1. NGƯỜI VẼ NÊN GIẤC MƠ
Chiều tà ánh nắng dần phai nhạt
Thời gian trôi qua tháng năm dài
Ký ức xa xôi còn vương vấn
Áo trắng thơm ngát những sớm mai.
Dù đã xa vẫn mãi nhớ về
Những buổi sáng mờ sương sân trường
Bảng đen lặng lẽ và những suy tư
Bụi phấn mờ nhạt còn lưu lại.
Mới đó đã chia tay từng người
Mỗi người một ngã khắp muôn nơi
Cuộc đời mở ra từng trang sách
Khám phá những chân trời mới lạ.
Âm vang đâu đây tiếng giảng bài
Lời thầy như suối trong vắt giữa thiên nhiên
Lũ trẻ say mê cùng lắng nghe
Từng lời như hương mật ngọt ngào.
Bục giảng năm xưa còn nhớ mãi
Không gian hình học còn dấu vết
Tìm đâu hình bóng còn sót lại
Người vẽ nên tương lai cho nhân thế.
Tác giả: Ngũ Ánh Tuyên
2. CÔ GIÁO TRẺ Ở VÙNG SÂU
Em là cô giáo trẻ nơi vùng sâu
Như cánh chim lạ giữa miền quê hẻo lánh
Rời xa phố xá phồn hoa, nhộn nhịp
Em đến đây gieo chữ với bao ngọt ngào...
Miền quê xa xôi, vất vả muôn phần
Cuộc sống thường nhật đầy lo toan, trăn trở
Đêm về, tâm hồn theo ánh trăng sáng
Ngồi ngắm vệt sao, lòng cảm thấy xao xuyến...
Nhớ ngày đầu đứng lớp, không hề dễ dàng
Trang giáo án run rẩy theo từng nhịp thở
Trái tim nóng nhưng trí não còn non nớt
Câu chữ chưa trôi chảy, cảm giác chập chờn...
Giáo án trở thành bài học cuộc đời
Chập chững, đầy tin yêu và đam mê
Như khoảng trời riêng vẫy gọi khát khao
Chờ đợi những mùa vàng, ý tưởng nở hoa...
Giữa vùng xanh tươi với nắng gió hòa quyện
Con chữ gập ghềnh theo trò đến lớp
Bài giảng không chỉ là tri thức đơn thuần
Mà còn chứa đựng tình cảm, hy vọng và yêu thương...
Em giờ đã trưởng thành hơn nhiều
Trên bục giảng, dịu dàng và gần gũi
Được bạn quý, trò yêu vì lòng chân thành
Hồn nhiên vui vẻ như ánh trăng rằm sáng trong
Bài giảng hôm nay ngập tràn ánh nắng vàng
Có hơi thở phù sa, ngọt ngào êm ái
Có gió đồng nội, hương bay xa vắng
Có điệu hò man mác dưới ánh trăng trôi...
Cô gái thành phố ngày xưa giờ đã là
Từ phồn hoa trở thành hoa đồng nội
Tuổi trẻ cho em tình yêu và khát vọng
Nghề nghiệp trao em lẽ sống chân chính!
Tác giả: Nguyễn Văn Chức
3. THẦY CÔ ĐẸP BIẾT BAO
Có nghề nào cao quý hơn không?
Nghề giáo, sáng ngời giữ gìn trí thức
Buông bỏ mọi thứ, chỉ còn lại duy nhất
Là tình yêu với con chữ, đẹp trao đời
Không ngại bước đi khắp mọi miền
Từ núi cao, biển sâu đến đảo vắng
Bỏ qua mọi khó khăn, vẫn luôn kiên trì
Gieo mầm hy vọng, tỏa sáng ước mơ
Đẹp biết bao trong ánh mắt trẻ thơ
Thầy cô tận tụy từng giờ trên bục giảng
Bụi phấn trắng lơ lửng trong không khí
Mà lung linh suốt tháng năm, nhớ mãi không quên
Ôi công lao vĩ đại của thầy cô
Trao tri thức, ươm mầm ước mơ
Đem trí tuệ Việt Nam vững bước
Giữ vững niềm tin cho đất nước bay cao
Thầy cô ơi, niềm tự hào, kiêu hãnh
Nghề giáo có công lao to lớn lắm lắm
Xin gửi ngàn bó hoa tươi thắm
Chúc thầy cô mãi mãi đẹp như niềm tin.
Tác giả: Đào Mạnh Thạnh
4. LÒNG BIẾT ƠN
Hàng năm đến ngày này
Chúng em lại nhớ về thầy cô
Thầy như cánh én tuổi thơ
Cô gieo hạt giống chờ mầm xanh
Giờ đây em đã trưởng thành
Én về tổ, mầm xanh đã vươn lên
Nhớ ơn thầy, thầy ơi
Thầy đem trái ngọt, hương thơm cho đời
Cây non giờ đã lớn khôn
Công thầy vun trồng, em mãi không quên
Thầy dạy em vững niềm tin
Dù gió bão có nổi, chẳng lo gì
Có kiến thức sợ chi điều gì
Thầy cô dạy bảo, nhớ ghi trong lòng.
Tác giả: Đỗ Hồng Tâm
5. TRI ÂN NHÀ GIÁO VIỆT NAM
Trò chơi vui vẻ trở lại sân trường
Xin gửi lời cảm ơn tới thầy cô
Ngữ pháp, bài học luôn được bàn giao cẩn thận
Lời cô dạy, thảo luận với lòng khiêm tốn
Khơi dậy trong trẻ tâm đức tốt đẹp
Tạo nên ánh sáng rực rỡ cho đất nước
Thắp lên niềm tin, truyền ngọn lửa
Cùng bao thế hệ mở lối tương lai.
Tác giả: Sơn Nữ
6. TÌNH YÊU NGƯỜI GIÁO VIÊN
Thương người gùi chữ lên núi
Vượt qua bao khúc quanh “Hiến Chương” hoa rừng
Bếp lửa reo vui, con chữ thơm ngát
Cái đầu no đủ, lưng thẳng đĩnh đạc
Dù lạ lẫm, ngã nước vẫn cười
Những nụ cười sẻ chia trong bản
Chữ cô như cây bén rễ, nở hoa
Ơn người đã bón phù sa hồng hào
Buồn vui chở khách qua sông
Đò đầy, với nỗi khát khao nghề nghiệp...
Tác giả: Trần Lộc
7. MÓN QUÀ DÀNH TẶNG THẦY
CHÚC MỪNG Ngày Nhà giáo Việt Nam
NGÀY Xuân, âm hưởng lịch sử đắm say
NHÀ giáo, người đào tạo nhân tài
GIÁO viên, tận tâm miệt mài cho tương lai.
VIỆT, tinh tế, rạng rỡ thành công
NAM, trang trọng, người nổi bật
TÌNH thầy cao quý, chân thành
THƠ, ánh sáng ý chí tinh anh
VÔ cùng hạnh phúc, chờ đợi
TẬN tâm rèn giũa học trò xuất sắc
DÂNG Thầy quà tặng sang trọng
LÀM nên danh dự, vẻ vang cho đất nước
QUÀ kính trọng, trò dâng lên
CHUNG lòng học tập, chuyên cần, chăm chỉ
MỪNG Ngày Nhà giáo Việt Nam
TÌNH THƠ VÔ BỜ DÀNH QUÀ CHUNG!
Tác giả: Tri Tran Binh
8. TRI ÂN THẦY CÔ
Ngày Nhà giáo Việt Nam
Là dịp tri ân công lao
Những buổi sáng sớm miệt mài
Thầy cô dạy dỗ bao điều hay
Ngày Nhà giáo Việt Nam
Học sinh, sinh viên hào hứng
Vui vẻ chúc mừng thầy cô
Với lòng biết ơn chân thành
Dù giờ đã là cha mẹ
Vẫn là học trò hân hoan
Vui mừng chúc thầy cô
Với tình cảm chân thành
Dù đã là cha mẹ
Nhưng vẫn nhớ thầy cô cũ
Mừng gặp lại thầy cô ngày xưa
Nhớ về những người đã khuất
Nghề giáo viên cao quý
Gieo mầm cho bao thế hệ
Như người lái đò vững chãi
Vì tương lai, trồng người bền lâu
Tác giả: Nguyễn Đức Toàn
9. NGƯỜI THẦY NHƯ NGƯỜI LÁI ĐÒ
Suốt bao năm thầy đứng giữa lớp học
Với tình yêu, mỗi trang giáo án đậm sâu
Viên phấn trắng viết chữ trên bảng đen
Đồng hành cùng học trò suốt cả đời
Nghề cao quý, trồng người là nhiệm vụ
Gieo mầm cho cây đời tươi tốt
Cho trái ngọt, cho ruộng vườn thêm màu sắc
Đưa nước về, hương gió mát trong lành
Năm tháng thầy bên bục giảng ước vọng
Thổi bùng kiến thức và đức hạnh vào trẻ
Đem đến cho các em những điều mới lạ
Mầm xanh vươn lên, khát vọng làm người
Con đò cặm cụi đi đi lại lại
Cùng học trò đến những chân trời mới
Thuyền vững tay lái, mặc sóng gió
Thầy cùng trò bước đến bến bờ tương lai
Nhìn thế hệ trẻ, lòng thầy rạo rực
Với tương lai rộng mở, đầy hy vọng
Cái đích các em sẽ tới thật vẻ vang
Vất vả nhưng xứng đáng, đầy tự hào
Tác giả: Chu Long
10. THƠ VUI NGHỀ GIÁO
Chúc mừng Ngày Nhà Giáo Việt Nam
Thầy cô, hai từ ấy ngập tràn yêu thương
Miệt mài chỉ lối, dẫn đường
Buồn vui cũng đầy, yêu thương cũng nhiều
Dù lương thấp vẫn tràn đầy yêu mến
Hạnh phúc hiện hữu dù nhiều trăn trở
‘’Sư phạm’’ không phải nhà sư
‘’Phạm’’ ghép lại thành huy hoàng
Trồng người, nghề lắm vinh quang
Gian nan lắm, viêm xoang cũng nhiều
Gõ đầu lũ tiểu yêu
Nghịch ngợm như quỷ, nhiều điều như ma...
Một thời để nhớ mãi trong ta
THẦY CÔ, hai tiếng mãi thiêng liêng...
Tác giả: MaiLan Khánh Hà
11. NIỀM TIN
Tháng mười một thật yêu thích
Vòm trời cao vời vợi
Mùa xuân vẫn chưa đến
Nhưng mầm xanh vẫn tràn đầy sức sống.
Sân trường ngập tràn bướm bay
Tiếng trẻ vui học reo vang
Cô yêu từng câu chữ đọc
Mắt ngọc lấp lánh tuổi thơ
Như trang giấy trắng tinh
Ươm đầy những giấc mơ bé nhỏ
Lời cô và lòng mẹ
Như bức tranh ngát hương
Luôn bên em suốt hành trình
Tình thương tràn đầy
Mái trường như cánh hạc
Chắp cánh khát vọng em bay cao
Nhớ mãi tháng ngày
Chăm chỉ, say mê học tập
Nuôi dưỡng niềm tin ấp ủ
Cùng xây dựng đất nước tươi đẹp...
Ngày Nhà Giáo ấm áp
Món quà từ trái tim cô
Mong trò nỗ lực vượt khó
Trở thành người thành công...
Tác giả: Trần Ngọc Ánh
12. VI SƯ
Giờ đây tôi trở về với chính mình
Suốt đời gắn bó với nghề giáo yêu thương.
Tóc xanh vẫn đồng hành cùng trường
Chiều tà bóng xế vẫn lưu luyến nghề.
Chỉ là một nhà giáo miền quê
Cũng từng trải qua bao khó khăn.
Những năm tháng vất vả nhọc nhằn
Bảng đen phấn trắng vẫn không nề hà.
Nhủ lòng đã chọn thì phải yêu
Ngày đêm soạn bài, chấm bài tận tụy.
Biết rằng nghề giáo lặng lẽ
Nét son ghi lại trăm năm “trồng người”.
Chỉ là người lái đò bình thường
“Vi Sư” vui với tiếng cười tuổi thơ.
Sống đời giáo viên đến giờ
Mừng vì con đò đã cập bờ yên bình.
Dẫu giờ vui với cuộc sống thanh bình
Vẫn nhớ trò, nhớ lớp, nhớ mái trường.
Lòng vui trên mỗi chặng đường
Trò thành danh vẫn luôn nhớ về thầy.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh