Đề bài: Phân tích tác phẩm “Người lái đò sông Đà” của Nguyễn Tuân.
Mở đầu về tác phẩm Người chèo đò trên sông Đà 1 Nguyễn Tuân, một nghệ sĩ suốt đời tìm kiếm vẻ đẹp và suy ngẫm về nó. Trước cách mạng, ông trốn tránh hiện thực, tìm kiếm vẻ đẹp trong những thời kỳ lung linh; sau cách mạng, cái tinh thần vẫn còn, nhưng ông tìm thấy vẻ đẹp trong cuộc sống hàng ngày, trong những con người lao động bình dị. “Người lái đò sông Đà” được trích từ tập bút kí “Sông Đà” là một tác phẩm thể hiện chân thực về vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên Tây Bắc, và vẻ đẹp hào hùng của con người trong công việc lao động.
Mở đầu về tác phẩm Người chèo đò trên sông Đà 2
Khi đọc tác phẩm của Nguyễn Tuân, mỗi người sẽ có những trải nghiệm, cảm xúc riêng, là sự ngưỡng mộ, khám phá và kỳ vọng. Dưới bàn tay tài ba của nghệ sĩ, ông đã làm cho độc giả như lạc vào thế giới mà ông tạo ra, như thể họ đang sống trong bức tranh của thiên nhiên và cuộc sống ở nơi đó. Điều này chính là sức mạnh của ngôn ngữ mà ông sử dụng. Đặc biệt qua đoạn trích “Người lái đò sông Đà”
Mở đầu về tác phẩm Người chèo đò trên sông Đà 3 Nguyễn Tuân mở đầu cho tác phẩm bằng việc tìm kiếm cái đẹp và sự ý nghĩa trong cuộc sống, là người nghệ sĩ suốt đời đối mặt với những trăn trở về cái đẹp. Tác phẩm “Người lái đò sông Đà” từ tập bút kí “Sông Đà” mang đến cái nhìn chân thực về vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên Tây Bắc và vẻ đẹp hào hùng của con người trong công việc lao động.
Mở đầu về tác phẩm Người chèo đò trên sông Đà 4 Khi tiếp xúc với tác phẩm của Nguyễn Tuân, mỗi người đều có cảm nhận riêng, có thể là sự kính trọng, khám phá hoặc mong đợi. Dưới bàn tay tài năng của nghệ sĩ, ông đã khiến cho độc giả như bị hấp dẫn, như đang trải qua thời khắc thực sự cùng với thiên nhiên và cuộc sống tại đó. Đây chính là khả năng của ông trong việc sử dụng ngôn ngữ. Đặc biệt qua đoạn trích “Người lái đò sông Đà”, tài năng của ông càng được thể hiện rõ ràng.
Mở đầu về tác phẩm Người chèo đò trên sông Đà 5 Tác phẩm của Nguyễn Tuân khiến mỗi người đều có những cảm xúc riêng, có thể là sự kính trọng, khám phá hoặc mong đợi. Dưới bàn tay tài ba của nghệ sĩ, ông đã tạo ra một thế giới mà độc giả có cảm giác như đang sống trong đó, như thể họ đang chứng kiến vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống tại đó. Điều này chính là sức mạnh của ngôn ngữ mà ông sử dụng. Đặc biệt qua đoạn trích “Người lái đò sông Đà”, tài năng của ông càng được thể hiện rõ ràng.
Khi nhắc đến Nguyễn Tuân, mọi người thường nghĩ ngay đến một nhà văn dày công tìm kiếm cái đẹp. Trong các tác phẩm của ông, cái đẹp không chỉ đạt đến sự hoàn thiện mà còn thể hiện sự hoàn mỹ. Sự nghiệp văn chương của Nguyễn Tuân đạt được nhiều thành tựu lớn cả trước và sau cách mạng. “Người lái đò sông Đà”, một tác phẩm xuất sắc từ tập tuỳ bút “Sông Đà”, là minh chứng rõ ràng cho điều này.
Mở đầu của tác phẩm Người lái đò sông Đà 4
Tác phẩm “Người lái đò sông Đà” là một bút ký đầy sáng tạo, đại diện cho phong cách độc đáo của Nguyễn Tuân sau cách mạng tháng tám: uyên bác, tài hoa, và không ngần ngại gian khổ để truyền đạt cảm giác chân thực và sức liên tưởng phong phú cho người đọc, người nghe cảm nhận về một tâm hồn khao khát hòa nhập với nhịp sống và phát triển của đất nước và cuộc đời.
Mở đầu của tác phẩm Người lái đò sông Đà 5
Nguyễn Tuân, sinh năm 1910, qua đời năm 1987, là một nhà văn vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Với trí thức sâu rộng và lòng yêu nước sâu sắc, ông hiểu biết rõ về văn hoá dân tộc và sáng tạo ra những tác phẩm có giá trị và uyên bác. Trước cách mạng, văn học của Nguyễn Tuân gây ấn tượng với vẻ đẹp tài hoa của những nhân vật như Huấn Cao; sau cách mạng, ông làm xúc động người đọc bằng sự tinh tế và tài năng trong việc miêu tả những nét đẹp chân thực, gần gũi, và bình dị của thiên nhiên và cuộc sống con người. Tuỳ bút 'Người lái đò sông Đà' là một minh chứng sống động cho phong cách văn học đó.