1. TÂM TRẠNG CUỐI NĂM
Cuối năm lòng người vẫn mơ màng
Nhẩm tính mười hai tháng trôi qua nhanh
Nhìn tay đếm từng ngón nhỏ
Nhẹ nhàng vuốt trán
Lịch cũ đã thay đổi
Trẻ em vẫn bận rộn học hành
Chưa vào lớp, chỉ có online
Phụ huynh tranh thủ kiểm tra bài
Gió mưa sóng vỗ
Cô Thầy yêu mến học trò
Rạng sáng xe cộ vẫn bon bon
Không ai quay lại
Vẫn còn tâm trí
Gió Đông ùa vào hiếu kỳ
Rì rầm bên tai
Nghiệp đã định, quyết tâm theo đuổi
Học tập công việc cùng nhau
Mọi người phấn đấu
Thăng hoa, chinh phục đỉnh cao
Dang tay hái trái mơ ước
Cầu mong Đất Nước thịnh vượng
Tâm trạng gửi gắm mái ấm
Thành quả như trái chín trên cây
Mạnh mẽ, khéo léo đôi tay
Hạnh phúc gõ cửa
Quả ngọt đầy hương thơm.
Tác giả: Nguyễn Trường
2. LỜI VIẾT CHO NGÀY CUỐI NĂM
Nhìn tờ lịch cuối cùng rơi xuống
Giận dỗi năm cũ đã rời xa
Một năm để lại những dấu vết
Một năm qua đi, xuân dần lùi xa
Năm mới đến gõ cửa mọi nhà
Nhẹ nhàng e ấp như chốn tiên cảnh
Một năm gác lại mọi lo toan
Một năm chìm nổi, trôi qua từng tháng ngày
Thời gian như ngựa phi, tên bay
Lãng du một chút đến ngày giao thoa
Ngoài kia chiếc lá hiền hòa
Nhẹ nhàng rơi xuống, vỡ oà cuối đông
Lộc vừng khoác áo mới hồng
Cây bàng đỏ lá ngượng ngùng đón xuân
Cúc chi hé nụ dần dần
Đoá hồng e ấp, chần chừ hết năm
Ngược về dĩ vãng xa xôi
Tìm thấy tháng năm trôi nổi trong nhau
Giật mình nghe tiếng chim
Lặng lẽ nghe tiếng xuân gọi về
Một năm tưởng như dài đằng đẵng
Bốn mùa cộng lại đã hai năm rồi
Trời cao, cánh én lơ lửng
Lướt qua, gọi mời xuân về.
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
3. CHIỀU CUỐI NĂM
Gió tháng mười hai trở mình hoang hoải
Đào sắp khoe sắc sau những đợt rét đài rét hại
Thời gian không chờ đợi ai, cứ trôi mãi
Để người dưng giờ thành quen thuộc
Cửa đã đóng lâu, giờ mở ra xem
Sắc trời đông sao ấm nồng lạ thường
Chim tránh rét đang về quê mẹ
Phố quen bỗng nhiên lạ lẫm dưới bước chân
Xuân đang đến gần trong chúng ta...
Tác giả: Hương Mrs-Lê
4. PHIÊN CHỢ CUỐI NĂM...
Thúng mủng, rổ rá bày đầy
Chợ quê ngày Tết ngập tràn đường quan
Nhấp nhô khiêng, đội, vác, mang
Hòa vào dòng người sắm Tết đón xuân
Rau cỏ các loại: Cúc... Cần
Cá thịt tươi rói, tay cân miệng cười
Khách đông, lá dong tươi giá cao
Đậu xanh, nếp cái, mẹ đang đợi
Quay về tuổi thơ, sống lại
Chợ phiên Tết, mẹ dẫn theo cùng
Tròn mắt ngắm nhìn thèm thuồng
Tranh Đông Hồ treo trên tường dân gian...
Sắc xuân rộn ràng ngập tràn
Cúc Mai khoác áo vàng rực chợ quê
Mẹ gánh Tết nặng trĩu về
Hương vị đồng quê đầy đặn cổ truyền...
Tác giả: Trần Lộc
5. VIẾT CHO MỘT CUỘC ĐỜI
Ký ức đau buồn của một đứa trẻ mồ côi
Tuổi thơ chỉ là chuỗi ngày nước mắt
Chiều nay, lòng nó đau đớn quặn thắt
Khi đọc bài viết của chị về người cha
Chiều cuối năm giữa phố thị nhộn nhịp
Người và xe hòa vào nhịp sống hối hả
Nó bơ vơ, lòng cảm thấy trống rỗng
Đêm xuống, cơn gió cũng mang nỗi buồn
Đôi chân đau, đời sống chênh vênh
Ở tuổi mười bốn, chỉ là cát bụi bọt bèo
Hai mươi năm sau, lầm lạc phong trần
Chẳng còn nhiều cơ hội để làm lại
Tóc đã bạc, mùa xuân vẫn chưa đến
Giữa những thăng trầm, gian khó lặng lẽ
Đôi khi yếu lòng không ai sẻ chia
Ngã xuống rồi lại phải đứng dậy
Mong ước thanh thản bình yên cho đời
Mỗi sáng mai hồn nhiên như trẻ thơ
Sống tự tại, an nhàn bên hoa cỏ
Nhưng nghèo khổ cứ đeo bám suốt năm tháng
Từng dòng thơ chân thành từ đáy lòng
Viết lên đây vài lời tâm sự
Mong xoa dịu nỗi buồn từ quá khứ
Giấc mơ trôi qua, ngày lại vội vàng
Suy nghĩ về cha, nó thật bối rối
Trong ý thức, ý nghĩa không rõ ràng
Chỉ nôm na khi bạn bè đùa cợt
Cố gắng cảm nhận để hình dung ra
Ký ức buồn vẫn khắc khoải mông lung
Bởi hạnh phúc chưa từng nếm trải
Chỉ còn lo âu, sợ hãi tràn đầy
Cha là ai, câu hỏi mãi mịt mờ?
Tác giả: Tình Cuối
6. CÂU CHUYỆN CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều cuối năm
Đột ngột mưa phùn rơi dày
Chảy xuống vai
những người chẳng biết khóc cười
Hòa cùng nỗi niềm
trên phố
Bám theo bước chân người quen lơ đãng.
Chiều cuối năm
Cuốn trôi khát vọng bao ngày dang dở
Chỉ còn lại
sau bữa cơm chiều u ám
Tự hỏi còn ai đứng chờ
đợi nhau về.
Chiều cuối năm
Chị lao công vừa quét dọn nốt giấc mơ
Bác tài xế
tựa lưng vào tường ngủ gật
Họ không mấy quan tâm đến dòng đời xô bồ
Chỉ mong làm việc
để gia đình bớt cảnh thiếu thốn.
Chiều cuối năm
Ở góc phố
chú bé đánh giày co ro
Áo mỏng manh
run rẩy trước gió lạnh
Cố nhìn xa cầu trời ngừng mưa
Để kịp đua cùng thời gian.
Chiều cuối năm
Trong quán cà phê sang trọng
Giữa tiếng ồn ào
mải tranh giành nửa bản hợp đồng viết dở
Đâu đó
mùi hôi nồng lẫn với các mùi khác
Có đôi vợ chồng mẫu mực
gục đầu mệt mỏi
nhưng vẫn miệt mài nhắn tin tình nhân.
Chiều cuối năm
Ánh hoàng hôn
sắp tắt dần
như báo hiệu mùa xuân sắp đến
Thử để lại
mọi ký ức buồn vui
ở ngoài hiên.
Chiều cuối năm
Riêng tôi là một kỷ niệm khó quên
Ai còn thao thức
xin hãy nhận chút bình yên tôi gửi tặng.
Tác giả: Dũng Bụi Trần
7. VIẾT CHO NGÀY CUỐI NĂM
Con cẩn thận cất giữ từng ngày đã qua vào ngăn tủ
Lưu lại tất cả những kỷ niệm và những điều cần quên
Đây là lá thư đầu tiên
Bố gửi cho con vào ngày nhập học
Đây là bức ảnh hôm tiễn con về nhà chồng, bố cười nhưng nước mắt vẫn rưng rưng
Bố lo lắng con sẽ vấp ngã khi chưa hiểu rõ mọi lẽ phải trái
Bố nói từ mai
Con sẽ như một vị khách trong chính ngôi nhà của mình
Con đã trải qua biết bao vui buồn, được mất
Đi qua mùa quả ngọt và những vấp ngã đắng cay
Rất lâu rồi con nhận ra rằng
Chưa có người đàn ông nào yêu con nhiều như bố
Chiều cuối năm, con về thắp hương trên mộ
Kể với gió rằng con rất nhớ người
Chắc chắn lòng không bao giờ nguôi ngoai
Vì chẳng bao giờ còn được bố dắt tay đi dạo trên cánh đồng hoa dại
Có một loài cây vì yêu thương mà che chở cho bình yên còn lại
Có một tình yêu vượt qua mọi thử thách của thời gian, tồn tại mãi mãi
Có trái ngọt nào không phải trải qua nắng mưa...
Tác giả: Hà Nguyễn
8. PHỐ MƠ
Mưa lất phất, gió lùa âm thầm
Cuối năm đến rồi, bao lần nữa chẳng hay
Đèn đêm phố thị muôn sắc màu
Ta ngồi trong quán nhỏ, ôm nỗi sầu đau
Con đường dài mưa lạnh vắng lặng
Những đôi tình nhân tay trong tay bên nhau
Chạnh lòng, bỗng nhớ về mái ấm
Ánh trăng rơi vỡ òa trên sân
Thương cây hoa trắng ngần xứ sở
Ông đã trồng từ lâu, vẫn còn đây
Mẹ buồn, khói bếp làm cay mắt
Tảo tần với sương gió, đôi tay sần sùi
Cuộc đời phong trần, ngược xuôi trái ngang
Phố mơ mộng về cánh đồng hoang
Mùa về, lúa vàng trĩu bông rộn ràng
Bếp nghèo sưởi ấm chiều đông
Củ khoai nướng thơm nồng, gợi nhớ tuổi thơ
Lời ru bà hát ầu ơ
Trở thành cổ tích về phố mơ quê nghèo!
Tác giả: Tình Cuối
9. NGÀY CUỐI NĂM CỦA MẸ
Mẹ gánh cả hồn quê đến chợ chiều
Thân gầy, áo bạc, dáng liêu xiêu
Su hào, bắp cải còn xanh mướt
Nải chuối, hàng cau đã ngả màu
Tết gọi, bao ngày chờ đợi
Âm thầm mỗi buổi nhặt hào tiêu*
Mẹ nghèo, vất vả từng sớm tối
Nức nở lòng con, thấm bao điều.
Tác giả: Kim Nhung
10. CHIỀU CUỐI NĂM
Hà Nội cuối năm thật ấm áp và ngọt ngào
Lá đỏ rực sân trường như thảm đỏ trải dài
Dù đã lìa cành, vẫn giữ được vẻ tươi vui bình thản
Vẫn mang sắc thắm dâng đời
Tờ lịch cuối cùng sắp sửa buông lơi
Cả năm qua với bao nỗi trăn trở
Covid hoành hành, trẻ nhỏ khổ sở
Nhớ những trò nghịch ngợm dưới bóng bàng
Chiều cuối năm, mây vẫn xanh ngát trời
Nắng đẹp chiếu sáng, sân trường thêm rộn rã
Các em nhỏ đùa vui hồn nhiên quá
Bàng mỉm cười, lá bay nhẹ nhàng
Qua một năm đầy khó khăn và đắng cay
Một năm mới, hy vọng và phấn khởi nhiều hơn
Các em say mê với bài học mới
Bàng vui mừng cùng trẻ đón xuân về.
Tác giả: Phạm Thị Hồng Thu
11. NỖI LO NGÀY CUỐI NĂM
Cuối năm rồi mà ông vẫn không buông tha
Mũi nghẹt cứng, sốt cao ho rát ngực
Ngóng đông tây, lòng thấy bực dọc
Chiêm bao nhiều, trằn trọc viết lên
Ngày cuối năm... ai ở xa quê
Cảm nhận nỗi nhớ nhà nằm chờ
Năm mới tây... lịch ta vẫn năm cũ
Vườn lác đác, đào đợi xuân tươi
Dòng người ngược xuôi với vẻ ngẩn ngơ
Việc còn nhiều... tiền thì dần thưa vắng
Dù nghèo tết cũng cần có vẻ sang trọng
Chuyện vui chơi, quà bánh... lại rộn ràng?
Bao nỗi lo... từ quần áo đến rượu chè
Hoa tết mới nghe đã thấy choáng váng
Chuyện năm ngoái ai đó tiêu triệu bạc
Cây quất nhỏ... có đáng phải chi?
Ngẫm nước non sau một năm vất vả
Mẹ thiên nhiên đã lấy đi bao nhiêu người và của cải
Dịch covid phải phòng tránh, sông cấm chợ
Kinh tế làm sao phát triển nổi nữa
Hãy chi tiêu khéo léo, sắm tết đủ đầy
Khích lệ nhau đừng để hao hụt nếp đẹp
Cả thế giới nền kinh tế chao đảo
Đâu chỉ riêng đất nước chúng ta...
Tác giả: Trần Lộc
12. TỰ TÌNH CHIỀU CUỐI NĂM
Trên bậc thềm xuân như tràn đầy hơi thở
Em nghiêng lòng mang cả mùa xuân
Tình xuân vẫn còn đây, em như hội rộn
Chiều cuối năm như bước đi gần xa
Xuân chưa phai, còn thương lối cũ
Em vẫn đây, nghiêng bóng chiều về
Nhặt lại hương xưa, tiếng quen vang vọng
Đêm qua nối tiếp cơn mê bất tận
Chiều cuối năm, nghe lá cây động đậy
Nắng đã vàng, xuân như tháng ngày lạ
Em chia phố thành hai đầu nhớ nhung
Ta bỗng thèm quay lại... bâng khuâng
Xuân tàn phai, ta buồn đếm tuổi đời
Xin bể dâu nhẹ tay, đừng phá vỡ
Quang gánh vai trần, áo nhàu dấu vết
Vỡ òa nét xuân, tóc trắng mù sương.
Tác giả: Hoàng Chẩm