1. VẪN CÒN THU
Thu vẫn hiện diện trong sắc vàng rực rỡ
Màu sắc tươi sáng, lấp lánh như một vẻ đẹp đằm thắm.
Cúc họa mi nở nụ cười rạng rỡ
Đem đến sự tinh khôi và mời gọi mùa đông đến gần.
Thu vẫn còn trong ánh trăng vàng rực rỡ
Lơ lửng, chiếu sáng trên bầu trời.
Làn sương tím nhẹ nhàng rơi
Nhuộm tím không gian, báo hiệu mùa đông sắp đến.
Thu vẫn hiện diện trong sắc nắng hồng nhẹ nhàng
Vẽ nên sự quyến rũ cho hoa sắc màu.
Cho hương hoa sữa lan tỏa xa
Kéo dài mùa thu và làm mùa đông đến chậm lại.
Thu vẫn còn trong làn gió nhẹ ru
Ngọt ngào như lời mẹ thì thầm từ quá khứ.
Nhẹ nhàng theo cánh võng lắc lư
Thu vẫn hiện diện quanh quẩn, mùa đông chưa vội đến.
Thu vẫn trong sự say mê
Với sắc hương lưu luyến, hẹn ngày trở lại.
Như mối tình đầu đầy lưu luyến
Lập đông đến, thu vẫn giữ vẻ đẹp tươi mới.
Tác giả: Hồng Hạnh
2. PHỐ VÀO MÙA ĐÔNG
Mùa đông đến trên phố
Nhẹ nhàng tóc em bay bay
Chiều buông một hơi thở
Tương tư lướt qua từng ngón tay
Nhìn bao ngày qua phố
Tóc gió buồn như mưa rơi
Giọt đông lặng lẽ vỡ
Xô đẩy cuộc đời hòa hợp
Phố vẫn đầy cảm xúc
Em vẫn ngát hương mơ
Chiều rơi đầy nỗi nhớ
Buông theo dòng thơ tình
Chân bước về cuối phố
Nhìn lại mùa hoa đã tàn
Đêm qua hồn ngơ ngác
Nhạc khúc giữa sắc nhạt nhoà.
Tác giả: Hoàng Chẩm
3. LỜI RU MÙA ĐÔNG
Tháng mười một mang đông đến ngõ phố
Gió lạnh se sắt, lướt qua vai nàng
Mưa rơi nhẹ nhàng như bản nhạc êm ái
Mùa rét ngọt vỗ về miền ký ức.
Tháng mười một, phố lặng lẽ chuyển mình
Thời gian lăn tăn, náo nức bên đời
Chiếc lá vàng bay theo gió chơi đùa
Cùng mây nhẹ ru lời tình tự.
Tháng mười một tựa như cô thiếu nữ
Thoáng dỗi hờn với đôi mắt nai
Vẻ kiêu sa hòa lẫn nét trang đài
Áo mỏng dệt tơ, phai màu nắng.
Tháng mười một chạm tay vào đêm trắng
Ta tìm nhau giữa khoảng lặng đời
Ngày tháng trôi, tìm hoài vẫn không vơi
Nhớ nhung dệt bồi câu ước nguyện.
Tháng mười một, trái tim xao xuyến
Kiếp tình lưu luyến mãi người ơi!
Tác giả: Ngũ Ánh Tuyên
4. LÒNG BẾP LỬA
Đông đến với cái rét se sắt
Nhớ bếp lửa ấm áp của ngày xưa.
Mẹ gom củi vào bếp
Nhóm lửa lên, ấm áp bao nhiêu tình thương.
Đông về nhớ bếp lửa hồng
Mùi củi cháy khiến lòng bâng khuâng.
Ngày tháng khó khăn đã qua
Đêm đông, ước lửa đừng tắt ngọn.
Đông về, nhớ những lúc
Cha cày ruộng, tay chân tê dại
Chiều lạnh mẹ nhóm bếp ngay
Đón cha về, tay ấm lòng.
Đông về thương bếp lửa ngày xưa.
Những kỷ niệm xa xưa vẫn còn đây
Con vẫn đợi chờ trong mơ
Được sưởi ấm lại tuổi thơ bên bếp nhà.
Tác giả: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
5. KHÚC GIAO MÙA
Đông đến phủ khắp lối đi
Mây chậm rãi, chưa vội
Nhìn vườn ổi như thế nào?
Giao mùa từ lúc này
Gió lướt qua, vui vẻ
Để lại trời mênh mông
Mặc nước đầy vơi
Sông xa vời tĩnh lặng
Sương tìm ánh nắng
Mưa rả rích, lỡ làng
Đêm rộng lớn xao xuyến
Trăng ngẩn ngơ, bối rối
Chiều lặng thắm quyện
Chờ những chuyến đò qua
Vắng vẻ, nhạt nhòa
Vì giao thoa thời tiết...
Còn lại khúc ca chia xa.
Thu đã viết từ lâu rồi,
Vậy xin đừng để mưa gió.
Đừng để câu chuyện cũ trôi đi!
Tác giả: Nam Bùi
6. CHIỀU NAY... ĐÔNG ĐẾN
Chiều nay mưa và gió liên miên
Dường như mùa đông đã trở lại đây
Khăn hồng quấn quanh vai nhỏ bé
Nhẹ nhàng xuống phố, tóc bay lòa xòa
Chiều nay trời đất mờ nhạt
Hoạ mi thức dậy, nở hoa trắng
Thềm hoa sữa rơi lả lơi
Ngọt ngào gọi bướm ong đến gần
Chiều nay lòng cảm thấy lạnh giá
Mặt trời ẩn mình trong mây mù
Nghe đâu đó vọng lời ru
Gái sớm lập gia đình, thu qua nhanh
Chiều nay đông đến, mênh mông
Giấc mơ vàng xa bỗng chốc tỉnh dậy
Bờ vai run rẩy, mệt mỏi
Gió thổi mạnh, làm cây cối giá băng
Chiều nay cảm giác mất thăng bằng
Gió Đông Tây cứ lẩn quẩn
Trăng úa hao gầy dần dần
Tháng ngày đông mờ dần đi
Chiều nay ai đó lỡ lạc
Lang thang trong giấc mộng xa vời
Vươn tay với cả mặt trời
Mang lửa về sưởi ấm cuộc đời
Chiều nay đông đã yếu mềm
Quỳ bên tượng Chúa, đêm dài cầu nguyện
Chuông ngân vang suốt đêm
Lời ước nghẹn ngào không có nhau
Chiều nay... đông về...
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
7. CHỚM ĐÔNG
Đêm se lạnh, đông đến khiến em bâng khuâng
Nhớ về chuyện cũ, duyên đầu vụt mất
Hẹn rằng sau này, dù đi đâu chăng nữa
Giữ lại kỷ niệm, ta xây dựng tình yêu
Những hạt cát bị sóng cuốn trôi, để lại
Đêm đen, em ngồi đợi, mong mỏi
Muốn cùng anh hòa quyện trong hơi ấm
Tìm nửa kia, thỏa lòng mong ước chung
Thu lặng lẽ, lá rơi đầy tuyệt vọng
Giao mùa sắp tới, gió hanh khô đến gần
Lời ước chưa thành, thời gian trôi qua
Lòng hối tiếc, tim anh rạo rực
Chào tạm biệt những lời yêu trong tiềm thức
Để thu qua, không buồn vì chia xa
Trời chớm đông, sương lạnh thấm mái hiên
Tiếng hát nghệ sĩ, lời ca chưa trọn vẹn
Tác giả: Dung Đặng
8. ĐÔNG VỀ
Thu đã tàn, gió bấc thổi vù vù
Sương giăng dọc dải đê, lấm tấm
Cành tre kẽo kẹt ở cuối con ngõ
Khóm trúc la đà rủ bóng bên sông
Cây chờ mỏi mòn, mưa chẳng tới
Lá đợi se lòng, nắng cũng không
Mới chớm heo may đã thấy khổ
Tê tái, lạnh lẽo, người cô đơn
Tác giả: Tại Hoàng Văn
9. ĐÔNG LẠNH
Gió cuối hè vẫn vang vọng nơi xa,
Heo may trở lại, phủ lên làng quê!
Đầu đường, cành trúc kẽo kẹt kêu
Cuối ngõ, rặng tre đung đưa trong gió!
Đêm đến, mong mưa mà chẳng thấy,
Ngày qua, chỉ ước nắng quay về!
Đông này lạnh giá thật đáng sợ,
Cái rét trời ơi cứ tê tái
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
10. HÀ NỘI NGÀY LẬP ĐÔNG
Chị nói rằng Hà Nội vào ngày lập đông
Nên lòng bâng khuâng khó ngủ
Em lạc lối qua ba mươi sáu phố phường không tìm thấy cửa hàng nào bán nỗi nhớ
Phố đông đúc, hoa sữa rơi lả tả
Đêm trằn trọc đếm từng giọt sương rơi
Tiếng rao mờ ảo, dài như nỗi buồn mẹ
Gọi trăng xuống cụng ly trong im lặng
Ngọn đèn đường lẻ loi chờ đợi ai
Uống hết chén này, chị nhé, rồi sáng mai
Mình lại đón thêm một mùa đông lạnh giá
Hà Nội gần gũi nhưng cũng xa lạ quá
Để bao người cảm thấy lạ giữa những điều quen thuộc
Chị đã ngủ rồi, còn em thức cùng đêm….
Tác giả: Hà Nguyễn
11. HÀ NỘI ĐÃ BƯỚC VÀO ĐÔNG!
Em ơi! Hà Nội đã bước vào đông
Thành phố đêm vẫn sáng rực hồng.
Người vẫn dạo bước trên phố vắng
Nỗi lòng em có nhớ anh không?
Chiều nay gió lạnh rít qua khe cửa
Hoa sữa bên nhà vẫn ngào ngạt hương.
Từng cánh hoa rơi vào khoảng lặng
Anh lắng nghe nỗi nhớ trong lòng.
Em đi từ mùa thu đã xa
Giờ đã chuyển sang tiết lập đông.
Anh trằn trọc nghe gió thổi
Liệu em còn nhớ đến anh không?
Hà Nội giờ đã vào đông.
Tác giả: Nguyễn Phúc
12. THU VẪN QUẨN QUANH
Đông đến mà vẫn cứ ngỡ,
Thu chưa chịu rời khỏi nơi này!
Tưởng trời đất đã mờ sương,
Nào ngờ mây vẫn lững lờ trôi.
Đã tưởng núi sông bạc trắng,
Sương sớm đã lẩn khuất đi đâu?
Đã tưởng không còn tiếng lá,
Nào ngờ lá vẫn rơi xào xạc.
Đã nghĩ rằng giá lạnh xâm nhập,
Nhưng giá buốt chỉ lướt qua thôi!
Màu vàng rực rỡ vẫn nở,
Trời trong xanh, nắng vương khắp nơi.
Vẻ đẹp thu vẫn sáng tươi,
Họa mi trắng vẫn say đắm lòng!
Tình thu vẫn tràn ngập nơi đây,
Mặc dù đông đã đến gần kề!
Mùi hoa sữa thơm nồng ngát,
Hương trời đất lan tỏa khắp nơi!
Say trong nắng vàng ấm áp,
Lập đông mà thu vẫn còn vương vấn.
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn