1. Bài thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) ấn tượng nhất mẫu 4
Thả diều không chỉ là sở thích của trẻ em mà còn là niềm vui của nhiều lứa tuổi khác. Một bầu trời mùa hè rộng lớn là không gian lý tưởng để những cánh diều tự do bay lên. Với chỉ mười đến mười lăm nghìn đồng, bạn có thể sở hữu một chiếc diều khá đẹp. Nhưng cảm giác diều bay cao nhờ sự khéo léo của đôi tay mới thực sự là niềm đam mê của người chơi thả diều.
Để tạo ra một chiếc diều tốt, bạn cần chuẩn bị: tre, phải là tre tươi, dẻo và cứng; giấy: tùy vào kích thước diều mà bạn định làm, chuẩn bị nhiều giấy càng tốt; dây: nếu diều lớn cần dây to, nếu không dây sẽ bị đứt giữa chừng, cần hai ba cuộn cho một chiếc diều cỡ vừa; hồ dán; sáo (chỉ dùng cho diều lớn). Có nhiều loại diều như hình hộp, hình vuông, hình rồng, hình chim, hình người… Nhưng diều quạ là loại diều bay cao và ổn định nhất. Vì vậy, hãy làm cho mình một chiếc diều hình quạ.
Đầu tiên, làm khung cánh bằng tre nứa. Chuẩn bị hai thanh tre dài 90 cm. Buộc hai thanh tre ở trên và dưới sao cho hai bên cánh cân bằng. Thanh tre dài khoảng 22-23 cm thì đẹp. Tiếp theo, uốn cong hai bên cánh bằng cách buộc vào thanh trục ở giữa (buộc vào trung điểm của thanh trục). Đừng uốn quá nhiều kẻo gãy. Hai cánh có thể cong không đều như đường tròn và tụ lại ở một chỗ cũng không sao. Bạn đã có cánh diều hình quạ. Phần đầu và đuôi rất đơn giản.
Để làm phần đầu, chuẩn bị hai thanh tre nhỏ dài khoảng 9-10 cm, buộc sát trục rồi buộc đầu kia thành mũi nhọn. Phần đuôi cũng dùng hai thanh tre dài khoảng 20-30 cm, buộc thành hình tam giác với góc nhọn khoảng 70 độ. Khi có khung xong, dán giấy lên. Nếu giấy nhỏ, dán từng đoạn của cánh và phải kín. Giấy phủ lên cánh diều, vuốt phẳng theo dây và dán mép vào thanh tre. Đầu và đuôi cũng làm tương tự.
Cuối cùng, buộc dây (lèo). Đục hai lỗ nhỏ trên giấy sát thanh tre ở trên của cánh, cách trục khoảng 10-15 cm, buộc hai đầu dây khoảng 3 cm vào hai lỗ. Lấy một đoạn dây 30 cm buộc vào trung điểm của đoạn dây trước, đầu kia buộc vào đuôi trục. Dây nối với cuộn dây sẽ buộc vào đoạn thứ hai, buộc chắc nhưng vẫn có thể di chuyển để chỉnh. Phần chính này dài từ 3-5 cm trên đoạn dây thứ hai. Vậy là bạn đã có diều hình con quạ giấy.
Trò chơi thả diều sẽ mãi là thú vui của nhiều người trong những ngày hè nóng bức. Những ngày gió to, bạn hãy đưa diều ra ngoài đồng hoặc nơi không vướng nhà cửa, dây điện để diều bay lên trời. Bạn sẽ có những phút giây thư giãn với cánh diều và bầu trời xanh mát.
2. Bài văn thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) ấn tượng nhất mẫu 5
Trò chơi thả diều là một phần không thể thiếu trong kho tàng văn hóa dân gian Việt Nam. Dù đã xuất hiện từ lâu, nó vẫn giữ được sức hút mãnh liệt đến tận hôm nay.
Thả diều đã có mặt từ xa xưa, hình thành qua các hoạt động sinh hoạt và lao động của người Việt. Đối với nhiều thế hệ, hình ảnh cánh diều bay lơ lửng trên cánh đồng hay các em nhỏ chăn trâu thả diều là hình ảnh gắn bó với tuổi thơ và là biểu tượng của làng quê Việt Nam.
Cánh diều thường có hình dạng trăng lưỡi liềm, với khung làm từ cật tre mềm, vừa nhẹ vừa chắc chắn. Cánh diều cong cong, giống như lưỡi liềm khi nhìn từ xa. Giấy bản là nguyên liệu chính để làm diều, và dù quá trình làm diều có vẻ đơn giản, nhưng đòi hỏi sự khéo léo. Diều sáo là loại diều đặc biệt, khi bay cao, tiếng gió thổi vào cây sáo tạo ra âm thanh du dương, rất đặc trưng.
Thả diều là trò chơi dân gian thú vị cho mọi lứa tuổi, người chơi phải dựa vào sức gió để đưa diều lên cao qua sợi dây dài. Gió cần phải vừa đủ, không quá mạnh cũng không quá nhẹ. Thời điểm lý tưởng là buổi chiều có gió lớn. Hình ảnh các em nhỏ tụ tập trên các cánh đồng trống, hò hét và chạy theo diều đã trở nên quen thuộc ở các làng quê Việt Nam.
Hiện nay, diều vẫn được yêu thích qua các kiểu dáng và màu sắc đa dạng. Những cuộc thi thả diều lớn diễn ra hàng năm, thu hút sự quan tâm của đông đảo người dân.
3. Bài văn thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) ấn tượng nhất mẫu 6
“Cánh diều căng gió
Tiếng vang vọng trời
Diều như hạt cau
Phơi mình giữa trời” ('Thả diều' - Trần Đăng Khoa)
Hình ảnh cánh diều lướt bay trên bầu trời đã trở thành biểu tượng quen thuộc và lãng mạn trong tâm trí người Việt. Thả diều từ lâu đã là một trò chơi dân gian gắn bó với nhiều thế hệ người Việt Nam.
Trò chơi thả diều xuất phát từ Trung Quốc, nơi người thợ Lỗ Ban chế tạo chiếc diều đầu tiên từ gỗ và cho nó bay trên mảnh đất Trung Hoa, trở thành một phần văn hóa đặc sắc của họ. Dần dần, người Việt Nam cũng yêu thích trò chơi này, và nó trở thành một phần của văn hóa dân tộc. Hình ảnh chú bé chăn trâu thả diều trên bầu trời cũng được các nghệ nhân tranh Đông Hồ khắc họa, thể hiện một phần tuổi thơ gắn bó với đồng quê.
Diều là một công cụ sử dụng sức gió để bay lên. Thường có khung làm từ tre hoặc gỗ, được uốn thành nhiều hình dạng khác nhau. Khung diều cần đủ chắc để không bị gãy khi gió lớn và không quá cứng để dễ dàng đón gió.
Khung diều được dán giấy màu hoặc ni lông để tạo thành hình dáng đẹp mắt. Thường có thêm đuôi dài với các tua rua trang trí, giúp diều thêm phần sinh động khi bay. Những tua rua bay phấp phới tạo điểm nhấn và làm nổi bật diều trên nền trời xanh.
Ngày nay, diều được làm từ nhiều loại vật liệu với đủ kiểu dáng và màu sắc phong phú. Diều được kết nối với sợi dây để có thể bay lên và không bị mất đi.
Diều thường được thả vào những ngày gió, vì gió vừa phải giúp diều bay tốt hơn. Thường vào chiều, người ta tụ tập đông đảo để thả diều, đặc biệt ở những vùng cao, gió lớn và thoáng đãng. Ở nông thôn, khi mặt trời lặn và không khí mát hơn, người dân lại thả diều. Cảnh trẻ em chạy trên đồng đất để đưa diều lên đã trở thành hình ảnh quen thuộc ở các làng quê.
“Cánh diều căng gió
Nhạc trời ngân vang
Diều xanh lúa
Uốn cong tre làng”
Tiếng diều vi vu, tiếng sáo diều thân thuộc. Nhiều diều được gắn thêm sáo, khi bay, sáo phát ra âm thanh ngân vang. Đây là loại diều đặc biệt, phổ biến ở các tỉnh đồng bằng Bắc Bộ Việt Nam.
Để thả diều hiệu quả, người chơi cần chọn hướng gió và xác định gió. Nếu gió nhiều, chỉ cần giật dây để diều bay lên. Nếu gió ít, cần chạy đà để diều có thể đón gió. Với diều nhỏ, thường chơi ở đồng quê, còn với diều lớn, thường tìm đến vùng biển đón gió. Trò chơi yêu cầu sự kiên nhẫn và tỉ mỉ, không thể vội vàng hoặc nóng tính để diều lên cao. Thả diều là một hoạt động truyền thống không thể thiếu vào mùa hè, giúp thư giãn và giải tỏa căng thẳng. Các lễ hội đua diều thường diễn ra ở các vùng biển như Vũng Tàu, Phan Thiết.
Diều bay cao mang theo nét văn hóa dân gian, thể hiện bản sắc dân tộc và ước mơ của trẻ em thôn quê. Cánh diều lặng lẽ ngắm nhìn bức tranh quê hương thanh bình.
4. Bài văn thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) ấn tượng nhất mẫu 7
Không biết từ bao giờ, các trò chơi dân gian đã dần trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của trẻ em, không chỉ ở nông thôn mà cả thành phố. Những trò chơi này không chỉ dành riêng cho trẻ em mà còn thu hút mọi lứa tuổi. Trong số đó, thả diều là một trò chơi dân gian nổi bật và quen thuộc với chúng ta.
Trò chơi thả diều có nguồn gốc từ rất lâu, phổ biến ở nhiều quốc gia Đông Nam Á như Thái Lan, Campuchia, Lào, Nam Trung Quốc, và cả Việt Nam. Ở Campuchia và Thái Lan, việc thả diều được coi là một hành động cầu chúc bình an. Tại Việt Nam, hình ảnh các em bé ngồi trên lưng trâu thổi sáo và thả diều đã trở thành biểu tượng của sự yên bình trong tranh dân gian.
Ông Nguyễn Văn Bê, chủ nhiệm Câu lạc bộ Diều Huế cho biết, diều Việt Nam có nguồn gốc từ Huế. Ngày xưa, diều được mô phỏng từ hiện tượng gió thổi bay giấy vàng mã trên các miếu mạo. Trẻ con đã dùng dây buộc giấy để thả theo gió, nhưng do thiếu khung, diều không bay cao được. Sau đó, các thương nhân Minh Hương mang diều từ Trung Quốc đến Việt Nam. Các nghệ nhân Việt Nam đã sáng tạo ra những chiếc diều mang đặc trưng riêng của Việt Nam từ những chiếc diều Trung Quốc.
Cánh diều thường có hình dạng trăng lưỡi liềm, hay còn gọi là diều quạ. Khung diều được làm từ cật tre bánh tẻ, chuốt tròn và kết nối với nhau. Khung diều có một “xương sống” bằng tre cứng, kéo dài ra hai bên. Hai bên cánh diều cong lên tạo thành hình lưỡi liềm. Khung diều cần phải cân đối, chắc chắn và nhẹ. Diều được phủ bằng giấy bản, dán nhiều lớp bằng hồ. Sáo được làm từ ống nứa, chia thành hai khoang, đầu gắn nắp hình vòm để gió lùa vào tạo âm thanh. Diều sáo trông đơn giản nhưng cần sự khéo léo để làm. Ngày xưa, dây neo thường là dây mây, sợi nhỏ được dập dập, xoắn lại thành dây dài hàng trăm mét. Nếu dây đứt, diều sẽ bị gió cuốn đi xa, mang theo sự tiếc nuối của người thả diều.
Diều có thể được thả bởi một hoặc hai người. Nếu hai người, một người cầm diều, người còn lại cầm cuộn dây, đứng ngược chiều gió và hướng diều lên trời chếch 45 độ. Khi gió thổi, người cầm dây giật nhẹ để nâng diều và từ từ thả dây ra. Nếu chỉ có một người, người đó phải thực hiện cả việc cầm diều và cuộn dây.
So với các trò chơi dân gian khác như ô ăn quan hay kéo co, thả diều đòi hỏi sự tinh tế và khéo léo để điều khiển diều bay cao, xa trên bầu trời. Vào mùa hè, khi gió mùa Tây Nam thổi mạnh, không gian sẽ đầy tiếng sáo diều vi vu, tạo thành một bản hòa tấu vui nhộn và thanh bình. Gió tháng tư thổi mạnh, diều bay cao, chở theo những ước mơ và tuổi thơ bình yên.
Qua các cuộc thi diều trong nước và quốc tế, diều Việt Nam nổi bật với những đặc điểm riêng biệt. Diều ở Âu Mỹ thường lớn, làm từ vật liệu tổng hợp, và dùng dây to. Khi diều đạt độ cao nhất định, chúng được neo vào xe tải để tự do bay với gió. Trong khi đó, diều Việt Nam, làm từ tre, gỗ, giấy, vải, qua sự khéo léo của người chơi, được ví như “nghệ thuật múa rối trên không”. Diều Việt Nam có trang trí công phu với các con vật như Long, Ly, Quy, Phượng và thường dùng dây nhỏ, mềm mại. Dây neo diều nối hiện thực với ước mơ, từ trái đất bình yên đến bầu trời rộng lớn.
Ở mỗi vùng đất nước, người chơi diều luôn sáng tạo nhiều kiểu diều khác nhau. Huế nổi tiếng với các loại diều tinh xảo, đa dạng hình thù, từng xuất hiện tại các Liên hoan Diều Quốc tế và gây ấn tượng với các nhà chơi diều chuyên nghiệp.
Trong nhịp sống hiện đại, với sự phát triển của các khu công nghiệp và sự lấn át của trò chơi điện tử, không gian thả diều ở nông thôn đang dần bị thu hẹp. Mặc dù vậy, cánh diều truyền thống vẫn là kỷ niệm đẹp của tuổi thơ, mang hương vị ngọt ngào của đồng quê. Có lẽ, ai đó vẫn thầm mong được trở lại tuổi thơ như trong lời Nguyễn Nhật Ánh: “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”!
5. Bài văn thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) mẫu 8 xuất sắc
Đối với trẻ em thành phố, tiếng sáo diều vút lên và những cánh diều rực rỡ trên nền trời có thể là một điều mới mẻ, bởi quanh các em là những món đồ chơi hiện đại như điện thoại hay máy tính bảng. Dù không phủ nhận sự tiện ích của những thiết bị đó, trẻ em ở nông thôn dường như có một tuổi thơ phong phú hơn với những kỷ niệm đậm chất giản dị. Hồi nhỏ, tôi cũng như bao đứa trẻ khác ở quê, vui sướng khi có một chiếc diều để thả cùng bạn bè sau giờ học. Đó là niềm vui giản dị nhưng đầy ý nghĩa.
Trò chơi thả diều có nguồn gốc từ Trung Quốc cách đây hơn 2800 năm, vào thời kỳ Xuân Thu Chiến Quốc. Người sáng tạo ra chiếc diều đầu tiên là Lỗ Ban, sử dụng gỗ làm nguyên liệu. Qua các thời kỳ, diều đã được cải tiến từ gỗ sang trúc và giấy để trở nên nhẹ nhàng hơn. Trong văn hóa cổ đại Trung Quốc, thả diều có nhiều ý nghĩa đặc biệt: để xua đuổi tà khí vào ngày Thanh Minh, như một nghi thức cầu an của các nhà sư, và thậm chí là một công cụ truyền tin trong quân sự. Ngày nay, diều còn tượng trưng cho ước mơ và hy vọng, và đã trở thành biểu tượng của nhiều giải thưởng danh giá như “Cánh diều vàng”.
Diều có nhiều hình dạng và kích thước khác nhau, từ hình thoi, hình vuông đến hình cánh cung, hình trăng, và thậm chí hình các con vật như rồng, phượng. Những chiếc diều đơn giản ở nông thôn thường được làm từ tre và giấy màu, còn diều tham gia hội thi được trang trí sặc sỡ và có kích thước lớn. Diều lớn có thể phải cần đến nhiều người để thả, nhưng khi đã bay lên cao, âm thanh từ sáo diều mang lại một cảm giác kỳ diệu và thanh thoát. Tuy nhiên, ngày nay tiếng sáo diều dường như đã trở nên hiếm hoi và không còn phổ biến như trước.
Về cách làm diều, trước hết, cần chuẩn bị khung từ tre, thường là những thanh dài từ 70-90cm được nối lại thành hình chữ thập. Sau khi có khung, giấy được dán lên khung bằng hồ dán, với yêu cầu là giấy phải chắc chắn để chịu được sức gió. Đuôi diều cũng rất quan trọng, giúp giữ diều ổn định khi bay. Cuối cùng, dây diều cần phải chọn loại dai và không bị rối để việc thả và thu diều trở nên dễ dàng hơn.
Cách thả diều không khó, nhưng cần chú ý đến hướng gió và chọn khu vực rộng rãi không có chướng ngại vật. Khi thả diều, một tay cầm diều và một tay cầm dây, chạy ngược hướng gió để giúp diều bay lên cao. Diều thả cùng nhiều người sẽ vui hơn, và ở các vùng miền như Hà Tây, Hà Nội, còn có các hội thi thả diều giữa các làng. Thậm chí, diều Việt Nam đã từng xuất hiện tại các lễ hội quốc tế ở Pháp, là một kỷ niệm đáng tự hào. Những cánh diều bay lên mang theo vẻ đẹp văn hóa dân gian, là biểu tượng của những ước mơ và thanh bình của quê hương Việt Nam.
6. Bài viết thuyết minh về hội thả diều (Ngữ văn 7) mẫu 9 xuất sắc
Tuổi thơ của chúng ta luôn chứa đựng những ký ức ngọt ngào, và thả diều là một trò chơi vui nhộn mà mọi đứa trẻ ở làng quê vào mùa hè đều biết. Những cánh diều bay cao trên cánh đồng rộng lớn đã trở thành biểu tượng không thể quên của tuổi thơ. Diều với màu sắc tươi sáng và hình dáng phong phú, làm từ nhiều loại chất liệu khác nhau, là niềm vui giản dị nhưng quý giá của mỗi đứa trẻ.
Trò chơi thả diều có nguồn gốc từ Trung Quốc và đã được du nhập vào Việt Nam, trở thành một phần của văn hóa dân gian. Diều có thể làm từ giấy, vải, hoặc nilon, tùy thuộc vào sở thích và điều kiện của người chơi. Diều giấy là lựa chọn phổ biến nhất cho trẻ em nhờ sự đơn giản và dễ làm. Diều thường có hình dạng trăng lưỡi liềm với khung tre nhẹ, tạo điều kiện cho diều bay cao. Làm diều đòi hỏi sự khéo léo và tinh tế, và khi thả diều, người chơi cần tận dụng sức gió để nâng diều lên bằng sợi dây dài. Điều kiện lý tưởng để thả diều là gió nhẹ và không gian rộng rãi không có vật cản. Khi hoàng hôn buông xuống, cảnh những cánh diều bay lượn trong gió tạo nên một khung cảnh đẹp và lãng mạn.
Dù ngày nay trò chơi thả diều không còn phổ biến như trước, nó vẫn là một ký ức đẹp trong tuổi thơ của chúng ta. Những cánh diều của tuổi thơ sẽ mãi mãi là kỷ niệm khó quên.
7. Bài thuyết minh về hội thả diều (Ngữ văn 7) mẫu 10 xuất sắc
Trong kho tàng trò chơi dân gian của ông cha ta, thả diều là một hoạt động thú vị và truyền thống đã được gìn giữ và phát triển qua nhiều thế hệ. Trò chơi này không chỉ là một phần của văn hóa dân gian mà còn đã trở thành một bộ môn nghệ thuật được nhiều người yêu thích, không chỉ trong nước mà còn vươn ra tầm quốc tế với các lễ hội thả diều quy mô lớn.
Thả diều có nguồn gốc từ Trung Quốc cổ đại và đã được người Việt Nam tiếp nhận và phát triển. Diều có thể được làm từ nhiều loại vật liệu khác nhau như giấy, vải, hoặc nilon, phù hợp với sở thích và điều kiện của người làm diều. Diều giấy là sự lựa chọn phổ biến nhất vì đơn giản và dễ làm. Cánh diều thường có dạng trăng lưỡi liềm với khung tre nhẹ, giúp diều dễ dàng bay lên. Khi thả diều, người chơi cần chú ý đến gió để điều khiển diều bay lên cao hoặc hạ thấp theo ý muốn. Thời điểm lý tưởng để thả diều là vào sáng sớm hoặc chiều tối, khi có gió nhẹ và không khí trong lành.
Diều bao gồm ba phần chính: khung diều, giấy diều và dây diều. Khung diều thường làm từ tre mỏng hoặc gỗ, phải đảm bảo chắc chắn và cân đối để diều có thể bay cao và ổn định. Ngày nay, khung diều còn có thể làm bằng kim loại nhẹ, giúp diều bay cao hơn và chống chọi tốt với gió lớn. Phần giấy diều, hay còn gọi là áo diều, giúp diều đón gió và bay lên. Trước đây, giấy diều thường là giấy báo, còn bây giờ, ni lông và vải dù được ưa chuộng hơn với nhiều màu sắc và hình dạng đẹp mắt như cánh bướm, chim công, hoặc đại bàng. Cuối cùng, dây diều cần phải nhẹ, chắc chắn, thường là dây dù, giúp diều bay ổn định và giữ được ở trên không.
Hiện nay, thả diều đã trở thành một bộ môn nghệ thuật với nhiều câu lạc bộ và tổ chức thả diều lớn, nơi những người đam mê có thể giao lưu, chia sẻ kinh nghiệm và tham gia các festival. Đây không chỉ là cơ hội để thỏa mãn đam mê mà còn là dịp để kết nối và phát triển cộng đồng yêu thích thả diều.
Trò chơi thả diều, dù đã qua nhiều thế hệ, vẫn giữ được sức hấp dẫn và được người Việt Nam yêu thích, từ trò chơi dân gian đơn giản đã trở thành một bộ môn nghệ thuật phong phú và hấp dẫn.
8. Bài thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) mẫu 11 xuất sắc
Tuổi thơ của chúng ta là những ngày tháng tuyệt vời nhất, đầy ắp những kỷ niệm trong sáng và giản dị. Trong số đó, trò chơi thả diều luôn chiếm một vị trí đặc biệt, đặc biệt là đối với những đứa trẻ ở vùng quê, nơi trò chơi này mang đến niềm vui và sự thư giãn tuyệt vời.
Thả diều đã trở thành một phần của truyền thống văn hóa ở nhiều quốc gia, bao gồm cả Trung Quốc. Trò chơi này đã lan rộng ra khắp thế giới và được đón nhận nồng nhiệt ở Việt Nam. Hình ảnh những cánh diều bay cao trên những cánh đồng rộng lớn đã trở thành một phần không thể thiếu trong ký ức tuổi thơ của nhiều người. Diều có thể được làm từ nhiều loại vật liệu như giấy, vải, hoặc nilon, nhưng diều nilon thường được ưa chuộng hơn vì tính bền và đa dạng màu sắc.
Ở vùng quê, diều làm bằng giấy là lựa chọn phổ biến vì sự đơn giản và dễ làm. Những chiếc diều này thường có hình dạng trăng lưỡi liềm và khung làm từ tre mềm. Việc chế tạo diều đòi hỏi sự khéo léo để tạo ra những cánh diều đẹp và bay ổn định. Khi thả diều, người chơi sử dụng gió để nâng diều lên cao bằng sợi dây dài. Gió không nên quá mạnh, và những khu vực rộng rãi không có vật cản là lý tưởng để thả diều.
Trò chơi thả diều, đặc biệt vào mùa hè, luôn khiến trẻ em hào hứng. Vào những buổi chiều gió, các em thường tụ tập cùng nhau ra ngoài đê để thả diều, cảm nhận niềm vui khi diều bay cao, như mang theo những giấc mơ và hy vọng của các em. Thả diều không chỉ là niềm vui mà còn giúp các em rèn luyện tính kiên nhẫn và sự khéo léo để diều có thể bay cao và xa hơn.
Những cánh diều không chỉ là đồ chơi mà còn là biểu tượng của nét đẹp văn hóa dân gian, thể hiện bản sắc dân tộc. Chúng mang trong mình sự giản dị, ấm áp và quen thuộc với người dân Việt Nam. Khi diều bay lên, nó mang theo những ước mơ tươi sáng của trẻ em thôn quê, tạo nên một cảnh tượng đẹp đẽ và thơ mộng trên bầu trời.
9. Bài thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) mẫu 12 ấn tượng
Tuổi thơ của chúng ta chắc chắn không thể thiếu trò chơi thả diều, một thú vui giản dị của trẻ em vùng quê trong những ngày hè. Những cánh diều bay lượn trong ký ức tuổi thơ sẽ mãi mãi là những kỷ niệm đáng nhớ.
Trò chơi thả diều có nguồn gốc từ Trung Quốc từ hàng nghìn năm trước và đã được du nhập vào Việt Nam, nơi được đông đảo trẻ em yêu thích. Hình ảnh những cánh diều bay cao trên cánh đồng rộng lớn đã trở thành hình ảnh quen thuộc trong những ký ức đẹp của tuổi thơ. Đây là trò chơi đơn giản, thường được chơi khi có thời gian rảnh rỗi.
Diều có thể được làm từ nhiều chất liệu khác nhau như giấy, vải, nilon, trong đó nilon được ưa chuộng hơn nhờ vào sự bền bỉ và màu sắc phong phú. Trẻ em vùng quê thường chọn diều làm bằng giấy vì sự dễ làm của nó, chỉ cần tận dụng giấy học tập không còn dùng đến.
Cánh diều thường có hình dạng trăng lưỡi liềm, với khung làm từ tre mềm có độ căng phù hợp. Mặc dù việc chế tạo diều có vẻ đơn giản, nhưng để tạo ra một chiếc diều đẹp cần sự khéo léo và tỉ mỉ. Khi thả diều, người chơi dùng gió để nâng diều lên cao bằng sợi dây dài. Gió cần phải nhẹ nhàng, không quá mạnh, và những khu vực rộng rãi không bị cản trở là lý tưởng để thả diều. Vào mỗi buổi chiều, cảnh tượng diều bay trên không trung rất đẹp và lãng mạn.
Mặc dù trò chơi thả diều ngày nay không còn phổ biến như trước, nhưng hình ảnh những cánh diều bay phấp phới cùng trẻ em nô đùa vẫn luôn là ký ức đẹp trong lòng nhiều thế hệ.
10. Bài thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) mẫu 13 ấn tượng
“Thả diều, thả diều
Ôi, cánh diều giấy của tuổi thơ
Thả diều, thả diều
Ôi, cánh diều ấy chứa đựng những ước mơ thời thơ ấu của tôi.
Bay cao lên, cánh diều, vượt qua núi đồi
Bay lên, bay lên, đón gió từ khắp nơi…”
Lời bài hát “Thả diều” của Nguyễn Quang Thắng vang vọng trong tâm hồn người nghe, như những cánh diều bay nhẹ trong gió. Trò chơi thả diều đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa dân gian, không chỉ với trẻ em mà còn với nhiều thế hệ khác nhau.
Nghệ thuật thả diều bắt nguồn từ Trung Quốc cách đây khoảng 2800 năm, gắn liền với truyền thống vào dịp tết Thanh Minh. Người xưa tin rằng thả diều có thể xua đuổi điều xấu và mang lại may mắn. Các nhà sư cũng sử dụng diều để cầu an và bảo vệ khỏi tà khí.
Khi thả diều du nhập vào Việt Nam, nó nhanh chóng trở thành một trò chơi phổ biến, đặc biệt ở các vùng quê. Diều được làm từ nhiều vật liệu như giấy, vải và nilon, với nilon là lựa chọn phổ biến nhất nhờ vào độ bền và sự đa dạng về hình dáng và màu sắc. Diều giấy cũng rất được yêu thích, vì có thể tận dụng giấy đã qua sử dụng, vừa tiết kiệm vừa sáng tạo. Diều có thể có hình dạng từ lưỡi liềm, hộp, tròn đến hình các con vật như bướm, chim, rồng.
Việc tự làm diều giấy không quá khó nhưng đòi hỏi sự tỉ mỉ và kiên nhẫn. Người làm cần chọn nan tre dẻo, dán giấy lên khung, cắt gọn gàng và lắp ráp các phần đuôi. Ngày nay, công nghệ đã thay đổi, tạo ra nhiều mẫu diều đẹp mắt từ máy móc, nhưng cảm giác tự tay làm diều vẫn là một trải nghiệm khó quên.
Diều cần gió để bay, nên việc chọn địa điểm thả diều rất quan trọng. Những khu vực rộng rãi, không bị cản trở như cánh đồng hay triền đê là lý tưởng. Tiếng diều bay và tiếng cười đùa tạo nên một bức tranh đồng quê yên bình và ấm áp.
Thả diều có thể thực hiện bởi một hoặc hai người. Khi có hai người, một người cầm diều, một người cầm dây, thả diều ngược gió và nhẹ nhàng kéo dây để diều bay lên. Khi chỉ có một người, cần đảm nhận cả hai vai trò. Trong các dịp lễ Tết, thả diều vẫn là một hoạt động không thể thiếu, mang lại niềm vui và thể hiện ước vọng về cuộc sống hạnh phúc.
Thả diều sẽ mãi là một thú vui quý báu. Trong bối cảnh xã hội hiện đại, nhiều trò chơi mới ra đời, nhưng việc gìn giữ các trò chơi dân gian truyền thống, đặc biệt là thả diều, là điều cần thiết để bảo tồn giá trị văn hóa của dân tộc.
11. Bài thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) ấn tượng mẫu 14
Tuổi thơ của mỗi người sẽ thật trọn vẹn nếu được trải nghiệm các trò chơi dân gian như bịt mắt bắt dê, rồng rắn lên mây, trốn tìm, thả diều… Đặc biệt, hình ảnh những cánh diều tuổi thơ mãi là kỷ niệm khó phai, một món đồ chơi yêu thích của nhiều thế hệ trẻ em.
Trò chơi thả diều có nguồn gốc từ Trung Quốc cách đây khoảng 2800 năm và đã du nhập vào Việt Nam, nhanh chóng trở thành một phần của văn hóa dân gian. Đối với trẻ em Việt Nam, những cánh diều bay cao trên những cánh đồng bao la đã trở thành một hình ảnh vô cùng quen thuộc.
Diều được làm từ nhiều chất liệu khác nhau như giấy, vải và nilon. Trẻ em vùng quê thường dùng giấy cũ để làm diều, một cách đơn giản và tiết kiệm. Ngày nay, nilon được ưa chuộng hơn vì tính bền và sự đa dạng về màu sắc. Khung diều thường làm từ nan tre dẻo để dễ uốn nắn. Dây thả diều có thể là chỉ, gai, dây may, hoặc thậm chí dây thép cho diều lớn. Diều có nhiều hình dạng phong phú từ hình hộp, hình vuông, đến hình các con vật như chim, rồng.
Để làm diều đẹp, người làm cần có sự khéo léo. Quá trình thả diều cũng đòi hỏi sự tinh tế, đặc biệt là trong việc chọn thời điểm và địa điểm. Ở miền Bắc, trẻ em thường thả diều vào những buổi chiều hè mát mẻ. Các địa điểm lý tưởng là những khu vực rộng rãi không bị cản trở. Khi có gió, diều bay dễ dàng hơn; khi trời lặng gió, cần phải chạy để đưa diều lên cao. Thả diều có thể diễn ra ở đồng quê hoặc bãi biển, và dù là ở đâu thì nó vẫn là một trò chơi thú vị của tuổi thơ.
Diều không chỉ là món đồ chơi dân gian mà còn mang nhiều ý nghĩa. Nó thể hiện sự khéo léo và sự chăm chỉ của người làm. Trong quá khứ, thả diều còn được xem như một cách xua đuổi tà khí và bệnh tật. Ngày nay, thả diều là hoạt động giải trí, mang lại niềm vui cho trẻ em sau giờ học. Những cánh diều bay lên không chỉ thể hiện nét đẹp văn hóa dân gian mà còn chở theo ước mơ của trẻ em, hòa quyện vào cảnh vật thanh bình của quê hương Việt Nam.
12. Bài thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) ấn tượng mẫu 15
Thả diều không chỉ là niềm vui của trẻ em mà còn thu hút người của mọi lứa tuổi. Vào mùa hè, không gian rộng lớn trên bầu trời là nơi lý tưởng để những cánh diều bay lượn. Chỉ cần chi khoảng mười đến mười lăm nghìn, bạn có thể sở hữu một chiếc diều đẹp. Tuy nhiên, sự hứng thú thực sự đến từ việc tự tay chế tạo và thả diều, điều này tạo ra sự khác biệt lớn trong niềm vui của người chơi.
Để làm một chiếc diều chất lượng, bạn cần chuẩn bị các nguyên liệu như: Tre, nên chọn tre tươi, dẻo và cứng; Giấy: tùy theo kích cỡ diều bạn muốn làm, chuẩn bị càng nhiều càng tốt; Dây: diều lớn cần dây chắc chắn, có thể là hai hoặc ba cuộn để đảm bảo không bị đứt khi thả; Hồ dán; và Sáo (nếu làm diều lớn).
Diều có nhiều hình dạng như hình hộp, hình vuông, hình rồng, hình chim, hình người… Trong số đó, diều hình quạ là lựa chọn tốt nhất để bay cao và ổn định. Đầu tiên, làm khung cánh bằng tre, nên chuẩn bị hai thanh tre dài khoảng 90cm. Buộc hai thanh tre vào nhau sao cho cân bằng và tạo hình cánh diều. Cần chú ý không uốn cong quá mức để tránh gãy. Tiếp theo, làm phần đầu và đuôi: Đầu diều gồm hai thanh tre ngắn khoảng 9-10cm, buộc thành mũi nhọn. Đuôi diều gồm hai thanh tre dài từ 20-30cm, buộc thành hình tam giác với góc nhọn khoảng 70 độ. Sau đó, dán giấy lên khung diều, đảm bảo giấy phủ kín và phẳng.
Cuối cùng, buộc dây vào diều bằng cách đục hai lỗ nhỏ trên giấy gần thanh tre, buộc dây vào các lỗ để tạo thành hệ thống dây chính. Nối một đoạn dây dài khoảng 30cm vào trung điểm của dây chính và buộc đầu kia vào đuôi trục. Đảm bảo dây kết nối chặt chẽ nhưng vẫn có thể điều chỉnh dễ dàng. Với những bước này, bạn đã hoàn thành một chiếc diều quạ.
Thả diều là hoạt động tuyệt vời vào những ngày hè, đặc biệt khi trời có gió. Hãy mang diều ra đồng hoặc khu vực rộng rãi, không bị cản trở để trải nghiệm những phút giây thư giãn cùng cánh diều và bầu trời xanh mênh mông.
13. Bài thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) mẫu ấn tượng số 1
Từ lâu, hình ảnh cánh diều đã trở thành biểu tượng quen thuộc trong đời sống của người dân Việt Nam. Cánh diều không chỉ xuất hiện trong thơ ca, nhạc họa mà còn gắn bó với không gian làng quê. Chính vì thế, trò chơi thả diều - một trò chơi dân gian lâu đời - vẫn giữ được sự yêu thích và phổ biến qua bao thế hệ.
Trò chơi thả diều không bị giới hạn về số lượng người tham gia, từ một người cho đến hàng chục người đều có thể cùng chơi. Để thả diều, cần một không gian rộng rãi như cánh đồng, bờ đê, bãi cỏ hoặc sân bóng. Những địa điểm này thường có mặt đất bằng phẳng, ít vật cản và không gian trên cao thoáng đãng. Địa điểm chơi có thể thay đổi tùy theo số lượng người chơi.
Mỗi người chơi cần chuẩn bị một chiếc diều, bao gồm phần cánh và dây cầm. Cánh diều gồm thân và đuôi kéo dài, thường được làm từ các chất liệu nhẹ như giấy để dễ bay lên trời. Dây diều cần dài và chắc chắn để diều có thể bay cao. Diều có thể có nhiều hình dạng và màu sắc khác nhau tùy thuộc vào sở thích cá nhân. Tuy nhiên, để diều bay cao và lâu trên không trung, cần sự khéo léo và kỹ thuật của người chơi.
Thời điểm lý tưởng để thả diều thường là vào sáng sớm hoặc cuối chiều, khi ánh sáng mặt trời vẫn đủ nhưng không quá gắt. Ngày trời có gió nhẹ và không mưa sẽ giúp diều bay dễ dàng hơn. Khi bắt đầu, bạn thả dây diều khoảng 4m để diều nằm trên mặt đất. Sau đó, bạn chạy nhanh về phía trước, cánh diều sẽ từ từ bay lên. Khi diều đã cao, bạn có thể đứng yên và điều khiển dây diều để tránh va vào diều của người khác hoặc các chướng ngại vật. Sự thành công trong trò chơi thả diều thường dựa vào việc diều bay cao và trụ lâu trên không. Nếu các diều bay ngang nhau, thì diều nào bay lâu hơn sẽ thắng.
Trò chơi thả diều không chỉ giúp rèn luyện sức khỏe, sự khéo léo và kiên nhẫn mà còn mang đến cảm giác thư giãn và bình yên. Chính vì thế, thả diều vẫn rất phổ biến không chỉ ở nông thôn mà còn ở thành phố. Hiện nay, diều có nhiều mẫu mã đa dạng về màu sắc, kích thước và kiểu dáng, phản ánh sức hấp dẫn của trò chơi dân gian này trong xã hội hiện đại.
14. Bài thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) mẫu ấn tượng số 2
Thả diều là một trò chơi truyền thống phổ biến ở nhiều lứa tuổi tại nông thôn Việt Nam. Không chỉ là một hình thức giải trí, thả diều còn là một phần quan trọng trong các lễ hội văn hóa. Lễ hội thả diều tại làng Đại Hoàng, xã Hòa Hậu, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam là một sự kiện đáng chú ý không thể bỏ qua.
Thông thường, lễ hội được tổ chức ở sân đình, nơi cánh diều khi bay lên trông như đàn chim bay về tổ. Lễ hội thả diều ở Hà Nam được tổ chức vào tháng 5 âm lịch hàng năm, nhưng việc chuẩn bị diều đã bắt đầu từ nhiều tháng trước. Để chế tạo một chiếc diều dự thi, người làm diều cần bỏ ra nhiều công sức và tâm huyết. Từ việc chọn nguyên liệu đến việc hoàn thiện diều trải qua nhiều công đoạn. Đầu tiên, khung diều được làm từ những cây tre già, dài, thẳng và mịn, đã rụng hết lá. Các nghệ nhân sẽ hong khô và vót tre theo kích thước phù hợp với từng bộ phận của diều. Thân và đuôi diều thường làm từ giấy tráng, kiếng hoặc loại giấy dai, dẻo để tránh rách. Sau khi khung và giấy được chuẩn bị, nghệ nhân tạo hình, dán giấy lên khung và trang trí theo sở thích. Diều cần có dây và đối với diều lớn, đuôi diều dùng sợi dù và chỉ khâu với diều nhỏ hơn. Diều cũng cần có ống suốt lớn và bánh xe cuộn dây để thả dây dễ dàng.
Vào ngày hội thi, các đội sẽ mang diều đến tham gia. Mỗi đội gồm 3 người, và các đội sẽ được chia dựa vào số lượng người tham gia. Khi hiệu lệnh vang lên, một người cầm dây, một người điều khiển và một người đâm diều lên cao. Ban giám khảo sẽ thắp nén hương để bắt đầu tính giờ. Khi loa gọi dứt, người đâm diều sẽ kéo diều lên cao cho đến khi diều nhỏ như chiếc lá. Khi được yêu cầu đấu dây từ ban giám khảo, các đấu thủ di chuyển về một điểm để giám khảo chấm điểm. Khi hết thời gian, đấu thủ điều khiển diều sẽ làm diều lao xuống như mũi tên từ khoảng cách 30m. Các đội thu diều và tập hợp trước sân đình để nghe kết quả từ ban tổ chức.
Lễ hội thả diều không chỉ là dịp để các thanh niên thi tài mà còn là cơ hội để mọi người giao lưu, trò chuyện. Tiếng cười và không khí rộn ràng trong ngày hội mang đến một không gian yên bình và vui vẻ cho vùng thôn quê, đồng thời làm phong phú thêm bản sắc văn hóa dân tộc.
15. Bài văn thuyết minh về hội thi thả diều (Ngữ văn 7) mẫu hay nhất số 3
Việt Nam nổi tiếng với truyền thống lịch sử và văn hóa phong phú. Trong suốt ngàn năm lịch sử, không chỉ các phong tục tập quán và bản sắc văn hóa đặc trưng của Việt Nam được hình thành, mà những trò chơi dân gian cũng rất đa dạng và độc đáo. Những trò chơi này không chỉ thể hiện vẻ đẹp văn hóa mà còn phản ánh tinh thần và tâm hồn của người Việt. Một trong những trò chơi dân gian tiêu biểu là thả diều.
Thả diều là một trò chơi dân gian đặc sắc, ra đời trong sinh hoạt và lao động của người Việt. Trò chơi này đã có mặt từ rất lâu và vẫn được duy trì đến ngày nay. Ngày xưa, bên cạnh công việc hàng ngày, ông cha ta không chỉ chú trọng đến lao động mà còn quan tâm đến đời sống tinh thần, trong đó có sự sáng tạo các trò chơi dân gian như thả diều. Đây là cách giải trí độc đáo giúp phục hồi sức lực sau những giờ làm việc vất vả và áp lực cuộc sống.
Diều thường được thả vào những buổi chiều gió nhẹ, không quá mạnh để diều không bị cuốn đi. Thời điểm lý tưởng nhất để thả diều là lúc chiều tà, khi thời tiết mát mẻ và có gió. Đặc biệt ở nông thôn, vào mỗi buổi chiều, mọi người thường tập trung tại các khu đất trống để thả diều. Hình ảnh những cậu bé chăn trâu thổi sáo và thả diều đã trở nên quen thuộc. Con người luôn sáng tạo, và diều không chỉ có nhiều màu sắc và hình dạng khác nhau mà còn có thể phát ra âm thanh du dương, gọi là diều sáo. Những chiếc sáo nhỏ được gắn lên thân diều sẽ phát ra âm thanh khi diều bay cao và có gió.
Thả diều giúp xả stress sau giờ làm việc căng thẳng. Ngày nay, diều vẫn thu hút sự yêu thích của nhiều người và hàng năm có nhiều hội thi thả diều lớn được tổ chức, thu hút đông đảo người tham gia.