1. GIÀN TRẦU CỦA MẸ
Thơ của Đoàn Thịnh
Giàn trầu mẹ trồng khéo tay
Lá xanh mướt, trĩu quả quanh năm
Cay nồng với đất mặn chua
Như tình mẹ, thấm đẫm mưa nắng cuộc đời.
Khi đói kém mẹ đành nhường
Lưng nồi cơm độn, chỉ dành cho con.
Miếng trầu đỏ tươi mãi còn
Vẻ đẹp đôi môi mẹ giữa cơn đói.
Lá cay, cau chát, vôi nồng
Trầu làm môi mẹ, đau lòng phận con.
Giờ đây mẹ như ngọn Thái Sơn
Dây trầu nhớ mẹ vươn mãi vào trời…
Cay thơm con suốt cuộc đời.
2. CHỈ CÓ MẸ MÀ THÔI
Tác giả: Minh Xuyến
Người ta nói yêu con lắm lắm!
Nhưng thời gian chẳng kéo dài
Những điều ngọt ngào dần nhạt phai
Tháng năm rồi cũng phôi pha.
Người ta bảo thương con nhiều lắm
Nhưng trăng vẫn có lúc khuyết
Khi con buồn, khi con mệt mỏi
Lòng người cũng dễ đổi thay!
Chỉ có một người duy nhất
Hy sinh suốt đời vì con
Ngày tháng bình yên dành cho con
Gánh vác mọi nỗi trăn trở!
Người luôn bên con như ánh nắng
Sưởi ấm đêm dài lạnh giá
Gió thơm chạm vào đôi môi nhỏ
Ngọt ngào xóa tan mọi đắng cay!
Từ ngày con trở thành mẹ
Hiểu rõ lòng bao dung của mẹ
Yêu thương con vô điều kiện
Dù đời có chua chát kiệt cùng!
Kì quan tuyệt vời là Mẹ
Và chỉ có…Mẹ mà thôi
Mặt trời trong lòng con mãi
Vầng dương duy nhất trong đời!
Minh Xuyến 8/5/2022
3. TRỞ VỀ BÊN MẸ
Tác giả: Đỗ Hồng Tâm
Con muốn trở về bên mẹ, mẹ yêu quý
Dòng sông xưa là nơi con tắm mát mỗi chiều
Con hòa mình vào dòng sông ngọt mát
Như sữa mẹ nuôi dưỡng con lớn khôn
Về bên mẹ, thưởng thức bát canh đậm đà
Rau muống, dưa cà quê mình thật tuyệt vời
Khoai sắn, lạc vừng vẫn còn mùi đất thơm
Mẹ bắt cua đồng béo ngậy để dành cho con
Trở về bên mẹ, để mẹ đỡ héo hon
Chiều ngả bóng vẫn còn in hình dáng mẹ
Bước chân con hãy nhanh chóng về nhé.
22.04.2022
4. MẸ CỦA TÔI..!
Tác giả: Đào Mạnh Thạnh
Dáng mẹ tôi cong ngồi
Bên thềm, tóc rơi, mẹ ơi, đâu rồi
Khung trời giờ hoang vắng
Cảnh cũ xưa ngẹn lời nhớ thương
Hàng cau lặng lẽ trong vườn
Hình bóng nghiêng rủ trên tường hắt hiu
Nhung nhớ những chiều xưa
Thân gầy vất vả, mẹ lo lắng bao điều
Tóc mẹ bạc như bụi tro
Áo nâu ướt đẫm, mưa nắng dãi dầu
Chiều buông khói phủ mờ sân
Mà vẫn nghe mẹ vội vàng bước chân
Làn gió thoảng mênh mông
Dịu dàng như mẹ đang ru hời
Bao cảm xúc vơi đầy
Mẹ ơi... Lá trầu vàng rơi tàn
Quặn lòng nghe tiếng thở than
Bóng dáng mẹ xưa giờ hóa bụi trần
Cúi xin lạy ngàn lần
Công ơn mẹ dưỡng dục, tảo tần Mẹ ơi..!
Hải Phòng: 2-6-2022
5. NHỚ MẸ
Tác giả: Hồ Viết Bình
Trở về thăm mẹ, mẹ yêu quý!
Mẹ cười móm mém, nhai trầu miệt mài
Cuộc đời mưa nắng vất vả
Cuốc đất, nhổ cỏ, bán rau nơi chợ chiều.
Vai mẹ gánh nặng trĩu nề
Mong sao có ít nhiều để nuôi con
Ốm đau mẹ nấu cháo ngon
Bón từng muỗng thức ăn suốt đêm khuya
Quạt cho con ngủ ngon giấc
Mắt thâm không kể mẹ quên nhọc nhằn.
Bữa cơm chỉ rau xanh
Mẹ ăn dưa muối, cá để dành cho con
Nhà nghèo, khoai sắn thay cơm
Mong con học giỏi, để đời tiếng thơm.
Khi con lớn khôn rồi
Vất vả mẹ trải, lưng còng suốt đời.
Nước mắt lưng tròng chao ôi
Bộ đồ con gửi, xếp trong rương hồng
Quần đen, áo nâu sồng
Mẹ thích mặc, lòng thêm phần thanh thản
Giờ mẹ đã về nơi xa
Rưng rưng nhớ mẹ suốt đời vì con.
6. CON MUỐN VỀ VỚI MẸ
Tác giả: Nguyễn Thanh Huyền
Mẹ ơi, con mệt mỏi quá
Con có thể về bên mẹ không?
Như những ngày ấu thơ
Thời con chưa lập gia đình
Giờ đây con mới nhận ra
Chẳng ai yêu thương con nhiều
Chỉ có cha mẹ thôi
Yêu con đến bạc tóc
Những người gần gũi con
Cũng có lúc thờ ơ
Gây tổn thương sâu sắc
Khiến con phải lặng lẽ khóc
Con nhớ lời mẹ dạy
Phải yêu thương bản thân
Đừng ngóng trông quá nhiều
Để giấc ngủ không bị quấy rầy
Trải qua nửa đời người
Con hiểu biết nhiều hơn
Biết phân biệt đúng sai
Chọn lựa người để yêu thương
Con muốn về bên mẹ
Ngửi hương tóc mẹ thơm
Ôm trọn vòng tay mẹ
Giảm bớt nỗi cô đơn
7. MẸ TÔI
Tác giả: Phạm Hồng Soi
Mẹ ngồi
vá víu cuộc đời
Lệ rưng rưng
tràn ngập tâm hồn
Giữa chốn
trần gian khắc nghiệt
Mẹ tìm
bình yên cho tuổi già
Mùa xuân
đã lướt qua nhanh
Mẹ ôm gối
nhớ cha, lòng mỏi mòn
Mẹ đã sống
suốt đời vì con
Bao ước mơ
chỉ còn trong mộng mơ
Phận nghèo
không còn gì
Phận chua
đắng cay
Phận chơi vơi, tủi nhục
Mỗi mũi chỉ
như lệ trào
Có ai hiểu
được nỗi đau này
Ước gì
có phép màu
Tôi sẽ gột rửa
tất cả nỗi đau
Con thương
mẹ rất nhiều, mẹ ơi!
Công cha
nghĩa mẹ
suốt đời không quên!
16.03.2021
8. NGÀY MẸ
Tác giả: Trần Lộc
Ngày Mẹ...
Không còn mẹ bên cạnh
Cảm ơn Người... những lời bâng khuâng
Võng trưa chạm mẹ trong từng giấc mơ
Câu Kiều gãy khúc mẹ ru từng vần.
Ngày Mẹ...
Vượt về cõi vĩnh hằng,
Trên cao Phật có phù hộ mẹ tôi không?
Trần gian một đời gian nan,
Nam mô... xin niệm một lời từ bi
Ngày Mẹ... biết nói gì đây
Ngàn lời tạ lỗi, chỉ còn tấm lòng.
Ninh Bình, 09.5.2024
9. MẸ LÀ QUÊ HƯƠNG
Tác giả: Trần Nhuận
(Đi đâu cũng nhớ về quê
Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương)
Nhớ mẹ sớm khuya tảo tần
Tương tư bên nhau, đêm trường canh cánh
Mái đình bên lũy tre xanh
Quê hương như bức tranh muôn sắc màu
Đời mẹ giản dị áo nâu
Nón lá nghiêng che đầu mẹ tôi
Lời ru hòa cùng gió đưa nôi
Tháng ba hoa gạo đỏ rơi sân đình
Quê hương nặng nghĩa tình quê
Mẹ như ánh bình minh cuối chân trời
Tuổi cao bóng xế mẹ ơi
Hồn quê thấm đẫm lời mẹ ru
Cánh diều đón gió vi vu
Mẹ như muôn ánh trăng thu rạng ngời
Dòng sông con nước vẫn trôi
Phù sa bồi đắp màu xanh đồng
Mẹ như làn gió mát lành
Giúp con khôn lớn trưởng thành hôm nay!
10. GÁNH NẶNG MẸ TÔI
Tác giả: Tại Hoàng Văn
Mẹ gánh nắng mùa hè nặng trĩu
Còng lưng dưới cái nắng hè
Một bên hoa băng lăng tím
Bên kia muồng vàng ươm.
Trên vai là phượng hồng e ấp
Lấp lánh trong tiếng ve kêu
Mẹ gánh cả trời hoa đỏ
Lộc vừng phủ trước hiên nhà.
Độ nắng buổi trưa oi ả
Mồ hôi mẹ ướt rồi khô
Tấm áo nâu bạc phếch
Như người phơi muối trước nhà.
Mẹ cõng gánh nặng trên vai
Như mang cả một thời xa vắng
Suốt quãng đời con gái
Quên hết những nhọc nhằn.
Hai vai gánh hai cuộc chiến
Một trời đạn bom nặng trĩu
Bán mặt cho đất mỗi sớm
Bán lưng cho trời mỗi chiều.
Mẹ dồn hết tình yêu quê hương
Vào gánh non sông đất nước
Băng qua thời kỳ Pháp thuộc
Đến ngày giải phóng nước nhà.
Một bên trọn vẹn nghĩa chồng con
Một bên vẹn tình tổ quốc
Bàn chân mẹ bước xiêu vẹo
Khắp nẻo đường quê hương.
Gánh nào đông lạnh đêm dài?
Gánh nào hè sôi nắng lửa?
Gánh nào thu bão lũ?
Gánh nào sương giá chiều xuân?
Con gom mọi chiến công
Mang về quê tặng mẹ
Dưới bóng phượng xanh đầu ngõ
Lập lòe hình ảnh mẹ trên cao!
11. NHỚ MẸ!
Tác giả: Hoàng Minh Tuấn
Khi tôi chào đời, cha còn nơi chiến trường,
Mẹ ở lại, gánh vác mọi khó khăn nơi quê.
Tình quê đong đầy, thiết tha vô bờ,
Lời ru, tiếng sáo, ca từ ngọt ngào!
Con luôn nhớ, không thể quên,
Cuộc sống mẹ vất vả lo toan từng ngày.
Miếng cơm, manh áo, đồng tiền,
Sáu đứa con khôn lớn, hiền thảo, ngoan ngoãn!
Cha ở xa, mẹ cáng đáng hết,
Khi con lầm lỗi, mẹ sẽ dùng roi!
Roi rơi, nước mắt mẹ tràn,
Con đau nhưng lời dạy vẫn thấm!
Cuộc sống quê nhà không dễ dàng,
Sáu đứa con, mẹ không thể ngừng lo,
Mùa màng, khô hạn, mưa dầm,
Lo lắng không ngừng, suốt bốn mùa!
Tiền học phí chưa bao giờ đủ,
Sách vở, mực, bút cũng chưa đủ,
Những sớm tối cùng mẹ vất vả,
Vượt qua gian khó, nắng mưa không ngại!
Bao nhọc nhằn, gian truân nếm trải,
Đến ngày thành công, mọi người vui mừng,
Làng xóm, bạn bè cùng vui,
Những đứa con thành đạt, tiếng vang khắp miền!
Khi về hưu, tưởng an nhàn,
Mẹ vẫn lo lắng vì con cháu chưa yên!
Nhìn theo con cháu ngày đêm,
Tuổi già, mẹ vẫn mãi bên gia đình!
Chẳng có gì đẹp hơn tình mẹ,
Mẹ ra đi... con nhớ, con thương!
Mẹ về nơi chốn thiên đường,
Ngày tiễn biệt, lòng con vấn vương!
Thắp nén nhang, con hứa nguyện,
Gia đình ta mãi đoàn kết bên nhau,
Hòa thuận, yêu thương, đoàn kết,
Gia đình hạnh phúc, thắm đượm tình thương!
Hà Nội, 30/7/2018
12. MẸ
Tác giả: Ngọc Thị Lan Thái
Khi con trở về thăm mẹ
Những chiếc lá Bàng đỏ rực đường
Gió lùa, bụi bay mờ ảo.
Mẹ nằm đó, dáng gầy yếu
Ôm cây cỏ, ôm cả thời gian...
Ngọn cỏ may
Kéo dài những bước chân mẹ thuở xưa.
Cây Hồng Phác
Vẫn ngập ngừng, bối rối!
Nhành lúa ngoài đồng
Cánh cò cũng ngỡ ngàng!
Lá rơi lả tả...
Giữa khoảng không quang đãng
Chiếc áo tơi của mẹ nhẹ nhàng bay.
Mẹ gặt lúa, hạt rơi đều đặn.
Mặt trời đã xuống núi!
Hình bóng bố nhạt dần
Hai người đi về phương xa!
Chơi cùng con nhé!
Chiều tím dần hòa quyện...
13. MẸ ƠI!
Tác giả: Thanh Minh
Con cảm ơn cuộc đời vì còn mẹ bên cạnh
Chỉ cần thế thôi, mẹ đã làm con hạnh phúc
Con mong mẹ sẽ mãi như thế này
Đừng để con phải lo lắng, mẹ ơi
Mẹ giờ đây đã yếu lắm rồi
Con lo sợ ngày không còn mẹ nữa
Con không thể gọi hai tiếng “mẹ ơi”
Chỉ nghĩ đến thôi mà nước mắt con đã rơi...
Con sợ lắm khi phải xa mẹ
Dù biết rằng cuộc đời ai cũng phải trải qua
Sinh, lão, bệnh, tử là điều không thể tránh
Nhưng sao con vẫn thấy sợ hãi, mẹ ơi...
Xin đừng bỏ con, đừng rời xa nơi này
Tim gan con đang như lửa cháy
Con chắp tay cầu nguyện mẹ luôn khỏe mạnh
Luôn bên con... con chỉ cần mẹ thôi...