1. Bài Văn Mô Tả Cây Me Tây
Vào những ngày tháng ba của mùa khô ở miền Nam, ánh nắng như thiêu đốt. Sau giờ học, chúng tôi thường tụ tập dưới gốc cây me tây để tránh cái nóng gay gắt. Chính gốc cây này đã lưu giữ biết bao kỷ niệm đẹp của tuổi học trò.
Có lẽ ai đó trồng cây me này đã suy tính cẩn thận để chúng tôi có nơi dừng chân trong hành trình dài bốn cây số dưới nắng mùa khô. Nhìn từ xa, cây me tây đứng vững bên đường như một cổ thụ khổng lồ, tán lá rộng rãi che mát một khoảng đất lớn. Khi lại gần, bạn càng thấy rõ dáng vẻ đồ sộ và vĩ đại của nó. So với các cây phi lao, bạch đàn, xà cừ gần đó, cây me tây nổi bật hơn cả về kích thước và bóng mát. Dù bận rộn, mọi người đều muốn dừng lại để tận hưởng không khí mát mẻ từ ‘điều hòa ngoài trời’ này và tránh cái nắng tháng ba oi ả.
Gốc cây lớn đến mức hai vòng tay người lớn không ôm hết. Những rễ cây to nhỏ lan rộng trên mặt đất, tạo thành những chiếc ghế tự nhiên cho khách qua đường, giờ đã nhẵn bóng như những con rắn khổng lồ trong bóng râm. Thân cây đứng thẳng, cao khoảng bốn mét rồi phân thành ba nhánh lớn tạo thành một vòm tròn xanh như cái dù phi công. Vỏ cây xù xì, màu nâu xám, và một số khách đã khắc lên đó ngày tháng năm và tên của mình.
Trên cao, tán lá rộng là nơi các loài chim như chích bông, chào mào, sáo sậu thường tụ tập để 'biểu diễn'. Khi cây ra hoa, vòm xanh khổng lồ trở nên lấp lánh với hàng triệu chấm màu hồng tím, như một tấm vải hoa rực rỡ giữa bầu trời trong xanh. Cây me tây trở thành điểm tụ tập của chúng tôi sau giờ học. Ngồi dưới cây, giữa cái nắng hè, cảm giác mát mẻ và dễ chịu đến nhường nào! Những trò chơi như đá cầu, đánh bi, kéo co, banh đũa diễn ra sôi động dưới gốc cây. Cây me tây gắn bó với chúng tôi suốt thời học sinh, với bao kỷ niệm vui buồn.
Mai này dù có đi xa quê, nếu ai hỏi hình ảnh nào sâu đậm nhất về quê hương, tôi sẽ không ngần ngại trả lời: 'Đó là cây me tây trên con đường đến trường.'
2. Bài Văn Mô Tả Cây Si
Sân trường của chúng em có nhiều loại cây bóng mát đứng thành hàng, xòe tán rộng rãi phủ bóng khắp sân. Tuy nhiên, cây si cổ thụ ở góc sân luôn là điểm thu hút nhất với lũ trẻ chúng em.
Cây si đã bao nhiêu tuổi thì không ai rõ. Cô giáo chủ nhiệm cho biết: “Tôi đã về đây hơn mười năm rồi, cây si vẫn như vậy. Tôi nghe nói cây đã có từ khi trường mới xây dựng.” Có lẽ cây đã gần trăm tuổi. Nhìn từ xa, cây si như một chiếc dù khổng lồ màu xanh thẫm, tỏa bóng xuống sân trường. Những rễ trơn bóng cuộn lượn trên mặt đất như những con trăn đang nghỉ ngơi dưới bóng râm. Một số rễ còn bò ra xa đến gần mười thước trước khi chui xuống đất. Thân cây to đến mức sáu bảy đứa chúng em phải nắm tay nhau mới ôm được hết. Vỏ cây màu nâu sẫm, trơn bóng như được phủ một lớp xi. Trên thân cây, những tên tuổi, con số và hình vẽ do các lớp trước để lại, ghi dấu những năm tháng học tập dưới mái trường này. Chúng em thích nhất là trèo lên những rễ to bằng ngón tay cái để chơi đu, dù có phần mạo hiểm nhưng rất vui. Qua tìm hiểu, các trò chơi này chưa từng gây ra tai nạn nghiêm trọng.
Ở độ cao khoảng hai mét, thân cây chia làm bốn nhánh lớn, vươn rộng ra xung quanh. Cây si luôn xanh tươi suốt năm, với lá nhỏ và dày, cành dài, chịu đựng mưa bão mà không bị tổn hại. Dù đã gần trăm tuổi, cây vẫn rất khỏe mạnh.
Trên tán lá xanh mướt, tiếng chim ca luôn vang vọng. Không biết bao nhiêu loài chim như chích bông, chào mào, sáo sậu, và cả cu gáy tụ hội về đây? Trong giờ học, chúng em thường được thưởng thức những bản hòa tấu của lũ chim, giúp giảm bớt căng thẳng. Trong giờ giải lao, chúng em hay tụ tập dưới gốc cây, chơi trò chơi, kể chuyện vui và cười đùa. Tiếng nói cười rộn ràng dưới gốc cây si.
Khi phải rời xa trường, cây si già sẽ mãi là ký ức đẹp về tuổi học trò trong lòng chúng em.
3. Bài Văn Mô Tả Cây Tràm
Trường em trồng nhiều loại cây tạo bóng mát, nhưng cây tràm gần cổng trường là cây em yêu thích nhất.
Từ xa nhìn lại, cây tràm giống như một chiếc ô khổng lồ. Cây phát triển nhanh, vượt cao khỏi cổng trường. Những rễ cây to nhô lên khỏi mặt đất trông như những con rắn bò. Thân cây to đến mức hai vòng tay em ôm không hết, vỏ cây sần sùi màu đen sẫm. Các nhánh cây phân ra bốn phía, mang những chiếc lá vàng lìa cành. Những chiếc lá rơi xuống mặt đất, một số còn bay tới ao cạnh trường, lướt trên mặt nước. Xen lẫn giữa lá xanh um là những cánh hoa vàng lấp lánh ánh nắng như chùm kim tuyến. Những cánh hoa nhỏ xinh bay nhẹ nhàng trong không gian, tạo nên khung cảnh thật thơ mộng. Quả tràm màu xanh, xoắn tròn như trái keo non, khi già chuyển sang màu đen sẫm. Ngâm quả trong nước, sẽ nổi lên những bọt trắng như xà phòng…
Trong giờ chơi, chúng em quây quần bên gốc tràm, vui đùa và trò chuyện. Đôi khi, vài chiếc lá vàng rơi lác đác trên tóc, như điểm tô thêm cho chúng em. Một số bạn thích ôm gốc cây và xoay tròn, trông rất thích thú. Vào bình minh, tia nắng hồng xuyên qua lá tạo nên ánh sáng lung linh trên giọt sương. Các đàn chim nhảy nhót, hót líu lo, và vài con bướm đậu trên những cánh hoa ngào ngạt hương thơm. Vào ban đêm, gió thổi làm lay động lá cây, tạo nên âm thanh êm dịu.
Em rất yêu cây tràm vì không chỉ mang đến bóng mát mà còn làm đẹp cho trường em. Những trưa hè ngắm hoa tràm rơi thật là thú vị.
4. Bài Văn Mô Tả Cây Bằng Lăng
Sân trường em có nhiều loại cây, từ cây bàng với tán lá xanh um che mát cho sân trường đến cây phượng với những bông hoa đỏ rực, nhưng cây em yêu thích nhất là cây bằng lăng.
Cây bằng lăng em yêu thích nằm cạnh lớp học của em. Thân cây màu nâu, với những vân sần sùi, được trồng trong bồn với nhiều bông hoa nhỏ xinh xung quanh. Cây cao khoảng 2 mét, cành lá tỏa rộng như những cánh tay khổng lồ. Lá bằng lăng màu xanh thẫm, to bằng bàn tay người lớn, không có viền răng cưa mà chỉ có những đường gân lá kéo dài từ cuống đến đầu lá.
Mùa hè, cây bằng lăng nở hoa rực rỡ màu tím. Hoa có nhiều cánh mềm như lụa và nhẹ như nhung, ôm lấy nhụy hoa vàng tạo nên sự hài hòa về màu sắc. Khi hoa nở rộ, cây như một chiếc ô khổng lồ màu tím, phủ bóng mát một khoảng sân rộng. Hoa bằng lăng thường được gọi là hoa học trò vì màu tím giống màu mực và vì hoa nở vào mùa thi. Trong lớp học, em thường nhìn ra cửa sổ để ngắm những chùm hoa tím, cảm xúc vừa buồn vừa vui. Vui vì sắp lên lớp mới, buồn vì phải xa bạn bè và thầy cô. Khi hoa bằng lăng bắt đầu rơi, quả cây bắt đầu xuất hiện, quả non có màu xanh lục bảo, hương thơm nhẹ, khi chín quả tự tách thành từng múi.
Em rất yêu cây bằng lăng vì nó gắn liền với nhiều kỷ niệm đẹp của tuổi học trò. Em sẽ luôn chăm sóc và giữ cho cây luôn tươi tốt.
5. Bài Văn Mô Tả Cây Sấu
Trước cổng nhà em, có một cây sấu lớn và đẹp. Mẹ em bảo, năm nay cây đã hơn năm tuổi rồi.
Cây sấu cao vút, có thể lên đến gần 3 mét, cao hơn cả cánh cổng nhà em. Thân cây thẳng đứng, to như bắp chân người lớn và rất vững chắc. Vỏ cây thô ráp, màu nâu sẫm, với những chỗ xám trắng ở gốc như bị mốc. Khoảng một mét rưỡi từ gốc, các cành bắt đầu phân ra. Cành thấp to như cổ tay, còn cành cao thì nhỏ hơn. Các nhánh con từ những cành lớn tỏa ra, đan cài vào nhau, tạo thành một hình nấm xanh từ xa.
Lá cây sấu giống như lá cây vải hay cây nhãn, nhưng dài hơn và màu xanh nhạt hơn. Lá sấu dày hơn so với các loại cây bóng mát khác như cây bàng hay cây đa, đến mức mùa hè đứng dưới tán cây, rất khó nhìn xuyên qua để thấy bầu trời. Vào khoảng tháng 5 và tháng 6, cây sấu bắt đầu ra hoa. Hoa sấu nhỏ li ti, màu trắng pha chút xanh nhạt, mọc thành chùm dài như hoa lay-ơn. Tuy nhiên, vì hoa nhỏ và màu hòa với lá, cộng với tán lá dày, nên hoa sấu thường chỉ được chú ý khi đã nở rộ và trắng xóa. Khoảng ba tuần sau khi hoa nở, quả bắt đầu xuất hiện, cũng mọc thành chùm xanh biếc. Khi lớn, quả sấu to bằng một chén rượu nhỏ, giòn và có vị chua nhẹ. Quả sấu được dùng để làm nhiều món ngon mùa hè như sấu dầm đường, sấu muối giòn, canh sấu, ô mai sấu… Đôi khi, chỉ một quả sấu chua với ít muối ớt cũng đủ khiến tụi trẻ con thèm thuồng.
Mỗi ngày, khi đi qua cổng, em luôn nhìn thấy cây sấu đầu tiên. Nó như một người bảo vệ thầm lặng cho ngôi nhà. Em mong cây sẽ luôn khỏe mạnh, xanh tốt, để tiếp tục đồng hành cùng em qua nhiều mùa hè nữa.
Ánh nắng xuân làm bừng sáng đất trời, đánh thức mọi vật sau giấc ngủ đông. Những tia nắng ấm áp cũng làm nở rộ hàng triệu nụ hoa gạo thành những đốm lửa đỏ rực. Nhờ vậy, cây gạo cổ thụ đầu làng tôi khoác lên mình một lớp áo mới lấp lánh và rực rỡ.
Từ xa nhìn lại, cây gạo như một ngọn đuốc khổng lồ đang bùng cháy. Quanh năm, cây gạo giữ lớp vỏ màu nâu đen, xù xì như da cóc. Gốc cây to tròn, phải vài người ôm mới hết, với bề mặt gồ ghề, sần sùi theo năm tháng. Từ gốc, thân cây mọc thẳng đứng rồi tỏa ra vô số cành lớn nhỏ. Các cành lớn vươn ra nâng đỡ các cành nhỏ, trong khi các cành nhỏ lại vươn dài như những cánh tay vươn ra đón nắng, mưa và đùa cùng gió. Một số cành thậm chí còn rủ xuống gần gốc tạo thành một vòng cung rộng lớn.
Mùa này, lá cây gạo khá thưa thớt, chỉ còn những chiếc lá nhỏ xanh non như những ngôi sao xanh lấp lánh bên hoa. Hoa gạo năm cánh đỏ thắm, mềm mại chụm lại quanh nhụy. Nhụy hoa cùng màu với cánh nhưng có điểm thêm những chấm tím nhỏ ở đầu. Những bông hoa gạo đỏ đã tạo thành một lớp áo choàng đỏ rực phủ lên cây. Không chỉ những bông hoa đã nở, mà bao búp phượng vẫn còn e ấp, chờ đợi nắng ấm và tiếng chim hót để thức dậy. Hoa gạo tỏa hương quyến rũ, thu hút bầy chim đến dạo chơi. Những đàn chim sáo, cu gáy và quạ đen xung quanh cây gạo, trong khi chú vành khuyên đậu trên cành nhỏ cất tiếng hót. Có lẽ nhiều người đã từng nghe:
“Bao giờ cho đến tháng ba
Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn”
Khi hoa gạo nở rộ và rụng đỏ đầy đường, đó chính là dấu hiệu của những ngày nắng ấm đã trở lại. Giống như muôn cánh hoa gạo đỏ rực đang mang sự ấm áp về với làng xóm quê tôi.
Nắng xuân luôn biết cách sưởi ấm cho đất trời để vạn vật bừng sáng sau giấc ngủ đông. Những tia nắng ấm áp ấy cũng thổi bùng muôn nụ nhỏ trên cành cây hoa gạo thành những đốm lửa đỏ rực. Nhờ thế, cây hoa gạo cổ thụ đầu làng tôi đã khoác một chiếc áo mới vô cùng lộng lẫy.
Nhìn từ xa, cây gạo đỏ rực như một đuốc lớn đang bùng cháy. Quanh năm, cây hoa gạo khoác lớp vỏ nâu đen, xù xì như da cóc. Gốc cây hoa gạo to tròn, phải vài ba người ôm mới xuể. Gốc lồi lõm, sần sùi theo năm tháng. Từ gốc, thân gạo mọc lên thẳng tắp rồi tỏa ra muôn cành lớn nhỏ. Các cành lớn mập mạp nâng đỡ các cành nhỏ. Các cành nhỏ mọc vươn dài ra khắp phía như những cánh tay dang ra đón nắng, đón mưa, đùa vui cùng gió. Một số cành còn tỏa xuống tận gần gốc tạo thành một vòng cung tròn rộng lớn.
Mùa này, lá cây hoa gạo khá ít. Những chiếc lá nho nhỏ, xanh non mỡ màng như những ngôi sao xanh lấp lánh bên hoa. Hoa gạo năm cánh đỏ thắm, mịn màng chụm vào nhau ở nhụy. Nhụy hoa cùng màu với cánh nhưng điểm thêm những chấm tím than ti li ở ngọn. Từng bông hoa gạo đỏ đã dệt nên một tấm áo choàng đỏ rực phủ lên cây gạo. Không chỉ có những bông hoa đã bung nở, bao búp phượng vẫn còn e ấp ngủ. Chắc chúng đợi nắng ấm rọi chiếu, đợi đàn chim hót tới đánh thức mới mở mắt xòe cánh. Bông hoa gạo thơm nồng, quyến rũ, gọi bầy chim kéo tới dạo chơi. Từng đàn chim sáo, cu gáy hay quạ đen lũ lượt liệng bay quanh cây gạo. Chú vành khuyên khẽ sà xuống, đậu trên một chiếc cành nhỏ rồi cất vang tiếng hót. Chắc không ít người đã từng nghe:
“Bao giờ cho đến tháng ba
Hoa gạo rụng xuống bà già cất chăn”
Hoa gạo nở rộ, rụng đỏ đầy đường chính là báo hiệu bầu trời đã nắng ấm. Cứ như muôn cánh hoa gạo đỏ rực đã gọi sự ấm áp đó về với làng xóm quê tôi vậy.
Hình minh họa (Nguồn internet) ảnh 2
Sân trường của em được bao phủ bởi nhiều loại cây xanh, tạo ra bóng mát trải rộng khắp nơi. Nhờ vậy, giờ ra chơi của chúng em vẫn luôn vui tươi dù trời có nắng gắt đến đâu. Em đặc biệt thích ngồi dưới tán cây xà cừ nằm giữa sân.
Cây xà cừ này đã có mặt từ khi anh chị còn học tiểu học, chứng tỏ tuổi đời của nó rất lâu. Cây lớn và tỏa bóng râm rộng lớn, nhìn từ xa giống như một chiếc ô khổng lồ đứng vững giữa sân trường. Cây cao như tầng hai của tòa nhà chính, với thân cây to đến mức hai người ôm không xuể. Thân cây có màu nâu sẫm, sần sùi và có đốm bạc, một số nơi lớp vỏ bong ra, lộ ra lớp vỏ nhỏ hơn màu nâu nhạt bên trong. Từ thân chính, cây phân nhánh thành ba cành lớn vươn ra ba hướng khác nhau. Những cành này cũng lớn, gần bằng gốc cây bàng. Các cành nhỏ mọc đan xen nhau, tạo thành một khu rừng nhỏ với cành lá dày đặc. Một số cành hơi cúi xuống thấp, gió thổi qua khiến chúng lắc lư.
Lá cây xà cừ không lớn như lá bàng, có màu xanh lá chuối và phủ kín các cành cây. Gió thổi qua lá tạo ra âm thanh xào xạc. Dưới gốc cây, những chiếc rễ to và sần sùi lộ ra ngoài, trông giống như những con trăn khổng lồ. Dù nắng hay mưa, cây xà cừ luôn đứng vững giữa sân trường như một người bảo vệ mạnh mẽ và uy quyền. Vào mùa xuân, cây xà cừ thay lá, những chiếc lá vàng rụng đi và thay vào đó là những chồi non xanh tươi. Em thường cùng bạn bè chơi nhảy dây, đọc sách và trò chuyện dưới tán cây, vừa mát mẻ vừa thoáng đãng. Ánh nắng xuyên qua tán cây chỉ còn là những tia nhỏ, tạo ra một không gian dễ chịu. Chúng em thường nhặt quả xà cừ để làm con quay, cuộc thi con quay khiến giờ ra chơi trở nên vui vẻ hơn.
Em rất yêu quý cây xà cừ ở trường và thường gọi cây bằng cái tên trìu mến “Bác xà cừ”. Em và các bạn sẽ chăm sóc cây thật tốt để cây luôn tỏa bóng mát và làm đẹp cho ngôi trường của em.
8. Bài văn tả cây bạch đàn
Hai bên con đường dẫn đến trường em là hàng cây bạch đàn xanh mướt. Mỗi khi tan học, chúng em lại vui đùa quanh những cây bạch đàn này.
Cây bạch đàn không phải là cây bản địa của Việt Nam, mà được du nhập từ nước ngoài. Tuy nhiên, cây đã thích nghi rất tốt với khí hậu nơi đây và còn được gọi là khuynh diệp. Cây bạch đàn phát triển nhanh chóng và có vẻ ngoài vạm vỡ như một chàng thanh niên mạnh mẽ. Thân cây thẳng đứng, ban đầu có lớp vỏ thô ráp, nhưng sau khi bị tróc ra thì hiện lên lớp vỏ hồng hào và mịn màng.
Cây bạch đàn dễ trồng và rễ cây ăn sâu vào lòng đất, chịu đựng gió bão mà không bị đổ. Tán lá của cây bạch đàn hẹp và thưa, không dày như nhiều loại cây khác. Lá cây dài, cong cong, có màu xanh nhạt hoặc xanh đậm, có thể hơi mốc trắng. Hoa bạch đàn nhỏ, mọc trên cuống ngắn và thường ẩn mình trong lá. Vào buổi chiều, các đàn chim tập trung về đây, hót vang rộn rã. Hàng cây bạch đàn đung đưa trong gió, như đang cười đùa hạnh phúc.
Những cây bạch đàn này không chỉ cung cấp bóng mát mà còn trở thành những người bạn thân thiết của chúng em. Chúng em luôn chăm sóc và bảo vệ cây để chúng luôn xanh tốt và khỏe mạnh.
9. Bài văn tả cây thông
Mới đây, trong kỳ nghỉ hè, bố mẹ đã cho em về thăm quê ngoại. Quê ngoại em nằm ở Côn Sơn, nơi có những cánh rừng thông tuyệt đẹp.
Rừng thông ở đây xanh mướt, đứng giữa những cây thông, em cảm nhận được sự mát mẻ như đang ở trong một căn phòng có điều hòa. Các cây thông cao lớn, xung quanh là những cây nhỏ nhắn hơn. Cây thông có thân thẳng đứng, hướng lên bầu trời xanh. Thân cây chắc chắn, như cánh tay của một vận động viên thể hình, bề mặt xù xì nhưng khi thay lớp vỏ cũ, sẽ trở nên mịn màng hơn.
Lá thông mọc dày đặc từ gốc đến ngọn, tạo thành hình chóp đẹp mắt mà không cần đến sự chăm sóc của con người. Lá thông là loại lá kim, giúp hạn chế sự mất nước, lá hơi cứng và nhọn, nếu chạm vào có thể gây cảm giác đau. Cây thông cũng có quả, khi chín có màu nâu và chứa nhiều hạt, mở ra trông khá thú vị.
Khi có gió thổi qua, rừng thông sẽ đung đưa và tạo ra âm thanh vi vu dễ chịu. Em thường vào rừng thông vào buổi trưa, khi đó cảm giác thật sự mát mẻ và thú vị!
10. Bài văn tả cây lộc vừng
Vào mùa hè năm ngoái, em đã cùng bố mẹ đến tham quan Hồ Gươm. Trong chuyến đi này, ngoài tháp Rùa cổ kính và cầu Thê Húc đỏ rực như ánh mặt trời, điều làm em ấn tượng nhất là cây lộc vừng cổ thụ nằm cạnh hồ.
Cây lộc vừng ở đây đã có tuổi đời rất lâu, vỏ cây xù xì còn phủ đầy rêu xanh xám lốm đốm. Thân cây to lớn đến mức em không thể ôm hết được bằng vòng tay, và bộ rễ khỏe mạnh bám sâu vào lòng đất giúp cây đứng vững trước mọi điều kiện thời tiết. Những chiếc rễ uốn lượn trên mặt đất trông như những con rắn khổng lồ.
Cây lộc vừng tại Hồ Gươm có tán rộng lớn với những lá cây nhỏ mọc sát nhau. Lá cây lộc vừng rất đặc biệt, bên cạnh màu xanh còn có sắc vàng cam, nhất là vào mùa thu, lá chuyển màu vàng cam rực rỡ, khiến cây giống như một chiếc ô khổng lồ đầy màu sắc. Hoa lộc vừng có màu đỏ rực, rủ xuống mặt hồ như một tấm rèm hoa dài với những bông hoa nhỏ xíu.
Dưới bóng cây lộc vừng, rất nhiều hoạt động diễn ra, từ các cụ già tập thể dục đến những họa sĩ nghiệp dư vẽ tranh chân dung. Nếu có dịp quay lại Hồ Gươm, em sẽ dừng lại lâu hơn dưới gốc cây lộc vừng để tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của nó.
11. Bài văn tả cây phi lao
Trong số các loài cây ven biển, cây phi lao có lẽ là loài em ấn tượng và yêu thích nhất. Hàng cây phi lao khi đung đưa, từng chiếc lá rung rinh, tạo nên một cảnh vật thật sự bình yên và quyến rũ.
Cây phi lao là loại cây gỗ có thể cao tới vài chục mét. Những hàng phi lao kéo dài xa tít tắp, khiến em có cảm giác như đang nhìn vào một thế giới rộng lớn. Cây phi lao có lá dạng liễu và có cả hoa đực lẫn hoa cái trên cùng một cây. Đây là loài cây thường trồng ở ven biển, có khả năng chịu hạn và mặn rất tốt. Với tuổi thọ cao, cây phi lao còn được trồng làm cảnh (bonsai) và có giá trị không kém gì những loài cây khác. Em đã có dịp đến nhiều bãi biển trong các kỳ nghỉ lễ và bất kỳ bãi biển nào cũng đều có sự hiện diện của cây phi lao.
Lá phi lao có màu xanh đậm, nhưng vào mùa thu, chúng có thể chuyển sang màu đỏ rực. Cây phi lao không chỉ mang lại vẻ đẹp cho các bãi biển mà còn giúp bảo vệ con người khỏi các tác động xấu của thời tiết.
Em rất yêu quý cây phi lao, loài cây luôn đứng vững trước sóng gió biển cả và góp phần bảo vệ môi trường sống của chúng ta. Cây phi lao được trồng ven biển để chống lại hiện tượng cát bay và cát chảy.
12. Bài văn tả cây hoa sữa
Miêu tả cây hoa sữa - Mẫu 1
Những con phố cổ của Hà Nội luôn in đậm trong tâm trí người dân nơi đây, và không biết từ bao giờ, mỗi con phố lại có một cây hoa sữa đứng vững.
Vào những ngày hè oi ả, cây hoa sữa giống như một chiếc ô xanh khổng lồ che mát cho các bác xích lô và người đi bộ. Thân cây cao, thanh mảnh nhưng có vẻ ngoài sần sùi, thô ráp như bị thời gian bào mòn. Cành cây dài, mảnh mai vươn ra giữa lớp lá xanh tươi. Lá hoa sữa nhỏ dài, mọc thành từng chùm với khoảng 5-6 chiếc. Đặc biệt, mặt dưới của lá không phải xanh mà là màu trắng bạc. Nhựa cây, một phần quan trọng giúp cây sống lâu bền, chảy ra như dòng máu khi lá bị bứt hoặc cành bị gãy.
Vào những chiều đông, nếu dạo bước trên đường Nguyễn Du, bạn sẽ cảm nhận được hương thơm thoang thoảng nhưng nồng nàn của hoa sữa. Hoa sữa nhỏ xinh, trắng ngà, kết thành từng chùm nhỏ bằng nắm tay. Mỗi chùm hoa tỏa ra mùi thơm quyến rũ và thanh tao, vừa dịu dàng lại vừa sang trọng. Ngửi hoa gần sẽ thấy mùi thơm nồng nàn, còn khi hương bay trong gió, lại nhẹ nhàng và dễ chịu. Ông tôi thường nói: “Hoa sữa không có vẻ đẹp nổi bật nhưng hương thơm của nó lại quyến rũ đến kỳ lạ, khó có loài hoa nào sánh kịp.” Chính vì vậy, hoa sữa luôn gắn bó với Hà Nội, làm đẹp cho thành phố và để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng người Hà Nội dù đi xa.
Hoa sữa làm đẹp cho Hà Nội một cách đáng yêu. Người Hà Nội, dù đi đâu, cũng luôn nhớ về hoa sữa trong tâm hồn mình.
Miêu tả cây hoa sữa - Mẫu 2
Khi mùa thu đến, Hà Nội lại ngập tràn trong hương thơm nồng nàn của hoa sữa. Những ai đã từng đến mảnh đất nghìn năm văn hiến này sẽ khó quên vẻ đẹp của cây hoa sữa.
Ngay đầu con phố nhỏ nhà em, có một cây hoa sữa đứng sừng sững từ lâu. Miêu tả cây hoa sữa không khó vì nó là một loài cây rất quen thuộc và đặc trưng của Hà Nội. Thân cây cao, thẳng, phủ lớp vỏ màu xanh xám trắng. Cành cây đan xen nhau, tạo thành tán cây rộng như một chiếc ô khổng lồ. Lá cây thon dài, mọc thành vòng tròn từ sáu đến bảy chiếc, tập trung ở đầu cành. Cây hoa sữa không có mùa rụng lá, chỉ thỉnh thoảng rụng lá vàng, vì vậy luôn xanh tốt quanh năm. Cây hoa sữa đẹp nhất vào mùa thu, khi những bông hoa trắng ngà nở rộ. Không một kẽ lá nào thiếu hoa.
Mùa thu, cây hoa sữa gần như không thấy lá, chỉ còn lại tán hoa trắng. Những bông hoa nhỏ xíu tạo thành chùm, với mùi hương nồng nàn và hơi hắc. Vào sáng sớm, gia đình em thường đi dạo dọc con phố nhỏ, cảm nhận gió heo may hòa quyện với hương hoa sữa. Dưới gốc cây, những chấm hoa nhỏ rơi lác đác như tấm thảm trắng mịn màng.
Cây hoa sữa thật đặc biệt. Nó không chỉ mang lại bóng mát mà còn gợi lên mùi hương riêng của mùa thu Hà Nội. Nhắm mắt lại, em cũng biết khi nào rẽ vào con phố nhỏ nhờ hương hoa sữa. Đó là điều mà không một bài thơ nào có thể miêu tả hết được. Cây hoa sữa quả là món quà tuyệt vời mà thiên nhiên ban tặng cho Hà Nội, thủ đô yêu dấu.
13. Bài văn tả cây đa
Miêu tả cây đa - Mẫu 1
Tại sân đình của làng, cây đa cổ thụ vươn cao, đứng sừng sững như một nhân chứng của lịch sử. Cây đa đã hiện diện từ bao giờ, nhưng không thể phủ nhận sự tồn tại bền bỉ của nó tại nơi đây.
Thân cây to lớn với tán lá dài rộng bao trùm toàn bộ sân đình. Cây đã chứng kiến vô số mùa lá rụng nhưng từ khi em sinh ra, cây đã vô cùng vững chãi. Nhìn từ xa, cây như một mái nhà xanh lớn che phủ mọi khoảng trống dưới nó. Thân cây rộng lớn, lớp vỏ nâu sần sùi, cần hai người ôm mới xuể. Các cành cây vươn ra bốn phía, với nhiều cành hướng lên trời, tạo thành một tán lá rộng lớn. Lá đa lớn như lòng bàn tay, có màu xanh đậm. Trên tán cây, nhiều loài chim sinh sống, mang đến âm thanh vui tai. Rễ cây dài, ngoằn ngoèo trên mặt đất như những con rắn lớn. Những nhánh rễ phủ xuống như chiếc rèm thưa bao quanh gốc cây. Nhìn cây đa, em tưởng tượng như có một vị thần bảo vệ quê hương, mang đến sự bình yên và niềm vui.
Cây đa không chỉ mang đến bóng mát mà còn là nơi mà các bác nông dân thường nghỉ ngơi trong giờ giải lao. Bóng cây rộng lớn làm dịu mát sân đình trong những ngày hè oi ả, nơi đây cũng là nơi trẻ nhỏ vui chơi. Mặc dù những ngày hè nóng nực, nơi gốc cây vẫn đông đúc, nhộn nhịp. Gốc cây là nơi tổ chức nhiều sự kiện, lễ hội của làng, là chứng nhân của lịch sử địa phương từ bao đời. Gốc cây đa đã trở thành hình ảnh quen thuộc, gần gũi, biểu tượng của làng quê và nông thôn Việt Nam.
Gốc đa cổ kính là hình ảnh không bao giờ phai nhạt trong tâm trí em. Dù mai sau có đi xa, em sẽ luôn nhớ bóng mát của cây đa, những kỷ niệm vui vẻ dưới gốc cây và những ký ức gắn bó với quê hương, cây đa và bạn bè, gia đình nơi quê hương.
Miêu tả cây đa - Mẫu 2
Quê hương! Hai từ này thật gần gũi và thân thuộc. Quê hương với mỗi người có thể là cánh đồng bao la hoặc dòng sông hiền hòa ôm ấp làng xóm trù phú. Đối với em, quê hương chính là cây đa cổ thụ ở đầu làng.
Cây đa này không rõ đã có mặt từ bao giờ, nhưng khi em còn bé, cây đã đứng vững như một biểu tượng lịch sử. Thân cây rất to, ba đứa em ôm tay nhau cũng không đủ. Cây cao lớn với các cành cây vươn ra như hàng chục cánh tay khổng lồ. Rễ cây lan rộng trên mặt đất, ngoằn ngoèo như những con rắn lớn. Nhiều rễ đã cắm sâu vào lòng đất, làm bệ đỡ và cung cấp dưỡng chất cho cây.
Lá đa lớn hơn bàn tay người trưởng thành một chút, với các gân lá rõ ràng từ cuống đến toàn bộ bề mặt lá. Nhìn từ xa, cây đa giống như một chiếc ô xanh khổng lồ che phủ cả một khoảng đất rộng. Đây cũng là nơi dân làng nghỉ ngơi sau những buổi làm đồng mệt mỏi và nơi trẻ nhỏ vui đùa. Những ngày hè oi ả, được ngồi dưới gốc cây xanh và hưởng gió mát thật tuyệt vời.
Vào các buổi chiều, khi mặt trời bắt đầu lặn, đây là nơi tụi trẻ chúng em tổ chức các trò chơi như ô ăn quan, nhảy dây, đá bóng và nhiều trò khác. Không biết từ lúc nào, hình ảnh cây đa đã in sâu vào tâm trí người dân quê em. Ai về làng đều tìm kiếm hình ảnh quen thuộc của cây đa.
Em rất yêu quý cây đa này, vì nó vừa là bạn đồng hành, vừa là nơi em chia sẻ mọi vui buồn trong cuộc sống.
Miêu tả cây đa - Mẫu 3
Khi về đến đầu làng, em thấy cây đa đứng sừng sững như một chiến sĩ bảo vệ làng quê.
Không rõ cây đa đã bao năm tuổi, nhưng nó cao lớn khổng lồ, có lẽ cao bằng một ngôi nhà ba tầng. Thân cây lớn, nhiều người ôm không xuể, lớp vỏ nâu sẫm đã cũ và sần sùi. Rễ cây to, ăn sâu vào đất, với những rễ nổi lên mặt đất như những con rắn lớn. Các rễ lớn tạo hình như những chiếc ghế nhỏ cho người qua đường nghỉ ngơi.
Ở trên cao, các cành lá mọc dày đặc, xanh tốt như những cánh tay vươn ra đùa giỡn cùng gió. Tán lá rộng, khi nhìn từ dưới lên, trông như một cái ô che phủ cả một khoảng đất trống. Lá đa dày, xanh đậm với những đường gân rõ nét. Lá rụng xuống, bọn trẻ dùng để chơi quạt. Vào mùa, quả đa nhỏ nhưng cứng cáp xuất hiện trên cao, thỉnh thoảng rơi lộp độp xuống đất. Các đàn chim thường tụ tập về đây, trò chuyện và phá vỡ sự yên tĩnh của buổi trưa hè. Dưới gốc cây, có bà cụ bán nước, mỗi khi thấy bà dọn hàng là biết mùa hè đã đến.
Em rất yêu quý cây đa này. Khi rảnh rỗi, bọn trẻ chúng em thường chơi đồ hàng và trò chuyện vui vẻ dưới gốc cây.
Miêu tả cây đa - Mẫu 4
Mỗi khi có ai đến làng, em luôn chú ý đến cây đa ở đầu làng và không ngớt lời khen ngợi cây đa cổ thụ ngàn năm gắn bó với quê hương.
Cây đa cổ thụ to lớn và cổ kính, giống như một vị thần khổng lồ bảo vệ sự bình yên của dân làng. Gốc cây lớn như cột đình, trẻ con chúng em phải ôm nhiều vòng mới hết. Thân cây vươn cao, tỏa ra vô số cành nhỏ, già nua. Rễ cây cắm sâu vào lòng đất, có những rễ nổi lên khỏi mặt đất như những con trăn khổng lồ. Tán cây rộng lớn, bao phủ một vùng không gian rộng. Sau những giờ làm đồng, các bác nông dân thường ra ngồi dưới tán cây để tận hưởng không khí mát mẻ như bàn tay mẹ.
Từ các cành cây mọc ra dây leo nối liền mặt đất, tạo vẻ phong trần cho cây. Bọn trẻ chúng em thường tưởng tượng rằng trong cây có một thế giới bí ẩn, đẹp và thơ mộng. Vào những năm hạn hán, người dân thường ra đây cầu nguyện để thực hiện mong muốn. Cây đa đã trở thành một phần không thể thiếu của làng, ai đi xa cũng nhớ về quê với hình ảnh cây đa cổ kính.
Em rất yêu quý cây đa, và hy vọng nó sẽ sống lâu trăm tuổi để mãi đồng hành cùng làng.
14. Bài văn miêu tả cây phượng
Miêu tả cây phượng - Mẫu 1
Giữa sân trường tôi, cây phượng đứng sừng sững, đã có từ lâu lắm. Tôi không biết “bác” phượng này được trồng từ khi nào, chỉ biết rằng khi tôi bước chân vào trường, cây đã rất già và khổng lồ.
Nhìn từ xa, cây phượng trông như một khổng lồ với mái tóc xanh mướt. Thân cây to đến mức hai người ôm không hết, vỏ cây xù xì, nổi lên nhiều u cục như làn da người bị bệnh. Nhưng ít ai biết, dưới lớp vỏ xù xì ấy, dòng nhựa mát lành vẫn chảy để nuôi cây. Mùa xuân đến, cây nở chồi mới, lá phượng mỏng manh như lá me, giống như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp vươn ra đón ánh sáng mặt trời. Khi mùa hè đến, tiếng ve râm ran báo hiệu, cây bắt đầu trổ hoa. Hoa phượng e ấp ẩn mình trong đài hoa xanh, từng nụ hé nở sau khi uống sương đêm và tắm nắng mai. Hoa phượng có năm cánh, mượt mà như nhung, toàn màu đỏ thắm. Nhị hoa dài, có lớp phấn vàng nhạt. Hết mùa hoa, cây xuất hiện những chùm quả phượng dài và to, giống quả bồ kết nhưng lớn hơn.
Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi đầy cảm xúc, vừa vui vì sắp nghỉ hè, vừa buồn vì phải xa trường, lại lo lắng cho mùa thi sắp tới. Buổi trưa, tôi vui vẻ khoe điểm mười đỏ chói với “bác” phượng già.
Chúng tôi hàng ngày tưới nước cho cây. Thỉnh thoảng, những học trò tinh nghịch trèo lên cây để hái quả. Những kỷ niệm êm đềm về người bạn già luôn chia sẻ niềm vui và nỗi buồn trong học tập sẽ mãi ở lại với chúng tôi. Khi nghỉ hè, chúng tôi phải xa bạn bè, xa cô giáo và xa “bác” phượng kính yêu.
15. Bài viết mô tả cây bàng
Tả cây bàng - Mẫu 1
Lớp em ai cũng yêu quý cây bàng ở sân trường.
Cây đã đứng ở đó bao năm tháng, nay đã cao vượt mái văn phòng. Ngọn cây như chiếc ô khổng lồ che mát cả một góc sân vào những ngày hè oi ả. Dưới tán cây, cành bàng xòe ra như những cái ô lớn. Có vài cành không phát triển kịp, chỉ cao ngang đầu người lớn. Những cành này có kích thước to bằng cánh tay, nhẵn thín vì các bạn thường xuyên bám vào để leo trèo.
Thân cây to như vòng tay em ôm, với những u lồi ra như củ nâu. Những u này rất tiện cho các bạn thích leo trèo bám vào để với tới tán cây. Rễ cây uốn lượn trên mặt đất, có những đoạn to bằng thân cây hồng, tạo thành những chiếc “ghế” lý tưởng cho chúng em ngồi chơi trong giờ ra chơi.
Khi thu đến, lá bàng chuyển từ xanh sang vàng rồi đỏ sẫm. Vào đông, những cành cây trở nên khẳng khiu, và lá rụng tạo thành lớp thảm dày dưới gốc. Mùa xuân, cây bàng lại phủ xanh với những chồi non và hoa nhỏ. Quả bàng chín có màu vàng óng, hơi chát nhưng rất bổ dưỡng. Cây bàng không chỉ làm mát sân trường mà còn tạo ra nhiều kỷ niệm đẹp cho chúng em. Chúng em thường tổ chức các hoạt động dưới bóng cây.
Khi nghĩ về thời học trò, hình ảnh cây bàng luôn gợi nhớ những giờ phút thư giãn và vui vẻ dưới bóng mát của nó. Chúng em sẽ luôn trân trọng cây bàng vì đã trở thành một phần không thể thiếu trong quãng đời học sinh của chúng em.