1. NHỚ THẦY CÔ...
Gió mùa về, mang chút heo may
Trời se lạnh, lòng ấm áp trở về trường xưa
Nghe đâu đây tiếng bạn thuở còn thơ
Dạ bâng khuâng, nhớ thầy cô da diết
Hơn 40 năm trước cũng từ nơi đây
Chúng tôi chia tay, mỗi người một ngả
Ra Bắc vào Nam, đi tận chân trời Tây
Chợt nhận ra tuổi trẻ đã trôi qua nhanh
Trở về bên nhau, mái tóc đã bạc
Tìm đâu những sợi tóc đen ngày xưa
Trao nhau nụ cười qua đôi kính trắng
Những chuyện xưa không nghĩ mình đã già
Hôm nay ngồi cạnh thầy cô giáo cũ
Tay run rẩy nắm lấy các học trò
Những trò nghịch ngợm hay những học sinh ngoan
Làm thầy nổi giận, sổ đầu bài đầy vết
Nhớ tên bạn nào làm thầy khó quên
Bao chuyến đò thầy chèo dọc theo thời gian
Chở bao trái tim đến bờ ước mơ
Để hôm nay thấy đất nước đổi thay
Thời gian ngắn lại, bên thầy cô chẳng muốn rời
Nhớ về ngày xưa, học trò vụng về
Làm thầy cô phải lo lắng, phiền muộn
Nhưng vẫn yêu thương, dù có chút phai tàn.
Chúng em trở về với những bó hoa tươi
Để xin lỗi về thời gian vắng mặt
Chúc thầy cô ngày Hiến chương đầy ý nghĩa
Trong tim chúng em, trường - thầy - cô vẫn luôn vững bầu trời.
Tác giả: Trần Lộc

2. THẦY CÔ VÀ BỐ MẸ
Mẹ nâng niu, giữ gìn từng nét đẹp
Cha che chở, bảo bọc từng bước đi
Cho con thấy ánh bình minh mỗi sớm
Dáng hình gầy guộc dãi dầu gió sương...
Cho con vượt qua mọi khó khăn
Hình ảnh này luôn khắc sâu trong lòng
Thầy trao từng nét chữ lặng lẽ
Cô dạy đức hạnh, tình cảm sâu nặng.
Cho con biết yêu cuộc sống trọn vẹn
Khắp núi non, biển cả, trời mây
Chúc cô thầy bình an mỗi ngày
Đưa đò vững tay, chèo qua mọi thử thách
Rạng ngời bên đàn con trẻ
Người sắc hồng, hoa nở rộ tươi xinh
Mẹ cha trao dáng hình, thầy cô trao ánh bình minh
Thầy cô làm cho cuộc sống thêm rực rỡ!
Tác giả: Hồng Ngoãn

3. TRƯỜNG XƯA, KÝ ỨC XANH
Những ngày tháng không thể quên
Dù bảng đen phấn trắng đã thành ký ức
Mái trường xưa vẫn dấu chân xuôi ngược
Tóc thầy cô giờ đã bạc ánh chiều
Sân trường xưa vẫn đỏ màu phượng vĩ
Ước mơ vẫn tinh khôi trong áo trắng
Những ánh mắt dõi theo từng lời cô giảng
Giọt mồ hôi lăn trên giáo án mặn mòi
Tình yêu nghề vẫn mãi trong lòng
Dù thời gian đã rời xa bục giảng
Đời gọi tên ta, người gieo mầm sống
Có ai về nghe tiếng trống trường xưa
Rồi một ngày, ai còn nhớ đến ta
Tâm tình nghề dạy học vẫn nặng trĩu
Vẫn nghẹn ngào, bỗng dưng muốn khóc
Phía xa, sân trường
Phượng thắm vẫn bay lượn.
Tác giả: Ngọc Oanh

4. LỜI CẢM ƠN NGƯỜI DẪN LỐI
Những cảm xúc dâng trào trong trái tim nhỏ
Ơn thầy cô, những kỷ niệm không thể quên
Người đã xây dựng nền tảng vững chắc
Dẫn dắt con trẻ vượt qua sóng gió đời
Đến bến bờ mới, em đầy bâng khuâng
Bên kia bờ, thầy không ngừng chèo chống
Chăm sóc cây đức đã được gieo
Nhân tâm thánh thiện, dù nghèo vẫn vui
Ý nghĩa những cử chỉ vẫn ẩn trong lời dạy
Thêm sức cho những chồi non mới mọc
Ước gì nghèo khó sẽ không còn
Mơ về một cuộc sống rạng ngời hơn mỗi ngày
Trân quý lắm, lòng em đã gửi gắm
Đầy ắp ân nghĩa, em dồn vào thơ
Cảm ơn người dẫn lối sang bờ
Vun đắp nhân nghĩa, thực hiện ước mơ đầy đủ.
Tác giả: Hồng Ngoãn

5. CÓ MỘT NGHỀ...
Có một nghề với bảng đen và giấy trắng
Và tóc bạc thêm mỗi tối
Mỗi bước đi vội vàng
Chèo lái con đò đến bến bình yên
Có một nghề được xã hội tôn trọng
Với hai tiếng thân thương: Cô Giáo
Truyền đạt kiến thức và đạo đức
Yêu nghề dù có bị chỉ trích
Em chọn nghề đặc biệt
Nấu Cháo Phổi, miệt mài từng ngày
Từ sáng sớm đến đêm khuya
Áp lực và bụi phấn không ngừng rơi
Em vẫn yêu nghề và mãi yêu không thôi...
Tác giả: Hồng Ngoãn

6. MÃI MÃI TÌNH CÔ
Nghe tiếng trống vang, lòng em xao xuyến
Rơi lệ đắng, háo hức tìm về miền yên tĩnh
Ngày xưa cô dạy, giờ đây vẫn rõ nét
Người chèo đò đưa em đến tương lai
Sóng nước vẫy gọi, vẫn không ngừng
Tâm sáng ngời, nâng đỡ người đứng lên
Gieo ước mơ, chăm sóc từng hạt giống
Ba năm trôi qua, vượt xa cả thơ ca
Lời giảng chưa bao giờ quên lãng
Trang giáo án luôn sáng rực từng chữ
Suốt đời giữ trọn đạo nghĩa thiên lương
Nay xa rời, lòng em vẫn vấn vương
Thời gian trôi nhanh, mùa cũ đã qua
Áo trắng với em là tất cả
Bởi tình yêu, em mãi nhớ ơn cô
Tác giả: Nguyễn Hải Đăng

7. TÌNH CẢM VÀ NỖI NHỚ
Quay trở lại nơi chúng tôi từng gắn bó
Tình yêu đã trưởng thành cùng từng hơi thở
Mái trường Nguyễn Thông đã kết nối chúng tôi
Các đồng nghiệp quý mến và học trò tài năng
Thật tuyệt vời...tình yêu của tôi...
Trở về trường xưa, mái đầu đã bạc
Nhớ lại tiếng cười đùa của học trò
Nhớ lại bảng đen với những dòng chữ
Nhớ lại những lời nhắc nhở
Nhớ lại tiếng gọi...thưa cô...
Nhớ lại những buổi sinh hoạt dưới cờ
Lời dạy ấm áp và trang nghiêm của thầy cô hiệu trưởng
Trước mặt thầy cô, những gương mặt tươi sáng và im lặng
Ánh mắt thân thương chứa đầy niềm tin
Một bức tranh tuyệt vời không gì sánh bằng
Trở về trường cũ, lòng tôi đầy xúc động
Các đồng nghiệp yêu quý và học trò ngoan
Có bao điều muốn nói, bao điều muốn trao
Tình yêu trong tôi cứ mãi tuôn trào...
Đồng nghiệp ơi! Học trò ngoan ơi! Nhận lấy nhé...
Tác giả: Đinh Thị Hiển

8. QUAY VỀ TRƯỜNG XƯA
Chia tay mùa hè với biển xanh mát rượi
Về quê em, nơi đồng lúa vàng thơm ngát
Thả diều vui đùa đến lúc hoàng hôn
Đêm trăng sáng, chị Hằng múa hát vui vẻ
Trở về phố xá, âm thanh nhộn nhịp
Tiếng trống trường thúc giục bước chân em
Lá bàng đỏ rơi trên thềm hiên nhà
Thầy cô, bạn bè chờ em đến lớp
Vui mừng bao nhiêu khi tựu trường
Kể nhau nghe bao chuyện hè hồi hộp
Chúc nhau năm học mới thành công
Không làm phụ lòng thầy và cha mẹ
Ngày mai tốt nghiệp, ra trường đầy kỷ niệm
Những năm học trò sẽ mãi không quên
Bay xa khắp mọi miền đất mới
Còn nhớ mãi hình ảnh thầy cô yêu quý
Tác giả: Trương Túy Anh

9. NHỚ ƠN THẦY CÔ!
Đi nửa đời người, chợt nhìn lại
Thời thơ ấu, cắp sách đến trường
Những năm tháng, hình ảnh Thầy Cô thân thương
Vẫn in đậm trong ký ức của em
Đứng giữa sân trường, em vẫn cảm nhận
Lời dạy của Thầy Cô như nhắc nhở
Là hành trang để em bước vào đời
Không thể quên bài học đầu tiên Thầy dạy
Bâng khuâng nhớ về tuổi thơ ngày ấy
Vô tư, chưa hiểu hết những bài Thầy dạy
Bước vào đời, giữa guồng quay hối hả
Bỗng lắng lòng khi nhìn lại những gì đã qua...
Lời Thầy dạy, những điều sâu sắc
Những mầm xanh giờ đã trưởng thành
Như quyển vở đã sang trang mới
Thấy ấm lòng khi cũng trở thành cô giáo!
Tác giả: Mai Lan

10. NHỚ MÃI GIỌNG THẦY
Dáng thầy cao gầy, ung dung bước vào lớp
Giọng đọc thơ Kiều ấm áp, dịu dàng
Giữa những ngôi nhà tre nứa tạm bợ
Thầy và trò vẫn cùng đắm chìm trong thơ ca.
Thầy thương học trò trong những ngày khó khăn
Ghi tạc vào từng chữ, từng câu văn
Cả lớp ngồi chăm chú như thưởng thức
Thầy nhẹ nhàng nhắc: 'Vở văn đâu, chép đi'.
Các bạn nữ bất ngờ nhìn thầy ngơ ngác
Tiếc nuối vì giọng thầy lúc cảm động
Chỉ mong thầy tiếp tục giảng bài thêm
Chúng con đã ghi nhớ những lời thầy dạy.
Ngày tốt nghiệp, không biết bao giờ gặp lại
Học trò thầy khắp nơi trên quê hương
Không thể nào quên giọng nói thân thương
Và mái trường nơi quê nghèo sơ tán.
Tác giả: Hồ Viết Bình

11. NỖI NHỚ MÙA THU
Mùa Thu đến, ánh nắng mật ngọt lan tỏa
Gió nhẹ mang theo hương hoa sữa thơm
Tiếng trống trường khiến nỗi nhớ dâng trào
Nhớ thời học sinh, nhớ lúc làm thầy...
Nhớ những ngày học trò ngây thơ
Tay lấm mực, áo quần đầy bụi phấn
Ngồi trên lớp nghe thầy cô giảng dạy
Hồi hộp chờ hết giờ để cùng bạn vui đùa
Tuổi học đường trôi qua từng năm tháng
Có thêm bạn mới qua mỗi cấp học
Thời đại học với bom đạn dội xuống
Được rèn luyện, niềm tin vững vàng...
Ngày tốt nghiệp, trở thành giáo viên
Đi sơ tán cùng trường và lớp học
Làm lớp học từ tre nứa và lá
Thầy trò cùng lao động đầy nhiệt huyết
Giữa núi rừng, lớp học dưới tán cây
Dòng suối chảy suốt đêm ngày như bài hát
Trong sương sớm, giọng giảng ấm áp
Thầy trò cùng ước mơ ngày mai tươi sáng
Bà con nghèo luôn rộng vòng tay đón
Vì sự nghiệp, đêm ngày bảo vệ
Chăm sóc học sinh, nhường thầy cô nơi ở
Ấm áp bên bếp lửa trong mùa đông
Hoà bình trở lại, xây dựng trường mới
Giảng đường mới đầy ánh nắng và gió
Dẫu còn khó khăn, vẫn yêu thương gắn bó
Với mái trường, tình cảm vững bầu trời
Không đòi hỏi, không cần danh lợi
Nhà giáo âm thầm với lòng yêu nghề
Chỉ riêng mình biết tâm huyết mình
Lòng yêu nghề, tấm lòng bền vững
Người giáo viên hạnh phúc nhất
Khi học trò thành đạt sau khi ra trường
Thời gian trôi, tóc thầy bạc dần
Nhưng tình yêu lan tỏa khắp bốn phương…
Mùa Thu đến, tôi nhớ mái trường xưa
Nơi lưu dấu bao niềm vui, nỗi buồn năm tháng
Mùa Hè với phượng đỏ, tình bạn gắn bó
Ngày Thu khai giảng, niềm vui rộn rã...
Tác giả: Hoàng Phan

12. THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG
Dù dạy ở bất kỳ cấp học nào
Thầy cô vẫn luôn đào tạo thế hệ tương lai
Khởi đầu vững chắc cho những tài năng
Giúp các em từng bước trưởng thành
Mái trường hiện thực hóa bao ước mơ
Không ngại gian nan để giúp em bay xa
Như bao người vẫn nhớ quê hương da diết
Nhớ mái trường nơi mình lớn khôn
Những mùa thi mang theo bao lo lắng
Kỷ niệm thầy trò và bạn bè thân thiết
Nơi thầy cô từng trang giáo án
Thiết kế tương lai, thắp sáng ước mơ!
Tác giả: Hồng Liên
