1. Đợi
Trên cầu, anh chờ em đến
Dưới chân cầu, nước chảy vĩnh viễn
Ngày qua ngày, nước vẫn trôi
Chảy bên lòng, anh chờ em đây
Trên cầu, dưới nắng hạ
Nắng soi bên kia, cũng bên này
Em đến chưa? Em có đến?
Nắng tắt rồi, anh vẫn đứng đây
Trên cầu, anh chờ em mãi
Ngày một dài, đất quen thành lạ
Đứng đời dài, đất lạ thành quen
Nước chảy... kìa em, anh chờ em.
2. Cùng Sông Đà
Tôi đồng hành cùng sông Đà
Dù nhiều lần, vẫn thấy mới lạ
Tôi hiểu từng ngầm, từng đá
Tôi thuộc về lũ lụt, dòng sông
Nhưng sáng nay cuối mùa xuân
Hồng đỏ như ngọn đuốc bừng sáng
Đứng bên cây gạo bên bờ
Cháy rực cả trời và nước
Âm thanh bất ngờ dội vào
Ào ạt làm tôi bất ngờ!
Sống giữa dòng nước
Tôi coi nước là nhà
Nước là người bạn, là bạn đồng hành
Tôi ngắm nước trên sông
Cố hiểu dòng nước dưới đáy
Sau ánh mắt lặng thinh
Vui buồn khó nhận ra
Sông Đà quen thuộc
Đã cùng tôi kể hết chưa?
3. Tóc bạc trắng
Muối ngày càng dày thêm
Tiêu ngày càng vơi dần
Chân đã đi qua nhiều làng
Mắt đã nhìn nhiều sông nước
Nơi nghèo khổ lầy lội
Thành những tòa cao sang
Nơi điện vàng và cung điện
Trở thành bãi lau, bãi cát
Không gì là không thể
Không gì là nhỏ bé
Chỉ có lòng mình lạ lẫm
Càng đi càng thấy sâu thẳm
Biển tìm vị mặn
Suốt đời vẫn chưa thấy bến
4. Đọc thơ Xuân Diệu
Con sông có bến thuyền xưa
Câu thơ mang một miền thương tiếc
Thơ tình gửi tặng mọi người
Thật tiếc... chỉ còn vòng hoa trên mồ.
Chân đi qua núi và hồ
Gửi hương cho gió, bao giờ mới hết
Chữ trên giấy cứ phập phồng
Trái tim im lìm dưới lớp cỏ may.
Phấn thông từ núi Ngự vẫn bay
Bạc hà ở đường Láng đang ngấm mùa hè
Câu thơ vừa chạm tiếng ve
Nửa chừng nét bút đã lạnh trời.
Sống trong vui buồn của đời
Anh như trái lựu, nụ cười thế nào?
Huyền hồ bóng dáng người xưa
Uống xong lại khát, ta và đời
Thân về đất mẹ yên nghỉ
Hồn còn vọng lại với thế nhân.
5. Phật Cười
Mái tam quan
đứng bên ngoài
Tôi không biết Phật bên trong
Trời nổi cơn dông
Đất cũng dậy sóng
Bão tố không làm ướt chỗ Phật ngồi
- Ôi!
Phật bật cười
- Đừng nhầm gỗ mít với tôi trong chùa
6. Ánh sáng mặt trời
Ánh nắng rực rỡ trên nền gạch đỏ
Lá cây lấp lánh, chiếu sáng khuôn mặt người
Ngày nắng đẹp như thế sẽ đến
Mà ta không còn hiện diện trên đời này
Gạch vẫn sẽ rực rỡ dù không có ta
Biết đâu trong gạch có phần của ta
Tiếng chim tu hú trong vườn vải
Có giống như khi ta còn tuổi trẻ?
7. Gió mùa thu
Sáng nay mở cửa đón gió thu
Như tình cờ gặp người bạn xưa
Lòng bỗng dậy lên bao kỷ niệm cũ
Những nỗi buồn không rõ ràng
Chỉ biết mình đã rời xa, đã trôi qua
Chỉ còn lại gió thu, không thấy lại
Khuôn mặt từng gắn bó với gió thu
8. Vẫn câu ca dao
Nhìn nước chảy, nhìn bèo trôi
Còn lại điều gì với tôi
Bờ sông thì lở, bãi bồi thì xa
Bèo về nơi nước mênh mông
Nước ra biển cả, trời bao la
Riêng tôi vọng mãi giữa đời
Gọi chim lạ, gọi người xa lạ
Chim lạ, suối lạ, rừng lạ
Chỉ có tôi không ngừng gọi được
Khám phá phố cổ Hà Nội
Chân bước trong phố, tâm hồn vươn về mái xưa
Mái rêu phong, ánh chiều dõi bóng
Mùi thơm hoa mộc hoặc hoa móng rồng
Mùi thơm nhẹ nhàng từ ký ức
Hàng Đường, hàng Ngang của thời voi ngựa
Xa xôi nhưng lại gần gũi
Chân bước trong phố, tâm hồn gắn bó với mái xưa
Những cửa bức bàn, đèn dầu lạc
Mái tóc đuôi gà trên vai lụa trắng
Người như tranh vẽ, ta như mơ
Hồn gắn bó với mái xưa, những ngôi nhà cổ
Lòng ta vẫn ở đây, tai ta vẫn nghe
Hỡi em với váy đầm, tóc xoăn và mắt tím
Có trở về thời xưa, nón thúng quai thao
Thời nào tiếng gà giữa trưa
Má em đỏ hồng, môi em rực rỡ
Cha mẹ đã già, nắng phủ lên cành dâu
Tâm hồn ta như ngôi nhà, nơi ta cư ngụ
Đi đâu về đâu, ôi vầng ngói cổ
Phố trở thành giấc mơ cho ta đắm chìm
10. Nói với em
Khi nhắm mắt trong khu vườn gió mát,
Ta có thể nghe tiếng chim hót,
Tiếng chim sâu trong lá cây,
Con chim chìa vôi vừa hót vừa bay.
Khi nhắm mắt lắng nghe bà kể chuyện,
Ta sẽ thấy các bà tiên xinh đẹp,
Thấy cậu bé đi hài bảy dặm,
Quả thị thơm, cô Tấm hiền lành.
Khi nhắm mắt nghĩ về cha mẹ,
Những người đã nuôi dưỡng em từng ngày,
Tay bế bồng, sớm khuya vất vả,
Mắt nhắm rồi, lại mở ra ngay.
11. Trước biển
Chúng ta sẽ nói gì khi đứng trước biển, em ơi!
Trước một không gian xanh mát rộng lớn không lời,
Trước sự hào phóng của gió,
Trước sự kiên nhẫn của những đợt sóng vỗ,
Trước vẻ trang nghiêm của những tảng đá vươn trời,
Trước sự đơn giản mà sâu sắc của cuộc đời.
Chân trời ấy biển vẫn kêu gọi,
Bao khát vọng vẫn hòa lẫn vào sóng,
Vầng trán mặn mồ hôi cay đắng,
Vài kiếp đời chìm trong đáy biển mờ mịt,
Nhưng mãi mãi những cánh buồm vẫn căng,
Bay trên biển như chim bồ câu trên đất,
Biển bao la và con người không biết mệt,
Thuyền lao qua sóng, tiếp tục chinh phục,
Những chân trời ta vẫn mãi tìm kiếm.
Em ơi, biển rộng lớn bao la,
Ai hiểu được biển mặn từ đâu,
Ôi hạt muối mang lại vị mặn cho đời,
Từ bao giờ biển đã biết yêu thương chúng ta?
Anh lặng im trên bãi cát, như mơ,
Giữa trưa cô đơn khi mặt trời đứng trên đỉnh,
Chỉ còn anh với muôn trùng sóng,
Với muôn trùng tình cảm sâu lắng dành cho em,
Chiều nay khi thủy triều dâng,
Biển lại xóa dấu chân anh trên cát,
Đời thay đổi, vui buồn cũng khác,
Vui buồn nào chẳng đậm tình thương.
Đến khi nào anh được đứng bên em,
Trước biển lớn của cuộc đời đầy cảm xúc,
Đêm gió dậy con sóng nổi,
Chân trời nào đang có cánh buồm?
Ôi cuộc đời rộng lớn biết bao,
Sâu như biển, rộng như triều dài vô tận,
Vị mặn của biển quá đậm,
Hạt muối cuộc đời, chúng ta cùng chia sẻ,
Anh hiểu sao con sóng lại bạc đầu,
Anh hiểu sao chúng ta yêu nhau,
Biển quá rộng, biển cần trời và đất,
Bờ dẫu xa, bờ vẫn là thực,
Biển không thể cùng biển, còn hơn anh,
Giữa biển này, anh chỉ nắm tay mình.
Sóng bạc đầu, biển vẫn xanh mãi,
Khi cuộc đời ta kết thúc, biển vẫn như vậy,
Ngay cả khi chúng ta không còn chờ nhau,
Gió vẫn thì thầm trong lá thông,
Dưới bãi xa, con sóng vẫn bồn chồn,
Chờ đợi điều gì chưa đến,
Mặt trời lên, những chân trời mới lại xuất hiện,
Những chân trời mờ ảo của thời thơ ấu...
Những cánh buồm lại xé sóng ra đi,
Gió vẫn trẻ và buồm đang khát khao,
Thuyền quăng lưới như đàn chim tìm mồi,
Mặt biển bằng phẳng như mái nhà ta,
Biết nói gì trước biển rộng lớn,
Trước những điều giản dị như thế,
Anh đứng lặng, ngấm vào chất biển,
Tiếng sóng dào dạt trên một bãi dương xa...
12. Áo đỏ
Áo đỏ em bước giữa phố tấp nập,
Cây xanh dường như cũng hòa theo sắc đỏ.
Em đi, lửa rực cháy trong ánh mắt,
Anh đứng như tro tàn, em có biết không?