1. Đoạn văn cảm nhận về bài 'Trở gió' - mẫu 4
(1) Trong tác phẩm Trở gió, ta bắt gặp một tâm hồn nhạy cảm với những suy tư ngây thơ và chân thật của trẻ con. (2) Đứa trẻ ấy, với những cảm xúc xôn xao và hồi hộp của riêng mình, luôn háo hức chờ đợi gió chướng về. (3) Đối với cậu, gió chướng không chỉ là một làn gió, mà còn mang theo những cảm xúc và tâm tư riêng biệt. (4) Với sự e dè, vui mừng, hồi hộp, nôn nao, gió chướng làm tác giả phải xao xuyến theo. (5) Nó trở thành biểu tượng của những ngày đặc biệt, khi những ngày đông tĩnh lặng, gió đông bắt đầu thổi, gợi nhớ về mùa Tết sắp đến. (6) Dù mẹ lo lắng, nhân vật tôi vẫn say mê với khúc mía ngọt lịm, với vú sữa chín mọng, và cả dưa hấu nữa. (7) Như vậy, tình yêu mà tác giả dành cho gió chướng hiện lên thật sâu sắc, đam mê và chân thành.
2. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm 'Trở gió' - mẫu 5
(1) Trong tác phẩm Trở gió, tác giả khắc họa sự xôn xao và những cảm xúc nhạy cảm của một tâm hồn trẻ thơ. (2) Nhân vật tôi chia sẻ những mong mỏi, hồi hộp và cảm giác xôn xao với người bạn gió chướng. (3) Hàng năm, gió chướng chỉ xuất hiện một lần, sau những ngày bận rộn, mang theo sự se lạnh của mùa đông và không khí rộn ràng của Tết. (4) Gió chướng làm nhân vật tôi cảm thấy bâng khuâng, vừa buồn vừa vui, như có gì đó khiến cậu cảm thấy lúng túng, có lẽ là dấu hiệu của năm cũ. (5) Đồng thời, niềm vui và sự phấn khởi của một đứa trẻ với những trái cây chín mọng trong vườn như mía, vú sữa, dưa hấu... (6) Sau đó, khi mùa lạnh dần qua, mùa xuân sẽ đến cùng những dự định rộn ràng của mẹ và bà. (7) Những cảm xúc ấy làm em cảm thấy như mình trở về tuổi thơ, hòa mình vào không gian rộng lớn của đồng quê khi gió chướng về.
3. Đoạn văn cảm nhận về bài 'Trở gió' - mẫu 6
Đoạn trích 'Trở gió' kết thúc với một câu hỏi tu từ gợi lên trong em nhiều cảm xúc sâu sắc. Hình ảnh về sự dư dả với dưa, hành, bánh chưng bánh tét thường khiến mọi người vui vẻ. Nhưng đối với nhân vật tôi, sự đầy đủ vật chất đó không thể lấp đầy khoảng trống mà những cơn gió chướng để lại. Gió chướng không chỉ là một làn gió, mà là một người bạn, là biểu tượng của cả một khoảng trời tuổi thơ vô tư. Những kỷ niệm tuyệt vời ở quê hương yên bình khiến nhân vật tôi luôn khao khát và nhớ nhung. Dù ở nơi phố thị phồn hoa, nỗi nhớ ấy vẫn luôn đong đầy và chan chứa. Tình cảm sâu sắc dành cho quê hương của nhân vật làm em xúc động và hiểu thêm về ý nghĩa của quê hương đối với mỗi con người.
4. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm 'Trở gió' - mẫu 7
Câu văn cuối của 'Trở gió' thể hiện tâm tư của nhân vật tôi. Dù hiện tại cậu bé sống trong đô thị tấp nập, đầy đủ vật chất, nhưng cậu vẫn luôn nhớ về những tháng ngày tuổi thơ ở quê. Mặc dù cuộc sống lúc đó thiếu thốn vật chất, nhưng tinh thần luôn phong phú và hạnh phúc. Những ngày tháng tự do đó trở thành ngọn gió chướng. Ngọn gió ấy là người bạn, là hình ảnh của những ngày tuổi thơ tuyệt vời ở quê nhà. Dù ở nơi xa hoa, nhân vật tôi không thể quên được. Qua lời cảm thán này, em thêm hiểu về tình yêu quê hương và nỗi nhớ sâu sắc của một trái tim luôn tràn đầy tình cảm.
5. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm 'Trở gió' - mẫu 8
Nhân vật 'tôi' trong 'Trở gió' của Nguyễn Ngọc Tư trải qua những cảm xúc đặc biệt khi đón gió chướng. Cảm giác của nhân vật rất lộn xộn, vừa vui mừng lại vừa khó chịu. Sự khó chịu đến từ việc đứng giữa cơn gió mưa, khiến nhân vật cảm thấy buồn vì năm cũ sắp qua, tuổi tác đã lớn mà vẫn chưa thực sự sống trọn vẹn, tay vẫn còn trắng. Khi gió về, 'tôi' luôn cảm thấy như sắp mất đi một điều gì đó khó diễn tả. Nhưng đồng thời, niềm vui cũng hiện lên vì 'tôi' luôn mong mỏi gió chướng, đã trở thành thói quen. Gió về báo hiệu Tết đang đến gần, khiến người ta hồi hộp và mong chờ. Tuy nhiên, gió chướng cũng làm nổi lên nỗi lo về sự nghèo túng và sợ không chuẩn bị được một cái Tết đầy đủ. Hơn nữa, gió chướng còn gợi nhớ về quê hương và những hình ảnh thân thuộc của nhân vật. Có thể thấy, 'tôi' đón gió chướng với sự chờ đợi nhưng cũng đầy nỗi lo, buồn bã và nhớ quê.
6. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm 'Trở gió' - mẫu 9
Trong tác phẩm 'Trở gió' của Nguyễn Ngọc Tư, tâm trạng của nhân vật 'tôi' khi đón gió chướng thể hiện một cách độc đáo. Khi gió chướng về, nhân vật cảm thấy vừa bối rối vừa xáo trộn, vừa vui mừng vừa khó chịu. Cảm giác khó chịu đến từ việc gió chướng làm cho nhân vật cảm thấy như mình đang già đi và mất mát điều gì đó không rõ ràng. Tâm trạng này dễ hiểu vì gió chướng báo hiệu Tết sắp đến, thời điểm mà người ta thường có nhiều cảm xúc phức tạp. Đối với người dân quê, Tết đến có thể gây lo lắng vì nỗi nghèo và sự khó khăn trong việc chuẩn bị một cái Tết đầy đủ. Tuy nhiên, sự mong mỏi gió chướng cũng là một phần quan trọng trong tâm trạng của nhân vật, vì gió báo hiệu mùa thu hoạch và mang đến niềm vui và sự ấm no. Không chỉ dừng lại ở vui buồn, gió chướng còn gợi nhớ về quê hương với những hình ảnh quen thuộc và không khí yên bình. Dù sống ở nơi đô thị với đầy đủ tiện nghi, nhân vật vẫn cảm thấy thiếu vắng sự lộng lẫy của gió chướng nơi làng quê.
7. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm 'Trở gió' - mẫu 10
Khi gió chướng đến, nhân vật 'tôi' trong tác phẩm 'Trở gió' của Nguyễn Ngọc Tư trải qua một loạt cảm xúc đặc biệt. Cảm xúc của nhân vật bắt đầu từ sự bối rối và lộn xộn khi gió chướng báo hiệu một cái Tết sắp tới. Điều này khiến nhân vật lo lắng về việc mình đang dần già đi mà chưa làm được điều gì đáng kể, thậm chí có cảm giác sắp mất mát điều gì đó. Đồng thời, gió chướng cũng làm nổi bật nỗi lo về sự nghèo khó và việc không thể chuẩn bị một cái Tết trọn vẹn cho người dân. Tuy nhiên, sự chờ mong gió chướng, với vẻ nồng nhiệt và dịu dàng của nó, đã trở thành một thói quen gắn bó với nhân vật, mang theo nhiều hy vọng vào một mùa thu hoạch bội thu. Đặc biệt, khi rời xa quê hương, gió chướng sẽ gợi lại trong nhân vật một nỗi nhớ quê sâu sắc. Những hình ảnh và không khí dịu dàng của gió chướng không chỉ dẫn nhân vật trở về với những ký ức yêu thương mà còn khiến nhân vật luôn khao khát có một chút hương gió mùa để nhớ về quê hương.
8. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm 'Trở gió' - mẫu 1
Với tác phẩm Trở gió của Nguyễn Ngọc Tư, người đọc không chỉ hình dung được sự chuyển mình của cảnh vật vào cuối năm mà còn cảm nhận được sự thay đổi trong tâm tư và cảm xúc của con người. Qua đó, tình yêu quê hương, đất nước của tác giả hiện lên một cách tha thiết. Để có được những cảm xúc sâu sắc và tinh tế như vậy, cần phải có một tình yêu chân thành và nặng lòng với quê hương. Tác phẩm thể hiện tình cảm mộc mạc, giản dị của tác giả dành cho quê hương và những điều bình dị. Tình yêu gió chướng của tác giả không chỉ là sự yêu mến những thứ quen thuộc mà còn là sự gắn bó với cuộc sống của người dân lao động. Trở gió không chỉ sâu lắng nhờ những cảm nhận tinh tế mà còn mang đậm hương vị quê hương qua những chi tiết giản dị.
9. Đoạn văn cảm nhận về tác phẩm 'Trở gió' - mẫu 2
Trong tác phẩm Trở gió của Nguyễn Ngọc Tư, người đọc có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của cảnh vật vào cuối năm và sự thay đổi trong cảm xúc, suy nghĩ của con người. Từ đó, tình yêu quê hương, đất nước của tác giả hiện lên một cách sâu sắc và chân thành. Để có được những cảm xúc tinh tế như vậy, tác giả cần phải có một tình yêu lớn lao và gắn bó với quê hương. Văn bản thể hiện sự hồi hộp, mong chờ đến mức bực bội khi gió chướng chưa đến, và nỗi nhớ da diết khi phải xa quê, nơi có gió chướng thường xuyên. Tình cảm của tác giả dành cho gió chướng cũng chính là tình cảm dành cho quê hương và những điều gắn bó yêu thương.
10. Đoạn văn cảm nhận về bài 'Trở gió' - mẫu 3
Tác phẩm Trở gió của Nguyễn Ngọc Tư không chỉ thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả đối với gió chướng mà còn bộc lộ tình yêu quê hương. Những người nhạy cảm và tinh tế mới có thể cảm nhận được vẻ đẹp đặc biệt của gió chướng. Gió chướng không chỉ mang theo hoài niệm và ký ức mà còn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hàng năm. Dù có những cảm xúc lộn xộn và không rõ ràng khi gió về, nhưng tác giả vẫn luôn mong chờ và yêu mến nó. Gió chướng báo hiệu mùa Tết và mùa thu hoạch, là nguồn cảm hứng vô tận trong văn chương. Tuy nhiên, trong bối cảnh xã hội hiện đại, gió chướng dần bị lãng quên, điều này khiến tác giả cảm thấy tiếc nuối.