1. THÁNG BẢY LẶNG LẼ RƠI
Thơ: Phạm Thu
Tháng bảy đến, nỗi nhớ dịu dàng rơi rụng
Gió nhẹ làm dịu đi ánh nắng hè
Cánh sen tàn cuối mùa vương vấn lá
Mưa chiều mát mẻ làm dịu cả hoàng hôn.
Nhẹ nhàng chạm vào tháng bảy êm ả
Cánh phượng rơi, buồn buông xuống lặng lẽ
Nhớ vội vàng, quên vội vàng, lúng túng
Ve sầu dỗi hờn, rỉ rả mùa thương.
Tháng bảy đến, mùa hè vẫn vấn vương
Cố gắng níu giữ cơn giông lạ thường
Kéo mây xám phủ kín bầu trời
Mưa rơi sụt sùi báo hiệu mùa ngâu.
Tháng bảy về, thu đến gần bờ thay màu
Gói ghém suy tư, nhẹ nhàng đánh rơi ước mơ
Buồn chênh vênh giấu nỗi niềm sâu lắng
Chiều mơ màng, tha thiết thả hồn bay.
Mưa bất ngờ chiều nay làm nao lòng
Gợi nhớ thương tràn đầy nơi khóe mắt
Rơi giữa hai bờ se sắt, lưng chừng
Cất vào nắng cuối ngày hè.
2. NỤ HÔN THÁNG BẢY
Thơ: Phan Thu Hà
Tháng bảy đến, nắng vươn tay ra
Gọi mưa xõa tóc mây trôi
Hạt cỏ khẽ cựa mình tí tách
Chờ mùa xanh nụ thơ ngây
Thương con sẻ nâu lặng lẽ
Vòm hiên lặng lẽ ngóng mặt trời
Ngón tay đàn dương cầm run rẩy
Phím đàn rơi tiếng mưa nhẹ
Cổ tích hóa ra có thật
Giọt nước mắt ngâu còn đây
Ước làm nhịp cầu Ô Thước
Tạo tình xanh lại cuộc đời
Mắt chiều nghiêng dài màu tím
Như có ai còn mỏi mong
Đợi chờ vệt trăng thanh thản
Vuốt trên suối tóc thơm nồng
Mơ về thời gian xa xưa
Giấc mộng hồng ngọt ngào đêm
Ôi, nụ hôn tháng bảy
Vẫn phảng phất hương sen
HP
3. EM SỢ
Thơ: Hương Mrs Le
Tháng bảy sao ta lại yêu nhau thế này
Khi mà người đời thường kiêng kỵ lời hẹn ước
Đã tự nhủ lòng, sao mắt lại trào yêu thương
Con tim lạnh lùng bỗng chốc trở nên ngẩn ngơ
Quen anh rồi, em bỗng biết làm thơ
Để giấu đi sự ngượng ngùng vào từng con chữ
Đã lâu rồi em không còn biết nhớ nhung
Mà giờ đây tim em vụn vỡ và cồn cào
Đã lâu rồi em không còn xôn xao
Mảnh tình buồn đã trôi vào dĩ vãng
Mà giờ đây, khi ngâu vàng tràn ngập
Bỗng dậy lên trong em những kỷ niệm xưa cũ
Đừng tỏ tình vào tháng bảy trong thơ
Em sợ lắm cảnh Ngưu Lang Chức Nữ
Cả năm ôm nỗi nhớ thương tràn ngập
Trời cho một lần gặp gỡ trong mùa ngâu
Lời tỏ tình đưa em đi đâu về đâu
Em không nhận ra trong mưa ngâu tháng bảy
Vậy thì anh ơi, hãy giấu đi lời yêu
Để mình hẹn hò sau tháng mưa ngâu...
HCM city 27-7-2019
4. CHIA TAY THÁNG BẢY
Thơ: Sơn Nữ
Tháng bảy vội vã ra đi
Gửi lại mùa hè, lời tạm biệt thầm thì
Nhớ nhung mùa bằng lăng tím biếc
Sắc phượng hồng còn đọng lại chưa phai
Lời tạm biệt tháng bảy gửi cho ai
Cay mắt nhớ cơn gió ngoài cửa sổ
Hạ vẫn ở đây, nắng vẫn đang cháy bỏng
Mà chợt se lạnh của chia xa
Buổi tiễn biệt, ai mắt ướt nhòe
Bàn tay vẫy chào, hoa đỏ còn sắc
Thương quá một ngày hè vàng úa
Tháng bảy đi, thêm nhớ và mong đợi
Chào tháng bảy, lòng ta ngẩn ngơ
Muốn níu lại từng khoảnh khắc lưu luyến
Tạm biệt nhé, mong trở lại đúng hẹn
Để nhớ thương mãi mãi bên tim này...
SƠN NỮ 31/7/2020
5. THÁNG BẢY NGẠI MƯA GẦM THÉT
Thơ: Hoàng Văn Tại
Tháng bảy vẫn giữ hơi ấm của hè.
Hồ xanh vàng rực dưới nắng vàng.
Bằng lăng cuối mùa đã phai sắc.
Phượng đỏ đầu thu dần nhạt màu.
Sấm sét vang vọng xé trời mưa.
Mưa dông làm lặng lẽ tiếng ve!
Trời cao lo lắng mây đen trùm.
Đất rộng thương thay cơn bão dữ!
14/7/2021
6. THƠ THÁNG BẢY!
Thơ của Nguyễn Đức Phúc
Gửi về quê hương Nghi Xuân
Những sợi nhớ thương qua từng vần thơ con
Lời đầu con chẳng biết nói gì hơn
Chỉ mong gửi lời tri ân ông bà
Những người đã sinh ra chúng ta
Mẹ con ở lại và bà đã sinh con
Cha bệnh nặng không còn bên cạnh
Mẹ một mình nuôi con đến giờ.
Biết bao lần bà bị người ta hỏi thăm
Mẹ không chịu lấy chồng khác.
Chỉ một lòng gắng sức
Nuôi con khôn lớn dù cuộc sống thiếu thốn.
Bao năm tháng chờ đợi
Nuôi con lớn khôn để mong cậy nhờ.
Em gái con vừa trưởng thành
Đã lập gia đình, theo chồng ngay.
Con thì vừa tốt nghiệp xong
Phần lo công việc, phần mong đời sống.
Mẹ vẫn ở lại một mình
Nhà tranh vách nứa, nơi chờ đợi.
Cuộc đời con viết thơ
Phải chăng là hình bóng mẹ hiện lên
Cho dù cuộc sống còn nghèo
Mẹ không một lời than vãn với con.
Con đã trải qua chiến tranh
Trở về với mái nhà tranh, mẹ đã già.
Giờ đây mẹ đã rời xa
Mẹ về cùng ông bà, tổ tiên
Thơ con chẳng thể quên
Một lời cảm tạ tổ tiên, ông bà
Cả hai bên nội ngoại nhà mình
Cây hương, ngọn khói con gửi tạ chung
Một lời cuối cùng từ trái tim
Thay hương gửi đến mọi người
Cả về quê ngoại mẹ ơi
Mẹ về quê nhớ gửi lời hộ con
Lời thơ tháng bảy đầy cảm xúc
Vu lan báo hiếu, cúng cô hồn đây.
7/7/2018.
7. NỖI NIỀM THÁNG BẢY
Thơ của Ngũ Ánh Tuyên
Tháng bảy đến, lá vàng rơi lả tả
Mưa rơi nhẹ như lời chia tay mùa hạ
Chào tạm biệt những giọt buồn đọng lá
Ánh hoàng hôn nhuộm một chút nhạt nhòa.
Tháng bảy về, ai âm thầm ru hồn
Từng cánh phượng nhẹ nhàng rơi buồn bã
Hạ từ giã, bước chân trần vội vã
Ve dỗi hờn, sầu muộn giữa mùa thương.
Tháng bảy đến, chiều hạ lắng đọng buồn
Như cố gắng không nhường cho mùa thu
Gió chiều lay động, không ngừng chờ
Cứ rưng rưng đánh thức mùa ngâu.
Tháng bảy về, thu khoác áo mới
Tay trao nhau những ước mơ chênh chao
Những ký ức không thể nào quên được
Buổi giao mùa thu lả lướt, mê say.
Mùa hạ cảm thấy man mác, có ai hay
Gửi nỗi nhớ tràn ngập khóe mắt
Bước vội mà lòng se sắt
Phút giao mùa, nỗi niềm riêng giăng mắc!
03/07/2022
8. THÁNG BẢY ĐẾN
Thơ của Nguyễn Cao Cầm
Tháng bảy về, ánh nắng vàng rực rỡ
Cây cối đong đầy hoa trái trĩu nặng
Gió mùa mới xào xạc làm lá đổi màu
Lấp lánh ánh vàng, hương thơm lan tỏa.
Chim ríu rít nhảy múa suốt buổi trưa
Hót líu lo cho vui vẻ, hài lòng
Bầu trời xanh trong, bình dị và cao
Mây trôi kỳ vĩ giữa không gian rộng lớn.
Tháng bảy về, ngân vang khúc nhạc lòng
Gió nhẹ nhàng báo hiệu thu sắp đến
Sóng dạt dào bên em, lời hẹn ước
Khoác vai mềm, đan kết mối tình duyên.
Tháng bảy về, vang vọng lời nguyền
Nụ hôn tình yêu ngọt ngào quyện chặt
Khúc giao mùa đón thu xao xuyến
Tiễn hạ đi, lòng quyến luyến dạ sầu.
Tháng bảy về, mưa rả rích lâm ly
Chia tay mùa hạ, nỗi nhớ ngàn lần
Thu gõ cửa, ngỡ ngàng vui vẻ
Khơi dậy nỗi niềm, lòng dạ xuyến xao.
Tháng bảy về, đón mưa rào mát mẻ
Không gian tươi mới, nước vỗ dạt dào
Nắng mưa đan xen, hoa nở hòa quyện
Trần gian rực rỡ, ánh nắng vàng tươi./.
9. NGÀY THÁNG BẢY
Thơ của Trần Mỹ Nhân
Ngày tháng bảy, hoa vàng lấp lánh
Dưới ánh nắng mới, sắc vàng quyến rũ
Áo vàng hòa quyện cùng ánh nắng.
Hoa vàng bên lá xanh
Đôi mắt em lấp lánh
Bàn tay mềm mại
Nhẹ nhàng nâng nét đẹp diễm lệ.
Hoàng yến vàng trong mơ
Ôi, giấc mơ trở thành thật
Vườn tháng bảy vàng rực rỡ.
Ngày tháng bảy, em cười
Ngả mình bên cửa nhỏ
Vách lá nhuộm màu yêu thương
Tóc em vương vấn nét bối rối.
Màu vàng kia đang kể:
Tháng bảy của mưa ngâu
Cùng chiếc cầu ô thước
Buông dài trên sông Ngân.
Chức Nữ và Ngưu Lang
Khóc mừng ngày gặp lại
Nâng hoàng yến trên tay
Giấc mơ yêu giờ đã thành hiện thực.
Áo vàng trong nắng sớm
Thu có vẻ đã về
Như tình yêu ngơ ngác
Áo, hoa vàng, và thơ.
10. KÝ ỨC THÁNG BẨY
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Tháng bảy oi ả, trời như cháy bỏng
Mây chẳng đến, cơn mưa vắng mặt
Đêm nay, em đã say giấc chưa?
Hay vẫn thức, đợi chờ như xưa?
Anh nhớ, nhớ em mỗi đêm,
Ngày tháng bảy chia tay đau đớn
Bông phượng cuối hè gói bao lưu luyến
Mà lúng túng không trao tay nhận
Anh nghĩ rằng em giận dỗi
Nên tìm cách giải thích cho em
Đến khi em cười, anh mới hiểu
“Em biết rồi, anh thật ngốc nghếch!”
Những lời ấy làm anh thổn thức
Nhớ em, quê hương qua bao năm
Tháng bảy này anh vẫn ở xa
Nhớ em, nhớ quê nhiều lắm
Em yêu, chiều nay sao vắng vẻ
Thèm khát cơn mưa, anh mong lắm
Để gửi em, thỏa nỗi mong chờ
Và quên đi cái oi ả tháng bảy!
Tình ta vẫn đỏ màu phượng cháy
Nên đầy ắp khát vọng, nồng say
Anh sẽ về dù không phải hôm nay
Để tình ta mãi thắm tháng bảy!
Hà Nội, 15/7/2018
11. THÁNG BẢY ĐẾN...
Thơ Trần Lộc
Tháng bảy đến
Em không thấy ngâu đâu
Chỉ thấy nắng và phượng vẫn đỏ
Tóc mồ hôi ướt đẫm, đạp xe chao đảo
Đuổi theo mùa thi dần khép lại.
Tháng bảy đến
Chưa thấy tiếng sấm rền
Trời vẫn xanh như con gái đợi lúa
Mây cuối trời xếp thành dãy dài
Không kéo mưa, chỉ đậy bớt nắng nóng.
Tháng bảy đến
Em nhớ cơn ngâu từng chút
Rả rích như ve sầu giữa hè
Ướt đẫm, nước mắt rơi không ngừng
Chàng Ngưu ơi, khóc cho vơi nỗi lòng
Tháng bảy đến
Nỗi nhớ dâng tràn
Cuộc chiến đã in dấu sẹo
Tháng bảy thêm những ngày khô hạn
Mắt mẹ cười, nếp nhăn dãn ra chờ mong...
Hải Lộc, 30.6.2020
12. THÁNG BẢY VÀ SEN
Thơ Ngọc Thị Lan Thái
Tháng bảy nắng khô, lá cháy xém
Gái duyên đôi má hồng rực rỡ
Cành cao, gió thổi cong vẹo
Như nỏ khô, cháy đỏ cả chân mây
Tìm chút gió mát nhẹ nhàng
Cánh sẻ lả lướt, xơ xác hoang vắng
Đàn cò bên bờ ngẩn ngơ
Cái tôm, cái tép nằm buồn trơ xác
Cỏ gà trắng dưới ánh chiều
Thương cánh chuồn lạc lõng bay lơ lửng
Sen vẫn tươi, lá vẫy mộng mơ
Hương thơm ngát, duyên lành trong mộng
Ngạt ngào em tựa vào vai anh
Nhụy vàng giấu kín trong vành nón nghiêng
Sắc hồng ướt đẫm sương đêm
Gió chao, chao cả hương em dịu dàng