1. VU LAN NHỚ MẸ THIÊN LIÊN
Thơ của Phạm Thị Hồng Thu
Mẹ giờ đang ở nơi đâu
Con nghe lòng xót xa mẹ ơi!
Vu Lan nhớ mẹ bồi hồi
Rưng rưng lệ lấp ngẹn lời đau thương
Đời con như giấc mơ dài
Thân xác chịu đày đọa quanh năm
Bệnh tật âm thầm xâm lấn
Mài mòn, quằn quại, lặng lẽ xót xa
Con lạc lõng không bên mẹ
Không thể phụng dưỡng, cũng chẳng quà
Vu Lan lòng đầy ân hận
Con xin sám hối, mong tâm thanh
Lòng hiếu thảo dâng mẹ hiền
Gửi vào trời xanh, mây ngàn xa
Dẫu cách biệt muôn vàn
Nhớ thương ngập tràn trong tim.

2. HOA HỒNG MÙA VU LAN
Thơ của Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng bảy mưa ngâu chênh chao
Mùa Vu Lan đọng lại bao nỗi thương.
Cha mẹ rời bỏ cõi trần
Con đau lòng những đêm dài lẻ loi.
Mẹ đi từ lâu rồi đấy
Con mơ thấy mẹ trong giấc mơ dài.
Vẫn là mẹ tần tảo yêu thương
Con thắt lưng, mẹ vẫn nở nụ cười yên bình.
Thương cha, trụ cột vững vàng
Che chở mọi khó khăn cho con.
Cho con tự do giữa biển rộng
Cha nâng đỡ cuộc đời của con.
Mùa Vu Lan, nỗi nhớ mênh mông
Bông hồng cài áo, lòng con nghẹn ngào.
Khói hương trầm bay mơ hồ
Nhớ cha mẹ, lệ rơi đầy mi.

3. NHỚ MẸ YÊU THƯƠNG
Thơ của Nghi Lâm
Ngày Vu Lan về, lòng bồi hồi nhớ mẹ
Đã ra đi vào một đêm thu
Tháng chín mù mịt phủ đầy mây
Bão tố ập đến, như tiễn đưa vĩnh viễn.
Không còn dáng mẹ gầy yêu dấu
Nhọc nhằn chăm sóc con cái
Cha mất sớm, mẹ góa tủi hờn
Nặng gánh lo toan một gia đình đơn chiếc.
Con còn nhỏ, chưa hiểu được hết
Những vất vả mẹ gánh trên vai
Khi cuộc đời trải qua chông gai
Tất cả vì miếng cơm manh áo.
Bao mùa Vu Lan thêm nỗi đau
Mẹ xa rồi, ai báo hiếu đây
Nhìn đời thường hoa hồng đỏ
Con cài hoa trắng để nhớ mẹ.
Thương mẹ quá, lòng con buồn sâu
Mượn vần thơ để nhớ về mẹ
Trời tháng bảy mưa ngâu rơi lặng lẽ
Để cảm nhận mùa Vu Lan trở về.
Giờ đây lòng con vẫn buồn bã
Dù mẹ vắng bóng nhiều năm rồi
Bàn thờ tươm tất với nến, hương, hoa
Kính dâng người ở cõi trên,
Phù hộ cháu con mãi mãi
Sớm trưởng thành và thành đạt!

4. VU LAN CẦU AN LẠC
Thơ của Đinh Thị Hiển
Vu Lan, cầu xin tha thứ cho vong nhân
Nguyện cho tổ tiên được phước lộc
Nguyện trời phật hiện diện
Ban bình yên nơi cõi phật suốt đời.
Hay được đầu thai trở lại trần gian
Nối duyên kiếp người, tiếp tục sống đời.
Mùa Vu Lan đang đến gần
Lòng con thấy nhớ người thân nhiều quá.
Nhớ cha, nhớ mẹ yêu thương
Anh em, bạn bè… nhớ thật nhiều
Nguyện trời phật xót thương
Xóa bỏ tội lỗi xưa còn vương vấn.
Cầu trời phật ban ân phước
Để cha mẹ được an vui.
Vu Lan đã tới rồi!
Con mời cha mẹ về quê nhà.
Cơm chay đơn giản tại nhà
Tấm lòng thơm thảo gọi báo ân
“Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra…”
Cả đời con nợ mẹ cha
Nguyện trời phật độ cha mẹ
Được an yên ở cõi phật
Cảm ơn trời phật… phước lành cho mẹ cha.

5. MÙA VU LAN
Tác giả: Sơn Nữ
Mùa Vu Lan đã đến rồi bạn ơi
Chúc mừng ai cài hoa hồng tươi
Nhân thế hữu hạn cùng song hành
Cha mẹ còn sống, niềm vui trọn vẹn.
Thật tuyệt vời! Vu Lan hoa hồng thắm
Nở rực rỡ trước mỗi trái tim
Là hạnh phúc bên đời vẫn tươi đẹp
Bởi tình thân phụ mẫu khó tìm.
Chia sẻ với những ai cài hoa trắng
Hiểu rằng cha mẹ không còn nơi dương thế
Làm sao vui, khi lòng thiếu vắng
Cha mẹ yêu dấu không còn ở trần gian.
Mùa Vu Lan nhắc nhở chúng ta
Ơn sinh thành lớn như núi cao, biển rộng
Dưỡng dục cả đời ta nặng nợ
Nhắc nhở lòng không quên để tình phôi pha.

6. VU LAN BÁO HIẾU VÔ GIÁ
Tác giả: Nguyễn Cao Cầm
Cha mẹ, bậc sinh thành hiền hòa
Đem đến cho con ánh sáng tri thức
Mẹ cha như hoa tươi ngát hương
Công ơn vô hạn, cuộc đời vang vọng.
Cha mẹ là gương sáng cho đời
Nuôi dưỡng, sinh thành từ thuở nhỏ
Ngay từ tiếng khóc chào đời
Đã có mẹ cha âu yếm bế bồng.
Con trưởng thành trong vòng tay cha mẹ
Tràn đầy yêu thương và sự nuôi dưỡng
Chăm sóc tâm hồn, lo cơm áo
Ngày tháng vất vả, chông chênh cuộc đời.
Gian nan công việc chất chồng
Yêu thương con hết lòng tận tụy
Vất vả mưu sinh không ngừng nghỉ
Đồng tiền và gạo, ân tình nhân ái.
Công lao của cha mẹ vô giá
Nuôi nấng con khôn lớn, trưởng thành
Dẫn dắt con trên con đường đời
Lo lắng cho học hành, tương lai tươi sáng.
Ngày tháng miệt mài, cần mẫn
Dầm mưa dãi nắng, kiếm sống
Nhọc nhằn, mệt mỏi không ngừng
Dòng đời chảy mãi, sức bền dẻo dai.
Dẫn dắt con tới ngày mai rực rỡ
Đưa tương lai lên cao sáng chói
Trải qua cực nhọc, gian nan
Làm việc vất vả, đầy khó khăn.
Dòng đời vô tận, thời gian trôi
Nghĩa sinh thành rực rỡ trong thế gian
Vu Lan báo hiếu, vô giá nghìn vàng
Con xin ghi nhớ mãi, tri ân vô vàn.

7. TƯỞI NHỚ CHA
Thơ: Nga Lê
Tháng Bảy đến, con lại nhớ Cha
Thắp nén hương tâm hướng về quê Mẹ
Bấy lâu nay, con sống ở xứ lạ
Mùa Vu Lan về, nhớ Cha lắm ơi!
Câu ru con từ thuở bé xíu
'Cái Cò lặn lội bờ sông...gánh gạo'
Những lúc đau ốm nằm trên lưng Cha dỗ
'Cố chịu, đừng làm vất vả cho Cha'
Cha ôm con như nâng một nhành hoa
Mỏng manh quá nên sợ làm gãy
Con lớn lên từ câu ca dao ấy
Gánh vác nặng nhọc của Cha suốt đời
Mẹ đã đi xa, Cha gánh vác đôi bên
Mưa nắng, gian nan suốt tháng năm
Đêm khuya, Cha ngồi lặng lẽ
Điếu thuốc tàn dần, bóng đổ trên tường
Chèo chống cuộc đời vất vả mỗi ngày
Một mình nuôi con khôn lớn
Cha ra đi khi con vừa tròn 18
Con chưa kịp báo hiếu gì cho Cha
Thu về, con lại thấy đau xót
Quê hương có hình bóng Mẹ Cha
Thật hạnh phúc cho ai còn Cha Mẹ
Hãy trân trọng ơn nghĩa của đấng sinh thành.

8. ĐÊM VU LAN
Thơ: Ngọc Oanh
Đêm nay, ánh trăng cô đơn, phải không Cha?
Vẫn là trăng rằm, nhưng sao con chỉ muốn khóc?
30 năm rồi, Cha đã rời khỏi cuộc sống vất vả
Đồi cao và nấm đất giờ là nhà của Cha
Con đặt lên ngực trái một đóa hoa
Sắc hoa kết tinh từ bao giọt nước mắt
Hương hoa thơm ngát từ ánh trăng trong trẻo
Của đứa con gửi đến bậc sinh thành
Vu Lan năm nay, trái đất dường như bất an
Cả tiếng chim hót cũng trở thành tiếng nức nở
Sắc hoàng hôn nhuốm màu nhớ nhung
Tuổi thơ con đã chập chững nắm tay Cha
Biết rằng đời người như giọt sương rơi
Chốn trần gian chỉ là cõi tạm bợ
Ơn Cha đã tạo con từ xương thịt
Để muôn đời sau con mãi tìm kiếm
Đêm nay dưới vầng trăng Vu Lan
Con gái nhớ Cha lòng như ngổn ngang
Dẫu cuộc đời mỏng manh như chớp lửa
Con muốn làm nhánh cỏ dưới chân Cha
Để tạ ơn Cha, một kiếp phù du

9. NHỚ MẸ
Thơ: Phan Thu Hà
Mẹ giờ xa cách, một phương trời
Chỉ còn lại hình bóng và khói hương nhạt nhoà
Con cố ngăn lệ tràn, tưởng mẹ sẽ về
Như thể mẹ chỉ đi xa một chút thôi
Bao lần con tỉnh giấc đêm khuya
Nghe gió thì thầm bên cửa sổ
Con cảm thấy nỗi đau thấm tận trong lòng
Mẹ đã đi về nơi hư vô thật rồi
Ngày tháng nhớ mẹ, mẹ ơi
Vẫn văng vẳng bao lời yêu thương
Cuộc đời mẹ trải qua bao phong ba
Gian nan mẹ dẫn đường con đi
Dù đôi ngả chia ly
Tình thương mẹ khắc sâu không phai
Lời ru từ thuở bé thơ
Vẫn trong tim con, mãi không rời
Đường đời mênh mông rộng lớn
Con mẹ để lại bao dấu yêu
Cuộc sống vất vả, mẹ chắt chiu
Để con trưởng thành từng ngày
Ơn nghĩa sinh thành của mẹ
Như bầu trời rộng lớn vô cùng
Gia đình là nơi lưu giữ đức hạnh
Con nguyện giữ lòng trung thành suốt đời
Con gửi hương lòng vào bài thơ này
Xin mẹ nhẹ bước đến bến vui
Mẹ về nơi xa xôi
Yêu thương còn mãi, tình người bên con

10. CHÙM THƠ 1-2-3 VỀ NGÀY VU LAN
Thơ: Nguyễn Lan Hương
Bài 1:
Con tìm chính mình qua bóng mẹ
Thấy mình hiện diện qua vết nám trên gò má
Thấy thời gian in dấu qua những chân chim
Con bỗng khóc nức nở trong trái tim
Nước mắt biến thành những bông hoa ngọc
Cài trên áo trong mùa Vu Lan.
Bài 2:
Nếu tuổi thơ có thể niêm yết trên sàn chứng khoán
Liệu có ai mang cổ phiếu tình thương ra giao dịch?
Tìm giá trị thật sự trong đó?
Mẹ chịu đựng thời gian với lưng còng
Cha bù đắp cho con bằng nếp nhăn trên trán
Thâm hụt tuổi già, lãi suất là tuổi xuân của con
Bài 3:
Mẹ biến mưa nắng thành cơm áo
Dòng sữa ngọt từ tình mẫu tử chảy ra
Gian khổ đã làm bạc mái đầu
Đời mẹ như cây dâu, chịu đựng gió bão
Vẫn đứng thẳng, gánh ước mơ con
Bài 4:
Quay về tuổi thơ
Chuộc lại những ngây thơ qua lời mẹ hát
Sửa chữa lỗi lầm bằng roi tre của cha
Gom yêu thương trong ngôi nhà
Thành mùa hoa đơm bông, nở hạt
Kí ức bay lên, tràn ngập tình đời
Bài 5:
Bóng tôi chập chờn về miền kí ức
Ánh trăng rơi vào không gian mơ mộng
Cơn mưa từ kiếp trước ghé thăm
Ngoại giờ đã ở phương xa
Con gặt mùa Vu Lan bằng nỗi nhớ
Trong mơ, vẫn thấy bóng dáng Ngoại.

11. VU LAN BÁO HIẾU
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Chưa bao giờ nản lòng, vẫn yêu đời,
Đau đớn, mệt mỏi không làm rơi lệ!
Bố mẹ đã đi xa, con gắng sức,
Chăm sóc đàn em, trách nhiệm của con!
Vất vả dù nhiều, con không quản ngại,
Gian nan dù lắm, con không lùi bước!
Tháng Bảy Vu Lan, con dâng hiếu kính,
Nhà ta đã vượt qua khổ cực!
Hà Nội, 23/08/2020

12. GIỖ MẸ MÙA VU LAN...
Thơ: Trần Lộc
Sáu mươi năm, mỗi mùa Vu Lan về
Con lặng lẽ thắp nén nhang tri ân
Lên ban thờ, lắng hồn nơi hồng phúc
Nơi mẹ sinh ra, cũng là nơi mẹ đã nuôi dưỡng con.
Mỗi dịp Vu Lan, mỗi lần giỗ mẹ
Con để lòng mình hòa theo giọt lệ
Như ai đó, đau đớn và quay quắt
Mẹ đã đi đâu, để con mãi mong đợi?
Thương mẹ lắm, đã sáu mươi năm rồi
Mỗi lần dâng hương, lòng con quặn thắt
Khi con hư, mẹ từng dùng roi răn dạy
Con ngoan hiền, mẹ ở đâu bây giờ?
Mẹ hãy về, ngắm cháu rể, cháu dâu
Ngắm chắt, bà, cầu nguyện di ảnh xưa
Mẹ hãy về, con cháu đang quây quần
Chờ mẹ về, đoàn tụ trong mùa Vu Lan.
Sáu mươi năm, nước mắt vẫn chưa nguôi
Con báo hiếu mẹ bằng nỗi nhớ bao la...
NB, 8.2022
