1. Bài văn tả gà mái dẫn con kiếm mồi số 4
Tình mẫu tử là một tình cảm thiêng liêng và đẹp đẽ. Nó không chỉ thể hiện rõ ràng ở con người mà còn có thể nhận thấy ở những loài vật. Cảnh tượng gà mái dẫn con đi tìm mồi mà em chứng kiến đã cho em cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử đặc biệt ấy.
Sáng sớm mùa hạ, ánh mặt trời từ phía đông dần dần tỏa sáng, những tia nắng ban mai hồng hồng nhấp nhô qua đám mây trắng bồng bềnh, tiếng gà trống gáy vang lên báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Mẹ nhẹ nhàng mở cửa chuồng gà, cô gà mái mơ ngẩng đầu nhìn ánh nắng nhảy múa rồi dang cánh ra, từng chú gà con nhỏ bé, e thẹn, rụt rè ló đầu ra khỏi cánh mẹ, đáng yêu như những đứa trẻ. Mẹ rải những hạt gạo trắng tinh, gà mẹ mổ vài hạt rồi dẫn đàn con đi ra vườn.
Mặt trời dần lên cao, bầu trời trong xanh hiện ra dưới ánh nắng vàng rực rỡ trải khắp khu vườn nhỏ, gà mẹ dẫn con đi kiếm mồi. Không chút vội vàng, cô gà mái mơ thong thả bước đi, thỉnh thoảng ngoái đầu lại xem đàn con nhỏ có đi theo mẹ hay không. Gà con như những cục bông nhỏ màu vàng và trắng lăn theo chân mẹ, thỉnh thoảng có chú ham chơi lạc xa. Gà mẹ vừa đi vừa chăm chú quan sát xung quanh, vừa tìm mồi vừa cảnh giác với kẻ thù có thể tấn công đàn con. Khi thấy chú gà trống nào đi qua, gà mẹ ngay lập tức xù lông, che chở đàn con và đuổi chú gà trống đi. Nó cứ loanh quanh trong khu vườn, đến chỗ đất xốp có giun, nó dừng lại. Hai chân cứng cáp màu vàng khéo léo bới đất, miệng ngậm ngay con giun lộ ra trong đất, cho con mình ăn. Gà mẹ chăm chỉ cào cào, bới bới, chỉ khi con ăn no nó mới yên tâm thưởng thức con mồi của mình. Trong khi kiếm mồi, gà mẹ còn dạy con cách làm như mình, khung cảnh thật ấm áp.
Gà mẹ và gà con đi lòng vòng một lúc lâu, rồi lại tiếp tục cuộc hành trình kiếm mồi. Bất ngờ, trời đổ mưa lớn, cơn mưa rơi lộp bộp trên lá cây. Gà mẹ nhanh nhẹn dẫn con chạy đi trú dưới cây cao có tán lá rộng, dang cánh che chở cho con khỏi ướt. Cơn mưa mùa hạ đến nhanh rồi đi vội, ánh nắng lại nhanh chóng xuất hiện, tỏa sáng trên những lá cây còn đọng nước. Trong khu vườn nhỏ với mùi đất ẩm sau mưa, gà mẹ và gà con lim dim đôi mắt nghỉ ngơi sau thời gian kiếm mồi. Sau đó, em lại nghe thấy tiếng “lục cục” của gà mẹ, tiếng “chiêm chiếp” nhẹ nhàng của đàn gà con trong vườn. Ánh chiều tà buông xuống, bao trùm đôi cánh gà mẹ và ôm ấp khung cảnh gà mẹ gà con chăm chỉ kiếm mồi. Một ngày dài của đàn gà dần khép lại, gà mẹ âu yếm dẫn con về nhà, còn gà con thì vui vẻ vì đã ăn no và học được nhiều điều mới lạ từ mẹ. Khung cảnh ấy, bình dị mà đẹp đẽ, cảm động vô cùng!
Khi ngắm nhìn những chú gà con theo mẹ kiếm mồi, em cảm thấy lòng mình tràn ngập niềm vui và tình cảm khó tả. Dù chỉ là loài vật, nhưng hình ảnh gà mẹ che chở và yêu thương con vẫn khiến em xúc động. Đó chính là tình mẫu tử thiêng liêng, đẹp đẽ nhất trên thế gian này.

2. Bài văn tả gà mái dẫn con kiếm mồi số 5
Sáng sớm tinh khôi, em chạy ra sân để tập thể dục, hít thở không khí trong lành cùng với tiếng chim hót líu lo. Trước mắt em, đàn gà con đáng yêu chạy theo mẹ để kiếm ăn. Gà mái mẹ thật tần tảo, luôn chăm sóc từng chút cho đàn con của mình.
Tuần trước, sau những ngày tháng ấp trứng, gà mái mẹ đã chào đón một đàn gà con bé bỏng và xinh đẹp. Gà mái có thân hình mũm mĩm với bộ lông dày ấm áp để che chở cho đàn con. Bà mẹ sở hữu bộ lông nâu vàng óng ánh, vì thế những chú gà con cũng có bộ lông tơ màu vàng mượt mà rất đẹp. Những chú gà con lon ton chạy theo mẹ như những cục bông vàng mềm mại trên thảm cỏ xanh mướt.
Gà mẹ rất chu đáo khi luôn để mắt đến đàn con của mình. Mỗi lần cô gọi, những chú gà con liền chiếp chiếp chạy theo. Cô gà mái dùng chiếc mỏ cứng cáp và đôi chân chắc khỏe bới bới đám cỏ để tìm thức ăn, những chú gà con cũng bắt chước mẹ một cách đáng yêu. Khi gà mẹ tìm thấy những chú giun đất đầu tiên, cô ra hiệu cho đàn con chạy tới. Gà mẹ tần tảo, dịu dàng bên con, nhưng khi gặp kẻ thù muốn 'bắt nạt' đàn con, cô xù lông lớn, dang cánh để che chở, đôi mắt sắc bén luôn sẵn sàng bảo vệ. Những chú gà con biết vâng lời, bám sát bên mẹ, cùng nhau đoàn kết để hỗ trợ. Khi thoát khỏi 'nguy hiểm', chúng lại tiếp tục lon ton theo mẹ để kiếm ăn, kêu 'chíp chíp' thể hiện niềm vui khi tìm thấy thức ăn mới.
Gia đình gà mái sống thật hạnh phúc, em sẽ chăm sóc gà mái cùng với những chú gà con thật tốt để sau này có nhiều đàn gà đáng yêu như thế nữa.

3. Bài văn tả gà mái dẫn con kiếm mồi số 6
Khi ông Mặt Trời vừa hé mắt nhìn xuống sân, mẹ em cũng mở cửa chuồng gà. Những con gà lớn bé lập tức tung cánh chạy khỏi chuồng, mẹ con chị gà cũng nhanh chóng kéo xuống sân.
Chị gà mái mẹ đang ấp lứa thứ hai, đã có nhiều kinh nghiệm trong việc chăm sóc con cái. Chị mặc bộ lông màu vàng mơ, đầu to bằng nắm tay em. Cái mào đỏ của chị đã bợt đi đôi chút vì vất vả chăm sóc đàn con. Hai cánh của chị xệ xuống, luôn sẵn sàng ứng phó nếu có kẻ quấy rầy. Đôi mắt chị vẫn đẹp, lúng liếng quan sát đàn con với ánh nhìn dịu dàng. Hai chân chị khỏe mạnh, lớp vảy sừng màu vàng, đi lại rất nhanh nhẹn. Chị đứng yên nhìn đàn con mổ gạo trên sân.
Thỉnh thoảng, chị gắp hạt gạo ra sân và gọi gà con đến ăn. Đàn con của chị gồm mười chú, mỗi con đều tròn xoe với lông vàng óng. Sau khi ăn no, bầy gà con theo mẹ ra vườn kiếm giun. Chị gà dẫn con qua đống rơm, không quên chào: “Cục... chào bác Rơm ạ!”. Lũ con đồng thanh chào theo: “Chiếp... chiếp... chúng cháu chào bác Rơm ạ!”. Ông Rơm cũng đáp lại: “Chào chị gà mái, chào các cháu.”. Bầy gà bới rơm để nhặt giun. “Tục... tục...” gà mẹ gọi con và dẫn chúng đến cuối vườn. Những bẹ môn vươn lá đứng ken dày, chị gà dẫn con đến chỗ có những cây môn. Trời đã hơi quá trưa, chị nằm xuống, lũ con rúc vào lòng, có một hai con còn chạy nhảy xung quanh. Một con nhảy lên lưng mẹ, chị gà để yên và âu yếm mổ mổ con đứng ngoài.
Buổi trưa trôi qua nhanh, lũ gà con đã no nê mà giờ bụng đã lép kẹp. Chị gà dẫn con đi ăn ở gốc rơm, nơi có nhiều giun. Chiều tà, mẹ em đổ thức ăn vào máng, lũ gà tranh nhau ăn, mẹ con chị gà cũng ăn ở một máng khác và rất no nê. Chiều xuống nhanh, chị gà dẫn con lên chuồng, bầy gà con tíu tít theo mẹ, hai cánh chấp chới rất dễ thương. Sau mẹ con chị gà, lũ gà mái và gà choai cũng lên chuồng. Hoàng hôn buông nhanh trên đồng nội, trời chuyển tối rất nhanh.
Nuôi gà là phương cách cải thiện kinh tế của nhiều gia đình nông dân. Gần đây, việc nuôi gà gặp khó khăn do dịch cúm gia cầm lây lan nhanh. Vì vậy, mẹ em phải cẩn thận tiêm chủng cho gà và chú ý vệ sinh chuồng trại. Nhờ đó, gia đình em có trứng tốt để ăn và đàn gà có thể sinh sôi nảy nở.

4. Bài văn tả gà mái dẫn con kiếm mồi số 7
Nhà em thường nuôi những loài động vật gần gũi, trong đó có con gà. Gà mái nhà em vừa chào đón mười chú gà con xinh xắn, đáng yêu. Một lần tình cờ đi dạo trong vườn, em đã thấy cảnh đàn gà con theo mẹ đi kiếm mồi.
Khu vườn là nơi lý tưởng cho những chú gà tìm kiếm thức ăn. Những chú gà con tíu tít theo sau gà mẹ, háo hức trong lần đầu kiếm mồi. Chúng có bộ lông vàng óng ả, mượt mà. Khi em bế chúng lên tay, cảm giác như cục bông nhỏ tròn tròn rất dễ thương. Khi chạy trong vườn, chúng như những chiếc đèn vàng thắp sáng không gian. Đôi chân nhỏ nhanh nhẹn như que tăm, không để bị lạc. Đôi mắt nháo nhác như muốn khám phá thế giới rộng lớn, trong khi cái mỏ bé xíu cứ liên tục kêu “chiếp chiếp” đòi ăn. Gà mẹ lớn hơn nhiều với đôi chân to dài, bộ lông dày dạn, óng ả hơn con. Đặc biệt, bộ cánh rộng của chị có thể che chở cho cả đàn con khỏi kẻ thù.
Khi gà mẹ bới sâu để bắt những con sâu béo, lũ gà con chạy nhảy khắp nơi làm khu vườn thêm sinh động. Vì còn bé, chúng chỉ nhặt được vài thứ nhỏ. Khi gà mẹ gọi, lũ con nhanh chóng chạy đến há miệng để mẹ đút. Gà mẹ nhìn con với ánh mắt ân cần, chia đều thức ăn mà không nghĩ đến mình. Sau khi đã no nê, đàn gà đi dạo quanh vườn, tìm một vũng nước để giải khát. Nhìn lũ gà con hài lòng với chuyến đi kiếm mồi, khi hoàng hôn buông xuống, gà mẹ lại dẫn chúng về chuồng trước khi bóng tối đến. Một ngày dài lại khép lại.
Em nhận ra có nhiều điều nhỏ bé mà đáng yêu xung quanh, và cảnh đàn gà con theo mẹ kiếm mồi là một trong số đó.

5. Bài văn tả gà mái dẫn con kiếm mồi số 8
Trong buổi trưa hè oi ả, em và chị gái ngồi trên mái hiên trông thóc giúp mẹ. Chúng em vừa trông thóc vừa trò chuyện thật vui vẻ, lại còn ngắm nhìn khung cảnh hè rực rỡ với tiếng ve kêu râm ran và những tia nắng vàng xuyên qua tán cây, tạo nên những vệt sáng tuyệt đẹp. Xa xa, hình ảnh cô gà mái hoa mơ dẫn đàn con đi kiếm ăn thu hút ánh nhìn của chúng em.
Cô gà mái hoa mơ dẫn theo năm chú gà con khám phá khu vườn. Mới hôm nào cô còn cục ta cục tác ấp trứng, giờ đây những quả trứng đã nở thành những chú gà con xinh đẹp. Chúng có bộ lông vàng óng như ánh nắng, lúc nào cũng lon ton chạy theo mẹ. Cô gà mái hoa mơ rất chăm sóc đàn con, luôn sẵn sàng dang cánh bảo vệ chúng khỏi những chú gà trống hay mối đe dọa từ chó mèo. Khi cần, cô sẽ ôm các con vào lòng và không ngần ngại tấn công kẻ thù nếu có ý định làm hại chúng.
Tình thương của cô gà mái hoa mơ dành cho con thể hiện rõ nét qua sự che chở khi cần thiết. Khi đang kiếm ăn, nếu trời bất chợt mưa, cô sẽ dang cánh để che chở các con, không màng đến việc mình có bị ướt hay không. Khi đi ngủ, những chú gà con nằm ấm áp trong lòng mẹ. Vì còn nhỏ, chúng chưa biết kiếm mồi, nên luôn theo chân mẹ, được mẹ dạy cách tìm những hạt thóc hay con sâu trên mặt đất, thấy chúng tíu tít làm theo thật vui vẻ.
Ngắm nhìn những chú gà con theo mẹ kiếm mồi thật thú vị. Hình ảnh ấy rất đẹp, cô gà mái hoa mơ luôn che chở và quan tâm đến đàn con. Nhìn hình ảnh ấy, em lại nhớ đến mẹ mình, có lẽ tình yêu thương của mẹ dành cho con cái, dù là con người hay con vật như cô gà mái, đều mang trong mình sự ấm áp và che chở vô bờ bến.

6. Bài văn tả gà mái dẫn con kiếm mồi số 9
Âm thanh vỗ cánh phành phạch của anh gà trống vang lên, nhún chân một cái đã ở trên hàng rào, rồi vươn cổ gáy to đánh thức mọi người. Tiếng gáy vừa dứt, sân nhà bỗng rộn ràng khi chị Mái Mơ dẫn đàn con đi kiếm ăn.
Đàn gà con líu ríu quanh chân mẹ. Chị Mái Mơ vừa đi vừa gọi các con:
– Nhanh chân lên nào, chúng ta sẽ đến bãi cát để kiếm mồi.
Nghe mẹ gọi, các chú gà con chạy nhanh hơn, không lâu sau đã đến bãi đất. Chị gọi các con lại gần và bắt đầu tìm mồi trong những đám cỏ còn đẫm sương. A, được một chú giun béo, chị gọi:
– Lại đây các con, mẹ vừa đào được một chú giun to. Chia nhau mà ăn nhé!
Bầy gà con chạy ùa lại, tranh nhau con mồi, làm cho chú giun bị đứt ra thành từng đoạn. Con bé nhất không kịp ăn miếng nào. Chị Mơ vội đào thêm một chú giun nhỏ, nói: “Đây là phần của con bé, đừng tranh giành nhé”. Chú bé vui vẻ nuốt chửng con giun, diều căng tròn ra một cục. Bỗng chú phát hiện một vật giống giun, kêu lên: “Mẹ ơi, có một con giun nữa!” Chị Mái Mơ chạy lại, nhìn kỹ thì đó chỉ là cọng thun, chị nói:
“Nhiếp nhầm rồi, đừng ăn nghe con!”.
Đang kiếm mồi, bỗng một bóng đen lượn qua bầu trời. Chị nhìn lên, hoảng hốt gọi các con:
– Lại đây nhanh, Diều Hâu đang trên đầu chúng ta!
Nghe thấy, các chú gà con hoảng hốt chạy về với mẹ. Chị Mái Mơ dang rộng cánh ấp ủ các con, mắt chăm chú theo vòng lượn của Diều Hâu. Khi không thấy gà con, lão bay xuống thấp và nói lớn:
– Ê, chị gà mái kia! Gà con đâu rồi, hiến cho ta vài con, ta đang đói!
Chị Mái Mơ không trả lời, chỉ xòe cánh che kín đàn con. Diều Hâu rất độc ác, hắn bay cao và mổ vào đầu chị. May mắn thay, chị đã né tránh và mổ mạnh vào mắt Diều Hâu. Lão đau đớn bay vọt lên cao.
Chị Mái Mơ nhẹ nhàng đứng dậy, bảo các con: “Lão Diều Hâu đã đi rồi, hãy ra ngoài nhưng đừng đi xa, phòng khi lão quay lại”.
– Mẹ đuổi lão ta đi rồi phải không?
Chị cười dịu dàng:
– Đúng vậy, mẹ đã đuổi nó đi, các con đừng lo!
– Mẹ thật dũng cảm!
Chị Mái Mơ chỉ mỉm cười.
Thấp thoáng trong sân vườn, chị Mái Mơ và đàn gà con tiếp tục kiếm ăn. Nắng đã lên cao, chị dẫn các con vào chỗ râm mát.
Hình ảnh chị Mái Mơ dũng cảm chiến đấu với Diều Hâu để bảo vệ đàn con thật đẹp. Em thật sự ngưỡng mộ hành động của chị.

7. Bài văn tả gà mái dẫn con kiếm mồi số 10
Gà là loài vật nuôi mà em yêu thích nhất. Hình ảnh đàn gà cùng nhau đi kiếm mồi vào một buổi sáng sớm luôn đọng lại trong tâm trí em.
Sáng sớm, chú gà trống vang lên tiếng kêu dõng dạc, đánh thức cả nhà. Mẹ mở cửa chuồng, từng chú gà lần lượt lao ra vườn như lũ trẻ ùa ra lớp học. Dẫn đầu là chú gà trống oai phong, cái mào đỏ chót lắc lư trong nắng. Theo sau là gà mái mẹ cùng đàn con, lông mẹ màu vàng mơ, lông con vàng óng, hòa quyện tạo thành bức tranh đẹp mắt. Đàn gà dắt nhau đi, cổ lúc lắc thật ngộ nghĩnh. Tiếng gà mẹ “cục tác”, tiếng gà con “chiếp chiếp”, tiếng gà trống “ò ó o” mạnh mẽ. Không khí đi kiếm ăn thật rộn ràng.
Chú gà trống vỗ cánh phành phạch, nhảy lên nóc đống rơm nhỏ, cả thân hình tắm trong nắng, bộ lông óng ánh như cầu vồng. Gà mẹ cùng các con chậm rãi đi loanh quanh, chân gà mẹ bới đất tơi xốp tìm giun cho con. Lũ gà con chạy lăng xăng, thỉnh thoảng lại kêu hốt hoảng khi sợ lạc đàn. Khi gà mẹ tìm được một chú giun béo, tiếng gọi quen thuộc lại vang lên để đàn con đến chia mồi.
Lũ gà con nghe tiếng mẹ, chạy đến như những mũi tên. Bất ngờ trời đổ mưa, gà mẹ nhanh chóng tìm nơi trú cho đàn con. Đàn gà con nép vào cánh mẹ, mấy cái lông vàng óng lay lay trong gió. Tiếng sấm vang lên, đàn gà con càng nép sát vào mẹ. Gà mẹ lúc ấy thật mạnh mẽ. Khi mưa tạnh, cả đàn lại tiếp tục kiếm ăn, đến tối mới trở về chuồng.
Em rất thích ngắm cảnh đàn gà đi kiếm ăn, vì điều đó khiến cuộc sống trở nên bình yên và đáng yêu.

8. Bài văn tả gà mái dẫn con kiếm mồi số 11
- Cúc cúc cúc! Cục cục cục! Các con ơi, lại đây nhanh nào! Ở đây có nhiều thức ăn lắm!
Nghe mẹ gọi, cả bầy gà con chạy tới, nháo nhác đòi ăn.
Mái Nâu là một cô gà mái xinh đẹp với chiếc mỏ nhỏ cong, đôi mắt tròn tinh nhanh, và chiếc cổ thon thả. Lông toàn thân màu nâu bỏng, điểm xuyết những chấm đen biếc. Chân của chị màu vàng sậm. Bà em nói rằng gà mái có dáng như vậy sẽ nuôi con rất khéo. Mái Nâu ấp ổ trứng đầu tiên và giờ đây đã là một người mẹ tháo vát. Đàn con của chị xinh xắn, hơn chục chú nào cũng vàng ươm như tơ tằm, đôi mắt tròn xoe ngơ ngác và chiếc mỏ hồng xinh xắn. Chúng chạy lon ton trên đôi chân mảnh khảnh, vừa chạy vừa kêu chiêm chiếp thật đáng yêu.
Mái Nâu dùng chân và mỏ bới đất tìm mồi. Con sâu, con kiến hay hạt thóc nào rơi vãi, chị đều nhường cả cho con. Chị âu yếm nhìn đàn con đang tranh nhau miếng mồi và nhẹ nhàng khuyên: “Các con hãy nhường nhịn, chia sẻ cho nhau nhé! Thế mới là anh em!”. Rồi chị lại tiếp tục công việc của mình. Đàn gà con tung tăng chạy nhảy quanh mẹ, nhưng Mái Nâu vẫn để mắt nhắc nhở những chú gà con tinh nghịch hay lảng đi chơi một mình.
Khi không còn kiếm ăn ở sân, mẹ con Mái Nâu lại kéo nhau ra chân cây rơm. Những lúc bắt được giun hay dế, đàn gà con lại kêu vang phấn khởi. Mặt trời đã lên cao, gà mẹ gọi đàn con đến trú dưới gốc na cho mát. Nắng lung linh qua tán lá, đàn gà tụ quanh mẹ, con rúc dưới cánh, con trèo lên lưng lim dim ngủ.
Cảnh mẹ con đàn gà quấn quýt bên nhau thật dễ thương!

9. Bài văn tả gà mái dẫn con đi kiếm mồi số 12
Con gà mái của gia đình em được cả nhà chăm sóc rất chu đáo. Năm nào nó cũng đẻ từ năm đến sáu lứa. Gà chính là kho báu của mẹ.
Mới ngày nào nó còn là một con gà mái tơ, giờ đây sau hai năm đã trở thành một mẹ gà hiền thảo. Cái mào quăn sần sùi, nhỏ nhắn. Cái mỏ sắc nhọn ánh lên màu ngà thẫm. Cặp chân to với móng nhọn giống như đôi bàn tay tần tảo của người mẹ đông con. Bộ lông màu nâu gụ, đôi cánh và đuôi điểm bạc, lúc thì xòe ra, lúc lại khép lại mượt mà. Đôi mắt vàng, trong xanh động đậy rất nhanh nhẹn. Nó được cả đàn gà kính trọng và nhường nhịn.
Sáng nào cũng vậy, khi mặt trời lên, sương mai tan, bố em mở chuồng gà. Cái lồng tre có chằng dây thép nhốt gà mẹ và đàn gà con bao giờ cũng được nhấc lên sau cùng. Đàn gà con chiêm chiếp reo lên, chạy ùa ra sân khi nghe tiếng “cục… cục” của mẹ. Gà mẹ ung dung bước ra, cất tiếng gọi con khi mẹ em tung tấm xuống sân. Nó xòe cánh, đứng yên say mê ngắm đàn con đang tranh mồi. Khi không còn một hạt tấm nào nữa, gà mẹ dẫn đàn con ra vườn kiếm mồi. Một con giun, một con sâu nhỏ cắp đầu mỏ, gà mẹ gọi con đến chia phần. Đàn con xông vào tranh giành, chúng đá nhau, mổ nhau náo loạn, chí chóe. Góc sân trở thành một ngày hội.
Gốc chanh, gốc hồng xiêm là nơi vui chơi của chúng. Mẹ gà xòe cánh nằm nghỉ, đàn con rúc vào cánh, đậu lên lưng, ríu rít chuyện trò. Gà mẹ trầm ngâm, thỉnh thoảng lắc đầu nghiêng tai nghe ngóng. Chỉ một tiếng động nhỏ từ xa, gà mẹ đã phát hiện ngay. Nó vội vàng đứng dậy dõi theo khi có bóng con mực chạy qua hoặc gần lại. Nó rít lên báo động khi thấy bóng diều hâu hay chim cắt. Khi đàn con chạy vào bụi sả hay gốc chanh, gà mẹ xù lông cổ rất dữ tợn. Nó sẵn sàng chống trả mọi kẻ thù để bảo vệ đàn con.
Sau mười tám đến hai mươi ngày được ấp ủ, trứng nở thành gà con. Hơn một tháng sau, gà mẹ xa dần đàn con, lông gà mẹ trở nên mỏng manh, dáng điệu dịu dàng chuẩn bị đẻ lứa trứng khác. Gà nhỡ, gà tơ, gà trống thiến, gà mái ghẹ, con to thì hai ba ký, con vừa thì trên dưới một cân, con thì được giết thịt lúc cúng giỗ hay có khách, con thì đem ra chợ bán. Mỗi lứa gà là nguồn thu cho mẹ. Công việc, tiền học hành, áo quần, sách vở cho ba con đều có sự đóng góp của gà mái này.
Con gà cần mẫn, tần tảo, mang nặng tình mẫu tử. Gà chăn thả tự do, ít tốn kém mà lại nhiều lợi ích. “Con gà cục tác lá chanh…”, “cơm gà, cá mỡ”… Câu ví, câu ca ấy càng ngẫm càng thấy hay khi em ngắm gà mẹ dẫn đàn con đi kiếm mồi…

10. Bài văn tả gà mái dẫn con đi kiếm mồi số 13
Sáng sớm, khi mặt trời thức dậy, vươn vai và chiếu sáng khắp làng quê, mọi thứ trở nên tươi mới hơn. Ngoài sân, chị gà Mái Mơ đang dẫn đàn con đi tìm ăn.
Đàn gà thật xinh xắn, chúng kêu liếp nhiếp chạy quanh chân mẹ như những cái kén vàng ươm biết di chuyển. Đôi mắt ngơ ngác của chúng nhìn quanh tỏ vẻ thích thú, tựa như những em bé mới chào đời. Đôi chân nhỏ xíu của các chú gà con trông giống như những chiếc tăm, và mỏ của chúng như hai vỏ trấu vàng óng chắp lại. Nhìn đàn gà con bé bỏng, tôi lại nhớ về tuổi thơ của mình.
Gà mẹ luôn lo lắng theo dõi đàn con. Đôi mắt hiền dịu của Mái Mơ lấp lánh như hai hạt huyền. Những đêm thức trắng vì giấc ngủ của con, giờ đây ánh mắt ấy trở nên bàng bạc hơn. Ánh sáng từ đôi mắt chị tỏa xuống đàn con, chân chị bước đi thong thả. Khi nghe tiếng mẹ gọi “tục tục”, đàn con ùa về quanh chân mẹ để được chia phần. Khuôn mặt chị Mái Mơ hiện rõ niềm hạnh phúc. Đôi cánh của chị âu yếm ôm lấy những chú gà con. Chú gà trống choai thấy mẹ con Mái Mơ đi kiếm ăn ở vườn lạ cũng đi theo.
Thỉnh thoảng, chú cất tiếng gáy lanh lảnh để mọi người cùng nghe. Gió thoảng qua làm cây cỏ rung rinh, trong khi trên cành cây, đàn chim véo von.

11. Bài văn tả gà mái dẫn con đi kiếm mồi số 14
Hôm nay là một ngày nắng đẹp, em ra vườn để bắt sâu trên những cây bắp cải mà bà trồng, thì bắt gặp mẹ con chị gà mái đang cùng nhau kiếm ăn. Lâu lắm em mới thấy hình ảnh ấy.
Trời còn sớm, những hạt sương mai đọng trên ngọn cỏ non xanh biếc, chị Mái Mơ đã “cục cục” gọi đàn con dậy để cùng nhau đi dạo trong vườn. Những chú gà con lông vàng óng với đôi chân ngắn cũn vội vã chạy theo mẹ, trông giống như những cuộn bông tròn nhỏ di chuyển trong vườn, làm cho không gian thêm sinh động. Chúng có bộ lông giống mẹ, chủ yếu là vàng óng, thỉnh thoảng có thêm chút màu nâu nhạt. Dù khung cảnh rộng lớn, nhưng đàn gà con không xa mẹ quá.
Thỉnh thoảng, gà mẹ vẫn quan sát xung quanh, xem các con có được an toàn hay không.
Chị Mái Mơ bắt đầu dùng chân bới đất xung quanh để tìm giun béo cho đàn con. Khi tìm được giun, chị lại gọi các con lại để chia phần. Mỗi lần nghe tiếng mẹ gọi, những cuộn bông vàng nhỏ nhanh chóng chạy tới, đôi khi vì vội vàng mà ngã xuống đất, làm bẩn bộ lông xinh xắn, nhưng chúng vẫn cố gắng đứng dậy để bên mẹ. Khi đàn gà con ăn no, trời đã bắt đầu nắng với những tia sáng chói chang. Lúc đó, cả bầy cùng nhau nằm dưới gốc cây để tránh nắng. Thỉnh thoảng, chúng đùa nghịch hoặc mổ những lá non gần đó, hay tìm kiếm sâu đang nấp trong những cây bắp cải khổng lồ so với kích thước của chúng.
Hình ảnh của những chú gà khiến em mê mẩn cả buổi sáng. Em rất thích nhìn đàn gà con, tuy gặp khó khăn nhưng vẫn cố gắng kiếm mồi bằng sức lực của mình. Em yêu đàn gà của nhà mình nhất.

12. Bài văn tả gà mái dẫn con đi kiếm mồi số 15
Trong vườn nhà em có rất nhiều gà như gà trống, gà mái, và gà trọi, nhưng em yêu thích nhất là đàn gà con. Đàn gà con nhà em rất xinh xắn với bộ lông vàng óng, lúc nào cũng ríu rít chạy theo gà mái mẹ, trông thật đáng yêu.
Nhà em có sáu chú gà con, chúng lúc nào cũng đi theo đàn và cùng mẹ ra vườn kiếm ăn. Những chú gà con nở từ trứng, sau khi được gà mẹ ấp ủ, giờ đây chúng thật dễ thương. Chúng đều có bộ lông vàng óng mượt, khác biệt với bộ lông dài và cứng của gà mẹ. Lúc mới nở, chúng chỉ to hơn quả trứng một chút, đôi chân ngắn luôn bám sát mẹ trong suốt cuộc hành trình kiếm ăn.
Sáng nào cũng vậy, khi mặt trời lên, những chú gà con đã thức dậy, chăm chỉ theo mẹ vào sân rồi ra vườn tìm thức ăn. Nhìn chúng ríu rít chạy theo mẹ thật đáng yêu. Tuy còn nhỏ, nhưng những chú gà con chưa biết tìm mồi, chỉ theo mẹ và bắt chước dùng mỏ bới đất. Thỉnh thoảng, chúng cũng bị những chú gà lớn hơn bắt nạt, và lúc đó, gà con lại nhanh chóng chạy ra sau lưng mẹ để được bảo vệ, thật dễ thương.
Khi lớn hơn, những chú gà con học được cách kiếm mồi, có thể đi theo mẹ nhưng cũng tự tìm được những hạt thóc và sâu nhỏ trong vườn. Tuy tự kiếm ăn, chúng vẫn không tách rời nhau, luôn cùng nhau đi kiếm ăn vui vẻ và đoàn kết. Khi trời mưa, chúng lại nhanh chóng chạy vào lòng mẹ để tránh nước, và khi trời tạnh, chúng lại vui vẻ chạy ra ngoài để tiếp tục cuộc tìm kiếm.
Em rất yêu những chú gà con nhà mình, không chỉ đẹp mà còn sống hòa đồng, đoàn kết. Chúng không bao giờ tranh giành thức ăn, nhìn chúng ríu rít chạy theo mẹ trong vườn thật là dễ thương và xinh đẹp.

13. Bài văn tả một con gà mái đang dẫn con đi kiếm mồi số 1
“Chiếp… chiếp… chiếp…” tiếng kêu trong trẻo vang lên, khiến em không thể không chú ý. Em bước ra sân và thấy gà mẹ đang dẫn đàn gà con đi kiếm ăn.
Đàn gà sắp xếp thành hàng, gà mẹ đi đầu với bộ lông màu vàng cam nhạt, thân hình thấp và hơi mập. Đàn con mười chú nhỏ xíu, màu vàng óng, đôi chân ngắn ngủi lạch bạch chạy theo mẹ như những viên bông nhỏ. Gà mẹ vừa dẫn con vừa cảnh giác nhìn xung quanh để tìm thức ăn. Đôi mắt tròn xoe đen láy của gà mẹ bỗng sáng lên, như thể phát hiện mồi liền chạy nhanh đến gốc cây cam, đôi chân ngắn màu nghệ với những móng vuốt sắc nhọn khéo léo bới đất, chỉ trong giây lát đã tìm ra hai con giun đất màu nâu.
Gà mẹ gọi đàn con: “cục… cục… cục…”. Nghe tiếng mẹ, đàn con đang chơi đùa lập tức chạy nhanh đến bên mẹ, ánh mắt háo hức. Gà mẹ như một người thầy, tỉ mỉ dạy cho các con cách cắt giun. Lũ trẻ dường như đã hiểu, vội vàng lao lên giành lấy con giun còn lại. Sau khi gà con ăn xong, gà mẹ lại dẫn đàn con đi tiếp, những cục lông nhỏ xếp thành hàng nối theo mẹ.
Nhìn gà mẹ chăm sóc đàn con, em chợt hiểu được cách dạy dỗ của chúng và cảm nhận được tình cảm sâu sắc của gà mẹ.

14. Bài văn tả một con gà mái đang dẫn con đi kiếm mồi số 2
Chủ nhật tuần trước, khi nhà em dọn dẹp, em được giao nhiệm vụ nhổ cỏ ngoài vườn, và lúc ấy em đã chứng kiến một cảnh thật thú vị: gà mẹ dẫn đàn gà con đi kiếm mồi.
Trong ánh nắng chiều dịu dàng, khung cảnh những chú gà kiếm mồi hiện lên thật đẹp. Gà mẹ là một con gà mái hoa với thân hình to lớn, còn những chú gà con thì nhỏ xinh như những cuộn len vàng óng. Chú có bộ lông cứng cáp với những cọng lông dài và màu sắc sặc sỡ, thân hình to lớn của chú có thể bảo vệ đàn con bất cứ lúc nào. Em nhớ hồi bà em còn để những quả trứng chú ấp, giờ đây từ những quả trứng nhỏ xinh đó đã nở thành những chú gà con dễ thương.
Khi những chú gà con chen chúc nhau quanh mẹ, gà mẹ chăm chỉ bới từng miếng đất để tìm thức ăn cho đàn con. Khi gà mẹ bắt được một con giun béo, lũ gà con đói bụng lập tức bâu vào tranh nhau. Gà mẹ luôn tỉ mỉ bới giun cho những chú gà con nhỏ bé. Điều này khiến em hiểu thêm về tình mẫu tử của gà mẹ dành cho đàn con. Khi cơn mưa mùa hè bất chợt ập đến, đàn gà vội vã chạy vào chuồng trú mưa, kết thúc một ngày đi kiếm ăn.
Em rất yêu quý đàn gà nhà mình, mong rằng những chú gà con lớn nhanh để có thể cùng mẹ đi kiếm ăn.

15. Bài văn tả một con gà mái đang dẫn con đi kiếm mồi số 3
Trong lúc em đang dạo chơi giữa vườn, bỗng nghe tiếng động nhẹ, quay lại thì thấy mẹ con gà mái đang bận rộn kiếm ăn dưới gốc cây.
Hai hình ảnh thật đối lập: gà mẹ thì xơ xác với bộ lông rối bù, trông như người phụ nữ vội vàng quên cả chăm sóc bản thân; còn đàn con thì mơn mởn, lông óng ánh như những cuộn tơ vàng. Mặc dù mẹ gà gầy đi, nhưng nét thanh tú của thời trẻ vẫn còn hiện hữu, chỉ có điều đó là dấu tích của những ngày tháng nằm ấp trứng, quên ăn quên uống.
Gà mẹ đi trước, miệng không ngừng “cục cục” để dẫn dắt đàn con. Chị cẩn thận bới từng lớp lá khô để tìm mồi. Khi phát hiện sâu hay dế, chị gắp lên và gọi đàn con. Những chú gà con tham ăn chớp chớp đôi cánh nhỏ, tranh nhau mồi, miệng “chiếp chiếp”. Có vài chú vấp ngã, gà mẹ lập tức quay lại âu yếm hỏi:
– Con có sao không?
Chị gà cứ thế, không biết mệt mỏi, cần mẫn chăm sóc đàn con của mình từ đống lá này đến bụi cỏ kia.
