1. GẦN KỀ MÙA XUÂN
Thơ của Hoàng Chẩm
Gần bên em, mùa xuân như đã đến
Phố nhỏ về đêm, chỉ nghe vài bước chân
Mới đây thôi, bóng người buông tay lạc lõng
Thả giấc mơ hòa quyện với mùa xuân
Xa em, những mùa xuân đầy hoa ký ức
Tuổi tác thêm buồn, tình cảm như đã quên
Muộn màng lưu giữ hương phai của ngày xưa
Tóc gió bay trong ánh nắng chiều
Gần xa, chúng ta mang mùa xuân đến
Thu gom những kỷ niệm về trong giấc mơ
Thầm gọi tên nhau như ngày xa vắng
Cay đắng một lần yêu thương thời xưa.
2. TIẾNG MÙA XUÂN
Thơ của Phan Thu Hà
Gió xuân về mang theo
Những cơn mưa kỳ lạ
Cỏ cây giật mình tỉnh dậy
Thêm màu xanh cho ánh nắng
Ta nghe tiếng cười đâu đó
Biết xuân đang đến gần
Đất mẹ căng đầy hơi mới
Hương sữa ngọt ngào lan tỏa
Ta nghe sóng vỗ rì rào
Những vần thơ còn dang dở
Mùa xuân nhỏ bé ấy
Rưng rưng trong vòng tay
Ta cảm nhận hương xuân say
Trên gương mặt hồng rực
Ấm áp từ những tia nắng
Thắp sáng trái tim bằng ánh mặt trời
Ta nghe trong sự tĩnh lặng
Cảm giác như nỗi nhớ
Đóa tầm xuân vừa nở
Nhẹ nhàng hát lời yêu thương
3. THÁNG ĐANG VỀ...
Thơ của Phương Uyên
Mùa...
mở ra, nỗi nhớ về nàng Bân tràn ngập trái tim
với tình yêu, sự nhiệt huyết, và sức mạnh mãnh liệt
Những giọt nước mắt
rưng rưng chào đón mùa mới
Đường phố ướt át, trơn trượt
Em nhìn lên thấy trở lại
màu trắng tinh khôi với hương thơm nhẹ nhàng, màu tím dịu dàng bao nỗi nhớ
và màu đỏ rực rỡ của tình yêu
Bước tiếp
về phía trước, tia nắng vàng ấm áp trong hơi lạnh cuối mùa xuân
Tháng đã đến mang đến ánh nắng vàng
trên con phố đầy hoa gạo
Đứng trước cổng cảm giác ngỡ ngàng
Hoa xoan tím đưa về sắc tím yêu
Bước ra góc vườn nhỏ bé
Hương bưởi thơm mang ký ức trở lại
Cánh bưởi trắng nhắc em
Rằng trắng lên nào
Tím nhớ đỏ yêu.
4. MÙA XUÂN YÊU THƯƠNG
Thơ của Hồng Lĩnh
Buổi sáng lấp lánh giọt sương
Nắng xuyên qua lá chỉ đường em đi
Chồi non xanh biếc thì thầm
Vần thơ hòa quyện tình si thơm nồng
Mùa Xuân tỏa sáng lúc bình minh
Tóc em gội bồ kết làm lòng ta say đắm
Xuân đến với giọt mưa bay
Mây trắng bồng bềnh làm ngày dài thêm
Trong giấc mơ khát khao môi mềm
Say đắm mùa lá ngủ bên thềm hoa rơi
Tơ duyên nhuộm thắm bầu trời
Đẹp như áo gấm em phơi trước hiên nhà
Tiếng sáo vi vu ngân nga
Từ em, hoa nắng điệu đà đong đưa
Yêu thương không biết diễn tả sao cho đủ
Mùa Xuân khoe sắc thêu dệt lòng người!
5. MƯA XUÂN
Thơ của Hoàng Văn
Mưa lất phất trên phố
Rắc bụi cho mùa đông tàn
Những hạt nhỏ li ti
Mưa thế mà như không
Mưa rơi xuống hồ sâu
Chơi đùa trên mặt nước
Như mây nhẹ bay lướt
Hòa cùng gió bay bổng
Mưa đậu trên đôi môi
Thêm sắc đỏ tươi thắm
Mưa nhẹ nhàng trên gò má
Mưa say trong hàng mi
Mưa mang nỗi nhớ, mong
Mưa bám vào mái tóc
Mưa đọng lại trong mắt
Giọt châu lấp lánh tươi cười
Mưa đánh thức mầm xanh
Trên cành cây khô héo
Những tháng ngày im lìm
Giờ nở chồi, nở hoa
Mưa tiễn đông ra đi
Mưa đưa mùa xuân đến
Trong mắt em hiện rõ
Một màu xanh yêu thương
6. ĐIỆP KHÚC MÙA XUÂN
Thơ của Sơn Nữ
Nhận lộc xuân, con đường mưa rửa sạch
Cây sấu gồng mình, lột lớp vỏ cũ
Mầm non mới, kiệt tác của mùa thay lá
Rực rỡ xanh, giữa đất trời hòa quyện
Cuối đông, nắng chiều vô vọng rơi xuống
Hoàng hôn nghiêng về phía người, một nửa
Một nửa đau đớn, một nửa đang vỡ vụn
Mưa thêm tuổi, ướt đẫm những điều ngây ngô
Nụ Mai Vàng, hòa cùng cánh Hoa Mua
Hương Quất ngào ngạt, tay thiếu nữ nồng nàn
Phố thanh thản, ngắm dòng người vui vẻ
Én bay từng đàn, gió gọi mùa xuân
Đào hồng rực rỡ nở đầy sân
Sưởi ấm lòng, đất lao động vất vả
Kỷ Hợi qua, Canh Tý mài sỏi đá
Gửi yêu thương, hạnh phúc về người
Điệp khúc mùa vang vọng đêm trăng tàn
Người ơi, thiếp chờ bến sông, chờ đợi!
7. GIỌT NẮNG XUÂN
Thơ của Lan Thanh
Người phụ nữ thu gom từng giọt nắng tháng ba
Hương thơm dịu dàng của những cánh hồng trên ban công chiều muộn
Ánh hoàng hôn nhuộm đỏ, thì thầm nhẹ nhàng
Tiếng chim ríu rít gọi bạn về
Mùa xuân lại sắp qua
Nàng có thấy lòng bâng khuâng tiếc nuối?
Thời gian cuốn trôi bao biến động
Những vị chua, cay, ngọt, bùi
Trên ban công, những áng mây vắt vẻo, chìa tay là chạm
Nàng cẩn thận nhặt từng mảnh nắng rơi
Chăm chút giấu vào sắc hương của nụ hoa, chồi lá
Lấp lánh ánh mắt nở nụ cười
Người phụ nữ mùa xuân ơi
Tuổi tác không cản nổi trái tim đang rạo rực
Không ngăn được tiếng hoan ca thổn thức nơi lồng ngực
Giọt nắng xuân thật tinh khôi biết bao...
8. XUÂN VỀ TRÊN BẢN LÀNG
Thơ của Thanh Minh
Mùa Xuân đã tràn về khắp bản làng
Tiếng khèn vang vọng qua các vách đá
Cô gái như bông hoa rừng tươi đẹp
Với chiếc ô xòe múa theo điệu nhạc nhịp nhàng
Suối róc rách, dẫn bước chân mùa Xuân
Đôi trai gái, chiếc khăn piêu hẹn ước
Thẹn thùng em…nơi chợ phiên lưu luyến
Nhạc réo rắt, hương tình Xuân rộn ràng
Khúc nhạc rừng rộn rã vang xa
Hoa ban trắng xinh đẹp trên mái tóc
Vó ngựa thồ, gùi hàng lóc cóc
Chum rượu ngô, bản làng vui say
Rừng núi ơi, xôn xao bên cỏ cây
Ong say mật, hương hoa thơm đưa đón
Bao chàng trai, theo điệu khèn múa lượn
Cho cô gái…có vui không?
Ôi mùa Xuân, nắng reo vui khắp bản
Tiếng chim ca vang lảnh lót
Nụ cười già làng lấp lánh ánh mắt
Khúc ca mùa Xuân ngân vang mênh mang…
13/1/2022
9. THẦM THÌ MÙA XUÂN
Thơ của Vũ Thúy
Em có thấy hoa cỏ thì thầm hát
Hương thơm theo gió bay nhẹ nhàng
Én chao nghiêng gọi mùa về khe khẽ
Nhành mai vàng e thẹn đã nở bông
Em có nghe nắng đang thì thầm không
Xuân mang sức sống đến quê hương
Khuếch tán lên cánh hoa đào rực rỡ
Tô điểm thêm vẻ đẹp để dâng đời
Xuân đã đến khắp mọi nơi
Từ nông thôn đến phố phường thành thị
Xuân là hoa…là thơ…là tri kỷ
Là tình yêu chung thủy vĩnh hằng
Sắc xuân về, ta vẫn luôn mong mỏi
Cây đâm chồi, hoa nở xen lá
Ôi dáng xuân…xuân về hối hả
Tiếng thì thầm diễm lệ của mùa xuân
Xuân đang về trao nét trẻ trung
Cúc lan hồng bung nở tràn đầy sức sống
Bên khung cửa, gió xuân tràn ngập lồng ngực
Để thuyền tình ôm trọn mùa xuân
Thơ ảnh Vũ Thúy
10. MẸ VÀ MÙA XUÂN
Thơ của Dương Khắc Giao
Ca dao đã nhuộm bạc mái tóc hiền
Ánh trăng tục ngữ sáng lên từng mùa xuân
Câu thơ lục bát mẹ vẫn ngâm
Như là nhựa sống của bao mùa xuân đổ vào
Mẹ đâu cần yếm thắm hay má đào
Nón mê, bước thấp bước cao, tảo tần
Thời trẻ vác gầu, quẹt chân
Tám mươi tuổi vẫn lội bùn sâu
Vai gánh nặng, đầu đội trời
Bao lần chồng yếu, con đau
Thắt lưng bằng dây thừng xoăn
Câu thơ mẹ vượt mọi thử thách
Mưa rơi, phận gái hoa nhài
Sống và hy vọng mẹ sẽ mỉm cười ngày mai
Cảnh nhà chẳng tròn vẹn
Căn phòng của mẹ vẫn sáng ngời
Vườn nhà nở rộ cúc vàng
Mẹ mở nắng để đón xuân về…
11. EM GIẤU MÙA XUÂN ĐI ĐÂU
Thơ của Huong Mrs-Le
Em giấu mùa xuân ở đâu
Hay là trong mái tóc bồng bềnh
Hương bưởi làm anh say đắm
Nhón chân lén nụ hôn đầu
Em giấu xuân trong sắc áo
Dịu dàng như màu hoa xoan
Tim anh như pháo nổ lừng
Mỗi lần dạo bước trước nhà em
Em giấu xuân trong trái tim
Mà sao nước mắt cứ trào ra
Để anh chạm vào nỗi lòng
Chân anh tìm kiếm khắp nơi
Em giấu xuân vào đêm tối
Mà sao anh vẫn nhìn thấy
Nụ cười em như tan chảy
Đọng lại trái tim nơi ấy
Hóa ra mùa xuân chính là em
Chiều nay ánh nắng tỏa trên thềm
Ru anh những ngày vắng mặt
Khúc hát trái tim muộn màng
12. MÙA VƠI...
Thơ của Trần Lộc
Hồn bâng khuâng không biết đợi chờ ai
Tháng tư ấm áp, tháng ba dần cạn
Đưa mắt nhìn lộc non dưới tán lá
Gạo đầu làng rắc đỏ chờ nhau
Xuân lướt qua ánh nắng nhạt màu
Buồng hoa cau lột bẹ nõn nà
Nghiêng giàn trầu hẹn mùa sính lễ
Hạt mưa rào nối xuân hạ hợp long
Mùa đổi thay với hương bưởi nồng nàn
Nắng dậy, má hồng lên ửng sáng
Tháng ba xuôi dòng hành hương gấp gáp
Cạn chén xuân, rót hạ tràn đầy
Tiếng Thanh minh rộn ràng bước chân quê
Mắt ai tìm người xưa trở lại
Tận cùng xuân vui hội làng tảo mộ
Mùa vơi dần trên cỏ chiều xuân...
Ninh Bình, 31.3.2021