1. DẠNG HÈ MÊ MẨN
Thơ của Lan Vương
Ai đã mang ánh nắng trải ra khắp nơi
Để hoa phượng rực rỡ như ngọn lửa trời
Mặt đất khô cằn, héo úa tàn
Oi nóng bức, hơi rực rỡ hòa tan mùa hè
Phố buồn, tỉnh lặng trong giấc mơ
Nụ cười méo mó, đầu óc buồn bã
Im lặng trong sự tĩnh mịch của buổi tối
Bóng phượng đỏ dưới nắng, che chắn cái nóng gay gắt
Đường như mới rang xong, giòn tan
Bàn chân bỏng rát, những lối mòn cũ
Nắng mùa cháy, làm khô da
Khát khao cơn mưa lớn, gột rửa sự oi ả
Đột nhiên, gặp một khoảnh khắc ngàn năm
Nhẹ nhàng tan chảy, tình yêu nồng nàn
Những giọt thương, hạ nhiệt nắng chiều
Từ anh, mùa mưa nhẹ nhàng, đầy cảm xúc hè.

2. MÙA HÈ TRỞ LẠI....
Thơ của Phương Uyên
Em...
ẩn mình trong những cánh hoa phượng
Làm trái tim em xao xuyến nhớ về mùa hè
Luôn chờ đợi trong nỗi nhớ mê mải
Khi em vẫn ẩn giấu tình cảm trong lá cây
Anh có biết...
nơi này không lạnh lẽo
Mà ngược lại, nắng ấm đang đến gần
Trong bông phượng đỏ rực, trái tim tỏa sáng
Là tình yêu thầm kín...
em chưa nói ra
Em hiểu rằng tình yêu của em chỉ được gói ghém
Chặt chẽ trong những chiếc lá xanh kia
Đứng xa xa, em lặng lẽ nhìn anh
Anh có thấy phượng đỏ...
đánh dấu trang sổ
Cuốn sổ nhỏ..
Ghi lại những bài thơ
Là tình yêu thầm lặng mà em gìn giữ
Em cất giấu, không bao giờ để mất
Mùa hè trở lại...
phượng nở rực rỡ tình yêu của em.

3. TÌNH YÊU PHƯỢNG
Thơ của Trần Duy Hạnh
Sắc hồng rực rỡ của hoa phượng
Đua nhau nở ven phố, cánh phượng vàng
Gió heo may nhẹ nhàng, nỗi nhớ mênh mang
Hoa phượng vàng cũng thật đẹp biết bao!
Ngày xưa, đôi bạn trao nhau những lời thì thầm
Những câu yêu thương đầy xao xuyến
Cùng hoa phượng nhuộm sắc những buổi chiều
Để lại trên con đường những cánh hoa nhỏ.
Anh tặng em một chùm hoa phượng đỏ
Cùng cuốn sổ lưu bút viết những kỷ niệm
Với thời gian trôi qua, sự đổi thay
Hẹn giữ gìn những lời hứa thuở ban đầu.
Với anh, em như hoa phượng đỏ nồng nàn
Giữ trọn tình nghĩa của chúng ta
Dâng trào những cung bậc tình yêu
Theo thời gian, phượng vàng vẫn nở rực rỡ.
Những chuyện cũ làm lòng anh trăn trở
Mỗi mùa phượng mới lại gợi nhớ
Mối tình đầu sâu đậm qua bao năm tháng
Dù hoa phượng có sắc vàng hay đỏ.

4. LỜI THÌ THẦM CỦA HOA PHƯỢNG
Thơ của Nam Bùi
Gửi chùm hoa phượng đầy say đắm
Gửi hàng triệu kỷ niệm, tháng ngày ước vọng
Ngày xưa đầy ngọt ngào
Trời rợp sắc đỏ, dệt nên những khát khao thầm lặng
Con đường quen thuộc, nơi tri âm
Ghi lại bao nhiêu lỗi lầm trong chúng ta...
Những ngày mải mê học hành xa xôi
Tuổi thơ dữ dội, quê hương khó quên
Từng trang nhật ký lưu lại tên
Từng dòng ký ức bền chặt trong trái tim
Thời gian có biết đi tìm
Tháng năm có biết dệt nên khung trời?
Chúng ta lười học nhưng ham chơi
Nhưng vẫn ước mơ vượt qua mọi thử thách
Tháng năm phượng đỏ rực
Trở về trường cũ, gặp lại bạn xưa
Mùa xa đã lưu giữ đủ đầy
Thiết tha vẫy gọi gió mang ân tình
Bên đời đầy những lo toan sinh kế
Ấu thơ lắng đọng, hình bóng xa xôi...

5. PHƯỢNG THẮM
Thơ Chu Long
Mùa hè với con đường hoa phượng đỏ rực
Mái trường thân yêu luôn nhớ về những năm tháng thơ dại
Nét bút trên giấy trắng chứa đầy ước mơ
Những tháng ngày áo trắng mãi vương vấn.
Khó quên tiếng ve kêu trong nắng hè
Những kỷ niệm đầu đời yêu thương cất giữ trong lòng
Những cảm xúc chân thành còn lẩn khuất
Những nỗi nhớ lạc lõng tìm về nơi xưa.
Mái trường yêu thương hình ảnh xưa gợi nhớ
Tình yêu thơ dại của một thời đã qua
Những ký ức xưa bỗng dưng khiến lòng xao xuyến
Mùa hè rực rỡ với màu đỏ của hoa phượng thắm.

6. MÙA HÈ ĐẾN!
Thơ Nguyễn Đức Phúc
Hoa phượng nở đỏ rực sân trường
Rực rỡ cả những con đường em đi qua.
Những người bạn sắp phải chia xa
Mười hai năm trôi qua thật nhanh.
Ngượng ngùng khi phải rời xa anh
Trao nhau cành hoa phượng, lời chia tay để sau.
Mai này chưa biết đi về đâu
Nhìn hoa phượng đỏ và nghĩ: Mùa hè đã đến.

7. MÙA HÈ EM DẪN ĐƯA
Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
“Em đưa mùa hè của tôi đi đâu”
Em đưa về nơi cầu thang gió văng vẳng
Nơi hoa phượng vẫn nở đỏ rực
Nơi trường xưa anh có còn nhớ không.
Em đưa mùa hè về bên dòng sông
Nơi bến bờ chất chứa bao nỗi nhớ
Nơi con đò ngày đêm vẫn chở
Ước mơ tươi đẹp và khát khao mới mẻ.
Em đưa mùa hè về với nỗi lòng
Nơi ngọn lửa khát vọng hạnh phúc bùng cháy.
Lời hẹn ước thay lời chúc từ trái tim
Giấu tình yêu trong sắc mực tím thương.
Em đưa mùa hè về với mái trường
Về nơi tình cảm vấn vương mến thương
Nơi mỗi buổi tan trường chờ đợi anh
Tay trong tay lưu luyến không rời.
Em đưa mùa hè
suốt cả cuộc đời.

8. MÙA HÈ NÓNG BỎNG
Thơ Phạm Thị Hồng Thu
Trời giận dữ, đỏ rực đến lạ thường
Đỏ như lửa, mờ mắt đến nghẹt thở
Đường phố bốc khói như say men
Người vội vã như bay trên vỉa hè
Phượng làm cho trời thêm oi ả
Ve sầu cất tiếng gọi gió sang
Mây mải mê trốn tận trên ngàn
Gió đụng vào tường, nắng cũng buồn
Bằng lăng không sợ nắng hạn
Vẫn nở tím lịm, đầy quyến rũ
Hoa và em, cả hai đều ngọt ngào
Để lại trong lòng bao nỗi nhớ
Ngày chia tay dưới bóng phượng đỏ rực
Những cuộc hẹn xa cũng tìm đến nhau
Để giờ đây, nắng làm bạc nỗi sầu
Người xa vẫn mãi mãi xa vời.

9. PHƯỢNG BUỒN
Thơ Đào Mạnh Thạnh
Hạ đến, phượng hồng xơ xác, ngơ ngác
Sắc đỏ tàn phai, lác đác chùm hoa
Sót thương cho những gốc phượng già
Chân không vững, dâng hoa mà không tiếc
Chùm hoa đỏ sáng rực như mắt biếc
Mái trường xưa lưu luyến lúc chia tay
Vẫn rực hồng tô điểm trước kỳ thi
Đâu biết mùa xuân đã vội trôi?
Nắng lung linh vẫn hồng tươi sắc hạ
Tuổi trẻ hối hả bước qua thời gian
Cánh phượng hồng vẫn đọng lại trong nhau
Giờ tiễn biệt đượm màu mắt biếc
Bao năm tháng phượng hồng vẫn bền bỉ
Gội nắng mưa, dâng hiến cho đời
Để hạ về, rực rỡ sắc đỏ tươi
Trường lớp rạng ngời trong ánh mắt
Tiễn biệt hạ với nỗi buồn hiu hắt
Mái trường giờ chỉ còn những cành trơ
Phượng đâu rồi, hoang vắng trời xanh
Màu mắt biếc chạnh lòng bao thương nhớ

10. MÙA TẠM BIỆT...
Thơ của Trần Lộc
Nắng lang thang quanh tìm hoa phượng
Gặp bằng lăng phủ kín con đường
Gió khẽ lay, vờn áo trắng thầm thì
Gửi quà lưu niệm đầy kỷ niệm
Ngày mai, bàn học sẽ thiếu vắng em
Ánh nắng qua ô cửa tìm nơ tóc
Ánh mắt mờ, ai cúi đầu ngồi khóc
Để mùa phượng vắng dấu tóc cài
Nắng không buông, mùa chia tay mệt mỏi
Em lặng lẽ, giọt nước mắt rơi dài
Ve sầu réo rắt làm tim quặn thắt
Nghẹn lời, tay nắm chặt tay nhau
Phượng cuối mùa vẫn giữ màu tươi thắm
Dòng lưu bút, trao nhau lời hẹn ước
Phương trời xa khó lòng quên được
Lời yêu đầu, nước mắt chia tay
Chia tay, sao mà cứ lạc lõng
Chưa thành lời vẫn ngây ngất trong lòng
Tiếc cánh phượng hồng còn vương trên ghế đá
Mùa thi đến, hối hả gửi trao nhau.

11. CÂY PHƯỢNG LẠC LỐI
Thơ của Hoàng Minh Tuấn
Đừng quay ngược để ôm những nỗi đau
Cuộc tình xưa chỉ là ký ức xa
Em vẫn hy vọng anh đừng nhớ mãi
Duyên số chúng ta không gặp, không thành!
Em trở lại gốc phượng quen thuộc
Đi trên con đường xưa đầy lá rụng
Mưa mùa đông vừa quen vừa lạ
Vắng anh, lối ấy lạnh lẽo gió đông!
Đừng hỏi em, lối cũ còn trong trí
Đừng nhắc em, nụ hôn xưa đã mặn
Bởi tình xưa sao mà dào dạt
Giờ đây dưới cây phượng chỉ mình em!
Con thuyền tình không bao giờ bình yên
Không đưa hai ta về một điểm hẹn
Tình yêu chúng ta đành phải lỡ hẹn
Anh và em, hai con đường riêng biệt!
Dù đôi chim kia vẫn mãi vấn vương
Bởi chúng ta đã hết thương, hết nhớ
Tình yêu đó chẳng thành vợ chồng
Để cây phượng già vẫn mãi ngẩn ngơ!

12. MÙA HOA PHƯỢNG NỞ
Thơ của Sơn Nữ
Mùa hoa phượng lại đến nơi đây
Dáng mùa hè in dấu hai ta cuối sân
Tiếng ve vỡ thành trăm nghìn mảnh nhớ
Gọi tên người đã từng thương một thuở.
Thời gian bước qua in dấu buồn man mác
Cánh phượng hồng tản mạn dưới ánh hoàng hôn
Yêu thương còn chưa phai nhạt trong ký ức
Tay nắm tay dào dạt sóng tâm hồn
Chiều tắt nắng thơ buông lời cầu nguyện
Gặp người xưa, mái đầu đã bạc màu
Khi sỏi đá bỗng rùng mình xao xuyến
Tháng năm dài cách trở vì sao?
Bóng đêm tịch liêu nhuốm màu gió loang
Ru linh hồn hoa cỏ bến tình nhân
Giữa không gian xạc xào lá rụng
Có mùa hoa phượng vĩ nở hai lần.
