1. Đoạn văn mẫu cảm nhận về cô em gái Kiều Phương - Mẫu 4
Kiều Phương là một cô bé rất đáng yêu. Mới mười tuổi nhưng đã gây ấn tượng với mái tóc đen mượt như mun. Tóc của cô bé luôn được bện thành hai bím đuôi sam gọn gàng trên vai nhỏ nhắn. Kiều Phương còn đam mê hội họa, ngày ngày cô say mê chế tạo bột màu từ nguyên liệu có sẵn ở nhà. Một ngày, chú Tiến Lê - bạn của bố phát hiện tài năng hội họa của cô bé. Từ đó, cả gia đình chú ý nhiều hơn đến Kiều Phương, khiến người anh cảm thấy bị bỏ rơi. Anh trai bắt đầu ghen tị với đôi bàn tay khéo léo của em. Tuy nhiên, mọi thứ thay đổi khi cả gia đình cùng nhận giải thưởng cho Kiều Phương vì cô bé đoạt giải nhất trong cuộc thi hội họa. Anh trai ngỡ ngàng trước bức tranh của em, trong khi Kiều Phương tự hào hích mũi vào má anh. Cô không vẽ cảnh vật hay hoa chim, mà lại vẽ chính người anh của mình. Bức tranh ấy không chỉ thể hiện tình yêu của em mà còn cảm hóa trái tim người anh.
2. Đoạn văn mẫu cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - Mẫu 5
'Bức tranh của em gái tôi' của tác giả Tạ Duy Anh là một tác phẩm nổi bật, thu hút sự chú ý của nhiều bạn đọc. Trong truyện ngắn, tác giả đã thành công trong việc xây dựng hình ảnh nhân vật Kiều Phương. Cô em gái này không chỉ ngoan ngoãn mà còn hết lòng yêu thương anh mình. Ngay từ những câu đầu của văn bản, người đọc cảm nhận được sự hiền lành và vâng lời của cô em gái. Dù bị anh trai quát mắng, cô không một lời phản kháng. Kiều Phương còn có tài năng hội họa đáng kinh ngạc, những bức tranh cô vẽ luôn được gia đình yêu thích, nhưng người anh thì lại ghen tị. Câu chuyện đạt đỉnh điểm khi bức tranh của Kiều Phương giành giải Nhất. Anh trai không kìm được cảm xúc khi nhìn thấy bức tranh vẽ chính mình, điều này khiến anh nhận ra sự sai lầm của mình. Bức tranh không chỉ thể hiện tình yêu vô bờ bến của Kiều Phương mà còn là minh chứng cho sự trưởng thành của tình cảm. Chúng ta rất cảm ơn Tạ Duy Anh vì đã mang đến hình ảnh một cô gái đẹp, tài năng và hết lòng yêu anh như thế!
3. Đoạn văn mẫu cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - Mẫu 6
Kiều Phương là một cô bé đầy sức sống, luôn vui vẻ và đam mê hội họa. Hằng ngày, cô bé sử dụng màu sắc để vẽ tranh, khiến cho khuôn mặt luôn có dấu vết màu sắc. Chính vì vậy, cô được gọi là Mèo. Dù bị anh trai la mắng, cô bé vẫn luôn xìu mặt và dẩu môi trông rất đáng yêu. Một ngày, chú Tiến Lê - bạn thân của bố tình cờ phát hiện tài năng của Kiều Phương. Nhờ có chú, Mèo đã tham gia trại hè vẽ tranh quốc tế và đạt giải nhất. Bức tranh của cô đã khiến người anh nhận ra tình cảm sâu sắc và lòng bao dung của Kiều Phương dành cho mình.
4. Đoạn văn mẫu cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - Mẫu 7
Nhân vật Kiều Phương trong 'Bức tranh của em gái tôi' của Tạ Duy Anh đã tạo ra những xúc cảm sâu sắc. Kiều Phương là một cô bé ngây thơ, trong sáng, luôn bị lem màu khi vẽ tranh và được anh trai gọi là 'Mèo'. Cô bé không chỉ dễ thương mà còn có tài hội họa nổi bật. Tài năng của Kiều Phương được chú Tiến Lê, bạn của bố phát hiện và giới thiệu cô tham gia trại hè vẽ tranh quốc tế, nơi cô giành giải Nhất. Mặc dù anh trai có vẻ xa cách, Kiều Phương vẫn luôn yêu thương và chăm sóc anh. Sự yêu thương ấy thể hiện rõ trong bức tranh cô vẽ anh trai mình ngồi bên cửa sổ nhìn bầu trời xanh. Bức tranh đã làm cảm động trái tim người anh và giúp anh nhận ra tình cảm chân thành của em gái. Tạ Duy Anh đã khắc họa Kiều Phương với một tấm lòng nhân hậu và tài năng xuất sắc, để lại cho người đọc nhiều suy nghĩ về tình yêu và sự chân thành.
5. Đoạn văn mẫu cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - Mẫu 8
Trong tác phẩm 'Bức tranh của em gái tôi' của tác giả Tạ Duy Anh, nhân vật Kiều Phương với tấm lòng nhân hậu và tài năng đã để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng độc giả. Câu chuyện được kể từ góc nhìn của người anh trai, người đã đặt cho Kiều Phương biệt danh 'Mèo' vì mặt cô bé thường bị lem màu khi vẽ. Kiều Phương vui vẻ chấp nhận biệt danh này, thể hiện sự hồn nhiên và ngây thơ của cô bé. Cô không chỉ dễ thương mà còn có tài năng hội họa xuất sắc. Năng khiếu của Kiều Phương được chú Tiến Lê, bạn của bố, phát hiện và giới thiệu cô tham gia trại hè vẽ tranh quốc tế, nơi cô giành giải Nhất. Dù anh trai có vẻ lạnh lùng và ghen tị, Kiều Phương vẫn luôn yêu thương và muốn chia sẻ niềm vui với anh. Bức tranh dự thi của cô vẽ chính anh trai, điều này đã giúp người anh nhận ra những lỗi lầm của mình. Với cách xây dựng nhân vật tinh tế và ngôi kể thứ nhất, Tạ Duy Anh đã khắc họa thành công hình ảnh Kiều Phương - một cô bé vừa nhân hậu vừa tài năng, khiến chúng ta thêm ngưỡng mộ sự tinh tế của tác giả.
6. Đoạn văn cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - mẫu 9
Nhân vật Kiều Phương trong tác phẩm 'Bức tranh của em gái tôi' của Tạ Duy Anh đã gây ấn tượng mạnh mẽ với tấm lòng nhân ái và tài năng hội họa của mình. Được kể lại qua lời của người anh, Kiều Phương thường tự bôi màu lên mặt, khiến anh trai đặt cho cô biệt danh 'Mèo'. Cô bé rất vui với biệt danh này và thường nói: 'Mèo mà lại! Em không phá là được...'. Khi chú Tiến Lê phát hiện tài năng hội họa của Kiều Phương và giới thiệu cô tham gia trại thi vẽ quốc tế, người anh cảm thấy tự ti và xa lánh cô. Tuy nhiên, Kiều Phương vẫn luôn giữ tình cảm gắn bó với anh trai. Trong bức tranh đạt giải Nhất tại trại thi vẽ, Kiều Phương đã vẽ anh trai mình ngồi nhìn ra cửa sổ với bầu trời trong xanh, khiến anh nhận ra những sai lầm của bản thân và hiểu nhầm Kiều Phương. Tác giả đã khéo léo xây dựng cốt truyện và sử dụng ngôi kể thứ nhất để làm nổi bật sự nhân hậu và tài năng của Kiều Phương, để lại ấn tượng sâu sắc về tình yêu thương và lòng chân thành.
7. Bài văn cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - mẫu 1
Tạ Duy Anh là một nhà văn với phong cách viết độc đáo và sáng tạo, vừa đáng yêu lại vừa chân thành và sâu sắc. Truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi' là một câu chuyện để lại ấn tượng sâu đậm cho người đọc qua từng trang viết. Đặc biệt, hình ảnh em gái Kiều Phương đã tạo nên ấn tượng mạnh mẽ với người đọc. Đây là một nhân vật mà tác giả đã gửi gắm nhiều điều tốt đẹp nhất.
Truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi' được viết theo ngôi kể thứ nhất, tạo nên sự đặc sắc cho tác phẩm. Câu chuyện dọc theo tâm trạng của nhân vật người anh, từ cảm xúc này đến cảm xúc khác. Tuy nhiên, trong dòng cảm xúc ấy, người đọc nhận ra có một nhân vật nổi bật tạo nên sự hòa quyện và vẻ đẹp tuyệt vời cho truyện ngắn. Đó chính là cô em gái Kiều Phương, với sự hồn nhiên, giản dị, chân thành và sâu sắc. Một vẻ đẹp tiềm ẩn trong những bức tranh cô vẽ.
Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên, vui tươi và đam mê hội họa. Niềm đam mê này được tác giả thể hiện rõ nét qua cách cô vẽ tranh hàng ngày, cách pha chế màu vẽ... Khi bạn của bố phát hiện niềm đam mê này, Kiều Phương càng thể hiện sự quyết tâm và cố gắng để trở thành họa sĩ.
Mặc dù anh trai gọi cô là 'mèo' vì tội lục lọi đồ đạc, nhưng Kiều Phương vẫn 'vui vẻ chấp nhận' và hồn nhiên khoe với bạn bè. Cách trò chuyện của Kiều Phương với anh trai cho thấy cô là một cô bé vui tươi, trong sáng và rất đáng yêu 'Nó vênh mặt, mèo mà lại, em không phá là được'. Dù anh trai có khó chịu thế nào, cô bé này vẫn giữ được sự hòa đồng và tinh nghịch. Tạ Duy Anh đã khéo léo khắc họa hình ảnh nhân vật này, tạo thiện cảm sâu sắc với người đọc.
Khâm phục nhất là tài năng hội họa của Kiều Phương. Điều này khiến bố mẹ rất vui mừng 'Ôi con đã làm bố ngạc nhiên quá lớn. Mẹ cũng không kìm được xúc động'. Anh trai ghen tị với tài năng của em, nên ngày càng trở nên lạnh lùng và hay quát mắng. Dù vậy, tình cảm và thái độ của em gái dành cho anh vẫn không thay đổi, luôn yêu thương và trân trọng.
Đặc biệt là tình cảm và tấm lòng của Kiều Phương dành cho anh trai trong bức tranh đoạt giải. Cô bé chưa bao giờ ghét anh, dù anh rất ghét cô và ghen tị với cô. Bức tranh thể hiện hình ảnh cậu con trai với đôi mắt sáng, nhìn ra ngoài cửa sổ, tạo nên vẻ đẹp tuyệt vời. Đây là chi tiết làm người đọc xúc động về tình cảm anh em trong gia đình. Bức tranh của Kiều Phương đã 'thức tỉnh' trái tim người anh, giúp anh nhìn nhận khác về em, cảm thấy hối hận, xấu hổ và biết ơn.
Kiều Phương không chỉ là một cô gái đáng yêu, hồn nhiên, tài năng mà còn có tấm lòng nhân hậu, bao dung, khiến người khác phải ngưỡng mộ. Tạ Duy Anh đã thể hiện sự hiểu biết sâu sắc về thế giới trẻ thơ, tâm lý và tình cảm của trẻ thơ qua nhân vật Kiều Phương.
Với cách kể chuyện nhẹ nhàng, sâu lắng, tác giả đã để lại ấn tượng tốt đẹp về nhân vật Kiều Phương. Qua đó cũng tôn vinh tình anh em chân thành và sâu sắc.
8. Bài văn cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - mẫu 2
Trong chương trình ngữ văn lớp 6 - tập II, em đã được giới thiệu truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi' và hình ảnh nhân vật Kiều Phương - cô em gái với lòng nhân hậu đã để lại ấn tượng sâu sắc trong em.
Sau khi đọc xong truyện, em nhận thấy tác phẩm không chỉ ca ngợi những phẩm chất tốt đẹp của cô em gái, mà chủ yếu hướng người đọc đến sự tự nhận thức của nhân vật người anh qua các diễn biến tâm trạng của nhân vật này trong suốt câu chuyện. Đây mới chính là chủ đề chính của tác phẩm. Nhân vật chính đóng vai trò chủ yếu trong việc thể hiện tư tưởng của văn bản. Vì thế, người anh là trung tâm trong việc thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm. Tuy nhiên, nhân vật Kiều Phương vẫn khiến em cảm phục và trân trọng vô cùng!
Vẻ đẹp của Kiều Phương không phải được mô tả trực tiếp từ tác giả hay do chính nhân vật tự bộc lộ, mà được hiện ra qua cái nhìn và lời kể của người anh. Một người anh vốn coi thường những việc làm của em gái và ghen tị với tài năng của cô, nhưng vẻ đẹp của Kiều Phương ngày càng được khắc sâu trong lòng người anh và gợi nhiều suy nghĩ cho người đọc.
Vẻ đẹp đó là gì? Phải chăng là sự hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội họa, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu? Sự hồn nhiên của Kiều Phương được thể hiện qua việc cô vui vẻ chấp nhận biệt danh 'Mèo' và dùng nó để gọi bạn bè. Cô còn thể hiện sự hồn nhiên khi lục lọi đồ đạc với sự thích thú và nói những câu đáng yêu như 'Mèo mà lại! Em không phá là được...'. Khi chế bột vẽ, Kiều Phương vừa làm vừa hát, thể hiện sự vui tươi đáng yêu của mình.
Điều đáng yêu hơn là tài năng hội họa của Kiều Phương. Theo lời chú Tiến Lê, cô còn được xem là một thiên tài hội họa. Tài năng của cô thể hiện qua sáu bức tranh độc đáo mà cô vẽ, khiến cho cả gia đình đều ngạc nhiên và vui mừng. Bố cô không thể giấu nổi sự sung sướng, còn mẹ cũng xúc động.
Khả năng hội họa của Kiều Phương được khẳng định qua bức tranh đoạt giải nhất tại một cuộc thi quốc tế, khiến cả nhà 'vui như Tết'. Duy chỉ có người anh là buồn. Hiểu được điều này, Kiều Phương đã thể hiện tình cảm chân thành dành cho anh trai. Cô ôm anh và thì thầm: 'Em muốn cả anh cùng đi nhận giải'. Một hành động và lời nói đơn giản đã bộc lộ tâm hồn trong sáng của một cô bé đáng yêu!
Vì thế, bức tranh của em gái không chỉ là sản phẩm của hội họa, mà là sự thể hiện tâm trạng của người anh qua lời kể đầy xúc động. Đây là hình ảnh của một cô bé trong cuộc sống thường ngày mà chúng ta có thể gặp ở bất kỳ đâu trên đất nước mình.
9. Bài văn cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - mẫu 3
Khi đọc truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi', chúng ta nhận thấy tác giả không chỉ đơn thuần ca ngợi phẩm chất và tính cách của nhân vật em gái mà còn muốn gửi gắm bài học về sự tự nhận thức qua nhân vật người anh. Dù vậy, nhân vật Kiều Phương vẫn để lại ấn tượng mạnh mẽ qua những mô tả ít ỏi của tác giả.
Vẻ đẹp của Kiều Phương không đến từ lời kể của tác giả hay sự tự bộc bạch của nhân vật, mà dần hiện rõ qua cái nhìn và lời kể của người anh. Một người anh thường xuyên coi thường và ghen tị với tài năng của em gái, nhưng vẻ đẹp của Kiều Phương ngày càng tỏa sáng trong mắt người anh và để lại nhiều suy nghĩ cho người đọc.
Vẻ đẹp ấy chính là gì? Phải chăng là sự hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội họa, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu? Sự hồn nhiên của Kiều Phương thể hiện qua việc cô vui vẻ chấp nhận biệt danh 'Mèo' và sử dụng nó để gọi bạn bè. Sự hồn nhiên này còn thể hiện qua việc cô lục lọi đồ đạc với niềm vui và nói những câu đáng yêu như 'Mèo mà lại! Em không phá là được...'. Khi làm bột vẽ, cô vừa làm vừa hát, thể hiện sự vui vẻ đáng yêu.
Điều đáng yêu hơn nữa là tài năng hội họa của Kiều Phương. Theo lời chú Tiến Lê, cô được coi là một thiên tài hội họa. Tài năng này được thể hiện qua sáu bức tranh độc đáo mà cô vẽ, khiến cả gia đình đều bất ngờ và vui mừng. Bố cô không thể giấu nổi sự sung sướng, còn mẹ cũng xúc động.
Khả năng hội họa của Kiều Phương được khẳng định qua bức tranh đoạt giải nhất tại một cuộc thi quốc tế, khiến cả nhà 'vui như Tết'. Duy chỉ có người anh là buồn. Hiểu điều này, Kiều Phương đã thể hiện tình cảm chân thành với anh trai bằng hành động ôm và thì thầm: 'Em muốn cả anh cùng đi nhận giải'. Một hành động và lời nói đơn giản đã bộc lộ tâm hồn trong sáng và đáng yêu của cô bé!
Như vậy, bức tranh của em gái không chỉ là sản phẩm của hội họa mà là sự thể hiện tâm trạng của người anh qua lời kể đầy xúc động. Đây là hình ảnh của một cô bé trong cuộc sống hàng ngày mà chúng ta có thể gặp ở bất kỳ đâu trên đất nước mình.
10. Bài văn cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - mẫu 4
Tạ Duy Anh là một nhà văn nổi bật với phong cách sáng tạo, độc đáo, vừa chân thành vừa sâu sắc, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc.
Truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi' diễn tả tình cảm gia đình, đặc biệt là tình anh em thiêng liêng như hình với bóng. Nhân vật Phương Kiều, cô em gái dễ thương trong câu chuyện, khiến người đọc cảm động. Từ nhỏ, Phương Kiều và anh trai luôn gắn bó, dù cô bé thường xuyên bị chọc ghẹo là con mèo vì hay vẽ tranh làm bẩn quần áo. Tuy vậy, cô không hề buồn mà vẫn kiên trì theo đuổi đam mê của mình.
Cuối cùng, tài năng của Phương Kiều được phát hiện, khiến cô nhận được sự quan tâm nhiều hơn từ cha mẹ. Tuy nhiên, điều này khiến anh trai cô ghen tị, dẫn đến sự căng thẳng trong mối quan hệ anh em. Anh trai thường xuyên quát mắng cô bé, dù những việc cô làm chỉ là những chuyện nhỏ nhặt.
Phương Kiều cảm thấy buồn khi thấy anh trai mơ màng ngồi bên cửa sổ. Cô không dám hỏi vì sợ bị mắng, nên chỉ lặng lẽ vẽ chân dung anh trai khi anh thẫn thờ bên bàn học. Cô vẽ với tất cả tình yêu và sự kính nể dành cho anh.
Bức tranh của Phương Kiều đạt giải nhì tại cuộc thi hội họa nhí, điều này khiến cả gia đình vui mừng, nhưng cũng khiến anh trai vừa vui vừa ghen tị. Anh lo lắng rằng sẽ không được cha mẹ và em gái yêu mến như trước. Tuy nhiên, cuối cùng anh trai hiểu ra tình cảm chân thành của em gái qua bức tranh và mọi hiểu lầm được giải tỏa.
Tạ Duy Anh đã hóa thân vào tâm hồn trẻ thơ để khắc họa sâu sắc và chân thực tính cách trẻ thơ trong tác phẩm của mình.
11. Đoạn văn cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - mẫu 1
Tạ Duy Anh là một cây bút tiêu biểu của nền văn học Việt Nam, với tác phẩm nổi bật 'Bức tranh của em gái tôi'. Truyện ngắn này khắc họa thành công nhân vật Kiều Phương - một cô bé ngoan ngoãn, tài năng hội họa và tình yêu thương vô bờ bến dành cho anh trai. Ngay từ đầu tác phẩm, Kiều Phương đã thể hiện sự ngoan ngoãn khi không cãi lại anh trai dù bị mắng, và luôn giữ sự yêu thương đối với anh dù bị ghen ghét. Cô bé luôn cố gắng duy trì sự gần gũi và gắn bó giữa hai anh em. Đặc biệt, bức tranh của Kiều Phương vẽ chính anh trai mình, thay vì các phong cảnh hay hoa chim, cho thấy tình yêu sâu sắc của cô dành cho anh. Chính bức tranh này đã cảm hóa trái tim của người anh. Cảm ơn Tạ Duy Anh đã mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thành về tình anh em ruột thịt trong gia đình.
12. Đoạn văn cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - mẫu 2
Kiều Phương trong 'Bức tranh của em gái tôi' là một cô bé đầy sức sống và đam mê hội họa. Niềm yêu thích này được tác giả thể hiện rõ nét qua những thói quen vẽ tranh hàng ngày và những cách làm màu độc đáo của cô bé. Khi niềm đam mê của Kiều Phương được phát hiện, cô càng quyết tâm theo đuổi ước mơ trở thành họa sĩ. Dù bị anh trai gọi là “mèo” vì thói quen lục lọi đồ đạc, Kiều Phương vẫn vui vẻ chấp nhận và tự hào khoe với bạn bè. Cách trò chuyện của cô với anh trai thể hiện sự tinh nghịch và đáng yêu của mình: “Nó vênh mặt, mèo mà lại, em không phá là được.” Dù anh trai có khó chịu đến đâu, cô bé luôn giữ được sự hòa nhã và hồn nhiên. Tạ Duy Anh đã khéo léo khắc họa hình ảnh một nhân vật đáng yêu, tạo được thiện cảm sâu sắc với người đọc.
13. Đoạn văn cảm nhận về nhân vật cô em gái Kiều Phương - mẫu 3
Trong 'Bức tranh của em gái tôi', Kiều Phương hiện lên như một nhân vật xuất sắc, làm nổi bật toàn bộ câu chuyện. Em không hề ghen tị với anh trai mà luôn thể hiện sự bao dung và vị tha. Chứng minh rõ nhất cho điều này là bức tranh mà Kiều Phương vẽ về anh trai mình. Bức tranh này có hai mục đích chính: thứ nhất, ca ngợi và tôn vinh vẻ đẹp của người anh, thứ hai, khuyên nhủ anh trai từ bỏ sự ghen tị để nhận ra giá trị của chính mình. Bức tranh không chỉ làm giảm bớt sự đố kỵ mà còn giúp anh trai quý trọng và yêu thương em gái nhiều hơn. Qua đó, Kiều Phương hiện lên là một cô gái đầy yêu thương, chân thành và nhân hậu, luôn sẵn sàng tha thứ cho những lỗi lầm của anh trai.