Bộ sưu tập 20+ bài văn kể về các chú bộ đội sáng tác bởi học sinh lớp 9 trên toàn quốc, mang đến nguồn tài nguyên quý giá cho học sinh lớp 9 trong việc viết văn.
20+ Chuyện về những cuộc gặp gỡ với các anh hùng bộ đội (súc tích, hấp dẫn)
Đề bài: Kể về trải nghiệm gặp gỡ với các anh hùng bộ đội trong dịp kỷ niệm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam (22-12). Trong buổi gặp mặt đó, em truyền đạt tâm hồn và lòng biết ơn của thế hệ trẻ dành cho những anh hùng đã hy sinh vì đất nước.
Phân tích nội dung: Cuộc gặp gỡ với các chú bộ đội
1. Khởi đầu:
+ Sự kiện Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam vào ngày 22-12.
+ Vào ngày 22-12 năm trước, trường chúng ta đã tổ chức chuyến đi thăm các anh hùng bộ đội tại các quân khu thủ đô, biên phòng và công binh.
2. Phần nội dung chính:
- Bầu không khí sôi động, tinh thần hứng khởi, mọi người đều sẵn sàng cho chuyến đi.
- Trên đường đi và trong niềm vui của cuộc gặp gỡ: Trên đường: Ca hát, cảm giác hồi hộp…
- Khi đến nơi:
+ Các anh hùng bộ đội: Luôn tươi cười, thân thiện, tiếp đón chúng ta với tình cảm chân thành.
+ Sau phần chào hỏi nồng hậu, mọi người đã cùng nhau khám phá các khu vực ăn uống, chỗ ở, phòng truyền thống và khu vực huấn luyện của đơn vị.
- Tại phòng họp diễn ra buổi gặp gỡ:
+ Mọi người quay trở lại hội trường để lắng nghe các anh, các chú chia sẻ (phần chính của buổi gặp gỡ).
+ Giới thiệu diễn giả.
+ Nội dung cuốn hút: Kể về ai, về sự việc gì? Diễn ra ở đâu, trong bối cảnh nào? Người kể chuyện là ai, người còn sống hay đã hy sinh?…
+ Câu chuyện có những tình tiết căng thẳng, những chi tiết đầy bất ngờ không?
- Khi kết thúc buổi gặp gỡ, đại diện học sinh đứng lên phát biểu:
+ Thay mặt quý thầy cô và toàn thể bạn bè, chúng em gửi lời tri ân sâu sắc đến sự tiếp đón nồng hậu và người đã chia sẻ câu chuyện.
+ Chia sẻ cảm xúc: Đầm ấm, tự hào và biết ơn.
+ Cam kết: Sẽ học hành và rèn luyện chăm chỉ, xứng đáng với thế hệ tiền bối; sẵn sàng bước tiếp trên con đường cha anh đã dựng nên để bảo vệ Tổ quốc.
3. Phần tổng kết:
+ Có cái nhìn sâu rộng hơn về hình mẫu của anh bộ đội và ngày lịch sử 22-12.
+ Tâm trạng phấn khởi, mong muốn được gặp gỡ và trao đổi thêm nhiều lần nữa để tăng cường kiến thức và làm giàu tinh thần.
Bức tranh về cuộc gặp gỡ với các anh hùng bộ đội - mô tả 1
Một sáng mùa đông se lạnh, ánh nắng nhạt nhòa len lỏi qua hàng cây, không khí giá rét ấy chẳng làm dịu đi sự phấn khích của đám học sinh nhỏ của chúng ta. Hôm nay là dịp kỷ niệm Ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam, trường mình đã tổ chức một buổi gặp mặt ấm áp giữa các em học sinh và những anh hùng đã từng hy sinh trên chiến trường.
Tôi đến trường sớm hơn hầu hết mọi người. Hôm nay là ngày đặc biệt với tôi khi tôi đại diện cho hơn 600 bạn học trong trường phát biểu trước các cựu chiến binh. Sân trường lung linh với bức tranh chữ “Kỷ niệm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam – 22/12/1944 – 22/12/2019”. Không khí trường rộn ràng! Học sinh trong trang phục trắng, khăn đỏ nhanh chóng sắp xếp chỗ ngồi. Tôi cảm thấy hồi hộp và vui vẻ, chờ đợi để nghe những câu chuyện đặc sắc từ những người lính quá khứ.
Đúng 7 giờ, xe chở các cựu chiến binh dừng trước cổng trường. Phong thái của họ vẫn kiên định, họ nhanh chóng đi đến ghế ngồi. Tôi luôn ngưỡng mộ lòng dũng cảm và tinh thần không khuất phục của họ, và khi được gặp gỡ, tôi không giấu được cảm xúc. Họ là những người đã hi sinh hết mình vì tổ quốc.
Các cựu chiến binh chia sẻ những kỷ niệm và khó khăn từ chiến trường. Dù đã nghe nhiều lần, nhưng từ những người trải qua, câu chuyện trở nên sinh động và cảm xúc. Cả trường im lặng, và nhiều người không kìm được nước mắt. Nhìn thấy huy chương trên ngực họ, tôi càng thêm tự hào và khâm phục.
Một cựu chiến binh kể về những ngày chiến đấu chống lại máy bay B52 của Mỹ. Họ chống lại với tinh thần quả cảm, và dù địch mạnh mẽ, họ vẫn giữ vững. Đến cuối cùng, chúng ta đã giành chiến thắng trong cuộc chiến kéo dài 12 ngày.
Mọi người vỗ tay hò reo, nhưng giọng của một cựu chiến binh lại lặng lẽ nói:
Giặc tấn công bằng máy bay B52, tấn công dã man, đến mức tấn công bệnh viện và sân bay. Đồng đội của tôi đã hy sinh vì những quả bom của chúng. Bác cụ nắm lấy khan tay, nước mắt chảy xuống. Đó là nước mắt của sự thương xót và tôn kính.
Tôi đứng lên và nói thay toàn bộ trường:
Chúng tôi biết rằng độc lập ngày hôm nay là thành quả của máu và mồ hôi của những anh hùng đã hy sinh trên chiến trường. Chúng tôi luôn tôn trọng và ngưỡng mộ những nỗ lực của họ. Chúng tôi cam kết sẽ bảo vệ và xây dựng đất nước ngày càng phát triển và hiện đại hơn.
Tiếng vỗ tay kéo dài, nắng sưởi ấm không gian, mang đến hơi thở của tự do. Đó là hình ảnh của một tương lai tươi sáng mà chúng tôi, thế hệ trẻ, sẽ cống hiến hết mình để đạt được.
Trải nghiệm gặp gỡ với các anh hùng cựu chiến binh - mẫu 2
Nhân dịp kỷ niệm ngày quân đội, trường chúng tôi đã mời các anh hùng cựu chiến binh đến thăm. Thay vì chỉ biết qua sách vở, chúng tôi thực sự ấn tượng khi được gặp gỡ và nghe các anh kể về những ngày chiến đấu và hy sinh cho tổ quốc. Tôi, một liên đội trưởng, đã có cơ hội bày tỏ lòng biết ơn của mình trước mọi người.
Thưa các thầy cô, quý anh chị và các bạn học sinh, để có cuộc sống bình yên như ngày hôm nay, hàng thế hệ đã dốc lòng và hy sinh. Hôm nay, chúng tôi đứng trên đây, gửi lời tri ân sâu sắc đến thế hệ anh hùng đã vượt qua bao khó khăn để mang lại hòa bình và tự do cho đất nước.
Chúng ta không nên quên nguồn cội và cần trân trọng công lao của thế hệ trước. Với sự bình yên và phồn thịnh hiện tại, chúng ta cần cố gắng để xây dựng và phát triển đất nước hơn nữa. Thay mặt tất cả bạn bè, chúng tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn chân thành đến thế hệ đã làm nên nước Việt.
Trải nghiệm gặp gỡ với các anh hùng cựu chiến binh - mẫu 3
Nhân dịp kỷ niệm ngày quân đội nhân dân Việt Nam (22-12), trường tôi đã mời các cựu chiến binh đến tham dự. Tôi đại diện cho mọi người trong buổi lễ để phát biểu tôn vinh sự hi sinh và dũng cảm của thế hệ cha anh trong cuộc chiến bảo vệ Tổ quốc.
Trước buổi lễ, thầy cô đã chạy đôn chạy đáo để sắp xếp cho chúng tôi. Gần lúc bắt đầu, một chiếc xe “Zýp” đã đỗ trước cổng. Ba người đàn ông trên xe, dù tuổi đã cao và đôi chân một bác chỉ còn một, nhưng họ đều toát lên vẻ kiên cường và sự yêu đời. Anh chiến sĩ trẻ đi cùng họ, với bước đi mạnh mẽ và quyết đoán, như một người mới gia nhập.
Nhìn những gương mặt có vết sẹo nhưng tràn đầy tình yêu thương, tôi cảm thấy xúc động. Khi đến lượt tôi phát biểu, tôi chia sẻ tình cảm và cam kết của mình:
- Kính thưa quý bác và anh hùng, chúng tôi biết mình được sống trong một dân tộc anh hùng. Chúng tôi hứa sẽ cố gắng để trở thành những công dân đáng tự hào, ghi nhớ truyền thống anh hùng của dân tộc và lòng hy sinh cao quý của cha anh chúng ta. - Khi tôi kết thúc, đám đông phát biểu đồng lòng, cả ba bác và thầy cô đều thể hiện sự đồng tình và hài lòng.
Một bác bảo tôi hãy giữ lời hứa và hy vọng rằng tôi sẽ thực hiện điều đó. Khi giờ học kết thúc, chúng tôi chia tay bác và các anh chiến sĩ, với đôi mắt tràn đầy kỳ vọng. Đó có lẽ là lời nhắc nhở về trách nhiệm của chúng tôi.
Sau buổi gặp mặt, tôi luôn suy ngẫm về những lời khuyên của bác. Tôi đã quyết tâm: “Mình sẽ trở thành một người dân tốt, sẵn lòng hy sinh vì đất nước như các bác đã từng làm”.
Trải nghiệm gặp gỡ với các anh hùng cựu chiến binh - mẫu 4
Vào ngày 22 tháng 12, trường chúng ta đã tổ chức buổi lễ mít tinh kỷ niệm Ngày Quốc phòng toàn dân. Trong dịp đặc biệt này, trường chúng ta đã mời nhóm cựu chiến binh từ thời kỳ chống Mĩ đến thăm trường. Tôi từng nghe về anh chiến sĩ lái xe trên con đường Trường Sơn thông qua bài thơ của nhà thơ Phạm Tiến Duật.
Anh chiến sĩ lái xe trông rất trẻ trung, trên ngực anh có nhiều huân, huy chương. Giọng nói anh cứng cáp, phát ra tiếng cười của anh rất phấn khích khi trở lại trường. Anh đã trải qua nhiều năm tháng chiến đấu khốc liệt nên anh có vẻ già đi một chút, nhưng không mất đi sự năng động, hồn nhiên của một người lính. Anh mặc bộ đồ quân phục mới nhất, trông rất trang nghiêm và quý phái.
Tôi đã tiến lại gần anh và hỏi một cách vui vẻ:
- Cháu chào anh!
Anh quay lại và mỉm cười với tôi, sau đó chúng tôi đã có cuộc trò chuyện thân thiết. Anh chia sẻ về những ngày tháng đầy thách thức khi anh và các đồng đội trên Trường Sơn đối mặt với cuộc chiến chống lại Mĩ. Anh nhớ lại năm 1969, khi Mĩ ném bom dày đặc khắp nơi, gây khó khăn cho việc vận chuyển lương thực và cung ứng cho binh lính và dân. Tuy nhiên, chúng ta đã không khuất phục và tiếp tục đấu tranh.
Đường Trường Sơn trải qua thời kỳ chiến tranh đã bị Mĩ tàn phá mạnh mẽ, hàng loạt cơ sở hạ tầng, rừng cùng làng mạc đã bị hủy hoại. Trong số đó có làng quê của anh. Tuy nhiên, bằng lòng dũng cảm và tình yêu quê hương, anh đã tham gia vào Trường Sơn để thực hiện nhiệm vụ chuyển giao lương thực và cung ứng cho miền Nam. Anh và đồng đội đã liên tục cống hiến, thậm chí cả đêm ngày trên những chiếc xe tải, góp phần bảo vệ Tổ quốc. Anh nhớ mãi chiếc xe mình lái trên Trường Sơn năm xưa, một chiếc xe đặc biệt.
- Cháu có biết không?
Bom Mĩ rơi xuống dày như mưa, làm vỡ kính xe, mui xe bị biến dạng, đèn xe vỡ vụn. Nhiều xe thiếu cả mui và thùng xe trông rất tồi tàn, không chiếc xe nào không bị trầy xước. Trong thời điểm đó, việc vận chuyển ở nước ta vô cùng khó khăn, nhưng chúng ta không ngừng đấu tranh, khiến Mĩ phải lùi bước. Chú nhớ rất nhiều kỷ niệm khi đối đầu với Mĩ. Trên cabin, dường như ngồi trên đó là nguy hiểm, nhưng chúng ta vẫn lái xe mà không sợ.
Những chiếc xe không có kính tạo nên không gian rộng lớn, các chú tận hưởng không gian này trong cabin xe.
Tinh thần của người lính rất vui vẻ và sôi nổi. Họ gặp nhau trên đường, cười đùa và bắt tay thân thiết. Các chú tụ tập lại, hội tụ thành một gia đình trong rừng, quanh bếp lửa ấm áp, những kỉ niệm đáng nhớ luôn hiện hữu.
Chiến tranh đã lấy đi bao nhiêu sinh mạng vô tội. Chúng ta cần bảo vệ nền hoà bình và độc lập của đất nước. Chúng ta cần trân trọng và giữ gìn những gì đã được đạt được.
Sau cuộc gặp gỡ, em và các chú bộ đội đã hứa sẽ gặp lại nhau. Nhìn các chú, em hy vọng đất nước ta sẽ ngày càng phát triển để không làm các chú thất vọng.
Trong quá trình trưởng thành, chúng ta luôn ấn tượng bởi những anh hùng anh dũng trong chiến tranh. Cuối cùng, ước mơ của tôi được thực hiện khi được gặp các chú bộ đội. Họ luôn là nguồn cảm hứng lớn lao cho tôi.
Mỗi chiến sĩ trong quân đội đều là biểu tượng anh hùng của đất nước, với sức mạnh và lòng kiên nhẫn phi thường. Tôi luôn khâm phục họ vì sự hi sinh và dũng cảm của họ. Và cuối cùng, em cũng có cơ hội được trò chuyện và gặp gỡ với các chú, những người anh hùng thực sự.
Nghe được tin sẽ gặp và nói chuyện với các chú bộ đội từ cô giáo, lớp tôi phấn khích reo hò. Về nhà, tôi không kìm được cảm xúc, mong chờ ngày mai. Đêm đó, tôi suy nghĩ và tưởng tượng về buổi gặp mặt, không biết các chú có giống như ông bà tôi kể không, liệu các chú sẽ trình diễn bắn súng hay chia sẻ gì với chúng tôi... Thật sự hứng thú!
Sáng hôm sau, mọi người tụ tập sớm, không gian rộn ràng và sôi nổi. Cơn gió mùa đông không làm giảm sự nhiệt tình. Chúng tôi sắp xếp hàng để chào đón các chú. Đầu tiên là một nhóm lính với lá cờ đỏ sao vàng, bước đi chắc chắn. Chúng tôi đứng lên vỗ tay chào mừng. Lễ chào cờ diễn ra trong không khí trang trọng. Tiếp theo là tiết mục văn nghệ của học sinh. Các chú bộ đội cũng tham gia đánh đàn và hát cho chúng tôi. Khi tiết mục kết thúc, Bí thư đoàn xã thông báo có một vị khách đặc biệt. Ông Năm, một cựu chiến binh, đến để kể chuyện về kháng chiến chống Pháp-Mĩ. Mặc dù già và yếu, nhưng ông kể lại những câu chuyện cách đây lâu như chúng vừa xảy ra, không bỏ sót chi tiết nào.
Ông hỏi chúng tôi:
- Các em nghĩ trong thời chiến, điều quan trọng nhất là gì?
Mặc dù chúng tôi đều nghĩ là vũ khí, lương thực, nhưng ông lại lắc đầu.
- Đó là tình đồng chí, tình đồng bào, tình cảm giữa những người không cùng dòng máu nhưng sẵn lòng chiến đấu vì nhau.
Ông kể về một đồng đội anh dũng đã hy sinh để bảo vệ mọi người khỏi địch. Anh ấy đối diện với hàng nghìn viên đạn, giúp mọi người thoát khỏi hiểm nguy. Trước khi ra đi, anh vẫn giữ nụ cười hạnh phúc trên môi.
Mọi người đều rơi lệ khi nghe lời kể của ông. Trong những thời kỳ khó khăn và cô đơn, những anh hùng trong trái tim tôi đã thể hiện sự can đảm và vĩ đại. Nhìn vào đôi mắt ông, tôi thấy những nếp nhăn của thời gian và những nước mắt đã trải qua, rơi xuống chiếc huy chương sao vàng ông đeo. Lần nữa, tôi thấy sự vĩ đại của bộ đội cụ Hồ trong lòng mình.
Buổi lễ kết thúc với niềm xúc động và niềm tự hào về thời kỳ anh hùng. Trái tim chúng tôi đầy nhiệt huyết, quyết tâm vươn lên, học hỏi và xây dựng đất nước để giữ vững truyền thống mà cha anh đã từng hy sinh.
Cuộc gặp gỡ với các chú bộ đội - mẫu 6
Chúng tôi nghe nhiều câu chuyện về sự dũng cảm của bộ đội cụ Hồ, về những năm tháng chống ngoại xâm và những gian khổ đã trải qua. Dù trong thời bình, những anh hùng vẫn đứng vững trên nhiều nhiệm vụ khác nhau, từ việc bắt giữ tội phạm đến việc giúp dân vượt qua thiên tai. Nhìn vào gương mặt kiên cường và nghe những câu chuyện của họ, chúng tôi cảm nhận được lòng biết ơn sâu sắc.
Khi buổi gặp gỡ kết thúc, chúng tôi chia tay các chú với nhiều lưu luyến. Đã có một nguồn động lực mới giúp chúng tôi mơ ước và tin tưởng vào một tương lai tươi sáng.
Cuộc gặp gỡ với các chú bộ đội - mẫu 7
Truyền thống 'Uống nước nhớ nguồn' luôn được tôn vinh. Trong dịp kỷ niệm Ngày Quân đội nhân dân Việt Nam, tôi có cơ hội gặp gỡ và thay mặt các bạn trẻ để thể hiện lòng biết ơn đối với thế hệ anh hùng đã chiến đấu và hy sinh cho Tổ quốc. Đó là một trải nghiệm đầy cảm xúc.
Buổi gặp mặt được tổ chức tại hội trường của trường mình. Sớm hôm ấy, chúng tôi đã đến để sắp xếp mọi thứ để cuộc gặp diễn ra suôn sẻ nhất. Cùng với một số bạn, tôi mang đến khăn trải bàn, cắm lọ hoa, và sắp đặt nước, trái cây và bánh trên bàn một cách tinh tế. Buổi lễ bắt đầu lúc 7h30. Các thầy cô giáo đã có mặt đông đủ. Lũ học trò chúng tôi thì rất háo hức. Cuối cùng, các chú bộ đội cũng xuất hiện trong bộ quần áo xanh lá, với quân hàm và huy chương kiến thức được giữ gìn suốt quãng đời.
Sau lễ chào cờ, thầy hiệu trưởng đã đọc diễn văn kỷ niệm Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12. Sau bài phát biểu, một chú bộ đội đã đứng lên đại diện cho đoàn và trò chuyện với chúng tôi. Chú là người kiên định, giọng nói chắc chắn. Khuôn mặt chú đã phản ánh dấu hiệu của thời gian với những nếp nhăn. Tuy nhiên, tôi ấn tượng nhất với đôi mắt của chú. Đôi mắt ấy rất sắc nét, đặc biệt là ánh nhìn mạnh mẽ và bình tĩnh. Điều này khiến tôi cảm thấy an tâm khi đối diện với chú. Có thể chú đã trải qua nhiều sóng gió, nhưng chú vẫn giữ vững tinh thần và bình tĩnh. Chú đã kể về những trận đánh mà chú và đồng đội đã tham gia, cũng như mất mát và hy sinh trong cuộc chiến.
Chú đã trò chuyện với chúng tôi trong một khoảng thời gian dài. Chú cũng giải đáp những thắc mắc của chúng tôi về cuộc sống và trận đánh của mình với một tinh thần thân thiện và kiên nhẫn. Tôi cảm thấy gần gũi với chú, như đã quen biết từ lâu. Có lẽ do cách chú kể chuyện chân thật và cách chú lắng nghe chúng tôi, tôi cảm thấy thân thiết hơn với chú. Cuối cùng, tôi đại diện cho học sinh khác để chia sẻ suy nghĩ của mình. Dù hồi hộp, nhưng ánh mắt khích lệ từ thầy cô và bạn bè đã giúp tôi cảm thấy tự tin hơn.
- Kính thưa quý vị, thầy cô và các bạn học sinh, tôi là Ngân, học sinh lớp 9A2. Rất vinh dự khi được đại diện cho trường để chia sẻ. Tôi thấy hồi hộp, nhưng không khí trong hội trường khiến tôi yên bình hơn. Chúng tôi may mắn được sinh ra trong thời bình, chưa trải qua những đau khổ và mất mát của cuộc chiến. Nhưng khi nghe chú kể, tôi cảm thấy xúc động và hiểu hơn về cuộc chiến tranh và sự hy sinh của mọi người.
Dưới hội trường, tiếng vỗ tay nhẹ nhàng trở nên ồn ào hơn. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi biết rằng buổi gặp gỡ đã diễn ra suôn sẻ và hiểu biết.
Ánh sáng dần tắt, chúng tôi chia tay các chú bộ đội với tình cảm. Buổi gặp gỡ đã để lại trong tôi một cảm giác đặc biệt. Không chỉ là lòng biết ơn mà còn là lòng tự hào về thế hệ cha anh và niềm tin vào tương lai.
Mô tả cuộc gặp gỡ với các chú bộ đội - phiên bản 8
Nhân dịp kỷ niệm Ngày Thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam 22/12, trường chúng tôi đã tổ chức buổi gặp gỡ và trao đổi với các chú bộ đội đến từ thành phố.
Buổi sáng hôm ấy, bầu trời trong xanh và sáng sủa. Học sinh trường chúng tôi tập trung tại cổng doanh trại, nơi các chú bộ đội đang luyện tập. Vào lúc 7h30, toàn bộ đoàn học sinh đã sẵn sàng trong sân để bắt đầu phần lễ giao lưu.
Doanh trại của các chú bộ đội nằm ở một khu vực xa trung tâm thành phố. Doanh trại được chia thành hai khu: một là khu nghỉ của các chú và một là khu làm việc cho lãnh đạo. Đây là những ngôi nhà ba tầng sáng bóng và gọn gàng. Giữa chúng là một khu vực xanh mát với nhiều cây cối bóng mát. Phía sau là sân tập lớn dành cho các chú bộ đội.
Trong phần giao lưu, chỉ huy và hiệu trưởng đã có bài phát biểu, sau đó là phần văn nghệ. Các chú bộ đội không chỉ biết điều tốt trên chiến trường mà còn có tài năng văn nghệ, như hát, chơi nhạc, nhảy múa và võ thuật. Trong số đó, tiết mục của chú Lam, với nhiều câu chuyện hài hước, đã làm say lòng các em học sinh.
Khi kết thúc tiết mục văn nghệ, chúng tôi được các chú bộ đội dẫn đi thăm quan doanh trại. Chú Lam, người có vẻ ngoại hấp dẫn, đã chia sẻ về cuộc sống hàng ngày trong quân ngũ và những khó khăn, vui buồn mà các chú đã trải qua.
Sau buổi thăm quan, mọi người đã cùng nhau tham gia bữa trưa. Các chú bộ đội đã giúp đỡ và hướng dẫn các em cách ăn uống và rửa chén sao cho đúng quy định quân đội.
Buổi giao lưu kết thúc bằng các trò chơi giữa các em học sinh và các chú bộ đội, như kéo co và bắt dê bịt mắt. Cuối cùng, các chú đã hướng dẫn các em cách sử dụng súng và thực hiện một số động tác chiến thuật, làm cho buổi giao lưu thêm phần thú vị và đáng nhớ.
Mô tả cuộc gặp gỡ với các anh hùng quân đội - mẫu 9
Mọi người đều biết ngày 22-12 mang ý nghĩa gì và với dân tộc Việt Nam, đó là ngày thiêng liêng. Ngày này không chỉ là dành riêng cho quân đội mà còn là dịp mừng lớn cho tất cả mọi người ở Việt Nam.
Để tôn vinh ngày lịch sử này, trường chúng tôi đã tổ chức một chuyến tham quan tới Viện Bảo tàng Quân đội, giúp học sinh hiểu hơn về quá trình lịch sử của dân tộc.
Chúng tôi đã được chiêm ngưỡng Phòng Truyền thống, nơi lưu giữ những di sản của các anh hùng dân tộc như Đại tá Bùi Quang Thận và Đại tá Lê, những người đã có những đóng góp quan trọng trong lịch sử nước nhà.
Buổi gặp gỡ diễn ra trong không khí rất vui vẻ và ý nghĩa. Mọi người đều rất hân hoan khi được ngồi chung quanh hai vị anh hùng.
Mỗi gương mặt đều tỏa sáng niềm vui; mọi người đều tỏ ra tự hào khi đứng trước những anh hùng lịch sử của dân tộc. Linh Hương, lớp trưởng, đã đứng lên đại diện cả lớp để hỏi thăm và tôn vinh những thành tựu của các vị anh hùng.
Các bác với những tấm huân chương trên ngực đã làm cho tất cả chúng tôi nhớ mãi công lao vĩ đại của các anh trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc.
- Dạ, chắc chắn rồi ạ! Trong học kì đầu, hầu hết các em trong lớp đạt danh hiệu học sinh giỏi và có hạnh kiểm xuất sắc ạ. - Cả lớp đồng thanh trả lời.
Các em có câu hỏi gì muốn hỏi không ạ?
Nhiều bạn giơ tay lên, nhưng Quý nhanh tay nhất:
- Bác ơi! Nguyên nhân của ngày 22-12 là gì ạ?
Bác Thận gật đầu, mỉm cười và đáp:
Sau khi nghe bác Thận giải thích, tôi hiểu rõ hơn về ngày 22-12, về tinh thần yêu nước và khát vọng bảo vệ quê hương của dân tộc, đặc biệt là những anh hùng trong quân đội. Hiểu rõ hơn về nguồn gốc của nó giúp tôi trân trọng và ghi nhớ sâu sắc hơn. Đây cũng là cách thể hiện lòng biết ơn của mình với những người đi trước đã đổ máu, đổ hết mình để ngày này trở nên ý nghĩa và trọng đại.
Tiếp theo, Trang đặt câu hỏi cho bác Lê:
- Lúc đó, trách nhiệm của bác rất lớn. Bác vừa hạnh phúc vừa lo lắng. Các em hiểu lí do không? Bác sung sướng vì đã đứng giữa lễ hội trọng đại, cảm giác tự hào và vinh dự. Nhưng lo làm sao để cờ vừa hạ xuống khi Quốc ca hết, cờ vẫn đạt đỉnh cột. Khi kéo cờ, bác cảm nhận được xúc cảm mạnh mẽ: lòng bác muốn kêu lên: Việt Nam tự do! Việt Nam độc lập! Hồ Chủ tịch vĩnh biệt!”.
Khuôn mặt bác phản ánh sự kích thích và hồi hộp. Em cảm nhận rằng ngày 2-9 mang ý nghĩa quan trọng với mỗi người Việt, làm đẹp tâm hồn và thêm sức mạnh cho truyền thống anh hùng của dân tộc. Khuôn mặt học sinh lớp 9A cũng đa dạng. Có người tỏ ra phấn khởi và tự hào vì chiến thắng trước Pháp, có người suy tư và sâu lắng, nghĩ về những nỗ lực và sự hy sinh cho Tổ quốc.
Tiếp tục, bác Thận chia sẻ về chiến thắng lịch sử 30-4. Nhờ bác mà chúng em biết đến chiến thắng rực rỡ, sự lãnh đạo thông minh của Đảng, lòng yêu nước mãnh liệt của nhân dân và sự giúp đỡ của bạn bè quốc tế.
Lúc này, em thật sự xúc động. Sự biết ơn, tự hào, và một chút nhút nhát kết hợp tạo ra một cảm giác đặc biệt. Em đứng dậy chia sẻ suy nghĩ và cảm xúc của mình.
Em phát biểu thay cho các bạn cùng lớp. Thế hệ của chúng em đã được sống trong hòa bình. Em hiểu rằng để có ngày hôm nay, dân tộc đã gánh chịu nhiều thiệt thòi. Em biết ơn những người đã hy sinh cho Tổ quốc. Em hứa sẽ học hỏi, rèn luyện và giữ gìn truyền thống để đất nước phồn thịnh hơn. Bắt đầu từ hôm nay, em sẽ cố gắng học tập, để tương lai Việt Nam sẽ vươn xa hơn. Em cam kết giữ lửa truyền thống để tiếp tục phát triển. Em chúc các bác mạnh khỏe để tiếp tục công việc.
Sau lời phát biểu của em, mọi người đồng lòng tán thưởng. Tiếp tục, chúng em cùng các bác đến Viện Bảo tàng. Trong lúc đi, các bác tiếp tục kể về tình yêu nước. Trời nắng dần, chúng em tiếc nuối khi phải chia tay và quay trở lại trường.
Buổi ngoại khóa đã để lại nhiều cảm xúc cho chúng em. Đối với em, đây là cơ hội để kính trọng và bày tỏ lòng cảm tạ với thế hệ trước, đồng thời tăng cường quyết tâm và niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Một buổi gặp gỡ đáng nhớ với các anh hùng - mẫu 10
Nhân dịp kỷ niệm Ngày Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12, trường chúng tôi đã tổ chức một buổi tiếp xúc và trò chuyện giữa các chú anh hùng chiến binh tham gia cuộc chiến chống Mỹ và các em học sinh. Với tôi, sự kiện này càng đặc biệt khi tôi được phát biểu thay mặt các bạn học sinh về lòng biết ơn và trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với thế hệ anh hùng đi trước.
Sáng sớm, tôi đã đến trường và cảm thấy hồi hộp. Sân trường được trang trí hoành tráng, với bảng hiệu treo dòng chữ: “Chúc mừng Ngày Quân đội nhân dân Việt Nam 22/12/1944 – 22/12/2019”. Dưới đó, thông điệp: “Tiếp xúc với những nhân chứng lịch sử”. Một không gian trang nghiêm và trang trọng bao phủ toàn bộ khu vực.
7 giờ 30 phút, buổi lễ chính thức khởi động. Tất cả học sinh đều mặc đồng phục, đứng gọn trong hàng. Trên khán đài, hiệu trưởng và giáo viên đều đã có mặt. Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay khi chào đón các vị khách quý, những anh hùng từng chiến đấu để bảo vệ Tổ quốc trong kháng chiến chống Mỹ.
Sau nghi lễ chào cờ, thầy hiệu trưởng thực hiện bài diễn văn chào mừng. Không gian trở nên yên bình, chỉ có tiếng vỗ tay đầy nhiệt huyết khiến không khí sôi nổi hơn. Một sĩ quan quân đội với trang phục màu xanh lá cây lên tiếng chia sẻ với toàn thể học sinh về những ký ức đẹp và cảm động trong thời chiến.
- Anh nhớ nhiều nhất về đêm mưa bão khi tham gia chiến dịch ở Nam Lào. Khi đơn vị anh đang di chuyển qua một cánh đồng, địch đã phát hiện và tiến hành tấn công. Anh bị thương và lạc đường. Khi tỉnh dậy, anh nhìn thấy mình đang được chăm sóc bởi một bà mẹ lo lắng, bên cạnh chiếc chõng tre. Bà đã dành tình cảm và quan tâm cho anh cho đến khi anh phục hồi hoàn toàn.
Anh im lặng một khoảnh khắc trước khi nói tiếp:
- Sau này, chú phát hiện má của mình cũng đã tham gia quân đội và đã hi sinh. Chú coi các chú anh hùng như người anh, luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho họ. Qua thời gian, khi quay lại ngôi làng cũ, chú đã không còn được gặp má. Má đã qua đời do tuổi già và sức khỏe suy yếu.
Chú nhìn xa xăm, tiếng nói chú đầy cảm xúc. Sự im lặng bao trùm lớp học.
Chúng tôi đã đặt nhiều câu hỏi cho các chú về thời kỳ chiến tranh. Các bạn trong lớp tôi rất hứng thú và phấn khích khi trò chuyện với các chú. Điều này giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về những người anh hùng của thế hệ trước, về cuộc chiến tranh gian khổ nhưng đầy kiên trì và dũng cảm của dân tộc, cũng như những mất mát đau đớn mà toàn bộ dân tộc đã chịu đựng.
Là đại diện cho các bạn học sinh, tôi đã đứng lên chia sẻ quan điểm của mình. Dù cảm xúc trong tôi trào dâng, nhưng sự hỗ trợ từ các thầy cô và bạn bè đã giúp tôi tự tin phát biểu.
- Thưa quý bác, các chú!
Chúng tôi, thế hệ hiện tại, may mắn được sinh ra trong thời bình. Tuy nhiên, qua cuộc gặp gỡ hôm nay, chúng tôi nhận ra sự hi sinh và gian khổ của thế hệ đi trước. Điều này khiến chúng tôi tôn kính, ngưỡng mộ và tự hào về thế hệ cha anh. Chúng tôi hứa sẽ nỗ lực học tập để đóng góp vào sự phát triển của đất nước. Cuối cùng, tôi kính chúc sức khỏe và hạnh phúc cho quý bác, các chú và gia đình. Chúc mừng ngày 22/12, một ngày đầy ý nghĩa và niềm vui.
Tôi kết thúc bài phát biểu với tiếng vỗ tay nồng nhiệt từ các bạn. Tôi tự hào về dân tộc mình và thế hệ cha anh. Tôi quyết tâm sống sao cho xứng đáng là người con của một đất nước Việt Nam anh hùng.