1. THU VÀ ANH
Thơ Hương Mrs Le
Mùa thu đã về rồi, phải không anh...?
Em nghe tiếng lá rơi ngoài cửa sổ
Tiếng rơi vô tình chạm vào nỗi nhớ
Khiến em tìm về kỷ niệm có anh
Hoa cúc vào thu đâu chỉ là ngẫu nhiên
Em đi đến đâu cũng gặp lại ký ức
Anh nắm tay em đi trong gió chiều ngược
Tình yêu nảy nở từ thương nhớ xa xôi...
Thu lại về, nỗi nhớ da diết quá anh ơi
Em ru anh câu thơ buồn của ngày trước
Lời hẹn hò trao nhau biết khi nào thành hiện thực
Sự nồng nàn trong xao xuyến mùa thu
TP. HCM. 17-7-2019
2. TRÁI TIM MÙA THU
Thơ Hồng Lĩnh
Mùa thu ơi, có phải ta đã yêu?
Trái tim ta đã trao về nơi anh ngồi
Còn lại đây vị ngọt của đôi môi
Cảm xúc vẫn bồi hồi trong đêm thao thức
Mùa thu ơi, lòng ta nghe rạo rực
Như mây ngàn, hoa cúc vẫn đâu đây
Tự nhủ mình không nên quá đắm say
Sợ cơn gió cuốn bay tình tan vỡ
Sợ hoàng hôn, mùa thu vàng giăng lối
Anh đưa ta về trong đêm đầy sao
Hương Ngọc Lan trong gió thật ngọt ngào
Ta say đắm dưới bầu trời sao sáng
Mùa thu ơi, tiếng lòng ta vô tận
Lời yêu nào rung động giữa trời mây
Chút men tình làm lòng ai ngất ngây
Níu giữ thời gian kẻo tháng ngày qua vội
Ta lắng nghe lời yêu nào dẫn lối
Trái tim còn nóng hổi hoá tinh khôi
Vẫn sợ lời hứa chỉ là thoáng qua
Mùa thu ơi, có phải ta đã yêu?
3. TỰ TÌNH THU
Thơ Hoàng Chẩm
Heo may lạnh lẽo... lưng chừng
Bỏ quên hương xưa đã từng phai nhạt
Thu cũ em về trong nhạt nhòa
Lá rơi rụng, em đem cả mùa hoa về...
Mùa thu em vẫn chưa xa
Heo may rót trong lòng ta lạ lùng
Thu em miền nhớ mù sương
Thu ta níu giữ một chiều tình chênh vênh.
Lặng lẽ mùa thu xếp lá vơi đau
Một hơi thở nhẹ thoảng qua mái tóc mây
Thu cũ đã hết trả vay
Ngược dòng mộng mơ vơi đầy nỗi riêng mang.
Nhớ thương miệt mài bao lần
Xuôi theo mùa lá mới gần lại nhau
Thu về nghe tóc rối thêm đau
Chút thương còn ở lại giữa đôi mắt phai màu
Thu về dòng nước chia hai
Nghiêng tay xô đẩy hình hài dần khuất xa.
Nợ đời trả giữa phôi pha
Ngỡ ngàng chăn chiếu, lòng người lấp đầy.
Nửa... mùa thu chết bên sông
Nửa... mùa thu giấu mặt trong ban sơ.
4. MÙA THU XA VẮNG
Thơ: Tình Cuối
Thu ẩn mình sau vòm lá xanh
Tuổi nào qua vội vã bước anh tìm
Mùa thu khơi dậy ký ức lặng im
Níu hoàng hôn buông màu tím nhung nhớ
Tháng bảy mưa, giọt dài ngắn dang dở
Khóc miền yêu ngày tan vỡ đôi tình
Anh giấu em nơi sâu thẳm tim mình
Ánh mắt bờ môi, hình bóng ngày xưa
Chiều nay mưa, chăn chiếu nhàu cơn ngủ
Bước lang thang phủ đầy vết rong rêu
Nhặt câu thơ, ai đánh rơi lời yêu
Chén rượu nồng, liêu xiêu đời lãng tử
Đam mê ơi, hãy rộng lòng tha thứ
Muôn lỗi lầm của quá khứ nặng mang
Chốn mộ phần trắng xóa khăn tang
Nỗi đau đời, đa mang khi tan vỡ
Phố cũ nhớ, tháng bảy ướt đẫm thân quen
Ta nhớ đôi mươi, ngọt ngào mê mải
Hạ nghẹn ngào nhớ mắt xanh trong
Nét mực thơm còn vẹn nguyên thời hoa mộng
Cánh phượng đỏ cháy vùng khát vọng
Mười mấy năm mong ngóng đến hao gầy
Mùa Thu ơi, mùa Thu vẫn còn đây
Ly biệt dài thêm, Thu hun hút trời mây.
5. MÙA THU TRỞ LẠI
Thơ: Nga Lê
Chợt gặp chút thu vương vấn cuối hạ.
Khi sen tàn, cúc đã nở vàng tươi
Ở nơi xa, anh có thấy bồi hồi
Thu về mang nỗi nhớ thương vô tận
Lối xưa cũ đã lâu em không đến
Sợ dấu chân ai in sâu vào lòng
Đêm mưa mau, trời trút nước mênh mông
Anh dìu em trên đường khuya trơn trượt
Tóc em vương trên bờ vai anh bước
Cả hai ta cùng ướt đẫm mưa rơi
Kỷ niệm ấy in sâu mãi trong đời
Thu về lại, gợi nhớ bao ký ức
Anh vẫn đi trên con đường xa vắng
Thu trở về, em đếm lá vàng bay
Tình đã phai theo năm tháng xa bay
Lá sấu rụng theo gió chiều hiu quạnh
Mùa thu vàng với em không còn nữa
Cảm giác lẻ loi khi thiếu bóng ai
Vầng trăng lạnh lẽo buồn bã đơn côi
Tiếng chim lẻ bạn nghe sao hiu quạnh
Sen lặng lẽ rơi cánh tàn cuối hạ
Để đài sen thêm chắc hạt cho đời
Còn với em, thu về nước mắt rơi
Thương tiếc cuộc tình phai theo mùa lá.
Ngày 5/7/2022.
6. THU VƯƠNG TRÊN ÁO
Thơ: Kim Nghi
Áo em vàng, mùa thu Hà Nội
Khoe dáng ngà, nét đẹp thanh tân
Để ai ngẩn ngơ bước đến gần
Ngắm nàng say đắm trong thầm lặng
Áo em thêu, hoa hồng tươi thắm
Lấp lánh dưới nắng sớm ban mai
Gió nhẹ lướt vuốt ve thân ngà
Cho mưa ngâu thôi đành xa cách
Áo em in bóng dáng mềm mại
Bên Hồ Gươm sóng nước lao xao
Sáng tinh khôi nét đẹp ngọt ngào
Người qua ngắm say mê trìu mến
Áo em như mang thu tới gần
Đưa heo may lượn quanh hàng sưa
Thổi những chùm hoa sữa đung đưa
Thêm quyến rũ sắc thu Hà Nội
Với ngàn hoa hương thơm rực rỡ
Cùng Thủ đô... tươi sáng mỗi ngày!
7. ĐÊM NẰM NGHE GIỌT NGÂU
Thơ: Thanh Hà
Đêm nằm nghe giọt ngâu rơi
Thấy sóng gió bên đời chênh vênh
Mưa rơi rì rào bên khung cửa
Sóng gió cuộn trào trong tim anh
Mùa thu nào anh đi tìm
Mà cầu Ô Thước vẫn im lìm
Người xa vắng, giường đơn chiếc
Chỉ còn lại gối lạnh đơn côi
Chiếc giường đã mấy mươi năm
Sứt mẻ theo năm tháng đầy vơi
Mưa rơi nhiều chi mưa ơi
Đêm thu khắc khoải mong trời quang mây
Rồi thì sáng, rồi lại trưa
Mùa thu lầm lũi, giọt ngâu vẫn rơi
Cuộc đời sóng gió tả tơi
Nỗi niềm một bóng chơi vơi chiều tà
Mùa đông gió rét cắt da
Co mình kéo chăn đắp vội lưng
Người đi để xuân héo hắt
Mùa thu đến vội, đông về ngập ngừng
Mùa thu lại đến... bẽ bàng
Đếm mưa lại ngỡ... bao mùa thu?
8. MÙA THU EM SẼ LÀ
Thơ của Trịnh Thanh Hằng
Em sẽ hóa mùa thu trong lòng anh
Mây nhẹ nhàng phủ trời mùa hạ
Vạt nắng gay gắt làm thế gian hối hả
Phượng rủ buồn, ve sầu khóc chia ly
Em sẽ là mùa thu không kiêu kỳ
Không lạnh lẽo như mùa đông giá rét
Đêm ấm áp giữa hai miền xa lạ
Gửi mọi u sầu vào hư vô
Em sẽ là mùa thu của những cơn mưa ngâu
Bầy Ô thước xây cầu Ngưu Chức
Chốn xưa ấy mưa nhẹ bay rạo rực
Nơi trần gian chỉ có một mùa duy nhất
Em sẽ là mùa thu để đong đưa
Dìu dắt lữ khách qua miền vô tận
Đêm tháng tám vầng trăng ngà thức giấc
Dưới muôn sao, tiếng dế thì thầm
Em sẽ là mùa thu của đam mê
Con đường ấy ngựa hồng thúc giục
Hạ khép cửa cho thu đến đúng lúc
Gió heo may tìm lại những xáo trộn.
9. THU ĐÃ ĐẾN CHƯA ANH
Thơ: Thanh Minh
Thu đã đến chưa anh
Con đường xưa lá rơi
Sắc cây vàng óng ánh
Nắng chiều dần buông xuống
Anh có cảm thấy bâng khuâng
Tiếng gió đùa trong ánh nắng
Khúc nhạc tình sâu lắng
Vai gầy cảm nhận sự hanh hao
Anh có nghe xôn xao
Hương thơm tóc rối
Trong chiều thu chới với
Mơ về tình yêu ngọt ngào
Thu đã đến chưa anh
Mà sao trời xanh mát
Cho lòng em thầm hát
Khúc tình ca du dương
Ôi mùa thu tơ vương
Tô điểm làn mắt biếc
Tiếng đàn ai tha thiết
Bay trong đời yêu thương
10. NỖI NHỚ MÙA THU
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Những cơn mưa cuối hạ đã qua,
Trời nắng dịu, gió heo may nhẹ nhàng
Sắc vàng rực rỡ trên phố phường,
Lá rụng lả tả, Hà Nội vào thu.
Con đường nào dẫn đến Hồ Gươm,
Nơi mặt nước xanh, màu liễu rủ,
Nơi tháp Rùa đứng vững qua ngàn năm,
Nơi mặt hồ tím đỏ ánh hoàng hôn.
Cây cối nào làm ta thấy quen thuộc,
Mùi hoa sữa nồng nàn khắp nơi,
Góc phố cũ, cây bàng lá đỏ,
Cốm 'Vòng' xanh thơm mỗi độ thu về.
Con phố nào được bao phủ bởi hàng me,
Vỉa hè nào vàng thơm mùi sấu rụng,
Cơn gió nào làm mặt hồ rung động,
Bài hát nào gợi nhớ mùa thu.
Ta trở lại nơi xưa, chốn cũ,
Ta trở lại với mùi hoa sữa nồng nàn,
Ta trở lại với cây bàng lá đỏ,
Ta trở lại với hương cốm mùa thu.
Hà Nội ơi, mùa thu bắt đầu từ bao giờ...
Để lại trong ta tình yêu, nỗi nhớ...
Để lại trong ta nỗi buồn, vui, trăn trở...
Để lại trong ta nỗi nhớ mùa thu!!!
11. MÙA THU TRỞ LẠI
Thơ: Lan Vương
Gió thu thổi qua những con phố vàng,
Ngàn năm trời đất chuyển mình vào thu,
Hương cau thơm ngát bay trong gió,
Nắng thu mềm mại phủ bóng chiều dần.
Quê nghèo chờ đợi bao năm trông ngóng,
Mùa lúa chín trải vàng cánh đồng,
Những tổ ong trắng nhấp nhô,
Tiếng cười hòa cùng cơn mưa cuối chiều.
Nắng thu vàng tỏa ánh lung linh,
Câu thơ rụng xuống như cánh diều bay,
Tiếng thu theo gió lướt nhẹ,
Hòa cùng tình cảm dạt dào nơi bờ hồ.
12. MÙA GIÓ HÈO MAY
Thơ: Phan Thu Hà
Tháng cũ còn luyến tiếc bước hạ,
Ngâu về lối mưa bay vương vấn,
Hoa cau nhẹ rụng bên hiên lạnh,
Thu đến lặng lẽ với gió heo may.
Mùa thu ấy sao mà lạ lẫm,
Lá vàng in dấu một đời sen,
Cúc họa mi ẩn mình trong sương,
Chờ ngày nở trắng lối xưa quen thuộc.
Phố yên tĩnh, buồn bã xào xạc,
Run run trên mái phố rêu phong,
Bên trời, sao lạc lối huyền bí,
Rơi mùa hư ảo bên khung cửa.
Thu đã về, trăng còn vắng bóng,
Chạnh lòng nhớ một đêm thu xưa,
Có người cài ánh trăng vào tóc,
Nghe gió vỗ về nhẹ nhàng khúc ru.
Ta tìm kiếm dư âm đã mất,
Bao mùa trôi qua vội vã thời gian,
Một ngày chậm rãi, đời tĩnh lặng,
Khi chạm gió heo may nhuộm vàng.