1. NHỚ MỘT MÙA MƯA NGÂU
Thơ của Hương mrs -le
Em viết bài thơ gửi gió và mưa
Tặng tình yêu mùa Ngưu Lang - Chức Nữ
Hương tình yêu lan tỏa qua từng kỷ niệm
Giữa đất trời, nụ hồng phai nở
Em viết bài thơ ở nơi xa xôi này
Khi mùa thu bao phủ khắp trước cửa
Hãy về nếu anh có thương, cùng nỗi nhớ
Để đêm hoa sữa thêm nồng nàn đắm say
Em viết bài thơ trong sự cô đơn
Đêm không có anh, trăng rơi lệ lặng thầm
Vì sao trời xanh lại gắn duyên nợ?
Để giờ đây thương nhớ bơ vơ quá đỗi..
Em viết bài thơ trong nỗi chờ đợi
Như Chức Nữ mơ về ngày tái ngộ
Trời mưa làm cầu nối ân ái
Để chúng ta mãi thương một mùa mưa ngâu
2. MƯA NGÂU
Thơ của Phạm Thị Hồng Thu
Rơi rơi
từng hạt
Lá vàng
run rẩy
rơi rụng
Co ro
quắn quýt
tả tơi
vô hình
Gió càng
thiết tha
mộng mơ
Trời càng
u ám
mây xinh
ủ dột
Mưa ngâu
thêm nặng
ngậm ngùi
Gió mưa
mưa gió
chôn vùi
si dại...
3. ƯỚC NGUYỆN GIỮA MÙA NGÂU
Thơ của Phan Thu Hà
Sài Gòn không có mùa ngâu như thế anh ơi
Nhưng em vẫn ước có nhịp cầu Ô Thước
Nhịp cầu vui nối hai bờ đất nước
Để em trở về Hà Nội của ngày xưa
Sài Gòn hôm nay mưa tràn miên man
Phải chăng vì tháng ngâu nên trời mưa dài dằng dặc
Em ngồi đếm mưa như lệ rơi lặng lẽ
Nhớ về một “chàng Ngưu” trong lòng
Ước gì em có thể gửi cho chàng đóa hoa vô ưu
Vào mùa ngâu để làm vơi nỗi nhớ
Để quên đi khoảng cách xa xôi
Bến sông xưa và nhịp cầu vui nối lại hai bờ
Để tháng ngâu không còn làm thơ thêm buồn
Và bầu trời đêm chỉ còn ánh trăng tròn vạnh
Nàng Chức Nữ với nụ cười rạng rỡ
Suốt bốn mùa hạnh phúc bên người yêu
4. MƯA THU ĐẦY NỒNG NÀN
Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Mưa ngâu từng giọt rơi rơi
Thu đến, mây xám cuối trời cuộn bay
Nhuộm ướt cả tháng ngày
Trời trắng xóa, lá bay rụng rời
Sắc thu lơ lửng giữa không trung
Trời xanh thắm cho người mộng mơ
Cho ai đắm đuối ngẩn ngơ
Tình thu gửi lại bao giờ đến em
Ta theo mưa đến bên thềm
Như thấy bóng em mơ màng trong sương
Xanh xanh những giọt mưa rơi
Tươi trong sắc cúc hoa dịu dàng
Thắm đượm trong mộng ước mơ
Nồng nàn trong nắng thu sáng rạng
Mưa thu nhuộm trắng sắc trời
Cho tình ta lại xanh tươi, nồng nàn
5. THU CÓ BẬN KHÔNG?
Thơ của Nam Bùi
Thu có bận không? Khi gánh mùa Ngâu
Thương những con quạ Ô Thước dệt nỗi nhớ
Câu chuyện Ngưu- Chức, tình yêu dang dở
Những cuộc gặp gỡ ngày xưa đã qua
Thu có bận không! Khi mang nặng khát khao?
Ôm sóng vỗ về, rộng lớn mênh mông
Ươm mầm, dệt hòa nhịp sống mỏng manh
Gửi lãng đãng mộng mơ bên dòng đời
Thu có bận không? Để Hạ đứng lạc lõng
Níu lại vạt nắng cuối chân trời
Níu hương ngọt đã rơi rụng
Níu bâng khuâng, hụt hẫng trong sương mờ
Thu có bận không? Khi tìm kiếm hư vô
Muôn điệu nhạc không đồng điệu, lạc hướng
Thời tiết, hoàng hôn mờ ảo, lạc lõng
Vũ trụ chuyển động, vướng phải nghiệp duyên
Thu có bận không? Khi quản lý bến sông Tương
Bận rộn giữa đêm dài suy tư
Bận phong tỏa tình yêu đã qua
Bận xoay vần, chế ngự thế giới thiên thai!
6. MƯA NGÂU
Thơ của Hồ Viết Bình
Đêm nay hai chúng ta dạo bước
Đột nhiên mưa đến, làm ướt chúng tôi
Mưa ngâu vốn dịu dàng
Như nước mắt của Chức Nữ và Ngưu Lang trong đêm hè.
Mưa rơi qua tán cây me
Ngọt ngào như chè quê bạn gái tôi
Yêu nhau sao vẫn cảm thấy bồi hồi
Sợ rằng chúng ta sẽ phải chia xa.
Mỗi năm chỉ có một lần gặp mặt
Rồi lại phải chia xa muôn trùng
Những giọt nước mắt rơi không ngừng
Làm ướt vai áo của cả hai chúng tôi.
7. MƯA NGÂU
Thơ của Phan Huy Hùng
Mưa rơi mưa rơi liên miên
Mưa đôi lúc nhẹ nhàng, lúc dữ dội
Nhìn mưa đổ trước mắt
Nhớ về những nơi xa xôi
Nhớ ngày chúng ta đã gặp
Ngày mưa đó không thể quên
Một lần gặp gỡ rồi xa cách
Vẫn mang nỗi niềm Ngâu
Giờ em đang ở đâu?
Khi đêm về, mưa lặng lẽ
Anh đếm từng giọt mưa
Từng giọt đều chất chứa nỗi nhớ
Giọt mưa ngoài trời
Giọt mưa bên cửa sổ
Có giọt theo gió
Đậu lên vai anh
Ôi giọt mưa lấp lánh
Như đôi mắt ngỡ ngàng
Trong lần đầu gặp mặt
Ngày mưa phủ trắng bầu trời ...
8. NGÀY MƯA NGÂU
Thơ: Tình Cuối
Chiều nay mưa chỉ có mình tôi
Niềm sầu lặng lẽ trong quán vắng
Mùa Ngâu chứa đựng bao thăng trầm
Xác thân mệt mỏi sau bao năm lạc lõng
Mưa hay bão tố trong tâm trí
Rung động mãi, phận người long đong
Vành môi nhạt nhòa nụ cười
Hoàng hôn nhăn nheo, nỗi buồn chênh vênh
Sương khuya làm mờ lối về
Thu đi Thu đến lững lờ, bơ vơ
Đường xưa vụn nát vần thơ
Canh tàn, gối chiếc, lạc loài đơn côi
Cơn say chếnh choáng, mệt nhoài
Ly rượu cạn, nỗi u hoài trái ngang
Ta về quấn khăn tang
Cuộc tình hấp hối dở dang chưa kịp
9. LỖI HẸN MÙA NGÂU
Thơ Giọt Mưa Thu
Mùa về gọi Ngâu gõ cửa nhẹ nhàng.
Mảnh trăng giận dỗi, khuất mờ xa.
Giọt sương đêm mơ hồ bỗng nhạt nhòa.
Cơn gió lạc qua nhành liễu
Ai đã giấu nửa vầng trăng diệu kỳ?
Gom yêu thương vào vị ngọt ngào.
Hương tình nồng nàn của thuở khao khát.
Cảm xúc cứ ùa về trong giấc mộng.
Có phải mưa Ngâu về quá sớm?
Để phượng buồn níu giữ dải yếm sương.
Vệt chân quen bịn rịn nơi cuối đường.
Vàng cánh Điệp rơi trên lối nhỏ.
Bản tình ca ru miền yêu khắc khoải.
Lỗi hẹn mùa trăn trở, giọt nắng phai.
Lỡ chạm tay vào nỗi nhớ ngọt ngào.
Hoàng hôn tắt...
Để lòng xao xuyến lạ lẫm...!!!
10. Ô THƯỚC LỖI
Thơ của Phạm Hùng
Ngưu Lang nhờ Ô Thước cầu nối
Để gặp Chức Nữ, mưa Ngâu lại rơi
Anh lặng lẽ ngồi nơi góc cà phê
Ô Thước ơi, chỗ
ta từng gặp nhau?
Trăm niềm vui, nhưng nỗi buồn vạn lần
Em yêu ơi! Tim anh đau nhói, rát
Chờ đợi mòn mỏi từng ngày
Ô Thước ơi,
lỗi ở đâu
mà ta lạc mất nhau!
Anh lặng lẽ nhìn những giọt Ngâu rơi
Một chiếc lá nào đó... trôi mãi xa
Vừa chợt thấy, bầu trời trở nên đặc quánh
Tháng Tám về,
nhớ người xa xôi!
11. ĐẾN BÊN EM TRONG MÙA NGÂU
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Mưa lâm râm, người ta bảo đó là mưa Ngâu,
Em chưa về, anh mong cầu Ô Thước?
Cuộc đời luôn là những nỗi đau và mất mát,
Mãi mãi là sự nỗ lực riêng của chúng ta!
Mưa mờ nhạt, đừng lo, rồi sẽ qua,
Cau khô, trái chín vàng, hãy thu hoạch,
Cơi trầu nếu yêu em, hãy lại gần,
Kệ Ngưu Lang - Chức Nữ cứ khóc mãi!
Tháng bảy mưa nhiều, không chỉ riêng ai,
Nếu đã yêu, hãy tìm về bờ môi ấm,
Trao nhau những nụ hôn say đắm,
Vạn dặm chẳng xa, Ngâu cũng chẳng buồn!
Đừng ngại mưa, anh sẽ yêu em hơn,
Giữ lại những điều quý giá nhất!
Trao em những vần thơ đẹp nhất,
Đến bên em trong mùa Ngâu tháng bảy!
Vậy sao, chúng ta hãy bên nhau,
Kệ Ô Thước ...
Khóc thương tình Ngưu - Chức!
12. GIAO MÙA
Thơ: Tại Hoàng Văn
Hè vừa tàn, mùa nắng nhường bước
Gió lướt qua, mây trắng đón thu về
Nhặt những lá vàng khô rơi rụng
Tìm lại kỷ niệm của những mùa bên nhau
Chạm vào tháng bảy, mưa Ngâu
Nhớ về mối tình đầu ngày xưa
Ta từng tài sắc, yêu đắm đuối
Giờ đây chỉ còn là kỷ niệm
Đốt cháy trái tim bằng nỗi đau
Những muộn phiền chia xa, lạc lối
Nắng hè vừa mới đi qua
Trăng thu đã lạnh, gió heo may vờn
Thuyền trôi theo dòng nước
Chơ vơ bến vắng, tràn đầy mé sông.