1. MÙA ĐÔNG VẪN Ở LẠI
Em ra đi để mùa đông vẫn còn lại
Chiều buồn như những chiều hôm qua
Trong ánh mắt em có phải nỗi buồn xa vắng
Hay chỉ vì trời vừa dứt cơn mưa
Vết môi nào lưu lại trong miền ký ức
Lá vàng bay lượn giữa không gian
Mùa yêu thương vẫn còn trong từng nhịp thở
Người ra đi, bến lạnh thật buồn
Ký ức xưa còn mãi lưu luyến
Màu rêu phong đã phai trên áo hồng
Anh rời xa, mùa đông vẫn ở lại
Cánh hoa nào trôi giữa dòng sông.
Tác giả: Hồng Lĩnh
2. MƠ ƯỚC MÙA ĐÔNG
Sương mù bao phủ lạnh lẽo
mùa đông đến
Tháp cổ phủ rêu
trong ánh hồng
Bút tháp vờn gió
trong đêm lặng
Hương sữa đêm thanh
lan tỏa nồng nàn.
Ta gửi chút tình say
và ngọt ngào
Đến những vì sao
trên trời cao
Cung Quế Hằng Nga
trong mộng ảo
Thi nhân khắp nơi
vẫn mơ màng.
Tỉnh giấc trong men say
vẫn cảm thấy lạ
Đông đến bên đời
với bước chân nhẹ
Hoàng hôn tím mây
chiều mơ màng
Cô gái bâng khuâng
tiễn thu vàng.
Mùa đến rồi đi
trên phím tơ
Trăng nước miên man
với sương mờ
Thời gian trôi chậm
theo gió lướt
Chờ xuân về
gieo mơ ước...
Tác giả: Ngũ Ánh Tuyên
3. LỖI LẦM VỚI MÙA ĐÔNG
Lần nữa xin lỗi mùa đông
Xin lỗi những ngày lạnh giá, đầy khao khát
Gửi yêu thương qua những vùng trời khác
Liệu có còn nguyên vẹn sau tất cả đã qua...
Dù nói quên rồi nhưng khó dửng dưng
Khó gom nắng ngày đông để lòng khỏi ướt
Trót đặt trái tim vào cuộc đời để đánh cược
Trắng tay và giọt nước mắt vỡ tan
Sợ lắm những mùa đông đơn độc lang thang
Khơi đống tro tàn tìm hòn than mong lửa cháy
Rồi tự đổ lỗi cho mùa đông, chờ đợi thêm lần nữa
Vì cái lạnh tái tê mà tự làm đau thêm
Tự nhắc mình cho những mùa đông sau
Đừng nhớ nhau mãi như những mùa đông trước
Không còn giật mình trước những điều bất ngờ
Như nắng mưa sẽ tan biến theo mùa
Xin lỗi mùa đông khi ta cứ đổ lỗi
Và phủ nhận rằng đã hết thương, hết nhớ
Câu thơ đêm dài cũng không còn nức nở
Bao mùa đông rồi mình chắc cũng quên...
Tác giả: Hà Nguyễn
4. PHỐ VÀ MÙA ĐÔNG
Mùa đông về trên phố
Tóc em bay nhẹ nhàng
Nhịp chiều thở dài
Tương tư vương trên ngón tay
Đếm những ngày qua phố
Tóc gió buồn như mưa
Giọt đông âm thầm vỡ
Xô đẩy đời nhau cho vừa
Phố vẫn đầy nhung nhớ
Em vẫn mang hương mơ
Nghe chiều rơi lặng lẽ
Thả lòng theo dòng thơ
Chân bước về cuối phố
Ngoái nhìn mùa hoa đã tàn
Tàn đêm bỡ ngỡ
Niệm khúc trong sắc nhạt nhòa.
Tác giả: Hoàng Chẩm
5. VỀ CÙNG ANH GIỮA MÙA ĐÔNG
Tháng 11
nơi xa xôi có biết chăng
Gió bấc về trời, lạnh lẽo em ơi
Còn đâu những lá vàng rơi đầy tiếc nuối
Thu thương mến đã ra đi
Tháng 11
bầu trời phủ mây xám
Nắng nhạt màu, mang vẻ u buồn
Cây cối khẳng khiu, gió thổi hiu hắt
Tiếc nuối làm chi
khi thu đã bỏ ta lại
Tháng 11
buồn và lạnh lẽo
Đêm không ngủ, trăn trở nhớ người xa
Ở nơi đó đã vào đông chưa
Có lạnh như đông
ở quê nhà không
Tháng 11
mong ngày em trở lại
Hàng cây trơ trụi buồn chờ em
Mặc cho đông có thêm lạnh giá
Ở bên anh
em sẽ cảm thấy bình yên
Tháng 11
gửi em bao thương nhớ
Hãy cùng anh thắp lên ngọn lửa yêu thương
Dù đông lạnh, anh vẫn mong em sẽ
Về nắm tay anh...
giữa mùa đông giá lạnh...
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
6. TAN CHÁY MÙA ĐÔNG
Mùa đông sắp đến
Ong hối hả thu thập phấn hoa
Đàn kiến chăm chỉ xây tổ quanh hang
Thu lặng lẽ rơi những chiếc lá vàng cuối cùng
Đất mẹ dần hồi sinh.
Ai cùng ta đón đông non
Nỗi nhớ gần xa như đứt đoạn
Sẫm màu chiều, nỗi niềm chồng chất.
Đông thật đã đến
Đông mang hơi thở tươi mới
Thơm ngát, trắng sáng trên tóc bình minh.
Rét sẽ lạnh lùng làm co rút cơ thể.
Có ấm áp từ nơi ta vẫn đợi chờ.
Yêu thương bập bùng thắp sáng đầu ngọn lạnh
Tan chảy cả mùa đông.
Tác giả: Đoàn Thịnh
7. MÙA ĐÔNG ẤM ÁP
Mùa đông đã đến, mang theo cái lạnh tê tái
Nhưng cũng là mùa của những hạnh phúc đôi lứa
Cho những trái tim từ xa về chung một hướng
Trầu cau hòa quyện, môi thắm kết nên duyên
Gió bấc về, đông lạnh lẽo tê buốt
Em mang theo tình yêu nồng ấm anh gửi gắm
Tình chúng ta như làn gió mát rượi
Đưa con thuyền về bến hạnh phúc vui tươi
Dù đường khó khăn, ta không bao giờ gục ngã
Dù có sóng gió hay bão giông
Cùng nhau sánh bước, giữ tình nồng cháy
Không cảm thấy cô đơn khi đông về tê tái
Thời gian qua, em gìn giữ từng mùa
Chút nắng vàng sưởi ấm mùa đông dài
Một chút hương thơm ngọt ngào của tình yêu
Của mối tình đầu, đôi ta hẹn ước
Dù gió bấc luồn qua khe cửa hẹp
Vẫn không làm em cảm thấy giá buốt, đơn côi
Đêm bên em luôn ấm áp, không bao giờ hồi hộp
Có anh bên cạnh, hạnh phúc mãi nhân đôi.
Tác giả: Trương Túy Anh
8. CHẠM MÙA
Mùa đông có đang đến gần
Những chiếc lá mùa qua rơi trên phố
Ai khắc họa vẻ đẹp dịu dàng
Để em xoa dịu nỗi nhớ thương
Mùa đông mang sắc hoa cỏ
Những bông cúc họa mi trắng tinh khôi
Gió hòa quyện với hơi thở
Em gói trọn tình yêu trong đó
Mùa đông ơi, mùa đông
Ghi dấu vàng của hoa cải
Rực rỡ trên bến sông
Nắng vàng trên dáng con gái
Mùa đông chạm vào khuy áo gió
Em chạm vào miền thương nhớ
Mắt chạm vào trái tim đỏ
Đông chạm vào khúc giao mùa?
Tác giả: Vũ Thúy
9. EM CHẲNG VỀ...
Em chẳng về...
Vì đông đến với cái lạnh tê buốt
Nắng đã trốn, lạnh lẽo không biết kêu ai
Con phố xưa vắng bóng người
Biết tìm đâu những lời yêu thương xưa?
Em chẳng về...
Vì tình ta đã héo úa
Những say mê ngày xưa giờ đã mất
Mùa đông lạnh giá làm trái tim đau
Tình yêu tan vỡ, kỷ niệm nát tan
Em chẳng về...
Chẳng còn gì để lưu luyến
Đau đớn bao đêm, tìm về quá khứ
Tình yêu đã chết khi thu chuyển mùa
Trong trái tim em, đông về với băng giá
Em chẳng về...
Dù đôi khi còn nhớ
Có một thời yêu thương vẫn còn
Sánh bước bên nhau từ sáng đến tối
Nhìn tương lai đầy khát vọng
Em chẳng về...
Với mùa đông tê tái
Trái tim em lạnh giá không muốn trở lại
Thôi thì tình yêu đã hết, đừng để sầu bi
Khi đông đến, hãy để nỗi buồn qua đi.
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
10. THÁNG MƯỜI MỘT NHỚ AI
Tháng mười một trở về, mùa đông lại đến
Con phố chìm trong sự hoang vắng của mùa chuyển
Thu đã từ biệt, vươn mình về nơi xa
Để lại ngoài hiên sợi nắng vàng nhạt.
Ta lặng lẽ đắm chìm trong nỗi nhớ
Dưới ánh trăng khuya khép mở, chờ đợi
Nghe lạnh lẽo giữa đêm tàn trăn trở
Những tâm sự cứ thế chảy thành thơ.
Tháng mười một bên sông ngợp vàng hoa cải
Gió nhẹ nhàng đưa câu hát ru
Sóng vỗ về trong lòng những cảm xúc tê dại
Kỷ niệm như cánh bướm vương vấn tình xưa.
Tháng mười một lạnh lẽo trở về
Nắng hồng giờ đã đi đâu
Lá bàng rơi cuối đường bay lả tả
Tim vẫn miên man rộn rã mối duyên đầu.
Tháng mười một đã đến rồi, hỡi người yêu
Nhớ làm sao khi gió đổi mùa.
Tác giả: Ngũ Ánh Tuyên
11. TỰ TÌNH MÙA ĐÔNG
Lang thang một mình trên phố
Ngắm ánh nắng nhạt dần trong ngày
Nàng đông nhẹ nhàng qua lối nhỏ
Hoàng hôn nhuộm tím bầu trời.
Phố xa ngát hương hoa sữa
Bâng khuâng liễu rủ bên hồ
Lá vàng nhẹ nhàng bay lả tả
Bóng chiều lãng đãng khắp nơi.
Đêm trăng lên tại gác trọ
Lung linh ánh sáng dịu êm
Ánh vàng nghiêng trong trời đổ
Ta ngồi lặng lẽ, tâm hồn bình yên.
Ta nhìn thấy mình trong ký ức
Tuổi trẻ áo trắng tinh khôi
Những giấc mơ, thực tại đan xen
Tim xao xuyến, bồi hồi nhớ lại.
Suốt đời tự trách mình nông nổi
Lang thang dọc bờ biển xa
Bất chợt quên lối về hạnh phúc
Con đường tình lạc mất bến bờ.
Một lần trở lại trường xưa
Lá bàng đỏ rực phủ đầy sân
Không còn bàng non xanh ngày ấy
Chỉ còn lại kỷ niệm tuổi trẻ.
Trong nỗi nhớ mênh mông,
Ta đi qua phố đông người
Lặng lẽ giữa cuộc đời dang dở
Nhớ về tuổi trẻ mộng mơ.
Thời gian quay trôi nhanh chóng
Hai nửa Em - Tôi giờ không còn
Tình yêu đã dẫn dắt người lạ
Trên con đường đời chung bước.
Tác giả: Ngũ Ánh Tuyên
12. NHỚ MỘT MÙA MIMOSA
Đêm gió trở lạnh
mùa đông đến bất ngờ
Phố nhỏ chìm trong sương sớm
Đà Lạt với anh ngày xưa
hoa mimosa rực rỡ khắp nẻo đường
Chim hót líu lo
ẩn mình trong tán lá xanh…
Đà Lạt giờ đây
vắng anh, em cảm thấy lạ lẫm
Đếm từng mùa trôi qua
những ký ức vụn vỡ
Thu đã qua, đông đến
em lang thang
anh ở nơi đâu
trong những ngày giá lạnh?
Em tìm anh
giữa tuổi thanh xuân ướt đẫm
nắng vàng xiêu vẹo
hoa mimosa rụng bên hiên nhà
Em gửi thơ qua gió, nhờ sương đêm
đến anh mùa thu
với hương phố núi nồng nàn
Khóm cúc vàng
bao ngày qua hờn tủi…
nhớ anh…
Mùa đông đã đến…
Em khoác thêm áo, quấn khăn
một mình dạo phố…
Chiếc áo len không ấm bằng hơi thở
anh quàng vai, đưa em về…
Em khao khát đi dưới ánh sao Khuê
Bầu trời đêm rực rỡ ánh nến
Dốc tình say đắm nụ hôn đầu
Mimosa quyến luyến
theo bước chân em…
Tác giả: Hồng Lĩnh