1. Chủ đề báo tường: 'Tri ân người lái đò'
Kính gửi các thầy cô!
Nếu quê hương là nơi chúng ta thương yêu và nhớ nhung, cha mẹ là những người đã ban tặng cho chúng ta hình hài để sống, thì các thầy cô chính là những người xây dựng nền móng vững chắc để chúng ta bước vào đời.
Nghề giáo thường được ví như việc lái đò, với thầy cô là những người chèo đò tận tụy. Thời gian không ngừng trôi, thầy cô vẫn âm thầm đưa từng lớp học trò đến bến bờ của tri thức. Con đò, dù lặng lẽ theo dòng thời gian, vẫn chở đầy tình cảm và kiến thức.
Cuộc đời thầy đưa biết bao người qua dòng sông tri thức. Dòng sông vẫn êm đềm... Tóc thầy đã bạc, mắt thầy đã mờ nhưng tay chèo vẫn vững chắc, lòng thầy vẫn luôn vì học trò. Bao nhiêu học trò đã vượt sông? Bao nhiêu khát vọng đã thành hiện thực? Bao nhiêu ước mơ đã thành công? Có mấy ai quay đầu nhìn lại thầy ơi... Thầy cô đã giúp ước mơ của chúng ta bay cao, trang bị cho chúng ta hành trang để thành công trên con đường học vấn. Nhưng có ai quay lại lớp cũ, thăm lại những người đã dành cả tâm huyết để giúp chúng ta trưởng thành? Có ai nhớ đến những kỷ niệm đẹp với thầy cô?
Thật vậy, trên dòng sông ấy không phải lúc nào cũng êm đềm, đôi khi còn gặp sóng gió, thử thách. Nhưng với tình yêu thương vô bờ, thầy cô đã tiếp thêm sức mạnh để chúng ta bước tới tương lai. Đó là tài sản quý giá giúp chúng ta đối mặt với mọi khó khăn. Thầy cô đã dạy chúng ta tìm kiếm giá trị thực trong cuộc đời, mở cánh cửa tri thức. Dù có lúc chúng ta ngây thơ, ương bướng, thầy cô vẫn kiên nhẫn dạy dỗ. Chúng con xin ghi nhớ công ơn thầy cô với những giờ phút miệt mài bên giáo án và những bài giảng tận tâm.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, chúng con xin gửi lời chúc sức khỏe dồi dào, thành công và may mắn đến các thầy cô, để các thầy cô tiếp tục dẫn dắt thế hệ học trò trở thành những chủ nhân tương lai của đất nước.
2. Báo tường với chủ đề: 'Chắp cánh cho ước mơ'
“Người thầy vẫn lặng lẽ, sớm tối, từng ngày mồ hôi thấm vào trang giấy, để em có thể tiến gần đến bờ ước mơ, dù thời gian dài rộng, gió mưa không ngừng…”. Giai điệu ngọt ngào của bài hát “Người thầy” vang vọng, gợi nhớ mỗi khi ngày 20 – 11, Ngày Nhà giáo VN đến gần.
Từ xưa đến nay, nghề dạy học luôn được coi là “nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo” (Như lời Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng). “Dưới ánh sáng mặt trời, không nghề nào cao quý hơn nghề dạy học” (Đôn – ki – xtôi). Người thầy được ví như những người lái đò không ngừng chở con thuyền tri thức đưa mỗi thế hệ học trò đến bến bờ thành công. Nhiều người thầy đã trở thành hình mẫu để học sinh noi theo. Ngày 20 – 11 hằng năm là dịp để học sinh và toàn xã hội thể hiện lòng tri ân đối với công ơn của thầy cô. Thầy cô không chỉ dạy chữ mà còn dạy cách làm người, vun đắp và chắp cánh cho ước mơ của mỗi học trò. Ngày qua ngày, trên bục giảng, và đêm đêm bên trang giáo án, mái tóc thầy ngày càng bạc hơn, trong khi những thế hệ học trò với tri thức và khát vọng ngày càng đông, nối tiếp nhau bước vào tương lai với con đò mà thầy cầm lái. Dù có người thành công hay thất bại, nhưng mỗi người đều nhớ mãi công ơn của người thầy.
Đối với những trẻ em đang cắp sách đến trường, thầy cô là những người dẫn dắt và chắp cánh cho ước mơ của chúng em trên con đường đời. Thầy cô đã không ngừng vượt qua khó khăn, gian khổ để đưa chiếc thuyền tri thức đến bến bờ. Với sự tận tâm và nhiệt huyết, thầy cô đã đưa con thuyền đến tương lai trong niềm vui và tự hào lớn lao.
Mỗi lời nói, mỗi hành động của thầy cô đều chứa đựng sự ân cần và quan tâm vô bờ dành cho học trò. Niềm vui lớn nhất của thầy cô chính là thấy học trò ngày càng tiến bộ và thành công. Đối với học sinh, sự tri ân lớn nhất không phải là quà vật chất, mà là lòng biết ơn, sự cố gắng trong học tập và thành công trên mỗi bước đường đời dành tặng thầy cô.
Để thể hiện tình cảm và lòng biết ơn sâu sắc, Chi đội XX xin trân trọng gửi đến quý thầy cô số báo đặc biệt mang tên 'Chắp cánh ước mơ'.
3. Báo tường với chủ đề: 'Nhớ ơn thầy cô'
Thưa các thầy cô và các bạn thân mến!
Thời gian như một chiếc máy không ngừng trôi đi, không bao giờ trở lại. Nó lặng lẽ đi qua mà không quan tâm đến xung quanh. Thầy cô là những người cảm nhận rõ ràng nhất sự trôi chảy của thời gian. Những ngày tháng thầy cô vất vả dạy dỗ chúng em, nâng niu từng nét chữ và khuyên dạy từng lời. Những đêm không ngủ, thức trắng bên trang giáo án, dưới ánh đèn khuya, bàn tay gầy gò cầm bút viết từng chữ lên trang giấy. Kiến thức của chúng em ngày càng rộng mở là nhờ công lao to lớn của thầy cô. Vì tương lai tươi sáng của chúng em và vì một đất nước ngày càng phát triển, thầy cô đã dâng hiến cả cuộc đời và tuổi thanh xuân của mình.
Thầy cô là điểm tựa vững chắc, là nguồn động viên cho những trái tim đang tìm kiếm niềm tin. Thời gian trôi qua nhanh chóng, từ những ngày đầu bỡ ngỡ trước ngôi trường mới, hôm nay chúng em cảm nhận đầy đủ cảm xúc khi sắp chia tay. Những năm học trôi qua như một bản nhạc, những khoảnh khắc quý giá là những giây phút hòa mình vào lời giảng của thầy cô, sự ân cần mà không cần đền đáp, chỉ mong mỗi ngày trôi qua đưa chúng em đến bến bờ tươi đẹp của tương lai.
Công ơn của thầy cô thật to lớn và cao cả… Một lời không thể diễn tả hết sự hy sinh và cống hiến của thầy cô. Thay cho lời cảm ơn, chúng em xin gửi đến thầy cô những vần thơ, câu chuyện mà chúng em đã dành cả tâm huyết để thể hiện lòng biết ơn sâu sắc. Đây là món quà ý nghĩa từ chúng em, ba mươi chín học sinh lớp …, kính tặng thầy cô nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11.
Chúng em chúc thầy cô luôn khỏe mạnh và tiếp tục dìu dắt chúng em. Riêng em, em mong thời gian có thể chậm lại để không phải chia xa thầy cô và các bạn. Tình cảm này sẽ mãi mãi ở trong lòng em.
Làm sao diễn tả hết ân tình Tặng thầy cô hai tiếng chân thành: “Mẹ ơi”!
4. Báo tường với chủ đề: 'Ươm mầm'
Học sinh giống như những hạt mầm nhỏ, và các thầy cô chính là những người ươm mầm, chăm sóc và dẫn dắt để cây cối phát triển mạnh mẽ. Thầy cô không chỉ gieo mầm ước mơ mà còn nuôi dưỡng những khát vọng của các em, giúp thế hệ trẻ Việt Nam vươn xa ra thế giới.
Thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn giáo dục chúng em về đạo đức, cách cư xử lễ phép, để khi trưởng thành, chúng em không chỉ góp ích cho xã hội mà còn được mọi người tôn trọng và kính nể. Thầy cô như những bậc thang vững chãi, giúp học sinh bước gần hơn đến con đường tương lai tươi sáng.
Chúng em hiểu rằng nghề giáo thật cao quý và thiêng liêng, là nghề ươm mầm cho những thế hệ trẻ phát triển. Đất nước cần những tài năng trẻ để gánh vác trọng trách và phát triển đất nước, và các thầy cô chính là những người thực hiện nhiệm vụ cao cả này.
Một cây lớn lên từ hạt mầm nhỏ, và cuộc đời mỗi người không thể trưởng thành nếu thiếu sự dẫn dắt của thầy cô. Chúng em xin gửi lòng tri ân sâu sắc từ gần 1000 học sinh, đặc biệt là từ 306 học sinh khối 12 tới các thầy cô. Chúng em biết rằng chặng đường học tập trước mắt còn nhiều thử thách, nhưng chúng em tự tin vì đã được thầy cô nuôi dưỡng trí tuệ và lòng nhân ái – những phẩm chất quan trọng nhất.
Những vần thơ trong sáng từ ngày đầu đến trường:
“…Nhớ lúc còn bé xíu,
Tay nắm tay đến trường.
Vô tư cười dưới nắng,
Mắt đen long lanh…”
Cảm xúc đầu tiên khi tiếp xúc với môi trường mới, lớp học mới, và những người bạn mới:
“Nhớ bạn thân,
Vui buồn cùng chia sẻ. Những trò đùa tinh nghịch,
Ngập tràn trong trái tim…”
Mỗi ngày đến lớp là một ngày vui:
“Em đi qua khung cửa lớp hàng ngày,
Bước vào hạnh phúc qua cánh cửa.”
Sân trường nhộn nhịp với các trò chơi và áo dài đồng phục thướt tha:
“Bạn có nghe nhạc tuổi thơ,
Áo dài trắng sân trường, mực tím.”
Cảm xúc của những vần thơ gợi nhớ như đã quen thuộc, nhưng vẫn đầy cảm xúc trong văn học dân gian:
Tình cảm của học sinh dành cho thầy cô:
“Chỉ một chữ O đọc sai,
Dường như cô già đi mấy tuổi.
Hiểu ra điều đó,
Cô giáo ơi, tóc cô bạc rồi!”
Cảm xúc của học trò mải mê, nhưng vẫn nhớ công lao của thầy cô:
“Thầy ơi…!
Con viết về Thầy, với phấn trắng và bảng đen.
Vẫn kính mến, vẫn “hy sinh thầm lặng”…!
Những vần thơ trong các báo tường chứa đầy cảm xúc…!
“Ôi tình thầy trò, không có gì sánh bằng.
Thật thiêng liêng, bao xúc động dâng trào.
Tình cảm đó cứ ngày một dâng trào,
Tạo sức mạnh cho chúng em bước tiếp.
Những vần thơ chúng em viết,
Là những điều sâu thẳm từ trái tim…”
5. Báo tường với chủ đề: 'Tia sáng'
Nghề dạy học, giống như nhiều nghề khác, là công việc mà giáo viên sử dụng trí thức và kinh nghiệm của mình để phục vụ cho xã hội. Nhưng tại sao chỉ riêng nghề giáo lại có một ngày đặc biệt để tôn vinh?
Bởi vì thầy cô – những ‘người lao động’ đặc biệt – không chỉ tạo ra giá trị vật chất mà còn xây dựng nền tảng của giá trị đó: CON NGƯỜI. Công việc của thầy cô đòi hỏi sự tận tâm, tận lực, và một tình yêu sâu sắc với nghề và học sinh. Họ là những người lái đò lặng lẽ trên dòng sông tri thức, đưa học trò đến bến bờ của hiểu biết bằng tất cả tình yêu và sự hy vọng của mình.
Thầy cô tạo nên những thế hệ sẽ tiếp nối và gánh vác tương lai của đất nước. Công việc của họ tuy cao quý nhưng cũng vô cùng thầm lặng và gian nan, và dù vậy, thầy cô vẫn không một lời than vãn. Với học sinh, thầy cô là ánh sáng soi đường, dẫn lối cho chúng ta định hình con đường của riêng mình. Thật là cao cả biết bao!
Thầy cô đã cống hiến cả cuộc đời mình, ngày đêm lo lắng cho tương lai của bao thế hệ học trò. Thầy cô ơi, có thể đôi khi chúng con còn bướng bỉnh, lười biếng, và chúng con không nhận ra rằng tóc thầy đã thêm sợi bạc, mắt cô đã hoen đỏ vì chúng con, nhưng chắc chắn thầy cô luôn sẵn lòng tha thứ cho những lỗi lầm đó. Bởi trong sự nghiêm khắc của thầy cô, chúng con vẫn cảm nhận được sự độ lượng, vị tha, và lòng nhân ái. Những đêm thầy cô thức trắng bên trang giáo án, những buổi sáng lạnh lẽo thầy cô đến trường đúng giờ, chính những điều đó khiến chúng con trân trọng từng hạt bụi phấn rơi trên tóc thầy. Bởi đó là kết tinh của lòng yêu nghề, sự cống hiến, và trách nhiệm của những trái tim luôn lo lắng cho sự thành công của chúng con.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin gửi tới những ‘người lái đò thầm lặng’ lời chúc chân thành nhất. Chúc thầy cô luôn khỏe mạnh, bình an, và hạnh phúc trong cuộc sống!
Để thể hiện lòng biết ơn sâu sắc, Chi đội XX xin trân trọng gửi đến các thầy cô số báo đặc biệt mang tên ''Tia sáng''.
6. Báo tường chủ đề: 'Cội nguồn'
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây, uống nước nhớ người đào giếng... Từ những năm tháng cắp sách đến trường, mỗi chúng ta đều được thầy cô dạy dỗ những bài học đạo đức quý báu, giúp chúng ta trưởng thành và trở thành người như hôm nay.
Với truyền thống tôn sư trọng đạo, chúng ta không thể quên công ơn của những người đã tận tụy dạy dỗ chúng ta. Những người sinh ra chúng ta có công sinh thành, nhưng những người truyền đạt tri thức lại có công dạy dỗ sâu nặng hơn nhiều.
Thời gian trôi qua và mọi thứ sẽ phai nhạt, nhưng ân tình của thầy cô sẽ luôn bền lâu. Mỗi nét chữ, mỗi lời khuyên của thầy cô đều in đậm trong lòng học trò khi rời xa mái trường. Những đêm dài bên trang giáo án, những buổi sáng miệt mài trên bục giảng, và niềm hạnh phúc khi chứng kiến học trò trưởng thành, đó chính là những điều thầy cô mong mỏi. Dù chúng em có rời xa mái trường, những gì thầy cô đã trao gửi sẽ mãi ghi nhớ, không bao giờ phai nhạt. Công ơn ấy thật to lớn và cao cả biết bao.
Không có thầy, không thể thành công... Chính thầy cô là những người đã giúp chúng em bay cao, bay xa với những ước mơ, trang bị hành trang kiến thức để bước vào đời và thành công. Thế nhưng, sau khi rời khỏi trường, có bao nhiêu người nhớ về thầy cô cũ? Có ai trở lại lớp học, trường xưa để thăm những người đã hy sinh tâm huyết để chúng ta trở thành người hữu ích?
Để bày tỏ lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc tới các thầy cô - những người lái đò thầm lặng, Chi đội XX xin trân trọng gửi đến quý thầy cô số báo đặc biệt mang tên ''Nhớ về cội nguồn''.
7. Bảng tin chủ đề 'Cầu Kiều'
'Muốn vinh hiển thì phải xây cầu kiều
Muốn con thông minh thì phải quý trọng thầy'
Mỗi khi mùa thu đến, chúng em lại háo hức chào đón ngày Nhà giáo Việt Nam. Hòa cùng không khí vui tươi đó, chi đội XX phát hành số báo đặc biệt để tri ân các thầy cô, những người như cha mẹ thứ hai của chúng em. Mỗi thầy cô giáo chính là một người lái đò cần mẫn. Khi năm học kết thúc cũng là lúc chiếc đò cập bến, chở đầy tri thức và tình cảm mà thầy cô gửi gắm. Chúng em hiểu rằng để làm được điều đó, thầy cô đã thức khuya, miệt mài bên trang giáo án, và đó là tất cả những giọt mồ hôi, nước mắt của các thầy cô. Tình yêu thương vô bờ bến ấy chúng em sẽ mãi trân trọng và giữ gìn trong trái tim.
Ngày 20/11 đã đến! Năm nay chúng em rời xa mái trường XX, không biết phải diễn đạt thế nào cho hết lòng mình. Từ mái trường rộng lớn, chúng em nhìn lại bốn năm gắn bó với ngày 20/11, với 16 mùa mưa nắng, 16 mùa vui buồn, còn thầy cô cả đời là những người đưa đò thầm lặng, dạy chúng em biết thế nào là hy sinh, thế nào là cuộc sống, yêu gia đình và yêu quê hương. Thầy dạy chúng em quý trọng thời gian, giữ chữ tín, và giữ lòng trong sạch để tự hào với bạn bè.
Để bày tỏ tình cảm và lòng biết ơn sâu sắc, Chi đội XX xin gửi đến quý thầy cô số báo đặc biệt mang tên ''Cầu Kiều''.
8. Bảng tin chủ đề: 'Cánh buồm tri thức'
Con thuyền ra khơi khi cánh buồm căng gió, vươn lên vượt sóng lớn đưa các thủy thủ đến đích mong muốn. Và trên con thuyền ấy, thầy cô chính là thuyền trưởng, chúng em là các thủy thủ, và hành trang kiến thức chính là cánh buồm. Cánh buồm căng gió thì thuyền đi càng nhanh....
Trên đại dương bao la, sóng vẫn vỗ
Con thuyền nhỏ vẫn kiên định tiến lên
Bởi có thuyền trưởng vững tay chèo
Cùng các thủy thủ vượt mọi thử thách.
Trên biển tri thức mênh mông, biết bao con tàu và đội ngũ thủy thủ đã ra khơi chinh phục chân trời mới. Thầy cô – những thuyền trưởng tài ba, luôn đồng hành cùng chúng em vượt qua đại dương xa xôi, mở ra những chân trời ánh sáng mới.
Thầy cô ơi! Những người vĩ đại và tận tụy, những thuyền trưởng không ngừng chèo chống đưa đoàn thủy thủ đến bến bờ an toàn, những người mở ra con đường mới cho thế hệ trẻ, công ơn của thầy cô thật không thể kể hết. Dù có sóng gió, bão bùng, cánh buồm vẫn căng gió, con thuyền vẫn vượt sóng mạnh mẽ. Đối với chúng em, tình cảm của thầy cô như ngọn hải đăng soi sáng giữa đại dương mênh mông, dẫn đường cho những con tàu lạc hướng về bến an toàn. Những luồng ánh sáng từ ngọn hải đăng là nguồn động viên lớn lao cho những người đi biển khi đối mặt với bão tố.
Hôm nay, chúng em đang từng bước trưởng thành dưới mái trường.... được thầy cô truyền đạt kiến thức và kinh nghiệm quý báu, để chúng em có thể trở thành những thuyền trưởng tương lai, tiếp nối con đường cao cả, dẫn dắt những mầm non tương lai trên hành trình tri thức.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin gửi đến thầy cô ngàn lời yêu thương và lòng kính trọng. Với tấm lòng thành kính, xin gửi đến người thuyền trưởng những lời tri ân sâu sắc nhất.
9. Báo tường chủ đề: 'Dòng thời gian'
Dẫu thời gian có trôi mãi, lớp bụi thời gian có thể làm mờ ký ức, nhưng hình ảnh của người thầy, người đã đồng hành cùng chúng con từ những ngày đầu đến trường, vẫn luôn hiện hữu trong trái tim chúng con. Thầy cô là những người không quản ngại khó khăn, luôn âm thầm cống hiến cho sự nghiệp giáo dục, dù những đêm khuya miệt mài bên trang giáo án hay những giọt nước mắt rơi khi thấy chúng con không nỗ lực. Công ơn của thầy cô thật vô giá!
Cho dù có đếm hết sao trên trời hay mùa thu rơi, cũng không thể nào đong đếm được công lao của người thầy. Những bài học và tri thức thầy cô truyền đạt sẽ là hành trang quý báu giúp chúng con bước vào đời, là đôi cánh đưa chúng con đến những giấc mơ đẹp. Các thế hệ học sinh vào ra trường như những chuyến đò trên dòng sông tri thức, thầy cô vẫn lặng lẽ, kiên nhẫn như người lái đò, cống hiến cho sự nghiệp trồng người của đất nước như những dòng sông bồi đắp phù sa cho cuộc đời.
Những năm tháng học dưới mái trường đã dạy chúng con nhiều điều quý giá, nuôi dưỡng tình yêu thương và lòng kính trọng sâu sắc đối với thầy cô – những người cha, người mẹ thứ hai của chúng con. Tấm lòng và sự tận tâm của thầy cô đã dìu dắt chúng con từ những ngày đầu nhỏ dại trở thành những người trưởng thành, biết yêu thương, ước mơ và sống đẹp. Giấc mơ của chúng con là tiếp bước thầy cô, trở thành người đưa đò, cống hiến tri thức và sức lực cho đời, dẫn dắt các thế hệ tiếp theo đến bến bờ tri thức.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, với tất cả lòng chân thành, lớp XX và toàn thể học sinh xin gửi lời chúc đến thầy cô, chúc thầy cô luôn vui vẻ, tràn đầy niềm tin và mãi là những con đò tận tụy, kiên nhẫn đưa các thế hệ học trò qua đại dương kiến thức rộng lớn của nhân loại!
10. Báo tường chủ đề: 'Hoa điểm 10'
Mỗi khi tháng 11 về, các thế hệ học sinh trên khắp mọi miền của Việt Nam lại háo hức dâng lên những bông hoa điểm 10 để bày tỏ lòng tri ân sâu sắc tới thầy cô, những người đã dành bao công sức để dạy dỗ chúng con.
Đất nước đã cho chúng con quê hương để yêu thương, cha mẹ đã ban cho chúng con hình hài để sống và học tập, còn thầy cô chính là những người đã xây dựng nền tảng vững chắc để chúng con bước vào cuộc đời.
Chúng con hiểu rằng dù phía trước còn nhiều thử thách, nhưng điều thầy cô mong mỏi nhất là được thấy học sinh đến trường đông vui, chăm chỉ học tập và khám phá tri thức mới. Những bông hoa điểm 9, điểm 10 và sự hào hứng của học trò trong mỗi giờ học là món quà quý giá nhất đối với thầy cô.
Những chuyến đò thầm lặng vẫn đưa đạo và đời qua bao thế hệ, hướng các em đến ước mơ và khát vọng. Như câu thơ đã viết để tri ân các “người đưa đò”: “Có một nghề bụi phấn bám đầy tay - Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất - Có một nghề không trồng cây vào đất - Mà mang lại cho đời đầy trái ngọt hoa tươi”…
Không thể diễn tả hết công ơn của thầy cô bằng lời, nhưng chúng con hứa sẽ luôn nỗ lực học tập, tích lũy nhiều hoa điểm 10 để gửi tới thầy cô như lời tri ân chân thành nhất.