1. Đoạn văn cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu 4
Bài thơ “Mây và sóng” của Ta-go mở ra cho người đọc một cái nhìn sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả đã xây dựng một câu chuyện qua lăng kính của một đứa trẻ kể cho mẹ nghe về cuộc trò chuyện với những sinh vật trên mây và trong sóng. Đứa trẻ, với sự tò mò và mơ mộng, đã hỏi mẹ về cách đến những thế giới huyền bí ấy. Nhưng khi nhận được câu trả lời, đứa trẻ lại nhớ đến mẹ đang đợi ở nhà và không thể rời xa mẹ. Tình yêu thương sâu sắc của đứa trẻ được thể hiện qua những câu hỏi ngây thơ nhưng đầy ý nghĩa. Cuối cùng, đứa trẻ sáng tạo ra những trò chơi vui nhộn hơn về mây và sóng, trong khi mẹ vẫn là hình ảnh dịu dàng, che chở. Dù miêu tả ngắn gọn, bài thơ mang đến hình ảnh thiên nhiên tuyệt đẹp qua mắt của một đứa trẻ, với sự kết hợp khéo léo giữa các chi tiết và hình ảnh biểu tượng. Đây là một tác phẩm cảm động về tình mẫu tử vĩnh cửu.

2. Bài viết cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu 1
Bài thơ “Mây và sóng” của Ta-go mang đến những cảm xúc sâu sắc về tình mẹ con thiêng liêng.
Nhân vật em bé trong bài thơ được mời gọi đến thế giới huyền diệu của “mây” và “sóng”:
“Chúng ta chơi đùa từ bình minh cho đến hoàng hôn,
Chúng ta vui cùng bình minh vàng rực,
Chúng ta nô đùa với ánh trăng bạc sáng ngời.”
....
“Chúng ta hát ca từ sớm mai đến tối mịt,
Chúng ta du hành khắp muôn nơi
Mà chẳng nhớ mình đã đi qua những chốn nào.”
Với sự tò mò của một đứa trẻ, em hỏi: “Nhưng làm sao mình lên đó được?”, “Nhưng làm sao mình ra đó được?”.
Rồi em chợt nhớ, em đã từ chối với quyết tâm: “Làm sao có thể rời mẹ mà đi?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”. Chẳng niềm vui nào sánh bằng khi được ở bên mẹ, dù thế giới bên ngoài đầy hấp dẫn. Để rồi em bé đã nghĩ ra một trò chơi chỉ dành riêng cho hai mẹ con:
“Con là mây, mẹ là trăng
Con sẽ ôm mẹ thật chặt,
Và mái nhà sẽ là bầu trời xanh thẳm.”
…
“Con sẽ là sóng, mẹ sẽ là bờ biển lạ,
Con sẽ lăn tròn, lăn mãi
Vỗ về gối mẹ, cười vang.
Và chẳng ai trên đời biết mẹ con ta đang ở đâu.”
Những câu thơ trên đã khắc họa rõ nét tình mẹ con thiêng liêng, con luôn ở bên mẹ như mây kề trăng, mẹ như trăng dịu dàng ôm ấp con qua từng tháng ngày. Những dòng thơ giàu tính tự sự và miêu tả đã bộc lộ cảm xúc sâu sắc của nhân vật trong bài. Ta-go đã khéo léo kết hợp lời thoại, chi tiết lặp lại và biến hóa, cùng hình ảnh đầy biểu tượng. Bài thơ là một câu chuyện đầy xúc động về tình mẫu tử bất diệt.
Đọc “Mây và sóng”, ai cũng cảm nhận được sự cảm động từ tình cảm của em bé và mẹ.

3. Bài viết cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu 2
Tagore, nhà thơ lừng danh của Ấn Độ, đã mang đến cho độc giả những vần thơ đầy ấn tượng sâu sắc. Trong số đó, tác phẩm “Mây và sóng” gợi lên trong lòng người đọc cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử.
Trong bài thơ, em bé kể lại cho mẹ nghe về những trải nghiệm thú vị với những nhân vật từ “trên mây” và “trong sóng”. Thế giới của họ, qua cái nhìn của em bé, hiện lên lung linh huyền ảo với những “bình minh vàng” và “ánh trăng bạc”:
“Chúng ta chơi đùa từ sáng tinh mơ đến chiều tà,
Chúng ta đùa vui cùng ánh bình minh vàng rực,
Chúng ta nhảy múa dưới ánh trăng bạc.”
Hay những hành trình phiêu lưu đầy kỳ thú của những người “trong sóng”:
“Chúng ta hát từ sáng sớm đến khi trời tối,
Chúng ta chu du khắp chốn,
Mà chẳng thể nhớ nổi nơi mình đã qua.”
Tất cả khơi dậy trong em bé sự tò mò và khát khao khám phá thế giới. Nhưng khi nghe câu trả lời của những người “trên mây” và “trong sóng”, em đã từ chối một cách dứt khoát: “Làm sao có thể rời xa mẹ mà đến đó được?”. Những câu trả lời ấy đã cho thấy tình yêu sâu sắc mà em bé dành cho mẹ. Thay vì đi theo những điều thú vị ngoài kia, em đã sáng tạo ra trò chơi chỉ dành riêng cho mẹ và con:
“Nhưng con biết một trò chơi hay hơn, mẹ ơi.
Con sẽ là mây, còn mẹ sẽ là trăng.
Con sẽ vòng tay ôm lấy mẹ,
Và mái nhà sẽ trở thành bầu trời xanh thẳm.”
…
“Con sẽ là sóng, còn mẹ là bờ biển lạ.
Con sẽ lăn, lăn mãi,
Và sẽ vỗ vào gối mẹ mà cười vang,
Và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta đang ở đâu.”
Tagore đã sử dụng ngôn từ miêu tả và tự sự để khắc họa tình cảm gắn bó giữa mẹ và con, qua đó tôn vinh tình mẫu tử thiêng liêng.
Bài thơ “Mây và sóng” của Tagore khiến mỗi chúng ta thấm thía hơn về tình mẹ con sâu sắc, đáng quý, và cần được trân trọng giữ gìn.

4. Cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu 3
“Mây và sóng” của Tagore là một trong những tác phẩm đặc sắc viết về tình mẹ con. Bài thơ đã khơi gợi nhiều suy ngẫm và cảm xúc cho người đọc.
Nhân vật chính là một em bé, đã có cuộc trò chuyện đầy thú vị với những người “trên mây” và “trong sóng”. Qua mắt nhìn của em, thế giới của họ trở nên lung linh, tuyệt đẹp và cuốn hút:
“Chúng ta chơi đùa từ lúc bình minh đến khi chiều tà,
Chúng ta chơi đùa với bình minh rực rỡ,
Chúng ta chơi đùa với ánh trăng bạc.”
…
“Chúng ta ca hát từ sáng sớm đến khi trời tối,
Chúng ta phiêu du khắp mọi nơi,
Mà chẳng biết mình đã từng đi qua đâu.”
Những điều đó đã khơi dậy trong em bé lòng tò mò, muốn khám phá thế giới rộng lớn bên ngoài: “Nhưng làm sao mình lên đó được?”, “Nhưng làm sao mình ra ngoài đó được?”. Những câu hỏi bộc lộ ước muốn mãnh liệt được khám phá thế giới.
Nhưng sau khi nghe câu trả lời từ những người “trên mây” và “trong sóng”, em đã từ chối: “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu của em bé dành cho mẹ. Dù thế giới ngoài kia có bao nhiêu hấp dẫn, tình yêu dành cho mẹ vẫn là lớn nhất. Khi về nhà, em bé đã nghĩ ra một trò chơi thật thú vị:
“Nhưng con biết một trò chơi còn vui hơn, mẹ ơi.
Con sẽ là mây, mẹ sẽ là trăng.
Con sẽ lấy hai tay ôm chầm lấy mẹ,
Và mái nhà sẽ là bầu trời xanh thẳm.”
…
“Con sẽ là sóng, mẹ sẽ là bờ biển xa lạ.
Con sẽ lăn, lăn mãi,
Và vỗ vào gối mẹ mà cười vang,
Và chẳng ai trên thế gian này biết mẹ con ta đang ở đâu.”
Trò chơi này cho thấy tình yêu thương vô hạn của em dành cho mẹ. Dù ở bất cứ đâu, em cũng luôn nghĩ về mẹ và mong muốn được ở bên cạnh mẹ.
Bài thơ “Mây và sóng” của Tagore giúp người đọc cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng và sâu sắc.

5. Bài văn suy nghĩ về bài thơ 'Mây và sóng' - phiên bản 4
Ta-go là một trong những nhà thơ danh tiếng của Ấn Độ. Tác phẩm “Mây và sóng” là một trong những bài thơ xuất sắc của ông. Bài thơ giàu tính tự sự, tựa như một câu chuyện kể, nơi mà em bé được mời gọi tham gia vào thế giới diệu kỳ trên “mây” và trong “sóng”. Ở đó, những người sống trên mây được hưởng ánh bình minh vàng rực và ánh trăng bạc:
“Chúng tôi chơi đùa từ sáng đến chiều tà,
Chúng tôi chơi với bình minh vàng óng,
Chúng tôi chơi với ánh trăng bạc.”
Và những chuyến phiêu lưu kỳ thú của người sống trong sóng:
“Chúng tôi ca hát từ sáng đến tối
Chúng tôi du hành khắp nơi
Mà chẳng biết đã đi qua bao nhiêu nơi chốn.”
Với sự tò mò của một đứa trẻ, em đã hỏi: “Nhưng làm sao mình lên đó được?”, “Nhưng làm sao mình ra ngoài đó được?”. Những câu hỏi này thể hiện khát vọng khám phá thế giới rộng lớn ngoài kia.
Tuy nhiên, khi nghe câu trả lời và nhớ rằng mẹ vẫn đang chờ ở nhà, em bé kiên quyết từ chối: “Làm sao có thể rời mẹ mà đi?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đến đó được?”. Tình yêu của em dành cho mẹ được thể hiện qua những câu hỏi ngây thơ nhưng sâu sắc. Dù thế giới ngoài kia có bao nhiêu điều thú vị, không có niềm vui nào lớn hơn khi được ở bên mẹ yêu.
Cuối cùng, em bé sáng tạo ra trò chơi mới, thú vị hơn cả trò chơi của những người trên mây và trong sóng:
“Nhưng con biết một trò chơi còn thích thú hơn, mẹ ơi.
Con sẽ là mây và mẹ sẽ là trăng.
Con sẽ trùm tay lên mẹ,
Và mái nhà sẽ là bầu trời xanh.”
…
“Con sẽ là sóng, mẹ sẽ là bờ biển lạ.
Con sẽ lăn, lăn mãi
Và đùa giỡn trên gối mẹ, cười vang
Và không ai biết mẹ con mình ở đâu.”
Trong trò chơi ấy, em là mây, là sóng tinh nghịch; còn mẹ là trăng, là bờ biển êm ái, bảo bọc em. Những hình ảnh này khiến bài thơ thêm phần sống động. Với em, mẹ chính là tất cả. Tình mẹ bao la luôn che chở cho em. Hình ảnh bến bờ để “sóng lăn mãi rồi sẽ cười tan” giống như mẹ luôn vỗ về, ôm ấp con. Dù thế gian có đổi thay, tình mẹ con vẫn bền chặt theo thời gian.
Qua đó, bài thơ “Mây và sóng” đã khắc họa tình mẫu tử sâu sắc và chân thành.

6. Cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - phiên bản 5
Tình mẫu tử luôn là tình cảm thiêng liêng nhất, và qua bài thơ “Mây và sóng” của Ta-go, người đọc sẽ cảm nhận sâu sắc điều đó qua từng lời thơ mộc mạc, đầy tình cảm.
Em bé trong bài đã có cuộc đối thoại thú vị với những người sống “trên mây” và “trong sóng”. Thế giới của họ hiện lên đẹp đẽ như những giấc mơ của trẻ thơ, nơi mà em bé có thể chơi từ lúc bình minh đến khi hoàng hôn, khám phá những điều kỳ diệu trên trời và dưới biển:
“Chúng ta chơi từ sáng sớm đến chiều tà,
Chúng ta cùng buổi sáng vàng vui đùa,
Và trăng bạc là bạn đồng hành.”
...
“Chúng ta hát từ bình minh đến hoàng hôn,
Du ngoạn khắp nơi mà chẳng biết đã qua những chốn nào.”
Điều này đã khơi dậy trong em bé mong muốn khám phá: “Làm sao mình có thể lên đó?”, “Làm sao mình có thể ra đó?”. Em muốn biết liệu thế giới bên ngoài có thực sự hấp dẫn như lời của người “trên mây” và “trong sóng”.
Nhưng khi nghe câu trả lời, em bé chợt nghĩ: “Sao có thể rời xa mẹ mà đi được?”. Dù thế giới ngoài kia có thú vị đến đâu, em vẫn không thể rời xa mẹ. Câu hỏi tu từ của em đã làm nổi bật tình cảm sâu sắc của em đối với mẹ. Không có hạnh phúc nào lớn hơn khi được ở bên mẹ, dù ngoài kia có bao nhiêu điều thú vị đang chờ đợi.
Đặc biệt, em bé đã nghĩ ra một trò chơi để cùng mẹ:
“Nhưng con có một trò chơi hay hơn, mẹ ơi.
Con sẽ là mây và mẹ là trăng.
Con sẽ ôm lấy mẹ bằng hai tay,
Và mái nhà sẽ thành bầu trời xanh thẳm.”
...
“Con sẽ là sóng, mẹ là bờ biển xa xôi.
Con sẽ lăn mãi đến khi tan vào lòng mẹ,
Và không ai biết mẹ con ta đang ở nơi nào.”
Trò chơi ấy thể hiện sự gắn bó sâu sắc của em bé với mẹ. Dù ở đâu, em vẫn muốn ở bên mẹ.
Tình mẫu tử trong bài thơ hiện lên thật đáng quý. Sau khi đọc bài thơ, ta càng thêm trân trọng tình cảm này.

7. Cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - phiên bản 6
Bài thơ nổi bật với hai cuộc đối thoại đầy cảm xúc giữa em bé và mây, em bé và sóng, xen lẫn lời thủ thỉ ngọt ngào với mẹ. Đây là một tác phẩm trong trẻo, hồn nhiên của Tagore về thời thơ ấu. Tình yêu thiên nhiên, niềm vui sống hồn nhiên, đam mê phiêu lưu, trí tưởng tượng phong phú và lòng hiếu thảo... tất cả đều phản ánh tâm hồn trong sáng của tuổi thơ.
Mẹ ơi, trên mây có người gọi con: 'Bọn tớ chơi từ khi mặt trời mọc cho đến khi chiều tà. Bọn tớ chơi với ánh bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc'. Con hỏi: 'Nhưng làm sao mình lên đó được?' Họ đáp: 'Hãy đến tận cùng của trái đất, đưa tay lên trời, cậu sẽ được nhấc bổng lên tầng mây'. 'Mẹ mình đang chờ ở nhà,' - con bảo - 'Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?'.
Thế là họ cười rồi bay đi.
Nhưng con biết có một trò chơi còn thú vị hơn, mẹ ạ.
Con sẽ làm mây và mẹ là trăng.
Hai bàn tay con sẽ ôm lấy mẹ, và mái nhà chúng ta sẽ là bầu trời xanh thẳm.
Trong sóng có người gọi con: 'Bọn tớ hát từ sáng sớm đến khi hoàng hôn. Bọn tớ phiêu lưu khắp nơi mà không biết đã đến những đâu'. Con hỏi: 'Nhưng làm sao mình ra ngoài đó được?' Họ nói: 'Hãy đến bờ biển, nhắm mắt lại, cậu sẽ được sóng nâng đi'. Con bảo: 'Buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời mẹ mà đi được?'.
Thế là họ cười, nhảy múa rồi lướt qua.
Nhưng con biết có một trò chơi khác thú vị hơn.
Con là sóng và mẹ sẽ là bờ biển kì lạ,
Con lăn mình, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ.
Và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta đang ở đâu.
(Dịch bởi Nguyễn Khắc Phi)
Lắng nghe lời thơ ngọt ngào như tiếng hát của Tagore, đại thi hào Ấn Độ. Năm 1913, với tập Thơ Dâng, ông đã được trao giải Nobel về văn học. Thơ của Tagore là 'bản ca về tình yêu nhân ái', là 'ước mơ và khát vọng về tự do và hạnh phúc'. Trong thế giới thơ của Tagore, 'miền thơ ấu' luôn có một vị trí đặc biệt, ấm áp và trang trọng, hồn nhiên và đậm đà.
Bài thơ Mây và Sóng nói về tình yêu của trẻ thơ với mẹ và những ước mơ kỳ diệu. Nó là một tác phẩm kiệt xuất trong tập Trăng non (1915) của đại thi hào. Bài thơ có âm điệu trữ tình như một khúc ca dao, thể hiện sự giao cảm kỳ diệu của tâm hồn trẻ thơ với mây và sóng, với thiên nhiên tuyệt vời.
Em bé ngước mắt nhìn lên trời xanh, lắng nghe mây trên chín tầng trời vẫy gọi. Mây ân cần rủ rê em bé cùng đi chơi với 'bình minh vàng' và đùa vui với 'trăng bạc' từ lúc bình minh cho đến khi trăng lên. Mây được nhân hóa, có gương mặt, nụ cười và giọng nói thủ thỉ: 'Bọn tớ chơi từ khi mặt trời mọc cho đến khi chiều tà. Bọn tớ chơi với ánh bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc'
Cuộc đối thoại giữa mây và em bé không chỉ thể hiện tâm hồn hồn nhiên, bay bổng của trẻ thơ mà còn ca ngợi tình yêu mẹ mãnh liệt: 'Mẹ mình đang chờ ở nhà,' con bảo - 'Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?'.
Tình yêu mẹ, tình yêu mái nhà ấm áp... là những cảm xúc trong sáng, sâu đậm của em bé. Có gì hạnh phúc hơn khi được sống bên mẹ yêu thương: 'Con sẽ làm mây và mẹ là trăng. Hai bàn tay con ôm lấy mẹ, và mái nhà chúng ta sẽ là bầu trời xanh thẳm'
Trí tưởng tượng phong phú và tình yêu trẻ thơ nồng nàn của Tagore đã tạo nên những vần thơ tuyệt đẹp về hạnh phúc tuổi thơ. Ở đây, tình mẫu tử được nâng lên ngang tầm với vũ trụ.
Ngắm mây bay... rồi em bé lắng nghe sóng reo, sóng hát. Sóng như một sứ giả từ đại dương xa xôi đến bên em bé. Sóng rì rầm reo vang. Sóng mời gọi em bé. Tuổi thơ nào chẳng có những khát vọng và ước mơ? Sóng thủ thỉ với em về một cuộc phiêu lưu: 'Bọn tớ hát từ sáng sớm đến khi hoàng hôn'. Và rồi, chỉ cần đến bờ biển... sóng sẽ cuốn con đi khắp mọi nơi, mọi chân trời xa lạ... Nhưng em bé lại đắn đo: 'Nhưng đến tối, mẹ sẽ nhớ mình thì sao?'. Sóng lướt qua bãi cát rồi lại rút ra xa, rồi lại vỗ vào... Em bé bâng khuâng nhìn theo con sóng xa xa trên biển rộng:
'Buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời mẹ mà đi được?.
Thế là họ cười rồi lướt qua.'
Mơ ước được đi xa, nhưng rồi em bé lại lưỡng lự. Em không thể đi chơi cùng mây (bay cao) và cũng không thể phiêu lưu với sóng (đi xa). Với em, chỉ có mẹ là nguồn vui cao cả và thiêng liêng mà em không thể rời xa: tình mẫu tử. Em muốn đến mọi chân trời góc biển, nhưng không nỡ để mẹ buồn. Ngay bây giờ, em không thể nào 'rời mẹ' dù chỉ trong khoảnh khắc. Niềm vui về mẹ yêu cứ sáng mãi trong tâm hồn em thơ;
'Con sẽ là sóng và mẹ sẽ là bờ biển kỳ lạ,
Con sẽ lăn, lăn, lăn mãi rồi cười vang vỡ tan vào lòng mẹ.
Và không ai trên thế gian này biết mẹ con ta đang ở đâu.'
Câu thơ 'Con là sóng và mẹ sẽ là bờ biển kỳ lạ' hàm chứa một triết lý sâu sắc. Mẹ là bờ biển ôm ấp con sóng trong lòng. Khi 'con cười vang vỡ tan vào lòng mẹ' là lúc mẹ cảm thấy hạnh phúc. Vì thế, khi con vui chơi, mẹ cũng sẽ hạnh phúc. Nhà thơ đã mượn hình ảnh sóng và biển để nói với trẻ thơ những điều giản dị mà sâu xa.
Bài thơ nổi bật với hai cuộc đối thoại giữa em bé và mây, em bé và sóng, xen lẫn lời thủ thỉ ngọt ngào với mẹ. Đây là một tác phẩm trong trẻo, hồn nhiên của Tagore về thời thơ ấu. Yêu thiên nhiên, sống hồn nhiên, đam mê phiêu lưu, trí tưởng tượng phong phú và lòng hiếu thảo... tất cả đều phản ánh tâm hồn trong sáng của tuổi thơ. Em bé trong bài thơ Mây và Sóng rất yêu thương mẹ.
Mây và Sóng là một bài thơ tuyệt vời về hạnh phúc tuổi thơ. Hình tượng sóng, mây và mẹ mang đậm vẻ đẹp nhân văn của chủ đề này.

8. Bài viết cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu số 7
Bài thơ 'Mây và sóng' của Ta-gor là một tác phẩm đầy cảm xúc về tình mẹ con. Bài thơ có hai phần: phần đầu em bé trò chuyện với mẹ về mây, phần sau em bé trò chuyện với mẹ về sóng. Qua những câu chuyện tưởng tượng về mây và sóng, tình yêu mẹ của em bé hiện lên rõ nét và mạnh mẽ.
Trí tưởng tượng của trẻ nhỏ thật phong phú. Em bé tưởng tượng về mây như những đứa trẻ vui chơi suốt ngày:
'Chúng tôi chơi từ sáng sớm đến khi trời tối.
Chúng tôi đùa cùng bình minh vàng và trăng bạc'.
Dĩ nhiên, em bé rất muốn cùng mây vui chơi. Nhưng khi nghĩ đến mẹ, em không thể rời bỏ mẹ để chơi với mây. Mẹ đang đợi ở nhà:
'Mẹ đợi tôi ở nhà, tôi không thể nào bỏ mẹ'.
Em muốn trò chơi nào cũng có mẹ cùng tham gia. Và trò chơi cùng mẹ sẽ tuyệt vời hơn trò chơi với mây:
'Con sẽ làm mây, mẹ sẽ làm mặt trăng.
Hai tay con ôm mẹ, mái nhà của chúng ta là bầu trời xanh'.
Bài viết cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' của Ta-gor ngắn gọn
Trong phần thơ thứ hai, em bé trò chuyện với mẹ về sóng. Sóng nói:
'Chúng tôi hát từ sáng đến tối, chúng tôi lang thang khắp nơi mà không biết mình đã đi đâu'.
Dĩ nhiên, em bé cũng muốn cùng sóng hát từ sáng đến tối. Nhưng em lại nghĩ đến mẹ:
'Nhưng đến tối, mẹ tôi sẽ nhớ tôi, làm sao tôi có thể rời xa mẹ?'.
Mẹ nhớ em, còn em không thể xa mẹ. Không có niềm vui nào bằng sự có mặt của mẹ. Vì thế, em nghĩ ra trò chơi thú vị hơn trò chơi của sóng:
'Con sẽ làm sóng, mẹ sẽ làm bãi biển.
Con lăn như sóng vỗ, tiếng cười của con sẽ vỡ òa vào lòng mẹ'.
Sóng luôn gắn liền với biển. Không có biển, sóng không tồn tại, và không có sóng, biển sẽ buồn. Cũng giống như vậy, đứa con luôn ở trong lòng mẹ. Không có mẹ, không có con. Đứa con là tất cả cuộc đời của mẹ.
Bài thơ được sáng tạo từ trí tưởng tượng phong phú: em bé trò chuyện với mẹ về mây và sóng. Lời thơ hồn nhiên nhưng sâu sắc: tình yêu của con dành cho mẹ là vô giá.

9. Bài viết cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu số 8
Ra-bin-đra-nát Ta-go (1861 - 1941) là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất của văn học Ấn Độ trong thế kỉ XX. Ông sinh ra ở Can-cút-ta, bang Ben-gan, trong một gia đình quý tộc. Với tài năng bẩm sinh, Ta-go bắt đầu làm thơ từ rất sớm. Suốt cuộc đời, ông không ngừng tham gia vào các hoạt động chính trị và đóng góp to lớn cho xã hội qua nhiều lĩnh vực. Ông để lại một di sản văn học đồ sộ với 52 tập thơ, 42 vở kịch, 12 tiểu thuyết, hàng trăm truyện ngắn, bút kí, luận văn, diễn văn, thư tín cùng hàng nghìn ca khúc và hơn 1500 bức tranh.
Với tập 'Thơ Dâng', Ta-go trở thành nhà thơ đầu tiên của châu Á nhận giải Nobel Văn học năm 1913. Thơ của ông nổi bật với tinh thần dân tộc và dân chủ, mang đậm tính nhân văn và lãng mạn, chứa đựng những triết lý sâu sắc và tinh tế của phương Đông.
Bài thơ 'Mây và Sóng' (bản dịch của Nguyễn Khắc Phi), ban đầu được viết bằng tiếng Ben-gan, in trong tập thơ Si-su (Trẻ thơ), xuất bản năm 1909. Sau đó, Ta-go tự dịch sang tiếng Anh và đưa vào tập 'Trăng non', xuất bản năm 1915. Bài thơ, với hình thức đối thoại lồng ghép trong lời kể của một em bé, sử dụng những hình ảnh thiên nhiên tượng trưng, ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng và bất diệt.
Bài thơ diễn tả những cuộc trò chuyện hồn nhiên của em bé với mẹ, cũng như các cuộc đối thoại tưởng tượng giữa em và các nhân vật sống trên mây và trong sóng. Dù mẹ không xuất hiện và không nói gì, em bé vẫn thể hiện tình cảm với mẹ. Bài thơ chia thành hai cảnh: cảnh đầu, mây mời em đi chơi xa; cảnh hai, sóng mời em đi xa. Em bé tưởng tượng những cảnh này một cách rất sống động.
Em bé từ chối lời mời của mây để ở nhà và chơi trò làm mây với mẹ (mẹ làm mặt trăng). Tương tự, em từ chối lời mời của sóng để ở nhà và chơi trò làm sóng với mẹ (mẹ làm mặt biển). Qua việc nhân hóa mây và sóng, tác giả muốn thể hiện sự hòa hợp và gắn bó giữa thiên nhiên và con người.
Cả hai cảnh là hai cuộc đối thoại, mỗi cuộc đối thoại là một làn sóng cảm xúc dâng trào trong lòng em bé, mỗi lần cao hơn lần trước. Đây không chỉ là sự bày tỏ tình cảm bình thường mà là tình cảm được thể hiện trong tình huống thử thách. Em bé phải trải qua những thử thách khác nhau để thể hiện tình yêu thương mẹ một cách trọn vẹn. Dù tứ thơ đơn giản và cấu trúc lặp lại, hình ảnh và lời thơ rất đa dạng. Mây và sóng, dù là những cảnh vật tự nhiên, đều mang sự hấp dẫn và ý nghĩa riêng biệt.
Mây, trăng, bầu trời, sóng và biển cả là những hình ảnh thiên nhiên đẹp đẽ và thơ mộng. Trong bài thơ, những hình ảnh này được em bé tưởng tượng ra một cách sinh động và huyền ảo. Ai sống trên mây, ai sống trong sóng? Có phải là Tiên đồng, Tiên nữ hay nàng Tiên cá? Em bé thỏa sức tưởng tượng. Những hình ảnh âm thanh, màu sắc được miêu tả rất chân thực và đúng với thiên nhiên. Chúng ta hãy lắng nghe cuộc trò chuyện của em bé với mẹ yêu dấu:
Mẹ ơi, trên mây có người gọi con: 'Chúng tôi chơi từ sáng đến tối, chơi với bình minh và vầng trăng bạc.' Con hỏi: 'Làm thế nào để lên đó được?' Họ trả lời: 'Hãy đến tận cùng trái đất, đưa tay lên trời, con sẽ được nhấc bổng lên tầng mây.'
'Mẹ đang đợi ở nhà' - con nói
'Làm sao con có thể rời mẹ mà đến được?'
Và họ mỉm cười bay đi.
Chú bé ngồi trong lòng mẹ, tưởng tượng về những trò chơi trên mây, với bình minh vàng và vầng trăng bạc, và nghĩ đến việc đi đến tận cùng trái đất. Dù thú vị, chú bé không muốn rời mẹ. Thay vào đó, chú nghĩ ra trò chơi khác, nơi chú là mây và mẹ là mặt trăng, và mái nhà trở thành bầu trời xanh thẳm.
Chú bé ôm mẹ và tưởng tượng mình là mây, mẹ là mặt trăng, và mái nhà là bầu trời xanh. Chú được mẹ ôm ấp và tiếp nhận ánh sáng diệu kỳ từ mẹ. Thú vị làm sao khi chú vẫn gần mẹ trong khi tưởng tượng mình là mây! Ở cảnh hai, chú bé tiếp tục:
Trong sóng có người gọi con:
'Chúng tôi ca hát từ sáng đến chiều, lang thang khắp nơi.'
Con hỏi: 'Làm thế nào để ra ngoài đó?'
Họ nói: 'Hãy đến rìa biển, nhắm mắt lại, con sẽ được sóng nâng đi.'
Con nói: 'Mẹ muốn con ở nhà vào buổi chiều, làm sao con có thể rời mẹ?'
Và họ mỉm cười, lướt đi.
Cuộc chơi trong sóng có vẻ hấp dẫn hơn vì sóng mời chú bé ra biển, nơi có vẻ vui vẻ và dễ chịu như bàn tay mẹ âu yếm. Chú bé cũng thích được chơi với sóng, nhưng đã từ chối vì không muốn rời mẹ. Thay vào đó, chú nghĩ ra trò chơi khác, nơi chú là sóng và mẹ là bến bờ bao dung.
Trò chơi này thể hiện tình yêu mẹ sâu sắc của chú bé. Em không chỉ không xa rời mẹ mà còn được ôm mẹ và vui đùa bên mẹ. Câu kết của bài thơ khẳng định tình mẹ con là vĩnh cửu và không thể tách rời. Tình mẫu tử hiện diện khắp nơi và bất diệt.
Bài thơ 'Mây và Sóng' thể hiện tình yêu thiên nhiên, ước mơ bay bổng của tuổi thơ và tình mẹ con ấm áp. Dù mây và sóng được miêu tả sinh động, chúng chỉ là biểu tượng của những quyến rũ cuộc sống và sự bao dung của mẹ. Bài thơ nhắc nhở rằng hạnh phúc không ở đâu xa mà ngay trong cuộc sống bình thường, do chính chúng ta tạo dựng.
Bài thơ 'Mây và Sóng' không chỉ thể hiện tình yêu thiên nhiên và mẹ con mà còn khuyến khích chúng ta suy ngẫm về sự kiên định và điểm tựa trong cuộc sống.

10. Đoạn văn cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu 1
Em luôn có một tình yêu đặc biệt dành cho những tác phẩm thơ ca nói về tình mẹ, và bài thơ Mây và sóng chính là tác phẩm khiến em ấn tượng nhất. Bài thơ với cấu trúc độc đáo và những câu dài như văn xuôi dường như chỉ có thể diễn tả trọn vẹn tình yêu thương vô bờ của đứa trẻ đối với mẹ. Tình cảm ấy dường như không thể gói gọn, quá phong phú và rộng lớn. Dù cho có bao trò chơi hấp dẫn hay cuộc phiêu lưu thú vị, cũng không thể khiến đứa trẻ rời xa mẹ. Đứa trẻ ấy, với tình yêu mẹ to lớn trong lòng, đã tạo ra những trò chơi giản dị nhưng đầy vui vẻ chỉ để được ở bên mẹ, được ôm mẹ và lăn lộn trong vòng tay mẹ. Sự hạnh phúc chân thành và giản đơn của đứa trẻ đã chạm đến trái tim em, khiến em cảm nhận sâu sắc và mạnh mẽ. Bài thơ đã khơi gợi trong em tình yêu mẹ nồng nàn và thúc giục em trở về bên mẹ ngay lập tức, giống như đứa trẻ trong Mây và sóng.

11. Đoạn văn cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu 2
Bài thơ 'Mây và sóng' của nhà thơ Ta-go là một tác phẩm nổi bật, mang đến cho người đọc cái nhìn sâu sắc về tình mẹ thiêng liêng. Trong bài thơ, em bé được dẫn dắt đến một thế giới huyền bí trên mây và trong sóng. Với sự tò mò của trẻ con, em đã hỏi: “Làm sao mình lên đó được?”, “Làm sao mình ra ngoài đó được?”. Nhưng khi nhớ đến mẹ đang đợi ở nhà, em kiên quyết từ chối: “Làm sao có thể rời mẹ để đến đó?”, “Làm sao có thể bỏ mẹ mà đi?”. Sự hiện diện của mẹ luôn là điều quý giá nhất, mặc dù thế giới bên ngoài rất hấp dẫn. Cuối cùng, em bé đã tưởng tượng ra những trò chơi thú vị hơn, với em là mây và sóng nghịch ngợm, còn mẹ là ánh trăng và bờ biển ấm áp, ôm ấp và che chở. Bài thơ với những câu thơ tự sự và miêu tả không chỉ thể hiện cảm xúc của nhân vật mà còn sử dụng các lời thoại, chi tiết kể chuyện tuần tự, lặp lại và biến hóa, kết hợp với hình ảnh biểu tượng. Đây là một câu chuyện cảm động về tình mẹ thiêng liêng và bất diệt.

12. Đoạn văn cảm nhận về bài thơ 'Mây và sóng' - mẫu 3
Bài thơ 'Mây và sóng' để lại trong em ấn tượng sâu đậm không chỉ vì cấu trúc thơ độc đáo, mà còn bởi tình mẫu tử ấm áp mà nó truyền tải. Em cảm nhận được mình trong hình ảnh đứa trẻ trong bài thơ, lúc nào cũng muốn được quấn quýt bên mẹ, ấp ủ trong vòng tay mẹ yêu thương. Dù được mời gọi bởi những cuộc phiêu lưu hấp dẫn từ trên mây và trong sóng, em bé vẫn từ chối mà không hề tiếc nuối, bởi mẹ ở nhà chính là điều tuyệt vời nhất đang chờ đón. Mẹ chờ đợi với vòng tay ấm áp, và em bé sáng tạo ra những trò chơi vui nhộn để cùng mẹ thưởng thức. Những trò chơi đơn giản nhưng đầy niềm vui, giúp hai mẹ con gần gũi và hạnh phúc bên nhau. Những cảm xúc chân thành và đẹp đẽ đó chỉ có tình mẫu tử mới có thể mang lại. Từ những vần thơ của đứa trẻ trong 'Mây và sóng', em cảm nhận được tình mẹ con ấm áp và vô giá.
