Bài văn về quan điểm của tôi trước cuộc vận động phản đối tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục bao gồm dàn ý chi tiết, sơ đồ tư duy và các bài văn mẫu hay nhất, ngắn gọn được tổng hợp và lựa chọn từ những bài văn xuất sắc của học sinh lớp 12. Hy vọng với 4 bài văn này, các bạn sẽ thích và viết văn hay hơn.
20+ Quan điểm của tôi về cuộc vận động phản đối tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục (siêu hay, ngắn)
Quan điểm của tôi trước cuộc vận động phản đối tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục - mẫu 1
Xã hội đang ngày càng phát triển, tiến bộ theo sự tiến bộ của khoa học và công nghệ. Chuẩn mực đạo đức và giá trị của con người cũng thay đổi theo thời gian. Hiện tượng tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục đang diễn ra ngày càng lan rộng. Trước tình hình này, Bộ Giáo dục đang vận động nhân dân 'nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục'.
Để giải thích rõ hơn về tiêu cực trong thi cử, đó là những hành động không lành mạnh trong các kỳ thi. Tiêu cực trong thi cử thể hiện qua nhiều hình thức như học sinh quay cóp, trao đổi bài, mang tài liệu vào phòng thi, và thậm chí là hối lộ. Hậu quả của tiêu cực này gây ra nhiều vấn đề nghiêm trọng, ảnh hưởng đến đánh giá kết quả thi và xây dựng đạo đức trong giáo dục.
Tiêu cực trong thi cử mang lại hậu quả nghiêm trọng, khiến cho kết quả thi không công bằng và ưu ái những người gian lận.
Tiêu cực trong kỳ thi có thể dẫn đến hậu quả tiêu cực đối với xã hội, gây ra sự suy thoái. Do đó, mỗi cá nhân cần từ chối tiêu cực trong kỳ thi, ngăn chặn và lên án những hành vi đó. Trong kỳ thi, tuân thủ nghiêm ngặt quy định của đề thi là cần thiết. Chỉ có những người thực sự, có ý chí mạnh mẽ mới có thể trở thành những người đóng góp cho xã hội. Hãy suy nghĩ, nếu những người lãnh đạo được thăng tiến thông qua việc mua bán điểm số, làm giả bằng cấp,... thì tương lai của xã hội sẽ như thế nào. Hậu quả của tiêu cực trong kỳ thi không chỉ ảnh hưởng đến một lớp học, một trường học, một cộng đồng mà còn lan rộng ra cả xã hội.
Tiêu cực trong kỳ thi là gì? “Thành tích” là kết quả của sự nỗ lực mà con người đã bỏ ra. Kết quả đó không chỉ là lợi ích cá nhân về vật chất hay tinh thần, mặc dù đa số động lực để nỗ lực hơn, tốt hơn là vì lợi ích cá nhân. Tuy nhiên, con người vẫn có thể nỗ lực vì lợi ích chung, lợi ích của xã hội, của quốc gia. Nhưng “bệnh thành tích” là kết quả của sự “nỗ lực” giả dối, giả tạo. Sự khác biệt cơ bản giữa “thành tích” và “bệnh thành tích” chỉ là sự khác biệt giữa thực và giả. Yếu tố quan trọng tạo nên sự khác biệt đó là tính trung thực. Do đó, nỗ lực để đạt thành tích của một cá nhân hoặc một nhóm là một phẩm chất đạo đức tốt, đáng được khen ngợi. Trái lại, tiêu cực và bệnh thành tích cần bị chỉ trích và loại bỏ.
Mỗi năm, từ đầu năm học, Bộ Giáo dục và Sở Giáo dục thường đặt ra chỉ tiêu cho các trường. Nhưng thực tế, các trường thường phải đảm bảo hoàn thành các chỉ tiêu đó vào cuối kỳ, cuối năm. Một số con số được báo cáo thường là kết quả của việc tăng chỉ tiêu để tránh bị phê bình, kỷ luật vì không đạt được mục tiêu. Đôi khi, có các trường cố gắng tăng chỉ tiêu bằng cách báo cáo dữ liệu giả mạo để nhận được sự khen ngợi. Những hậu quả của việc này là một số học sinh phải vượt lên trên lớp một cách không đúng quy trình. Hậu quả của bệnh thành tích trong giáo dục không chỉ ảnh hưởng đến một thế hệ mà còn ảnh hưởng đến nhiều thế hệ trong xã hội.
Vấn đề lo ngại phổ biến hiện nay là bệnh thành tích đang lây lan trong ngành giáo dục của chúng ta, không chỉ ảnh hưởng đến một phần của những người làm việc trong lĩnh vực này mà còn đến nhiều gia đình trong xã hội. Với bệnh này, các phương pháp đánh giá, kiểm tra kết quả học tập trở nên phức tạp nhưng thiếu sự linh hoạt, không khuyến khích sự sáng tạo của học sinh và sinh viên. Từ góc độ của ngành giáo dục, thành tích giáo dục là một chỉ số của sự thành công trong nghề nghiệp của giáo viên, của trường học và cả cộng đồng địa phương. Nhưng trong thực tế, ngành giáo dục lại thiết lập các chỉ tiêu khá cứng nhắc. “Bệnh thành tích giáo dục” là việc các trường và địa phương cố gắng đạt được các chỉ tiêu giáo dục bằng mọi cách. Chúng ta đều hiểu rằng một xã hội muốn phát triển phải có nhiều nhân tài, nhưng nhân tài đó cần phải có kiến thức thực sự và phẩm chất đạo đức thông qua hệ thống giáo dục của cộng đồng. Giáo dục là điểm khởi đầu, là nguồn năng lượng cho sự phát triển của một quốc gia và một cộng đồng. Một hệ thống giáo dục trung thực sẽ tạo ra những con người thành công và trung thực, từ đó tạo nên sự tiến bộ cho cộng đồng.
Cuộc vận động “Nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục” đã thu hút sự quan tâm của xã hội và sự đồng tình của nhân dân. Vì mọi người đều nhận ra rằng, nếu để cho “nạn tiêu cực trong thi cử” và “bệnh thành tích trong giáo dục” trở thành vấn đề phổ biến, thì sẽ dẫn đến lãng phí thời gian, công sức của học sinh, của phụ huynh, và của toàn xã hội. Điều này sẽ dẫn đến suy thoái đạo đức trong học sinh, suy thoái trong mối quan hệ giữa thầy và trò, và ảnh hưởng đến mối quan hệ xã hội. Cuộc vận động này là một cuộc đấu tranh quyết liệt và đầy ý nghĩa nhân văn, và điều đáng mừng là cả xã hội đều tham gia tích cực.
Trong quá trình đổi mới giáo dục, việc loại bỏ bệnh thành tích là hết sức cần thiết. Điều này không phải là việc dễ dàng, nhưng cũng không quá khó khăn nếu chúng ta kiên quyết thực hiện cuộc vận động đã được khơi mào. Điều quan trọng nhất là phải thay đổi từ những sai lầm của hệ thống giáo dục, để truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ hướng tới mục tiêu tích cực. Học sinh cần phải cố gắng hết mình trong học tập và từ chối tiêu cực trong thi cử, đồng thời hỗ trợ nhà trường trong việc ngăn chặn những hành vi tiêu cực.
Dàn ý Quan điểm của tôi trước cuộc vận động chống tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục
I. Mở đầu
Giới thiệu về vấn đề của tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích, hai vấn đề đang gây nguy hại cho xã hội và đang ngày càng lan rộng.
II. Nội dung
1. Định nghĩa
- Tiêu cực trong kỳ thi: là những hành vi gian lận trong quá trình làm bài thi (ví dụ như thí sinh mang tài liệu cấm vào phòng thi...).
- Thành tựu: là kết quả tích cực đạt được thông qua sự cố gắng, thường được đánh giá cao hoặc được khen ngợi, là động lực để con người tiếp tục phấn đấu.
- Bệnh thành tích: làm việc mà không đặt ra quan tâm đến hiện thực, không suy nghĩ về hậu quả dài hạn, chỉ tập trung vào bề ngoài và việc đạt được mục tiêu một cách cố gắng.
2. Nhận xét và minh chứng
- Nguyên nhân của bệnh thành tích:
+ Mong muốn đạt được thành tích mà không muốn bỏ công sức vào học tập, làm việc.
+ Thói quen tiêu cực của việc chạy theo thành tích ngay lập tức, không muốn chịu khó để đạt được kết quả.
+ Sự quản lý thiếu hiệu quả từ các cấp lãnh đạo, tập trung quá nhiều vào văn bản và báo cáo.
- Tác động của bệnh thành tích:
+ Gây ra sự đối lập giữa hình thức và bản chất, không quan tâm đến vấn đề cốt lõi mà chỉ tập trung vào 'bề nổi'.
+ Là nguồn gốc của nhiều hành vi không trung thực, gian lận trong quá trình đánh giá, tạo điều kiện cho tham nhũng và lạm quyền.
+ Gây ra tổn hại nghiêm trọng cho sự phát triển bền vững của hệ thống giáo dục trong một quốc gia.
- Giải pháp đề xuất:
+ Cần chú trọng đến hậu quả dài hạn và tránh việc tập trung quá nhiều vào việc giải quyết vấn đề ở mức độ bề nổi.
+ Các cấp lãnh đạo cần phải hiểu biết sâu sắc hơn về thực tế, điều chỉnh cách quản lý một cách linh hoạt.
+ Học sinh cần phải tự nhận thức và từ chối tiêu cực trong quá trình thi cử.
3. Liên kết với bản thân
- Nhà trường và giáo viên cần tránh xa tác động của bệnh thành tích.
- Học sinh cần phải trung thực và tránh xa hành vi tiêu cực trong kỳ thi.
III. Kết luận
Khẳng định sự quan trọng của việc loại bỏ tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục. Đây là trách nhiệm của toàn bộ xã hội.
Quan điểm cá nhân về cuộc vận động chống lại tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục - mẫu 2
Trong thực tế, mọi người đều mong muốn được khen ngợi và công nhận. Tuy nhiên, có người chỉ quan tâm đến sự công nhận bề ngoài mà bỏ qua thực tế bên trong. Tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục đã trở thành một vấn đề phổ biến và nguy hiểm trong xã hội.
Thành tích là kết quả của nỗ lực và công sức. Nó là biểu hiện tích cực và động viên người khác tiếp tục cố gắng. Tuy nhiên, khi nói đến 'bệnh thành tích', chúng ta nói đến sự không phù hợp giữa hình thức và bản chất, khiến cho chỉ có vẻ bề ngoài hào nhoáng mà bên trong lại trống rỗng.
Bệnh thành tích đã tồn tại trong xã hội trong thời gian dài, ảnh hưởng đến nhiều lĩnh vực và ngành nghề. Trong giáo dục, nó thậm chí được gọi là bệnh hình thức, khiến nhiều trường tập trung vào việc đạt thành tích mà bỏ qua chất lượng thực sự của giáo dục.
Bệnh thành tích gây hại cho mọi lĩnh vực, nhưng ngành giáo dục lại là nơi chịu ảnh hưởng nhiều nhất. Có những trường chỉ quan tâm đến thành tích mà bỏ qua sự phát triển thực sự của học sinh, gây ra nhiều vấn đề cho tương lai của họ và đất nước.
Kết quả khác biệt này phản ánh thực tế về chất lượng giáo dục đã lâu bị sa sút. Bệnh thành tích sẽ gây ra hậu quả tai hại, khiến mọi người không hiểu rõ về khả năng của mình và chỉ tự mãn về thành tích, không thúc đẩy sự phát triển. Bệnh này tiếp tục tồn tại và lan rộng, khiến cho chất lượng thực sự bị bỏ qua và chỉ còn lại vẻ bề ngoài hào nhoáng. Bệnh này cũng giống như một trái bí đỏ bên trong đã thối rữa.
Bệnh thành tích gây hại cho mọi lĩnh vực, nhưng ngành giáo dục lại chịu ảnh hưởng nặng nề nhất. Có những trường chỉ tập trung vào thành tích mà bỏ qua sự phát triển thực sự của học sinh, gây ra nhiều vấn đề cho tương lai của họ và của đất nước.
Bệnh thành tích bắt nguồn từ tâm lý ghen tức và tham vọng. Người ta muốn được như người khác nên họ chú trọng vào việc tạo ra ấn tượng bề ngoài mà không quan tâm đến chất lượng thực sự. Bệnh này còn phần nào xuất phát từ cách quản lý tổ chức trọng hình thức hơn là hiệu suất thực tế.
Để loại bỏ bệnh thành tích, xã hội cần sự can thiệp mạnh mẽ từ các nhà lãnh đạo và tổ chức. Cần điều chỉnh cơ chế quản lý và tạo ra môi trường khuyến khích chất lượng thực sự thay vì chỉ đơn thuần làm đẹp bề ngoài.
Cuộc vận động chống lại tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục là rất cần thiết trong xã hội hiện nay. Mỗi người dân cần nhận thức được tác hại lớn của bệnh này để tránh xa nó.
Quan điểm cá nhân về cuộc vận động chống lại tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục - mẫu 3
Trong cuộc sống, ai cũng muốn có thành tích tốt và được khen ngợi. Tuy nhiên, không phải lúc nào thành tích cũng phản ánh sự thật. Có người chạy theo thành tích ảo và làm mọi cách để đạt được nó, gây ra nhiều hậu quả tiêu cực cho xã hội.
Bệnh thành tích là sự cố gắng của con người để có thành tích tốt mà bỏ qua đạo lý và trái với nguyên tắc. Đây là một căn bệnh nguy hiểm ăn sâu vào tâm trí của con người.
Trong xã hội ngày nay, việc công nhận thành tích là điều quan trọng. Tuy nhiên, đáng tiếc khi nỗ lực để đạt thành tích đang trở thành một căn bệnh đe dọa sự phát triển của xã hội.
Biểu hiện rõ nhất của bệnh thành tích trong giáo dục là sự áp đặt về kết quả thi cử cao từ các thầy cô và phụ huynh. Sự ham muốn về thành tích đã trở thành một vấn đề nghiêm trọng và ảnh hưởng lớn đến chất lượng giáo dục.
Bệnh thành tích trong giáo dục đã làm mất đi tính trung thực và sự phát triển của xã hội. Sự áp đặt về thành tích cao đã khiến cho việc giáo dục trở nên không còn công bằng và chất lượng.
Mỗi kỳ thi lại là cơ hội để bệnh thành tích lây lan rộng hơn. Sự áp đặt về điểm số cao đã khiến cho việc học trở thành một cuộc chạy đua không có điểm dừng.
Bệnh thành tích không chỉ là vấn đề của giáo dục mà còn là vấn đề của xã hội. Sự áp đặt về thành tích đã làm mất đi lòng trung thực và sự phát triển bền vững của xã hội.
Thú vị là, sự ưa chuộng về thành tích đã tạo ra một vòng lặp tiêu cực. Các cấp lãnh đạo muốn nghe về thành tích nên cấp dưới tạo ra những thành tích ảo để làm hài lòng họ, và từ đó bệnh thành tích lan rộng hơn nữa.
Bệnh thành tích đang làm mất đi giá trị cốt lõi của xã hội và làm suy yếu nền giáo dục. Sự ưa chuộng về thành tích làm cho người ta lạc quan vào những điều không có thật, dẫn đến mất đạo đức và đánh mất nhân cách.
Câu tục ngữ 'Tốt gỗ hơn tốt nước sơn' đã cảnh báo về việc quan trọng của chất lượng so với bề ngoài. Bệnh thành tích đang phá vỡ những giá trị truyền thống và làm mất đi lòng trung thực của con người.
Vì vậy, để ngăn chặn và đẩy lùi căn bệnh thành tích, chúng ta cần áp dụng các biện pháp phù hợp. Các cơ quan chức năng cần tiến hành kiểm tra và thanh tra định kỳ để phát hiện và ngăn chặn các hành vi tạo ra thành tích ảo. Đồng thời, việc tăng cường tuyên truyền và giáo dục nhằm nâng cao nhận thức của mọi người về căn bệnh này cũng rất quan trọng.
Mỗi người trong chúng ta cần hiểu rằng để đạt được thành công, không thể bỏ qua giá trị của tự trọng và nhân cách. Chúng ta cần phải tự tin bước đi trên con đường của mình, không chấp nhận thành tích bằng mọi giá.
Thành tích là một phần của sự thành công cá nhân và xã hội. Tuy nhiên, chỉ khi chúng ta nỗ lực không chỉ vì lợi ích cá nhân mà còn vì lợi ích cộng đồng thì thành tích mới thực sự có ý nghĩa.
Nỗ lực đạt thành tích không chỉ là một phẩm chất cá nhân mà còn là điều cần thiết để xây dựng một xã hội tiến bộ. Chúng ta cần phải đẩy mạnh những nỗ lực mang lại lợi ích cho cả cá nhân và xã hội.
Bệnh thành tích là hậu quả của sự mất lòng trung thực trong việc đạt thành tích. Điều đó làm suy giảm giá trị của thành tích và ảnh hưởng xấu đến sự phát triển của xã hội.
Nguy cơ lây nhiễm căn bệnh thành tích đang gia tăng trong ngành giáo dục. Hành vi này phản ánh lòng tham muốn thành tích mà không cần phải làm việc chăm chỉ, học hành chân thành.
Đặc biệt, trong giai đoạn hiện nay, chúng ta cần đề phòng bệnh thành tích lan rộng trong xã hội. Việc áp đặt về thành tích có thể gây ra những hậu quả tiêu cực và làm mất đi giá trị của sự tự trọng và nhân cách.
Để khắc phục căn bệnh này, chúng ta cần phải nghiên cứu và làm sáng tỏ nhiều vấn đề hơn. Tại sao các trường và giáo viên luôn mong muốn kết quả thi cao? Có phải vì kết quả cao đó - dù không phản ánh đúng bản chất - là tiêu chí được Sở hay Bộ sử dụng để đánh giá thành tích của Ban giám hiệu và giảng viên? Chắc chắn rằng với các thành tích được đánh giá cao như vậy, ban giám hiệu và giáo viên sẽ nhận được lợi ích là nâng lương, khen thưởng và tiếp tục “sự nghiệp” của mình. Và nếu tất cả các trường đều có các thành tích xuất sắc tương tự, liệu Bộ Giáo dục có được đánh giá là hoàn thành tốt nhiệm vụ điều hành giáo dục trên toàn quốc không?
Tại sao các phụ huynh muốn con em có điểm cao hơn thực sự? Có hai cách tiếp cận: thực tế và hiệu quả. Về mặt thực tế, không có phụ huynh nào muốn con em họ là học sinh “giả”. Họ đã bỏ ra tiền bạc thực sự, công sức thực sự và hy vọng thực sự vào tương lai tốt đẹp cho con em mình. Họ không mong muốn nhận được hàng giả. Tuy nhiên, từ góc độ hiệu quả, họ sẵn lòng thử mọi cách, kể cả những cách tồi tệ nhất mà chúng ta đã biết để giúp con em họ qua các kỳ thi, có được tấm bằng. Cuối cùng, không ai khác ngoài xã hội sẽ phải chịu rủi ro. Một sự lãng phí nghiêm trọng về thời gian và tiền bạc, hậu quả của căn bệnh thành tích. Khi nguồn nhân lực thiết yếu cho sự phát triển kinh tế bị méo mó nghiêm trọng về số lượng và chất lượng, các doanh nghiệp phải chấp nhận “hàng giả” và “hàng thật” đan xen và phải bỏ ra ngân sách để đào tạo lại nhân viên sau khi tuyển dụng.
Một xã hội muốn phát triển tiến bộ phải có nhiều nhân tài, và nhân tài phải thực sự học hành. Giáo dục là nơi sản sinh ra nguồn năng lực cho sự cường thịnh của một dân tộc. Một hệ thống giáo dục tốt sẽ tạo ra những con người đạt được những thành tích tốt và trung thực, từ đó thúc đẩy sự phát triển của cộng đồng.
Đất nước chúng ta đang tiến bộ và cần phải loại bỏ căn bệnh thành tích trong hệ thống giáo dục. Điều này không phải là điều quá khó khăn, nhưng cũng không phải là dễ dàng.
Trong thế giới đang biến động hằng ngày như hiện nay, xã hội cần những thanh niên học giỏi và có phẩm chất. Nhưng cùng với đó, bệnh thành tích đã xâm nhập vào hệ thống giáo dục và gây xôn xao ngành giáo dục và xã hội.
Thành tích là kết quả của nỗ lực con người và có thể mang lại lợi ích cho cá nhân và xã hội. Tuy nhiên, điều quan trọng là phải nỗ lực vì lợi ích chung, lợi ích của xã hội, để thúc đẩy sự phát triển của cộng đồng.
Trong môi trường xã hội đang biến đổi, chúng ta cần phải loại bỏ căn bệnh thành tích trong giáo dục để đảm bảo sự phát triển bền vững cho đất nước và xã hội.
Nỗ lực đạt thành tích được coi là một phẩm chất đạo đức tốt và cần được tôn trọng. Hãy tưởng tượng một xã hội mà mọi người đều nỗ lực để đạt được thành công trong các lĩnh vực khác nhau như thể thao, văn hóa, nghệ thuật, giáo dục, sản xuất, thương mại, công nghệ... Khi mỗi thành viên trong xã hội đều nỗ lực vì lợi ích cá nhân và cộng đồng, thì xã hội đó chắc chắn sẽ tiến bộ và phát triển.
Căn bệnh thành tích đang lan rộng trong ngành giáo dục của nước ta, ảnh hưởng không chỉ đến người làm trong ngành mà còn lan ra nhiều gia đình trong xã hội. Với bệnh này, các phương pháp đánh giá kết quả học tập trở nên phức tạp và không còn chỗ cho sự sáng tạo của học sinh. Thấu hiểu được rằng giáo dục là nền tảng quan trọng của sự phát triển, nhưng các chỉ tiêu giáo dục cần phải linh hoạt hơn để không gò bó sự sáng tạo.
Cuộc vận động chống lại tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục đã nhận được sự ủng hộ của xã hội và nhân dân. Điều này là một bước quan trọng để ngăn chặn lãng phí thời gian, sức lực và tiền bạc trong giáo dục, đồng thời giúp cải thiện đạo đức và quan hệ xã hội.
Trên con đường đổi mới giáo dục, việc loại bỏ bệnh thành tích không phải là dễ dàng. Điều quan trọng là phải thay đổi tư duy và thái độ của người làm trong ngành giáo dục và hướng dẫn học sinh tránh xa các hành vi tiêu cực.
Đất nước chúng ta đang đối mặt với những thách thức lớn trong việc cạnh tranh và phát triển. Để thành công, chúng ta cần phải loại bỏ bệnh thành tích trong giáo dục và khuyến khích sự sáng tạo, tiếp thu kiến thức và phát triển nhân tài thực sự.
Cuộc vận động chống lại tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục đang nhận được sự hưởng ứng tích cực từ xã hội. Điều này là một bước quan trọng để đảm bảo sự phát triển bền vững cho đất nước và xã hội.
Truyền thông hiện nay đang chú trọng vào vấn đề gây ra nhiều tranh cãi trong giáo dục, gây ra những tác động không nhỏ đến sự phát triển của xã hội. Đó chính là hiện tượng 'tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục'. Đối diện với những tác động đáng lo ngại của hiện tượng này, Bộ Giáo dục đã khởi động phong trào 'Nói không với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục'.
'Tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục' là gì? Tại sao 'thành tích' lại trở thành một bệnh? Câu hỏi này đã khiến nhiều người phải suy tư. 'Tiêu cực trong thi cử' là hành vi gian lận, vi phạm các quy định thi cử (quay cóp, chép bài,...). 'Bệnh' ở đây là trạng thái không bình thường của sự phát triển, trong khi 'thành tích' là kết quả được công nhận và đánh giá cao. Nhưng nếu chỉ theo đuổi 'thành tích' mà bỏ qua chất lượng, thì 'thành tích' sẽ trở thành một 'bệnh' nguy hiểm.
Hiểu được nguồn gốc của 'tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục', ai cũng biết đến nguyên nhân sâu xa của nó. Đó chính là những thói quen xấu đã tồn tại từ lâu, khiến học sinh lười học và tìm cách gian lận. Sự tiếp tay của giám thị đã khiến cho hành vi gian lận trở nên phổ biến, và 'bệnh thành tích' bắt đầu lan rộng.
Vấn đề 'bệnh thành tích trong giáo dục, tiêu cực trong thi cử' ngày càng trở nên phổ biến, từ cấp học đến cấp cao. Ở nhiều nơi, học sinh vẫn mắc phải những thói quen xấu như gian lận trong thi cử. Trong khi đó, nhiều trường lại tăng điểm để đạt được 'thành tích' cao mặc dù chất lượng thực sự không được cải thiện. Sự giả dối này đang dẫn đến sự suy giảm chất lượng của hệ thống giáo dục.
Trong kỳ thi THPT quốc gia 2017 vừa qua, có 72 thí sinh và 02 cán bộ coi thi vi phạm quy chế. Dù con số này giảm so với năm trước, nhưng vẫn gây nhiều lo ngại và ảnh hưởng đến uy tín của ngành Giáo dục. Năm 2012, trường THPT Đồi Ngô, Bắc Giang đã gian lận trong thi cử, làm dấy lên làn sóng phản đối của dư luận. Tình trạng này không chỉ tồn tại ở Trung học mà còn lan rộng đến cấp Đại học, ảnh hưởng đến chất lượng giáo dục và sự phát triển của xã hội.
Hiện tượng 'bệnh thành tích trong giáo dục, tiêu cực trong thi cử' không chỉ giới hạn ở học sinh và giáo viên mà còn lan rộng đến cấp Đại học. Sinh viên lơ học, chạy theo ăn chơi, còn giảng viên và sinh viên 'giấy' thạc sỹ, tiến sỹ. Những hành vi này đều gây ra hậu quả nghiêm trọng, ảnh hưởng đến chất lượng giáo dục và sự phát triển của xã hội.
Các hành vi gian lận trong thi cử, chạy theo 'thành tích' không chỉ vi phạm đạo đức nghề nghiệp mà còn ảnh hưởng xấu đến nhân cách con người và chất lượng cuộc sống. Nếu không chấm dứt kịp thời, hiện tượng này sẽ kéo theo nhiều hậu quả tiêu cực cho đất nước và xã hội.
Vấn đề 'bệnh thành tích trong giáo dục, tiêu cực trong thi cử' đang gây ra những hậu quả nghiêm trọng, không chỉ làm giảm chất lượng giáo dục mà còn ảnh hưởng đến sự phát triển của xã hội. Cần có biện pháp quyết liệt để chấm dứt tình trạng này và nâng cao chất lượng giáo dục cho đất nước.
Để ngăn chặn hiện tượng tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục, chúng ta cần áp dụng biện pháp tích cực và nghiêm túc. Cần tăng cường công tác kiểm tra để phát hiện kịp thời các hành vi gian lận và 'thành tích' giả. Đồng thời, cần có sự hỗ trợ từ các cấp chính quyền và sự hợp tác đồng thuận từ cả cộng đồng.
Đối mặt với tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục, chúng ta cần có ý thức cao và kiên quyết từ chối những hành vi này. Chỉ khi mọi người cùng chung tay chống lại tiêu cực mới có thể phát triển xã hội và đất nước.
Cuộc vận động chống lại tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục là cơ hội để mỗi người học sinh tự nhận thức và xác định mục tiêu học tập đúng đắn.
Năm học 2006-2007 là giai đoạn quan trọng của cuộc vận động chống lại tiêu cực trong thi cử và bệnh thành tích trong giáo dục. Cần nhấn mạnh vai trò của mỗi cá nhân trong việc thúc đẩy chất lượng giáo dục và đạo đức học tập.
Tinh thần trung thực trong học tập và thi cử là yếu tố quan trọng quyết định đến thành công của mỗi học sinh. Cần hết sức cẩn trọng và cống hiến để đạt được mục tiêu học tập của mình.
Để tránh bệnh thành tích trong giáo dục và tiêu cực trong thi cử, mỗi học sinh cần phải biết giữ vững nguyên tắc trung thực và công bằng trong học tập và thi cử.