1. NHỮNG ĐIỀU GIẢN DỊ
Thơ của Hồ Viết Bình
Em chỉ mong có những điều giản dị
Kể từ khi chúng ta cùng sống chung mái nhà
Tiếng cười trẻ thơ rộn rã không ngừng
Tiếng mẹ cha dạy con học từng chữ.
Em chỉ ước những điều đơn sơ
Dù cuộc sống có đủ đầy, viên mãn
Gia đình mình luôn luôn quây quần
Bên mâm cơm do em tận tay chuẩn bị.
Em không cần những điều to lớn
Danh vọng, quyền lực chẳng phải điều em ao ước
Với em, hạnh phúc giản đơn là đủ
Vui lòng với những điều bình dị hàng ngày.
Và mai này khi đứng trên triền dốc nghiêng
Anh sẽ cảm nhận sự bình yên và thanh thản
Quanh ta có rất nhiều bạn bè thân thiết
Tiếng cười vang vọng như thuở học trò.
2. NGỌN GIÓ TÌNH YÊU
Thơ của Nga Lê
Gió thổi mạnh mẽ chiều nay
Hàng cây xõa tóc như say trong gió
Gió trêu đùa cỏ rạp trên đê
Gió đưa cánh én bay về phương Nam
Gió dẫn lối tiếng sáo vang vọng
Gió nâng diều hát khắp bầu trời
Người gửi gắm tâm tư cho gió
Theo chân gió, biết đến phương trời nào?
Căn nhà trống vắng đầy gió lùa
Đêm dài lặng lẽ, gió quẩn quanh bốn phía
Gió ơi! Sao vẫn thấy u sầu
Lời tâm sự của gió gửi đến ai?
Nằm nghe gió thở dài bên tai
Như gió thì thầm, tâm sự bên mình
Thương cho kiếp nhện giăng tơ
Nhả tơ đan đoạn, sao vẫn lận đận
Trăng khuya hòa quyện với gió và mây
Hẹn ước tình yêu trọn đời không phai
Gió đừng thổi nữa, xin đừng nữa
Hãy lặng yên, để tôi nhớ về người.
Ngày 24/4/2021.
3. MÙA THƯƠNG
Thơ của Sơn Nữ
Tháng tư đến
Em bước lặng lẽ, bơ vơ
Muôn hoa nở rộ
Tràn đầy bầu trời
Hương sắc ngập tràn.
Anh đang ở đâu
Như ánh nắng ngọt ngào
Đổ vào em
Đắm chìm trong cơn say…
Em hỏi rừng
Hỏi núi
Hỏi mây
Mối duyên của anh
Tràn đầy như
Thác nước đổ.
Trăm cơn lũ
Đổ về nỗi nhớ
Sóng lòng em
Gắn nợ với một người trai
Xuân đã qua
Mùa hè lại đến bồng lai
Rượu em cất giữ
Miệt mài
Anh còn uống?
Con suối chảy
Từ em
Từng nhịp đập
Đợi chờ anh
Ngây ngất suốt mùa thương…
4. PHƯỢNG VẪN ĐỎ NGUYÊN
Thơ của Trần Lộc
Phượng hồng mong manh một thời
Chiều cuối nặng trĩu gánh nhớ nhung
Lối xưa mờ dấu chân chung
Tìm về khắc khoải, bao nỗi lòng tuổi thơ
Giá như ngày xưa… giờ đây
Lục bình không lững lờ trôi
Thế mà… chẳng thể cất lời
Mỗi lần phượng nở, lòng ai rối bời
Mùa thi rơi vỡ chia hai
Mải mê thỏa chí trai tang bồng
Giật mình khi đò đã sang sông
Đành gom thầm kín… theo chồng bỏ quên
Bao mùa qua, phượng vẫn đỏ tươi
Tận cùng góc nhớ, nỗi niềm không vơi
Vẳng trong lời gió… à ơi
Trăng mồng vẫn sáng, dõi theo người bên sông...
Ninh Bình, 2.2021
5. BẾN CHỜ
Thơ của Phạm Thị Hồng Thu
Khi đông đến, gió vần vũ trên đê
Áo dày mấy lớp vẫn không khỏi lạnh lòng
Người đi biệt tăm như không
Cỏ may vẫn chờ mong ngày trở về
Đò chiều bỏ lại mái tranh quê
Chờ người lỡ hẹn, lòng se sắt
Gió đông thổi lạnh lùng, bẽ bàng
Sóng xô ì ầm, dập dềnh trên đò
Bập bềnh, cánh bèo trôi lạc lõng
Gió đẩy sóng vỗ, hỡi ôi, thân bèo
Những nỗi xót xa đuổi theo
Cuộc đời cuồn cuộn sóng, trôi dạt ngày xuân
Thương đò, thương bến vạn lần
Thương bèo, thương cỏ, thân mưa tràn
Thời gian dù có phũ phàng
Bến chờ, bến đợi, mơ màng ngày đoàn viên.
6. NỖI DAY DỨT
Thơ của Hà Nguyễn
Đừng trách mình vì đã quên lời hứa
Để môi mềm nhũn những câu thề
Ừ thì tình ta vốn chỉ đến thế
Đêm thầm lặng, chỉ có ta và trăng khuya
Đừng trách mình vì đã rơi hẹn ước
Bao lần đứng giữa những ngã ba cuộc đời
Lòng trắc ẩn, vui buồn chưa trọn vẹn
Chỉ có lời hứa mãi xa vời
Đừng trách mình vì chưa kịp nói
Chỉ ba từ thôi mà cũng khó khăn
Người nuối tiếc những điều không thể có
Cuộc vui đã tàn, chia đôi căn phòng trọ
Đừng oán trách, không chắc gì gặp lại
Chấp niệm làm gì khi mọi chuyện đã qua
Tình duyên đó, vòng xoay chẳng dừng lại
Tóc đã bạc, ngồi nhắc chuyện xưa, lòng rưng rưng…
Hà Nguyễn 4/4/22
7. NGÀN ĐÊM SAU NỮA
Thơ Tình Cuối
Đêm nay và hàng ngàn đêm nữa
Tôi và người mãi lục tìm lời yêu
Hạnh phúc sao đầy rẫy nỗi đoạn trường
Lệ em giấu, phấn son thời trẻ thơ
Giọt cà phê chầm chậm rơi lặng lẽ
Hai ta ngồi, âm thầm đếm thời gian
Kìa đêm nay, chút hạnh phúc nồng nàn
Mùi hơi ấm lan tỏa qua từng sợi tóc
Đêm nay nữa, đừng để nước mắt rơi
Ký ức xa vời càng làm đau lòng
Bởi những điều đẹp đẽ về nhau
Mai nếu lỡ chôn vào dĩ vãng
Có lỗi lầm, hãy bao dung tha thứ
Cả những tổn thương đọng lại trong lòng
Anh lại về ôm trọn hoàng hôn
Giả vờ khờ dại để ngày mai đỡ mỉa mai
Đêm khao khát bầu ngực căng tràn
Bỗng nhạt nhòa vì xa cách
Mưa rơi buồn, gối chiếu nát nhàu
Bên hàng xóm, đêm sầu, đèn hiu hắt
Này ân ái, này chân thật lột trần
Kiếp sống bận rộn trên cõi đời
Theo thời gian liệu đã phai nhạt
Đừng dối lừa, đêm dài lẻ loi
Đêm hoang vắng nơi cuối trời lạnh giá
Tấm hình hài gợi lại mộng mơ cuồng dại
Đêm thật dài, dài lê thê bất tận
Từ dạo ấy nguyện thề đành dang dở.
8. EM CÓ VỀ
Thơ Nam Bùi
Em có về cùng anh nhặt hoa gạo?
Tháng Ba đã buông mành câu hẹn ước
Lời hứa bay theo từng đàn én nhỏ
Ru lặng lẽ một buổi chiều quê mơ mộng
Giọt sương rơi phủ cỏ mướt lối hẹn
Bàn chân nhỏ làm say đắm buổi ấy
Vòng tay ôm tim rộn ràng đến thế
Dệt yêu thương, nụ thêm hồng nở rộ
Em có về tiễn đông lạnh giá
Nàng Bân tủi hờn gánh nỗi niềm nhớ
Ngàn câu hát vương vấn tình ca nợ
Vạn dư âm chỉ để chờ đợi, luyến lưu
Em có về vườn xưa, hái trăng
Mùa đang thở, khuông mộng vẫn đong đầy
Nhựa sống tràn đầy một thời yêu ngây dại
Bưởi ngát hương, trái ngọt duyên mình
Em có về tìm buổi sớm bình minh
Tia nắng mới chùng chình nhạc dạo
Chim rộn rã trên cành, huyên náo
Em có về nhặt hoa gạo cùng anh?
9. TÌNH YÊU CỎ DẠI
Thơ Minh Xuyến
Yêu nhau như tình yêu của ĐẤT
Chắt chiu tinh hoa dâng mật ngọt cho đời
Sóng gió vùi dập, vẫn vững bầu trời
Cứ thấm đẫm để cây đời thêm xanh tươi!
Chúng ta bên nhau như tình yêu của NƯỚC
Hoà quyện cay đắng, ngọt bùi làm một
Ta hòa hợp, bù đắp... bằng tình yêu
Chảy mãi trong nhau đến khi ra biển lớn!
Yêu nhau như ánh NẮNG
Là niềm tin và hy vọng của đời
Cảm ơn mỗi buổi sáng tươi đẹp
Trao nhau những nụ cười hạnh phúc!
Nâng đỡ nhau như GIÓ hiền hòa
Cùng bay lên với đôi cánh thiên thần
Sống bình yên nhờ hạnh phúc từ tâm
Như thế là đủ… không cần gì thêm!
Đơn giản mà không cần điều tuyệt mỹ
Tan vào nhau như những áng MÂY nhẹ
Nắm tay nhau, đi khắp không gian
Ban sơ như một tình yêu CỎ DẠI
Quấn quýt…
tựa nương
bên lòng mãi mãi!
10. TÌNH YÊU KHÔNG CẦN BẢN NHÁP
Thơ Phan Huy Hùng
Tình yêu
Không cần bản thảo dự phòng
Hay sửa đổi, cắt gọt từng câu chữ
Em chỉ cần cái dại khờ
Từ đôi môi run rẩy
Vành tai đỏ ửng
Đôi khi chỉ là khoảng cách ngắn
Chấm lửng chờ đợi những ngày mai ...
Tình yêu
Nếu bản nháp kéo dài
Chắc hẳn sẽ khiến ai đó chán ngán
Im lặng nhắn nhủ đôi tay
Đủ để hơi ấm lan tỏa
Qua từng thớ thịt rung động ...
Tình yêu
Thiêng liêng như vành đai biên giới
Khó vượt qua
Như khoảnh khắc giao thừa năm cũ và mới
Giọt lệ rưng rưng không nhòa ...
Tình yêu ... tình yêu vĩnh cửu
Cái chưa bao giờ chạm tới
Luôn văng vẳng bên tai tiếng gọi
Thoắt đến, rồi lại đi
Thoắt đi rồi lại đến
Không bản nháp vẽ tô mây trời gió biển
Chỉ một lời chân thật như tháng năm!
11. TRỞ VỀ VỚI TÌNH YÊU
Thơ Lan Vương
Trở về đi anh
Trở về với tình yêu
Chúng ta trở về giữa những chiều xô lệch
Những men say cuộc tình đã cạn kiệt
Đã quá đủ những đau đớn rồi..
Và giờ đây chỉ còn lại nỗi buồn
Tình yêu đâu rồi?
Hay đã lạc mất?
Ánh chiều mờ nhạt
Những mảnh hồn rách nát
Những mảnh hồn vụn vỡ
Vương vấn tháng năm, mất đi niềm tin
Chúng ta yêu nhau từ những kiếp trước
Dựa vào nhau để tìm bình yên giữa bão tố
Chuyến tàu lỡ ga đã rời bỏ chúng ta
Trả lại cho chúng ta sự ấm áp cuộc đời
Về đi anh
Về với tình yêu
Đừng ngại ngần mà giả dối
Giữa sự giản đơn, trái tim em luôn ấm áp
Chúng ta yêu nhau
Dù cuộc đời có bao con đường lối
Cuối cùng
Có em - anh và hạnh phúc vẹn toàn.
20/6/2021
12. MÙA XUÂN
Thơ Hương mrs- le
Đừng vội rời đi
Chén xuân tình còn đầy ắp
Vẫn đắm say trong ánh mắt môi nhau
Như mưa xuân rơi xuống đồng khô hạn
Gieo mầm cho mùa lúa sắp tới
Đừng đi vội vàng
Áo nàng Bân vẫn chưa được trao
Em còn trẻ, giấc xuân thì ngọt ngào
Chúng ta khao khát biển tình trong gió
Liệu em có thật sự rời bỏ?
Sài Gòn 4-4/2022