1. TÌM VỀ TUỔI THƠ
Thơ Hồ Viết Bình
Anh trở về để tìm lại tuổi thơ
Vẫn còn vương trên bến nước bên sông Lam
Chiều chiều gió nồm nam thổi qua
Mía ngô xào xạc, dâu xanh ngút ngàn
Tìm em, em ở nơi nào
Để con đò dọc đổi chiều sang ngang
Bóng em khuất bóng sau làng
Để câu ví dặm làm lòng anh xót xa
Anh trở về giữ lại dòng sông
Sông ơi đừng trôi, giữ lại tuổi thơ cho anh.
2. XIN GIỮ GIÙM CHO TÔI
Thơ: Hoàng Văn
Ai có về qua miền ký ức
Nhắn giùm tôi với lũ bạn xưa
Giữ lại cho tôi một góc sáng sân chùa
Nơi chúng tôi từng chơi khăng, đáo.
Giữ lại cho tôi những chiều vi vu sáo
Bên đình làng, diều bay lấp lánh
Gửi cho tôi một chút mực tím thơ ngây
Trang giấy trắng của những ngày áo trắng.
Nhắn với họ rằng tôi đang rất nhớ
Những chiều trốn học tụ tập nhau
Ra bờ sông bắt châu chấu, cào cào
Và gom quả phi lao khô để nhóm lửa.
Bảo với họ gửi cho tôi một ít
Mùi hương thơm của mỡ châu chấu chiên
Ngào ngạt trong cơn gió nồm nam
Cùng vị béo của chú muỗm vàng xém lửa.
Nhắn với họ rằng nếu có thể
Giữ lại cho tôi những buổi tối đầu hè
Nơi lập lòe đom đóm bên bờ tre
Nơi cả lũ đã chơi trò đuổi bắt.
Giữ lại cho tôi cái không gian rộn ràng
Những xao xuyến của mùa thi
Trên sân trường, buổi chia ly đầy cảm xúc
Những giọt nước mắt rơi nhòe dòng lưu bút...
Thời gian trôi vùn vụt
Lối về tuổi thơ xa vời
Giữ lại cho tôi dù chỉ một chút
Những niềm vui và giấc mộng ngày xưa.
3. TUỔI THƠ ƠI
Thơ: Nguyễn Thị Hồng Hạnh
Những giấc mơ về ngày xưa
Tắm mưa mùa hè, rộn ràng cơn mưa.
Hóng nghe tiếng ve kêu
Lăn lộn trên cỏ, chơi trốn tìm vui.
Tuổi thơ tưởng đã ngủ quên
Lật lại nỗi nhớ, tìm về đây.
Chân trần vui đùa cả ngày
Ô, đá bóng, nhảy dây, thả diều.
Ngày xưa giấu bao điều
Chiều đông lạnh, cánh cò xiêu đổ.
Giấu trong đống giấm, tro
Khoai vùi, cua nướng chia cùng bạn.
Tuổi thơ một thời đã sống
Trong thương nhớ, rưng rưng nỗi lòng.
Tôi mơ giấc mơ hồng
Ngược dòng ký ức, ấm nồng tuổi thơ.
4. TUỔI THƠ CỦA TÔI
Thơ: Phạm Thu
Ước gì có thể trở lại nơi ấy
Tuổi thơ tôi vui chơi trên đồng quê
Gần ngoại, vui vẻ, chẳng muốn về
Phố xá bộn bề, bao lo lắng.
Nét chữ đầu đời in dấu ở quê
Quê ngoại hiền, ân tình dấu yêu xưa
Đầu trần, chân đất yêu những buổi trưa
Với bạn bè, nắng mưa không biết mỏi.
Cưỡi trâu vượt đồng xanh, bền bỉ
Vui đùa không ngừng, không cần biết sớm tối
Vục xuống bùn, bắt cá, bắt tôm
Ôm hôn cả đất trời trong lòng.
Nhặt hạt lúa, không quên lượm
Tay vụng tập gặt như người lớn
Cánh đồng quê ôm trọn hình hài
Dáng mảnh mai theo sóng lúa.
Mót lạc, mót khoai chiều vàng
Sau giờ học, vội vã ra đồng
Bỏ bê bài vở, cô phạt không buồn
Chơi cùng bạn, quên cả chữ nghĩa.
Ngày qua ngày, vô tư lự
Thả hồn không lo tính toán
Như con trai, khẳng cành xoan
Chơi lắc cò cò quanh gốc dạ.
Dãi ô ăn quan, trốn tìm không lạ
Nhảy nụ xòe hoa, vươn hết mình
Bạn và tôi, nụ cười rạng rỡ
Thua hay thắng, chẳng cần biết.
Nhớ về ngày xưa, nhớ đến nao nức
Tuổi thơ tôi mải miết với cánh diều
Vẫn ước mơ giữa bao điều
Được trở về những chiều bên ngoại.
5. TUỔI THƠ
Thơ của Nguyễn Trường
Nhà tôi nằm giữa hai con sông
Ngàn Sâu và ngàn Phố
Nước xanh trong sóng vỗ
Tắm mát cả hai dòng.
Bom Pháp rơi xuống sông
Phá đê cầu Choi sụp đổ
Bố mẹ phải lên rừng
Khai hoang cùng với Hổ.
Cầu Cây hổ quấn quanh
Sông Ngàn Phố rùa bơi lội
Mới hai tuổi đời
Bắt 'Rùa' và đuổi 'Hổ'.
Đi chăn trâu, cắt cỏ
Mót lúa và mót khoai
Có chiếc quần nâu dài
Mẹ lo toan từng bữa ăn.
Vào một ngày thu đó
Cha lên đường làm Việt Minh
Mẹ chăm sóc con một mình
Trở về nơi chốn cũ.
Bố mẹ bao vất vả
Vì tôi cả cuộc đời
Kể cả lúc vui chơi
Ném bi và đánh đáo...
Chiến tranh thật khủng khiếp
Bom rơi giữa sân trường
Sơ tán tận trong rừng
Ghế bàn khiêng vất vả.
Nhưng sao lại vui thế
Vừa học vừa hát ca
Ai cũng hát tiếng Nga
Lẫn lộn tiếng Việt.
Tình bạn thật ấm áp
Chia nhau từng củ khoai
Bảo nhau khi học bài
Chơi đu và thổi sáo.
Tôi nhớ lúc Thầy giáo
Đến thăm hỏi gia đình:
...Em nhà học giỏi
Được cử đi học nước ngoài...
Bao năm khó nhọc
Chặng đầu đã qua rồi
Tuổi thơ sẽ đổi đời
Tương lai đang ở phía trước.
6. KỶ NIỆM TUỔI THƠ
Thơ của Nga Lê
Tháng Mười đến, lá Bàng nhuộm đỏ rực
Gió nhẹ nhàng làm lá rơi trên con đường
Cây cối khẳng khiu chỉ còn khung xương
Chờ đợi mùa Xuân với chồi non lá xanh
Con phố nhỏ mang bao kỷ niệm xưa
Tuổi học trò và bạn bè quanh tôi
Buổi sáng mờ sương, mặt người chưa rõ
Những đứa trẻ lượm Bàng rụng trên đường
Quả Bàng chín thời bao cấp trước đây
Là món quà quý giá của tuổi thơ
Cùi thì ăn, hạt thì đập ra
Chỉ có tuổi thơ mới cảm nhận hết vị ngon
Thằng bạn trèo cây như khỉ vậy đấy
Chỉ một lúc là túi đầy Bàng
Áo may ô lấm tấm nhựa Bàng
Mẹ mắng nhưng chỉ lặng im không cãi lại
Thời gian trôi qua theo mùa và năm tháng
Ba lô trên vai, tiếng gọi lên đường
Giã từ bạn bè và con phố yêu dấu
Khi hành quân, nhớ về Mộc Miên
Màu đỏ của lá Bàng cuối mùa
Kêu gọi tôi về con phố nhỏ năm xưa
Bạn bè tôi giờ có lẽ ở xa
Cũng như tôi chắc hẳn nhớ về kỷ niệm.
7. NỖI NHỚ TUỔI THƠ
Thơ của Đinh Thị Hiển
Nhớ về bãi sông thuở trước, nơi bắt Hến
Những con Cáy Vàng lặng lẽ nhìn ta
Những con Cá Trắng chờ đợi từ xa
Như thách thức... đố ta gom hết vào giỏ
Đã mấy chục năm rồi, sao ta vẫn nhớ
Ước gì tuổi thơ trở lại ngay lúc này
Để chơi chọi gà, để mơ mộng
Để hát nghêu ngao trên đê đón gió
Nhớ những cánh hoa Bèo Tây tím biếc
Lững lờ trôi không biết dạt về đâu
Nhớ đêm hè trên đê ngắm trăng sao
Lòng mơ ước bao điều tốt đẹp
Đường đời trôi theo những ước mơ
Ta mang theo sông quê và tình mẹ
Tiếng ru của mẹ, “à ơi...”
Sức mạnh của cha gánh vác thực tại
Ta theo đuổi ước mơ trong cuộc đời
Có vui có buồn, vẫn mộng mơ mãi
Đến hôm nay, tóc đã bạc phơ
Vẫn thèm khát tuổi thơ nơi quê mẹ
8. TUỔI THƠ QUA
Thơ Tình Cuối
Tiếng ve rền rĩ, phượng vĩ rơi lệ mùa hè
Lệ chia tay làm ướt nhòe đôi mắt lá.
Tuổi thơ trôi qua, kỷ niệm dường như quá xa
Chiều mênh mông, hồn đá lạc vào rêu xanh.
Trời hoa mộng vẫn nâng niu những ký ức
Áo trắng còn nhiều điều chưa kịp nói.
Ngày biệt ly lòng bỗng cảm thấy nhói
Thương ánh mắt bối rối trong giờ chia tay.
Mây lặng lẽ, gió trôi qua hững hờ
Cỏ mềm rơi lả tả dưới bàn chân bước.
Rồi ngày mai, cuộc đời muôn nẻo xuôi ngược
Nhớ thương gì bất chợt muốn quay về thăm.
Mùa hạ mới qua đã mấy chục năm
Nỗi lòng cứ mãi boăn khoăn trăn trở.
Ve ơi, sao cứ mãi rền rĩ
Để nỗi buồn như mưa dầm vẫn chưa dứt.
Ta mơ mộng được trở về ngày xưa
Xe đạp cũ đưa đón thời thơ dại.
Tuổi học trò hồn nhiên và vô tư
Bên bạn bè, thầy cô, dưới mái trường quen thuộc!
Mùa mới đến cùng nỗi nhớ dâng trào
Từng bài giảng trong sự êm đềm tha thiết.
Khúc hè đến làm lòng ta nghẹn ngào
Em nghĩ gì mà ta tiếc tuổi thơ qua!
9. VE SẦU VÀ TUỔI THƠ
Thơ Nguyễn Đình Hưng
Ve Sầu nhỏ bé nhưng khôn ngoan
Đào hố dưới đất, ẩn mình chờ đợi
Khi nắng hè đến gần, ông trời ngủ
Ve mới cựa mình lên trên cành cây.
Nhớ ngày mẫu giáo ngây thơ
Cha bắt ve vào dây, để nghe âm thanh
Áp tai xuống đất nghe thình thịch
Ve phải hát để ta lắng nghe.
Khi lớn lên, hết tuổi khóc nhè
Gửi da cành Phượng vì nhiều lần nghe ve
Nướng ve cùng bạn bè thân thiết
Xác ve còn lưu lại để khoe khi cần.
Đến tuổi trưởng thành, nghe ve tấu nhạc
Ta mê mẩn vì phượng hồng áo trắng
Chia tay cuối khóa, lòng chơi vơi
Ký ức vẫn sáng mãi trong tuổi thơ.
Bao năm trôi qua, ký ức vẫn lấp lánh
Cánh ve nâng cả một bầu trời tuổi thơ.
10. TUỔI THƠ
Thơ Phạm Thị Hồng Thu
Ta trở về tìm lại miền xưa
Con đường xô bồ, nắng mưa đã qua
Bụi rậm, đom đóm, trời lẩn khuất
Nhốt vỏ trứng thử làm sao vẽ lên trời
Đồi chè là chốn vui chơi
Trường xa, chân ngắn chạy rơi cả giò
Vào lớp, mắt híp, ngáp to
Bỗng nhiên cục phấn bay vào, hoảng hốt
Cả lớp cười rộn ràng vui vẻ
Đau như dao cắt, tâm hồn rưng rưng
Cao su xanh tốt như rừng
Đòn dài thoăn thoắt kéo cành khô
Gánh nặng tham lam đến giờ
Vai ngang, đòn gánh nào hay vì chăm
Đông về lạnh giá, môi run rẩy
Bụng đói réo, ngô hầm ước ao
Tuổi thơ nghèo khổ, xanh xao
Rang thóc lép, cào lưỡi vẫn vui
Tuổi thơ ơi, cứ ngậm ngùi
Cứ rưng rức nhớ, thương mãi chẳng nguôi
Càng lớn lòng càng vấn vương
Ước gì trở lại con đường tuổi thơ.
11. KÍ ỨC TUỔI THƠ
Thơ của Nam Bùi
Luôn là kỷ niệm trong tâm trí
Sâu thẳm những hồi ức vẫn còn ướt mi
Rời xa làng quê lúc còn trẻ
Giờ đây tóc đã bạc, nhớ về tuổi thơ
Ngày xưa tắm mình dưới ao hồ
Chăn trâu, thổi sáo, lúa ngô gọi chiều
Tiếng mẹ ru dịu dàng yêu thương
Miệng nhai cơm búng, dạy dỗ điều thân thuộc
Dù thời gian có thể làm ta quên
Nhưng trái tim vẫn mãi bền chặt, không phai
Mẹ ru ta, nghĩa tình cuộc đời
Đừng vì vẻ hào nhoáng mà quên đi những giờ canh trường
Lối xưa vẫn vương vấn mãi
Không thể nào bằng mẹ ngóng trông ta trở về
Vườn cau in bóng hình quê hương
Nghe dạ in sâu đậm, tràn ngập lời ru
Khi nào mùa thu mới đến
Vàng bông cải, sương mù nhẹ nhàng
Những ước mơ xưa vẫn còn vẹn nguyên
Biển cả của mẹ luôn dạt dào thứ tha
Anh đi, đừng quên quê nhà
Nhớ về người đã mong ta sum họp
Nhớ mùa hè và tiếng ve ngân nga
Nhớ thời thơ ấu, đan cầm trong trái tim!
12. SÓNG TUỔI THƠ
Thơ của Phan Huy Hùng
Những dòng sông vác tuổi thơ trên lưng
Tuổi thơ mang từng chữ cái
Chữ cái nào mở cánh cửa
Đón các em vào tương lai
Trong ánh mắt của các em thơ dại
Nụ cười bay lượn trong ánh nắng
Đôi tay vẽ lên trang giấy trắng
Cây cầu bắc qua bão tố
Các em bước trên cầu vồng bảy sắc
Chân trời Nam nối liền chân trời Bắc
Vượt qua đói khát
Bằng con chữ biết bay
Tôi cõng các em qua dòng sông này
Các em cõng ước mơ của ngày mai
Vòng tay sóng ôm các em vào lòng
Ru khúc hát cuộc đời!