1. THÁNG CHÍN XAO XUYẾN
Thơ của Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Tháng chín đong đầy nỗi nhớ
Hương sắc thu rực rỡ
Tháng chín chia tay đầy lưu luyến
Để lại nỗi vấn vương trong lòng.
Biết bao khao khát
Ấm áp gửi lại nơi đây
Thu không bao giờ xa vắng
Hẹn năm sau sẽ trở lại.
Tháng chín đắm say
Lời hứa không phai
Tình yêu chân thành một đời
Dù xa vẫn gửi hương mật vào cuộc sống.
Tháng chín xa rồi
Lòng người luyến tiếc
Tình cảm vẫn còn dang dở
Liệu có thể chia xa không?
2. THÁNG CHÍN TỚI
Thơ của Nguyễn Cao Cầm
Tháng chín đến, hương thơm như đôi môi gần kề
Ngát ngào tình yêu lắng đọng trong tâm hồn
Những chồi non xanh tươi mơn mởn
Rải ánh vàng, những hạt ngọc rơi lấp lánh.
Tháng chín đến, xanh rực khắp mọi nơi
Chim bay lượn trên bầu trời mây gấm
Nắng vàng lung linh, chiếu qua những vạt đất
Thu chín ngọt ngào, đẹp lấp lánh xanh tươi.
Kề vai, tay trong tay mềm mại
Nhịp tim dâng trào, sóng lòng rộn rã
Sóng bước bên em, tâm hồn bừng sáng
Mơ về những duyên lành, chờ đợi thuyền hoa.
Tháng chín đến, đất trời ngập tràn cờ hoa
Non nước Việt Nam vui vẻ rộn ràng
Mừng Quốc Khánh, niềm vui vỡ òa
Khúc ca hân hoan, sống trong bình yên.
Tháng chín đến, tỏa sáng lung linh
Vầng dương mọc lên mỗi sáng rực rỡ
Đất nước Việt Nam đẹp lộng lẫy, huy hoàng
Đầy ắp niềm vui và hạnh phúc.
Tháng chín đến, lòng người xao xuyến
Khuôn mặt rạng rỡ, tràn đầy sức sống
Bước đi giữa dòng đời sôi động
Hái những giấc mơ, xây dựng cuộc sống đầy đủ.
Tác giả: NGUYỄN CAO CẦM
3. THÁNG CHÍN ƠI
Thơ của Trần Bá
Tháng tám đã lùi xa
Chào tháng chín, một ngày đã qua
Giữa mùa thu, ánh trăng mỏng manh
Nỗi nhớ dâng đầy, chứa đựng yêu thương
Những cây tre khẽ lay ánh trăng
Vì sao lại để lại dấu vết tình yêu
Trời thu gió nhẹ, mây trôi nhanh
Nhớ tháng chín với trái cây ngọt ngào
Trầu cau bổ miếng dày
Gửi nhau tình cảm đậm đà, hương nồng
Vườn xanh khoai đã trổ bông
Mùa gieo sạ đã về, xanh đồng quê hương
Quả chín đợi mười thương
Bâng khuâng tháng chín, tơ vương trên trời
Gửi nhau ngọt ngào bờ môi
Kết duyên tháng chín, em ơi, lấy chồng
Thỏa lòng đêm mơ ước, ngày mong
Tháng chín kết nối tơ hồng chúng ta
4. THÁNG CHÍN ĐẾN
Thơ của Trịnh Thanh Hằng
Tháng chín đến, heo may như quen thuộc
Nắng nhạt dần, Ngâu tiễn biệt xa
Ngưu Chức cũng trở về quê nhà
Hẹn Ô thước mùa thu năm tới
Tháng chín đến, trời không còn cao
Nhẹ nhàng đưa gió lang thang khắp nơi
Và mưa bất chợt rót xuống
Hôn nhẹ những cánh hoa hoàng lan mới nở
Tháng chín đến, trăng sao còn lại
Nhường đêm dài cho tiếng hát ru
Góc phố xưa, tơ liễu rủ la đà
Bên ghế đá, bóng dáng ai e ấp
Tháng chín đến, không còn nhộn nhịp
Thời gian lặng lẽ, không vội vàng
Mùa yêu thương, mùa buông bỏ u sầu
Mùa hạnh phúc, không gian dừng lại
Tháng chín đến, trái tim ngây thơ
Ngượng ngùng nhặt hoa sữa mùa thu
Nồng nàn say, gửi đến góc tối
Tâm hồn tìm về nơi thánh địa
Tháng chín đến, ai về quê mẹ
Men theo con đê, lạc bước dưới đồng
Tay trong tay, giữa biển lúa mênh mông
Hai tâm hồn cùng trôi, khắc khoải
Tháng chín đến, biển trời xa xôi
Được vẫy vùng đôi cánh mỏng mảnh
Tháng chín đến, ai cứ đi đi
Ta ở lại, đợi thu tháng chín
5. THÁNG CHÍN ĐẾN
Thơ của Trần Nhuận
Tháng chín đến, mang theo nỗi nhớ dạt dào
Em có thấy những vì sao lấp lánh
Gió heo may, trời se lạnh
Thảm lúa vàng, cánh cò bay lượn!
Tháng chín đến, tay trong tay quấn quýt
Mùi hoa sữa ngát hương đâu đó
Ngọn lửa bếp nhà vẫn bập bùng
Bước chân ta đầy ắp mộng lứa đôi!
Nụ hôn trao nhau, môi chạm môi
Đi bên em, anh muốn nói bao điều
Con tim rạo rực, như đang gọi
Bên em rồi, sao không thốt thành lời!
Cúc họa mi vẫn trắng muốt một màu
Anh xa cách, để lại nỗi nhớ
Cây dã quỳ đã khoe sắc vàng
Tháng chín đến, gợi niềm nhớ mênh mông!
6. THÁNG CHÍN ĐẾN
Thơ của An Giang Bùi
Tháng chín đến, em lại đi đâu
Để mùa thu không còn xanh biếc
Gió thu không còn vờn quấn quýt
Lá thu vàng lạc lõng, bơ vơ.
Tháng chín này cắt đứt dòng thơ
Em trở thành nỗi nhớ trong lòng người
Trăng thu đêm mờ ảo, lúc tỏ lúc mờ
Con đường chiều vắng bóng dáng quen thuộc.
Em ra đi để lại đêm tối
Trăn trở cùng hàng cây trên phố
Ánh đèn đường đêm vàng úa
Nhưng vẫn không thấy hình bóng ai.
Tháng chín đến, hương bưởi nhạt dần
Để nỗi nhớ dài theo mái tóc
Đừng buồn nhé, mùa thu đừng khóc
Mây tan đi, trời lại xanh biếc trở lại.
7. THU LẠC LOẠN
Thơ của Đào Mạnh Thạnh
Tháng chín thu đã qua nửa chặng đường
Lá vàng rơi rụng giữa lối thu về
Con đường xưa ngát hương hoa sữa
Mà lòng ta hoang vắng, lạc lối u mê
Ta lạc lõng giữa chiều thu lá rơi
Bờ môi khô khát, mưa rào cháy bỏng
Phố thu mờ sương loang lổ
Mà nỗi nhớ lạnh lẽo lại dâng trào
Ta lặng lẽ bước chân trần cô đơn
Nghe giọt sương buốt giá tim sầu
Ngỡ rằng không gì hơn nỗi buồn này
Mà tan nát mộng yêu đầu
Dẫu biết thu về cây cối trút lá
Để heo may ngơ ngác đón mùa sang
Tim mình vẫn lặng thầm như đá
Mà mộng mơ lạc lõng giữa chốn rộn ràng
Biết đời trai mang tình dang dở
Để miền thương không lỡ nhuốm u sầu
Buồn lặng câm ôm khối tình vụn vỡ
Quặn lòng đau...
... Chân mỏi bước về đâu...
8. CHIỀU THU THÁNG CHÍN
Thơ của Sơn Nữ
Em gom gió trời vào lòng
Để vơi đầy nỗi nhớ
Cả giọt thương vạn kiếp
Gửi đến người yêu xa
Khi vắng anh mùa hoa
Nắng nhạt nhòa chia sẻ
Nhưng vẫn còn lời hứa
Chung thủy từ tình em
Hình bóng quen thuộc
Bỏ đi lối đi biệt
Để em mãi mong chờ
Mùa gió bay lên trời
Hồng phai đã chớm nở
Một cánh rơi lặng lẽ
Như chuyện tình anh kể
Bình yên nhé mùa thu
Chiều nay gió như thể
Giả vờ tuần trăng mật
Trái tim em thổn thức
Hát khúc tình yêu
Thoảng nghe tiếng sáo diều
Giấc mộng đời trẻ lại
Tuổi trẻ em đợi mãi
Vụng về nhuốm vàng thu
9. NỒNG NÀN THÁNG CHÍN
Thơ của Phạm Thu
Tháng chín đến, heo may vắt ngang trời
Hương hoa sữa nồng nàn khắp phố nhỏ
Lời hò hẹn còn để lại ngõ
Nắng vàng hờn tủi bỏ đi hoang vắng.
Tháng chín đến, nỗi nhớ miên man
Mí mắt ướt rưng rưng ngập khóe
Ngâu sụt sùi cho lòng se sắt
Giận hờn heo hắt khắp trời mây.
Tháng chín đến, thu lan tỏa khắp nơi
Lá rụng vương vai gầy thổn thức
Trong gió thoảng lời yêu thương rưng rức
Nồng nàn mong ngóng bước ai về.
Tháng chín đến, em lạc vào cơn mê
Giận dỗi vì ai quên lời hứa
Nhung nhớ lưng chừng một phía
Buồn chẳng cắt nghĩa được đâu.
Tháng chín đến, thu gọi ngâu
Thương nhớ dâng màu mắt biếc
Nồng nàn yêu thương, lời tha thiết
Heo may về da diết mãi trong nhau.
10. THÁNG 9 ĐỢI EM VỀ
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Tháng chín đã đến, em đang ở đâu?!
Làm trái tim anh đầy nỗi sầu thương nhớ!
Em có thấy mùa thu đang lặng lẽ,
Có phải thu buồn, lá vàng đang rơi?
Đã bao năm chúng ta ở hai phương,
Nhưng nỗi nhớ vẫn đan xen sâu lắng!
Tháng chín năm trước, chiều thu xa vắng,
Chia tay em trong nặng trĩu yêu thương!
Hết phổ thông, chúng ta đã chia tay,
Em học hành nơi phương trời xa lắc!
Anh ở lại quê nhà bao nhọc nhằn,
Chờ đợi em đến lúc nào sẽ về!
Phải chăng em còn nhớ miền quê xưa?!
Phải chăng em sẽ về vào tháng chín?!
Anh vẫn đợi, vẫn mong chờ em đến,
Vẫn giữ nguyên những hẹn ước ngày xưa!
Anh mong em từng phút từng giờ,
Về bên anh cùng miền quê yêu dấu,
Về bên anh dù quê mình khó khăn,
Nguyện bên nhau, em nhé, chẳng rời xa!
Cuộc sống, tình yêu thêm đậm đà,
Hẹn em về cùng chia sẻ niềm vui,
Tình ta mãi nồng say, em nhé,
Tháng chín đến, mãi nhớ, mãi đợi em!
11. KHÔNG PHẢI LỖI CỦA EM
Thơ Ha Phan
Không phải em buông tay mà tháng chín đã qua
Xuân hạ thu đông bốn mùa vẫn vẹn nguyên
Như dòng sông vỗ về chảy mãi
Ai có thể giữ lại thời gian bao giờ
Không phải lỗi của em mà sao em vẫn bâng khuâng
Vẫn tiếc nuối mùa thu đã qua
Hay là tháng chín đã trở thành duyên nợ
Với hoa sữa nở đầy trên những con đường quen thuộc
Đừng buồn, không phải do em
Tháng chín đi rồi sẽ trở lại vào năm sau
Em hãy bước về phía mùa thu mới
Ngẩng đầu lên nhìn trời xanh rộng lớn
Dù tháng chín đã qua, chúng ta vẫn bên nhau
Dòng đời sẽ trôi qua nhiều mùa thu nữa
Mùa thu đi qua để mùa xuân lại đến
Đem đến cho cuộc sống những sắc hoa rạng rỡ
Hãy mỉm cười, dù tháng chín đã trôi qua
12. BẢN TÌNH THÁNG CHÍN
Thơ Giọt Mưa Thu
Tháng chín đến theo làn gió heo may.
Mây tím phủ kín trời nhớ thương.
Hoa nở rực rỡ với sắc màu tươi sáng.
Không khí dâng tràn cảm xúc chiều muộn.
Tháng chín về, hoa cúc chờ đón tình yêu.
Gió nhẹ nhàng lướt qua cùng nắng thu.
Hương cốm mới lan tỏa mùi thơm dịu dàng.
Thu nhẹ nhàng giữ lại những lời yêu thương.
Tháng chín về gợi nhớ những con đường xưa.
Nhành hoa sữa tỏa hương ngọt ngào bỡ ngỡ.
Hoàng hôn nhuộm nắng mờ ảo trên phố.
Mặt hồ xanh lấp lánh sắc thu vàng.
Tháng chín đến, nỗi nhớ mênh mông.
Bản nhạc Trịnh nhẹ nhàng ru trong gió.
Mùa lạc trôi rót mật ngọt ngào.
Hồn yêu đong đầy...
Giữ lại bản tình mơ mộng...!!!