Tổng hợp hơn 30 mẫu bài văn thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến đa dạng, có dàn ý chi tiết để học sinh có tài liệu tham khảo để viết văn tốt hơn.
(20+ mẫu) Viết bài văn thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến đa dạng
Đề bài: Viết bài văn thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến đa dạng.
Viết bài văn thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến đa dạng - mẫu 1
Một số người cho rằng: 'Xây dựng tình huống truyện độc đáo là một yếu tố quan trọng góp phần vào thành công của truyện ngắn, giúp tác giả mô tả rõ ràng tính cách, hành vi của nhân vật và thể hiện ý đồ tư duy sâu sắc của mình'. Bạn đồng ý với ý kiến đó không? Bạn nghĩ thế nào về các 'truyện không có cốt truyện'? Một câu chuyện 'không có cốt truyện' có hấp dẫn bạn đọc không? Hôm nay, chúng ta sẽ thảo luận về vấn đề này.
Trước hết, chúng ta cần hiểu rằng cốt truyện là yếu tố cơ bản nhất của một câu chuyện; nó bao gồm các giai đoạn chính, một hệ thống sự kiện cụ thể được tổ chức theo một nghệ thuật nhất định, tạo nên phần quan trọng nhất trong cấu trúc của các tác phẩm văn học, đặc biệt là đối với các loại tự sự và kịch. Cốt truyện thường bao gồm nhiều khía cạnh quan trọng: giới thiệu, bài bản, phát triển, cao trào, kết luận. Điều này làm cho câu chuyện thêm phần hấp dẫn, thu hút độc giả. Vậy nếu một câu chuyện 'không có cốt truyện' thì sao? Khái niệm này chỉ là một khái niệm cao cấp, nó đánh dấu một sự tiến bộ nghệ thuật của các tác giả hiện đại trong lĩnh vực tự sự. Truyện không có cốt truyện thường liên quan đến sự phức tạp giữa tự sự và trữ tình cũng như các mô tả về tâm trạng của nhân vật. Nói một cách đơn giản, truyện không có cốt truyện là loại truyện không có những tình tiết ly kỳ, khó tóm tắt, và thường được xây dựng dựa trên 'dòng ý thức' của tác giả.
Khi nhắc đến 'truyện không có cốt truyện', các tác phẩm của Thạch Lam được xem là thành công nhất. Câu chuyện ngắn của ông được đánh giá là rất trữ tình. Ông không đi sâu vào việc khai thác mâu thuẫn trong thực tế, không tạo ra những tình huống kịch tính mà tập trung vào việc khám phá tâm hồn con người. 'Dưới bóng hoàng lan' là một ví dụ điển hình. Câu chuyện diễn ra một cách yên bình, nhẹ nhàng như bức tranh về thiên nhiên trong sáng được tạo ra trong tác phẩm. Không có sự kiện nổi bật, không có những biến cố đặc biệt, các nhân vật xuất hiện một cách tự nhiên, cuộc sống hàng ngày hiển lộ ra một cách bình thường. Tuy nhiên, câu chuyện lại thu hút bởi cảm xúc của những nhân vật. Thanh - một chàng trai trở về quê sau 2 năm xa xứ với niềm nhớ mong không dứt. Quê hương là dòng sông trong lành giúp rửa sạch tâm hồn của anh tránh xa khỏi cuộc sống ồn ào ở thành phố. Và bà của Thanh mang trong mình hình ảnh của người phụ nữ Việt Nam - một người phụ nữ giản dị, hy sinh, biết yêu thương và chịu khó. Nga - một cô bé hàng xóm xinh xắn, hồn nhiên, đáng yêu, mang trong mình một tình yêu sâu đậm với Thanh từ thuở ấu thơ. Câu chuyện diễn ra chậm rãi, nhẹ nhàng cùng với cảm xúc của những nhân vật khiến độc giả như được hòa mình vào khung cảnh thanh bình, yên bình đó.
Truyện mang tính tâm lý, sử dụng nghệ thuật đi sâu vào tâm trạng của người đọc bằng một cách viết nhẹ nhàng, dịu dàng, điềm tĩnh và sâu lắng, để lại nhiều dư vị, ấn tượng sâu sắc, thông qua một hình ảnh nghệ thuật có sức lan tỏa và gây ấn tượng mạnh mẽ. Thạch Lam đã truyền đạt cho độc giả những trải nghiệm về tình yêu quê hương, tình yêu gia đình và mối tình đôi lứa trong trẻo, trong sáng. Câu chuyện kết thúc nhưng lại mở ra trong tâm trí của độc giả những suy tư, trăn trở về cuộc sống, về con người. Đó chính là thành công của một tác phẩm 'truyện không có cốt truyện'.
Dàn ý viết bài văn thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến khác nhau
* Yêu cầu:
- Trình bày vấn đề văn học có ý kiến khác nhau.
- Phân tích ưu điểm và nhược điểm của các ý kiến khác nhau về vấn đề.
- Trình bày quan điểm của bản thân về vấn đề, làm rõ sự tương đồng và khác biệt giữa ý kiến của bản thân với các ý kiến khác nhau đã có.
- Xây dựng được sự thống nhất tích cực giữa bản thân và các thành viên tham gia thảo luận.
1. Sự chuẩn bị khi nói và lắng nghe
a. Chuẩn bị khi nói
- Lựa chọn chủ đề: Truyện ngắn không có cốt truyện li kì và hấp dẫn có thể là một tác phẩm đáng đọc không?
- Thu thập ý tưởng và sắp xếp chúng:
+ Định nghĩa truyện ngắn không có cốt truyện là gì?
+ Vì sao 'truyện ngắn không có cốt truyện' vẫn thu hút và làm say đắm bạn đọc?
+ Có những luận điểm và chứng cứ nào làm cho điều này trở nên rõ ràng?
- Xác định từ ngữ quan trọng
b. Sự chuẩn bị khi lắng nghe
- Thu thập thông tin cần thiết về vấn đề được đưa ra để thảo luận.
- Ghi chép tóm tắt quan điểm cá nhân về vấn đề được thảo luận.
- Sẵn sàng tham gia thảo luận để cùng nhau đạt được sự hiểu biết hợp lý về vấn đề.
Viết bài văn thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến khác nhau - mẫu 2
Trong kho tàng truyện ngắn của văn học Việt Nam, có nhiều tác phẩm nổi tiếng không chỉ vì cốt truyện hấp dẫn mà còn vì những nhân vật sâu sắc. Mỗi câu chuyện đều có một dàn nhân vật đa dạng với vai trò khác nhau. Tuy nhiên, chỉ qua cách tác giả mô tả họ, người đọc chưa thể hiểu rõ bản chất con người bên trong. Một ví dụ điển hình là nhân vật người quản ngục trong truyện Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân. Liệu nhân vật này có thực sự là một người tự do và uy quyền như tác giả mô tả hay không?
Nguyễn Tuân đã viết truyện Chữ người tử tù vào năm 1939, là một tác phẩm xuất sắc của ông. Thành công của tác phẩm chủ yếu là nhờ vào cách xây dựng nhân vật và tình huống hấp dẫn. Bên cạnh nhân vật Huấn Cao - tử tù, người quản ngục cũng là một nhân vật độc đáo với giọng điệu trong trẻo và lạc vào một bản nhạc hỗn loạn.
Nhân vật quản ngục được miêu tả với ngoại hình dễ nhìn và tính cách nhẹ nhàng. Người này đọc nhiều sách và có đức tính tốt. Mặc dù làm quản ngục, nhưng ông không tàn nhẫn như những người khác. Thậm chí, trước sự thô bạo của lính ngục, ông vẫn giữ được sự điềm đạm và nhân từ.
Nhân vật quản ngục không phải là một kẻ tàn bạo mà là một người nhân từ và đạo đức. Thông qua đó, Nguyễn Tuân làm nổi bật sự tương phản giữa người tốt và người xấu, giữa sự thuần khiết và sự bẩn thỉu.
Hình ảnh của nhân vật quản ngục là một trong những thành công của Nguyễn Tuân trong việc mô tả và xây dựng nhân vật. Ông đã tài năng và độc đáo trong nghệ thuật này.
Trong văn chương thời tiền chiến, việc sử dụng thủ pháp tương phản giúp làm nổi bật nghịch lý và bi kịch của cuộc sống. Nguyễn Tuân cũng áp dụng thủ pháp này để tạo ra sự tương phản giữa nhân vật quản ngục và lính ngục.
Nhân vật quản ngục trong truyện Chữ người tử tù là một minh chứng cho sự tài năng của Nguyễn Tuân trong việc xây dựng nhân vật độc đáo và cuốn hút.
Xin chào thầy cô và các bạn. Tôi là............học sinh của trường.........
Trước một tác phẩm truyện, mỗi người đọc có thể có những cảm nhận, quan điểm riêng, và đánh giá khác nhau về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm, hoặc những cách lý giải khác nhau về một nhân vật, tình tiết truyện. Hôm nay, tôi muốn chia sẻ quan điểm của mình về việc hiểu đúng nhân vật Huấn Cao và mối quan hệ với Cao Bá Quát - một nhân vật lịch sử mà Nguyễn Tuân chọn làm nguyên mẫu.
Tôi chọn vấn đề này vì quan hệ giữa nguyên mẫu và nhân vật trong tác phẩm là một yếu tố quan trọng khi tiếp nhận tác phẩm. Liệu có cần phải đồng nhất nhân vật trong tác phẩm với nguyên mẫu không? Và sự tương đồng, khác biệt khi hư cấu một nhân vật văn học nằm ở đâu?
Tác phẩm “Chữ người tử tù’ được Nguyễn Tuân viết và xuất bản năm 1940. Việc xây dựng nhân vật Huấn Cao là một cách để tác giả gửi gắm quan điểm nghệ thuật và nhân sinh sâu sắc. Huấn Cao hiện lên với tài viết chữ nổi tiếng, khí phách kiên cường, bất khuất, và thiên lương trong sáng.
Tên Cao trong tên nhân vật gợi nhớ đến Cao Bá Quát - một nhân vật lịch sử cũng nổi tiếng với tài viết chữ đẹp. Hai con người này có nhiều điểm tương đồng nhưng vẫn có sự khác biệt. Trong mắt nhân dân, họ đều là những anh hùng bảo vệ quyền lợi của dân chúng.
Dù có nhiều điểm tương đồng, nhưng vẫn có sự khác biệt giữa nhân vật lịch sử và nhân vật văn học. Nguyễn Tuân đã sử dụng tưởng tượng của mình để tạo ra nhân vật Huấn Cao trong tác phẩm.
Trong tác phẩm, Huấn Cao hiện lên như một nghệ sĩ sáng tạo cái đẹp qua cách ông cho chữ. Tuy nhiên, trong lịch sử, Cao Bá Quát không có cảnh cho chữ nào. Điều này là một sáng tạo độc đáo của tác giả.
Từ con người thực tế là Cao Bá đến nhân vật văn học Huấn Cao là một sáng tạo của Nguyễn Tuân, là sự bù đắp của nghệ thuật vào phần thiếu hụt của cuộc sống. Tìm hiểu thêm về Cao Bá Quát để hiểu được một thời đại mà Nguyễn Tuân tôn sùng là thời đại nào. Tuy nhiên, không nên áp đặt toàn bộ những tư liệu về Cao Bá Quát vào việc lý giải nhân vật Huấn Cao.
Cảm ơn thầy cô và các bạn đã lắng nghe. Tôi rất vinh dự nếu được nghe chia sẻ của thầy cô về vấn đề mà tôi suy ngẫm, và sẵn lòng thảo luận những vấn đề khác mà thầy cô và các bạn đưa ra.
Viết bài văn thảo luận về một vấn đề văn học có ý kiến khác nhau - mẫu 4
Chữ người tử tù là một truyện ngắn xuất sắc, tiêu biểu cho lý tưởng thẩm mỹ và phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân.
Truyện ngắn Chữ người tử tù rất gọn gàng và súc tích. Mặc dù thế giới nhân vật không rộng lớn, nhưng mỗi nhân vật đều hiện lên sống động với số phận và vẻ đẹp riêng. Nhà văn đã trân trọng xây dựng hình tượng Huấn Cao, một nhân vật phóng túng nhưng tài hoa, và có sự khinh bạc đối với xã hội thối nát của thời đại đó.
Khi tạo hình tượng Huấn Cao, Nguyễn Tuân đã lấy cảm hứng từ nhân vật lịch sử Cao Bá Quát. Cao Bá Quát nổi tiếng với văn hay và chữ đẹp, cũng như tính cách kiên cường, bất chấp cường quyền. Huấn Cao trong tác phẩm là sự tập trung của những phẩm chất cao quý của Cao Bá Quát, thể hiện rõ lý tưởng và vẻ đẹp trong một thời đại khó khăn.
Huấn Cao là một người tài hoa đặc biệt. Tác giả đã giới thiệu vẻ đẹp của Huấn Cao thông qua cuộc trò chuyện giữa quản ngục và thơ. Sự tài năng viết chữ của Huấn Cao được tôn vinh và mong mỏi đến mức quản ngục muốn sở hữu một đôi câu đối viết bởi Huấn Cao. Tuy nhiên, cảm nhận và ước mơ đó tan biến khi Huấn Cao phải đối mặt với cái chết.
Chữ của Huấn Cao phải đẹp và quý giá, chỉ khi đó viên quản ngục mới kiên nhẫn và nhún nhường để mong được ông cho chữ. Tuy nhiên, việc đối xử như vậy với một tù nhân là hết sức nguy hiểm và có thể gây ra những hậu quả không lường trước.
Huấn Cao không chỉ là một nghệ sĩ tài hoa mà còn là một con người có tâm hồn cao đẹp. Sự lòng tự trọng của ông đã được thể hiện qua việc từ chối nhận lợi ích từ người khác, đồng thời luôn biết trân trọng và sử dụng tài năng của mình một cách đúng đắn.
Tính lòng tự trọng của Huấn Cao rõ nhất qua việc ông giữ trọn vẹn thiên lương dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Ông không chấp nhận bất kỳ ưu đãi nào từ viên quản ngục và luôn giữ vững lòng tự trọng, không muốn đặt bất kỳ áp lực nào lên tâm hồn của người khác.
Huấn Cao, người từng lãnh đạo nông dân tỉnh Sơn trong cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình, đã thể hiện vẻ đẹp của khí phách, lòng dũng cảm và sự coi thường cái chết. Dù phải đối diện với cái gông và bị dọa đe doạ, ông vẫn không chịu khuất phục và luôn tỏ ra vĩ đại và ung dung.
Cốt truyện của Nguyễn Tuân đã thể hiện sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối, giữa hành động và hoàn cảnh, giữa sức mạnh tinh thần và vẻ ngoại hình. Từ những điều này, ta thấy được tấm lòng trọng nghĩa và cao thượng của Huấn Cao trong việc cho chữ, và sự đáp ứng thiết tha của viên quản ngục.
Bằng cách miêu tả cảnh tượng tuyệt vời ở cuối truyện, Nguyễn Tuân đã thể hiện sự giàu tính nghệ thuật và tạo hình tinh tế. Việc đưa ra tình huống mới mẻ và độc đáo giữa Huấn Cao và viên quản ngục đã làm nổi bật vẻ đẹp của lòng nhân từ và tinh thần văn hóa.
Mọi thứ bừng sáng trong ánh sáng thuần khiết của cái đẹp và tinh thần cao quý. Sự gặp gỡ đầy kỳ diệu giữa ba tấm lòng đã làm sáng tỏ một sức mạnh tinh thần và nhân cách cao cả ngay trong bức tranh u tối của buồng giam. Với việc truyền chữ, Huấn Cao, người tử tù, đã trở nên bất diệt.
Dựa vào những phân tích trên, chúng ta có thể tự tin khẳng định rằng Huấn Cao là một trong những hình tượng nhân vật tuyệt vời nhất trong sự nghiệp văn học của Nguyễn Tuân. Hình tượng này thể hiện một cách đầy đủ tinh thần thẩm mỹ và phong cách nghệ thuật của nhà văn.