1. Bài viết cảm nhận về chú chó số 4
Ngày đầu về nhà, Bin Bin rất rụt rè, chỉ quanh quẩn ở góc bếp và không dám chạy nhảy. Dần dần, Bin Bin trở nên thân thiện hơn. Chú có một ngôi nhà dễ thương với một chiếc đệm dày và ấm áp. Lúc mới về, Bin Bin bị ốm nên em rất lo lắng. Để trở nên hoạt bát như bây giờ, Bin Bin đã trải qua nhiều khó khăn và nỗ lực. Điều đó khiến em càng yêu quý Bin Bin hơn.
Bin Bin có bộ lông vàng óng và hơi xù, nặng khoảng 5 kg. Chú rất hiền với gia đình nhưng lại dữ tợn với người lạ. Hàm răng trắng và sắc, lưỡi hồng thè ra khi thở. Đôi tai nhạy cảm luôn vểnh lên khi có tiếng động lạ, và chiếc đuôi cong cong vẫy tít khi được xoa đầu. Chóp mũi của Bin Bin lúc nào cũng ướt.
Bin Bin rất thông minh, học nhanh và biết đi vệ sinh đúng chỗ. Chú ăn uống sạch sẽ và rất chăm chỉ trông nhà. Khi bố mẹ bận rộn, Bin Bin là người bạn đồng hành, giúp em giảm bớt cảm giác cô đơn. Em và Bin Bin rất gắn bó, luôn có nhau trong mọi hoạt động, từ việc tập thể dục đến trò chơi.
Bin Bin còn là bạn đáng tin cậy của các con vật khác. Nhà em nuôi thêm một chú mèo, và hàng xóm cũng có chó con và mèo con. Bin Bin thường xuyên chơi với chúng, tạo nên những mối quan hệ thân thiết. Bin Bin cũng rất cảnh giác trong việc trông nhà, luôn thức để canh gác khi gia đình ngủ.
Em không ngờ rằng một chú chó con như Bin Bin lại có thể mang lại sức mạnh tinh thần lớn đến vậy. Dù cuộc sống của em thường đơn độc, sự xuất hiện của Bin Bin đã trở thành nguồn động viên lớn cho em. Điều đó khiến em cảm thấy hạnh phúc và yêu thương Bin Bin hơn bao giờ hết.
Toàn bộ gia đình em đều yêu quý Bin Bin. Chú chó không chỉ là người bạn thân thiết của em mà còn là thành viên không thể thiếu trong gia đình.
2. Bài viết cảm nhận về chú chó số 5
Ngày xưa, gia đình tôi sống chung với ông bà ngoại và cậu mợ trong một ngôi nhà lớn. Một người quen đã tặng chúng tôi một chú cún dễ thương tên là Si Tô, cái tên đã gắn bó với chú từ khi còn nhỏ. Si Tô có bộ lông nâu hạt dẻ xù, đôi mắt đen long lanh và chiếc mũi nhỏ lúc nào cũng ướt. Đôi tai to luôn vểnh lên và cái đuôi nhỏ xíu liên tục vẫy theo từng bước đi của chú.
Những khi tôi và Ngọc Ngân trở về từ trường mẫu giáo, Si Tô luôn đứng đợi sau cánh cổng, ánh mắt dõi theo chúng tôi. Si Tô vui mừng nhảy cẫng lên khi thấy chúng tôi và luôn được chúng tôi vuốt ve, cho ăn và uống sữa. Tình bạn của chúng tôi ngày càng khăng khít và Si Tô ngày càng trở nên đáng yêu và thân thiện.
Si Tô cũng là chú bảo vệ nhỏ của gia đình, với tiếng sủa vang mỗi khi có người lạ. Một đêm, khi tôi còn học cấp hai, Si Tô bị mất tích. Mặc dù chúng tôi đã tìm kiếm khắp nơi, Si Tô không còn nữa. Một người cho biết đã thấy một người đàn ông mang ba-lô vào nhà, nhưng không rõ thêm thông tin. Cuối cùng, ba tôi nghĩ rằng Si Tô đã bị bắt và chúng tôi không thể tìm lại được.
Chúng tôi trở về trong nỗi buồn vì mất đi một người bạn đáng yêu. Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy trống rỗng khi mất một người bạn trung thành như Si Tô. Sau sự kiện đó, gia đình tôi quyết định không nuôi chó nữa, không phải vì hết yêu mà vì sợ lại xảy ra điều tương tự.
3. Bài viết cảm nhận về chú chó số 6
Tuổi thơ của nhiều người đều gắn liền với một vật nuôi đáng yêu, và với tôi, đó là chú chó Ky. Ky thông minh và dễ thương là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi.
Ky là giống béc-giê, khi mới về nhà đã khá to lớn nhưng lại rất nhút nhát. Dần dần, Ky đã quen với môi trường xung quanh. Lông Ky màu đen mượt, bốn chân dài và mạnh mẽ. Đôi tai dựng đứng luôn lắng nghe mọi âm thanh, và cái mũi thì liên tục khịt khịt như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Ky rất giỏi trong việc bảo vệ nhà cửa. Mỗi đêm, Ky luôn canh gác ngoài hiên, giúp gia đình tôi yên tâm. Một kỷ niệm đáng nhớ là vào một đêm đông, Ky đã thể hiện sự dũng cảm tuyệt vời. Khi cả nhà đang ngủ, bỗng nhiên Ky sủa ầm ĩ và kéo dây xích mạnh mẽ. Bố tôi vội vàng ra ngoài và thấy một bóng đen di chuyển ở cuối vườn. Bố hô hoán hàng xóm, và Ky đã lao tới tấn công tên trộm. Dù bị đạp và ngã, bố vẫn tiếp tục đuổi theo tên trộm, còn Ky thì cắn vào tay cầm dao của hắn, khiến tên trộm phải bỏ chạy. Hàng xóm đã kịp thời bắt gọn tên trộm và giao cho công an. Sau sự việc, Ky trở thành người hùng trong khu phố, và gia đình tôi rất tự hào về chú.
Ky không chỉ thông minh mà còn trung thành. Tất cả thành viên trong gia đình tôi đều yêu quý Ky và coi chú như một thành viên không thể thiếu. Ky là niềm tự hào của gia đình tôi.
4. Bài viết cảm nhận về chú chó số 7
Mỗi người đều có một người bạn thân thiết để chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn, và tôi cũng không ngoại lệ. Người bạn đặc biệt của tôi có tên rất đáng yêu: Tép.
Vậy Tép là ai? Tép là một chú cún dễ thương, món quà sinh nhật mà bà ngoại đã tặng cho tôi. Chú nhỏ hơn tôi tám tuổi, với bộ lông gần như đen tuyền điểm xuyết vài đốm trắng như những vì sao nhỏ. Đôi mắt Tép sáng như pha lê, chiếc mũi đen bóng lúc nào cũng ướt như người bị cảm cúm. Lưỡi của chú màu đỏ hồng, lộ ra những chiếc răng nhỏ nhọn và trắng. Hai tai Tép lúc nào cũng vểnh lên như hai hình tam giác nhỏ để lắng nghe mọi âm thanh xung quanh.
Tép rất tinh nhanh và nghịch ngợm. Chú đặc biệt thích trò ném bóng. Mỗi khi tôi ném bóng ra xa, Tép lập tức mang về đứng trước mặt tôi với đôi mắt long lanh và đuôi vẫy vẫy. Tôi không thể không cười mỗi khi nhìn thấy Tép như vậy và thường xoa đầu chú. Mặc dù nghịch ngợm, Tép cũng rất thích được cưng chiều, thích cảm giác được vuốt ve và cọ chiếc mũi ướt vào tay tôi.
Tôi rất yêu cảm giác mỗi khi trở về nhà, Tép chạy ra đón tôi với đuôi vẫy và miệng cười. Bên Tép không chỉ là niềm vui mà còn là sự an ủi và bình yên. Sau những giờ học mệt mỏi, được ôm Tép là cảm giác yên bình nhất. Nó không chạy đi hay quậy phá, như thể muốn chia sẻ bớt sự mệt mỏi của tôi.
Ngày qua ngày, tình cảm của chúng tôi ngày càng gắn bó. Niềm vui và nỗi buồn có thể chia sẻ với bố mẹ, bạn bè, nhưng riêng tôi, chỉ cần tâm sự với Tép là mọi uất ức và buồn bực đều tan biến.
5. Bài văn biểu cám về con chó số 8
Trong các loài gia súc, chó đứng đầu danh sách về sự phổ biến và yêu thích. Tại vùng quê, hầu hết các gia đình đều nuôi ít nhất một chú chó vì tính trung thành và sự hữu ích của nó.
Chó không chỉ thông minh mà còn rất gần gũi với con người. Dù ở thành phố chó được nuôi vì vẻ ngoài đáng yêu, nhưng ở nông thôn, chó thường được nuôi vì tính dễ chăm sóc và khả năng trông nhà. Với mũi và tai thính, chó nghiệp vụ thường giúp công an tìm ra tội phạm nhanh chóng. Đôi mắt của chúng rất sáng và tinh anh, giúp chúng quan sát tốt trong đêm tối và bảo vệ nhà rất hiệu quả. Một tiếng động nhỏ cũng đủ để chó phát hiện và tìm ra kẻ xấu. Chó trung thành, canh gác cho gia đình suốt đêm để đảm bảo giấc ngủ yên bình cho mọi người.
Nhà tôi đã nuôi một chú chó tên Mun từ ba năm trước. Mun có bộ lông vàng óng, thân hình cao lớn do lai giữa chó ta và chó béc. Hai tai chú nhọn hoắt, vểnh lên như tai thỏ. Mun rất thông minh, mỗi khi tôi về nhà, chỉ cần nghe tiếng là chú đã vội vã chạy ra đón, đuôi vẫy không ngừng và thường nhảy lên ôm chân tôi. Chỉ khi tôi xoa đầu, Mun mới chịu vào nhà. Tôi nhớ có lần Mun bị bố mắng và buồn bã nằm một góc sân, không ăn cơm và vành lông quanh mắt ươn ướt. Tôi đến gần, vuốt ve và dỗ dành, Mun mới chịu ăn và chơi đùa trở lại. Chú giống như một đứa trẻ cần được an ủi.
Chó không chỉ trông nhà mà còn là người bạn thân thiết, đặc biệt với trẻ nhỏ như tôi. Tôi coi Mun như một người bạn. Dù nó không hiểu tôi nói gì, nhưng khi buồn hay vui, tôi đều tâm sự với Mun. Khi bị bố mắng, tôi thường chạy ra gốc cây khế khóc, và Mun chạy theo, híc híc vào tay tôi. Tôi vừa vuốt ve bộ lông óng mượt của nó, vừa nói chuyện như bạn bè. Dù không hiểu, nhưng việc chia sẻ nỗi lòng với Mun khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Tôi cảm thấy biết ơn vì có Mun bên cạnh, cùng vui đùa và lắng nghe tôi. Thỉnh thoảng tôi tắm cho Mun, chú rất thích. Khi tôi gãi nhẹ, Mun ngửa mặt lên, vui vẻ và liếm tay tôi bằng lưỡi nhỏ nhắn.
Mun có nhiều bạn bè, hàng xóm cũng nuôi chó. Vào mỗi chiều, chó ra đường chơi và thường chạy nhảy, nô đùa như trẻ con. Đôi khi có vài con cắn nhau, gầm gừ rồi lại quay về nô đùa. Những chú chó làm không khí làng quê thêm phần vui nhộn và náo nhiệt, cùng lũ trẻ con trong xóm chơi đùa như những người bạn thân thiết.
Chó là loài động vật gắn bó nhất với mọi gia đình, dù ở nông thôn hay thành phố, chúng đều được yêu quý. Tôi yêu Mun như một người bạn thân thiết và sẽ chăm sóc nó thật tốt để nó luôn khỏe mạnh và ở bên tôi mãi mãi.
6. Bài văn biểu cám về con chó số 9
Trong cuộc sống hối hả hàng ngày, chúng ta luôn cần một người bạn đồng hành để giảm bớt căng thẳng và lo lắng từ công việc và học tập. Những người bạn đó có thể là những con thú nuôi như chim, mèo, hay chó. Đối với tôi, chú chó ‘Bill’ là niềm vui lớn giúp tôi xua tan những mệt mỏi sau những giờ học căng thẳng.
‘Bill’ là món quà từ bác tôi khi tôi mới sáu tuổi. Chú chó có kích thước khá to, tương đương với chiếc xe đạp của tôi, với bộ lông nâu vàng dịu dàng. Đầu của Bill tròn và hay lắc qua lại trông rất dễ thương. Đôi mắt Bill màu nâu đậm, chiếc mũi nhỏ nhắn luôn ươn ướt, và những chiếc râu mép trắng như cước. Bill có hàm răng nhỏ sắc bén, và khi ngủ, nó thường nhe ra trông rất dữ. Đôi tai của Bill luôn vểnh lên để lắng nghe, và đôi chân gầy cùng móng đi nhẹ nhàng. Đuôi của Bill dài và xù, lúc nào cũng phe phẩy rất vui nhộn.
Tôi nhớ mãi mùa thu năm ngoái khi Bill mắc bệnh nặng. Dù ba mẹ tôi đã cố gắng chữa trị, nhưng Bill ngày càng yếu dần. Tôi đã khóc nhiều và cầu xin ông tiên cho tôi được gánh chịu bệnh thay Bill, dù biết đó là điều không thể. Một chiều mưa, Bill ra đi mãi mãi. Tôi ôm Bill và khóc nức nở.
Chú chó Bill đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng tôi. Bill đã làm rất nhiều cho gia đình tôi. Mỗi khi tôi trở về nhà, Bill là hình ảnh đầu tiên tôi thấy, quấn quýt bên chân tôi và vẫy đuôi mừng rỡ, làm tôi quên hết mệt nhọc. Vào ban đêm, khi mọi người ngủ, Bill lại thức để canh gác. Một tiếng động nhỏ cũng đủ khiến Bill sủa lên, đánh thức cả nhà. Bill không chỉ là một người bạn trung thành mà còn là sự bảo vệ tuyệt vời cho gia đình. Dù đã ra đi, hình ảnh của Bill luôn hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi sẽ mãi nhớ về Bill và giữ gìn những kỷ niệm đẹp giữa tôi và chú chó yêu quý này.
7. Bài văn biểu cám về con chó số 10
Hôm nay, cô giáo giao bài văn kể về một kỷ niệm đáng nhớ với một con vật nuôi gần gũi. Tôi không phải nghĩ lâu, lập tức cầm bút và viết về chú chó ‘Lúc’, một thành viên quan trọng trong gia đình tôi mà mọi người đều coi như người thân.
‘Lúc’ là tên gọi thân mật của nó, tên đầy đủ là ‘Lucky’. Ba tôi đặt tên này vì tin vào câu tục ngữ: ‘Mèo vào nhà thì khó, chó vào nhà thì sang’. Một hôm, anh Hải, người giúp việc cho ba tôi, thấy một con chó lạc loài chạy qua với vẻ mặt hoảng hốt. Anh gọi nó lại và nó nằm yên trước cửa nhà. Anh cho nó ăn và vỗ về, dặn nó đợi chủ đến. Mãi mà không thấy ai đến tìm, nên gia đình tôi quyết định nuôi nó.
‘Lucky’ không phải là giống chó quý hiếm, mà chỉ là một con chó Việt đơn thuần. Có lẽ chủ cũ đã định nuôi để thịt nên khi về nhà tôi nó đã bị thiến. Vì vậy, nó béo tròn và nặng khoảng 20 kg. Lông nó màu vàng óng, nhìn rất đáng yêu, nhưng mõm dài và hàm răng sắc nhọn lại hơi đáng sợ. Dù vậy, ‘Lúc’ rất hiền, ai cũng có thể vuốt ve và luôn vui vẻ khi gặp người. Anh Hải thường gọi nó là chó ‘hữu nghị’ và không mấy tin tưởng vào khả năng giữ nhà của nó.
Lúc đầu, tôi cũng không đặc biệt để tâm đến nó. Nhưng dần dần, tôi cảm thấy thay đổi. Mỗi khi tôi trở về từ trường, ‘Lúc’ luôn đợi trước cửa, nhìn thấy tôi từ xa và chạy ra mừng rỡ. Đuôi nó vẫy tít, chân trước chồm lên như muốn ôm tôi. Ánh mắt của nó đầy cảm xúc và vui mừng, làm tôi cảm động. Ngày qua ngày, tình cảm của tôi với ‘Lúc’ ngày càng sâu đậm.
Điều khiến tôi càng yêu quý ‘Lúc’ hơn là khi nó bắt được chuột. Dù không phải là một con mèo, nhưng ‘Lúc’ lại biết săn chuột rất giỏi. Hôm đó, trong khi nó đang nằm nghỉ, nó nghe thấy tiếng chuột và vươn mình bắt được một con chuột chạy qua. ‘Lúc’ mang con chuột đến khoe với ba tôi. Ba khen ngợi và từ đó, ‘Lúc’ càng chăm chỉ diệt chuột. Mẹ tôi cũng yêu ‘Lúc’ hơn vì vậy.
‘Lúc’ đã sống cùng gia đình tôi được 7 năm, chia sẻ nhiều kỷ niệm vui buồn. Ngay cả khi anh Hai tôi đi học xa về, ‘Lúc’ vẫn mừng rỡ như ngày đầu. Tất cả mọi người trong gia đình đều yêu quý ‘Lúc’. Ba tôi nói nó không còn là một con chó nữa mà là thành viên quan trọng của gia đình. Tôi không thể tưởng tượng được ngày nào đó không có ‘Lúc’ để đón chào tôi. Tôi chỉ mong nó luôn ở bên gia đình tôi. Tôi sẽ chăm sóc ‘Lúc’ như người em út của mình.
Ánh sáng ban mai chiếu rọi, làm mọi vật bừng tỉnh. Hôm nay là một ngày đẹp trời, bầu trời xanh và những cánh chim bay lượn. Tôi thưởng thức không khí tuyệt vời và nhớ về ‘Bun’ với nỗi buồn sâu lắng.
8. Bài văn biểu cám về con chó số 11
Tôi rất yêu động vật, đặc biệt là chó. Trước đây, nhà tôi nuôi một con chó tên là Bin, và ký ức về nó luôn đọng lại trong tâm trí tôi.
Bin là tên do bố tôi đặt, mua từ một người quen khi nó còn nhỏ. Lông của Bin màu vàng óng, rất đẹp. Bố tôi cho rằng Bin rất thông minh nhờ những dấu hiệu như chân có huyền đề và lưỡi có đốm, tuy tôi không hiểu rõ lắm về điều đó nhưng tôi biết chắc Bin rất thông minh. Bin luôn quấn quýt bên tôi, tôi xem nó như một người bạn thân thiết. Mỗi ngày, khi tôi đi học, Bin sủa chào và khi tôi trở về, Bin ra tận ngõ đón tôi. Đuôi của nó vẫy tít trông thật đáng yêu. Dù cuộc sống gia đình tôi bình thường, nhưng chúng tôi luôn chăm sóc Bin chu đáo. Bố tôi thường mua thức ăn ngon cho Bin, nên nó lớn nhanh.
Bin rất thích xương và thường giấu xương để ăn sau. Bin còn rất có ích, đặc biệt là vào ban đêm, nó làm nhiệm vụ trông nhà. Nhờ có Bin, gia đình tôi có giấc ngủ ngon mà không lo bị trộm. Bin như một thành viên trong gia đình. Mỗi ngày trôi qua, tình cảm của chúng tôi dành cho Bin ngày càng sâu đậm. Khi đi xa, chúng tôi luôn mong trở về để được gặp và vuốt ve Bin. Bin cũng vậy, mỗi khi thấy chủ về, nó mừng rỡ, vẫy đuôi liên tục và nhảy lên người chúng tôi để liếm láp.
Chó là động vật tình cảm, nhưng tôi cảm thấy đau lòng khi thấy nhiều chú chó bị trộm và mang đi làm thịt. Những con chó bị nhốt trong lồng sắt thật tội nghiệp. Chó là loài động vật đáng yêu, không đáng bị đối xử tệ bạc. Nhiều vụ trộm chó xảy ra quanh khu tôi sống, nhưng Bin rất thông minh, không ăn đồ của người lạ và luôn sủa khi có người lạ vào nhà. Ban đêm, Bin chỉ nằm trong sân để trông nhà, nhờ vậy nó không bao giờ bị bắt hoặc ăn phải thức ăn độc. Cuộc sống gia đình tôi rất tuyệt khi có Bin.
Nhưng thời gian trôi qua, Bin dần già yếu và qua đời. Tôi rất buồn vì mất đi Bin, nó như người thân trong gia đình. Những kỷ niệm đẹp với Bin sẽ mãi tồn tại qua những bức ảnh. Mặc dù Bin đã chết, nhưng trong lòng gia đình tôi, Bin vẫn sống mãi. Gia đình tôi sau đó đã nuôi một chú cún mới, nhưng chúng tôi vẫn nhớ về Bin, chú chó trung thành của gia đình. Chó là loài động vật để yêu thương, không phải để làm thịt. Tôi hy vọng mọi người sẽ từ bỏ thói quen ăn thịt chó để chó có cuộc sống vui vẻ bên con người và làm tốt nhiệm vụ của mình.
Đối với tôi, chó là người bạn luôn chào đón tôi mọi lúc, dù tôi vui hay buồn. Chó không bao giờ lạnh nhạt, nó luôn vẫy đuôi và quấn quýt với tôi. Hãy yêu thương chó để nhận lại tình yêu vô điều kiện từ chúng.
9. Bài văn biểu cám về con chó số 12
Gia đình tôi có nuôi một chú chó mà trở thành người bạn thân thiết nhất của tôi. Chú chó tên Bê Tô, được ba tôi mang về tặng vào dịp tôi học lớp 3. Kể từ đó, Bê Tô và tôi đã trở thành bạn đồng hành không thể tách rời. Chúng tôi đã cùng nhau trải qua 5 năm, và mỗi ngày tôi luôn chia sẻ thức ăn của mình với Bê Tô.
Trong năm năm gắn bó, chúng tôi đã trở thành những người bạn tri kỷ. Khi mới về nhà, Bê Tô chỉ là một chú chó con hai tháng tuổi, bé xíu nằm gọn trong lòng bàn tay tôi. Giờ đây, Bê Tô đã trưởng thành, nặng khoảng 20kg, với thân hình vạm vỡ. Tình cảm tôi dành cho Bê Tô không chỉ là tình cảm của một chủ nhân với thú cưng, mà là tình bạn sâu sắc và gắn bó lâu dài.
Tôi vẫn nhớ như in ngày ba tôi mang Bê Tô về trong bữa tiệc sinh nhật của tôi. Giữa vô vàn món quà, khi ba trao cho tôi chú chó nhỏ và nói đó là quà của ba, tôi đã vô cùng xúc động. Vì ba thường xuyên đi công tác xa, nên ba nói Bê Tô sẽ thay ba ở bên cạnh tôi, chăm sóc và chia sẻ niềm vui, nỗi buồn. Đúng như ba đã nói, sau năm năm, Bê Tô thực sự trở thành người bạn không thể thiếu trong cuộc đời tôi.
Mỗi khi tôi buồn vì điểm kém hay giận dỗi bạn bè, tôi luôn về nhà ôm Bê Tô và tâm sự. Bê Tô dường như hiểu tôi, với ánh mắt buồn và thân thiện, nó ngồi cạnh tôi như thể chia sẻ nỗi buồn. Khi tôi vui, Bê Tô chạy ra đón tôi với cái đuôi vẫy rối rít và nhảy lên liếm vào mặt tôi, biểu lộ sự phấn khích. Bê Tô đã luôn cùng tôi trải qua mọi cảm xúc trong cuộc sống.
Nhìn Bê Tô lúc còn là chú chó con với bộ lông vàng mềm mượt và đôi mắt trong veo, tôi không khỏi xúc động. Tôi đã đặt tên Bê Tô để thể hiện sự mạnh mẽ của nó. Bê Tô và tôi đã cùng nhau chơi đùa, ăn uống, và tắm rửa, không thể tách rời. Khi tôi bệnh nằm trên giường, Bê Tô cũng nằm bên cạnh, lo lắng và buồn bã. Nó thường liếm vào mặt tôi và nhìn tôi với ánh mắt đầy thương cảm, cho thấy sự quan tâm và tình yêu của nó.
Bê Tô không chỉ yêu quý tôi mà cả gia đình tôi cũng rất yêu thương nó. Bê Tô luôn lắng nghe câu chuyện của từng thành viên trong gia đình. Nó là một phần không thể thiếu của gia đình, và chúng tôi chăm sóc nó như một thành viên trong gia đình mình. Mỗi đêm, Bê Tô canh giữ nhà cửa với sự cẩn trọng, và tôi coi Bê Tô là món quà vô giá từ ba.
10. Bài văn biểu cảm về chú chó số 13
Người bạn đặc biệt trong tuổi thơ của em không chỉ là các bạn cùng lớp mà còn là một chú chó nhỏ mà bố em tặng trong sinh nhật. Đối với nhiều người, chó con chỉ là vật nuôi, nhưng với em, chú chó nhỏ là một người bạn thân thiết, cùng em trải qua những kỷ niệm vui vẻ của tuổi thơ.
Chú chó của em tên là Micky, lần đầu tiên em gặp Micky vào sinh nhật tám tuổi. Kể từ đó, Micky luôn là người bạn trung thành, sống cùng em dưới một mái nhà. Tình cảm em dành cho Micky không chỉ là tình cảm chủ với thú cưng, mà là tình bạn chân thành. Cuộc sống của em sẽ kém vui nếu thiếu Micky.
Em nhớ rõ sinh nhật tám tuổi, khi bố tặng em Micky, chú chó con với bộ lông trắng tinh, là món quà quý giá nhất. Em luôn cảm ơn bố vì món quà đặc biệt này. Gia đình em thường tổ chức sinh nhật ấm cúng, với các bữa cơm gia đình và tiệc nhỏ để thổi nến, nhưng sinh nhật năm đó, em buồn vì bố không thể về kịp từ chuyến công tác. Mặc dù vậy, buổi tiệc vẫn vui vẻ với bạn bè, bánh kem và quà tặng.
Em được tặng nhiều món quà dễ thương như bút chì hình thủy thủ mặt trăng và quyển vở màu sắc. Nhưng món quà tuyệt vời nhất là sự xuất hiện bất ngờ của bố, cùng với Micky. Micky, với bộ lông trắng và nhỏ nhắn, gợi nhớ chú chuột Micky trên truyền hình. Micky thông minh và nhanh nhẹn, chúng em nhanh chóng trở thành bạn thân, vui đùa và chạy nhảy cùng nhau.
Micky có bộ lông mềm mượt, đôi mắt đen lấp lánh như viên ngọc trai, luôn long lanh và dễ thương. Đôi tai nhỏ xinh và đôi chân ngắn của Micky làm cho nó thêm phần đáng yêu. Micky không chỉ thông minh mà còn rất hiền lành, thích được ôm ấp và luôn nhận diện được các thành viên trong gia đình. Khi có người lạ, Micky sẽ cảnh báo bằng tiếng sủa. Micky là người bạn đáng yêu, lắng nghe em tâm sự và an ủi mỗi khi em buồn. Micky là món quà ý nghĩa từ bố, cùng em trưởng thành và chia sẻ mọi vui buồn trong cuộc sống. Em rất yêu Micky và mong nó mãi bên em.
11. Bài văn biểu cảm về chú chó số 1
Âm thanh quen thuộc “Gâu, gâu, gâu” chào đón em mỗi khi tan học về chính là của chú chó Đốm nhà em. Với những ai chưa quen, Đốm có vẻ dữ tợn và khó gần, nhưng đối với em, Đốm là người bạn không thể thiếu trong cuộc sống của em.
Chú chó Đốm mới được bố mẹ em mang về cách đây ba tháng. Ngày đầu tiên ở nhà mới, Đốm còn nhỏ và sợ hãi, chỉ biết nép vào góc tường và không dám lại gần. Mỗi lần em cho ăn, Đốm chỉ hít hít rồi lặng lẽ rời đi. Lúc đó, em nghĩ Đốm là một chú chó nhút nhát. Tuy nhiên, sự ngại ngùng chỉ là giai đoạn đầu, sau một tuần, khi cảm nhận được tình yêu thương của gia đình và sự an toàn ở môi trường mới, Đốm trở nên tự tin hơn, ăn uống tốt và không còn nép vào góc nữa mà chạy nhảy khắp nơi. Khi có người lạ, Đốm sủa ầm ĩ làm nhiều người sợ hãi, đặc biệt là các em nhỏ. Đốm tỏ ra vui vẻ khi được em khen, mặc dù em phải hắng giọng để chú ngừng sủa.
Ngày mới về, Đốm chỉ nặng khoảng một kg với bộ lông đen, nhưng giờ đây Đốm đã trưởng thành và nặng khoảng mười hai kg, em không thể bế Đốm như trước. Sự phát triển nhanh chóng của Đốm làm em cảm nhận sự kỳ diệu của thiên nhiên. Những đốm trên lưng Đốm ngày càng rõ rệt, và cả gia đình đã đặt tên cho chú là Đốm. Đốm có cái đầu nhỏ nhắn, đôi tai dài luôn vểnh lên và đôi mắt tròn đen ươn ướt nhưng rất tinh anh, nhất là vào ban đêm. Đôi mắt ấy trong bóng tối như viên bi ve giúp Đốm nhìn rõ mọi thứ, cùng với đôi tai thính nhạy để phát hiện âm thanh nhẹ. Đốm sẽ sủa to để báo hiệu có điều lạ bên ngoài, đồng thời đe dọa những người rình rập.
Đối với em, Đốm như người lính canh gác, hy sinh giấc ngủ để bảo vệ gia đình. Em cảm ơn Đốm nhiều lắm. Không chỉ là người canh gác dũng cảm, Đốm còn là người bạn thân thiết nhất của em. Mỗi khi em về, Đốm nhận ra và vui mừng nhảy chồm lên như chào “Chào cô chủ đã về”. Những hành động nhỏ của Đốm cho thấy tình cảm của chú với em và gia đình. Mỗi khi chơi đùa với Đốm, mọi mệt mỏi của em đều tan biến.
Đối với em và gia đình, Đốm không chỉ là một loài động vật mà đã trở thành thành viên trong gia đình, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn với sự thông minh và nhanh nhẹn của mình. Em mong Đốm luôn khỏe mạnh và tình cảm giữa Đốm và gia đình em mãi bền chặt.
12. Bài văn biểu cảm về chú chó số 2
Tuổi thơ của mỗi người thường gắn liền với một loài vật nuôi đáng yêu như chú rùa, chú chim hay chú mèo. Đối với tôi, tuổi thơ của tôi gắn liền với chú chó Phi Phi dũng cảm.
Phi Phi là một chú chó lai béc-giê mà tôi đã nhặt được trong công viên. Một năm trước, khi tôi đang tập thể dục tại công viên vào một buổi chiều, tôi nghe thấy tiếng rên rỉ yếu ớt từ trong lùm cây. Tò mò, tôi lại gần và phát hiện một chú chó nhỏ nằm trong một chiếc hộp giấy. Thương chú, tôi đưa chú về nuôi. Khi về đến nhà, bố mẹ tôi không những không trách mà còn động viên tôi chăm sóc Phi Phi thật tốt.
Giờ đây, Phi Phi đã trưởng thành với bộ lông đen bóng và bốn chân vững chắc. Đôi tai luôn dựng lên lắng nghe mọi âm thanh, còn cái mũi thường khịt khịt đánh hơi. Phi Phi rất ngoan và dũng cảm. Vào ban đêm, chú luôn ra ngoài hiên để canh gác, giúp gia đình tôi yên tâm khi ngủ. Một đêm đông lạnh giá, sự dũng cảm và lòng trung thành của Phi Phi đã được thể hiện rõ rệt.
Đêm đó, khi cả nhà tôi đang ngủ, bỗng nhiên nghe thấy tiếng Phi Phi sủa ầm ĩ và tiếng dây xích loảng xoảng. Bố vội vàng cầm gậy ra ngoài và phát hiện một bóng đen khả nghi ở góc vườn. Hắn thấy bố và Phi Phi thì vội trèo tường để trốn thoát. Bố vừa gọi hàng xóm vừa đuổi theo, còn Phi Phi thì sủa và giằng co dây xích. Đột nhiên, tên trộm quay lại đạp mạnh vào bố, làm bố ngã xuống. Hắn lợi dụng lúc đó đè lên người bố, rút dao ra để tấn công. Phi Phi ngay lập tức lao tới, ngoạm chặt vào tay cầm dao của hắn, mặc cho hắn đánh đạp, chú vẫn không nhả ra. Cuối cùng, hàng xóm đã đến và trói tên trộm lại. Mẹ tôi đã giúp bố vào nhà và nhắc chị em tôi chăm sóc Phi Phi. Sau sự kiện đó, Phi Phi trở thành người hùng trong khu phố với câu chuyện “cứu chủ”. Tên trộm bị bắt sau đó đã khai ra nhiều vụ trộm khác mà hắn thực hiện. Gia đình tôi và Phi Phi còn được tuyên dương nữa!
Phi Phi vẫn sống cùng gia đình tôi cho đến hiện tại. Chú luôn được cưng chiều và yêu quý, đặc biệt là tôi. Dù chỉ là một chú chó, Phi Phi đã dạy chúng ta nhiều điều quý giá.
13. Bài văn biểu cảm về chú chó số 3
Inu Inu, đó là cái tên mà tôi đã đặt cho người bạn trung thành và đáng yêu của mình khi lần đầu tiên gặp gỡ. Inu là một chú chó Alaska oai phong và dũng cảm, là vật nuôi mà tôi yêu quý và chăm sóc nhất.
Kể từ ngày Inu về sống cùng tôi, khi đó Inu mới 4 tháng tuổi. Tôi vẫn nhớ rõ ngày sinh nhật của mình năm đó, ba tôi đã tặng tôi một món quà bất ngờ, chính là Inu, khi đó chỉ bằng một nắm tay. Giờ đây, Inu đã lớn rất nhiều với bộ lông xám tro và trắng như tuyết. Dáng vẻ oai vệ, đôi mắt xám nhạt và đôi tai dài dựng đứng, tất cả tạo nên một hình ảnh hoang dã giống như một con sói quyền lực. Inu là người bạn quan trọng nhất trong cuộc đời tôi. Tôi vốn là người nhút nhát và ít bạn bè, nhưng có Inu bên cạnh, cuộc sống của tôi trở nên phong phú hơn. Inu luôn hiện diện trong mọi hoạt động của tôi, từ ăn, ngủ đến chơi, giúp tôi trở nên vui vẻ và năng động hơn.
Kể từ khi có Inu, chúng tôi cùng nhau đi dạo, chạy bộ hoặc chỉ đơn giản là đi bộ trong công viên vào những buổi chiều hay những ngày tôi nghỉ học. Mỗi khi nghe tiếng xe ba về, Inu luôn chạy ra đón tôi, vẫy đuôi như cái chổi lớn để chào mừng. Inu không chỉ thông minh mà còn rất biết ơn. Khi có xương lớn, Inu thường giấu trong phòng tôi. Ban đầu mọi người nghĩ Inu giấu để ăn dần, nhưng hóa ra Inu giấu xương để dành cho tôi. Khi tôi về nhà, Inu lôi xương ra, đặt bên tôi và dùng mũi đẩy nó về phía tôi. Mọi người mới hiểu rằng Inu giấu xương để dành cho tôi và tôi rất xúc động trước sự quan tâm của Inu.
Hiện nay, Inu không còn là vật nuôi mà đã trở thành một thành viên quan trọng trong gia đình. Dù đi đâu hay làm gì, Inu luôn có một vị trí đặc biệt trong trái tim mọi người. Tôi thường bị trêu chọc rằng Inu chiếm hết thời gian của tôi, nhưng tôi vẫn vui vẻ chăm sóc Inu mỗi ngày, từ việc tắm cho chú đến dạo mát. Tình bạn giữa tôi và Inu là một trong những tình bạn đẹp nhất, dù Inu chỉ là một vật nuôi, tình bạn này vẫn rất đặc biệt và không thể đánh giá bằng bất cứ tiêu chí nào khác.