1. TÌNH BẠN
Tình bạn theo ta suốt cuộc đời.
Đến từ những ngày thơ bé cho đến lúc xế chiều.
Nhưng sâu đậm nhất vẫn là thời học trò.
Những năm tháng khi ta còn ngồi trên ghế nhà trường.
Biết bao kỷ niệm ngọt ngào và quý giá.
Như chia nhau quả Khế, quả Me với muối.
Tiếng trống trường báo hiệu mưa tan.
Nhường nhau chiếc lá khoai môn trong lớp học.
Những buổi học thêm miệt mài từ sáng đến tối.
Thỉnh thoảng trốn học cùng nhau, dù bị cô giáo la mắng.
Len lén trao nhau ánh mắt khi có chuyện gì đó xảy ra.
Nhớ những giờ ra chơi, gọi nhau bằng những cái tên thân mật.
Và ta cảm thấy nhớ nhung đến thế nào.
Không biết đến giận hờn, chỉ biết vui vẻ mà thôi.
Chiếc Kem cùng chiếc Bánh chia sẻ một nửa.
Tan học, cùng nhau về trên chiếc xe xịt lốp.
Như vậy, tình bạn theo ta từng năm tháng.
Lớn dần cùng những mùa thi và tiếng ve kêu.
Những ngày hè tươi vui bên nhau.
Cũng có lúc giận dỗi nhưng chỉ vài phút sau lại cười vui.
Tình bạn theo ta qua từng năm tháng mênh mông.
Đẹp như chùm hoa Tím biếc, quý trọng và tha thiết.
Không gì đẹp hơn tình bạn thuở học trò.
Tác giả: Nga Lê
2. TÌNH BẠN
Vừa quen biết, đã thấy thân thiết,
Như là duyên trời, cảm giác gần gũi.
Ba miền tổ quốc, Nam, Trung, Bắc,
Chúng ta làm bạn, không chút nghi ngại.
Tình bạn trong tôi thật sâu nặng,
Mong rằng tình này mãi không phai.
Anh, chị, em, tình cảm bền chặt,
Xin đừng nói lời nào gây tổn thương.
Thơ hay và hình ảnh đẹp khắp ba miền,
Cùng nhau chia sẻ vẻ đẹp thiên nhiên.
Cảnh đẹp bốn phương, hoa khoe sắc,
Lời thơ bạn bè thật chân thành.
Quản trị nhóm thật khéo léo,
Nội quy đã có, cùng lời khuyên.
Chọn từ ngữ đẹp, tránh khiếm nhã,
Giữ vững tình bạn, mãi bền lâu.
Tác giả: Kiều Hoa
3. TÌNH BẠN
Con tàu đưa bạn đã ra khơi,
Nhớ nhung trong lòng chẳng thể nguôi!
Ngày ấy gần gũi như số phận,
Giờ đây xa cách, chắc do duyên trời!
Gian khó vất vả không sợ hãi,
Đói khổ sang hèn vẫn chung sức!
Hẹn gặp lại khi ta có dịp,
Hàn huyên chuyện đời, vui không ngừng!
Nhớ bạn xa xôi không nguôi ngoai,
Duyên đã định bởi ông trời từ trước!
Nơi cũ thưa vắng, buồn hiu hắt,
Khuất nẻo vắng tanh thiếu bạn bè!
Những kỷ niệm mặn mà, cay đắng,
Vui buồn sướng khổ điểm tô cuộc sống!
Những trải nghiệm cần ghi nhớ,
Ân tình nghĩa nặng như biển khơi!
Cảm giác như được bay lên trời,
Xa cách ngàn trùng bạn vẫn ghé thăm!
Cùng uống rượu, chia vui trọn đời,
Ăn cơm chung đĩa, hạnh phúc muôn đời!
Hàn huyên kỷ niệm, mơ ước nhiều,
Kể chuyện khổ cực, cùng ôn lại,
Bến xưa, thuyền cũ giờ gặp lại,
Người chào, kẻ đáp, nhịp đầy vơi!
Đã lâu chưa ghé thăm bạn,
Thấy như lỗi lớn trong đời!
Mưa lũ tràn ngập, ao đầy,
Mới biết mưa về, lụt dâng cao!
Trái tim đau, dạ buồn rơi lệ,
Thương cảm, tủi hận đầy vơi!
Tuần sau quyết tâm sang thăm bạn,
Cùng nghĩ kế chống lại trời mưa!
Hai ta đồng hành trên đường đời,
Cũng đã nhiều lần bạn gợi nhớ!
Khó khăn vẫn còn, tâm không nản,
Sang giàu chưa đến, lòng không vơi!
Thành công danh vọng, ta hiểu cả,
Ân tình sâu nặng, việc của trời!
Vững bước bên nhau, không sợ sệt,
Cuối năm, tháng tận, cùng vui chơi!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
4. Mười năm cõng bạn
Mười năm cõng bạn vượt mọi gian nan,
Dưới nắng mưa, rét mướt,
Ngược dốc cầu thang,
Vượt qua tất cả,
Nụ cười lan tỏa khắp nhân gian.
Chiến thắng rộn ràng,
Sáu hoa điểm chín, thật ngỡ ngàng,
Mồ hôi công sức nở hoa thành quả,
Nghị lực ý chí vươn xa,
Tình bạn thắm đỏ, mở ra vẻ đẹp đời.
Yêu thương quá, hai chàng trai ơi!
Tác giả: Phạm Thị Hòng Thu
5. TRÂN QUÝ TÌNH BẠN
Ta chỉ mong làm như cỏ cây,
Vun đắp đời, để nở đóa vô ưu.
Học hạnh từ bi, tu dưỡng như Bồ tát,
Lấy trí tuệ làm công cụ xóa mờ ngu muội.
Cuộc đời có mấy ai trăm tuổi,
An lạc chỉ có khi xế chiều?
Sân si chỉ tự tạo khổ đau,
Hãy tha thứ như yêu chính mình vậy.
Hãy trải tâm khoan dung ra,
Để lòng mình không vướng oán hận.
Cho đi không tính toán, đong đếm,
Bởi thiện ý là đức tính vô bờ bến!
Tự tri là hình mẫu minh triết,
Đấng trượng phu không vướng bụi trần.
Để thế gian xao xuyến chẳng ngừng,
Ta an tĩnh với tâm hỷ xả tràn đầy.
Hãy yêu thương và ban tặng tất cả,
Tâm bao dung không cần trả ơn.
Nhắc nhở lòng mình với việc không,
Ta đã nhận tình yêu với lòng vui!
Đời vốn có chút mờ tối,
Nhưng yêu thương là tuyệt tác vĩnh cửu!
Chỉ từ bi mới xóa bỏ hận thù,
Ta cũng đã bỏ thù, thêm bạn.
Hận thù chi vì đời ngắn ngủi,
Giận dữ thêm chỉ làm mình khổ sở.
Hơn thua gì giữa thế giới phù du,
Gieo nhân nào, gánh quả ấy thôi.
Yêu thương với lòng nhân ái,
Để thấy Bồ tát mãi trong ta,
Kết nối bằng hữu gần xa,
Yêu thương như yêu chính bản thân mình.
Tác giả: Nguyên Đức
6. TÌNH BẠN
Mười năm cõng bạn đến trường,
Những tình cảm đẹp đẽ trong đời.
Vượt qua bao gian khó thử thách,
Tình bạn như thế, có mấy ai.
Ngày ngày vất vả đường dài,
Vai mang cặp sách, bạn mình cõng.
ÁNH SÁNG TÌNH BẠN LUNG LINH,
Ghi dấu sử sách đời đời khắc ghi.
Cuộc đời dù có nhiều buồn phiền,
Ác nhân không thiếu, tình thân hiếm.
Bạn bè TRI KỶ ân cần,
Anh em chưa chắc thân thiết như vậy.
Ôi người ơi! Trong đời này,
Ở đâu cũng có người tốt cả thôi.
Vinh danh cái tốt là điều nên làm,
Để cái tốt luôn sáng ngời trong đời.
Xóa bỏ điều xấu, người ơi!
Để cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn,
Cuộc đời sẽ mãi bền vững,
Con người ngày càng nhân hậu hơn.
Nhân văn trong cuộc sống là đây,
Vinh danh cái tốt, cuộc đời mãi vui.
Tác giả: Lê Bá Mân
7. CHÚNG TA TRAO NHAU TÌNH BẠN!
Thời gian đã trôi qua từ lâu, phải không em?
Giờ mới gặp lại nhau nơi vùng quê.
Cứ tưởng rằng sẽ sớm trở về,
Nhưng không ngờ xa nhau lâu đến vậy!
Khi chia tay, hai ta còn rất trẻ,
Hẹn ước tuổi xuân sẽ chờ đợi nhau.
Nhưng giờ đây đã qua bao mùa cau,
Tàu rời ga, sầu bỗng chốc bao trùm!
Em đừng trách vì duyên số không trọn,
Ta vẫn chờ, vẫn đợi nhưng không gặp.
Thu nối tiếp thu, lá vẫn chẳng đổi màu,
Xuân thì đã qua, chúng ta đi hai lối.
Giờ đây gặp lại, mái đầu đã bạc,
Duyên tình lỡ, ta xin hẹn kiếp sau.
Qua bao thu, ta đã hiểu lòng nhau,
Vậy nên mùa thu này, CHÚNG TA TRAO NHAU TÌNH BẠN!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
8. TÌNH BẠN THUẦN KHIẾT
Chúng ta là bạn đã từ lâu
Huynh và đệ, tình nghĩa vẫn bầu
Không vì giàu sang mà kết nối
Không vì phú quý mà chung đôi
Trong gian nguy, tình vẫn bền lâu
Khốn khó không làm tình nghĩa phai
Nguyện suốt đời bên nhau một lối
Ngàn năm tình vẫn vững bầu trời.
Tác giả: Tại Hoàng Văn
9. ÔI LƯU BÚT!
Lưu bút ơi, ôi lưu bút!
Bao năm không xem, bồi hồi nhớ lại
Nhiều thập kỷ trôi qua, bạn hiền ơi
Nét chữ xưa vẫn đậm tình bạn thuở nào.
Nắng vàng nhảy nhót trên cao
Đắm chìm trong nét chữ gửi gắm vào sổ
Tình bạn mỗi ngày thêm gắn bó
Cảm xúc dâng trào, tràn ngập trái tim.
Giờ đây hồi hộp lục tìm
Lục lại ký ức, gọi tên bạn xưa
Bạn giờ đây ở khắp mọi miền
Chờ ngày gặp mặt, tên có còn hay không?
Thời gian dù có mài mòn đá
Tình bạn thuở ấy vẫn vững bầu.
Tác giả: Phạm Thị Hồng Thu
10. TRỞ VỀ TRƯỜNG NHÉ BẠN
Dù biết cuộc sống đầy rẫy lo toan,
Thời thanh xuân không thể quay lại,
Về trường nhé, bạn bè cùng gặp lại,
Để tri ân, kết nối và sẻ chia.
Mong chờ ngày gặp, hồi hộp đến rồi,
Những cái ôm, bắt tay, nụ cười rạng rỡ,
Chuyện trò râm ran, thỏa nỗi nhớ,
Tình bạn keo sơn, đẹp biết bao.
Trường xưa đã đổi thay, vẫn đẹp lắm,
Nắng sân trường, cành phượng vĩ vẫn rung,
Cùng nhau nô đùa, những ký ức ùa về,
Thời sinh viên, đẹp tựa giấc mơ.
Nhớ về những giờ học đầy say mê,
Trên giảng đường hay bên ghế đá,
Chơi đùa nghịch ngợm, cười nghiêng ngả,
Khi yêu, say đắm với tình nên thơ.
Lễ tri ân, cảm xúc dâng trào,
Gặp thầy cô, niềm vui không thể tả,
Sau bao năm, gặp lại, em cảm nhận,
Tình thầy trò thiêng liêng biết bao.
Ngày gặp lại, kết nối và sẻ chia,
Cùng chung tay vượt qua khó khăn,
Một tập thể đoàn kết, tình bạn bền lâu,
Ngát hương thơm, sức mạnh cùng tỏa lan.
Ngày vui nào rồi cũng sẽ tàn,
Nắm tay nhau, bài ca ngợi vang,
Chung mái trường, điểm khởi đầu,
Bước vào đời, luôn ghi nhớ trường xưa.
Tác giả: Nguyễn Đức Toàn
11. TÌNH BẠN THÂN THIẾT
Những cành phượng khô xưa vẫn vẹn nguyên,
Ngày đó ta dùng phượng đỏ tỏ tình,
Tình ta giờ đây đã không còn như xưa,
Nhưng hình ảnh phượng vẫn vững trong lưu bút!
Ngày em rời bỏ tình chúng ta xa cách,
Tình em chưa phai, phải chăng anh biết,
Em theo cuộc sống, gia đình là điều hiển nhiên,
Chắc hẳn là duyên, tình ta chưa bén.
Em nhớ những lời hẹn ước đầy ắp,
Ngày chia tay em đã đến tiễn đưa,
Những lời sẻ chia vẫn được nhớ mãi,
Kỷ niệm tình xưa vẫn đẹp trong lòng.
Giờ đây em bình tâm nghĩ lại,
Những phút lặng lẽ ngước nhìn nhau,
Tay trong tay, nụ hôn đầu ngọt ngào,
Anh ơi, mai sau sẽ mãi còn nhớ.
Thời hoa phượng đỏ đẹp lắm thay,
Chàng ngốc ngày xưa vẫn là anh,
Tình chúng ta, dù ngược thời gian,
Vẫn đẹp đẽ, tinh khôi và say đắm.
Bông phượng trên cao còn tươi đẹp,
Anh hãy trèo lên, nắm lấy đi nhé!
Đừng để phượng rơi, hãy giữ gìn,
Xoã cánh phượng, ai sẽ mang lại?
Tình xưa, tuổi học trò ngây ngô,
Ôn lại một lần để quên đi,
Hãy hiểu rằng tình em không thắm,
Xây dựng lại, cùng em TÌNH BẠN THÂN THIẾT!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
12. BẠN KHỎE, TÔI VUI
Sài Gòn thuở ấy thật rạng ngời
Những khuôn mặt tươi vui, nụ cười rạng rỡ
Gặp lại bạn hôm nay sau bốn mươi năm
Những kỷ niệm xưa lại sống dậy trong lòng
Nhìn nhau, ta nhớ những ngày đầu tiên
Cùng nhau bước vào trường, ngơ ngác nhưng vui
Lá thu rơi nhẹ nhàng, đón chào tình bạn
Những ngày tháng đó, tình bạn còn vương mãi
Năm năm sống cùng nhau tại đây
Cơm ngô, mì cục và nụ cười rạng rỡ
Giảng đường gắn bó, cùng nhau trưởng thành
Ôm lấy kiến thức, chuẩn bị cho tương lai
Tình yêu và tình bạn cùng nở rộ
Chàng trai, cô gái đều tươi trẻ, đáng yêu
Học tập và thi cử, cùng nhau vượt qua
Lời ca, tiếng hát, tình yêu ngọt ngào
Nhiều năm không gặp, nhớ thương khôn nguôi
Trong giấc mơ vẫn thấy các bạn hiện về
Gặp lại hôm nay thật bất ngờ và vui
Tôi vui khi bạn vui, cảm xúc dâng trào
Giờ phải chia xa, chiều buông hối tiếc
Những giây phút bên nhau thật đáng quý
Chẳng ai hiểu hết tình cảm của chúng ta
Ước gì thời gian trôi chậm lại mãi
Nhìn ảnh xưa, tim tôi lặng lẽ
Bài ca không lời, nỗi buồn dâng trào
Nhớ bạn nhiều lắm, cảm xúc không ngừng
Bạn ơi, hãy khỏe nhé, tôi sẽ vui hơn.
Tác giả: Đinh Thị Hiển