thể hiện rõ nét. Lão Hạc cũng là một người có lòng tự trọng cao, dù sống trong cảnh khốn khó nhưng không làm điều trái với lương tâm và không muốn gây phiền toái cho người khác.
Truyện ngắn còn gây ấn tượng bởi nghệ thuật xây dựng nhân vật và miêu tả rất đặc sắc. Nghệ thuật khắc họa nhân vật sắc sảo, với hình ảnh con người đại diện cho một nhóm người cụ thể. Kỹ thuật miêu tả chân dung nhân vật khéo léo, kết hợp giữa tự sự và trữ tình tạo nên sự đa dạng trong câu chuyện. Đôi lúc, giọng văn tự sự, đôi lúc lại là sự xúc động sâu lắng từ tác giả.
Nhìn chung, truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao xứng đáng là một tác phẩm xuất sắc, thành công không chỉ ở nội dung mà còn ở nghệ thuật.
4. Bài thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 7
Tác phẩm “Lão Hạc” của Nam Cao ra đời vào năm 1943, khắc họa số phận bi thảm của người nông dân Việt Nam trong hoàn cảnh đói kém và cuộc sống bần cùng. Câu chuyện không chỉ thể hiện rõ tâm trạng nhân vật chính khi phải bán con chó Vàng, mà còn làm nổi bật lòng nhân ái và phẩm cách của một người cha, cùng sự khắc nghiệt của cuộc đời đối với những người lương thiện.
Con chó Vàng, người bạn duy nhất của lão, là hình ảnh gợi nhớ về con trai và là nguồn an ủi lớn lao trong sự cô đơn của lão. Lão chăm sóc và trò chuyện với cậu Vàng như với một người bạn. Chính vì thế, ý định bán cậu Vàng không hề dễ dàng với lão. Tuy nhiên, lão vẫn phải đưa ra quyết định khó khăn và bán cậu với giá năm đồng bạc.
Số tiền năm đồng bạc Đông Dương là lớn, nhất là trong lúc đói khát. Nhưng lão không bán cậu Vàng vì tiền, mà vì không đủ khả năng lo cho cả hai. Cậu Vàng trở thành gánh nặng, nhưng sau khi bán, lão lại bị dày vò bởi nỗi đau và cảm giác tội lỗi.
Khi lão cố gắng tỏ ra vui vẻ, sự đau đớn vẫn lộ rõ qua gương mặt “cười như mếu” và đôi mắt ngấn lệ. Nỗi khổ tâm của lão được thể hiện rõ qua phản ứng cảm xúc khi gặp ông giáo. Ông giáo cũng không tránh khỏi cảm giác thương xót cho lão khi hiểu được nỗi đau của một người phải từ bỏ người bạn trung thành.
Sự ân hận và tự trách của lão khi bán con chó khiến người đọc không khỏi xót xa: “Thì ra tôi già đến thế mà lại lừa dối một con chó”. Tính cách lương thiện và nhân cách của lão được thể hiện rõ nét, cùng với nỗi đau tủi cực về số phận khổ sở của mình. Lão cảm thấy sự bất hạnh của mình có thể đã được chuyển từ kiếp chó sang kiếp người, mong sao có phần may mắn hơn.
Việc bán chó thực ra xuất phát từ tình yêu thương của một người cha dành cho con, và nỗi lo lắng cho tương lai của con. Sự thực nghiệt ngã đã cướp đi người con và giờ đây, cướp đi cả cậu Vàng. Lão như bị tước đoạt từng phần cuộc sống, dù cố gắng gượng cười nhưng đã nhìn thấy cái chết cận kề. Những lời dặn dò và tiền gửi ông giáo sau khi bán chó như những di ngôn cuối cùng. Kết thúc bi kịch của lão Hạc tuy đã được dự báo nhưng vẫn gây bất ngờ và đau xót. Quyết định tự tử của lão là cách duy nhất để lão giữ được phẩm cách của mình. Kết thúc cũng là sự chấm dứt nỗi dằn vặt cá nhân của lão, đồng thời gợi suy ngẫm về số phận của những con người nghèo khổ trong xã hội cũ.
Với “Lão Hạc”, tác giả không chỉ phản ánh chân thực số phận đau thương của người nông dân mà còn thể hiện sự trân trọng đối với phẩm chất của họ và tài năng nghệ thuật xuất sắc của Nam Cao.
5. Bài thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 8
Nam Cao, không chỉ là một nhà văn xuất sắc mà còn là người bạn đồng cảm sâu sắc với những nỗi niềm của người nông dân trước Cách mạng tháng Tám. Khi xem xét hình ảnh người nông dân trong các tác phẩm của ông, một số ý kiến đã nhận định rằng truyện của Nam Cao thể hiện sự đau đớn và băn khoăn về việc nhân phẩm của con người bị tàn phá bởi nghèo đói. Nhân vật Lão Hạc trong cùng tên đã thể hiện phẩm hạnh cao đẹp, dù trong hoàn cảnh khốn cùng vẫn giữ vững những giá trị đáng quý.
Nam Cao lớn lên ở một làng quê nghèo thuộc đồng bằng Bắc Bộ và cuộc đời ông trải qua nhiều khó khăn, lận đận. Chính vì thế, những hình ảnh và chất liệu thực tế trong văn của ông được thể hiện một cách chân thật và sinh động. Những hình ảnh về người nông dân nghèo khổ bị dồn vào bước đường cùng đã in sâu trong tâm trí nhà văn. Cùng với các tác phẩm như Chí Phèo, Một bữa no, Lão Hạc là một trong những truyện ngắn nổi bật của Nam Cao về đề tài này, được xuất bản lần đầu năm 1943. Mặc dù ngắn gọn và chỉ có gần tám trang giấy trong chương trình Ngữ Văn 8 tập 1, nhưng truyện đã để lại ấn tượng sâu sắc về một người cha và nông dân với những phẩm chất cao quý.
Truyện Lão Hạc kể về cuộc đời của một người nông dân sống trong nghèo khó. Lão có một đứa con trai, một mảnh vườn và một con chó tên là cậu Vàng mà lão rất yêu quý. Con trai của lão vì nghèo khó không thể cưới vợ, nên đã bỏ đi đồn điền cao su, để lại lão một mình với cậu Vàng. Sau khi lâm bệnh nặng, lão không còn sức lao động, lại thêm cơn bão phá hủy mảnh vườn, cuộc sống trở nên vô cùng khó khăn. Không còn gì để ăn, lão phải bán cậu Vàng và quyết định đó đã khiến lão đau khổ. Lão gửi hết tài sản cho ông giáo giữ hộ và xin Binh Tư bả chó để tự tử. Khi tin lão Hạc chết được báo, cả làng không hiểu lý do, chỉ có ông giáo và Binh Tư hiểu được nguyên nhân thực sự.
Truyện, dù ngắn gọn và cốt truyện đơn giản, đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh người nông dân trước Cách mạng. Lão Hạc là một người cha mẫu mực, yêu thương con hết lòng, một mình nuôi con khôn lớn. Khi con trai không thể cưới vợ vì nghèo và bỏ đi, lão đau đớn, mong mỏi con trở về. Lão thường trò chuyện với cậu Vàng như nói chuyện với con. Mỗi đồng từ mảnh vườn lão đều dành cho con, tấm lòng của người cha nghèo thật đáng quý.
Lão Hạc còn là người có lòng tự trọng và phẩm cách cao đẹp. Trong hoàn cảnh nghèo khó, lão từ chối mọi sự giúp đỡ từ hàng xóm và gửi tiền tiết kiệm cho ông giáo lo liệu ma chay sau khi lão chết, không muốn làm phiền ai. Sự tự trọng này đã dẫn lão đến cái chết như một cách giải thoát. Quyết định bán cậu Vàng là điều đau đớn nhất với lão, “cười như mếu” và “mặt co rúm lại” phản ánh nỗi khổ tâm sâu sắc. Lão coi cậu Vàng như người thân, và việc bán nó khiến lão day dứt. Cái chết của lão bằng bả chó là cách lão giữ vẹn phẩm cách trong hoàn cảnh tuyệt vọng, khiến người đọc cảm thấy xót xa và suy ngẫm về sự lựa chọn của lão.
Nét đặc sắc của tác phẩm là khả năng miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế và sâu sắc của Nam Cao. Ngòi bút của ông đã thể hiện nỗi lòng, tâm tư sâu kín của nhân vật một cách chân thật. Truyện không chỉ có giá trị nhân đạo sâu sắc, mà còn lên án xã hội thực dân nửa phong kiến, đã đẩy những người nông dân lương thiện đến cùng cực của nghèo đói, làm lu mờ giá trị tốt đẹp của con người.
Hơn nửa thế kỷ trôi qua, “Lão Hạc” vẫn tồn tại và có giá trị lâu dài, không chỉ vì những giá trị nội dung mà còn vì nghệ thuật xây dựng tình huống và tâm lý nhân vật của Nam Cao. Tác phẩm trở thành một trong những truyện ngắn tiêu biểu của giai đoạn văn học trước Cách mạng, được đưa vào chương trình giáo dục để học sinh có thể suy ngẫm và học hỏi.
6. Bài văn thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 9
Tác phẩm “Lão Hạc” của nhà văn Nam Cao, ra mắt năm 1943, kể về số phận thảm thương của người nông dân Việt Nam trong bối cảnh đói kém và túng quẫn. Câu chuyện đã chạm đến sâu thẳm lòng người đọc nhờ vào cách tác giả khai thác tâm trạng nhân vật chính Lão Hạc qua việc bán chó. Nhân vật này phản ánh rõ nét tình cảm của một người cha đáng thương với nhân cách cao quý, và thực trạng tàn khốc đè nén những người lương thiện.
Cậu Vàng, con chó mà Lão Hạc yêu quý, là kỷ vật duy nhất của đứa con đã mất. Hơn nữa, cậu Vàng còn là nguồn an ủi duy nhất của một ông lão cô đơn. Lão chăm sóc cậu tận tình, coi như một người bạn. Dù nhiều lần suy nghĩ về việc bán cậu, nhưng lão không thể thực hiện. Cuối cùng, cậu Vàng được bán đi với giá năm đồng bạc, một quyết định khó khăn nhất trong đời lão.
Số tiền năm đồng bạc Đông Dương có vẻ lớn trong thời kỳ đói kém, nhưng lão không bán cậu Vàng vì tiền. “Gạo thì cứ kém mãi đi” và lão không thể lo đủ ba hào gạo mỗi ngày. Cậu Vàng trở thành gánh nặng, nhưng quyết định bán cậu khiến lão đau đớn và day dứt trong lòng.
Khi lão cố gắng tỏ ra vui vẻ, khuôn mặt “cười như mếu và đôi mắt ầng ậc nước” không thể che giấu nỗi đau. Ông giáo, người nhận tin từ lão, cảm nhận được nỗi thống khổ của lão khi phải bán đi người bạn trung thành. Những biểu cảm như “mặt lão co rúm lại” và “những vết nhăn xô lại với nhau” thể hiện nỗi ân hận sâu sắc của lão, khiến người đọc không khỏi xúc động. Lão tự nhủ rằng: “Thì ra tôi già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa một con chó”, thể hiện bản chất lương thiện và nhân hậu của một người nông dân nghèo khổ.
Hơn thế, lão Hạc còn phải đối mặt với những cảm giác đau đớn về kiếp người và sự cô đơn của mình qua việc so sánh với kiếp chó: “Kiếp con chó là kiếp khổ thì ta hoá kiếp cho nó để nó làm kiếp người, may ra có sung sướng hơn một chút... kiếp người như kiếp tôi chẳng hạn”. Bán cậu Vàng cũng là hành động của một người cha yêu thương con và lo lắng cho tương lai của con. Tuy nhiên, hiện thực khắc nghiệt đã cướp đi cả đứa con lẫn cậu Vàng. Lão cảm thấy như bị tước đi sự sống, dù lão cố gắng cười gượng nhưng dường như đã nhìn thấy cái chết đến gần.
Những lời gửi gắm và tiền lão trao cho ông giáo giữ hộ sau khi bán cậu Vàng chính là những lời trăng trối. Cái chết của lão Hạc, dù đã được dự đoán, vẫn khiến mọi người bất ngờ và thương xót. Quyết định tìm đến cái chết bằng bả chó là sự giải thoát cuối cùng để lão giữ vững phẩm hạnh trước sự tha hóa. Kết thúc bi kịch không chỉ chấm dứt những dằn vặt của lão mà còn để lại những suy ngẫm về số phận của những con người lương thiện trong xã hội cũ.
7. Bài văn thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 10
Nam Cao, tên thật là Trần Hữu Tri, sinh tại tỉnh Hà Nam, đã có một tình yêu sâu sắc với cuộc sống của người nông dân dưới chế độ cũ. Sự hiểu biết và gắn bó ấy thể hiện rõ trong các tác phẩm của ông, trong đó nổi bật là hình ảnh người nông dân với những phẩm chất tốt đẹp nhưng phải đối mặt với những khó khăn tột cùng. Nhân vật Lão Hạc trong tác phẩm của Nam Cao không chỉ phản ánh nỗi khổ cực mà còn chạm đến trái tim người đọc bằng nhân cách cao quý của mình.
Lão Hạc, một người nông dân nghèo khổ sống trong thời kỳ khó khăn, chỉ có một mảnh vườn nhỏ làm tài sản. Lão sống cùng con trai và con chó Vàng. Vợ mất sớm, lão nuôi con một mình và tìm niềm an ủi trong tình bạn với cậu Vàng. Dù trong hoàn cảnh thiếu thốn, lão không muốn nhận sự giúp đỡ từ ai và giữ mảnh vườn làm của để dành cho con trai. Khi con trai lão bỏ nhà đi vì không có tiền cưới vợ, lão Hạc bị bệnh nặng và không còn sức làm thuê, nhưng không bao giờ kêu than.
Quyết định bán cậu Vàng, người bạn thân thiết nhất của lão, là một quyết định đau đớn. Lão không bán vì tiền, mà vì tình cảnh khó khăn không cho phép lão giữ lại cậu Vàng nữa. Sau khi bán cậu Vàng và mảnh vườn, lão đưa số tiền cho ông giáo để nhờ ông giữ cho con trai lão sau này.
Khi quyết định kết thúc cuộc đời bằng bả chó, lão Hạc đã chọn cái chết đau đớn như một giải pháp cuối cùng. Cái chết của lão không chỉ là sự ra đi đau đớn mà còn phản ánh sự đau khổ và lòng kiên cường của một con người không muốn làm phiền người khác. Lão Hạc đại diện cho những người nông dân trước cách mạng tháng tám, sống trong khổ cực nhưng vẫn giữ được phẩm chất đáng quý.
Nhân cách cao đẹp và lòng tự trọng của lão Hạc thể hiện rõ qua những cảm xúc khi bán cậu Vàng. Những miêu tả như “lão cười như mếu” và “đôi mắt lão ầng ậc nước” cho thấy sự đau đớn sâu sắc của lão. Lão đối xử với cậu Vàng như với người thân, và sự ra đi của cậu là một mất mát lớn đối với lão. Tình yêu thương sâu sắc của lão dành cho con trai và sự quan tâm đến cộng đồng xung quanh cho thấy sự hy sinh và phẩm hạnh của lão.
Nam Cao đã thể hiện tài năng miêu tả tâm lý nhân vật một cách sâu sắc, cho thấy những cảm xúc giằng xé và quyết định khó khăn của lão Hạc. Tác phẩm của ông không chỉ làm nổi bật phẩm chất con người trong hoàn cảnh khó khăn mà còn lên án chế độ cũ đã làm khổ những người nông dân. “Lão Hạc” là một tác phẩm nổi bật, phản ánh sâu sắc cuộc sống và số phận của người nông dân dưới chế độ cũ, và Nam Cao đã thành công trong việc khắc họa những phẩm chất tốt đẹp của họ dù trong hoàn cảnh tăm tối nhất.
8. Bài văn thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 1
Nam Cao, tên thật là Trí, là một trong những nhà văn nổi bật của giai đoạn trước Cách mạng tháng Tám năm 1945. Ông nổi tiếng với những tác phẩm chân thực và sinh động về cuộc sống con người thời bấy giờ. Các tác phẩm của Nam Cao như Chí Phèo, Đời thừa, Sống mòn đều để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người đọc. Trong số đó, Lão Hạc nổi bật với những câu chuyện cảm động về người nông dân trước cách mạng.
Truyện ngắn Lão Hạc, được xuất bản lần đầu năm 1943, hiện đang là một phần của chương trình Ngữ Văn lớp 8. Câu chuyện xoay quanh lão Hạc, một nhân vật đáng thương với hoàn cảnh éo le: vợ mất sớm, sống đơn độc trong cảnh gà trống nuôi con. Con trai lão phải bỏ đi làm việc ở đồn điền cao su vì nghèo đói, để lại lão sống trong sự cô đơn và chỉ có cậu Vàng là người bạn duy nhất. Khi phải bán cậu Vàng, lão cảm thấy vô cùng đau đớn và ân hận.
Lão Hạc dành dụm tiền từ việc bán mảnh vườn để lo liệu cho con trai và chuẩn bị cho bản thân sau khi qua đời, không muốn làm phiền người khác. Cuối cùng, lão tìm đến cái chết như một cách giải thoát khỏi số phận tăm tối. Cuộc đời lão Hạc, từ những bi kịch đến cái chết đau thương, là một minh chứng cho sự thành công của Nam Cao trong việc khắc họa nhân vật với sự cảm thông và nhân đạo sâu sắc. Câu chuyện thể hiện rõ lòng yêu thương, sự tiếc nuối của lão khi phải rời xa cậu Vàng.
Lão Hạc không chỉ là một người cha tận tụy mà còn là người có lòng tự trọng cao. Dù sống trong cảnh thiếu thốn, lão không làm điều gì trái lương tâm và không muốn gây phiền toái cho người khác. Truyện không chỉ thành công về nội dung mà còn nổi bật với nghệ thuật xây dựng nhân vật tinh tế và ấn tượng. Nghệ thuật miêu tả chân dung qua những chi tiết cụ thể và sự kết hợp giữa tự sự và trữ tình đã tạo nên sức hấp dẫn của câu chuyện.
Lão Hạc là một tác phẩm tuyệt vời về cả nội dung và nghệ thuật, xứng đáng có mặt trong tủ sách của mọi người. Tác phẩm này chứa đựng giá trị vĩnh cửu và luôn phù hợp với mọi thời đại, phản ánh sâu sắc hình ảnh người nông dân và nhân cách của họ. Nam Cao và Lão Hạc sẽ mãi in đậm trong lòng người đọc qua các thế hệ.
9. Bài văn thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 2
Trong nền văn học hiện đại Việt Nam, Nam Cao nổi bật với tài năng và phong cách độc đáo. Văn của ông kết hợp sự sắc sảo, sâu sắc và đầy cảm xúc yêu thương. Nam Cao nổi bật với những tác phẩm chân thực, coi trọng sự thật và mang đậm triết lý, lẫn chất trữ tình. Trong số các tác phẩm của ông, các truyện ngắn về người nông dân như “Lão Hạc” là những tác phẩm xuất sắc và tiêu biểu.
“Lão Hạc”, xuất hiện lần đầu năm 1943, kể về một lão nông dân nghèo khổ, lão Hạc, với một phẩm chất trong sạch. Sau khi vợ mất, lão chỉ còn lại con trai và mảnh vườn cùng con chó tên cậu Vàng. Con trai lão, vì không đủ tiền cưới vợ, đã phải đi làm ở đồn điền cao su, bỏ lại lão với cậu Vàng. Lão Hạc chăm sóc vườn và dành dụm để lo liệu cho con trai khi trở về. Nhưng sau khi ốm nặng, lão trở nên nghèo đói, phải bán cậu Vàng và gửi số tiền cùng mảnh vườn cho ông giáo. Cuối cùng, lão chọn cái chết đau đớn để kết thúc cuộc sống khốn khổ của mình, nhưng cái chết của lão lại làm nổi bật phẩm chất cao quý của ông.
Nam Cao, qua số phận và cái chết của lão Hạc, thể hiện sự trân trọng và cái nhìn nhân đạo đối với những người nông dân nghèo nhưng sống trong sạch, sẵn sàng hy sinh để giữ gìn phẩm giá. Ông cũng đề cập đến triết lý nhân sinh rằng con người chỉ thực sự xứng đáng khi biết trân trọng và chia sẻ những giá trị đáng quý. Qua tác phẩm, Nam Cao lên tiếng chỉ trích xã hội đương thời bất công, không cho những người có phẩm cách cao đẹp như lão được sống. “Lão Hạc” cũng thể hiện phong cách nghệ thuật độc đáo của Nam Cao với cách kể gần gũi, ngôn ngữ mộc mạc và kết hợp nhuần nhuyễn giữa hiện thực và trữ tình. Bút pháp khắc họa nhân vật của ông rất ấn tượng và sinh động, làm nổi bật giá trị nghệ thuật của tác phẩm.
10. Bài văn thuyết minh về truyện ngắn Lão Hạc số 3
Nam Cao, một nhà văn nổi tiếng với khả năng thấu hiểu và đồng cảm sâu sắc với nỗi lòng của người nông dân trước Cách mạng tháng Tám. Khi đánh giá về hình ảnh người nông dân trong tác phẩm của ông, có ý kiến nhận xét rằng: “Truyện của Nam Cao thể hiện một tư tưởng sâu sắc về nỗi đau đớn khi con người bị tước đoạt nhân phẩm bởi cảnh sống nghèo khó.” Nhân vật Lão Hạc trong tác phẩm cùng tên đã thể hiện một nhân cách cao đẹp, mặc dù hoàn cảnh sống của ông rất khốn cùng nhưng vẫn giữ được những phẩm giá đáng quý.
Nam Cao sinh ra ở một làng quê nghèo ở đồng bằng Bắc Bộ và cuộc sống của ông gặp nhiều khó khăn. Do vậy, các chất liệu và hình ảnh thực tế trong tác phẩm của ông rất chân thực và sống động. Hình ảnh người nông dân nghèo khổ bị áp bức và đẩy đến bước đường cùng đã in sâu trong tâm trí nhà văn. Bên cạnh các tác phẩm như “Chí Phèo” và “Một bữa no”, “Lão Hạc” là một truyện ngắn xuất sắc của Nam Cao viết về chủ đề này, được đăng lần đầu vào năm 1943. Truyện ngắn được giới thiệu trong sách Ngữ Văn lớp 8 tập 1, dài gần tám trang nhưng đã để lại ấn tượng sâu sắc về một người cha, người nông dân với phẩm chất cao quý.
“Lão Hạc” kể về cuộc đời của một người nông dân sống ở làng quê nghèo khó. Lão có một đứa con trai, một mảnh vườn và một con chó mà lão rất yêu quý, tên là cậu Vàng. Đứa con trai của lão, vì hoàn cảnh nghèo khổ, không lấy được vợ và bỏ đi làm ở đồn điền cao su, bỏ lại người cha cô đơn với cậu Vàng. Sau một cơn bệnh nặng, lão Hạc không còn đủ sức làm việc và trận bão đã phá hủy hoàn toàn hoa màu trong vườn. Cuộc sống ngày càng khó khăn, lão kiếm được gì ăn nấy và từ chối sự giúp đỡ của người khác. Khi không còn gì để ăn, lão không muốn bán mảnh vườn và phải bán cậu Vàng, quyết định này khiến lão đau khổ và buồn bã. Lão gửi hết tài sản của mình cho ông giáo giữ hộ. Một ngày, lão xin Binh Tư bả chó và nói là để đánh bả một con chó để ăn. Ông giáo nghe được câu chuyện và rất buồn, rồi bỗng nhiên nghe tin lão Hạc qua đời. Cái chết của lão thật đau đớn và dữ dội, lão đã dùng bả chó để kết thúc cuộc đời mình. Cả làng không ai hiểu lý do, chỉ có ông giáo và Binh Tư hiểu.
Dù có dung lượng ngắn và cốt truyện đơn giản, truyện đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh người nông dân trước Cách mạng. Lão Hạc trước tiên là một người cha mẫu mực, yêu thương con hết lòng. Vợ mất sớm, lão nuôi con một mình. Khi đứa con không thể cưới vợ vì nghèo và bỏ đi làm ăn, lão Hạc đau đớn vì không hoàn thành trách nhiệm của mình. Vì thế, lão luôn mong ngóng đứa con trai trở về. Lão thường tâm sự với cậu Vàng như thể nói về con trai mình. Tất cả tiền từ hoa màu vườn lão đều dành cho con. Tấm lòng của người cha nghèo khổ thật đáng quý.
Không chỉ vậy, lão Hạc còn có lòng tự trọng và nhân cách cao đẹp. Dù sống trong cảnh nghèo khó, không có gì ăn và sức lực cạn kiệt, lão vẫn từ chối sự giúp đỡ từ hàng xóm. Còn chút tiền tiết kiệm, lão gửi cho ông giáo để lo ma chay cho mình, tránh làm phiền hàng xóm. Chính lòng tự trọng ấy đã khiến lão chọn cái chết như một sự giải thoát. Quyết định bán cậu Vàng là quyết định khó khăn và đau đớn nhất của lão. “Lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậc nước”, “mặt lão co rúm lại”, “những vết nhăn xô lại với nhau”… những chi tiết này thể hiện rõ tâm trạng đau khổ của lão Hạc sau khi bán cậu Vàng. Lão coi con chó như họ hàng, như con cháu, nhưng lão đã lừa bán nó. Nhân cách trung thực suốt đời của lão đã khiến lão đau khổ và day dứt về hành động của mình. Lão đã chọn cái chết bằng bả chó để kết thúc cuộc đời mình. Cái chết của lão khiến người đọc xót xa, thương cảm và suy ngẫm. Lão có thể chọn cái chết thanh thản hơn, nhưng có thể lão muốn tự trừng phạt bản thân vì đã lừa bán cậu Vàng. Cái chết là cách để lão giữ gìn tấm lòng trong sạch trong hoàn cảnh tuyệt vọng của số phận.
Nét đặc sắc trong nghệ thuật của tác phẩm là khả năng miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế và sâu sắc của Nam Cao. Ngòi bút của ông đã thể hiện nỗi lòng và tâm tư của nhân vật một cách chân thật. Truyện mang giá trị nhân đạo sâu sắc, nâng niu phẩm giá con người dù trong hoàn cảnh tăm tối nhất. Đồng thời, truyện cũng phê phán xã hội thực dân nửa phong kiến, đẩy người nông dân lương thiện đến tận cùng của nghèo đói, làm mất đi những giá trị tốt đẹp của con người.
Truyện ngắn “Lão Hạc” vẫn mãi tồn tại qua thời gian bởi những giá trị nó mang lại. Truyện cũng dạy chúng ta về cách xây dựng tình huống truyện và nghệ thuật khắc họa tâm lý nhân vật của Nam Cao. Vì thế, “Lão Hạc” trở thành một trong những truyện ngắn tiêu biểu của giai đoạn văn học trước Cách mạng, được đưa vào chương trình sách giáo khoa để học sinh nghiên cứu.