1. Bài Văn Biểu Cảm Về Cây Bàng - Bài Số 4
Tôi lần đầu tiên gặp cây bàng khi vào lớp một, tại sân trường tiểu học. Cây bàng với những chiếc lá to và cành cây vươn ra, che bớt ánh nắng gay gắt. Có lẽ cây bàng thường xuất hiện ở sân trường vì đặc điểm của nó rất phù hợp với môi trường học tập.
Cây bàng như chứng kiến tôi trưởng thành. Dù là ở trường tiểu học, trung học cơ sở hay trung học phổ thông, cây bàng luôn hiện diện, lưu giữ những kỷ niệm học trò và tuổi thơ tinh nghịch. Dù vào mùa nào, vẻ đẹp của cây bàng vẫn hiện hữu. Vào cuối mùa hè và đầu thu, khi học sinh trở lại trường sau kỳ nghỉ hè, hình ảnh cây bàng với ánh nắng dịu nhẹ, những chiếc lá lay động trong gió vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi. Cây bàng đứng ở góc sân trường như chào đón chúng tôi trở lại.
Rồi dần dần, những chiếc lá bàng chuyển màu vàng úa, rơi đầy sân trường. Cây bàng khoác lên mình chiếc áo vàng thay vì màu xanh mướt, vẫn đẹp theo cách buồn, làm cho người nhìn cảm thấy tâm trạng. Gió và lạnh của mùa đông kéo theo những chiếc lá rụng, trong khi học trò khoác áo ấm và khăn len. Cây bàng vẫn đứng đó, lặng lẽ và trơ trụi.
Giờ đây, cây bàng già cỗi với những cành khô gầy, vẫn kiên cường chống chọi với giá lạnh mùa mưa bão. Khi mùa đông qua đi, cây bàng tràn đầy sức sống với những chồi non xanh mơn mởn, như một phép màu hồi sinh trong làn sương lạnh và mưa bụi. Một năm bốn mùa trôi qua, cây bàng vẫn đứng đó như người thầy, chứng kiến sự trưởng thành của học trò. Vào mùa hè, cây bàng vươn mình che chở cho học trò, với tán lá xanh dày và những quả bàng rơi, như thể chia tay học trò. Dưới cây bàng, chúng tôi đã có biết bao kỷ niệm đẹp, từ trò chơi đuổi bắt, ôn bài, đến đọc sách dưới tán cây. Những kỷ niệm này nhẹ nhàng, bình yên và đẹp đẽ.
Thời gian trôi qua, học trò lớn lên và rời xa mái trường để theo đuổi ước mơ. Chúng tôi sẽ chia tay cây bàng, chụp lại những khoảnh khắc đẹp nhất như kỷ niệm một thời tuổi thơ đáng nhớ. Những giọt nước mắt và tiếng cười sẽ hòa quyện trong những kỷ niệm ấy.
2. Bài văn cảm xúc về cây bàng số 5
Trong hàng ngàn loài cây tại Việt Nam, mỗi loại đều mang một vẻ đẹp và ý nghĩa riêng biệt. Tuy nhiên, đối với tôi, cây bàng luôn là một người bạn thân thiết. Tôi yêu quý cây bàng như một sinh vật sống, vì nó là chứng nhân của biết bao kỷ niệm vui buồn trong thời thơ ấu của tôi.
Từ khi còn nhỏ, khi cùng bạn bè chơi đùa gần nhà, tôi đã thấy cây bàng đứng hiên ngang ở đầu làng gần khu chợ nhỏ. Nhìn từ xa, cây bàng giống như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to với những u sần sùi. Bà tôi bảo đó là mắt của bàng. Rễ cây bám sâu vào lòng đất, vững chãi qua mọi thử thách của thời tiết.
Trong khi bạn bè thường chờ đợi mùa hè bằng cách ngắm hoa phượng đỏ, tôi lại yêu thích việc nhìn sự chuyển mình kỳ diệu của những chồi non của bàng dần trở thành lá – đó là dấu hiệu của mùa hè đến gần. Vào mùa hè, bàng khoác lên mình chiếc áo xanh mướt, các tán lá như những chiếc ô xanh mát, che bớt cái nắng oi ả giữa trưa. Dưới gốc bàng, là một thế giới cổ tích của lũ trẻ. Chúng tôi thường chế tác từ lá bàng thành những chú trâu chọi, với đôi sừng nhọn hoắt, và vui đùa trong tiếng reo hò. Những đêm trăng sáng khi mất điện, chúng tôi lại tụ tập chơi trò “rồng rắn” quanh gốc bàng, thật vui vẻ…
Gốc bàng xù xì, với rễ tỏa ra nhiều hướng, dành hết sức sống cho lá, cành và những chùm hoa trắng nhỏ xíu kết thành trái. Bàng hứng ánh nắng trên đầu để gốc luôn mát mẻ quanh năm, và ánh nắng trưa hè lọc qua lá tạo nên vẻ lung linh huyền ảo. Trong tán lá xanh của bàng là thế giới của những chú chim nhỏ. Dưới gốc bàng, tiếng kêu lích chích của chim nghe thật vui tai.
Khi mùa hè qua đi, bàng đón mùa thu với sương mỏng và ánh nắng thu hanh hao, làm cho lá chuyển dần sang màu vàng. Vào những ngày gió heo may se lạnh, mưa thưa dần, quanh gốc bàng đã rụng lác đác những quả bàng chín. Lũ trẻ xóm tôi thường đến bên cây bàng sau giờ học để hái bàng ăn. Bàng chín là món đặc sản thơm ngon với vị ngọt ngào, chua chua và hơi chan chát… Khi cầm trái bàng chín trên tay, bạn sẽ không thể quên được mùi thơm dịu từ lớp vỏ vàng bóng. Khi đập vỡ hạt, bạn sẽ thấy nhân trái bàng màu trắng đục, thơm béo lạ thường. Phải chăng rễ bàng đã chăm chỉ, vất vả để chúng tôi có những trái bàng ngon, ngọt lành đến vậy!
Cuối mùa thu, lá bàng từ màu vàng nhạt dần chuyển sang đỏ sẫm, như gửi những tấm thiệp hồng đầu đông cho con người và cây cỏ. Những cơn gió bấc thổi mạnh, lá bàng rơi khỏi cành bay vào không gian như tiếc nuối điều gì đó rồi nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Đông đã đến! Bàng trút lá, cành cây trơ trụi giữa mùa đông giá rét. Những hôm mưa phùn và gió bấc, tôi thấy thương cây bàng vô cùng và thầm hỏi: “Bàng ơi, trời lạnh lắm, bạn có lạnh không?”. Lá bàng khô rơi xào xạc trên lối mòn như trả lời: “Cảm ơn bạn, tôi không sao đâu. Thu qua, đông tới, và rồi xuân sẽ đến, chúng tôi đã quen rồi!”
Rời xa những ngày đông giá lạnh, mùa xuân đến, cây bàng lại khoác lên mình chiếc áo xanh mới. Những chiếc lá xanh cứ lớn dần, cây bàng cựa mình vươn vai chào đón bầu trời xanh thẳm. Và kỳ diệu thay, chỉ sau vài ngày, bàng đã đổi khác với tấm áo xanh non tươi mới. Cây xòe rộng tán, đung đưa lá cành, vẫy gọi các loài chim trở về tụ tập hót líu lo. Lũ trẻ con chúng tôi lại nô đùa vui vẻ dưới gốc bàng, ngước lên nhìn cây bàng đổi màu và mong đợi một mùa hè mới đầy kỷ niệm tuyệt vời…
Cây bàng, gắn bó với tuổi thơ và thời học trò, vẫn đứng vững ở đầu xóm, che nắng che mưa cho bao thế hệ. Có ai lớn lên và đi xa còn nhớ về cây bàng? Còn tôi, mỗi khi cầm trái bàng chín trên tay lại nghe như có tiếng vọng trong gió: “Bạn ơi, cuộc đời thật đẹp!” Đó là tiếng của đất, trời, hay là tiếng của cây bàng cổ thụ yêu quý?…
3. Bài văn cảm xúc về cây bàng số 6
Trong số các loài cây đặc trưng của Hà Nội, cây bàng có một dấu ấn riêng biệt với âm thanh độc đáo qua từng mùa, và dáng vẻ của nó không thể hòa lẫn với bất kỳ cây xanh nào khác.
Hà Nội nổi bật với những sắc xanh đặc trưng như cây sấu tròn xanh mướt quanh năm, cây xà cừ vững chãi như lực sĩ, cây sao đen cao vút chống chọi bão tố, hoa sữa thơm ngát vào mùa thu, cây sưa với hoa trắng tinh khiết vào tháng Giêng, cây cơm nguội với màu vàng lá, và cây liễu dịu dàng bên Hồ Gươm. Nhưng có một loại cây khác, với sắc thái và tiếng nói độc nhất, chính là cây bàng.
Rặng bàng ở Khâm Thiên đã sống sót qua những đêm bom B52 tàn phá ngày 26 tháng 12 năm 1972, giờ đây tỏa bóng mát trong những buổi trưa hè oi ả của phố xích Đạo. Phố Quán Thánh có ít cây bàng, nhưng những cây cổ thụ vẫn đứng vững, làm điểm nhấn cho cảnh vật quanh đền thờ Huyền Thiên Trấn Võ, mang đến chút không khí huyền thoại cho lòng người.
Vườn hoa Chí Linh từng có những cây bàng khổng lồ bao quanh, nhưng một trận rét dữ dội vào đầu những năm 80 đã khiến một số cây bị tàn phá, để lại khoảng trống đáng tiếc trên bãi cỏ xanh. Xung quanh Hồ Gươm, cây bàng không nổi bật về màu sắc hay hương thơm, chỉ có vài cây rải rác, từ sân nhà Thủy Tạ đến gần đền Bà Kiệu.
Phố Tràng Thi từng nổi tiếng với rặng bàng đẹp, tán cây rộng rợp bóng mát cho những thế hệ học sinh. Giờ đây, những tòa nhà cao tầng đã thay thế nhiều cây bàng, nhưng phố vẫn giữ những di tích lịch sử của mình. Bàng giờ đây cũng chỉ còn là những cây nhỏ lẻ, nhưng vẫn là một phần quan trọng trong cảnh quan Hà Nội.
Cây bàng vẫn hiện diện rải rác ở Hà Nội, có khi làm bóng mát cho sân trường, có khi hòa lẫn vào màu xanh khác. Nguyễn Đình Thi có viết trong bài thơ phổ nhạc: “Gặp em trên cao lộng gió - Rừng Trường Sơn ào ào lá đỏ...” không biết đó có phải là cây bàng của Trịnh Công Sơn hay không? Cây bàng là phần không thể thiếu trong Hà Nội, luôn thay đổi theo mùa, tạo nên những hình ảnh và cảm xúc đặc biệt. Vào mùa xuân, những tán bàng như những chân nến xanh, thắp sáng tâm hồn chúng ta với sắc xanh mới mẻ.
Vào cuối xuân, khi nắng mới giao mùa, những tán bàng xòe rộng, tạo bóng mát cho người đi dưới cây. Lá bàng to bản, hình trứng ngược, che nắng hiệu quả hơn so với các cây khác như hoa phượng. Mùa thu, cây bàng vẫn giữ sắc xanh mướt, trái chín vàng, dù có đôi lúc bị sâu róm tấn công, những quả bàng vẫn làm kỷ niệm tuổi thơ thêm phần ngọt ngào và đáng nhớ.
Cuối năm, khi tiết trời trở lạnh, cây bàng mang tâm sự riêng, gửi những lá đỏ như những trang thư rơi rụng. Những lá này có thể được nhặt lên, lau chùi và giữ lại như kỷ niệm, trở thành dấu ấn của mùa đông và cảm xúc của những ngày cuối năm.
4. Bài viết cảm nhận về cây bàng số 7
Khi kết thúc một chu kỳ lá, cây bàng thường gửi trả màu xanh tươi cho không gian, chuyển sang sắc vàng. Từ vàng nhạt như nắng sớm đến vàng đậm mang tâm trạng rồi nhẹ nhàng rơi theo gió về với vĩnh cửu. Mùa thu gắn liền với sắc vàng nhưng cây bàng lại không theo quy luật đó. Nó không chỉ dừng lại ở màu vàng mà còn chuyển sang đỏ rực trước khi rụng. Trong những ngày đông lạnh giá, cây bàng tạo nên điểm nhấn đỏ lấp lánh, làm ấm những ngày giá buốt. Màu đỏ của bàng mang sức sống mãnh liệt, giống như tinh thần của người Việt. Khi lá đỏ rơi, cây bàng để lại khoảng trống cho thế hệ lá mới, không tranh giành, chỉ để lại những kỷ niệm đẹp cùng học trò. Lá bàng rụng cho đến khi cây trơ cành, sẵn sàng đón nhận mùa xuân với sự sống mới. Dáng bàng, dù khô cằn vẫn kiêu hãnh, chờ đợi sự trở lại của mùa xuân. Những chồi non xanh biếc, mọc lên nhanh chóng như món quà thời gian ban tặng, sớm khoe sắc trong ánh nắng. Búp bàng mới, khi phát triển thành lá, mang màu hồng thẫm, tạo nên một chiếc áo mới cho cây. Trong nắng hè, bàng tiếp tục tỏa sáng, mang đến sự sống và ước mơ cho học trò. Tán lá xanh của bàng là nguồn cảm hứng, đồng hành cùng tuổi trẻ trong hành trình chinh phục ước mơ, làm cho cuộc đời thêm đẹp đẽ và ý nghĩa.
5. Bài văn biểu cảm về cây bàng số 8
Nhắc đến Hà Nội, ta nghĩ ngay đến những cánh hoa đào Nhật Tân rực rỡ, đến bát canh sấu ngày hè mát lạnh, đến hương hoa sữa nhẹ nhàng trên phố. Mỗi người Hà Nội đều có ít nhất một lần thưởng thức vị thơm ngọt của quả bàng trong những ngày thu se lạnh…
Tôi đặc biệt yêu cây bàng vào mùa thu, khi ánh nắng vàng ươm làm nổi bật từng chiếc lá. Cây bàng như vui mừng theo từng bước chân của những em bé cắp sách tới trường và chờ đợi khi chiều về để được các em tìm kiếm những quả bàng rơi rụng dưới gốc. Trong tay các em, trái bàng nhỏ xinh trở nên ngọt ngào hơn bao giờ hết…
Mùa đông đến, gió lạnh làm mọi người phải co ro trong áo ấm, trong khi cây bàng từ từ rụng lá, như những đứa trẻ đếm ngón tay. Những chiếc lá rơi xuống như những món quà dành cho Mẹ đất, chuẩn bị cho mùa xuân. Cây bàng rồi sẽ vươn mình khi mùa xuân đến, và tôi mong chờ khoảnh khắc đó...
Giấc ngủ đông của cây bàng cũng trôi qua nhanh chóng như giấc ngủ của chúng ta. Mọi người háo hức đón mùa xuân với hy vọng mới. Cô bé ngày nào đã trưởng thành và mang một chữ “Lộc” đỏ thắm gắn lên cây bàng. Cây bàng vươn lên mạnh mẽ nhờ chữ “Lộc” ấy, giống như một em bé ra đời sau bao khó khăn. Cây bàng góp phần tạo nên sắc xanh tươi mới cho mùa xuân.
Khi những hạt mưa phùn nhường chỗ cho nắng gắt và cơn giông chiều, cô bé bận rộn với kỳ thi cuối năm và ít ghé thăm cây bàng. Cây bàng buồn bã, nhưng những chồi non đã vươn ra xanh tươi hơn. Dòng nhựa sống của cây được chia sẻ với những chú ve và được đáp lại bằng tiếng hát của chúng suốt mùa hè. Cây bàng sống chậm rãi, tận hưởng từng khoảnh khắc trong cuộc sống và mong mỏi mọi người cũng biết dừng lại để thưởng thức vẻ đẹp quanh mình.
Một ngày của cây bàng dài như một năm của con người. Từ một mầm cây nhỏ, bàng đã trưởng thành và chứng kiến bao sự kiện trong cuộc sống. Cô bé ngày nào giờ đã trưởng thành và đôi lúc trở lại thăm cây bàng, nơi luôn rộng tay đón chào cô. Cây bàng vẫn đứng đó, mỗi mùa thu lại thả những quả vàng cho trẻ em và che chở cho những đứa trẻ lang thang.
6. Bài văn biểu cảm về cây bàng số 9
Khi tôi bắt đầu học lớp một, cây bàng trên sân trường đã khiến tôi ấn tượng mạnh với tán lá rộng lớn và cành cây che phủ ánh nắng gay gắt. Có lẽ vì cây bàng rất phù hợp với không gian trường học nên được trồng nhiều như vậy.
Cây bàng như chứng kiến từng bước trưởng thành của tôi, dù là ở bất kỳ cấp học nào, từ tiểu học đến trung học phổ thông, cây bàng luôn hiện diện trên sân trường như là nhân chứng cho những kỷ niệm học trò của tôi. Vào cuối mùa hè, khi mùa thu đến gần, hình ảnh cây bàng dưới ánh nắng nhẹ, những chiếc lá khẽ lay động do gió làm cho tôi cảm thấy thật đẹp và gợi nhớ đến lớp học của tôi.
Cây bàng dường như chào đón sự trở lại của chúng tôi sau kỳ nghỉ hè dài. Dần dần, những chiếc lá vàng úa của cây bàng đã phủ đầy sân trường. Cây đã khoác lên mình chiếc áo màu vàng nhạt thay vì màu xanh mướt, mặc dù vậy, vẻ đẹp của nó vẫn còn đó, chỉ là có phần buồn hơn. Cơn gió lạnh kéo theo mùa đông, làm cho sân trường đầy lá bàng rơi rụng. Trong khi học sinh mặc áo ấm và khăn len, cây bàng vẫn đứng lặng lẽ, không có lá và không ấm áp như mọi người.
Cây bàng dù khô cằn và gầy gò trong mùa đông vẫn kiên cường chống chọi với giá lạnh và mưa bão. Khi mùa xuân đến, cây bàng hồi sinh với những chồi non xanh mơn mởn, như một phép màu trong làn sương lạnh và mưa bụi. Một năm trôi qua nhanh chóng, cây bàng vẫn đứng đó, như một người thầy chứng kiến sự trưởng thành của học trò. Vào mùa hè, cây bàng lại tỏa bóng mát và che chở cho học sinh, với những tán lá xanh tươi và quả bàng rơi rụng. Những kỷ niệm dưới góc cây bàng, từ những trò chơi đuổi bắt đến việc ôn bài hay đọc sách dưới tán cây, đều lưu lại trong tâm trí chúng tôi như những ký ức đẹp đẽ và bình yên.
Thời gian trôi qua, học sinh lớn lên và rời xa mái trường thân yêu để theo đuổi ước mơ. Chia tay cây bàng lớp học, chúng tôi ghi lại những khoảnh khắc đẹp, như là kỷ niệm của một thời học trò tươi đẹp, dù có nước mắt nhưng cũng đầy tiếng cười.
7. Bài văn biểu cảm về cây bàng số 10
Trong vô số loài cây trên dải đất Việt Nam, mỗi loài đều mang vẻ đẹp và ý nghĩa riêng biệt. Đối với tôi, cây bàng là người bạn đặc biệt nhất. Tôi yêu cây bàng như yêu một phần của cuộc sống, vì bàng chứng kiến hết thảy kỷ niệm vui buồn thời thơ ấu của tôi.
Ngay từ khi còn nhỏ, khi cùng lũ bạn chạy nhảy, tôi đã thấy cây bàng đứng sừng sững ở đầu làng gần khu chợ nhỏ. Nhìn từ xa, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ, với thân cây to lớn và những nốt sần sùi. Bà tôi gọi đó là 'mắt bàng'. Rễ cây bám sâu vào lòng đất, vững vàng qua mưa gió.
Những người bạn cùng lứa thường chờ đợi mùa hè qua sắc đỏ của hoa phượng. Nhưng tôi lại mê mẩn ngắm sự thay đổi kỳ diệu của những chồi non cây bàng, báo hiệu mùa hè đến gần. Mùa hè, cây bàng khoác lên mình chiếc áo xanh mướt, tán lá như những chiếc lọng che nắng oi ả. Dưới gốc bàng là nơi bao kỷ niệm của trẻ con trong xóm nhỏ, với những trò chơi và tiếng cười rộn ràng.
Gốc cây bàng xù xì, rễ tỏa ra nhiều hướng, sức sống của bàng được dành hết cho lá, cành và những chùm hoa trắng nhỏ. Cây bàng hứng nắng để giữ cho gốc luôn mát mẻ, ánh nắng lọc qua tán lá tạo nên vẻ lung linh huyền ảo. Trong tán lá là thế giới của những chú chim nhỏ, tiếng kêu lích chích tạo nên không gian vui vẻ.
Khi mùa hè qua đi, bàng đón thu với làn sương mỏng và ánh nắng dịu. Những chiếc lá xanh dần chuyển sang màu vàng, và vào những ngày gió se lạnh, quả bàng chín rụng đầy dưới gốc cây. Lũ trẻ chúng tôi hái bàng để thưởng thức món đặc sản thơm ngon. Vị ngọt ngào, chua chua của quả bàng chín không thể quên, và lớp vỏ vàng bóng chứa đựng nhân trắng thơm béo.
Lá bàng từ vàng nhạt chuyển dần sang đỏ sẫm, như gửi những tấm thiệp hồng đầu đông. Khi gió bấc thổi mạnh, lá bàng rơi rụng như để lại một phần ký ức. Đông đến, cây bàng trơ trụi giữa giá lạnh, khiến tôi thương cảm và hỏi thầm: 'Bàng ơi, trời lạnh lắm, bạn có rét không?' Lá khô xào xạc như trả lời: 'Cảm ơn bạn, tôi ổn thôi. Thu qua, đông đến, rồi xuân lại về, chúng tôi quen rồi!'
Rời xa những ngày đông giá rét, xuân đến, cây bàng khoác lên mình màu xanh tươi mới. Những đốm xanh lớn dần, bàng rung rinh đón chào bầu trời xanh. Kì diệu thay, chỉ vài ngày, bàng đã thay áo xanh non mơn mởn, tán cây rộng lớn vẫy gọi chim chóc. Trẻ con lại nô đùa vui vẻ dưới gốc bàng, chờ đón một mùa hè với bao kỷ niệm tươi đẹp...
8. Bài văn cảm xúc về cây bàng số 11
Từ bao giờ, cây bàng trước lớp học đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Tôi đã chứng kiến cây bàng qua bốn mùa, mỗi mùa đều mang một vẻ đẹp riêng biệt. Có lẽ chính tình yêu của tôi dành cho cây bàng đã khiến nó trở nên đẹp hơn trong mắt tôi.
Khi mùa hè đến với tiếng ve kêu râm ran, dòng nhựa trong cây bàng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Dòng nhựa ấy đã giúp những chiếc lá non nớt trở nên xanh tươi và rộng lớn. Cây bàng đã chăm chỉ suốt ba mùa để xòe tán lá xanh mát cho chúng tôi. Thỉnh thoảng, cây bàng còn gửi tặng những chiếc lá để làm quạt. Và trong mùa hè, cây bàng nở những chùm hoa trắng nhỏ li ti, mỗi cơn gió nhẹ đều làm hoa bàng rụng xuống, tạo nên một thảm hoa trắng tinh quanh gốc và trên tóc các nữ sinh.
Khi mùa thu đến, cây bàng trở nên rạng rỡ hơn với ánh nắng vàng dịu, làm cho cây sáng bóng và vui vẻ hơn. Cây bàng cũng vui khi được nghe tiếng cười và trò chuyện của các bạn học sinh. Cây bàng đồng hành cùng chúng tôi trong mỗi ngày học mới, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn của tuổi học trò. Cũng như lần tôi bị phạt vì không làm bài tập, cây bàng đã gửi tặng tôi một cơn mưa hoa, làm tôi xúc động và viết một bài thơ đạt giải A trong cuộc thi. Tôi cảm ơn cây bàng vì đã giúp tôi hiểu rằng cuộc sống là chuỗi những cảm xúc phong phú.
Khi mùa đông đến, lá bàng chuyển màu nâu và rồi đỏ rực như lửa. Cây bàng đứng vững dưới giá lạnh mùa đông, tựa như đang sưởi ấm chính mình. Khi gió đông thổi qua, lá đỏ rụng xuống, để lại cây bàng khẳng khiu đứng trơ trọi, nhưng vẫn kiên cường chống chọi qua mùa đông, để khi xuân đến, bàng lại vươn mình bừng dậy.
Khi xuân đến, thời tiết ấm áp và cây bàng bắt đầu đâm chồi nảy lộc. Cây bàng đón xuân với tất cả sức sống, như thể góp phần vào sự tươi mới của đất trời. Tôi cảm thấy lặng người khi nghĩ đến ngày phải chia tay mái trường và cây bàng. Nhưng hiện tại, tôi vẫn yêu quý cây bàng như một người bạn thân thiết. Sáng nay, trời đẹp và cây bàng đang chào đón tôi đến lớp. Tôi yêu cây bàng rất nhiều.
9. Bài văn cảm xúc về cây bàng số 12
Cây bàng trong sân trường tôi
‘’Mùa đông mặc áo đỏ
Mùa hè khoác áo xanh
Cây bàng khi mùa hội đến
Là chim chao liệng xung quanh…’’
Giai điệu ấy luôn vang vọng trong tâm trí tôi mỗi lần đến trường và nhìn về cây bàng quen thuộc, yêu dấu. Cây bàng trường tôi còn trẻ, thân thẳng và xòe ba tán lá tròn trịa như những chiếc ô chồng lên nhau, trông rất dễ thương.
Cây lớn nhanh chóng. Lần đầu tiên tôi thấy, chỉ có một tầng lá xanh, giờ đây đã vươn cao và thêm nhiều tán lá mới. Mỗi mùa, cây bàng hiện lên với vẻ đẹp đặc biệt không giống bất kỳ loài cây nào khác. Vào mùa hè, lá bàng xanh thẫm, tỏa bóng mát khắp sân. Những bông hoa nhỏ bé, giản dị lẩn khuất trong tán lá. Giờ ra chơi, gốc bàng là nơi lý tưởng để học sinh tụ tập trò chuyện. Dưới ánh nắng gay gắt, bóng râm từ cây bàng là điều tuyệt vời, che chở cho các em khỏi cái nắng mùa hè. Khi mùa phượng đỏ nở rộ, sân trường trở nên vắng vẻ, cây bàng như buồn bã, lặng lẽ trong sự cô đơn.
Nhưng khi tiếng trống khai trường vang lên, năm học mới bắt đầu, cây bàng lại tươi vui, đong đưa những chiếc lá xanh thẫm, xen lẫn vài lá vàng và đỏ. Cây bàng khoác lên mình chiếc áo mới đầy sắc màu, với những trái bàng vàng mơ ngọt ngào. Khi mùa đông đến, cây bàng rực lên màu đỏ. Những chiếc lá đỏ lần lượt rụng xuống. Tôi thích sưu tầm những chiếc lá bàng đỏ với nhiều sắc thái khác nhau, từ đỏ sậm đến đỏ hồng tươi. Khi cây trơ trụi, những cành khẳng khiu vươn lên bầu trời xám, cây bàng vẫn đứng vững. Bất ngờ, cây bàng bung ra những chồi xanh non, báo hiệu mùa xuân đang đến gần.
Màu xanh non tươi mới của mùa xuân làm tôi cảm thấy đầy hy vọng và niềm tin vào cuộc sống, dù có gặp khó khăn hay thất vọng. Mùa xuân sân trường như bừng sáng với vẻ đẹp mới mẻ của cây bàng, những chiếc lá xanh mướt reo vui chào đón năm mới đầy ước mơ và hy vọng.
10. Bài viết biểu cảm về cây bàng số 13
Trước nhà em có một cây bàng to. Trường em cũng có nhiều cây bàng. Dọc theo vỉa hè khu vực em sống là những hàng bàng xanh mướt. Những cây bàng đã chứng kiến em lớn lên và lưu giữ biết bao kỷ niệm thời thơ ấu. Em yêu cây bàng như yêu một người bạn gần gũi nhất, thân thiết nhất và không bao giờ thiếu mặt trong cuộc sống của em.
Cây bàng luôn có vẻ đẹp riêng biệt theo từng mùa, khi thì xanh tươi, khi lại xơ xác. Cây bàng lúc nào cũng thay đổi như con người, từ vui vẻ đến trầm tư. Em thích nhất là khi nhìn cây bàng vào mùa xuân. Đó là mùa mà mọi thứ đều hồi sinh. Trong làn mưa bụi và hơi lạnh se se, những chồi non nở ra từ cành cây gầy mảnh, xanh non, làm phố phường rực rỡ sau mùa đông dài. Cây bàng trông như đang đốt những ngọn nến xanh hoặc như một cô gái đang múa đèn duyên dáng. Cây bàng biến hóa với nhiều hình dáng kỳ diệu.
Những chồi bàng lớn nhanh chóng. Khi những nhánh hoa nhỏ bắt đầu xuất hiện, mùa xuân chuẩn bị kết thúc để nhường chỗ cho mùa hè rực rỡ. Mùa hè mang đến cho cây bàng sức sống mãnh liệt. Cả khu phố chìm trong bóng mát xanh của những tán bàng to. Em lại vui chơi dưới gốc bàng cùng bạn bè. Cây bàng như một người bạn lớn tốt bụng, che chở chúng em khỏi nắng. Mỗi buổi trưa hè, em nằm ngủ dưới tiếng ve bàng râm ran và hương lá bàng nồng dịu.
Trẻ con trong xóm rất mong đợi mùa thu đến với cây bàng. Khi ấy, những chùm quả bàng chín bắt đầu tỏa hương thơm quyến rũ. Em nhớ một buổi chiều lao động ở trường, cả lớp tập trung dưới gốc bàng lớn nhất để ăn quả bàng chín. Cô và các bạn đều tranh nhau những quả chín, và em cảm nhận vị ngọt của quả bàng như vị của nắng thu, càng thêm yêu cây bàng. Cây bàng sần sùi, nâu xám, mỗi vết nám là một kỷ niệm học trò. Khi xa mái trường yêu dấu, em sẽ trở lại để chạm tay vào những vết sần này, tìm lại ký ức đẹp thời thơ ấu.
Vào mùa đông, cây bàng ngoài phố trở nên xơ xác, lá bàng đỏ sạm. Bà bán xôi gói xôi bằng lá đỏ, em thấy cây bàng dù trong mùa tàn vẫn có ích cho cuộc sống. Dưới gốc bàng trơ trọi ngoài phố, quán cóc mọc lên nhiều hơn, trẻ con ít chơi hơn. Trong sân trường, không khí vắng vẻ hơn. Cây bàng trông thật tội nghiệp, gầy guộc, như muốn gọi chúng em ra chơi. Nhưng chắc chắn cây bàng sẽ vượt qua mùa đông giá lạnh dễ dàng, chờ mùa xuân để lại hồi sinh với những chồi non xanh tươi. Em rất ngưỡng mộ sức sống bất diệt của cây bàng.
Em yêu cây bàng như yêu một người bạn giản dị và gần gũi. Bạn ấy luôn bên cạnh em, có mặt trong mọi khoảnh khắc của cuộc sống. Một ngày không còn được thưởng thức quả bàng chín thơm nồng, không cầm gói xôi bọc lá bàng đỏ đầu đông, không nghe tiếng ve bàng thì cuộc sống sẽ trở nên tẻ nhạt. Cây bàng là nhà, là phố phường, là trường học, là kỷ niệm, là tất cả những gì em gắn bó và yêu quý.
11. Bài văn cảm xúc về cây bàng số 14
Khi còn nhỏ, mỗi người đều có những ký ức đáng quý, và với tôi, ký ức ấy gắn liền với cây bàng trước sân trường. Cây bàng ấy có thể đã có mặt từ rất lâu trước khi tôi đến trường, nhưng khi tôi bước chân vào thì nó đã đứng sừng sững ở đó. Cây bàng như một kiệt tác của thiên nhiên, với thân cây vươn cao và lá xanh mướt, giống như một chiếc ô khổng lồ che mát. Vào mùa hè, cây bàng thu hút đàn chim đến hót líu lo, và mùa đông, dù lạnh giá, cây vẫn vững chãi.
Chúng tôi, những học sinh hiếu động, thường tụ tập quanh gốc cây bàng để chơi đùa. Một lần vào mùa hè năm lớp sáu, khi trèo lên cây, một cành bàng bị gãy. Chúng tôi hoảng hốt bỏ chạy, và mặc dù không ai biết chuyện, tôi vẫn cảm thấy vô cùng áy náy. Tôi đã hối hận vì đã làm tổn thương cây mà không dám nhận lỗi. Sau đó, tôi quay lại, và cây bàng, mặc dù mất một cành, vẫn không oán trách. Cảm giác thanh thản khi cây bàng tha thứ cho tôi thật hạnh phúc.
Cây bàng không biết nói, không biết cười, nhưng tôi vẫn rất yêu quý cây. Mỗi khi buồn, tôi thường đến bên cây để tâm sự. Cảm giác như cây đang xoa dịu nỗi buồn của tôi, vỗ về tôi khi tôi khóc. Trong suốt kỳ nghỉ hè, khi phải xa cây bàng, tôi cảm thấy nhớ nhung rất nhiều. Tôi nhớ từng chiếc lá, vết sẹo trên cây và cả những tiếng chim vui vẻ. Khi trở lại trường, thấy cây bàng có vẻ héo úa, tôi nhận ra rằng cây cũng có cảm xúc như con người, biết buồn vui và nhớ nhung. Điều đó khiến tôi cảm thấy mình hòa mình vào thiên nhiên và trưởng thành hơn rất nhiều.
12. Bài văn cảm xúc về cây bàng số 15
Mùa hè đối với học sinh là thời điểm của những chùm phượng đỏ rực, chùm bằng lăng tím biếc và những buổi chia tay cảm động. Nhưng với tôi, mùa hè là mùa của cây bàng. Tôi yêu quý và gắn bó với cây bàng trước lớp học từ nhiều năm nay. Đối với tôi, cây bàng đã trở thành một người bạn thân thiết nhất.
Khi tiếng ve đầu mùa bắt đầu cất lên, báo hiệu mùa hè đã đến, dòng nhựa trong cây bàng cũng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Dòng nhựa ấy giúp những chiếc lá bàng nhỏ bé ngày nào giờ đã xanh mướt và rộng lớn. Tôi nhận ra mình thật vô tâm khi không nghĩ rằng cây bàng đã miệt mài suốt ba mùa để che bóng mát cho chúng tôi. Cây bàng còn hào phóng gửi cho tôi những chiếc lá để làm quạt. Đặc biệt, lúc này bàng nở những chùm hoa trắng nhỏ xinh, bay lất phất trên đường đi lớp hoặc vương trên mái tóc của các nữ sinh.
Khi nghĩ về hoa bàng, tôi lại mỉm cười vì những kỷ niệm ùa về. Nhớ mùa hè năm ngoái, khi tôi buồn rầu ngồi dưới gốc cây, bàng đã tặng tôi một trận mưa hoa tuyệt đẹp. Được đứng dưới khung cảnh ấy, tôi cảm thấy dòng cảm xúc dâng trào không chỉ riêng mình mà còn nhiều người khác. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm, êm dịu và thấy câu nói “Chỉ có thiên nhiên thay đổi được lòng người” trở nên thật ý nghĩa. Dòng ký ức về bàng thật mênh mông, thời gian không đủ để kể hết, nhưng không thể không nhắc đến những buổi chiều hè nắng gắt, cây bàng che mát cho tôi học bài và những giờ phút tâm sự khi tôi buồn.
Tôi nghĩ, nếu tôi trở thành cây bàng, mặc bộ áo xanh mướt do những chiếc lá tạo thành thì thật tuyệt vời. Hạnh phúc lớn nhất có lẽ là được làm bạn với nhiều học trò hồn nhiên, được xoè bóng mát giúp ích cho đời. Cuộc đời của cây bàng bình yên nhưng cũng đầy thú vị. Tôi cảm thấy buồn khi nghĩ đến ngày phải chia tay mái trường và cây bàng. Nhưng hiện tại, tôi và cây bàng vẫn là những người bạn thân. Thời gian này còn dài lắm...
Sáng nay, trời đẹp và cây bàng vẫn dang tay chào đón tôi đến lớp. Tôi yêu cây bàng rất nhiều, nếu có ai hỏi tôi: “Khi rời mái trường này, bạn nhớ điều gì nhất: thầy cô, bạn bè hay lớp học?” thì tôi sẽ không ngần ngại trả lời rằng: “Tôi nhớ nhất cây bàng trước lớp tôi.”
13. Bài văn cảm xúc về cây bàng số 16
Nhắc đến cây gắn liền với tuổi học trò, hẳn ai cũng nghĩ ngay đến cây phượng. Tuy nhiên, có một loài cây khác cũng đóng vai trò quan trọng trong ký ức tuổi thơ của nhiều người, đó là cây bàng. Cây bàng, với thân cây cao lớn và tán lá rộng, không chỉ tạo bóng mát trong những ngày hè oi ả mà còn gắn bó với các trò chơi và kỷ niệm của trẻ nhỏ. Cây bàng vào mùa hè ra quả thơm ngon, và hạt bàng cũng là một món ăn yêu thích của nhiều người. Những quả bàng chín với vị chua ngọt và nhân hạt bùi bùi đã trở thành ký ức đẹp trong mỗi mùa hè. Cây bàng không chỉ là bóng mát che chở cho học sinh trong sân trường mà còn là chứng nhân cho bao thế hệ vui chơi và học tập. Mỗi mùa hè, cây bàng lại là điểm tựa vững chãi, mang lại niềm vui và những giờ phút thư giãn cho các bạn nhỏ. Tuy nhiên, với sự phát triển đô thị, nhiều cây bàng đã bị chặt hạ. Chúng ta cần chung tay bảo vệ loại cây này để các thế hệ sau vẫn có thể trải nghiệm những ký ức tươi đẹp dưới bóng cây bàng như thế hệ trước.
14. Bài viết cảm xúc về cây bàng số 1
Mùa đông, cây cối lặng lẽ chìm trong cái lạnh lẽo của đất trời. Dù vậy, trong lòng những hàng cây vẫn âm thầm kể những câu chuyện riêng. Trong đó, cây bàng già ở đầu ngõ là câu chuyện mà em yêu thích nhất.
Nhà em nằm trong một con ngõ nhỏ, nơi có cây bàng cao lớn đứng vững như một cột mốc. Do đó, ngõ này thường được gọi là ngõ cây bàng. Không ai biết cây bàng được trồng từ bao giờ hay bởi ai. Chỉ biết rằng khi những hộ dân đầu tiên đến đây, cây bàng đã đứng sừng sững. Dù tuổi đã cao, cây bàng vẫn xanh mướt và thu hút nhiều loài chim vào mùa xuân.
Có bốn mùa trôi qua cùng cây bàng, nhưng em yêu nhất là mùa đông. Mẹ thường bảo em có sở thích kỳ lạ, nhưng em không bận tâm. Khi mọi người yêu bàng xanh vào mùa hè, bàng đỏ vào mùa thu, em yêu bàng vào mùa đông. Đó là điều công bằng, vì nếu không, bàng sẽ rất cô đơn.
Vào mùa đông, cây bàng trơ trọi, chỉ còn lại thân cây và những nhánh khẳng khiu. Đây là thời điểm chúng ta có thể chiêm ngưỡng toàn bộ cành nhánh của nó. Những cành cây tạo thành một bức tranh ghép từ hàng triệu mảnh nhỏ, biến bầu trời xám thành một tác phẩm nghệ thuật. Vào những ngày nghỉ, em thích mặc ấm, trèo lên cành thấp nhất và đọc sách yêu thích. Cảm giác ngồi dựa vào thân cây, em cảm nhận được sự sống bên trong đang âm ỉ chảy, chuẩn bị cho mùa xuân. Đó là nhịp đập của cây bàng, của đất trời trong mùa đông, tuy chậm nhưng rõ ràng. Dù người ta nghĩ đất trời đang ngủ, thực ra nó vẫn chuyển động âm thầm, chuẩn bị cho mùa xuân mới.
Dù mùa nào, khoảnh khắc nào, em vẫn yêu cây bàng. Em mong nó luôn vững chãi trước mưa gió, để mỗi ngày em có thể đi qua và cười chào nó.
15. Bài viết cảm xúc về cây bàng số 2
Cây bàng ơi
tỏa bóng suốt tháng năm dài
dưới tán lá
tuổi thơ đẹp mơ mộng bao la
rồi một sáng trưởng thành
nhặt lá mà lòng suy tư…
Những câu hát yêu thích trong bài hát “Cây bàng” của nhạc sĩ Trần Lập luôn khiến em nhớ về cây bàng cổ thụ ở sân trường tiểu học cũ.
Cây bàng đó đã rất già, không ai biết chính xác tuổi của nó. Chỉ biết rằng, từ khi trường được xây dựng, cây bàng đã hiện diện ở góc sân. Vì cây đẹp, nên người ta không chặt mà xây dựng khung bao quanh. Do đó, chúng em gọi cây là cụ bàng. Thân cây phủ đầy rêu xanh, dấu vết của thời gian chỉ có trên những cây sống lâu năm. Dưới gốc, chúng em trồng hoa mười giờ để làm đẹp cho cụ.
Cụ bàng cao lớn hơn bất kỳ cây nào trong trường và tán lá rộng, che phủ cả một khoảng sân. Vì vậy, gốc cây luôn đông học sinh ngồi chơi. Em thích nhất là nằm trên ghế đá dưới gốc, gác đầu lên cặp sách, nhìn xuyên qua tán lá dày và rộng, mơ về bầu trời xanh. Vào mùa hè, màu xanh mướt của lá vẽ nên những hình ô nhỏ ánh sáng trên sân. Khi gió thổi, các vệt sáng nhảy nhót như những học trò vui vẻ sau giờ học. Mùa thu, màu đỏ của lá làm em liên tưởng đến ngọn lửa, không tươi mới như hoa phượng, mà có vẻ mệt mỏi. Ánh nắng yếu dần, lá thưa dần và gió thu làm rụng những chiếc lá đỏ, lộ ra bầu trời thu trong xanh. Nhắm mắt lại, em cảm thấy mình như bay giữa mây trời.
Khi mùa đông đến, gốc cây trơ trọi với những cành khô khẳng khiu vẽ hình trên nền trời. Cụ bàng đang ngủ, nhưng chỉ là giả vờ. Thực ra, cụ đang âm thầm hút tinh hoa từ đất trời, chờ đợi khoảnh khắc xuân về. Khi cánh én chao liệng trên nền trời xanh và những hạt mưa xuân rơi, cụ bàng sẽ trẻ lại. Những chồi non xanh mơn mởn sẽ nhú lên từ cành khô, chào đón xuân mới. Rất nhanh chóng, em lại thấy cụ bàng khoác lên mình áo lá non tơ.
Em luôn lặng lẽ quan sát sự thay đổi của cây bàng suốt bốn mùa, và có lẽ cụ bàng cũng quan sát em. Từ lúc nào, em và cụ bàng đã trở thành tri kỷ. Không cần nắm tay hay lời chào, chỉ cần trái tim đầy yêu thương là đủ.
Sau khi lên lớp 6, em chuyển đến trường mới, dù lớn và đẹp, cũng không có cây bàng nào thay thế được cụ bàng trong lòng em. Thỉnh thoảng, em vẫn đạp xe về trường tiểu học cũ, ngồi trên ghế đá dưới gốc cụ bàng, để mơ mộng về bầu trời qua những kẽ lá bàng.
16. Bài viết cảm xúc về cây bàng số 3
Nhà thơ Đinh Thường đã viết trong bài thơ “Khi cây bàng đỏ lá”:
Cây bàng đỏ lá mùa đông
Gợi nhớ tuổi thơ bao mộng mơ
Chim tăm tẳm trên cành cây
Tràn đông, tiếng buồn gợi cảm xúc...
Những câu thơ này luôn khiến em nhớ về cây bàng cổ thụ trước sân nhà bà nội. Cây bàng đã được trồng từ khi bà nội em sinh đứa con trai đầu lòng, tức là nó đã lớn hơn cả bố em. Tuổi thơ của em gắn liền với gốc bàng và những đống rơm thơm. Cây bàng cao vút, vượt qua cả mái ngói đỏ tươi của nhà bà nội, che phủ cả khoảng sân nhỏ bé. Trong mắt em, cây bàng như một gã khổng lồ vững chãi. Ngày nắng, đứng dưới gốc cây mát rượi, ngày mưa, dưới gốc cây vẫn khô ráo.
Gốc cây là nơi em và các bạn thường chơi các trò như ô ăn quan, nhảy dây, trốn tìm. Chúng em đã dùng chiếc chăn cũ và vài que củi để dựng thành lều nhỏ, dùng lá làm quạt. Những chiếc lá to, xanh nhất là điều khiến các bạn phải thán phục. Quả bàng chín chuyển vàng, đập vỡ vỏ, lộ nhân trắng, là món ngon đặc biệt của trẻ con quê nghèo. Cây bàng đã gắn bó với những năm tháng tuổi thơ của em.
Vào mùa đông, cây bàng rụng hết lá, chỉ còn lại thân cây trơ trọi. Em và các bạn lo lắng cho cây, gom rơm để ủ ấm quanh gốc và thậm chí còn dùng áo cũ quàng cho cành cây. Bà nội chỉ cười và để cho chúng em tự do thể hiện tấm lòng yêu thương trong sáng của mình.
Khi lên lớp 3, gia đình em chuyển lên thành phố. Mọi người đều vui mừng chúc mừng, nhưng em chỉ thấy buồn. Ngày em rời đi là một ngày hè nắng rực, những chiếc lá bàng như vẫy chào tạm biệt. Kể từ đó, mùa hè luôn là thời gian em mong đợi nhất, vì em được về thăm bà nội và cây bàng. Những ngày đó, trời trong xanh, nắng vàng, em và bà cùng ngồi dưới gốc bàng, dựa vào thân cây, kể cho nhau nghe những câu chuyện trong suốt thời gian qua.
Cây bàng là người bạn thân thiết của em trong suốt tuổi thơ vô tư. Dù sau này đi qua nhiều nơi và thấy nhiều cảnh đẹp, hình ảnh mái ngói đỏ, sân đất nâu, đống rơm vàng và cây bàng già vẫn là hình ảnh đẹp nhất trong lòng em.