1. KÝ ỨC
Về bên bến sông quê cũ
Nhìn đò xưa mà lòng vẫn say đắm.
Tháng Ba, ký ức về dòng sông
Mùa hoa Bưởi làm lòng thêm mong đợi.
Hoa gạo đỏ thắm giấc mơ
Hoa Xoan tím nhẹ như chờ người xa.
Năm tháng trôi, ký ức vẫn vẹn nguyên
Quê hương vẫn chờ đón chúng ta.
Tác giả: Trần Viện
2. TRỞ VỀ EM ƠI!
Trở về đi em, trở về với quê hương
Nơi bình yên, gió thổi nhẹ nhàng
Nơi tuổi thơ ta dù có u sầu...
Nhưng đã nuôi dưỡng tâm hồn ta trưởng thành.
Dù có đến những chân trời xa lạ
Vẫn một lòng nhớ về quê hương
Dù nơi đó có vẻ bình dị
Nhưng là nơi ta luôn thương nhớ.
Trong trái tim ta luôn nhắc nhở
Rời xa chỉ để trở về gần hơn
Ôi quê hương! ta yêu quý vô vàn
Cha mẹ vẫn đợi ta từng ngày từng đêm.
Tuổi thơ dù đã xa xôi lắm
Nhưng trong lòng vẫn mong ngày trở lại
Vẫn một lòng gắn bó với sông quê
Nơi làm mát những buổi trưa hè oi ả.
Quê hương ơi! trái tim luôn rộn rã
Gửi em ngàn sợi nhớ, sợi thương
Nơi mẹ vất vả dãi nắng dầm mưa
Nơi cuộc đời ta luôn gắn bó...
Tác giả: Hoàng Như Phượng
3. BÌNH YÊN QUÊ HƯƠNG CỦA TÔI
Hoàng hôn trải ánh nắng dịu dàng
Vầng dương nhuộm tím vùng đất thanh bình
Mái tranh hòa quyện với khói lam chiều
Sợi tơ kết nối tình cảm chân thành
Đồng vàng ôm lấy lũy tre xanh
Con đường hoa uốn lượn như vẽ nên hồn quê
Cánh cò vỗ cánh trên sườn đê
Phù sa dập dờn chảy về ruộng sâu
Cỏ non gặm cỏ một bờ trâu
Gót sen bắc cầu vắt ngang
Gái quê da nâu chân chất
Giọng nói quê ngọt ngào và dịu dàng gửi thưa
Hương chanh thoang thoảng trên mái tóc
Mắt trong veo như nước hồ quê nhìn lên
Đoan trang, phúc hậu, dễ tin cậy
Đối đãi với người bằng cả trái tim chân thành
Không cần lụa là gấm vóc
Áo nâu vẫn làm người ta phải lòng
Tiếng sáo vi vu bay bổng
Cánh diều lượn trên tầm mây cao
Ao chùa ánh lên bầu trời sao
Lấp lánh đom đóm bay vào không trung
Đa già phản chiếu nước trong
Trăng non đầu tháng uốn cong mái đình
Quê tôi đậm đà nghĩa tình
Suốt năm sống trong bình yên như thế
Tác giả: Tại Hoàng Văn
4. BIỂN QUÊ HƯƠNG
Anh sẽ dẫn em đến thăm biển
Của quê hương Minh Hải xinh đẹp và phong phú
Rừng xanh bao la, những cụm đảo xa
Gợi cảm xúc cho những du khách
Người dân Cà Mau, Bạc Liêu hiếu khách
Chào đón ta như người thân trong gia đình
Từ cô em áo vải dễ thương
Đến anh ngư phủ với ánh mắt thiện cảm
Bài Dạ Cổ Hoài Lang đầy cảm xúc
Mang đến cho em những giây phút xúc động
Cha ông ngày xưa khai hoang đất rừng
Đem lại vẻ đẹp tươi mới hôm nay
Theo dòng nước xuôi theo con sông hẹp
Ta sẽ nghe tiếng bìm bịp kêu ran
Xuồng con đưa ta đến Ông Trang
Địa danh từng chìm dưới tàu Mỹ
Qua U Minh, nhìn thấy những chú khỉ
Hiếu kỳ xem hai người bên nhau
Rừng tràm xanh lấp lánh như sao
Nhờ ánh nắng đầu hè chiếu rọi
Em không biết thời ta ngây thơ
Ở đây không hề yên bình
Người nông dân phải hy sinh
Đổ mồ hôi xương máu bám đất
Sau giải phóng không còn lo lắng
Ruộng cày, lúa trổ bông nặng
Tàu, ghe ra khai thác biển Đông
Tất cả đều góp phần làm giàu cho đất nước
Hôm nay đưa em thăm nơi đây
Để quen với cảnh vật thay đổi
Cùng những gì mới mẻ đã phát triển
Của vùng biển Tây Nam yêu quý
Và nhớ lại thời kỳ máu đổ
LẪN MỒ HÔI .. THẤM ÁO CHA ÔNG!
Tác giả: Nghi Lâm
5. QUÊ HƯƠNG
Dòng nước trôi - Âm thanh chèo bơi
Gió ven sông hòa cùng tiếng người trên bến
Nước mênh mông, bao la bát ngát
Đôi dòng phù sa đỏ hồng xuôi ngược.
Nhìn sông gợi nhớ quê hương
Tiếng chó đêm sủa, gà gáy canh
Tiếng dế cất lên từ cánh đồng cỏ xanh
Hương đồng quê, vị ngọt lành của đất
Nhớ vườn cây trái sum suê
Tiếng chim cu gáy gọi về tháng năm
Gió nồm nam, ánh trăng rằm
Tiếng mưa rào mùa hạ, tiếng tằm nhả tơ
Nhớ về những năm tháng tuổi thơ
Quê hương, tiếng mẹ ầu ơ ngọt ngào.
Tác giả: Chu Long
6. SẮC KHÓI CẢNH QUÊ
Con trở về quê nội trong buổi đông
Hương thơm từ rạ đốt đồng lan tỏa
Con chợt nhớ về những ngày thơ ấu
Nhớ cánh đồng lúa chín trải dài
Con thấy lại hình ảnh mình hồi bé
Theo bà nhóm lửa đốt lá khô
Khói cay làm mắt chảy nước, tay khều lửa
Bà cháu cười vui, ánh nắng đung đưa
Vẫn bao năm, con mới trở lại quê
Hoa cau vẫn rụng trắng sân hè
Bà không còn nữa, trầu đã phai màu
Con lạc bước chân về quê xưa
Khói rạ chiều ngây ngất lan tỏa
Tâm hồn con dịu lại giữa nỗi cô đơn
Tóc bà trong ánh nắng như sắc khói
Khắc sâu mãi vào tâm hồn con hình dáng quê hương.
Tác giả: Ngọc Oanh
7. TÔI QUÊ
Hai từ 'quê hương' ngọt ngào
Thắm thiết trìu mến, bao ân tình
Quê hương nghĩa nặng, tình sâu
Nuôi dưỡng ta lớn, vững lời thề
Quê hương ân nặng, duyên bền
Che chở, đùm bọc, bình yên tháng ngày
Quê hương, hồn đắm, dạ say
Tình người xứ sở, tháng ngày bên nhau
Quê hương nghĩa nặng, tình sâu
Long lanh sắc đẹp, lung linh màu sắc
Quê hương yên ả, thanh bình
Non xanh, nước biếc, hữu tình, tươi đẹp
Lúa vàng, sóng rợn chân trời
Ngô khoai xanh tốt, bãi bồi ven sông
Trăng thanh, tát nước gàu sòng
Điệu hò mái đẩy, nước trong lững lờ
Biển xanh, sóng gợn nhấp nhô
Thuyền về, cá đầy, cập bờ vui ca
Trời cao xanh ngắt, bao la
Nắng vàng rắc phấn, mưa sa nhuận hòa
Cỏ cây xanh lá, mượt mà
Hoa tươi, tỏa ngát, đậm đà thơm tho
Vẳng nghe điệu ví, câu hò
Buâng khuâng, man mác, ngẩn ngơ nỗi lòng
Trời trong, mây gấm, nắng hồng
Quê hương tươi đẹp, như mộng mê hồn
Mái nhà san sát, xóm thôn
Vườn cây trĩu quả, thơm ngon ngọt lành
Đường làng rợp bóng cây xanh
Cây đa, giếng nước, mát lành trong xanh
Bờ tre, khóm trúc bao quanh
Hàng dừa xoã bóng, long lanh mái đình
Quê hương yêu dấu, ân tình
Cảnh sắc thơ mộng, lung linh tuyệt vời
Nuôi ta khôn lớn, thành người
Đắm say, lịm ngọt, trọn đời quý yêu.
Tác giả: Nguyễn Cao Cầm
8. QUÊ HƯƠNG VÀ XUÂN VỀ
Hương xuân thơm ngát, bướm lượn bay
Mùa xuân rực rỡ, hoa nở, gió lay
Bức tranh non nước sáng bừng
Xuân mang đến niềm vui cho cuộc đời thêm tươi.
Nhà nhà vang vọng tiếng cười vui
Xuân về, mọi người rộn ràng trẩy hội
Quê hương rực rỡ, huy hoàng tuyệt đẹp
Nàng xuân duyên dáng, hiền hòa, khoan thai.
Dù ai đi đâu, ngược xuôi trăm miền
Đừng quên khói bếp, mái hiên mẹ đợi
Lợi danh có thể bị gió cuốn bụi mờ
Nhưng quê cha, đất tổ luôn đầy yêu thương.
Nửa đời tóc đã điểm sương
Chợt nhớ tiếng hát mẹ ru ngày xưa
Tô canh rau đắng trong những trưa
Bao năm qua mà như vừa mới hôm qua.
Chiều nay có đứa con ở xa
Nhìn mai vàng nở, lòng nghe xao xuyến
Nhớ bánh tét trong đêm đông
Mẹ nhen lửa đỏ hồng đón xuân.
Tác giả: Trần Ngọc Ánh
9. XUÂN TẠI QUÊ
Tết Kỷ Hợi đến gần thật nhanh
Cành đào, mai nở khoe sắc thắm tươi
Hương vị Tết nồng nàn, say đắm
Xuân quê hương trải rộng như thảm gấm.
Tết sum vầy, không khí vui tươi phấn khởi
Khuôn mặt mọi người sáng rỡ niềm vui
Xuân đem đến bức tranh lấp lánh sắc màu
Muôn màu lấp lánh, đẹp lung linh.
Tết thanh bình chào đón ánh bình minh
Chim bồ câu bay lượn, mang hòa bình
Xuân quê hương đang tràn đầy sức sống mới
Khởi sắc, hương tươi đẹp ngát hương.
Tết ấm no, cuộc sống yêu đời
Diện mạo quê hương rạng rỡ đổi mới
Làng xóm đông đúc, trù phú, xanh tươi
Xuân về, vườn đồi trĩu quả.
Tết đầy đủ, khách đến chật nhà
Chúc tụng nhau vài ba chén rượu nồng
Xuân quê hương, mọi sự đều thuận lợi
Tình quyến thuộc nối dài, lưu truyền mãi.
Tết hạnh phúc đậm đà của đất nước Việt
Bánh chưng xanh, bánh tét đầy bàn thờ
Mâm ngũ quả, câu đối viết chữ to
Xuân quê hương, ngây ngất tâm hồn.
Tết cổ truyền, chuỗi lễ hội dân gian
Đánh đu, kéo co, chơi đàn thưởng Nguyệt
Đua thuyền, chọi trâu, chọi gà sôi nổi
Xuân quê hương, đất Việt tuyệt vời.
Tết trồng cây, tháng ngày xanh tươi tốt
Đón hè sang, xanh mượt rợp đường làng
Xuân quê hương chứa chan tình thân thiết
Gặt hái thành công, bước tiến huy hoàng.
Tác giả: Nguyễn Cao Cầm
10. QUÊ HƯƠNG
Quê hương! Hai từ ngọt ngào
Thỉnh thoảng nhớ về... nước mắt rơi
Hồn quê hòa quyện với đời
Nhớ thương day dứt, nỗi lòng chơi vơi
Quê hương! Đong đầy nhớ nhung
Nhớ dòng sữa mẹ, nhớ lòng cha mẹ
Nhớ khi cả nhà sum vầy
Bữa cơm giản dị, mẹ cha vui cười
Quê hương! Tết đến thật vui
Lời chúc năm mới, tiếng cười rộn rã
Bánh chưng, giò, chả, dưa, trà
Cành đào khoe sắc, lòng ngất ngây
Quê hương! Tình cảm tràn đầy
Ngày Tết hôm nay, niềm vui bừng lên
Gió ơi! Mang tình tôi
Gửi về quê mẹ, suốt đời nhớ thương
Tác giả: Đinh Thị Hiển
11. QUÊ HƯƠNG CỦA TÔI
'Quê hương như chùm khế ngọt'
Luôn vang vọng bên tai
Theo ta suốt những năm dài
Tuổi thơ gắn bó không rời!
Quê hương là tất cả những gì hiện hữu
Đẫm mồ hôi của ông cha
Khói lam từ những mái nhà
Ẩn hiện dưới tán lá xanh!
Quê hương là những gian khổ
Áo tơi che gió Lào
Lũ cuốn trôi nhà cửa
Bão tố luôn dập dồn!
Quê hương - thương mến đồng bào
Suốt đời vất vả lo toan
Cái ăn chỉ đủ tạm bợ
Đau xót vì cảnh đời trôi dạt!
Quê hương đã trải bao thế hệ
Gánh nặng trên vai nặng trĩu
Sức người chỉ có hạn thôi
Ông trời không mảy may thương!
'Quê hương' - hai từ đơn giản
Chứa đựng nỗi lòng sâu sắc
Dù xa vạn dặm vẫn giữ
Để ta '...trưởng thành thành người!'!
Tác giả: Nguyễn Đình Cường
12. QUÊ HƯƠNG
Mùa hè oi ả với nắng vàng rực rỡ
Cây phượng già mang một tình yêu thấm đẫm
Quê hương ơi! Những buổi chiều huyên náo
Làn khói tỏa hòa với tiếng sáo diều vút cao
Bằng lăng tím nhẹ nhàng trong gió
Bóng dừa nghiêng như chờ đợi một ai
Dòng sông quê vẫn miệt mài trôi mãi
Mang phù sa bồi đắp bờ bãi thêm tươi
Ai đi trên con đường trải nắng
Gương mặt ửng hồng như quả vải chín
Dưới cánh đồng nắng mưa dập dềnh
Cho lúa vàng trĩu bông mùa thu hoạch
Tiếng trẻ thơ ê a bên trang sách
Tuổi trẻ vươn cánh bay xa vẫy gọi
Hàng cây xanh rì rào tiếng chim ca
Nghiêng bóng nắng bóng mẹ cha chăm sóc
Câu dân ca trôi trên sông con sáo
Nắng mưa kết tinh thành gạo thơm nồng
Hai từ quê hương sao đậm tình quê
Chùm khế ngọt như tình mẹ thương yêu!
Tác giả: Trần Nhuận